Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 1019: Huynh muội chi chiến

Thú Miêu Đích Lão Thử

08/06/2020

Lần trước Võ Cự Linh và Tần Thiếu Phong đại chiến, bởi vì có Võ Cửu Thông ngăn cản nên mới không thể giết chết Tần Thiếu Phong, nhưng quay về bế quan nửa năm Võ Cự Linh tin đừng mình đã có đủ tự tin giết chết Tần Thiếu Phong, hơn nữa tỷ thí trên Đại hội chứng võ, đến Võ Cửu Thông cũng không thể can thiệp, trong tình huống này, Võ Cự Linh đương nhiên nhìn Tần Thiếu Phong như nhìn một người đã chết.

Tần Thiếu Phong đương nhiên là nhận ra ánh mắt của Võ Cự Linh, nhưng chỉ cười cười, không thể hiện điều gì, lúc này Tần Thiếu Phong sớm đã che giấu khí tức thật của mình, cho nên Võ Cự Linh căn bản không thể phát hiện Tần Thiếu Phong đã đột phá lên sơ thánh lục trọng thiên cảnh giới, bây giờ chỉ đợi đến lúc thích hợp để tạo bất ngờ cho Võ Cự Linh.

Cuối cùng, tất cả tông phái của Võ Cự Linh đều đã tụ tập đầy đủ trên đảo nổi, mọi ánh mắt đều đang tụ tập về phía sơn phong của Võ Tiên hoàng triều, chờ đợi Võ Cửu Thông tuyên bố Đại hội chứng võ bắt đầu. Nhìn thấy cảnh tượng này, Võ Cửu Thông từ từ đứng dậy, nói với các tông phái, “Chư vị, quy tắc của Đại hội chứng võ thế nào, chắc không cần trẫm phải nói nữa, nếu chư vị đều đã đến, vậy thì Đại hội chứng võ bắt đầu.”

Đại hội chứng võ đúng là truyền thống cổ nhất của Võ Tiên Đại Lục, bất luận hoàng triều nào nắm giữ Võ Tiên Đại Lục, đều phải cử hành Đại hội chứng võ, ai có mặt cũng biết điều này, Đại hội chứng võ phân thành hai phần, phần thứ nhất là các tông phái phái ra đệ tử tinh anh giao lưu cọ xát, phần thứ hai là cá nhân, là thời gian để các tông phái giải quyết ân oán.

Trong phần thứ nhất, lại phân thành trước sơ thánh cảnh giới và sau sơ thánh cảnh giới hai tầng thứ, người không cùng cảnh giới tiến hành tỷ thí khác nhau, đương nhiên, nếu bạn cảm thấy mình là trước sơ thánh cảnh giới nhưng vẫn có thể đánh thắng tu sĩ sau sơ thánh cảnh giới, vậy thì có thể tiến hành khiêu chiến, nhưng trên cơ bản không xuất hiện tình huống này.

Thánh đế cửu giai đại viên mãn cảnh giới, chỉ cần không vượt qua tiên thiên đại kiếp, trở thành sơ thánh cảnh giới cường giả, vậy thì không có cách nào cùng sơ thánh cảnh giới cường giả chiến đấu, nếu như không biết tự lượng sức mình, tuyệt đối là tự chuốc nhục, cho nên trên cơ bản không có ai làm việc này, ngoan ngoãn tỷ thí cọ xát trong phạm vi cảnh giới của mình.

Sau khi Võ Cửu Thông tuyên bố xong, văn võ quần thần và tướng sĩ của Võ Tiên hoàng triều bắt đầu tiến hành tổ chức Đại hội chứng võ, những việc này không cần Võ Cửu Thông bận tâm, hơn nữa bây giờ cũng là tu sĩ dưới sơ thánh cảnh giới tỷ thí, mặc dù cũng có chỗ hấp dẫn, nhưng vẫn chưa đủ khiến cường giả như Võ Cửu Thông quan tâm.

Tần Thiếu Phong, Tần Thiên Quyến đều ngồi trên vị trí của mình xem tỷ thí, Tần Thiếu Phong mặc dù nói muốn tham gia Đại hội chứng võ, nhưng cũng chỉ là để giải quyết ân oán với Võ Cự Linh, đương nhiên không tham gia những phần tỷ thí trước, cho dù là tỷ thí trên sơ thánh cảnh giới, Tần Thiếu Phong bây giờ cũng không tham gia, chỉ cùng Tần Thiên Quyền Võ Tiểu Tiên ngồi xem mà thôi.

