Đạo Quân

Chương 123: Chuyện Đứng Đắn (2)

Dược Thiên Sầu

19/11/2019

- Phượng Nhược Nam quả thật là một viên mãnh tướng, ra tay lực đạo không nhỏ, căn cứ theo quan sát của ta, vương gia chưa chắc là đối thủ của nàng ta đâu. 

Ngưu Hữu Đạo hiểu rõ ý của hắn ta, nếu trong lúc động phòng Thương Triều Tông dùng sức mạnh, chỉ sợ sẽ bị đánh, cũng khó mà thuận lợi, chợt thấp giọng dặn dò: 

- Ngươi nghĩ cách chuẩn bị một ít nhuyễn cân tán đi. 

Viên Cương nghe xong lập tức hiểu rõ hắn muốn làm gì, liếc mắt. 

- Loại chuyện hạ lưu này đừng có tìm ta. 

Ngưu Hữu Đạo lườm hắn ta một cái. 

- Ta cũng không làm loại chuyện hạ lưu dành cho người trong giang hồ này, trước kia hễ ta gặp một tên thì phế một tên đâu phải ngươi không biết, sao lại kêu ngươi đi làm? Cái tên kia quen làm chuyện tương tự như vậy ở chùa Nam Sơn, kinh nghiệm phong phú, trong tay chắc chắn có thứ này. 

Dứt lời, hai người liếc nhau, Viên Cương không lên tiếng, xoay người bỏ đi. 

Ngưu Hữu Đạo đưa mắt nhìn, tặc lưỡi: 

- Yêu tinh kia sẽ không bị đánh nữa đó chứ? 

… 



Trong tiểu viện, một đám hòa thượng lòng Phật không phai mờ, dường như vẫn duy trì phong cách ở chùa Nam Sơn, đọc kinh thì đọc kinh, quét rác thì quét rác, trong nội viện cũng không cần người khác quét dọn, chính bản thân bọn họ đã quét dọn sạch sẽ. 

Viên Cương vừa đến, một đám hòa thượng giống như chim sợ cành cong, bất kể làm gì đều buông công việc trong tay xuống, từng người dõi theo hắn ta, đều cảm thấy Viên Cương đáng sợ. Người khác đáng sợ là bởi vui buồn bất chợt, còn người này là vì không nhìn ra vui buồn trên mặt, không có đạo lý nào có thể thuyết phục, nói ra tay là ra tay ngay, khiến người ta khó lòng đề phòng. 

Gần đây ngược lại bọn họ có thể tận mắt thấy Viên Cương hung ác đánh đập Viên Phương hàng ngày, mỗi lần Viên Cương vừa đến, chính là chủ trương ra tay đánh. Giờ này lại chạy tới, bình thường một ngày đánh hai lần, hôm nay không phải đã đánh xong hai lần rồi sao, tại sao lại tới nữa vậy? 

Viên Phương vô cùng lo lắng sợ hãi nhưng vẫn trơ mặt xúm xít tới, cúi đầu khom lưng nói: 

- Viên gia có dặn dò gì ạ? 

Điệu bộ này thực sự làm tổn hại hình tượng đường đường là sư phụ trụ trì, chẳng qua với mặt mũi sưng vù bây giờ thì không còn hình tượng gì đáng nói nữa. 

Đi theo Ngưu Hữu Đạo gọi “Hầu Tử”, lỡ lời kêu hai lần đều bị hắn ta hung tợn đánh cho hai lần, giờ phải sửa lại miệng. 

- Vào đây. 

Viên Cương nói, đi lướt qua người, trực tiếp tiến vào một căn phòng trống, cũng là căn phòng lần đầu tiên đã đánh Viên Phương. Viên Phương nơm nớp lo sợ không dám tiến vào, nhưng mà lão ta không gánh nổi thói quen một khi không vui sẽ ra tay độc ác của đối phương, quyền cước quá cứng quá nặng, không dám kéo dài thời gian, kiên trì vội vàng đi vào theo. 

Cạch! Cửa bị đóng lại rồi. 

Đám hòa thượng còn lại trong nội viện hai mặt nhìn nhau, nhìn chằm chằm, vểnh tai nghe, có người bắt đầu lần tràng hạt trong tay không ngừng lẩm bẩm cầu nguyện. Đều đang bắt đầu lo lắng, cho dù là yêu tinh cũng không chịu được mỗi ngày đều bị đánh dã man như vậy đúng không? 

Hình như cầu nguyện có hiệu quả, trong phòng rất yên tĩnh, không xuất hiện tiếng động mà mọi người lo lắng. Có điều trong phòng rất nhanh truyền đến tiếng giật mình của Viên Phương: 



- Viên gia, ta không làm loại chuyện này đâu. 

- Ngươi nói cái gì? Ta nghe không rõ, ngươi lặp lại lần nữa? 

- Cái đó… Viên gia, ta thật sự không có thứ đó. Oái! Ui da… 

Đám người bên ngoài dựng cả tóc gáy lên, tiếng đánh đập binh bốp bốp quen thuộc lại xuất hiện, xen lẫn trong đó là tiếng kêu thảm thiết của Viên Phương. 

- Viên gia, đừng dùng dao, đừng dùng đao, sẽ chết người đấy. 

- Ngươi là người ư? 

- Viên gia, có, ta có! 

- Không gạt ta đó chứ? 

- Ta thề với trời, có, tuyệt đối là có, nếu có nửa chữ giả dối thì ta sẽ bị ngài băm ra! 

- Có thể làm tốt không? 

- Ta bảo đảm, Viên gia chờ tin tức tốt của ta là được, nếu có chút sai sót nào ta sẽ đưa đầu tới gặp! 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Quân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook