Chương 7: Chỉ là tiểu yêu?
Trần Hữu Khương
12/07/2020
- Đàn phép chuẩn bị hết rồi anh, em mới đi 1 vòng, vắng tanh không có ai đâu!
- Được, chuẩn bị bắt yêu! Ờ mà sao chú mày ở lại trường được vậy?
- Gọi điện xin mẹ ở lại học bài là được thui, ahihi!
- Rồi mặc cái này vô rồi đứng kế bên anh - Thiên quăng cho Lâm một cái áo thụng vàng.
Thiên mặc đạo bào màu vàng, trước ngực áo là một hình bát quái lớn. Đội nón chỉnh chu, Thiên hít một hơi thật sâu rồi bước về phía đàn phép, tay phải cầm thanh kiếm gỗ đào, tay trái cầm một gương bát quái lớn có mấy vết màu đỏ loằng ngoằng trên mặt kính.
Thiên chỉnh sửa quần áo, hít sâu rồi bắt quyết, lẩm nhẩm đọc chú. Tấm lưới trắng ở cửa phòng 318 dần hiện lên như đã ở đó từ trước.
- Tháo lá bùa tím ra rồi chạy nhanh ra sau lưng anh! - Thiên ra lệnh.
- Dạ! - Lâm bước đến gỡ lá bùa màu tím trên tấm lưới ra rồi chạy thẳng một mạch về phía Thiên.
Thiên bắt quyết đọc lớn:
"Thiên linh linh địa linh linh
Yêu quái nơi nào tới tác quái
Sách nhiễu người thường tước mạng oan
Trời đất chứng giám khử tà yêu"
Đoạn chỉ thanh kiếm về hướng cửa quát lớn: - Yêu nhện mau ra đây! Hôm nay tao phải xử lí mày, không để mi hại người nữa...
Cánh cửa phòng rung lắc dữ dội, tấm lưới đỏ rách làm hai mảnh. "Ầm" cánh cửa bắn tung về hướng Thiên đang đứng.
- Đậu phộng - Lâm mặt tái xanh cúi rạp xuống ôm đầu đề phòng.
"Ầm" cánh cửa chưa kịp chạm đến Thiên thì bắn sang một bên rơi xuống đất.
- Gì vậy ông tướng? Coi thường anh mày quá đi! - Thiên nhìn Lâm cười.
- Thứ tiểu yêu như mày thì làm gì được tao, coi tao xử mày trong một nốt nhạc này.
Nói rồi Thiên đặt gương chiếu yêu lên bàn hướng về phòng 318, ánh sáng chiếu ra sáng khắp căn phòng. Thiên cầm lấy kiếm gỗ và Kim tiền kiếm lao vào trong.
Chưa đầy một phút, một bóng đen bị đánh bật ra ngoài. Thiên đứng trước cửa phòng cười khinh:
- Tưởng thế nào, là con nhện cái tu thành yêu tác quái. Dám giết thằng em tao, tao phải xé mày làm trăm mảnh mới hả giận.
Bóng đen khi nãy lồm cồm bò dậy, là con nhện to hơn 2 mét với nửa thân trên là một người phụ nữ - giống như thứ mà Lâm đã thấy trong mơ.
Lâm hơi tái mặt lui về sau pháp đàn, tay cầm sẵn mấy lá Khu tà phù cùng thanh đoản kiếm Thiên tặng cho mấy hôm trước.
Con nhện có vẻ tức giận khi bị đá bay ra, mắt ả đỏ ngầu, móng tay dài hoắc chực chờ ghim vào Thiên.
- Dám nhốt tao gần tuần lễ trong cái phòng đó, lại còn đánh tao. Được, coi đây! - 8 cái chân linh hoạt lao nhanh đến phía Thiên, hai tay đầy móng nhọn chĩa thẳng về trước.
- Thứ tiểu yêu như mày thì làm gì được tao, chịu chết đi. - Thiên cười khinh bỉ, nhìn ả với nửa con mắt rồi nắm chặt Kim tiền kiếm lao đến.
Hai người lao vào nhau, tốc độ nhanh tới mức Lâm chẳng kịp nhìn thấy gì, chỉ nghe được âm thanh va chạm liên hồi khắp sân.
"Uỳnh" - một tiếng động lớn vang lên cùng ánh sáng nổ lóe sáng một góc sân. Thiên và con nhện nhảy ra hai bên nhìn nhau.
- Cũng mạnh phết, tu vi chắc cũng hơn trăm năm - Thiên dò xét.
- Mày cũng không kém, tao ghét bọn đạo sĩ. Coi đây!
Ả biến hóa thành một con nhện lớn, hình hài một con nhện hoàn chỉnh cao đến gần 5 mét. Thiên hơi lo sợ lui lại lấy đà chạy về phía pháp đàn. Lấy một nắm gạo rải xuống đất, cầm thêm một ít Trấn hồn phù rồi bắt quyết nhảy lên không chọi thẳng nắm gạo còn lại vào ả.
Con nhện nhanh chóng né được nhưng Thiên đã biến đâu mất. Ả đang loay hoay tìm kiếm thì chợt thấy người nóng bừng, bốc khói nhiều chỗ rất đau đớn... Hàng chục lá Trấn hồn đã được dán khắp cơ thể ả từ lúc nào. Ả gầm lên đau đớn vì xác thịt dường như đang rã ra.
- Lâm, LƯỚI BẮT YÊU! - Thiên ra hiệu rồi nhảy tránh sang một bên.
Lâm lấy ra 4 lá bùa đỏ có buộc phi tiêu phóng về 4 góc xung quanh con nhện. 4 lá bùa nổ tung bắn ra những sợi dây màu đỏ quấn lấy con nhện đang gào thét vì đau đớn.
- Ố dè chuẩn rồi, tập mãi! - Lâm reo hò trong sung sướng vì lần đầu thành công sau mấy trăm lần tập luyện thất bại...
Thiên lấy đà nhảy lên cao, ném hai thanh kiếm về phía ả đồng thời tay bắt ấn:
- Lâm - Binh - Đấu - Giả - Giai - Trận - Liệt - Tại - Tiền
Tia sáng đẩy mạnh hai thanh kiếm găm thẳng vào con nhện.
- Arhhh! - Nó gầm lên đau đớn rồi gục xuống, cơ thể nổ tung thành từng mảnh. Một thứ chất lỏng nhớp nháp bắn ra.
"Phẹp" - May quá, có chuẩn bị dù, không là tắm chết cha... - Lâm đóng dù lại nhẹ nhõm vì con yêu đã chết.
- Xong rồi, thu dọn rồi về ngủ! Thứ yêu quái nhãi nhép này mà làm ăn gì được! - Thiên vươn vai ngáp rồi quay lưng định về phòng bảo vệ ngủ một giấc...
- É hé hé hé... Tưởng dễ giết được tao à đạo sĩ thúi...
- Cái gì? - Thiên và Lâm bất ngờ quay lưng lại...
Một con nhện to lớn đu đưa trên lan can lầu đối diện...
__________
- Còn nữa -
- Được, chuẩn bị bắt yêu! Ờ mà sao chú mày ở lại trường được vậy?
- Gọi điện xin mẹ ở lại học bài là được thui, ahihi!
- Rồi mặc cái này vô rồi đứng kế bên anh - Thiên quăng cho Lâm một cái áo thụng vàng.
Thiên mặc đạo bào màu vàng, trước ngực áo là một hình bát quái lớn. Đội nón chỉnh chu, Thiên hít một hơi thật sâu rồi bước về phía đàn phép, tay phải cầm thanh kiếm gỗ đào, tay trái cầm một gương bát quái lớn có mấy vết màu đỏ loằng ngoằng trên mặt kính.
Thiên chỉnh sửa quần áo, hít sâu rồi bắt quyết, lẩm nhẩm đọc chú. Tấm lưới trắng ở cửa phòng 318 dần hiện lên như đã ở đó từ trước.
- Tháo lá bùa tím ra rồi chạy nhanh ra sau lưng anh! - Thiên ra lệnh.
- Dạ! - Lâm bước đến gỡ lá bùa màu tím trên tấm lưới ra rồi chạy thẳng một mạch về phía Thiên.
Thiên bắt quyết đọc lớn:
"Thiên linh linh địa linh linh
Yêu quái nơi nào tới tác quái
Sách nhiễu người thường tước mạng oan
Trời đất chứng giám khử tà yêu"
Đoạn chỉ thanh kiếm về hướng cửa quát lớn: - Yêu nhện mau ra đây! Hôm nay tao phải xử lí mày, không để mi hại người nữa...
Cánh cửa phòng rung lắc dữ dội, tấm lưới đỏ rách làm hai mảnh. "Ầm" cánh cửa bắn tung về hướng Thiên đang đứng.
- Đậu phộng - Lâm mặt tái xanh cúi rạp xuống ôm đầu đề phòng.
"Ầm" cánh cửa chưa kịp chạm đến Thiên thì bắn sang một bên rơi xuống đất.
- Gì vậy ông tướng? Coi thường anh mày quá đi! - Thiên nhìn Lâm cười.
- Thứ tiểu yêu như mày thì làm gì được tao, coi tao xử mày trong một nốt nhạc này.
Nói rồi Thiên đặt gương chiếu yêu lên bàn hướng về phòng 318, ánh sáng chiếu ra sáng khắp căn phòng. Thiên cầm lấy kiếm gỗ và Kim tiền kiếm lao vào trong.
Chưa đầy một phút, một bóng đen bị đánh bật ra ngoài. Thiên đứng trước cửa phòng cười khinh:
- Tưởng thế nào, là con nhện cái tu thành yêu tác quái. Dám giết thằng em tao, tao phải xé mày làm trăm mảnh mới hả giận.
Bóng đen khi nãy lồm cồm bò dậy, là con nhện to hơn 2 mét với nửa thân trên là một người phụ nữ - giống như thứ mà Lâm đã thấy trong mơ.
Lâm hơi tái mặt lui về sau pháp đàn, tay cầm sẵn mấy lá Khu tà phù cùng thanh đoản kiếm Thiên tặng cho mấy hôm trước.
Con nhện có vẻ tức giận khi bị đá bay ra, mắt ả đỏ ngầu, móng tay dài hoắc chực chờ ghim vào Thiên.
- Dám nhốt tao gần tuần lễ trong cái phòng đó, lại còn đánh tao. Được, coi đây! - 8 cái chân linh hoạt lao nhanh đến phía Thiên, hai tay đầy móng nhọn chĩa thẳng về trước.
- Thứ tiểu yêu như mày thì làm gì được tao, chịu chết đi. - Thiên cười khinh bỉ, nhìn ả với nửa con mắt rồi nắm chặt Kim tiền kiếm lao đến.
Hai người lao vào nhau, tốc độ nhanh tới mức Lâm chẳng kịp nhìn thấy gì, chỉ nghe được âm thanh va chạm liên hồi khắp sân.
"Uỳnh" - một tiếng động lớn vang lên cùng ánh sáng nổ lóe sáng một góc sân. Thiên và con nhện nhảy ra hai bên nhìn nhau.
- Cũng mạnh phết, tu vi chắc cũng hơn trăm năm - Thiên dò xét.
- Mày cũng không kém, tao ghét bọn đạo sĩ. Coi đây!
Ả biến hóa thành một con nhện lớn, hình hài một con nhện hoàn chỉnh cao đến gần 5 mét. Thiên hơi lo sợ lui lại lấy đà chạy về phía pháp đàn. Lấy một nắm gạo rải xuống đất, cầm thêm một ít Trấn hồn phù rồi bắt quyết nhảy lên không chọi thẳng nắm gạo còn lại vào ả.
Con nhện nhanh chóng né được nhưng Thiên đã biến đâu mất. Ả đang loay hoay tìm kiếm thì chợt thấy người nóng bừng, bốc khói nhiều chỗ rất đau đớn... Hàng chục lá Trấn hồn đã được dán khắp cơ thể ả từ lúc nào. Ả gầm lên đau đớn vì xác thịt dường như đang rã ra.
- Lâm, LƯỚI BẮT YÊU! - Thiên ra hiệu rồi nhảy tránh sang một bên.
Lâm lấy ra 4 lá bùa đỏ có buộc phi tiêu phóng về 4 góc xung quanh con nhện. 4 lá bùa nổ tung bắn ra những sợi dây màu đỏ quấn lấy con nhện đang gào thét vì đau đớn.
- Ố dè chuẩn rồi, tập mãi! - Lâm reo hò trong sung sướng vì lần đầu thành công sau mấy trăm lần tập luyện thất bại...
Thiên lấy đà nhảy lên cao, ném hai thanh kiếm về phía ả đồng thời tay bắt ấn:
- Lâm - Binh - Đấu - Giả - Giai - Trận - Liệt - Tại - Tiền
Tia sáng đẩy mạnh hai thanh kiếm găm thẳng vào con nhện.
- Arhhh! - Nó gầm lên đau đớn rồi gục xuống, cơ thể nổ tung thành từng mảnh. Một thứ chất lỏng nhớp nháp bắn ra.
"Phẹp" - May quá, có chuẩn bị dù, không là tắm chết cha... - Lâm đóng dù lại nhẹ nhõm vì con yêu đã chết.
- Xong rồi, thu dọn rồi về ngủ! Thứ yêu quái nhãi nhép này mà làm ăn gì được! - Thiên vươn vai ngáp rồi quay lưng định về phòng bảo vệ ngủ một giấc...
- É hé hé hé... Tưởng dễ giết được tao à đạo sĩ thúi...
- Cái gì? - Thiên và Lâm bất ngờ quay lưng lại...
Một con nhện to lớn đu đưa trên lan can lầu đối diện...
__________
- Còn nữa -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.