Chương 10
Thiếu Địa Qua
30/08/2022
Vân Hồng đông tử kịch liệt co rút lại.
Cự xà!
Cự xà khổng lồ!
Chân trời tiếng sấm âm u cuồn cuộn mà tới, giống như tiếng gào thét đè nén của dã thú, hoàn toàn đánh thức Vân Hồng.
Người xưa thường nói mùa đông có sấm rền, tất có yêu vật đến thế gian.
Vân Hồng trước kia chỉ bán tính bán nghi, nhưng mà hiện tại...... Loài bò sát vốn nên ngủ đông lại xuất hiện.
Một cự xà khổng lồ có chiều rộng bằng chiếc máy giặt, quấn quanh bức tường của tiểu viện. Thân nó ngoằn ngoèo, màn mưa đan xen hắt lên thân mình của sinh vật máu lạnh, toé lên những bọt nước, rồi tạo thành màn sương mờ ảo.
Cấu trúc gạch đá xây vững chắc bắt đầu phát ra từng tiếng lách cách nhỏ, không ngừng có vụn đá rơi xuống.
Nó ngóc cái đầu cực lớn lên giữa không trung, cái lưỡi tanh hồng như một cái roi, xé rách màn mưa.
" Hítz-khè-zzz~"
Cái miệng há rộng đến mức gần như rách ra, bốn chiếc răng nanh trên dưới chảy ra nước miếng rỏ tí tách, khoảnh khắc rơi xuống nền đất cùng công trình kiến trúc, tựa như đổ axit mạnh, cùng theo một tiếng " xèo ", bị ăn mòn thành từng lỗ đen lốm đốm.
Yêu vật trời sinh đã đối nghịch với sấm chớp, nó hướng lên trời thị uy.
Cơ thể cự xà từ từ siết chặt, bức tường đá rắn chắc phát ra vài tiếng kêu, trên bề mặt bắt đầu những vết nứt nhỏ.
Loài rắn rất khó giết chết hẳn, chưa nói đến nó khổng lồ như vậy, áp lực đè lén nhất thời chắc chắn vượt qua 100 tấn.
Vân Hồng vô ý thức lui một bước.
Gần như là cùng lúc, cự xà bị kinh động.
Cái đầu giống chiếc xe tải ép xuống, kình phong đập nát thủy tinh, tóc Vân Hồng bị thổi ngược ra sau, ngay cả mưa ở khu vực này cũng ngưng đọng trong chốc lát.
Khi những hạt mưa một lần nữa rơi xuống, hắn có thể ngửi thấy mùi hôi thối rõ ràng trong không khí ẩm ướt.
Những mảnh thủy tinh nhỏ bị nghiền nát, xoẹt qua mặt hắn kéo lê thành đường sứt dài, máu tươi rỉ ra, vừa ngứa lại vừa đau.
Máu thịt của người tu hành đối với yêu thú có lực hấp dẫn rất lớn. Ngửi được mùi máu tươi, con ngươi của nó co rút một hồi, cái lưỡi đỏ lòm lắc lư rung động.
Linh lực, linh lực tươi mới!
Chỉ cần ăn thịt nhân loại này......
Mượn nhờ những tia sáng mông lung của ánh trăng, Vân Hồng có thể thấy được rõ ràng hình ảnh của mình trong con ngươi băng lãnh sáng như đèn pha của đại xà.
Hắn từ nhỏ đã ghét những động vật máu lạnh, trơn trượt.
Tiếp xúc khoảng cách gần như vậy, với thị lực xuất sắc của hắn đã đem cả những đường vân của nó nhìn đến rõ ràng. Mỗi một lần cơ bắp co rút lại nở ra đều thu hết vào mắt. Thật là buồn nôn.
Hắn liếm liếm môi dưới, bực bội cúi đầu nhìn xuống đất.
Cự xà ngẩng đầu lên lần nữa, mặc dù đã xa hơn nhưng cơ thể nó bỗng căng lên như cung tên.
Đây là dấu hiệu báo trước cho công kích tiếp theo.
Lại một đạo thiểm điện xẹt qua ( sét), Vân Hồng phát hiện hai bên chán cự xà có những chỗ phồng lên mờ ảo, giống như hai cái sừng nhỏ.
Cự xà có sừng?
Nguyên lai không phải xà mà là một con giao long!
"Xà năm trăm năm hóa giao long, một nghìn năm hóa rồng. " và " Vân theo long, phong tòng hổ " ( mây theo rồng, gió theo hổ), một khi thành rồng là có thể hô phong hoán vũ.
Khó trách cái thằng này xuất hiện cùng với mưa to, quanh mình có hơi nước quẩn quanh, nguyên lai là bán long chi thân.
Vậy thì như thế nào!
Đừng nói bây giờ nó là bán long hay chính là long, chỉ cần nó muốn ăn thịt mình, thì chắc chắn là địch nhân!
Không phải mày chết chính là tao vong!
Linh lực tích lũy trong thời gian lâu dài tựa như những hạt mưa bay trong gió, huyết mạch huyết quản thậm chí cả xương cốt Vân Hồng kịch liệt run rẩy.
Ngũ quan ( 5 giác quan) của hắn chưa bao giờ rõ ràng như này.
Từ đây hắn có thể thấy được những hạt mưa phía xa, ngửi thấy mùi hương lạnh của cây quế thoang thoảng không biết từ đâu bay đến, đọc hiểu được cả quỹ tích của gió lướt qua cành cây....
Trời đất, núi sông, giường như cũng bị hắn kêu gọi, thế gian vạn vật chuyển động đều chậm lại.
Vào thời điểm này, hắn như phân thân thành hai người:
Một cái đứng tại chỗ, bình tĩnh dị thường, từ từ nâng lên cánh tay phải.
Còn cái kia, giống như u hồn, phiêu đãng vào gió cùng với hư không. Tia sáng xanh lờ mờ từ cơ thể hội tụ đến đầu ngón tay phải.
" Phá! "
Vân Hồng nghe thấy được mình trầm thấp phun ra một tiếng, màu xanh da trời như nước lũ theo đó mà sáng lên, như một đạo thiểm điện, uốn lượn xuyên qua cái miệng hôi thối của cự xà.
*************
Trên chiếc trực thăng được chuyển từ kinh đô ở Vọng Yến Đài mà đi.
Vân Hồng, mã quan sát 907, 21 tuổi, khoa y học cổ truyền, cha mẹ ly dị,.... Linh lực chấn động rõ ràng, linh văn sinh động... "
Người đàn ông râu ria xồm xoàm mặc áo choàng đạo sĩ liếc nhìn thông tin, tặc lưỡi đau đầu.
Những tài liệu này mình cũng đã xem qua bao nhiêu lần, có tác dụng gì a!
Cấp trên chỉ nói về việc lôi kéo, lôi kéo dễ dàng như vậy, đã sớm thành công ngay khi hắn nói: " Ta cùng ngươi hữu duyên. "
Thanh niên ngồi bên cạnh tầm hai lăm hai sáu tuổi, biểu cảm lạnh lùng, buông lỏng con mắt, cũng không biết là có nghe không.
Vào mùa đông, hắn chỉ mặc mỗi cái quần jean cùng với một chiếc áo khoác, chư thể một chút cũng không thấy lạnh.
Tên râu ria xồm xoàm liếc hắn một cái, thở dài cam chịu, vừa định nói thì cái đèn tín hiệu màu xanh lục dưới chân đột nhiên vang lên một tiếng bíp chói tai.
Âm thanh càng ngày càng cao, càng ngày càng sắc nhọn, cuối cùng kéo thành một đường thẳng cao vút với đèn xanh.
" Báo cáo, linh lực chấn động vượt qua giới hạn đo lường giá trị. "
Người ghi chép bên cạnh hô lên một tiếng kinh hoàng.
Lão tử nghe thấy, râu ria đạo trưởng mắng lên một tiếng thô tục, " Còn bao lâu thì đến? "
Tai nghe vang lên giọng nói khó xử của phi công: " Phía trước đột nhiên có sấm sét, địa thế phức tạp.... "
Tất cả đều là đồi núi, muốn tìm một chỗ bằng phẳng đáp xuống cũng khó khăn.
" Nói cho ta biết còn bao lâu! "
Râu ria đạo trưởng thay đổi khuôn mặt trêu tức vừa nẫy thành khuôn mặt đen tối, ép hỏi.
" Nhanh nhất năm phút! "
" Không kịp", thanh niên áo khoác đột nhiên phun ra một câu.
Sau đó chỉ thấy hắn kéo cửa trực thăng, từ ngàn mét không trung nhảy xuống chống chọi với gió lạnh dữ dội. Trong nháy mắt hóa thành điểm đen biến mất trong mây mù.
Khoảng trừng hai giây sau, trong đêm tối truyền đến một tiếng sói tru lên yếu ớt, một con yêu thú tuyết trắng khổng lồ đột nhiên xuất hiện, giẫm lên gió yêu mị bay đi.
Râu ria nam tử nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới hướng gió lạnh huýt sáo, rồi rụt cổ vào vì lạnh.
Người điều khiển theo mắt gã mà nhìn, yên lặng thu lại ánh mắt rồi lại nhìn gã.
Râu ria đạo trưởng: "..... "
Gã đóng sầm cửa vào, lắc đầu lia lịa.
" Tôi không nhảy, tôi không nhảy, làm ơn đáp cánh an toàn. "
( Ủa? Nãy hung lắm mà (;¬_¬))
Hắn cũng không phải là yêu thú!
*************
Màu đỏ của máu tanh xâm chiếm nửa bầu trời, như thể ánh trăng cao cao trên kia cũng bị nhuộm đỏ.
Có vài giọt tung tóe lên người Vân Hồng, khói trắng nguy hiểm, bén nhọn đau buốt.
Vân Hồng suy yếu khó có thể nói lên lời, hắn cùng cự xà cùng một chỗ ngã xuống....
Trước lúc ngã xuống, hắn đã chứng kiến bóng dáng quen thuộc của cự thú khổng lồ, từ trên trời đáp xuống.
Thân thề khổng lồ như vậy, nhưng khi rơi xuỗng cũng không nghe thấy một điểm âm thanh, nhẹ nhàng như một mảnh lông vũ cực lớn.
Quanh thân nó như có một tầng chắn vô hình, đem nước mưa bắn ra, những sợi lông tơ trắng muốt nhu hòa đong đưa trong đêm mưa, tỏa sáng rực rỡ, đẹp như một giấc mộng.
Nó bước đến trước con giao long kia nhìn nhìn.
Thấy chỗ bảy tấc ( điểm yếu của loài rắn) có một cái lỗ máu, hiển nhiên đã chết đến không thể chết lại được nữa, lúc này mới hướng Vân Hồng mà đi.
Vân Hồng ngẩng đầu, đôi mắt không thể mở to do những hạt mưa rơi xuống.
Từ góc đồ này nhìn sang, mưa bụi hồng trần không thể nhiếm lên thân Bạch Thú, cực kì giống một đoạn ngắn Thần Thoại.
Hắn nhìn con ngươi khổng lồ màu xanh lam của nó phản chiếu hình dáng của mình, muốn nói cái gì đó nhưng ngón tay một chút khí lực cũng không có mà động, chỉ miễn cưỡng chống đỡ được tầm mắt.
Ngươi đến để ăn ta hay cứu ta?
( hị hị, đến ăn nha ~( '•︵•')~)
Bạch thú duỗi ra móng vuốt, lật cái nhân loại yếu ớt này lại, cắn vào quần áo chỗ gáy, giống như dã thú di chuyển con mình, đem người nhấc lên.
Thân thể này thật mảnh mai, tựa hồ chỉ cần ấn nhẹ răng nanh xuống là có thể đứt làm hai đoạn.
Nhưng chính thân thể mảnh mai này, bên trong lại chứa đựng một nguồn sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Cự xà!
Cự xà khổng lồ!
Chân trời tiếng sấm âm u cuồn cuộn mà tới, giống như tiếng gào thét đè nén của dã thú, hoàn toàn đánh thức Vân Hồng.
Người xưa thường nói mùa đông có sấm rền, tất có yêu vật đến thế gian.
Vân Hồng trước kia chỉ bán tính bán nghi, nhưng mà hiện tại...... Loài bò sát vốn nên ngủ đông lại xuất hiện.
Một cự xà khổng lồ có chiều rộng bằng chiếc máy giặt, quấn quanh bức tường của tiểu viện. Thân nó ngoằn ngoèo, màn mưa đan xen hắt lên thân mình của sinh vật máu lạnh, toé lên những bọt nước, rồi tạo thành màn sương mờ ảo.
Cấu trúc gạch đá xây vững chắc bắt đầu phát ra từng tiếng lách cách nhỏ, không ngừng có vụn đá rơi xuống.
Nó ngóc cái đầu cực lớn lên giữa không trung, cái lưỡi tanh hồng như một cái roi, xé rách màn mưa.
" Hítz-khè-zzz~"
Cái miệng há rộng đến mức gần như rách ra, bốn chiếc răng nanh trên dưới chảy ra nước miếng rỏ tí tách, khoảnh khắc rơi xuống nền đất cùng công trình kiến trúc, tựa như đổ axit mạnh, cùng theo một tiếng " xèo ", bị ăn mòn thành từng lỗ đen lốm đốm.
Yêu vật trời sinh đã đối nghịch với sấm chớp, nó hướng lên trời thị uy.
Cơ thể cự xà từ từ siết chặt, bức tường đá rắn chắc phát ra vài tiếng kêu, trên bề mặt bắt đầu những vết nứt nhỏ.
Loài rắn rất khó giết chết hẳn, chưa nói đến nó khổng lồ như vậy, áp lực đè lén nhất thời chắc chắn vượt qua 100 tấn.
Vân Hồng vô ý thức lui một bước.
Gần như là cùng lúc, cự xà bị kinh động.
Cái đầu giống chiếc xe tải ép xuống, kình phong đập nát thủy tinh, tóc Vân Hồng bị thổi ngược ra sau, ngay cả mưa ở khu vực này cũng ngưng đọng trong chốc lát.
Khi những hạt mưa một lần nữa rơi xuống, hắn có thể ngửi thấy mùi hôi thối rõ ràng trong không khí ẩm ướt.
Những mảnh thủy tinh nhỏ bị nghiền nát, xoẹt qua mặt hắn kéo lê thành đường sứt dài, máu tươi rỉ ra, vừa ngứa lại vừa đau.
Máu thịt của người tu hành đối với yêu thú có lực hấp dẫn rất lớn. Ngửi được mùi máu tươi, con ngươi của nó co rút một hồi, cái lưỡi đỏ lòm lắc lư rung động.
Linh lực, linh lực tươi mới!
Chỉ cần ăn thịt nhân loại này......
Mượn nhờ những tia sáng mông lung của ánh trăng, Vân Hồng có thể thấy được rõ ràng hình ảnh của mình trong con ngươi băng lãnh sáng như đèn pha của đại xà.
Hắn từ nhỏ đã ghét những động vật máu lạnh, trơn trượt.
Tiếp xúc khoảng cách gần như vậy, với thị lực xuất sắc của hắn đã đem cả những đường vân của nó nhìn đến rõ ràng. Mỗi một lần cơ bắp co rút lại nở ra đều thu hết vào mắt. Thật là buồn nôn.
Hắn liếm liếm môi dưới, bực bội cúi đầu nhìn xuống đất.
Cự xà ngẩng đầu lên lần nữa, mặc dù đã xa hơn nhưng cơ thể nó bỗng căng lên như cung tên.
Đây là dấu hiệu báo trước cho công kích tiếp theo.
Lại một đạo thiểm điện xẹt qua ( sét), Vân Hồng phát hiện hai bên chán cự xà có những chỗ phồng lên mờ ảo, giống như hai cái sừng nhỏ.
Cự xà có sừng?
Nguyên lai không phải xà mà là một con giao long!
"Xà năm trăm năm hóa giao long, một nghìn năm hóa rồng. " và " Vân theo long, phong tòng hổ " ( mây theo rồng, gió theo hổ), một khi thành rồng là có thể hô phong hoán vũ.
Khó trách cái thằng này xuất hiện cùng với mưa to, quanh mình có hơi nước quẩn quanh, nguyên lai là bán long chi thân.
Vậy thì như thế nào!
Đừng nói bây giờ nó là bán long hay chính là long, chỉ cần nó muốn ăn thịt mình, thì chắc chắn là địch nhân!
Không phải mày chết chính là tao vong!
Linh lực tích lũy trong thời gian lâu dài tựa như những hạt mưa bay trong gió, huyết mạch huyết quản thậm chí cả xương cốt Vân Hồng kịch liệt run rẩy.
Ngũ quan ( 5 giác quan) của hắn chưa bao giờ rõ ràng như này.
Từ đây hắn có thể thấy được những hạt mưa phía xa, ngửi thấy mùi hương lạnh của cây quế thoang thoảng không biết từ đâu bay đến, đọc hiểu được cả quỹ tích của gió lướt qua cành cây....
Trời đất, núi sông, giường như cũng bị hắn kêu gọi, thế gian vạn vật chuyển động đều chậm lại.
Vào thời điểm này, hắn như phân thân thành hai người:
Một cái đứng tại chỗ, bình tĩnh dị thường, từ từ nâng lên cánh tay phải.
Còn cái kia, giống như u hồn, phiêu đãng vào gió cùng với hư không. Tia sáng xanh lờ mờ từ cơ thể hội tụ đến đầu ngón tay phải.
" Phá! "
Vân Hồng nghe thấy được mình trầm thấp phun ra một tiếng, màu xanh da trời như nước lũ theo đó mà sáng lên, như một đạo thiểm điện, uốn lượn xuyên qua cái miệng hôi thối của cự xà.
*************
Trên chiếc trực thăng được chuyển từ kinh đô ở Vọng Yến Đài mà đi.
Vân Hồng, mã quan sát 907, 21 tuổi, khoa y học cổ truyền, cha mẹ ly dị,.... Linh lực chấn động rõ ràng, linh văn sinh động... "
Người đàn ông râu ria xồm xoàm mặc áo choàng đạo sĩ liếc nhìn thông tin, tặc lưỡi đau đầu.
Những tài liệu này mình cũng đã xem qua bao nhiêu lần, có tác dụng gì a!
Cấp trên chỉ nói về việc lôi kéo, lôi kéo dễ dàng như vậy, đã sớm thành công ngay khi hắn nói: " Ta cùng ngươi hữu duyên. "
Thanh niên ngồi bên cạnh tầm hai lăm hai sáu tuổi, biểu cảm lạnh lùng, buông lỏng con mắt, cũng không biết là có nghe không.
Vào mùa đông, hắn chỉ mặc mỗi cái quần jean cùng với một chiếc áo khoác, chư thể một chút cũng không thấy lạnh.
Tên râu ria xồm xoàm liếc hắn một cái, thở dài cam chịu, vừa định nói thì cái đèn tín hiệu màu xanh lục dưới chân đột nhiên vang lên một tiếng bíp chói tai.
Âm thanh càng ngày càng cao, càng ngày càng sắc nhọn, cuối cùng kéo thành một đường thẳng cao vút với đèn xanh.
" Báo cáo, linh lực chấn động vượt qua giới hạn đo lường giá trị. "
Người ghi chép bên cạnh hô lên một tiếng kinh hoàng.
Lão tử nghe thấy, râu ria đạo trưởng mắng lên một tiếng thô tục, " Còn bao lâu thì đến? "
Tai nghe vang lên giọng nói khó xử của phi công: " Phía trước đột nhiên có sấm sét, địa thế phức tạp.... "
Tất cả đều là đồi núi, muốn tìm một chỗ bằng phẳng đáp xuống cũng khó khăn.
" Nói cho ta biết còn bao lâu! "
Râu ria đạo trưởng thay đổi khuôn mặt trêu tức vừa nẫy thành khuôn mặt đen tối, ép hỏi.
" Nhanh nhất năm phút! "
" Không kịp", thanh niên áo khoác đột nhiên phun ra một câu.
Sau đó chỉ thấy hắn kéo cửa trực thăng, từ ngàn mét không trung nhảy xuống chống chọi với gió lạnh dữ dội. Trong nháy mắt hóa thành điểm đen biến mất trong mây mù.
Khoảng trừng hai giây sau, trong đêm tối truyền đến một tiếng sói tru lên yếu ớt, một con yêu thú tuyết trắng khổng lồ đột nhiên xuất hiện, giẫm lên gió yêu mị bay đi.
Râu ria nam tử nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới hướng gió lạnh huýt sáo, rồi rụt cổ vào vì lạnh.
Người điều khiển theo mắt gã mà nhìn, yên lặng thu lại ánh mắt rồi lại nhìn gã.
Râu ria đạo trưởng: "..... "
Gã đóng sầm cửa vào, lắc đầu lia lịa.
" Tôi không nhảy, tôi không nhảy, làm ơn đáp cánh an toàn. "
( Ủa? Nãy hung lắm mà (;¬_¬))
Hắn cũng không phải là yêu thú!
*************
Màu đỏ của máu tanh xâm chiếm nửa bầu trời, như thể ánh trăng cao cao trên kia cũng bị nhuộm đỏ.
Có vài giọt tung tóe lên người Vân Hồng, khói trắng nguy hiểm, bén nhọn đau buốt.
Vân Hồng suy yếu khó có thể nói lên lời, hắn cùng cự xà cùng một chỗ ngã xuống....
Trước lúc ngã xuống, hắn đã chứng kiến bóng dáng quen thuộc của cự thú khổng lồ, từ trên trời đáp xuống.
Thân thề khổng lồ như vậy, nhưng khi rơi xuỗng cũng không nghe thấy một điểm âm thanh, nhẹ nhàng như một mảnh lông vũ cực lớn.
Quanh thân nó như có một tầng chắn vô hình, đem nước mưa bắn ra, những sợi lông tơ trắng muốt nhu hòa đong đưa trong đêm mưa, tỏa sáng rực rỡ, đẹp như một giấc mộng.
Nó bước đến trước con giao long kia nhìn nhìn.
Thấy chỗ bảy tấc ( điểm yếu của loài rắn) có một cái lỗ máu, hiển nhiên đã chết đến không thể chết lại được nữa, lúc này mới hướng Vân Hồng mà đi.
Vân Hồng ngẩng đầu, đôi mắt không thể mở to do những hạt mưa rơi xuống.
Từ góc đồ này nhìn sang, mưa bụi hồng trần không thể nhiếm lên thân Bạch Thú, cực kì giống một đoạn ngắn Thần Thoại.
Hắn nhìn con ngươi khổng lồ màu xanh lam của nó phản chiếu hình dáng của mình, muốn nói cái gì đó nhưng ngón tay một chút khí lực cũng không có mà động, chỉ miễn cưỡng chống đỡ được tầm mắt.
Ngươi đến để ăn ta hay cứu ta?
( hị hị, đến ăn nha ~( '•︵•')~)
Bạch thú duỗi ra móng vuốt, lật cái nhân loại yếu ớt này lại, cắn vào quần áo chỗ gáy, giống như dã thú di chuyển con mình, đem người nhấc lên.
Thân thể này thật mảnh mai, tựa hồ chỉ cần ấn nhẹ răng nanh xuống là có thể đứt làm hai đoạn.
Nhưng chính thân thể mảnh mai này, bên trong lại chứa đựng một nguồn sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.