Chương 1132: Tên mập to xác kia, mau dừng tay (hạ)!
Loạn Thế Cuồng Đao
29/11/2014
Đinh Hạo thấy tình cảnh này, hốc mắt ươn ướt.
Làm phụ thân, trượng phu của người ta, ý thức trách nhiệm nặng nề, và tự hào lấp đầy ngực Đinh Hạo, cho hắn cảm giác hạnh phúc. Đinh Hạo biết kể từ giây phút này hắn đã cắm rễ vào thế giới này, có lẽ nên từ biệt ký kiếp trước.
- Mẫu thân, phụ thân, Ngã Hành đã về.
Thấy hình ảnh đó mắt Nhậm Ngã Hành mập mạp cũng ngấn lệ, chạy bịch bịch về hướng Nhậm Tiêu Dao, Mộc Anh.
Vòng tay phụ mẫu là ấm áp nhất, thật nhớ.
Nhậm Ngã Hành mập mạp nghĩ như vậy.
Nhưng mà . . .
Bốp bốp bốp!
Chờ đợi Nhậm Ngã Hành mập mạp không phải là vòng tay ấm áp của phụ mẫu mà là bị đánh bầm dập. Nhậm Tiêu Dao nhấc nhi tử lên đánh tới tấp, vừa đánh vừa chửi.
- Tiểu tử thối, vô pháp vô thiên, không kêu một tiếng đã chạy lung tung, gây họa lớn như vậy! Ta đánh chết ngươi. Ngươi chạy ra ngoài chết thì thôi, cũng mang Sương nhi đi, ngươi có biết chuyện này nghiêm trọng cỡ nào không?
Nhậm Ngã Hành mập mạp liều mạng vùng vẫy:
- A a a, đừng đánh, đau, đau quá!
Nhậm Ngã Hành thấy rất oan, chuyện quái quỷ gì đây? Rõ ràng Nhậm Ngã Hành mập mạp bị nữ hài tử Đinh Thiên Sương kéo ra ngoài, mọi chuyện do nữ hài tử đề nghị, nhưng tại sao nam hài tử bị đánh còn Đinh Thiên Sương thì không sao?
Nhậm Ngã Hành vừa vùng vẫy vừa hét to:
- Này tên mập to con, dừng tay, hãy mau dừng tay! Có còn là phụ thân của ta không? Là phụ thân ruột sao?
- Cái gì? Không nhận phụ thân của mình? Ta đánh chết nhãi con nhà ngươi!
Nhậm Ngã Hành gào khóc:
- Mẫu thân, mẫu thân, mau ngăn tên mập này lại, nhi tử của người sắp bị hắn đánh chết rồi!
Mộc Anh chậm rãi tới gần liếc xéo Nhậm Tiêu Dao.
Bị thê tử trừng, Nhậm Tiêu Dao đánh rùng mình:
- A! Ta chỉ muốn cho nó nhớ bài học.
Nhậm Tiêu Dao nổi tiếng sợ vợ trong Vấn Kiếm tông.
Mộc Anh không đáp, ôm Nhậm Ngã Hành mập mạp vào lòng.
Nhậm Ngã Hành cáo trạng:
- Mẫu thân, tên mập to con này quá xấu, nhìn xem mông của ta bị đánh sưng lên.
Vì biểu hiện vết thương mình nặng cỡ nào, Nhậm Ngã Hành mập mạp tuột quần, chổng mông lên. Có mấy dấu tay đỏ in trên mông.
Nhậm Ngã Hành mập mạp hét to:
- Mẫu thân nhớ báo thù cho ta!
Mộc Anh mỉm cười gật đầu.
Nhậm Tiêu Dao thấy vậy tim rớt cái bịch, bất chấp mặt mũi quỳ dưới đất, ôm đùi Mộc Anh gào thét:
- Lão bà, ta sai rồi, hãy tha thứ cho ta! A, nhi tử, ta sai, hãy tha thứ cho phụ thân!
Mộc Anh đỏ mặt, vội kéo Nhậm Tiêu Dao đứng dậy.
Tuy thường ngày Mộc Anh nghiêm khắc với trượng phu một chút nhưng sẽ không làm Nhậm Tiêu Dao mất mặt trước nhiều người, dù sao gã là trưởng lão nắm quyền trong Vấn Kiếm tông, có thân phận, địa vị. Mộc Anh biết không thể làm Nhậm Tiêu Dao mất mặt trước chốn đông người.
Nhậm Tiêu Dao thì chưa bao giờ chú ý mặt mũi, gã sợ nhất là thê tử. Thấy thê tử tức giận là Nhậm Tiêu Dao không còn nghĩ gì nữa.
Đám người xung quanh cười to.
Hình ảnh này rất thường thấy, hầu như thắng cảnh của Vấn Kiếm tông, mọi người nhìn quen mắt.
Nghĩ đến Nhậm Tiêu Dao đi ra ngoài mấy bước là nhặt được bảo bối rốt cuộc đeo gông, mọi người cảm thấy rất vui, lòng ghen tỵ, hâm mộ bớt dần.
- Y Nhược mẫu thân, Thiên Tuyết mẫu thân, Sương nhi muốn ôm.
Nữ hài tử Đinh Thiên Sương thấy đồng bạn bị đánh tỏ vẻ mọi chuyện không liên quan đến mình, đòi Lý Y Nhược, Tây Môn Thiên Tuyết ôm.
Tiểu tổ tông này rất ranh mãnh.
Lý Y Nhược, Tây Môn Thiên Tuyết nổi tiếng cưng chiều nữ hài tử Đinh Thiên Sương.
Lý Y Nhược, Tây Môn Thiên Tuyết xem nữ hài tử Đinh Thiên Sương như con ruột của mình, cười ôm nữ hài tử vào lòng vuốt ve. Mấy ngày nay trái tim Lý Y Nhược, Tây Môn Thiên Tuyết treo cao, lo lắng không thua gì Đinh Hạo, Lý Lan.
Hôm nay là ngày sơn môn tạo hóa mở hội.
Hai tiểu tổ tông trở về xem như giải quyết tâm bệnh của mọi người. Mây đen bao phủ Vấn Kiếm tông đã biến mất, tình huống tốt đẹp lên, không có điều gì làm người ta lo lắng.
Buổi tối sơn môn tạo hóa mở tiệc lớn.
Chưởng môn Lý Lan bình thường ít uống rượu cũng ngoại lên uống vài ly.
Tiệc chúc mừng kéo dài đến đêm khuya.
* * *
Buổi tối yên lặng và xinh đẹp.
Trăng treo trên đầu cành.
Khi nữ hài tử Đinh Thiên Sương ôm Lý Lan ngọt ngào ngủ say thì Đinh Hạo cũng thoiả mái nằm bên cạnh hai mẫu tử. Đinh Hạo thấy nhẹ nhàng vô cùng. Nữ nhi trở về, trái tim treo cao rớt xuống, ngọn núi đè ngực Đinh Hạo tan biến.
Ánh trăng sáng ngời từ bên ngoài chiếu vào khung cửa sổ vẽ đồ án xinh đẹp dưới mặt đất.
Đinh Hạo đứng dậy, lặng lẽ ra ngoài phòng.
Ánh trăng bao phủ, sơn môn tạo hóa cực kỳ xinh đẹp. Núi lơ lửng lóe ánh bạc, từng thác nước màu trắng như ngân hà đổ ngược xuống trần gian. Đinh Hạo đi đến trước đại điện, trăng lạnh chiếu trên người, cảm giác đi dạo trong cõi tiên.
Mới nửa năm ngắn ngủi Vấn Kiếm tông đã biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Đinh Hạo chưa từng nghĩ rằng có ngày hắn sẽ dời nguyên Vấn Kiếm tông vào tiên giới trong truyền thuyết, hoàn thành chí nguyện to lớn các tiền bối Vấn Kiếm tông không dám tưởng tượng. Nếu các tiền bối Vấn Kiếm tông ở dưới lòng đất biết chuyện chắc sẽ rất vui mừng.
Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn trăng tròn vành vạnh, trong ánh trăng hắn mơ hồ thấy khuôn mặt tươi cười của đám người Khí Thanh Sam, Lý Kiếm Ý, Đường Phật Lệ.
Cơ hội Vấn Kiếm tông nổi trội đã đến.
Có thể nổi bật hay không phải xem thủ đoạn, quyết tâm của đám người Lý Lan, Vương Tuyệt Phong, Nhậm Tiêu Dao.
Đinh Hạo tạm thời không muốn Vấn Kiếm tông công khai trên Thần Ân đại lục, ẩn cư, tu luyện trong sơn môn tạo hóa như mấy hôm nay là lựa chọn tốt nhất. Bởi vì nguyên Vấn Kiếm tông từ Vô Tận đại lục đến đây là khách nhập cư trái phép, là ma tinh trong miệng Thần Đình. Một khi bị Thần Đình biết thì Vấn Kiếm tông sẽ gặp tai nạn.
Mặc kệ Vấn Kiếm tông phát triển như thế nào, muốn đối đầu với Thần Đình phương đông là chuyện không thể.
Bởi vì xuất thân của mình nên Đinh Hạo có quan hệ đối địch không thể điều qua với Thần Đình phương đông, rồi sẽ có ngày hắn ngay mặt đối đầu cùng vật khổng lồ này. Có lẽ đây sẽ là con đường vô cùng khó khăn, có lẽ người chết đạo tiêu. Đinh Hạo không hy vọng vì hắn kéo theo Vấn Kiếm tông vào tranh đấu.
Đợi đến một ngày kia thực lực của Vấn Kiếm tông đủ cường đại, Đinh Hạo sẽ dùng lực lượng Độn Thiên Thạch Thi đưa nguyên Vấn Kiếm tông trở về Vô Tận đại lục. Tin tưởng khi Vấn Kiếm tông lại giáng xuống Vô Tận đại lục đã có thực lực đối kháng với tông môn đỉnh cao Vô Tận đại lục. Thế lực như Tình Xuyên Điện, Ám Hương Thiên Phong phải trả giá vì những gì bọn họ đã làm.
Sau đó Đinh Hạo có thể yên tâm tìm hiểu rõ ràng chuyện Thần Đình phương đông trong Thần Ân đại lục, nếu được thì hắn muốn trả thù cho phụ mẫu.
Đương nhiên tất cả chỉ với điều kiện là Đinh Hạo cần nhanh chóng tăng cao thực lực.
Trong thời gian tiếp theo Đinh Hạo định sẽ bế quan tu luyện.
Làm phụ thân, trượng phu của người ta, ý thức trách nhiệm nặng nề, và tự hào lấp đầy ngực Đinh Hạo, cho hắn cảm giác hạnh phúc. Đinh Hạo biết kể từ giây phút này hắn đã cắm rễ vào thế giới này, có lẽ nên từ biệt ký kiếp trước.
- Mẫu thân, phụ thân, Ngã Hành đã về.
Thấy hình ảnh đó mắt Nhậm Ngã Hành mập mạp cũng ngấn lệ, chạy bịch bịch về hướng Nhậm Tiêu Dao, Mộc Anh.
Vòng tay phụ mẫu là ấm áp nhất, thật nhớ.
Nhậm Ngã Hành mập mạp nghĩ như vậy.
Nhưng mà . . .
Bốp bốp bốp!
Chờ đợi Nhậm Ngã Hành mập mạp không phải là vòng tay ấm áp của phụ mẫu mà là bị đánh bầm dập. Nhậm Tiêu Dao nhấc nhi tử lên đánh tới tấp, vừa đánh vừa chửi.
- Tiểu tử thối, vô pháp vô thiên, không kêu một tiếng đã chạy lung tung, gây họa lớn như vậy! Ta đánh chết ngươi. Ngươi chạy ra ngoài chết thì thôi, cũng mang Sương nhi đi, ngươi có biết chuyện này nghiêm trọng cỡ nào không?
Nhậm Ngã Hành mập mạp liều mạng vùng vẫy:
- A a a, đừng đánh, đau, đau quá!
Nhậm Ngã Hành thấy rất oan, chuyện quái quỷ gì đây? Rõ ràng Nhậm Ngã Hành mập mạp bị nữ hài tử Đinh Thiên Sương kéo ra ngoài, mọi chuyện do nữ hài tử đề nghị, nhưng tại sao nam hài tử bị đánh còn Đinh Thiên Sương thì không sao?