Rất nhanh Đại hội chứng võ bắt đầu, đầu tiên là tu sĩ dưới sơ thánh cảnh giới tỷ thí, trận này nối tiếp trận kia, mặc dù có trận rất hấp dẫn, nhưng đối với Tần Thiếu Phong mà nói đều chán như nhau, hắn chỉ yên lặng chờ đợi đến trận chiến của mình và Võ Cự Linh.

Từng trận tỷ thí được tiến hành, tu sĩ dưới sơ thánh cảnh giới hầu như đã thi đấu xong, từ lúc bắt đầu đến giờ là hơn mười ngày thời gian, tiếp theo là tu sĩ trên sơ thánh cảnh giới thi đấu, đây mới là tiết mục chính, đương nhiên, chính hơn là màn giải quyết ân oán giữa các tông phái, bởi vì phần tỷ thí trước không cho phép giết chết đối thủ, chỉ có đại chiến giải quyết ân oán cuối cùng mới được giết.

Võ Tiểu Tiên thấy đến lượt sơ thánh cảnh giới tỷ thí, lập tức trở nên hưng phấn, nói với Tần Thiếu Phong bên cạnh, “Hảo ca ca, ta muốn lên tỷ thí, huynh nói ta có thắng được không?” Võ Tiểu Tiên mặt mày hưng phấn nhìn Tần Thiếu Phong, nhìn bộ dạng nàng, Tần Thiếu Phong chỉ cười, sau đó nói với Võ Tiểu Tiên, “Đương nhiên rồi, Tiểu Tiên của chúng ta là lợi hại nhất.”

Nghe Tần Thiếu Phong nói, Võ Tiểu Tiên cười híp mắt, không ngừng gật đầu, nói với Tần Thiếu Phong, “Ừm ừm, vậy hảo ca ca và tỷ tỷ ngồi đây xem Tiểu Tiên đi đánh bại họ nhé.” Nói đoạn Võ Tiểu Tiên mặt đầy tự tin, bay xuống bình nguyên bên dưới, tất cả sơ thánh cảnh giới tu sĩ đều đang tụ tập ở đó.

Ở Ma Uyên Đại Lục, Tinh Lan Đại Lục, tu sĩ đạt đến sơ thánh cảnh giới không nhiều, một hoàng triều có hai ba người đã là rất lợi hại, nhưng ở Võ Tiên Đại Lục này, trừ Võ Cửu Thông, Võ Cự Linh và đại nội tổng quản ba sơ thánh trọng thiên cường giả, cường giả đạt đến sơ thánh cảnh giới rất nhiều, trên cơ bản đều là tông chủ, trưởng lão của các tông phái, ở Võ Tiên Đại Lục có thể coi như có địa vị không tệ.



Nhưng Võ Tiểu Tiên là công chúa của Võ Tiên hoàng triều, cho nên tông chủ trưởng lão của các tông phái này cho dù thực lực cường đại hơn Võ Tiểu Tiên cũng không dám động thủ với nàng, cho nên Võ Tiểu Tiên thắng hết trận này đến trận khác, đương nhiên, Võ Tiểu Tiên mặc dù chỉ là sơ thánh nhất trọng thiên cảnh giới, nhưng lĩnh ngộ võ đạo cực kì cường hãn, khiến các tông chủ, trưởng lão cho dù không muốn nhường cũng không tìm ra cách đánh thắng nàng.

Đến cuối cùng, đối thủ cuối cùng của Võ Tiểu Tiên chính là đại hoàng tử của Võ Tiên hoàng triều, tên gọi Võ Vô Song, đã là sơ thánh ngũ trọng thiên cảnh giới, trong đám tử tôn hoàng thất Võ Tiên hoàng triều, thực lực của Võ Vô Song là mạnh nhất, nhưng thiên phú và tiềm lực trên phương diện võ đạo kém hơn Võ Tiểu Tiên một chút, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, nếu không, đã không đạt đến trình độ này khi mới chỉ có từng ấy tuổi.

Thân hình Võ Vô Song cao lớn ngang tàng, dung mạo anh tuấn, trên người tán phát ra một loại khí tức vương giả, hai mắt lấp láng tinh quang, nhìn Võ Tiểu Tiên đối diện, thần sắc rất bình thản, nói với Võ Tiểu Tiên, “Tiểu muội, muội nói không muốn hoàng vị, vậy tại sao còn đến tham gia Đại hội chứng võ, không lẽ muội không nghe phụ hoàng nói sẽ truyền hoàng vị cho người chiến thắng cuối cùng sao?”

Trước đó, Võ Vô Song đã chiến thắng tất cả tử tôn hoàng thất, dù sao sơ thánh ngũ trọng thiên ở Võ Tiên Đại Lục đã là chiến lực đỉnh tiêm, nhưng Võ Vô Song thực sự không muốn phải giao thủ với Võ Tiểu Tiên, ngoài việc hắn và Võ Tiểu Tiên là huynh muội do cùng một mẹ sinh ra ra, Võ Vô Song cảm thấy mình chưa chắc là đối thủ của Võ Tiểu Tiên, cho dù suy nghĩ này rất quái dị, nhưng cảm giác của Võ Vô Song rất cường liệt.

Phải biết Võ Vô Song đã là sơ thánh ngũ trọng thiên cảnh giới, còn Võ Tiểu Tiên mới là sơ thánh nhất trọng thiên cảnh giới, về lý mà nói, khẳng định là Võ Vô Song chiếm cứ tuyệt đối ưu thế, nhưng Võ Vô Song bất luận thế nào cũng không hiểu nổi tại sao mình lại có cảm giác đó, nếu phải động thủ, hắn không phải đối thủ của Võ Tiểu Tiên, cho nên mới nói với Võ Tiểu Tiên như vậy.

Võ Tiểu Tiên và Võ Vô Song là cùng một mẹ sinh ra, tình cảm đương nhiên không tệ, nhưng Võ Tiểu Tiên thiên phú võ đạo tốt hơn Võ Vô Song, cho nên trong tình huống này, Võ Tiểu Tiên đương nhiên được Võ Cửu Thông yêu thương nhiều hơn một chút, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tình cảm của hai huynh muội, cho nên nghe Võ Vô Song nói, Võ Tiểu Tiên nói với Võ Vô Song, “Đại ca, huynh yên tâm, muội sẽ không tranh giành hoàng vị với huynh, muội chỉ muốn cho hảo ca ca xem thực lực của muội thôi.”

Nghe Võ Tiểu Tiên nói, Võ Vô Song nhìn lên sơn phong nơi Võ Cửu Thông đang đứng, nhìn Tần Thiếu Phong đang đứng ở đó nhìn sang bên này, hảo ca ca? Không lẽ đại ca mình không phải hảo ca ca sao? Đối với Tần Thiếu Phong, Võ Vô Song không có tiếp xúc, nhưng bản năng cảm thấy Tần Thiếu Phong rất nguy hiểm, không muốn tiếp xúc.

Võ Vô Song nhìn bộ dạng Võ Tiểu Tiên, thở dài một tiếng nói, “Vậy được, hôm nay huynh muội chúng ta tận tình đấu một trận, muội không được nhẹ tay đâu đấy.” Vốn dĩ Võ Vô Song còn định khuyên Võ Tiểu Tiên chủ động từ bỏ, nhưng nhìn bộ dạng Võ Tiểu Tiên, Võ Vô Song biết mình nói gì cũng vô ích, Võ Vô Song cũng rất yêu quý Võ Tiểu Tiên, đương nhiên không muốn để Võ Tiểu Tiên thất vọng.

Võ Tiểu Tiên nghe Võ Vô Song nói, nhất thời hưng phấn gật gật đầu, Võ Vô Song không biết, lúc hắn nói câu này, trong mắt Võ Cửu Thông cũng lộ ra thần sắc hài lòng, không biết là hài lòng với Võ Tiểu Tiên hay hài lòng với Võ Vô Song, hay hài lòng với cả hai người?

Võ Vô Song giơ tay, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay hắn, nói với Võ Tiểu Tiên, “Tiểu muội, muội cẩn thận.” Võ Tiểu Tiên thấy vậy cũng lật tay, một thanh trường kiếm trắng tuyết cũng xuất hiện trong tay nàng, hơn nữa trên thanh trường kiếm trắng muốt đó còn tán phát ra từng trận khú tức băng hàn.

Thấy Võ Tiểu Tiên lấy ra binh khí, Võ Vô Song nhìn Võ Tiểu Tiên, nói, “Tiểu muội, muội ra tay trước đi.” Mặc dù trong lòng có dự cảm cường liệt, nhưng dù sao thân là huynh trưởng, Võ Vô Song đương nhiên không thể ra tay trước, Võ Tiểu Tiên nghe Võ Vô Song nói, đương nhiên thi triển kiếm thuật đâm về phía Võ Vô Song.

Trong nháy mắt, hai người chính thức đại chiến, kiếm quang lấp lánh, kiếm khí tung hoành, chỉ một giây hai người đã đấu với nhau mấy trăm hiệp, nhưng chẳng ai làm gì được đối phương, đương nhiên, bởi vì cả hai người đều chưa sử dụng đạo lực, chỉ là dùng võ học đơn thuần mà thôi, nhưng phương diện này, Võ Tiểu Tiên mạnh hơn một bậc, dần dần chiếm cứ thượng phong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Tâm Chủng Ma

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook