Chương 31
Ốc Thượng Ô
12/04/2021
Ăn uống no đủ, Nguyễn Đào thu dọn tàn cục sạch sẽ, sau đó xoa bụng đi tới đi lui ngoài ban công tiêu cơm.
"Máy đẻ trứng đâu?" Hàn Mạc đứng ở huyền quan giương giọng hỏi.
"Không mang." Nguyễn Đào nói thầm, không muốn cho kim chủ nghe thấy.
Hàn Mạc xách cái túi xách đi tới, lúc ngang qua sô pha thì tùy tay vứt lên đó, nở nụ cười xấu xa đi ra ban công tróc nã bảo bối của hắn.
Bắt được, ôm chặt vào trong ngực.
"Máy đẻ trứng đâu?"
"...Không mang."
"Cái đuôi cũng không mang theo sao?"
Nguyễn Đào cam chịu, nếu không thì sao, nếu mang đến thì ngài định cắm chỗ nào, chẳng lẽ cắm vào mặt sau của ngài?
"Vậy mà mang theo vài cây gậy mát xa sao hả, sợ tôi không thỏa mãn được em à?"
Ngược lại, chính là bởi vì ngài quá có thể thỏa mãn em nên vừa lúc không dùng đến chúng nó, không phải sao?
Hàn Mạc nhìn bộ dạng nhắm chặt mắt trốn tránh của cậu, hừ cười nói: "Tối nay em ngậm chúng nó ngủ, mở chốt ra, chấn một đêm."
Nguyễn Đào: "...!"
Nguyễn Đào ôm lấy eo Hàn Mạc, không tiếng động làm nũng, dùng sức chôn đầu trong hõm vai Hàn Mạc, giống như chó nhỏ đang chơi xấu.
Ánh trăng lãng mạn chiếu rọi hai người đang hôn môi.
Hàn Mạc nói ăn cơm xong ôm một chút, quả thật là ôm một chút, mở máy chiếu ra, theo sở thích của Nguyễn Đào mà mở một bộ phim, hai người dựa vào bên nhau, Hàn Mạc rũ mắt là có thể thấy khuôn mặt đang tập trung tinh thần của Nguyễn Đào, hắn hỏi: "Thích xem phim sao?"
"Thích ạ." Nguyễn Đào ôm cánh tay Hàn Mạc vào trong ngực: "Trước kia em rất thích đến rạp chiếu phim, còn thích xem vào đêm khuya bởi, vì đêm khuya sẽ không có trẻ con."
Hàn Mạc liền ghi nhớ vào trong lòng, lên kế hoạch, về sau lúc tan làm sẽ đi xem phim, ăn khuya hẹn hò một chút, lúc về nhà nằm chung trong một ổ chăn.
Sinh hoạt lý tưởng cũng chỉ như vậy mà thôi.
Hàn Mạc rất vừa lòng, cúi đầu hôn một cái lên đôi lông mi xinh đẹp kia.
Lúc phim hết cũng đã sắp 12 giờ đêm, Nguyễn Đào đắm chìm một lát mới xoay người nằm lên vai Hàn Mạc, cậu nói: "Tiên sinh, đêm nay em rất vui." Giống như uống say vậy, có lẽ người quá hạnh phúc sẽ lâng lâng như đang uống say: "Từ sau khi gặp được ngài, lúc nào em cũng vui vẻ."
Lại quyến rũ hắn!
Hàn Mạc bế người lên đi tới phòng ngủ: "Vậy lát nữa đừng có xin tha."
Nguyễn Đào biết hắn muốn đi lấy túi xách, thế là gắt gao quấn lấy nam nhân không buông tay, giống như là bạch tuột vậy: "Đừng đi, đừng đi, em chỉ cần ngài thôi - - huhu đừng đi mà!"
Hàn Mạc lạnh nhạt kiên quyết ném người xuống giường: "Giữ sức một chút đi, bảo bối."
Không giống như Nguyễn Đào đoán, Hàn Mạc không xách cái túi về, trên tay hắn chỉ cầm một cái ly tự sướng cùng với một cây kim thoa làm cậu nhìn mà khiếp sợ, còn có tiếng vang trong trẻo, là kẹp vú treo lục lạc.
Không có gậy mát xa, Nguyễn Đào trộm thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi cậu cũng đã nghĩ đến tình huống xấu nhất, nghĩ đến kim chủ sẽ cùng với gậy mát xa chơi song long.
Cho nên, muốn hiện thực được tốt đẹp thì phải tưởng tượng đến ác mộng, đối lập rõ rệt như vậy, bảo đảm có thể cảm động đến rối tinh rối mù.
Nguyễn Đào tự giác cởi bỏ áo tắm, ngực không trướng lắm, vệt đỏ loang lổ, một bộ bị chà đạp thê thảm, Hàn Mạc nhìn một chút đã cảm thấy nóng rực, ngay cả dương v*t hắn cũng bị đốt cháy mà cứng ngắc.
"Còn sữa không?"
Nguyễn Đào phóng túng: "Ngài thao một lần sẽ có."
Ném món đồ chơi lên giường, Hàn Mạc cầm kẹp vú sung sướng nói: "Nói thêm một câu nữa."
Nguyễn Đào gối lên ngực nam nhân, ngẩng mặt cầu xin rũ lòng thương: "Tiên sinh, ngài thương thương em đi."
Tối nay ánh trăng vô cùng mê người bên ngoài cửa sổ đang rộng mở vẩy đầy ánh sáng.
Nguyễn Đào bị ôm đến bên cửa sổ, áo tắm dài nửa treo trên khuỷu tay, cậu ngẩng cổ, động tình thổ lộ rên rỉ, dưới lớp nước mắt ướt át, cậu thấy được ánh trăng mông lung, cậu không thể phân biệt được ánh trăng hay tình sự đang xâm nhập vào trong thân thể mình ôn nhu hơn.
Hàn Mạc thao vô cùng nhàn nhã, phía trên thì hôn môi xoa bóp khắp nơi, dương v*t bên dưới thì chậm rì rì ra vào nguyên căn, cẩn thận nghiền qua mỗi một tấc thịt mềm ướt dính, lúc đâm vào chỗ sâu nhất lại rút ra, cái eo sẽ bị đôi chân đang quấn quanh run rẩy cuốn lấy, vừa hô 'đừng' vừa cầu xin hắn tiếp tục động.
Nguyễn Đào chưa từng được hưởng thụ trận thân thiết nhu tình mật ý nào như thế này, khoái cảm không ít hơn lúc bị thao kịch liệt chút nào, lúc hầu kết bị cắn một ngụm, khoái ý đã đạt tới cực hạn, cậu kéo dài giọng kêu thảm, kẹp chặt dương v*t nóng rực tiết ra, có lẽ là cảm xúc đêm nay quá mức tốt đẹp, khiến cho cậu cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Hàn Mạc đau đến phải kêu lên, sắp bị mút gãy luôn rồi.
Hắn đột nhiên rút dương v*t ra, miệng nhỏ chưa kịp khép lại co rúm phun ra một bãi nước sốt, làm cho áo tắm dài bên dưới ướt đẫm, Hàn Mạc dùng ngón tay quét một ít đưa đến bên khóe môi Nguyễn Đào: "Nếm thử xem."
Nguyễn Đào vẫn còn đang đắm chìm trong dư vị cao trào, hắn nói cái gì thì nghe cái đó, ngoan ngoãn duỗi đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm, lúc nếm được mùi vị không ngon, cậu 'ưm' một tiếng phun ra, khép chặt miệng không chịu đưa lưỡi ra nữa.
Hàn Mạc sắp bị cậu đáng yêu chết rồi.
Hắn lại lần nữa chôn dương v*t vào, thọc cắm làm cho Nguyễn Đào phải nhíu mày. Hắn lại kéo lấy vòng eo nhỏ gọn kia, ôm chặt cậu vào trong ngực cưỡng hôn, hôn đủ rồi mới đong đưa eo tiếp tục thao làm, bây giờ không còn ôn nhu nữa dùng lực độ hung ác đâm thẳng vào chỗ sâu bên trong cửa động ướt mềm.
Lục lạc đang treo trên núm vú cũng đong đưa nhảy loạn, kẹp vú được bọc bằng lớp lông hồng nhạt khiến cho núm vú nhô lên, giống như là nhụy hoa đỏ tươi được cánh hoa vây quanh. Nguyễn Đào đang vô cùng mẫn cảm, sao có thể chịu được loại tàn phá như vậy, khoái cảm đang chảy nhỏ giọt đột nhiên biến thành sóng to gió lớn thổi quét toàn thân, ngay cả căn côn th*t đang vừa xót vừa đau kia cũng bắt đầu dựng thẳng lên, làm cho nước dâm vẩy ra khắp nơi.
Mục đích của Hàn Mạc đã đạt được, thế là lúc Nguyễn Đào ra sức xô đẩy, hắn mới ngừng một lát, cúi đầu ngậm lấy đầu v* và kẹp vú vào trong miệng, đầu lưỡi liếm láp qua lại, khiến cho núm vú đang căng trướng sưng đỏ kia tiết ra một sợi nước sữa.
"A...Ưm..." Nguyễn Đào há miệng thở dốc, hai cẳng chân trắng nõn không khép được nữa, bị Hàn Mạc vớt lên đặt trên khuỷu tay, hắn phun đầu v* ra, nhìn chằm chằm từng luồng sữa tươi đang chảy ra từ viên đậu đỏ tươi, rất nhanh đã dọc theo đường cong mượt mà của bầu vú chảy tới rốn, chảy vào cái hố nho nhỏ.
Nguyễn Đào xấu hổ nức nở, giơ tay che lại đôi mắt của Hàn Mạc: "Đừng nhìn mà... Không được..."
Bây giờ sao có thể nghe lời cậu được.
Hàn Mạc ngẩng mặt trốn không để cho cậu thực hiện được, đồng thời còn chu môi hôn lên lòng bàn tay cậu, không biết là hắn đang muốn bắt nạt hay là cưng chiều, trêu chọc vài lần làm cho Nguyễn Đào vừa tức vừa vội, rất có tư thế sắp tủi thân khóc lớn, Hàn Mạc liền lấy tư thế đang giao hợp này mà bế cậu lên, vừa đi vừa thao, không tới vài cái đã khiến cho Nguyễn Đào thật sự khóc ra.
"Em nói xem em có ngốc hay không?"
Nguyễn Đào nằm trên vai chịu thao, ngoài việc rên rỉ thì ngay cả đáp lời cũng không được.
Hàn Mạc sợ thao cậu bắn lần nữa, thế là một bên trêu cậu không chịu nổi thao, một bên giảm lực độ, chậm rãi cọ xát, bên trong nóng rực chật chội, còn ướt át, sao lại có nơi mất hồn như vậy chứ, Hàn Mạc cắn lỗ tai cậu: "Thật đúng là bảo bối."
Từ cửa sổ trở lại giường lớn, Nguyễn Đào cũng hoàn hồn, cậu xụi lơ nằm trên gối thừa nhận hôn môi, lúc môi lưỡi quấn quít cậu còn yên lặng cảm thán một câu 'vẫn là ở trên giường thoải mái nhất'.
"Hai cái màu đen kia đâu rồi?" Hàn Mạc dùng đầu ngón tay khảy khảy lục lạc, lại quét thêm một ít sữa đưa đến dưới môi Nguyễn Đào: "Lại nếm thử xem."
Ai muốn nếm chứ!
Nguyễn Đào duỗi tay đòi ôm Hàn Mạc lập tức khom người cho cậu ôm, núm vú ngứa ngáy đau nhức bị đè ép cọ xát, khóai cảm bén nhọn tê dại, Nguyễn Đào không kìm lòng được mà vặn eo, một bên vặn một bên rên rỉ trả lời: "Ở nhà, tối hôm qua... làm dơ rồi, em rửa sạch treo lên."
Hàn Mạc có chút sửng sốt, hắn tưởng tượng đến hình ảnh hai cái vật nhỏ kia bị treo trên giá áo ngoài ban công, bị gió thổi lung lay, hắn thế nhưng lại cảm thấy vừa sinh động là vừa đáng yêu. Quả nhiên người đáng yêu sẽ làm chuyện đáng yêu, chọc cho hắn càng thêm muốn bắt nạt cậu.
Nguyễn Đào còn đang động dục cọ cọ làm cho lồng ngực kim chủ đại nhân ướt dầm dề, đột nhiên cậu bị buông ra, côn th*t đang cứng ngắc bên dưới bị một bàn tay bắt lấy, cậu lẩm bẩm: "Tiên sinh?"
Hàn Mạc giúp cậu vuốt hai cái, lúc cậu phát ra tiếng rên rỉ êm tai thì lấp kín cái miệng nhỏ không ngừng chảy nước kia, lúc này mới yên tâm tàn nhẫn thao làm, trên dưới trăm cái, hung ác đến mức ván giường cũng sắp gãy. Hắn dùng một tay ngăn chặn đầu gối của Nguyễn Đào, khiến cho cậu tách rộng hai chân ra, cái mông trắng nõn và bắp đùi cũng bị hắn đâm thành một màu hồng dâm mĩ, co rút run rẩy.
Tạm thời đã sảng khoái một đợt, Hàn Mạc bị cậu phun nước đến cái eo cũng ngứa ngáy, hắn đâm dương v*t vào chỗ sâu nhất, đâm đến khi cái bụng nhỏ của Nguyễn Đào phồng lên mới thôi, sau đó cầm lấy cây kim thoa chỗ mép giường trực tiếp đâm vào căn côn th*t đang xuất tinh, bịt kín mít.
Nguyễn Đào hít thở không thông, trong cơn triều xuy lại bị lăng ngược, cảm nhận được từng đợt sóng triều cuồng loạn, cậu không thể kêu ra tiếng, hầu kết nhảy loạn, nước mắt và nước miếng mất khống chế làm dơ mặt, bây giờ cậu giống như không phải bắn tinh dịch, mà là bắn một sợi linh hồn nhỏ bé đang chấn động, muốn cậu bay lên mây trải nghiệm cảm giác dục tiên dục tử.
"Ưm... Ưm a a..." Sau một lúc lâu, trong phòng truyền ra tiếng rầm rì thấp thấp, đôi môi bị chặn lại tiết ra vài tiếng mơ hồ không rõ, Hàn Mạc yêu thích đến mức phải hôn mấy cái mới chịu rời đi, lại gỡ hai cái lục lạc đang không ngừng kêu vang có chút phiền xuống, ném tới một bên, vùi đầu ngậm lấy núm vú bị kẹp đến biến dạng vào trong miệng.
"A!! - - a a nhẹ một chút... Ưm..." Hai viên trái cây đang chua xót không chịu nổi bị đầu lưỡi liếm láp mút cắn, giống như là đang bị cây kim đâm vào, khoái cảm tà ác len lỏi khắp người, nước sữa không thể kiềm chế mà phun ra càng thêm mãnh liệt, lại bị môi lưỡi nóng rực mút hết toàn bộ.
Nguyễn Đào ô ô khóc lên, sảng khoái đến mức vô cùng đáng thương, toàn thân trừ bỏ dương v*t đang cứng, chỗ nào cũng mềm thành một bãi nước.
Cậu thất thần nhìn trần nhà, lại bị khuôn mặt anh tuấn của nam nhân che khuất tầm mắt, Nguyễn Đào tủi thân vô cùng: "Huhu... Tiên sinh... Ưm..."
Nụ hôn rơi xuống, có thứ chất lỏng ấm áp chậm rãi chảy vào, Nguyễn Đào ngây thơ nuốt xuống hai ngụm mới ngơ ngác phát hiện thứ này là gì, tức khắc giãy giụa muốn lau lau môi.
Hàn Mạc không bắt nạt cậu nữa, dư lại một ngụm nhỏ hắn tự mình nuốt xuống, khẽ cười nói: "Nước đào thật ngọt."
Nguyễn Đào xấu hổ trừng mắt nhìn hắn, trong mắt đỏ tươi, mị ý nồng đậm, cố tình còn nổi lên vài phần tức giận, thật sự là vừa đáng thương vừa đáng yêu. Hàn Mạc bị cậu câu dẫn khiến cho dương v*t phồng to một vòng, tức khắc làm cho lỗ nhỏ căng chặt, Nguyễn Đào mềm giọng kêu thảm, đôi tay đặt lên bụng nhỏ che lại cái phần đang nhô lên run rẩy kia.
Ly tự sướng cũng giống như cái ly, đây là lần đầu tiên Hàn Mạc thấy thứ này, hắn hỏi Nguyễn Đào: "Bé ngoan, em có dùng thứ này chưa?"
Nguyễn Đào sợ đến mức hai chân quơ loạn, đáng tiếc bị dương v*t giữ chặt không thể trốn thoát, cậu hoảng loạn lắc đầu, lấy lòng nói: "Tiên sinh, tiên sinh."
Hàn Mạc một bên nghiên cứu một bên tùy ý thọc vào rút ra, cọ mài khiến cho đống thịt non phát ra tiếng nước dính nhớp, còn có thời gian mà liếc Nguyễn Đào vài cái, nhìn cậu đang lén lút, muốn thừa dịp hắn không chú ý mà rút cây kim thoa ra.
Hàn Mạc cong môi cười: "Bé ngoan."
Nguyễn Đào lập tức 'vâng' một tiếng, hiển nhiên là đã bị dọa sợ rồi: "Tiên sinh..."
"Trước giờ em vẫn luôn gọi tôi là 'tiên sinh', đổi một cái khác xem nào?"
Nói xong dùng một tay nắm lấy côn th*t đỏ bừng của Nguyễn Đào, một tay tròng cái ly tự sướng lên.
"Tiên sinh! Em!" Cái đầu Nguyễn Đào vang lên ong ong, vốn đã bị bịt chặt, bây giờ lại thêm một thứ kích thích nữa, ngài ấy đang muốn lấy mạng cậu sao?
"Đổi xưng hô khác, kêu dễ nghe thì tôi sẽ tha cho em."
côn th*t đi vào một nơi vừa mềm mại lại chật hẹp, Nguyễn Đào bị cảm xúc xa lạ này làm cho IQ rớt xuống số âm, cậu trơ mắt nhìn hạ thân của mình bị bọc trong cái ly, còn chưa cảm nhận được thoải mái đã sắp ngất xỉu rồi.
Hoàn thành xong kiệt tác, Hàn Mạc rất vừa lòng, lại lần nữa bắt đầu thao làm hắn nắm lấy hai cánh mông thịt dùng sức đâm thọc thúc giục: "Có gọi hay không?"
Nguyễn Đào nắm chặt gối rên rỉ kì thật đây cũng không phải là chuyện khó hội sở đã từng dạy qua rồi, ba ba, ca ca, chủ nhân cứ thay phiên gọi từng cái, chắc chắn sẽ có một cái kim chủ thích nghe.
Thế là Nguyễn Đào khóc nức nở, bắt đầu từ cái xưng hô dễ mở miệng nhất: "Ca ca, ca ca... Huhu..."
Hàn Mạc bình luận: "Giả trân."
Dứt lời, duỗi tay ấn một cái nút, trong nháy mắt Nguyễn Đào liền cao giọng rên rỉ, cậu cảm giác 'thịt mềm' trong ly tự sướng đang bắt đầu rung động, giống như có người khẩu giao cho cậu, thậm chí còn mang theo độ ấm và nước sốt.
"Tiếp tục." Hàn Mạc thưởng thức vẻ mặt thống khổ lại say mê của cậu, không nhịn được cúi xuống hôn lên lông mi cậu: "Nghe lời, tiếp tục gọi."
Nguyễn Đào nhân cơ hội ôm lấy Hàn Mạc, cánh tay bủn rủn vô lực, giống như mèo nhỏ đang cào loạn, dưới khoái cảm bức bách, cậu không rảnh lo đến chuyện có xấu hổ hay không nữa: "Huhu... Ba ba... A a... Muốn bắt... A! Ưm..."
Hàn Mạc cạn lời, chớp mắt lại bật cười, hung hăng đâm một cái: "Không đúng!"
dương v*t đâm vào điểm dâm mềm mại, lại phá vỡ tầng tầng thịt non đâm vào chỗ sâu nhất, khoái cảm từ nhẹ nhàng biến thành cuồng loạn, khiến cho Nguyễn Đào lớn tiếng khóc kêu, thao làm còn chưa ngừng lại, cậu đã căng chặt eo triều phun, tinh dịch cũng từ trong hai bên trứng nhỏ đi ra niệu đạo, bỗng nhiên lại bị kim thoa bắt ép chảy ngược về, không thể xuất tinh, cao trào ngứa ngáy khó nhịn, triều phun lại càng thêm mãnh liệt, lỗ nhỏ bọc lấy dương v*t dữ tợn co rút gần chết.
Trong cơn sảng khoái, Hàn Mạc cũng phải hít một hơi, sợ rằng sẽ thật sự thao hỏng bảo bối của mình, thế là hắn nghỉ một lát, cúi đầu ngậm lấy núm vú ăn từ từ, ăn ăn lại nghe thấy cậu hoàn hồn rên rỉ, lập tức mở ra một đợt chiếm đoạt.
Nguyễn Đào khóc lóc xin tha, sau khi khoái cảm qua đi thì có chút đau, lúc này không cần Hàn Mạc thúc giục, cậu đã mở miệng khóc ròng nói: "Chủ nhân... Ưm! Em sai rồi... Tha cho em đi mà... Em sai rồi, chủ nhân... A a! Chậm..."
Hàn Mạc bị cậu chọc cười: "Sai chỗ nào?"
Đại não Nguyễn Đào đang bắn pháo hoa, gì cũng không biết, cậu quơ tay lung tung muốn ôm, lại duỗi tay xuống phía dưới, muốn lấy cái ly tự sướng đang nuốt cậu, tra tấn côn th*t của cậu ra, cậu khóc đến khuôn mặt nhỏ vừa đỏ vừa bẩn: "Sai, sai... Huhu... Chỗ nào cũng sai, cầu xin ngài... A! Cứu em... Sắp hư rồi, sẽ hư mất..."
Một tay ôm eo, một tay ôm lưng, Hàn Mạc bế cậu lên ôm vào trong ngực, giọng nói ôn nhu dỗ dành: "Thật ngốc, gọi ông xã."
Nguyễn Đào lập tức mơ mơ hồ hồ gọi theo: "Ông xã... A a! Ông xã... Sâu quá..."
Hàn Mạc nhìn đôi mắt thất thần của cậu, vô tội quyến rũ không có tiêu điểm, hắn có chút tức giận, không chịu nổi thao như vậy, rốt cuộc cậu có biết mình đang kêu cái gì hay không?
Hàn Mạc trừng phạt cậu, mang theo cảm giác chưa đã thèm: "Ngoan, lại gọi một tiếng nữa."
Nguyễn Đào ngoan muốn chết, khóc đến chảy đầy nước mắt nước mũi: "Ông xã... Huhu... Ông xã..."
Ly tự sướng còn có vài thứ nữa nhưng Hàn Mạc không nỡ kích thích cậu, hắn lật người đè cậu lên trên giường, từ phía sau thật sâu xỏ xuyên qua cậu, một bên thao một bên lấy ly tự sướng xuống, ướt đẫm giống như đã mất khống chế.
Hai đùi Nguyễn Đào run rẩy, không chịu được chút trêu đùa nào, cậu mở miệng rên rỉ cầu xin, kim thoa mới rút ra được một nửa cậu đã lần nữa mất khống chế, Hàn Mạc không dám đùa nữa, có chút lo lắng không biết có khi nào đã chơi quá mức rồi hay không, vội vàng rút hết cây kim thoa ra, lại nắm lấy căn côn th*t bị chà đạp đến nóng lên, giúp cậu vuốt bắn đến sạch sẽ.
Hàn Mạc liếm môi: "Bé cưng, kiên trì thêm một lát nữa."
Nguyễn Đào không nghe thấy, cậu đã nắm chặt chăn thả hồn đi đâu mất rồi, từng đợt pháo hoa nổ tung trong đầu, đột nhiên cậu lại rớt từ đám mây xuống một hồ suối nước nóng, cơ thể đều bị tưới sạch, cậu thoải mái liên tục run lên.
Quá mệt mỏi, mệt đến mức muốn đánh một giấc.
Mới nghĩ như thế, nháy mắt tiếp theo, Nguyễn Đào đã cong người chìm vào không gian đen nhánh.
- --
Editor: Tui cũng mệt quá =))) Cái bộ này mấy chương H nó dài gì đâuuuu
"Máy đẻ trứng đâu?" Hàn Mạc đứng ở huyền quan giương giọng hỏi.
"Không mang." Nguyễn Đào nói thầm, không muốn cho kim chủ nghe thấy.
Hàn Mạc xách cái túi xách đi tới, lúc ngang qua sô pha thì tùy tay vứt lên đó, nở nụ cười xấu xa đi ra ban công tróc nã bảo bối của hắn.
Bắt được, ôm chặt vào trong ngực.
"Máy đẻ trứng đâu?"
"...Không mang."
"Cái đuôi cũng không mang theo sao?"
Nguyễn Đào cam chịu, nếu không thì sao, nếu mang đến thì ngài định cắm chỗ nào, chẳng lẽ cắm vào mặt sau của ngài?
"Vậy mà mang theo vài cây gậy mát xa sao hả, sợ tôi không thỏa mãn được em à?"
Ngược lại, chính là bởi vì ngài quá có thể thỏa mãn em nên vừa lúc không dùng đến chúng nó, không phải sao?
Hàn Mạc nhìn bộ dạng nhắm chặt mắt trốn tránh của cậu, hừ cười nói: "Tối nay em ngậm chúng nó ngủ, mở chốt ra, chấn một đêm."
Nguyễn Đào: "...!"
Nguyễn Đào ôm lấy eo Hàn Mạc, không tiếng động làm nũng, dùng sức chôn đầu trong hõm vai Hàn Mạc, giống như chó nhỏ đang chơi xấu.
Ánh trăng lãng mạn chiếu rọi hai người đang hôn môi.
Hàn Mạc nói ăn cơm xong ôm một chút, quả thật là ôm một chút, mở máy chiếu ra, theo sở thích của Nguyễn Đào mà mở một bộ phim, hai người dựa vào bên nhau, Hàn Mạc rũ mắt là có thể thấy khuôn mặt đang tập trung tinh thần của Nguyễn Đào, hắn hỏi: "Thích xem phim sao?"
"Thích ạ." Nguyễn Đào ôm cánh tay Hàn Mạc vào trong ngực: "Trước kia em rất thích đến rạp chiếu phim, còn thích xem vào đêm khuya bởi, vì đêm khuya sẽ không có trẻ con."
Hàn Mạc liền ghi nhớ vào trong lòng, lên kế hoạch, về sau lúc tan làm sẽ đi xem phim, ăn khuya hẹn hò một chút, lúc về nhà nằm chung trong một ổ chăn.
Sinh hoạt lý tưởng cũng chỉ như vậy mà thôi.
Hàn Mạc rất vừa lòng, cúi đầu hôn một cái lên đôi lông mi xinh đẹp kia.
Lúc phim hết cũng đã sắp 12 giờ đêm, Nguyễn Đào đắm chìm một lát mới xoay người nằm lên vai Hàn Mạc, cậu nói: "Tiên sinh, đêm nay em rất vui." Giống như uống say vậy, có lẽ người quá hạnh phúc sẽ lâng lâng như đang uống say: "Từ sau khi gặp được ngài, lúc nào em cũng vui vẻ."
Lại quyến rũ hắn!
Hàn Mạc bế người lên đi tới phòng ngủ: "Vậy lát nữa đừng có xin tha."
Nguyễn Đào biết hắn muốn đi lấy túi xách, thế là gắt gao quấn lấy nam nhân không buông tay, giống như là bạch tuột vậy: "Đừng đi, đừng đi, em chỉ cần ngài thôi - - huhu đừng đi mà!"
Hàn Mạc lạnh nhạt kiên quyết ném người xuống giường: "Giữ sức một chút đi, bảo bối."
Không giống như Nguyễn Đào đoán, Hàn Mạc không xách cái túi về, trên tay hắn chỉ cầm một cái ly tự sướng cùng với một cây kim thoa làm cậu nhìn mà khiếp sợ, còn có tiếng vang trong trẻo, là kẹp vú treo lục lạc.
Không có gậy mát xa, Nguyễn Đào trộm thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi cậu cũng đã nghĩ đến tình huống xấu nhất, nghĩ đến kim chủ sẽ cùng với gậy mát xa chơi song long.
Cho nên, muốn hiện thực được tốt đẹp thì phải tưởng tượng đến ác mộng, đối lập rõ rệt như vậy, bảo đảm có thể cảm động đến rối tinh rối mù.
Nguyễn Đào tự giác cởi bỏ áo tắm, ngực không trướng lắm, vệt đỏ loang lổ, một bộ bị chà đạp thê thảm, Hàn Mạc nhìn một chút đã cảm thấy nóng rực, ngay cả dương v*t hắn cũng bị đốt cháy mà cứng ngắc.
"Còn sữa không?"
Nguyễn Đào phóng túng: "Ngài thao một lần sẽ có."
Ném món đồ chơi lên giường, Hàn Mạc cầm kẹp vú sung sướng nói: "Nói thêm một câu nữa."
Nguyễn Đào gối lên ngực nam nhân, ngẩng mặt cầu xin rũ lòng thương: "Tiên sinh, ngài thương thương em đi."
Tối nay ánh trăng vô cùng mê người bên ngoài cửa sổ đang rộng mở vẩy đầy ánh sáng.
Nguyễn Đào bị ôm đến bên cửa sổ, áo tắm dài nửa treo trên khuỷu tay, cậu ngẩng cổ, động tình thổ lộ rên rỉ, dưới lớp nước mắt ướt át, cậu thấy được ánh trăng mông lung, cậu không thể phân biệt được ánh trăng hay tình sự đang xâm nhập vào trong thân thể mình ôn nhu hơn.
Hàn Mạc thao vô cùng nhàn nhã, phía trên thì hôn môi xoa bóp khắp nơi, dương v*t bên dưới thì chậm rì rì ra vào nguyên căn, cẩn thận nghiền qua mỗi một tấc thịt mềm ướt dính, lúc đâm vào chỗ sâu nhất lại rút ra, cái eo sẽ bị đôi chân đang quấn quanh run rẩy cuốn lấy, vừa hô 'đừng' vừa cầu xin hắn tiếp tục động.
Nguyễn Đào chưa từng được hưởng thụ trận thân thiết nhu tình mật ý nào như thế này, khoái cảm không ít hơn lúc bị thao kịch liệt chút nào, lúc hầu kết bị cắn một ngụm, khoái ý đã đạt tới cực hạn, cậu kéo dài giọng kêu thảm, kẹp chặt dương v*t nóng rực tiết ra, có lẽ là cảm xúc đêm nay quá mức tốt đẹp, khiến cho cậu cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Hàn Mạc đau đến phải kêu lên, sắp bị mút gãy luôn rồi.
Hắn đột nhiên rút dương v*t ra, miệng nhỏ chưa kịp khép lại co rúm phun ra một bãi nước sốt, làm cho áo tắm dài bên dưới ướt đẫm, Hàn Mạc dùng ngón tay quét một ít đưa đến bên khóe môi Nguyễn Đào: "Nếm thử xem."
Nguyễn Đào vẫn còn đang đắm chìm trong dư vị cao trào, hắn nói cái gì thì nghe cái đó, ngoan ngoãn duỗi đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm, lúc nếm được mùi vị không ngon, cậu 'ưm' một tiếng phun ra, khép chặt miệng không chịu đưa lưỡi ra nữa.
Hàn Mạc sắp bị cậu đáng yêu chết rồi.
Hắn lại lần nữa chôn dương v*t vào, thọc cắm làm cho Nguyễn Đào phải nhíu mày. Hắn lại kéo lấy vòng eo nhỏ gọn kia, ôm chặt cậu vào trong ngực cưỡng hôn, hôn đủ rồi mới đong đưa eo tiếp tục thao làm, bây giờ không còn ôn nhu nữa dùng lực độ hung ác đâm thẳng vào chỗ sâu bên trong cửa động ướt mềm.
Lục lạc đang treo trên núm vú cũng đong đưa nhảy loạn, kẹp vú được bọc bằng lớp lông hồng nhạt khiến cho núm vú nhô lên, giống như là nhụy hoa đỏ tươi được cánh hoa vây quanh. Nguyễn Đào đang vô cùng mẫn cảm, sao có thể chịu được loại tàn phá như vậy, khoái cảm đang chảy nhỏ giọt đột nhiên biến thành sóng to gió lớn thổi quét toàn thân, ngay cả căn côn th*t đang vừa xót vừa đau kia cũng bắt đầu dựng thẳng lên, làm cho nước dâm vẩy ra khắp nơi.
Mục đích của Hàn Mạc đã đạt được, thế là lúc Nguyễn Đào ra sức xô đẩy, hắn mới ngừng một lát, cúi đầu ngậm lấy đầu v* và kẹp vú vào trong miệng, đầu lưỡi liếm láp qua lại, khiến cho núm vú đang căng trướng sưng đỏ kia tiết ra một sợi nước sữa.
"A...Ưm..." Nguyễn Đào há miệng thở dốc, hai cẳng chân trắng nõn không khép được nữa, bị Hàn Mạc vớt lên đặt trên khuỷu tay, hắn phun đầu v* ra, nhìn chằm chằm từng luồng sữa tươi đang chảy ra từ viên đậu đỏ tươi, rất nhanh đã dọc theo đường cong mượt mà của bầu vú chảy tới rốn, chảy vào cái hố nho nhỏ.
Nguyễn Đào xấu hổ nức nở, giơ tay che lại đôi mắt của Hàn Mạc: "Đừng nhìn mà... Không được..."
Bây giờ sao có thể nghe lời cậu được.
Hàn Mạc ngẩng mặt trốn không để cho cậu thực hiện được, đồng thời còn chu môi hôn lên lòng bàn tay cậu, không biết là hắn đang muốn bắt nạt hay là cưng chiều, trêu chọc vài lần làm cho Nguyễn Đào vừa tức vừa vội, rất có tư thế sắp tủi thân khóc lớn, Hàn Mạc liền lấy tư thế đang giao hợp này mà bế cậu lên, vừa đi vừa thao, không tới vài cái đã khiến cho Nguyễn Đào thật sự khóc ra.
"Em nói xem em có ngốc hay không?"
Nguyễn Đào nằm trên vai chịu thao, ngoài việc rên rỉ thì ngay cả đáp lời cũng không được.
Hàn Mạc sợ thao cậu bắn lần nữa, thế là một bên trêu cậu không chịu nổi thao, một bên giảm lực độ, chậm rãi cọ xát, bên trong nóng rực chật chội, còn ướt át, sao lại có nơi mất hồn như vậy chứ, Hàn Mạc cắn lỗ tai cậu: "Thật đúng là bảo bối."
Từ cửa sổ trở lại giường lớn, Nguyễn Đào cũng hoàn hồn, cậu xụi lơ nằm trên gối thừa nhận hôn môi, lúc môi lưỡi quấn quít cậu còn yên lặng cảm thán một câu 'vẫn là ở trên giường thoải mái nhất'.
"Hai cái màu đen kia đâu rồi?" Hàn Mạc dùng đầu ngón tay khảy khảy lục lạc, lại quét thêm một ít sữa đưa đến dưới môi Nguyễn Đào: "Lại nếm thử xem."
Ai muốn nếm chứ!
Nguyễn Đào duỗi tay đòi ôm Hàn Mạc lập tức khom người cho cậu ôm, núm vú ngứa ngáy đau nhức bị đè ép cọ xát, khóai cảm bén nhọn tê dại, Nguyễn Đào không kìm lòng được mà vặn eo, một bên vặn một bên rên rỉ trả lời: "Ở nhà, tối hôm qua... làm dơ rồi, em rửa sạch treo lên."
Hàn Mạc có chút sửng sốt, hắn tưởng tượng đến hình ảnh hai cái vật nhỏ kia bị treo trên giá áo ngoài ban công, bị gió thổi lung lay, hắn thế nhưng lại cảm thấy vừa sinh động là vừa đáng yêu. Quả nhiên người đáng yêu sẽ làm chuyện đáng yêu, chọc cho hắn càng thêm muốn bắt nạt cậu.
Nguyễn Đào còn đang động dục cọ cọ làm cho lồng ngực kim chủ đại nhân ướt dầm dề, đột nhiên cậu bị buông ra, côn th*t đang cứng ngắc bên dưới bị một bàn tay bắt lấy, cậu lẩm bẩm: "Tiên sinh?"
Hàn Mạc giúp cậu vuốt hai cái, lúc cậu phát ra tiếng rên rỉ êm tai thì lấp kín cái miệng nhỏ không ngừng chảy nước kia, lúc này mới yên tâm tàn nhẫn thao làm, trên dưới trăm cái, hung ác đến mức ván giường cũng sắp gãy. Hắn dùng một tay ngăn chặn đầu gối của Nguyễn Đào, khiến cho cậu tách rộng hai chân ra, cái mông trắng nõn và bắp đùi cũng bị hắn đâm thành một màu hồng dâm mĩ, co rút run rẩy.
Tạm thời đã sảng khoái một đợt, Hàn Mạc bị cậu phun nước đến cái eo cũng ngứa ngáy, hắn đâm dương v*t vào chỗ sâu nhất, đâm đến khi cái bụng nhỏ của Nguyễn Đào phồng lên mới thôi, sau đó cầm lấy cây kim thoa chỗ mép giường trực tiếp đâm vào căn côn th*t đang xuất tinh, bịt kín mít.
Nguyễn Đào hít thở không thông, trong cơn triều xuy lại bị lăng ngược, cảm nhận được từng đợt sóng triều cuồng loạn, cậu không thể kêu ra tiếng, hầu kết nhảy loạn, nước mắt và nước miếng mất khống chế làm dơ mặt, bây giờ cậu giống như không phải bắn tinh dịch, mà là bắn một sợi linh hồn nhỏ bé đang chấn động, muốn cậu bay lên mây trải nghiệm cảm giác dục tiên dục tử.
"Ưm... Ưm a a..." Sau một lúc lâu, trong phòng truyền ra tiếng rầm rì thấp thấp, đôi môi bị chặn lại tiết ra vài tiếng mơ hồ không rõ, Hàn Mạc yêu thích đến mức phải hôn mấy cái mới chịu rời đi, lại gỡ hai cái lục lạc đang không ngừng kêu vang có chút phiền xuống, ném tới một bên, vùi đầu ngậm lấy núm vú bị kẹp đến biến dạng vào trong miệng.
"A!! - - a a nhẹ một chút... Ưm..." Hai viên trái cây đang chua xót không chịu nổi bị đầu lưỡi liếm láp mút cắn, giống như là đang bị cây kim đâm vào, khoái cảm tà ác len lỏi khắp người, nước sữa không thể kiềm chế mà phun ra càng thêm mãnh liệt, lại bị môi lưỡi nóng rực mút hết toàn bộ.
Nguyễn Đào ô ô khóc lên, sảng khoái đến mức vô cùng đáng thương, toàn thân trừ bỏ dương v*t đang cứng, chỗ nào cũng mềm thành một bãi nước.
Cậu thất thần nhìn trần nhà, lại bị khuôn mặt anh tuấn của nam nhân che khuất tầm mắt, Nguyễn Đào tủi thân vô cùng: "Huhu... Tiên sinh... Ưm..."
Nụ hôn rơi xuống, có thứ chất lỏng ấm áp chậm rãi chảy vào, Nguyễn Đào ngây thơ nuốt xuống hai ngụm mới ngơ ngác phát hiện thứ này là gì, tức khắc giãy giụa muốn lau lau môi.
Hàn Mạc không bắt nạt cậu nữa, dư lại một ngụm nhỏ hắn tự mình nuốt xuống, khẽ cười nói: "Nước đào thật ngọt."
Nguyễn Đào xấu hổ trừng mắt nhìn hắn, trong mắt đỏ tươi, mị ý nồng đậm, cố tình còn nổi lên vài phần tức giận, thật sự là vừa đáng thương vừa đáng yêu. Hàn Mạc bị cậu câu dẫn khiến cho dương v*t phồng to một vòng, tức khắc làm cho lỗ nhỏ căng chặt, Nguyễn Đào mềm giọng kêu thảm, đôi tay đặt lên bụng nhỏ che lại cái phần đang nhô lên run rẩy kia.
Ly tự sướng cũng giống như cái ly, đây là lần đầu tiên Hàn Mạc thấy thứ này, hắn hỏi Nguyễn Đào: "Bé ngoan, em có dùng thứ này chưa?"
Nguyễn Đào sợ đến mức hai chân quơ loạn, đáng tiếc bị dương v*t giữ chặt không thể trốn thoát, cậu hoảng loạn lắc đầu, lấy lòng nói: "Tiên sinh, tiên sinh."
Hàn Mạc một bên nghiên cứu một bên tùy ý thọc vào rút ra, cọ mài khiến cho đống thịt non phát ra tiếng nước dính nhớp, còn có thời gian mà liếc Nguyễn Đào vài cái, nhìn cậu đang lén lút, muốn thừa dịp hắn không chú ý mà rút cây kim thoa ra.
Hàn Mạc cong môi cười: "Bé ngoan."
Nguyễn Đào lập tức 'vâng' một tiếng, hiển nhiên là đã bị dọa sợ rồi: "Tiên sinh..."
"Trước giờ em vẫn luôn gọi tôi là 'tiên sinh', đổi một cái khác xem nào?"
Nói xong dùng một tay nắm lấy côn th*t đỏ bừng của Nguyễn Đào, một tay tròng cái ly tự sướng lên.
"Tiên sinh! Em!" Cái đầu Nguyễn Đào vang lên ong ong, vốn đã bị bịt chặt, bây giờ lại thêm một thứ kích thích nữa, ngài ấy đang muốn lấy mạng cậu sao?
"Đổi xưng hô khác, kêu dễ nghe thì tôi sẽ tha cho em."
côn th*t đi vào một nơi vừa mềm mại lại chật hẹp, Nguyễn Đào bị cảm xúc xa lạ này làm cho IQ rớt xuống số âm, cậu trơ mắt nhìn hạ thân của mình bị bọc trong cái ly, còn chưa cảm nhận được thoải mái đã sắp ngất xỉu rồi.
Hoàn thành xong kiệt tác, Hàn Mạc rất vừa lòng, lại lần nữa bắt đầu thao làm hắn nắm lấy hai cánh mông thịt dùng sức đâm thọc thúc giục: "Có gọi hay không?"
Nguyễn Đào nắm chặt gối rên rỉ kì thật đây cũng không phải là chuyện khó hội sở đã từng dạy qua rồi, ba ba, ca ca, chủ nhân cứ thay phiên gọi từng cái, chắc chắn sẽ có một cái kim chủ thích nghe.
Thế là Nguyễn Đào khóc nức nở, bắt đầu từ cái xưng hô dễ mở miệng nhất: "Ca ca, ca ca... Huhu..."
Hàn Mạc bình luận: "Giả trân."
Dứt lời, duỗi tay ấn một cái nút, trong nháy mắt Nguyễn Đào liền cao giọng rên rỉ, cậu cảm giác 'thịt mềm' trong ly tự sướng đang bắt đầu rung động, giống như có người khẩu giao cho cậu, thậm chí còn mang theo độ ấm và nước sốt.
"Tiếp tục." Hàn Mạc thưởng thức vẻ mặt thống khổ lại say mê của cậu, không nhịn được cúi xuống hôn lên lông mi cậu: "Nghe lời, tiếp tục gọi."
Nguyễn Đào nhân cơ hội ôm lấy Hàn Mạc, cánh tay bủn rủn vô lực, giống như mèo nhỏ đang cào loạn, dưới khoái cảm bức bách, cậu không rảnh lo đến chuyện có xấu hổ hay không nữa: "Huhu... Ba ba... A a... Muốn bắt... A! Ưm..."
Hàn Mạc cạn lời, chớp mắt lại bật cười, hung hăng đâm một cái: "Không đúng!"
dương v*t đâm vào điểm dâm mềm mại, lại phá vỡ tầng tầng thịt non đâm vào chỗ sâu nhất, khoái cảm từ nhẹ nhàng biến thành cuồng loạn, khiến cho Nguyễn Đào lớn tiếng khóc kêu, thao làm còn chưa ngừng lại, cậu đã căng chặt eo triều phun, tinh dịch cũng từ trong hai bên trứng nhỏ đi ra niệu đạo, bỗng nhiên lại bị kim thoa bắt ép chảy ngược về, không thể xuất tinh, cao trào ngứa ngáy khó nhịn, triều phun lại càng thêm mãnh liệt, lỗ nhỏ bọc lấy dương v*t dữ tợn co rút gần chết.
Trong cơn sảng khoái, Hàn Mạc cũng phải hít một hơi, sợ rằng sẽ thật sự thao hỏng bảo bối của mình, thế là hắn nghỉ một lát, cúi đầu ngậm lấy núm vú ăn từ từ, ăn ăn lại nghe thấy cậu hoàn hồn rên rỉ, lập tức mở ra một đợt chiếm đoạt.
Nguyễn Đào khóc lóc xin tha, sau khi khoái cảm qua đi thì có chút đau, lúc này không cần Hàn Mạc thúc giục, cậu đã mở miệng khóc ròng nói: "Chủ nhân... Ưm! Em sai rồi... Tha cho em đi mà... Em sai rồi, chủ nhân... A a! Chậm..."
Hàn Mạc bị cậu chọc cười: "Sai chỗ nào?"
Đại não Nguyễn Đào đang bắn pháo hoa, gì cũng không biết, cậu quơ tay lung tung muốn ôm, lại duỗi tay xuống phía dưới, muốn lấy cái ly tự sướng đang nuốt cậu, tra tấn côn th*t của cậu ra, cậu khóc đến khuôn mặt nhỏ vừa đỏ vừa bẩn: "Sai, sai... Huhu... Chỗ nào cũng sai, cầu xin ngài... A! Cứu em... Sắp hư rồi, sẽ hư mất..."
Một tay ôm eo, một tay ôm lưng, Hàn Mạc bế cậu lên ôm vào trong ngực, giọng nói ôn nhu dỗ dành: "Thật ngốc, gọi ông xã."
Nguyễn Đào lập tức mơ mơ hồ hồ gọi theo: "Ông xã... A a! Ông xã... Sâu quá..."
Hàn Mạc nhìn đôi mắt thất thần của cậu, vô tội quyến rũ không có tiêu điểm, hắn có chút tức giận, không chịu nổi thao như vậy, rốt cuộc cậu có biết mình đang kêu cái gì hay không?
Hàn Mạc trừng phạt cậu, mang theo cảm giác chưa đã thèm: "Ngoan, lại gọi một tiếng nữa."
Nguyễn Đào ngoan muốn chết, khóc đến chảy đầy nước mắt nước mũi: "Ông xã... Huhu... Ông xã..."
Ly tự sướng còn có vài thứ nữa nhưng Hàn Mạc không nỡ kích thích cậu, hắn lật người đè cậu lên trên giường, từ phía sau thật sâu xỏ xuyên qua cậu, một bên thao một bên lấy ly tự sướng xuống, ướt đẫm giống như đã mất khống chế.
Hai đùi Nguyễn Đào run rẩy, không chịu được chút trêu đùa nào, cậu mở miệng rên rỉ cầu xin, kim thoa mới rút ra được một nửa cậu đã lần nữa mất khống chế, Hàn Mạc không dám đùa nữa, có chút lo lắng không biết có khi nào đã chơi quá mức rồi hay không, vội vàng rút hết cây kim thoa ra, lại nắm lấy căn côn th*t bị chà đạp đến nóng lên, giúp cậu vuốt bắn đến sạch sẽ.
Hàn Mạc liếm môi: "Bé cưng, kiên trì thêm một lát nữa."
Nguyễn Đào không nghe thấy, cậu đã nắm chặt chăn thả hồn đi đâu mất rồi, từng đợt pháo hoa nổ tung trong đầu, đột nhiên cậu lại rớt từ đám mây xuống một hồ suối nước nóng, cơ thể đều bị tưới sạch, cậu thoải mái liên tục run lên.
Quá mệt mỏi, mệt đến mức muốn đánh một giấc.
Mới nghĩ như thế, nháy mắt tiếp theo, Nguyễn Đào đã cong người chìm vào không gian đen nhánh.
- --
Editor: Tui cũng mệt quá =))) Cái bộ này mấy chương H nó dài gì đâuuuu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.