Nhậm Ngã Hành vừa vùng vẫy vừa hét to:
- Này tên mập to con, dừng tay, hãy mau dừng tay! Có còn là phụ thân của ta không? Là phụ thân ruột sao?
- Cái gì? Không nhận phụ thân của mình? Ta đánh chết nhãi con nhà ngươi!
Nhậm Ngã Hành gào khóc:
- Mẫu thân, mẫu thân, mau ngăn tên mập này lại, nhi tử của người sắp bị hắn đánh chết rồi!
Mộc Anh chậm rãi tới gần liếc xéo Nhậm Tiêu Dao.
Bị thê tử trừng, Nhậm Tiêu Dao đánh rùng mình:
- A! Ta chỉ muốn cho nó nhớ bài học.
Nhậm Tiêu Dao nổi tiếng sợ vợ trong Vấn Kiếm tông.
Mộc Anh không đáp, ôm Nhậm Ngã Hành mập mạp vào lòng.
Nhậm Ngã Hành cáo trạng:
- Mẫu thân, tên mập to con này quá xấu, nhìn xem mông của ta bị đánh sưng lên.
Vì biểu hiện vết thương mình nặng cỡ nào, Nhậm Ngã Hành mập mạp tuột quần, chổng mông lên. Có mấy dấu tay đỏ in trên mông.
Nhậm Ngã Hành mập mạp hét to:
- Mẫu thân nhớ báo thù cho ta!
Mộc Anh mỉm cười gật đầu.
Nhậm Tiêu Dao thấy vậy tim rớt cái bịch, bất chấp mặt mũi quỳ dưới đất, ôm đùi Mộc Anh gào thét:
- Lão bà, ta sai rồi, hãy tha thứ cho ta! A, nhi tử, ta sai, hãy tha thứ cho phụ thân!
Mộc Anh đỏ mặt, vội kéo Nhậm Tiêu Dao đứng dậy.
Tuy thường ngày Mộc Anh nghiêm khắc với trượng phu một chút nhưng sẽ không làm Nhậm Tiêu Dao mất mặt trước nhiều người, dù sao gã là trưởng lão nắm quyền trong Vấn Kiếm tông, có thân phận, địa vị. Mộc Anh biết không thể làm Nhậm Tiêu Dao mất mặt trước chốn đông người.
Nhậm Tiêu Dao thì chưa bao giờ chú ý mặt mũi, gã sợ nhất là thê tử. Thấy thê tử tức giận là Nhậm Tiêu Dao không còn nghĩ gì nữa.
Đám người xung quanh cười to.
Hình ảnh này rất thường thấy, hầu như thắng cảnh của Vấn Kiếm tông, mọi người nhìn quen mắt.
Nghĩ đến Nhậm Tiêu Dao đi ra ngoài mấy bước là nhặt được bảo bối rốt cuộc đeo gông, mọi người cảm thấy rất vui, lòng ghen tỵ, hâm mộ bớt dần.
- Y Nhược mẫu thân, Thiên Tuyết mẫu thân, Sương nhi muốn ôm.
Nữ hài tử Đinh Thiên Sương thấy đồng bạn bị đánh tỏ vẻ mọi chuyện không liên quan đến mình, đòi Lý Y Nhược, Tây Môn Thiên Tuyết ôm.
Tiểu tổ tông này rất ranh mãnh.
Lý Y Nhược, Tây Môn Thiên Tuyết nổi tiếng cưng chiều nữ hài tử Đinh Thiên Sương.
Lý Y Nhược, Tây Môn Thiên Tuyết xem nữ hài tử Đinh Thiên Sương như con ruột của mình, cười ôm nữ hài tử vào lòng vuốt ve. Mấy ngày nay trái tim Lý Y Nhược, Tây Môn Thiên Tuyết treo cao, lo lắng không thua gì Đinh Hạo, Lý Lan.
Hôm nay là ngày sơn môn tạo hóa mở hội.
Hai tiểu tổ tông trở về xem như giải quyết tâm bệnh của mọi người. Mây đen bao phủ Vấn Kiếm tông đã biến mất, tình huống tốt đẹp lên, không có điều gì làm người ta lo lắng.
Buổi tối sơn môn tạo hóa mở tiệc lớn.
Chưởng môn Lý Lan bình thường ít uống rượu cũng ngoại lên uống vài ly.
