Chương 99: Ta Cưới Phượng Nhược Nam? (2)
Dược Thiên Sầu
19/11/2019
- Pháp sư khỏe không? Không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?
- Pháp sư mạnh khỏe. Chuyện cầu thân rất thuận lợi!
- Hả?
Lam Nhược Đình sửng sốt trợn tròn hai mắt tưởng mình nghe lầm.
- Cầu thân?
Thương Triều Tông ngờ vực hỏi:
- Cầu thân ai?
Thương Thục Thanh cũng rất kinh ngạc. Cầu thân là sao?
- Không phải vương gia muốn kết hôn với nữ nhi Thái thú quận Quảng Nghĩa sao?
Thân vệ kia ngơ ngác hỏi lại, còn cho rằng Ngưu Hữu Đạo làm vậy là theo sắp xếp của vương gia, bây giờ xem phản ứng của mấy người vương gia, sao lại không giống?
Thương Triều Tông chỉ vào mình, khó tin nổi, hỏi lại:
- Bản Vương với nữ nhi Phượng Lăng Ba ư?
Thân vệ há hốc mồm gật đầu, đang thầm tự hỏi chẳng lẽ không phải sao?
Thương Triều Tông lại hỏi:
- Pháp sư nói vậy sao?
- Pháp sư đã đưa lễ hỏi cho Phượng gia, cũng tuyên bố trước mặt mọi người là vương gia muốn cưới nữ nhi của Phượng Lăng Ba.
Thương Thục Thanh và Lam Nhược Đình nhìn nhau, sao cảm thấy chuyện này hơi loạn. Thương Triều Tông không thể tin nổi, hỏi lại lần thứ hai:
- Ta cưới nữ nhi của Phượng Lăng Ba sao? Cưới nữ nhi nào của Phượng Lăng Ba?
Thân vệ kia ý thức được chuyện này đi hơi xa rồi, ngơ ngác nghi ngờ đáp lại:
- Vương gia, chẳng lẽ Phượng Lăng Ba còn có mấy nữ nhi sao? Đương nhiên… đương nhiên là...
Nhớ lại lúc nãy mình đem lễ hỏi tới trước cửa phủ Thái thú, Phượng Nhược Nam hầm hầm chạy đến, mấy người đã tận mắt nhìn thấy nàng ta, có vẻ như còn mắng vương gia nữa.
- Phượng Nhược Nam? Ta cưới Phượng Nhược Nam?
Thương Triều Tông trợn tròn hai mắt. Sao từ mượn binh đã biến thành cưới Phượng Nhược Nam rồi? Y sững sờ hỏi:
- Sao có thể là chuyện đó? Ngươi nói đại sự có hy vọng là chỉ chuyện này sao?
- ...
Thân vệ kia không thể nói gì, chỉ chầm chậm gật gật đầu.
Thương Thục Thanh và Lam Nhược Đình cũng ngẩn ra. Cưới Phượng Nhược Nam? Sao chuyện này càng vô căn cứ hơn cả chuyện mượn binh Phượng Lăng Ba. Làm sao Phượng Lăng Ba lại chịu gả nữ nhi, một trong các chủ tướng của quận Quảng Nghĩa cho Thương Triều Tông?
Lam Nhược Đình chỉ thân vệ:
- Cụ thể chuyện gì đã xảy ra? Ngươi mau kể lại tỉ mỉ một lượt ta xem.
- Tới quận Quảng Nghĩa, bọn thuộc hạ tới một nhà trọ, pháp sư lập tức dặn bọn thuộc hạ tìm hiểu Phượng Lăng Ba và Phượng Nhược Nam ở đâu...
Thân vệ tỉ mỉ thuật lại chuyện ở quận Quàng Nghĩa, làm sao dò được tin, Ngưu Hữu Đạo đến quân doanh thế nào, lấy hòm kim tệ trong đó ra ra sao, sau đó trắng trợn công khai dùng tiền đó để mua lễ hỏi, làm sao tới phủ Thái thú, Viên Cương tuyên bố tin vui trước mặt mọi người thế nào. Viên Cương và Ngưu Hữu Đạo vào trong phủ Thái thú rồi truyền tin ra thế nào…
Ba người nghe xong, không nói được câu nào. Đây không phải mượn binh, xem công việc sau khi vào quận thành, chính là xông thẳng tới nhà người ta cầu thân thì đúng hơn.
- Làm loạn!
Thương Triều Tông nổi giận, gương mặt lúc xanh lúc trắng.
- Pháp sư mạnh khỏe. Chuyện cầu thân rất thuận lợi!
- Hả?
Lam Nhược Đình sửng sốt trợn tròn hai mắt tưởng mình nghe lầm.
- Cầu thân?
Thương Triều Tông ngờ vực hỏi:
- Cầu thân ai?
Thương Thục Thanh cũng rất kinh ngạc. Cầu thân là sao?
- Không phải vương gia muốn kết hôn với nữ nhi Thái thú quận Quảng Nghĩa sao?
Thân vệ kia ngơ ngác hỏi lại, còn cho rằng Ngưu Hữu Đạo làm vậy là theo sắp xếp của vương gia, bây giờ xem phản ứng của mấy người vương gia, sao lại không giống?
Thương Triều Tông chỉ vào mình, khó tin nổi, hỏi lại:
- Bản Vương với nữ nhi Phượng Lăng Ba ư?
Thân vệ há hốc mồm gật đầu, đang thầm tự hỏi chẳng lẽ không phải sao?
Thương Triều Tông lại hỏi:
- Pháp sư nói vậy sao?
- Pháp sư đã đưa lễ hỏi cho Phượng gia, cũng tuyên bố trước mặt mọi người là vương gia muốn cưới nữ nhi của Phượng Lăng Ba.
Thương Thục Thanh và Lam Nhược Đình nhìn nhau, sao cảm thấy chuyện này hơi loạn. Thương Triều Tông không thể tin nổi, hỏi lại lần thứ hai:
- Ta cưới nữ nhi của Phượng Lăng Ba sao? Cưới nữ nhi nào của Phượng Lăng Ba?
Thân vệ kia ý thức được chuyện này đi hơi xa rồi, ngơ ngác nghi ngờ đáp lại:
- Vương gia, chẳng lẽ Phượng Lăng Ba còn có mấy nữ nhi sao? Đương nhiên… đương nhiên là...
Nhớ lại lúc nãy mình đem lễ hỏi tới trước cửa phủ Thái thú, Phượng Nhược Nam hầm hầm chạy đến, mấy người đã tận mắt nhìn thấy nàng ta, có vẻ như còn mắng vương gia nữa.
- Phượng Nhược Nam? Ta cưới Phượng Nhược Nam?
Thương Triều Tông trợn tròn hai mắt. Sao từ mượn binh đã biến thành cưới Phượng Nhược Nam rồi? Y sững sờ hỏi:
- Sao có thể là chuyện đó? Ngươi nói đại sự có hy vọng là chỉ chuyện này sao?
- ...
Thân vệ kia không thể nói gì, chỉ chầm chậm gật gật đầu.
Thương Thục Thanh và Lam Nhược Đình cũng ngẩn ra. Cưới Phượng Nhược Nam? Sao chuyện này càng vô căn cứ hơn cả chuyện mượn binh Phượng Lăng Ba. Làm sao Phượng Lăng Ba lại chịu gả nữ nhi, một trong các chủ tướng của quận Quảng Nghĩa cho Thương Triều Tông?
Lam Nhược Đình chỉ thân vệ:
- Cụ thể chuyện gì đã xảy ra? Ngươi mau kể lại tỉ mỉ một lượt ta xem.
- Tới quận Quảng Nghĩa, bọn thuộc hạ tới một nhà trọ, pháp sư lập tức dặn bọn thuộc hạ tìm hiểu Phượng Lăng Ba và Phượng Nhược Nam ở đâu...
Thân vệ tỉ mỉ thuật lại chuyện ở quận Quàng Nghĩa, làm sao dò được tin, Ngưu Hữu Đạo đến quân doanh thế nào, lấy hòm kim tệ trong đó ra ra sao, sau đó trắng trợn công khai dùng tiền đó để mua lễ hỏi, làm sao tới phủ Thái thú, Viên Cương tuyên bố tin vui trước mặt mọi người thế nào. Viên Cương và Ngưu Hữu Đạo vào trong phủ Thái thú rồi truyền tin ra thế nào…
Ba người nghe xong, không nói được câu nào. Đây không phải mượn binh, xem công việc sau khi vào quận thành, chính là xông thẳng tới nhà người ta cầu thân thì đúng hơn.
- Làm loạn!
Thương Triều Tông nổi giận, gương mặt lúc xanh lúc trắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.