Chương 2
Thiếu Địa Qua
26/08/2022
Màu đen... "
Màu sắc như mực, đâu chỉ đơn giản biến thành màu đen. Nó thậm chí có thể vượt qua kịch hóa trang.
Tu hành là một chuyện, thực tế coi trọng duyên phận.
Trong biển người mênh mông, trở thành bạn cùng phòng năm năm cũng tính là duyên phận. Nếu bỏ mặc, ngày sau nó có thể trở thành " tâm ma ". Cho nên nếu có thể giúp đỡ thì giúp đỡ.
Vì vậy, đêm đó, Vân Hồng không ngủ. Đúng 12:00 sáng, hắn thực sự thấy một cái bóng mờ từ cửa sổ trườn vào.
Cho đến bây giờ hắn còn nhớ rõ:
Đêm đó ánh trăng mông lung, mơ hồ. Xung quanh mặt trăng tựa như có một tầng sa mỏng.
Nhìn xem thì rất đẹp, nhưng nhân gian có một câu nói: " Mao nguyệt lượng, mãnh quỷ hiện. "
Cụ thể con quỷ kia có bao nhiêu mãnh liệt, khó mà nói được, nhưng dù sao đó cũng không phải việc gì tốt.
Cuối mùa thu, cửa sổ đóng chặt. Bóng đen như nước bùn, lặng lẽ thấm qua vết nứt của cửa ban công.
Sau đó từng điểm từng điểm một, cô đọng thành hình dáng con người.
Cái bóng kia một đường sờ đến giường Từ Hữu Thiện. Uốn éo như mì mà đọc qua đọc lại tên của hắn.
" Từ Hữu Thiện~ Từ Hữu Thiện ~ Đi a~ Khoái hoạt a~ "
Mẹ kiếp... Còn đặc biệt là một tao quỷ...
Sau đó, bị đánh
Căn cứ qua hồi ức của tên họ Từ, lúc đó tình cảnh thập phần nóng nảy:
Khi hắn mở mắt lên, chỉ thấy hai đứa bạn cùng phòng ngủ như lợn chết, mà cái người xưa nay vẫn nhẹ nhàng nhã nhặn lại đang ấn cái thứ không biết xuống đất mà đánh, khiến nó kêu la thê lương, quả thực khiến người ta nhịn không được thương hại muốn cho nó một ít thuốc.....
Từ đó về sau Từ thiếu gia liền biến thành fan não tàn của Vân Hồng, lúc không có người lén gọi Vân Hồng thành " Vân Tiên Nhi ".
Thi thoảng thấy Vân Hồng ngồi thiền, liền nhìn chằm chằm bằng ánh mắt dùng bái, tự ý thức được vai trò người hâm mộ.
Lúc này, Từ Hữu Thiện hút một miệng lớn bún gà, lại uống thêm ngụm nước canh gà. Sau đó, phun một hơi nhiệt khí tràn đầy mùi đồ ăn:
" Là nhà dì hai của mình xảy ra chyện..... "
Dì hai của Từ Hữu Thiện mới dọn nhà nửa năm trước, kết quả từ đấy về sau hai vợ chồng đều cảm thấy không thoải mái.
Hai tháng gần đây, càng ngày lại càng nghiêm trọng. Đi ra ngoài không bị thủng lốp xe thì là bị chó rượt, điện thoại rơi vào bồn cầu cũng trở thành chuyện nhỏ. Ngay cả đã nắm chắc hợp đồng kinh doanh thì vẫn phải khấn vái nhiều lần.
" Trước khi chuyển đến đã đặc biệt nhờ thầy phong thủy xem qua, nói rằng gia đình sẽ làm ăn phát đạt, gia tài thịnh vượng. Thế nhưng, sau khi xảy ra nhiều chuyện như này, dì cùng dượng cũng có chút hoang mang, liền tìm thêm vài thầy phong thuỷ đến.....
Ây da, cậu cũng không phải không biết, cái nghề này đa số đều là treo đầu dê bán thịt chó, cái này nói như vậy, cái kia lại nói như vậy, trong nhà thì gắn lên đủ thứ, đồ đạc chuyển đến chuyển đi, đúng là bịp bợm chồng chất.
Dù có tiêu nhiều tiền nữa, thì vẫn vô ích... "
Hắn hai ba miếng ăn hết số bún còn lại, dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Vân Hồng: " Vân Tiên nhi a, cậu khác bọn họ, cậu thực ngưu ( siêu, đỉnh), mình đang nghĩ cậu có thể giúp mình nhìn xem hay không. "
Vân Hồng trầm ngâm một lát: " Các đạo sĩ chuyên nghiệp chưa chắc đã..... Bọn họ có thể tin không? "
Hắn thực có chút hứng thú về vấn đề này.
Nếu như thực sự đã đi trên con đường này, nếu có thể luyện tập nhiều chút, sau này mọi người sẽ không bị kĩ năng của mình làm choáng ngợp.
Từ Hữu Thiện yêu nhất thể diện, sao có thể chịu được nghi vấn?
Lập tức vỗ ngực cam đoan, đồng thời ngay tại chỗ gọi điện cho dì hai, nói muốn đưa cao nhân qua đấy.
Dì hai Từ gia từ chối không có kết quả, cảm thấy cháu mình dù sao cũng là một mảnh hảo tâm nên đành đồng ý.
Cho dù là vô dụng, thì cũng là mang bạn học đến chơi thôi.
Vân Hồng đã mua vé xe cho ngày mai, giờ muốn đi cũng là tranh thủ thời gian.
Vì vậy hai người lập tức xuống lầu.
Trên đường đến đó, Từ Hữu Thiện nói: " Vân Tiên nhi, cậu một lát vạn lần đừng cho mình mặt mũi, chúng ta dù sao cũng phải tuân theo quy định, cậu yêu cầu bao nhiêu cũng được. "
Vân Hồng chỉ cười: " Cậu tính đào góc tường trong nhà mình à? "
Từ Hữu Thiện xua tay: " Dì hai của mình thật ra có chút keo kệt, cậu dù sao cũng là mình cất công mời tới, nhân cơ hội đào chút tiền chứ. "
Thật giống đi lừa gạt.
Vân Hồng: "...... "
Từ Hữu Thiện đúng là quan trọng nhất vấn đề mặt mũi.
Bất quá, Vân Hồng vốn không có ý định miễn phí.
Cũng không phải hắn tham lam tiền tài, mà là có quy củ từ trước đến nay, ra bao nhiêu lực còn phải tùy theo tâm ý nhiều ít.
Những thứ như phong thủy tướng thuật này, nhiều khi là trái với ý trời. Rất nhiều khi là nghịch trời mà làm, cho nên nhiều ít cũng phải trả giá. Phần thưởng này tương đương với tiền rải đường, được thiên địa âm dương xác nhận làm quy củ.
Cho nên chính thức hiểu được công việc này, khách hàng sẽ chủ động ra giá, không cần đại sư phải nói rõ.
Nếu như bạn không muốn nhận tiền, họ sẽ sợ hãi nghĩ bạn đây là không muốn giúp họ làm đàng hoàng.
Từ nhị gia sớm hơn vài năm trước đã nắm bắt được tình hình, làm thành cơ sở đào tạo, một năm lợi nhuận không ít tiền.
Nhà ở mới chuyển vào nằm ở trung tâm khu vực phồn hoa nhất, là khu dân cư được hoàn thành vào năm ngoái, thống nhất các tầng đều rất lớn, phải đến 240 mét vuông.
____________
Vẫn cứ cảm thấy nó thiếu thiếu làm sao ấy mọi người
Màu sắc như mực, đâu chỉ đơn giản biến thành màu đen. Nó thậm chí có thể vượt qua kịch hóa trang.
Tu hành là một chuyện, thực tế coi trọng duyên phận.
Trong biển người mênh mông, trở thành bạn cùng phòng năm năm cũng tính là duyên phận. Nếu bỏ mặc, ngày sau nó có thể trở thành " tâm ma ". Cho nên nếu có thể giúp đỡ thì giúp đỡ.
Vì vậy, đêm đó, Vân Hồng không ngủ. Đúng 12:00 sáng, hắn thực sự thấy một cái bóng mờ từ cửa sổ trườn vào.
Cho đến bây giờ hắn còn nhớ rõ:
Đêm đó ánh trăng mông lung, mơ hồ. Xung quanh mặt trăng tựa như có một tầng sa mỏng.
Nhìn xem thì rất đẹp, nhưng nhân gian có một câu nói: " Mao nguyệt lượng, mãnh quỷ hiện. "
Cụ thể con quỷ kia có bao nhiêu mãnh liệt, khó mà nói được, nhưng dù sao đó cũng không phải việc gì tốt.
Cuối mùa thu, cửa sổ đóng chặt. Bóng đen như nước bùn, lặng lẽ thấm qua vết nứt của cửa ban công.
Sau đó từng điểm từng điểm một, cô đọng thành hình dáng con người.
Cái bóng kia một đường sờ đến giường Từ Hữu Thiện. Uốn éo như mì mà đọc qua đọc lại tên của hắn.
" Từ Hữu Thiện~ Từ Hữu Thiện ~ Đi a~ Khoái hoạt a~ "
Mẹ kiếp... Còn đặc biệt là một tao quỷ...
Sau đó, bị đánh
Căn cứ qua hồi ức của tên họ Từ, lúc đó tình cảnh thập phần nóng nảy:
Khi hắn mở mắt lên, chỉ thấy hai đứa bạn cùng phòng ngủ như lợn chết, mà cái người xưa nay vẫn nhẹ nhàng nhã nhặn lại đang ấn cái thứ không biết xuống đất mà đánh, khiến nó kêu la thê lương, quả thực khiến người ta nhịn không được thương hại muốn cho nó một ít thuốc.....
Từ đó về sau Từ thiếu gia liền biến thành fan não tàn của Vân Hồng, lúc không có người lén gọi Vân Hồng thành " Vân Tiên Nhi ".
Thi thoảng thấy Vân Hồng ngồi thiền, liền nhìn chằm chằm bằng ánh mắt dùng bái, tự ý thức được vai trò người hâm mộ.
Lúc này, Từ Hữu Thiện hút một miệng lớn bún gà, lại uống thêm ngụm nước canh gà. Sau đó, phun một hơi nhiệt khí tràn đầy mùi đồ ăn:
" Là nhà dì hai của mình xảy ra chyện..... "
Dì hai của Từ Hữu Thiện mới dọn nhà nửa năm trước, kết quả từ đấy về sau hai vợ chồng đều cảm thấy không thoải mái.
Hai tháng gần đây, càng ngày lại càng nghiêm trọng. Đi ra ngoài không bị thủng lốp xe thì là bị chó rượt, điện thoại rơi vào bồn cầu cũng trở thành chuyện nhỏ. Ngay cả đã nắm chắc hợp đồng kinh doanh thì vẫn phải khấn vái nhiều lần.
" Trước khi chuyển đến đã đặc biệt nhờ thầy phong thủy xem qua, nói rằng gia đình sẽ làm ăn phát đạt, gia tài thịnh vượng. Thế nhưng, sau khi xảy ra nhiều chuyện như này, dì cùng dượng cũng có chút hoang mang, liền tìm thêm vài thầy phong thuỷ đến.....
Ây da, cậu cũng không phải không biết, cái nghề này đa số đều là treo đầu dê bán thịt chó, cái này nói như vậy, cái kia lại nói như vậy, trong nhà thì gắn lên đủ thứ, đồ đạc chuyển đến chuyển đi, đúng là bịp bợm chồng chất.
Dù có tiêu nhiều tiền nữa, thì vẫn vô ích... "
Hắn hai ba miếng ăn hết số bún còn lại, dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Vân Hồng: " Vân Tiên nhi a, cậu khác bọn họ, cậu thực ngưu ( siêu, đỉnh), mình đang nghĩ cậu có thể giúp mình nhìn xem hay không. "
Vân Hồng trầm ngâm một lát: " Các đạo sĩ chuyên nghiệp chưa chắc đã..... Bọn họ có thể tin không? "
Hắn thực có chút hứng thú về vấn đề này.
Nếu như thực sự đã đi trên con đường này, nếu có thể luyện tập nhiều chút, sau này mọi người sẽ không bị kĩ năng của mình làm choáng ngợp.
Từ Hữu Thiện yêu nhất thể diện, sao có thể chịu được nghi vấn?
Lập tức vỗ ngực cam đoan, đồng thời ngay tại chỗ gọi điện cho dì hai, nói muốn đưa cao nhân qua đấy.
Dì hai Từ gia từ chối không có kết quả, cảm thấy cháu mình dù sao cũng là một mảnh hảo tâm nên đành đồng ý.
Cho dù là vô dụng, thì cũng là mang bạn học đến chơi thôi.
Vân Hồng đã mua vé xe cho ngày mai, giờ muốn đi cũng là tranh thủ thời gian.
Vì vậy hai người lập tức xuống lầu.
Trên đường đến đó, Từ Hữu Thiện nói: " Vân Tiên nhi, cậu một lát vạn lần đừng cho mình mặt mũi, chúng ta dù sao cũng phải tuân theo quy định, cậu yêu cầu bao nhiêu cũng được. "
Vân Hồng chỉ cười: " Cậu tính đào góc tường trong nhà mình à? "
Từ Hữu Thiện xua tay: " Dì hai của mình thật ra có chút keo kệt, cậu dù sao cũng là mình cất công mời tới, nhân cơ hội đào chút tiền chứ. "
Thật giống đi lừa gạt.
Vân Hồng: "...... "
Từ Hữu Thiện đúng là quan trọng nhất vấn đề mặt mũi.
Bất quá, Vân Hồng vốn không có ý định miễn phí.
Cũng không phải hắn tham lam tiền tài, mà là có quy củ từ trước đến nay, ra bao nhiêu lực còn phải tùy theo tâm ý nhiều ít.
Những thứ như phong thủy tướng thuật này, nhiều khi là trái với ý trời. Rất nhiều khi là nghịch trời mà làm, cho nên nhiều ít cũng phải trả giá. Phần thưởng này tương đương với tiền rải đường, được thiên địa âm dương xác nhận làm quy củ.
Cho nên chính thức hiểu được công việc này, khách hàng sẽ chủ động ra giá, không cần đại sư phải nói rõ.
Nếu như bạn không muốn nhận tiền, họ sẽ sợ hãi nghĩ bạn đây là không muốn giúp họ làm đàng hoàng.
Từ nhị gia sớm hơn vài năm trước đã nắm bắt được tình hình, làm thành cơ sở đào tạo, một năm lợi nhuận không ít tiền.
Nhà ở mới chuyển vào nằm ở trung tâm khu vực phồn hoa nhất, là khu dân cư được hoàn thành vào năm ngoái, thống nhất các tầng đều rất lớn, phải đến 240 mét vuông.
____________
Vẫn cứ cảm thấy nó thiếu thiếu làm sao ấy mọi người
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.