Đạo Phi Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 45: Vũ khí hoa tường vi 2

Nguyệt Xuất Vân

16/04/2014

“Đừng mà, van xin ngươi đừng làm vậy!” Y Doanh Hương từng bước một lùi về phía sau, đến khi bị chiếc giường phía sau ngăn cản đường lui của nàng, nàng mới nghiêm mặt, tái nhợt cuộn mình ngồi xuống. Sắt Sắt lạnh lùng nhìn vẻ hoảng sợ thật sâu trên mặt nàng, nàng biết Y Doanh Hương đang rất sợ. Thì ra nàng ta cũng biết sợ, sợ sự trong sạch của mình vô duyên vô cớ bị đoạt đi. Một khi đã như vậy, vì sao lại làm như vậy với nàng?

Sắt Sắt cười lạnh, cố ý thả chậm bước chân, từng bước một làm cho tim Y Doanh Hương đập càng thêm nặng nề.

“Đừng, đừng, đừng, van xin ngươi đừng… đừng làm tổn thương ta, thân ta còn trong sạch, ta muốn dành đêm đầu tiên của ta cho người ta yêu. Van xin ngươi đừng làm vậy, ngươi muốn thứ gì khác ta đều có thể cho ngươi, vàng bạc châu báu ngươi cứ tùy tiện lấy.” Y Doanh Hương vừa nhỏ giọng khóc la vừa không ngừng lấy trân châu phỉ thúy trên đầu xuống, cầm trong tay, giơ cao lên đưa đến trước mặt Sắt Sắt.

Đêm đầu tiên của nàng muốn dành cho người nàng yêu!

Sắt Sắt chỉ cảm thấy những lười nói của nàng ta như những hạt muối sát vào miệng vết thương lòng của nàng. Chẳng lẽ đêm đầu tiên của mình, nàng lại không muốn dành cho người mình yêu hay sao? Sự trong sạch của Y Doanh Hương là hoa sen trong tuyết cao quý trên đỉnh núi, còn sự trong sạch của Giang Sắt Sắt nàng chỉ là loài hoa dại trong bùn đất, có thể để người khác tùy ý đến hái sao?

Đợi chút! Đêm đầu tiên của nàng ta?!

Sắt Sắt không chớp mắt, Y Doanh Hương vẫn còn đêm đầu tiên sao? Làm sao Dạ Vô Yên thương yêu nàng ta như vậy mà nàng ta vẫn còn đêm đầu tiên?

Ánh mắt Sắt Sắt hiện lên một vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng, bên môi nở nụ cười tà mị, đánh rớt trang sức trong tay Y Doanh Hương. Nàng ta nghĩ sự trong sạch có thể dùng đồ trang sức để mua sao?

Sắt Sắt giơ tay, lấy cành hoa trong tay nâng cằm Y Doanh Hương lên, nhìn gần để cho nàng ta nhìn thẳng vào nàng.

“Thân là vương phi chính thức của Tuyền vương, ngươi vẫn còn đêm đầu tiên sao? Nói thật ta cũng không thích chơi với người có kỉ xảo non nớt.” Sắt Sắt chậm rãi nói.

Mũi nhọn trên cành hoa tường vi đâm vào da thịt non mịn của Y Doanh Hương, có cảm giác đau đớn ập tới, Y Doanh Hương sợ tới mức run rẩy cả người. Nàng không chút nghi ngờ, nam tử trước mắt giống như một ác ma, chỉ cần hơi dùng chút lực thì cái mạng nhỏ của nàng lập tức không còn.

“Ta nói thật, tuy rằng ta là vương phi của Tuyền vương nhưng cũng chỉ trên danh nghĩa, ta vẫn còn trong trắng như trước. Lần này Vương gia trở về thành sở dĩ mang theo ta chẳng qua là muốn dùng ta để giữ lại vị trí vương phi, để cho ta giữ lại vị trí này dành cho người hắn yêu thương.” Y Doanh Hương nơm nớp lo sợ nói.

Sắt Sắt hé mắt, cảm thấy ý nghĩ trong nháy mắt như bị dừng lại.



Nàng sẽ không quên nếu Dạ Vô Yên không dẫn theo Y Doanh Hương trở về, nếu hắn không dùng chuyện hòa thân với Bắc Lỗ quốc để ngụy trang thì vị trí vương phi kia chính là của nàng. Nói như vậy, hắn mang theo Y Doanh Hương trở về, chỉ là để cướp đi vị trí kia từ trong tay Giang Sắt Sắt nàng.

Sắt Sắt giận dữ nhưng lại nở nụ cười, Dạ Vô Yên thật sự là tâm cơ thâm sâu không thể đoán trước được.

Hắn làm như vậy, không chỉ rất hợp tình hợp lí, làm cho hoàng đế cùng cha nàng Giang Nhạn không nói được lời nào, hơn nữa trên danh nghĩa hắn còn làm cho quan hệ láng giềng của Nam Việt cùng Bắc Lỗ quốc càng thêm tốt đẹp.

Sắt Sắt cắn răng, thật ra nàng đối với ý trung nhân của hắn cảm thấy rất hứng thú, rốt cuộc là dạng nữ tử như thế nào mà đáng giá để hắn hao tâm tổn trí như vậy?

“Vương phi, ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin những lời nói vớ vẩn của ngươi sao? Ngươi là một mỹ nhân quốc sắc thiên hương như vậy làm sao Tuyền vương lại không thích?” Sắt Sắt lạnh giọng nói, duỗi ngón tay ngắt lấy một bông hoa tường vi trên tay.

Y Doanh Hương nhìn một cánh hoa màu hồng bay đến trước mắt thì sắc mặt càng trở nên trắng bệch, nói giọng run run: “Có lẽ đúng như vậy nhưng ý trung nhân của vương gia so với ta còn đẹp hơn, nàng giống như một tiên nữ.”

“Tiên nữ? Nàng là ai?” Sắt Sắt lạnh lùng nói, bàn tay ngọc nhẹ chuyển động, cười đến run người.

“Nàng là… nàng là… Vì sao ngươi muốn hỏi, chẳng lẽ tên dâm tặc ngươi cũng muốn chà đạp nàng sao?” Y Doanh Hương trừng mắt thật lớn, vẻ khủng hoảng trong con ngươi đen biến mất, nàng run giọng nói: “Cho dù ngươi giết ta, cho dù ngươi hủy đi sự trong sạch của ta, ta cũng sẽ không nói, ta sẽ không cho một dâm tặc như ngươi biết nàng là ai!”

Mới vừa rồi vẻ mặt của Y Doanh Hương còn rất hoảng sợ, trong nháy mắt lại trở nên kiên cường như vậy, liền bảo vệ ý trung nhân của Dạ Vô Yên?!

Nữ tử kia đến tột cùng là thần thánh phương nào mà lại có ma lực lớn như vậy?

Sắt Sắt hé mắt cười lạnh, nàng ta vì nữ tử kia thật sự ngay cả chết cũng không sợ sao? Nếu là như vậy thì tại sao lại phải hạ mị dược với nàng? Chẳng lẽ không sợ Dạ Vô Yên giúp nàng giải độc, hay là muốn nam nhân khác giúp nàng giải độc, bị Dạ Vô Yên bắt được đuổi nàng ra khỏi phủ?

“Vậy sao?” Sắt Sắt cau mày: “Ta cũng không có hứng thú muốn biết nàng là ai, chỉ cảm thấy hứng thú với tiểu mỹ nhân như ngươi mà thôi. Nhưng ngươi vẫn còn quá non, ta cảm thấy rất vô vị. Nhưng ta cũng đã ngồi trong này cả đêm, còn nhìn thấy bí mật không thể cho ai biết của ngươi. Aizz, nghe nói người khi đã trúng mị dược lại càng mất hồn, ta đi tìm Giang trắc phi bị ngươi hạ mị dược kia thì tốt hơn.” Sắt Sắt lạnh nhạt nói xong, vứt cành hoa trong tay xuống rồi xoay người làm như muốn rời đi.

“Ngươi không được đi tìm Giang tỷ tỷ!” Y Doanh Hương bỗng nhiên đứng dậy nói.



“Không được ư?” Sắt Sắt nhanh tay bắt lấy bờ vai trắng nõn mềm mại như ngọc của Y Doanh Hương: “Chẳng lẽ ngươi muốn cùng ta, nhưng ta lại không có chút hứng thú với ngươi, aizz. Hơn nữa nếu không có người giải độc thì Giang tỷ tỷ kia sẽ chết đó, hay là ngươi muốn hại chết nàng, aizz, trên đời sao lại có nữ nhân độc ác như vậy!” Giọng Sắt Sắt mỉa mai, ánh mắt lóe lên mũi nhọn lạnh lùng mãnh liệt mà lạnh lẽo.

“Ta không phải muốn hại chết nàng, ta chỉ muốn nàng ở cùng một chỗ với vương gia, tên dâm tặc ngươi không được đi phá đám! Ta sẽ không cho ngươi đi phá đám! Người đâu mau tới, bắt hắn…” Y Doanh Hương rốt cuộc không để ý đến tính mạng la lớn lên.

Ánh mắt Sắt Sắt lạnh lùng, nhưng thật ra lại không ngờ Y Doanh Hương cũng có can đảm lớn như vậy. Nàng giương cành hoa trong tay lên làm cho những đóa hoa bay tán loạn để cởi toàn bộ tiết khố cùng cái yếm trên người nàng xuống.

“Thì ra ngươi muốn thị vệ nhìn thấy dáng vẻ trần trụi của ngươi?” Sắt Sắt nhíu mày lạnh giọng nói.

Y Doanh Hương kinh hãi la lên một tiếng, chỉ cảm thấy trên người chợt lạnh, toàn bộ quần áo đã không còn trên người của nàng. Nàng dùng hai tay ôm ngực, nhưng chỉ có thể bảo vệ phía trên, không che được phía dưới. Khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt trở nên xấu hổ và sợ hãi.

Bên ngoài viện vang lên âm thanh của các thị vệ chạy tới, có người ở ngoài cửa hỏi: “Vương phi, đã xảy ra chuyện gì?”

Sắt Sắt lạnh lùng nhìn gần nàng, khóe môi hiện lên ý cười lạnh lẽo.

“Không có việc gì, ta chỉ gặp ác mộng thôi, không có việc gì, các ngươi đều đi xuống đi!” Y Doanh Hương do dự một lát rồi cất giọng nói. Tuy rằng tình huống hiện tại đã đủ làm nàng nổi giận nhưng nếu bị nhiều thị vệ như vậy nhìn thấy dáng vẻ nàng lúc này thì nàng còn khổ sở hơn là chết nữa.

Tiếng bước chân dần dần rời đi, Sắt Sắt biết rốt cuộc không thể hỏi được gì, làm nàng ta nhục nhã như vậy cũng đã đủ, nên nàng duỗi tay bắn ra một cánh hoa, cánh hoa bay tới điểm huyệt đạo của nàng ta.

Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Sắt Sắt nhìn xẹt qua thân người trắng nõn của Y Doanh Hương, đôi môi đỏ mọng cong lên, lạnh lùng nói: “Tiểu mĩ nhân dáng người cũng không tệ, không bằng ta phá lệ một lần chơi đùa một chút với nữ tử non nớt như ngươi!” Nói xong nàng bỗng nhiên cúi đầu, kề sát vào thân mình Y Doanh Hương, bên môi nhếch lên một nụ cười lạnh lùng tà mị.

Y Doanh Hương sợ tới mức hai tròng mắt long lanh, nước mắt chảy xuống không ngừng, nhưng huyệt đạo đang bị điểm nên không thể nói được lời nào.

Sắt Sắt trừng mắt nhìn, cười lạnh: “Nhưng nữ nhân độc ác ta thực khinh thường không muốn chạm vào!”

Nàng cười lạnh, đẩy cửa sổ ra, như một con bướm nhẹ nhàng phóng người ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Phi Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook