Đạo Lữ Hung Dữ Cũng Trùng Sinh
Chương 6: Pháp Hữu Vi và pháp Vô Vi
Vũ Hạ Đích Hảo Đại
03/07/2021
Ăn tối xong, Lục Thủy trở về phòng mình.
Căn phòng rất đơn giản, cơ bản là không có trang trí gì thêm.
Nơi này hoàn toàn khác với khi Mộ Tuyết chuyển đến vào kiếp trước, vì nàng thích bày bừa lung tung một vài thứ.
Không nghĩ tới nữa, Lục Thủy bèn khoanh chân ngồi trên mặt đất trống, trong tay cầm một quyển sách cũ kỹ.
Quyển sách này chính là Thiên Địa Trận Văn, thứ mà hắn vừa mang về từ Tàng kinh các.
Hắn dự định đêm nay sẽ tu luyện Thiên Địa Trận Văn.
Khi mở quyển sách ra, hắn thấy một số biểu tượng vô cùng kỳ lạ, gọi là quỷ vẽ bùa cũng không sai.
Cũng chính vì vậy, chẳng ai đọc hiểu được quyển sách này cả.
Có người từng cho rằng đây là một ổ khóa, chỉ cần giải mã nó là xong. Cũng có người tin rằng, thứ tự của các ký hiệu trong sách đã bị đảo ngược, chỉ cần đảo lại cho đúng thứ tự là có thể hiểu ngay.
Tất nhiên, vẫn có những người nghĩ đây là một loại văn tự phù chú đơn giản, chỉ cần chọn loại phù hợp để sử dụng là thành công ngay.
Nhưng tất cả bọn họ đều sai.
Những gì được ghi trên đây chính là từ ngữ, một loại từ ngữ nhưng cũng không phải từ ngữ, một loại từ ngữ mà chỉ có vị nhân tài nào viết ra chúng mới có thể hiểu được.
Sở dĩ ngay từ đầu hắn vừa xem đã hiểu có lẽ chỉ do tình cờ; không thể giải thích được cái cảm giác này, cũng không thể luận giải bằng ngôn ngữ.
Hiểu là hiểu, không hiểu là không hiểu.
Thiên Địa Trận Văn chia thành hai loại phương thức tu luyện, một loại là Hữu Vi, còn lại là Vô Vi.
Tu luyện Hữu Vi chính là phương pháp tu luyện mang tính chất vật lý. Một khi bắt đầu, người tu luyện sẽ tự động mở ra Ngũ hành Âm Dương Trận Văn. Sau khi Trận Văn được kích hoạt, mỗi một cảnh giới nhỏ của người tu luyện sẽ lần lượt đối ứng với Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ và Âm Dương.
Ví dụ, khi sức mạnh của nguyên tố Kim đạt mức cực hạn, tu vi sẽ được thăng cấp lên cảnh giới nhỏ thứ hai.
Tương tự, khi hấp thụ hoàn toàn sức mạnh của 7 nguyên tố, tu vi tự động thăng cấp lên một cảnh giới lớn.
Cứ thế mà tuần hoàn đến cảnh giới cao nhất mà thôi.
Do đó, thậm chí hắn cũng chẳng cần phải độ kiếp khi thăng tiến tu vi.
Đây là phương pháp tu luyện Hữu Vi.
Bên cạnh đó, phương pháp tu luyện Vô Vi chính là quan sát Thiên Địa Trận Văn bằng cách đọc sách hoặc nhớ lại nội dung của Trận Văn. Quá trình này sẽ tự động thu gom Thiên Địa chi lực.
Khi Thiên Địa chi lực đạt đến mức giới hạn, người tu luyện có thể lấy Thiên làm Trận, dùng Địa làm Văn để thi triển Thiên Địa Trận Văn.
Một khi Thiên Địa Trận Văn được kích hoạt hoàn toàn, người tu luyện đó sẽ có khả năng kiểm soát cả thế giới này.
Đây chính là phương pháp tu luyện Vô Vi.
Ở cái hồi cướp đoạt khí vận của Thiên Địa, Thiên Địa Trận Văn cũng đã góp công rất lớn đấy.
Tuy nhiên, quyển sách Thiên Địa Trận Văn này chưa hoàn chỉnh, ở giữa còn nhiều thiếu sót. Hắn vẫn có thể tu luyện pháp Hữu Vi ở giai đoạn đầu, nhưng khó mà đi tiếp ở giai đoạn sau.
Pháp Vô Vi cũng giống như thế. Chỉ là sau này hắn đã có thể sửa chữa một vài chi tiết bên trong, cuối cùng mới giúp môn công pháp này thể hiện ra sức mạnh thật sự.
Tuy nhiên, Lục Thủy phải thừa nhận rằng, kẻ viết nên quyển Thiên Địa Trận Văn này quả thật là một tên yêu nghiệt. Chẳng biết rốt cuộc người đó có luyện thành công hay không?
Nghĩ đến đây, Lục Thủy bắt đầu quan sát Thiên Địa Trận Văn.
Theo ý kiến bản thân, những biểu tượng xấu như quỷ vẽ bùa đó dường như tự di chuyển vậy; tất cả các biểu tượng trong quyển sách đều đang phối hợp với Lục Thủy.
Lục Thủy nâng một tay lên, bắt đầu khắc họa phù văn giữa không trung. Sau khi lật sang một trang khác, một ký tự phù chú đã được hắn khắc xong, nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất.
Kẻ có tu vi ở Cấp 2 như hắn hoàn toàn có thể dùng linh khí để vẽ Phù văn, điều này rất bình thường.
Trong lúc lật từng trang, Lục Thủy cũng lần lượt vẽ từng ký tự phù văn bày biện xung quanh mình..
Khi đọc xong trang thứ 7, xung quanh hắn cũng có 7 ký tự phù văn.
Đến đây, Lục Thủy không xem tiếp nữa.
Rốt cuộc, hắn phải bắt đầu tu luyện theo pháp Hữu Vi trước đã, không cần phải quan sát Thiên Địa Trận Văn cả đêm.
Tiếp theo, Lục Thủy nhìn chằm chằm vào những ký tự phù văn vừa rồi. Sau đó, hắn đan ngón giữa và ngón út vào nhau, trong khi dùng ngón trỏ và ngón cái chạm nhẹ vào nhau.
Ngay lúc này, Lục Thủy nhắm mắt lại.
Và khi hắn nhắm mắt lại, các ký tự phù văn xung quanh bắt đầu sáng lên rồi bắt đầu phóng đại lên, dần dà bổ sung cho nhau. Khi tất cả các phù văn ấy kết nối lẫn nhau, chúng bắt đầu giãn nở về phía cơ thể của Lục Thủy.
Lục Thủy đang ngồi đó, chờ đợi những ký tự ấy giãn nở, hoặc nói đúng hơn là hắn sắp sửa hấp thụ những ký tự này.
Không lâu sau, những ký tự phù văn ấy giãn nở đến sát Lục Thủy. Chúng bắt đầu đi dọc theo quần áo trên người hắn, giãn nở đến vị trí cánh tay. Chúng không phóng đại lên nữa, mà lại hội tụ về phía tay hắn.
Cuối cùng, chúng bắt đầu hợp nhất ở ngay vị trí chính giữa hai lòng bàn tay.
Theo thời gian dần trôi, điểm hợp nhất ấy càng lúc càng lớn hơn, trong khi số lượng các ký tự phù văn trên mặt đất cứ thế mà giảm dần.
Lục Thủy vẫn ngồi yên, nhắm nghiền hai mắt như thể đang chìm vào giấc ngủ.
Trên thực tế, hắn đang cảm nhận và điều khiển các ký tự phù văn ấy dung hợp lại với nhau. Một khi có biến cố phát sinh, việc kích hoạt pháp Hữu Vi trong Thiên Địa Trận Văn sẽ thất bại.
Nếu như vậy, cơ thể hắn sẽ gánh chịu ảnh hưởng rất nghiêm trọng.
Hậu quả của việc thất bại chính là có thể làm cho tu vi Cấp 2 của hắn bị phế ngay lập tức. Không chỉ có vậy, vết thương nơi vòng eo của hắn cũng sẽ chuyển biến xấu hơn.
Vì vậy, hắn sẽ không để trường hợp thất bại xảy ra.
Qua một đêm, bình minh bắt đầu ló dạng.
