Chương 583: Tuyệt sát
Loạn Thế Cuồng Đao
19/11/2014
Hắn không thể chờ đợi thêm nữa. Bằng không một khi thời gian vừa quá,
bản thân hắn sẽ không còn cách nào chống lại được uy lực của Thôn Thiên
Ma Hồ chi tôn chi khí của Yêu tộc này, tất nhiên sẽ tan thành mây khói.
- Giết hắn!
- Chết cho ta!
Hùng Bi Yêu Hoàng và Tà Tâm Yêu Hoàng đồng thời tức giận quát một tiếng.
Hai đại Yêu Hoàng rót tất cả lực lượng của mình vào trong Thôn Thiên Ma Hồ. Huy động chí tôn chi khí của Yêu tộc này. Hồ lô ở trong hư không chậm rãi nghiêng xuống. Từ trong miệng hồ lô chảy ra rất nhiều quang hoa màu tím, giống như chất lỏng, từ trong hư không chảy thật nhanh về phía Đinh Hạo!
- Mở cho ta!
Đinh Hạo hét lớn, vung thanh kiếm nhanh chóng tiến lên.
Thanh kiếm rỉ trong tay hắn đã bóc ra lớp rỉ rét, phát ra ánh sáng giống như vì sao trên trời.
Chém xuống một kiếm, bất kỳ vật gì cũng lấy kiếm làm trung tâm bị chia thành hai đoạn. Kiếm ý đáng sợ chống lại chất lỏng màu tím này, giống như lưỡi dao sắc bén cắt vào đậu phụ.
Một tiếng động vang lên. Chất lỏng màu tím dài mười lăm thước trước mặt lập tức chia thành hai!
Chỉ có điều chất lỏng màu tím này thật sự quá thần kỳ.
Thanh kiếm rỉ này có lực lượng đủ để thuấn sát Mịch La Chu Hoàng, lại không thể khiến chất lỏng kỳ lạ này bốc hơi. Sau khi bị thanh kiếm rỉ chém làm hai, nó vòng qua lực lượng của thanh kiếm rỉ, tới sau lưng Đinh Hạo, một lần nữa dung hợp lại với nhau, giống như dòng nước chảy, bao bọc Đinh Hạo ở trong đó, bắt đầu chuyển động rất có tiết tấu!
Mỗi lần chuyển động đều cực kỳ nhỏ, nhưng lực lượng phóng thích ra trong nháy mắt đủ khiến một vị cường giả cấp Vũ Thánh hóa thành bột mịn.
Tay Đinh Hạo cầm thanh kiếm rỉ, điên cuồng tiến lên rất nhanh. Trong thân kiếm phát ra khí tức chí tôn, hóa thành một màn hào quang màu trắng trong suốt giống như ngọc, bao bọc toàn thân, cũng đẩy lùi lực chuyển động của chất lỏng đáng sợ kia ở bên ngoài.
Vèo vèo vèo!
Thanh kiếm rỉ điên cuồng tiến lên, không ngừng chém vào chất lỏng màu tím. Chỉ có điều, càng đến gần hai đại Yêu Hoàng, thanh kiếm rỉ lại gặp phải sức cản càng lúc càng lớn.
Ngay từ đầu, tốc độ của Đinh Hạo gần như một mũi tên vừa rời khỏi cung. Nhưng càng tiến nhanh về phía trước, tốc độ lại dần dần chậm lại. Chất lỏng màu tím kia không ngừng chuyển động, càng lúc càng trở nên sền sệt. Nó giống như một đầm lầy. Đinh Hạo rơi vào trong đó, thanh kiếm rỉ phóng ra quang hoa càng lúc càng thịnh, nhưng lại bị cản trở lại...
Toàn bộ hang động dưới lòng đất điên cuồng chấn động sụp xuống.
- Mở ra!
Đinh Hạo tức giận quát một tiếng, phát ra tất cả lực lượng.
Trong nháy mắt, hắn lại tiến thêm về phía trước mười thước. Khoảng cách giữa hắn và hai đại Yêu Hoàng cũng rút ngắn chỉ còn lại chưa đầy hai thước.
Thanh kiếm rỉ điên cuồng rung động, ngân vang. Bên trong giống như có một vị thần linh sắp sống lại, phát ra lực lượng dồi dào.
Nhưng Hùng Bi Yêu Hoàng và Tà Tâm Yêu Hoàng đều biến sắc. Bọn họ biết đã đến thời khắc sinh mạng treo trên một sợi tóc. Trong nháy mắt sinh tử này, hai vị đại yêu này cũng chỉ có thể liều mạng, bất kể giá nào phải thôi động Thôn Thiên Ma Hồ. Bọn họ hoàn toàn thiêu đốt yêu hoa của bản mạng của mình, tiêu hao sinh mạng lực của mình!
Thôn Thiên Ma Hồ càng phát ra lực lượng đáng sợ, phóng ra khí tức dường như vô tận.
Thông qua hai tầng thể xác, nó tạo với mặt đất thành một góc chếch hơn tám mươi độ. Bên trong càng lúc càng có nhiều chất lỏng màu tím điên cuồng chảy nghiêng ra, quả thực giống như có một con sông lớn từ bên trong gào thét chảy ra, tạo thành sóng lớn, nuốt thiên nuốt địa. Nơi nào nó đi qua, tất cả đều bị luyện hóa, biến thành hư vô, biến thành dinh dưỡng cho chất lỏng màu tím này!
Thân hình Đinh Hạo dần dần bị nhốt vào trong đó.
- Không xong, thời gian sắp hết...
Tim Đinh Hạo bắt đầu trầm xuống.
Thanh kiếm rỉ này chỉ có thể duy trì trong trạng thái này năm lần hít thở. Nếu như qua thời hạn trên, lập tức sẽ mất đi uy lực giống như chí tôn lúc này. Đến lúc đó mình cũng khó mà chống đỡ được trước uy lực của Thôn Thiên Ma Hồ này.
Ong ong ong!
Thân thanh kiếm rỉ run rẩy, tốc độ càng lúc càng chậm. Những vết rỉ rét tách ra khỏi thân kiếm, hóa thành hỏa diễm quanh xung quanh thân kiếm, hiện tại ánh sáng đã trở nên ảm đạm. Mắt thấy chúng sắp bắt đầu bám trở lại trên thân kiếm một lần nữa. Lực lượng ẩn chứa trong thân kiếm giống như vị thần ánh sáng, hình như cuối cùng đã bỏ qua cơ hội sống lại. Khí tức bắt đầu giảm xuống!
- Ha ha ha, không chịu được rồi. Hắn sắp không chịu được nữa!
Hùng Bi Yêu Hoàng với khả năng quan sát hạng sắc bén, nhất thời đã nhận ra lực lượng trên người Đinh Hạo biến hóa.
- Ha ha ha, ta biết. Ta đã hiểu được. Hóa ra thời gian thanh thần kiếm này sống lại có hạn chế...
Tà Tâm Yêu Hoàng cười ha ha:
- Lão yêu Hùng Bi, ngươi đã có Thôn Thiên Ma Hồ. Giết tiểu tử này, thần kiếm thuộc về ta!
Trong lúc hắn đang nói chuyện, những vết rỉ rét trên thân thanh kiếm rỉ đã khôi phục hơn một nửa. Nửa còn lại cũng đang rơi xuống thân kiếm.
Lực lượng của thanh kiếm rỉ giảm xuống rất nhanh, giống như thuỷ triều xuống.
Thứ này giảm, thứ kia tăng. Chất lỏng màu tím kia điên cuồng triển khai phản kích. Trong nháy mắt, nó đã bao bọc quanh người Đinh Hạo.
Đinh Hạo được lực lượng chí tôn của cuối của thanh kiếm rỉ bảo vệ, còn chưa bị lực chuyển động của chất lỏng màu tím trực tiếp tác dụng, nhưng đã cảm giác hít thở không thông. Xương cốt toàn thân phát ra những tiếng rắc rắc. Dường như chúng khó có thể chịu được trọng lực đè ép, sẽ bị nghiền nát vậy...
- Hi hi hi. Tiểu oan gia, xem ra ngày hôm nay ngươi không thể không chết. Chết ở trong tay Yêu tộc, ngươi nhất định sẽ cảm thấy tiếc nuối. Vậy không bằng để tỷ tỷ ta tiễn ngươi một đoạn đường. Không cần cảm ơn ta!
Nữ võ giả Nhân tộc vẫn trầm mặc chợt cười duyên nói.
Ánh mắt nàng lại lóe ra sự tàn nhẫn. Thân ảnh chợt lóe lên, đánh ra một chưởng. Lực lượng hỏa diễm quanh thân thân nàng hóa thành một thanh lợi kiếm, sắc bén vô cùng, không ngờ mơ hồ có thể phá vỡ chất lỏng màu tím này, bay thẳng đến phía sau lưng Đinh Hạo đâm tới.
Ba mặt giáp công.
Tuyệt sát!
Trong lòng Đinh Hạo thầm thở dài một hơi.
- Không nghĩ tới lại có thể gặp phải chí tôn chi khí như vậy. Xem ra không thể làm gì khác hơn là sử dụng biện pháp cuối cùng kia...
Hắn vốn không muốn dùng biện pháp này. Vì thủ đoạn này quá mức trân quý, không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ, không nên lãng phí. Nhưng hiện tại...
Nhưng sau một khắc, biến đổi khác thường đột ngột phát sinh.
Ngay khi quyết định của Đinh Hạo còn chưa kịp thực hiện, trong nháy mắt tiếp theo, xuất hiện biến hóa kỳ dị mà bất kỳ ai cũng không nghĩ tới.
Một đạo hỏa diễm kiếm vốn bắn về phía Đinh Hạo, đột nhiên không thể tưởng tượng nổi rẽ sang hướng khác.
Trước khi tất cả mọi người kịp phản ứng, nó giống như một tia chớp màu đỏ, từ phía bên cạnh lao tới Hùng Bi Yêu Hoàng.
Trong nháy mắt tiếp theo, lực lượng đáng sợ lập tức bạo phát ra. Lực lượng hỏa diễm khủng khiếp bắn ra, khiến một nửa thân thể cứng như sắt của Hùng Bi Yêu Hoàng trực tiếp nổ nát.
- Giết hắn!
- Chết cho ta!
Hùng Bi Yêu Hoàng và Tà Tâm Yêu Hoàng đồng thời tức giận quát một tiếng.
Hai đại Yêu Hoàng rót tất cả lực lượng của mình vào trong Thôn Thiên Ma Hồ. Huy động chí tôn chi khí của Yêu tộc này. Hồ lô ở trong hư không chậm rãi nghiêng xuống. Từ trong miệng hồ lô chảy ra rất nhiều quang hoa màu tím, giống như chất lỏng, từ trong hư không chảy thật nhanh về phía Đinh Hạo!
- Mở cho ta!
Đinh Hạo hét lớn, vung thanh kiếm nhanh chóng tiến lên.
Thanh kiếm rỉ trong tay hắn đã bóc ra lớp rỉ rét, phát ra ánh sáng giống như vì sao trên trời.
Chém xuống một kiếm, bất kỳ vật gì cũng lấy kiếm làm trung tâm bị chia thành hai đoạn. Kiếm ý đáng sợ chống lại chất lỏng màu tím này, giống như lưỡi dao sắc bén cắt vào đậu phụ.
Một tiếng động vang lên. Chất lỏng màu tím dài mười lăm thước trước mặt lập tức chia thành hai!
Chỉ có điều chất lỏng màu tím này thật sự quá thần kỳ.
Thanh kiếm rỉ này có lực lượng đủ để thuấn sát Mịch La Chu Hoàng, lại không thể khiến chất lỏng kỳ lạ này bốc hơi. Sau khi bị thanh kiếm rỉ chém làm hai, nó vòng qua lực lượng của thanh kiếm rỉ, tới sau lưng Đinh Hạo, một lần nữa dung hợp lại với nhau, giống như dòng nước chảy, bao bọc Đinh Hạo ở trong đó, bắt đầu chuyển động rất có tiết tấu!
Mỗi lần chuyển động đều cực kỳ nhỏ, nhưng lực lượng phóng thích ra trong nháy mắt đủ khiến một vị cường giả cấp Vũ Thánh hóa thành bột mịn.
Tay Đinh Hạo cầm thanh kiếm rỉ, điên cuồng tiến lên rất nhanh. Trong thân kiếm phát ra khí tức chí tôn, hóa thành một màn hào quang màu trắng trong suốt giống như ngọc, bao bọc toàn thân, cũng đẩy lùi lực chuyển động của chất lỏng đáng sợ kia ở bên ngoài.
Vèo vèo vèo!
Thanh kiếm rỉ điên cuồng tiến lên, không ngừng chém vào chất lỏng màu tím. Chỉ có điều, càng đến gần hai đại Yêu Hoàng, thanh kiếm rỉ lại gặp phải sức cản càng lúc càng lớn.
Ngay từ đầu, tốc độ của Đinh Hạo gần như một mũi tên vừa rời khỏi cung. Nhưng càng tiến nhanh về phía trước, tốc độ lại dần dần chậm lại. Chất lỏng màu tím kia không ngừng chuyển động, càng lúc càng trở nên sền sệt. Nó giống như một đầm lầy. Đinh Hạo rơi vào trong đó, thanh kiếm rỉ phóng ra quang hoa càng lúc càng thịnh, nhưng lại bị cản trở lại...
Toàn bộ hang động dưới lòng đất điên cuồng chấn động sụp xuống.
- Mở ra!
Đinh Hạo tức giận quát một tiếng, phát ra tất cả lực lượng.
Trong nháy mắt, hắn lại tiến thêm về phía trước mười thước. Khoảng cách giữa hắn và hai đại Yêu Hoàng cũng rút ngắn chỉ còn lại chưa đầy hai thước.
Thanh kiếm rỉ điên cuồng rung động, ngân vang. Bên trong giống như có một vị thần linh sắp sống lại, phát ra lực lượng dồi dào.
Nhưng Hùng Bi Yêu Hoàng và Tà Tâm Yêu Hoàng đều biến sắc. Bọn họ biết đã đến thời khắc sinh mạng treo trên một sợi tóc. Trong nháy mắt sinh tử này, hai vị đại yêu này cũng chỉ có thể liều mạng, bất kể giá nào phải thôi động Thôn Thiên Ma Hồ. Bọn họ hoàn toàn thiêu đốt yêu hoa của bản mạng của mình, tiêu hao sinh mạng lực của mình!
Thôn Thiên Ma Hồ càng phát ra lực lượng đáng sợ, phóng ra khí tức dường như vô tận.
Thông qua hai tầng thể xác, nó tạo với mặt đất thành một góc chếch hơn tám mươi độ. Bên trong càng lúc càng có nhiều chất lỏng màu tím điên cuồng chảy nghiêng ra, quả thực giống như có một con sông lớn từ bên trong gào thét chảy ra, tạo thành sóng lớn, nuốt thiên nuốt địa. Nơi nào nó đi qua, tất cả đều bị luyện hóa, biến thành hư vô, biến thành dinh dưỡng cho chất lỏng màu tím này!
Thân hình Đinh Hạo dần dần bị nhốt vào trong đó.
- Không xong, thời gian sắp hết...
Tim Đinh Hạo bắt đầu trầm xuống.
Thanh kiếm rỉ này chỉ có thể duy trì trong trạng thái này năm lần hít thở. Nếu như qua thời hạn trên, lập tức sẽ mất đi uy lực giống như chí tôn lúc này. Đến lúc đó mình cũng khó mà chống đỡ được trước uy lực của Thôn Thiên Ma Hồ này.
Ong ong ong!
Thân thanh kiếm rỉ run rẩy, tốc độ càng lúc càng chậm. Những vết rỉ rét tách ra khỏi thân kiếm, hóa thành hỏa diễm quanh xung quanh thân kiếm, hiện tại ánh sáng đã trở nên ảm đạm. Mắt thấy chúng sắp bắt đầu bám trở lại trên thân kiếm một lần nữa. Lực lượng ẩn chứa trong thân kiếm giống như vị thần ánh sáng, hình như cuối cùng đã bỏ qua cơ hội sống lại. Khí tức bắt đầu giảm xuống!
- Ha ha ha, không chịu được rồi. Hắn sắp không chịu được nữa!
Hùng Bi Yêu Hoàng với khả năng quan sát hạng sắc bén, nhất thời đã nhận ra lực lượng trên người Đinh Hạo biến hóa.
- Ha ha ha, ta biết. Ta đã hiểu được. Hóa ra thời gian thanh thần kiếm này sống lại có hạn chế...
Tà Tâm Yêu Hoàng cười ha ha:
- Lão yêu Hùng Bi, ngươi đã có Thôn Thiên Ma Hồ. Giết tiểu tử này, thần kiếm thuộc về ta!
Trong lúc hắn đang nói chuyện, những vết rỉ rét trên thân thanh kiếm rỉ đã khôi phục hơn một nửa. Nửa còn lại cũng đang rơi xuống thân kiếm.
Lực lượng của thanh kiếm rỉ giảm xuống rất nhanh, giống như thuỷ triều xuống.
Thứ này giảm, thứ kia tăng. Chất lỏng màu tím kia điên cuồng triển khai phản kích. Trong nháy mắt, nó đã bao bọc quanh người Đinh Hạo.
Đinh Hạo được lực lượng chí tôn của cuối của thanh kiếm rỉ bảo vệ, còn chưa bị lực chuyển động của chất lỏng màu tím trực tiếp tác dụng, nhưng đã cảm giác hít thở không thông. Xương cốt toàn thân phát ra những tiếng rắc rắc. Dường như chúng khó có thể chịu được trọng lực đè ép, sẽ bị nghiền nát vậy...
- Hi hi hi. Tiểu oan gia, xem ra ngày hôm nay ngươi không thể không chết. Chết ở trong tay Yêu tộc, ngươi nhất định sẽ cảm thấy tiếc nuối. Vậy không bằng để tỷ tỷ ta tiễn ngươi một đoạn đường. Không cần cảm ơn ta!
Nữ võ giả Nhân tộc vẫn trầm mặc chợt cười duyên nói.
Ánh mắt nàng lại lóe ra sự tàn nhẫn. Thân ảnh chợt lóe lên, đánh ra một chưởng. Lực lượng hỏa diễm quanh thân thân nàng hóa thành một thanh lợi kiếm, sắc bén vô cùng, không ngờ mơ hồ có thể phá vỡ chất lỏng màu tím này, bay thẳng đến phía sau lưng Đinh Hạo đâm tới.
Ba mặt giáp công.
Tuyệt sát!
Trong lòng Đinh Hạo thầm thở dài một hơi.
- Không nghĩ tới lại có thể gặp phải chí tôn chi khí như vậy. Xem ra không thể làm gì khác hơn là sử dụng biện pháp cuối cùng kia...
Hắn vốn không muốn dùng biện pháp này. Vì thủ đoạn này quá mức trân quý, không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ, không nên lãng phí. Nhưng hiện tại...
Nhưng sau một khắc, biến đổi khác thường đột ngột phát sinh.
Ngay khi quyết định của Đinh Hạo còn chưa kịp thực hiện, trong nháy mắt tiếp theo, xuất hiện biến hóa kỳ dị mà bất kỳ ai cũng không nghĩ tới.
Một đạo hỏa diễm kiếm vốn bắn về phía Đinh Hạo, đột nhiên không thể tưởng tượng nổi rẽ sang hướng khác.
Trước khi tất cả mọi người kịp phản ứng, nó giống như một tia chớp màu đỏ, từ phía bên cạnh lao tới Hùng Bi Yêu Hoàng.
Trong nháy mắt tiếp theo, lực lượng đáng sợ lập tức bạo phát ra. Lực lượng hỏa diễm khủng khiếp bắn ra, khiến một nửa thân thể cứng như sắt của Hùng Bi Yêu Hoàng trực tiếp nổ nát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.