Tiệc chúc mừng kéo dài đến đêm khuya.
* * *
Buổi tối yên lặng và xinh đẹp.
Trăng treo trên đầu cành.
Khi nữ hài tử Đinh Thiên Sương ôm Lý Lan ngọt ngào ngủ say thì Đinh Hạo cũng thoiả mái nằm bên cạnh hai mẫu tử. Đinh Hạo thấy nhẹ nhàng vô cùng. Nữ nhi trở về, trái tim treo cao rớt xuống, ngọn núi đè ngực Đinh Hạo tan biến.
Ánh trăng sáng ngời từ bên ngoài chiếu vào khung cửa sổ vẽ đồ án xinh đẹp dưới mặt đất.
Đinh Hạo đứng dậy, lặng lẽ ra ngoài phòng.
Ánh trăng bao phủ, sơn môn tạo hóa cực kỳ xinh đẹp. Núi lơ lửng lóe ánh bạc, từng thác nước màu trắng như ngân hà đổ ngược xuống trần gian. Đinh Hạo đi đến trước đại điện, trăng lạnh chiếu trên người, cảm giác đi dạo trong cõi tiên.
Mới nửa năm ngắn ngủi Vấn Kiếm tông đã biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Đinh Hạo chưa từng nghĩ rằng có ngày hắn sẽ dời nguyên Vấn Kiếm tông vào tiên giới trong truyền thuyết, hoàn thành chí nguyện to lớn các tiền bối Vấn Kiếm tông không dám tưởng tượng. Nếu các tiền bối Vấn Kiếm tông ở dưới lòng đất biết chuyện chắc sẽ rất vui mừng.
Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn trăng tròn vành vạnh, trong ánh trăng hắn mơ hồ thấy khuôn mặt tươi cười của đám người Khí Thanh Sam, Lý Kiếm Ý, Đường Phật Lệ.
Cơ hội Vấn Kiếm tông nổi trội đã đến.
Có thể nổi bật hay không phải xem thủ đoạn, quyết tâm của đám người Lý Lan, Vương Tuyệt Phong, Nhậm Tiêu Dao.
Đinh Hạo tạm thời không muốn Vấn Kiếm tông công khai trên Thần Ân đại lục, ẩn cư, tu luyện trong sơn môn tạo hóa như mấy hôm nay là lựa chọn tốt nhất. Bởi vì nguyên Vấn Kiếm tông từ Vô Tận đại lục đến đây là khách nhập cư trái phép, là ma tinh trong miệng Thần Đình. Một khi bị Thần Đình biết thì Vấn Kiếm tông sẽ gặp tai nạn.
Mặc kệ Vấn Kiếm tông phát triển như thế nào, muốn đối đầu với Thần Đình phương đông là chuyện không thể.
Bởi vì xuất thân của mình nên Đinh Hạo có quan hệ đối địch không thể điều qua với Thần Đình phương đông, rồi sẽ có ngày hắn ngay mặt đối đầu cùng vật khổng lồ này. Có lẽ đây sẽ là con đường vô cùng khó khăn, có lẽ người chết đạo tiêu. Đinh Hạo không hy vọng vì hắn kéo theo Vấn Kiếm tông vào tranh đấu.
Đợi đến một ngày kia thực lực của Vấn Kiếm tông đủ cường đại, Đinh Hạo sẽ dùng lực lượng Độn Thiên Thạch Thi đưa nguyên Vấn Kiếm tông trở về Vô Tận đại lục. Tin tưởng khi Vấn Kiếm tông lại giáng xuống Vô Tận đại lục đã có thực lực đối kháng với tông môn đỉnh cao Vô Tận đại lục. Thế lực như Tình Xuyên Điện, Ám Hương Thiên Phong phải trả giá vì những gì bọn họ đã làm.
Sau đó Đinh Hạo có thể yên tâm tìm hiểu rõ ràng chuyện Thần Đình phương đông trong Thần Ân đại lục, nếu được thì hắn muốn trả thù cho phụ mẫu.
Đương nhiên tất cả chỉ với điều kiện là Đinh Hạo cần nhanh chóng tăng cao thực lực.
Trong thời gian tiếp theo Đinh Hạo định sẽ bế quan tu luyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.