Vào lúc này, không có bất cứ ký tự phù văn nào trên mặt đất, và cũng không có dấu vết của một ký tự nào trên cơ thể của Lục Thủy.
Tất cả mọi thứ đã tụ hợp lại thành một trận pháp nhỏ trong hai lòng bàn tay.
Đúng vậy, đó là một trận pháp nhỏ thể hiện sức mạnh của bảy phương vị. Khi trận pháp thành hình, Lục Thủy cũng mở mắt ra.
Hắn thả lỏng tay ra, đồng thời quan sát trận pháp nhỏ ánh lên 7 màu khác nhau này.
“Xong rồi, bây giờ là lúc hấp thu sức mạnh của thuộc tính Kim.”
Theo lý thuyết, có Lục gia chống lưng thì hắn không bao giờ thiếu hụt tài nguyên. Tuy nhiên, cần có đủ thời gian mới có thể hấp thu được.
Về việc có nên nói cho các vị đại lão trong Lục gia nghe về vấn đề này hay không, chắc chắn hắn sẽ không.
Kiếp trước, hắn chưa từng tiết lộ chuyện tu hành của bản thân. Thế nên kiếp này, dĩ nhiên là cũng không nói.
Giờ mà nói ra, nghĩ sao mà mấy vị bên trên còn cho phép hắn bước nửa bước ra khỏi nhà?
Ngộ nhỡ nói ra, liệu hắn còn được cho phép đi từ hôn hay không?
Chắc chắn là không!
Từ hôn là một chuyện rất thú vị, hắn không đi thì ai đi?
Sau khi kiểm tra thời gian, Lục Thủy phát hiện đã là 5:00 sáng. Cũng may là hắn có tu vi ở Cấp 2, thức trắng cả đêm cũng không sao cả.
Vì vậy, Lục Thủy dự định đi ra ngoài đọc thêm về Thiên Địa Trận Văn. Đây là một quyển sách mà càng đọc càng có lợi, chứ không phát sinh bất cứ rắc rối nào cả.
Khó mà so sánh giữa pháp Hữu Vi và pháp Vô Vi.
Sau khi ngồi xuống ghế nơi mái đình, Lục Thủy bắt đầu đọc sách. Nếu lúc này không phải là thời điểm hừng đông, hắn còn định đi lấy một ngọn đèn nhỏ nữa.
Chỉ là lúc bước vào đấy, hắn có trông thấy một người thị nữ đang đứng bên ngoài sân. Nếu đoán không lầm, đó hẳn là cô gái mà hắn từng gặp lúc ban ngày.
Nhìn thấy người thị nữ này, Lục Thủy rất muốn hỏi phụ mẫu hắn một câu, rằng có phải Lục gia chỉ có duy nhất một người phụ nữ là nàng ấy?
Dù bất cứ việc gì, tại sao đều do nàng ấy làm?
Khi Lục Thủy ngồi vào trong đình, Kỳ Khê bèn bước tới, đồng thời còn mang theo hai đĩa điểm tâm và trà.
“Đây là món mà phu nhân chuẩn bị cho thiếu gia.”
Lục Thủy gật đầu rồi nói:
“Đi lấy giúp ta một số bảo vật có chứa sức mạnh của thuộc tính Kim nhé, là khoáng thạch hay linh dược đều được.
Nhân tiện, nếu có thuộc tính Mộc thì mang đến đây luôn.
Không cần lấy loại quá mạnh đâu, Cấp 2 là được rồi.”
Kỳ Khê bèn cúi đầu:
“Vâng, xin thiếu gia chờ một lát.”
Nói xong , Kỳ Khê lập tức rời khỏi sân.
Nàng đương nhiên sẽ không hỏi thiếu gia của mình dùng nó để làm gì; đây không phải là điều mà nàng nên hỏi.
Lục Thủy vừa uống trà vừa ăn điểm tâm, nhân tiện đọc Thiên Địa Trận Văn. Hắn rất tập trung đọc sách; bằng không, hắn sẽ không thể nào ăn được điểm tâm khó nuốt đến như vậy.
Hắn chắc mẫm rằng, đây là do mẫu thân tự tay nấu.
Về việc muốn lấy vật phẩm chứa thuộc tính Kim và Mộc, hắn muốn xem pháp Hữu Vi có hiệu quả tốt hay không. Đồng thời, Lục Thủy định kiểm tra xem còn bao lâu nữa thì mình mới lên Cấp 3.
Căn phòng rất đơn giản, cơ bản là không có trang trí gì thêm.
Nơi này hoàn toàn khác với khi Mộ Tuyết chuyển đến vào kiếp trước, vì nàng thích bày bừa lung tung một vài thứ.
Không nghĩ tới nữa, Lục Thủy bèn khoanh chân ngồi trên mặt đất trống, trong tay cầm một quyển sách cũ kỹ.
Quyển sách này chính là Thiên Địa Trận Văn, thứ mà hắn vừa mang về từ Tàng kinh các.
Hắn dự định đêm nay sẽ tu luyện Thiên Địa Trận Văn.
Khi mở quyển sách ra, hắn thấy một số biểu tượng vô cùng kỳ lạ, gọi là quỷ vẽ bùa cũng không sai.
Cũng chính vì vậy, chẳng ai đọc hiểu được quyển sách này cả.
Có người từng cho rằng đây là một ổ khóa, chỉ cần giải mã nó là xong. Cũng có người tin rằng, thứ tự của các ký hiệu trong sách đã bị đảo ngược, chỉ cần đảo lại cho đúng thứ tự là có thể hiểu ngay.
Tất nhiên, vẫn có những người nghĩ đây là một loại văn tự phù chú đơn giản, chỉ cần chọn loại phù hợp để sử dụng là thành công ngay.
Nhưng tất cả bọn họ đều sai.
Những gì được ghi trên đây chính là từ ngữ, một loại từ ngữ nhưng cũng không phải từ ngữ, một loại từ ngữ mà chỉ có vị nhân tài nào viết ra chúng mới có thể hiểu được.
Sở dĩ ngay từ đầu hắn vừa xem đã hiểu có lẽ chỉ do tình cờ; không thể giải thích được cái cảm giác này, cũng không thể luận giải bằng ngôn ngữ.
Hiểu là hiểu, không hiểu là không hiểu.
Thiên Địa Trận Văn chia thành hai loại phương thức tu luyện, một loại là Hữu Vi, còn lại là Vô Vi.
Tu luyện Hữu Vi chính là phương pháp tu luyện mang tính chất vật lý. Một khi bắt đầu, người tu luyện sẽ tự động mở ra Ngũ hành Âm Dương Trận Văn. Sau khi Trận Văn được kích hoạt, mỗi một cảnh giới nhỏ của người tu luyện sẽ lần lượt đối ứng với Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ và Âm Dương.
Ví dụ, khi sức mạnh của nguyên tố Kim đạt mức cực hạn, tu vi sẽ được thăng cấp lên cảnh giới nhỏ thứ hai.
Tương tự, khi hấp thụ hoàn toàn sức mạnh của 7 nguyên tố, tu vi tự động thăng cấp lên một cảnh giới lớn.
Cứ thế mà tuần hoàn đến cảnh giới cao nhất mà thôi.
Do đó, thậm chí hắn cũng chẳng cần phải độ kiếp khi thăng tiến tu vi.
Đây là phương pháp tu luyện Hữu Vi.
Bên cạnh đó, phương pháp tu luyện Vô Vi chính là quan sát Thiên Địa Trận Văn bằng cách đọc sách hoặc nhớ lại nội dung của Trận Văn. Quá trình này sẽ tự động thu gom Thiên Địa chi lực.
Khi Thiên Địa chi lực đạt đến mức giới hạn, người tu luyện có thể lấy Thiên làm Trận, dùng Địa làm Văn để thi triển Thiên Địa Trận Văn.
Một khi Thiên Địa Trận Văn được kích hoạt hoàn toàn, người tu luyện đó sẽ có khả năng kiểm soát cả thế giới này.
Đây chính là phương pháp tu luyện Vô Vi.
Ở cái hồi cướp đoạt khí vận của Thiên Địa, Thiên Địa Trận Văn cũng đã góp công rất lớn đấy.
Tuy nhiên, quyển sách Thiên Địa Trận Văn này chưa hoàn chỉnh, ở giữa còn nhiều thiếu sót. Hắn vẫn có thể tu luyện pháp Hữu Vi ở giai đoạn đầu, nhưng khó mà đi tiếp ở giai đoạn sau.
Pháp Vô Vi cũng giống như thế. Chỉ là sau này hắn đã có thể sửa chữa một vài chi tiết bên trong, cuối cùng mới giúp môn công pháp này thể hiện ra sức mạnh thật sự.
Tuy nhiên, Lục Thủy phải thừa nhận rằng, kẻ viết nên quyển Thiên Địa Trận Văn này quả thật là một tên yêu nghiệt. Chẳng biết rốt cuộc người đó có luyện thành công hay không?
Nghĩ đến đây, Lục Thủy bắt đầu quan sát Thiên Địa Trận Văn.
Theo ý kiến bản thân, những biểu tượng xấu như quỷ vẽ bùa đó dường như tự di chuyển vậy; tất cả các biểu tượng trong quyển sách đều đang phối hợp với Lục Thủy.
Lục Thủy nâng một tay lên, bắt đầu khắc họa phù văn giữa không trung. Sau khi lật sang một trang khác, một ký tự phù chú đã được hắn khắc xong, nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất.
Kẻ có tu vi ở Cấp 2 như hắn hoàn toàn có thể dùng linh khí để vẽ Phù văn, điều này rất bình thường.
Trong lúc lật từng trang, Lục Thủy cũng lần lượt vẽ từng ký tự phù văn bày biện xung quanh mình..
Khi đọc xong trang thứ 7, xung quanh hắn cũng có 7 ký tự phù văn.
Đến đây, Lục Thủy không xem tiếp nữa.
Rốt cuộc, hắn phải bắt đầu tu luyện theo pháp Hữu Vi trước đã, không cần phải quan sát Thiên Địa Trận Văn cả đêm.
Tiếp theo, Lục Thủy nhìn chằm chằm vào những ký tự phù văn vừa rồi. Sau đó, hắn đan ngón giữa và ngón út vào nhau, trong khi dùng ngón trỏ và ngón cái chạm nhẹ vào nhau.
Ngay lúc này, Lục Thủy nhắm mắt lại.
Và khi hắn nhắm mắt lại, các ký tự phù văn xung quanh bắt đầu sáng lên rồi bắt đầu phóng đại lên, dần dà bổ sung cho nhau. Khi tất cả các phù văn ấy kết nối lẫn nhau, chúng bắt đầu giãn nở về phía cơ thể của Lục Thủy.
Lục Thủy đang ngồi đó, chờ đợi những ký tự ấy giãn nở, hoặc nói đúng hơn là hắn sắp sửa hấp thụ những ký tự này.
Không lâu sau, những ký tự phù văn ấy giãn nở đến sát Lục Thủy. Chúng bắt đầu đi dọc theo quần áo trên người hắn, giãn nở đến vị trí cánh tay. Chúng không phóng đại lên nữa, mà lại hội tụ về phía tay hắn.
Cuối cùng, chúng bắt đầu hợp nhất ở ngay vị trí chính giữa hai lòng bàn tay.
Theo thời gian dần trôi, điểm hợp nhất ấy càng lúc càng lớn hơn, trong khi số lượng các ký tự phù văn trên mặt đất cứ thế mà giảm dần.
Lục Thủy vẫn ngồi yên, nhắm nghiền hai mắt như thể đang chìm vào giấc ngủ.
Trên thực tế, hắn đang cảm nhận và điều khiển các ký tự phù văn ấy dung hợp lại với nhau. Một khi có biến cố phát sinh, việc kích hoạt pháp Hữu Vi trong Thiên Địa Trận Văn sẽ thất bại.
Nếu như vậy, cơ thể hắn sẽ gánh chịu ảnh hưởng rất nghiêm trọng.
Hậu quả của việc thất bại chính là có thể làm cho tu vi Cấp 2 của hắn bị phế ngay lập tức. Không chỉ có vậy, vết thương nơi vòng eo của hắn cũng sẽ chuyển biến xấu hơn.
Vì vậy, hắn sẽ không để trường hợp thất bại xảy ra.
Qua một đêm, bình minh bắt đầu ló dạng.
Vào lúc này, không có bất cứ ký tự phù văn nào trên mặt đất, và cũng không có dấu vết của một ký tự nào trên cơ thể của Lục Thủy.
Tất cả mọi thứ đã tụ hợp lại thành một trận pháp nhỏ trong hai lòng bàn tay.
Đúng vậy, đó là một trận pháp nhỏ thể hiện sức mạnh của bảy phương vị. Khi trận pháp thành hình, Lục Thủy cũng mở mắt ra.
Hắn thả lỏng tay ra, đồng thời quan sát trận pháp nhỏ ánh lên 7 màu khác nhau này.
“Xong rồi, bây giờ là lúc hấp thu sức mạnh của thuộc tính Kim.”
Theo lý thuyết, có Lục gia chống lưng thì hắn không bao giờ thiếu hụt tài nguyên. Tuy nhiên, cần có đủ thời gian mới có thể hấp thu được.
Về việc có nên nói cho các vị đại lão trong Lục gia nghe về vấn đề này hay không, chắc chắn hắn sẽ không.
Kiếp trước, hắn chưa từng tiết lộ chuyện tu hành của bản thân. Thế nên kiếp này, dĩ nhiên là cũng không nói.
Giờ mà nói ra, nghĩ sao mà mấy vị bên trên còn cho phép hắn bước nửa bước ra khỏi nhà?
Ngộ nhỡ nói ra, liệu hắn còn được cho phép đi từ hôn hay không?
Chắc chắn là không!
Từ hôn là một chuyện rất thú vị, hắn không đi thì ai đi?
Sau khi kiểm tra thời gian, Lục Thủy phát hiện đã là 5:00 sáng. Cũng may là hắn có tu vi ở Cấp 2, thức trắng cả đêm cũng không sao cả.
Vì vậy, Lục Thủy dự định đi ra ngoài đọc thêm về Thiên Địa Trận Văn. Đây là một quyển sách mà càng đọc càng có lợi, chứ không phát sinh bất cứ rắc rối nào cả.
Khó mà so sánh giữa pháp Hữu Vi và pháp Vô Vi.
Sau khi ngồi xuống ghế nơi mái đình, Lục Thủy bắt đầu đọc sách. Nếu lúc này không phải là thời điểm hừng đông, hắn còn định đi lấy một ngọn đèn nhỏ nữa.
Chỉ là lúc bước vào đấy, hắn có trông thấy một người thị nữ đang đứng bên ngoài sân. Nếu đoán không lầm, đó hẳn là cô gái mà hắn từng gặp lúc ban ngày.
Nhìn thấy người thị nữ này, Lục Thủy rất muốn hỏi phụ mẫu hắn một câu, rằng có phải Lục gia chỉ có duy nhất một người phụ nữ là nàng ấy?
Dù bất cứ việc gì, tại sao đều do nàng ấy làm?
Khi Lục Thủy ngồi vào trong đình, Kỳ Khê bèn bước tới, đồng thời còn mang theo hai đĩa điểm tâm và trà.
“Đây là món mà phu nhân chuẩn bị cho thiếu gia.”
Lục Thủy gật đầu rồi nói:
“Đi lấy giúp ta một số bảo vật có chứa sức mạnh của thuộc tính Kim nhé, là khoáng thạch hay linh dược đều được.
Nhân tiện, nếu có thuộc tính Mộc thì mang đến đây luôn.
Không cần lấy loại quá mạnh đâu, Cấp 2 là được rồi.”
Kỳ Khê bèn cúi đầu:
“Vâng, xin thiếu gia chờ một lát.”
Nói xong , Kỳ Khê lập tức rời khỏi sân.
Nàng đương nhiên sẽ không hỏi thiếu gia của mình dùng nó để làm gì; đây không phải là điều mà nàng nên hỏi.
Lục Thủy vừa uống trà vừa ăn điểm tâm, nhân tiện đọc Thiên Địa Trận Văn. Hắn rất tập trung đọc sách; bằng không, hắn sẽ không thể nào ăn được điểm tâm khó nuốt đến như vậy.
Hắn chắc mẫm rằng, đây là do mẫu thân tự tay nấu.
Về việc muốn lấy vật phẩm chứa thuộc tính Kim và Mộc, hắn muốn xem pháp Hữu Vi có hiệu quả tốt hay không. Đồng thời, Lục Thủy định kiểm tra xem còn bao lâu nữa thì mình mới lên Cấp 3.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.