Chương 564: Không hề sợ hãi
Thú Miêu Đích Lão Thử
08/06/2020
Tần Thiếu Phong xếp ở trước Khổng Tước Đại Minh Vương, phái sau Văn Trọng, họ cũng đều là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy cả tiên giới, thực lực đều cực kỳ mạnh mẽ, vốn giữa hai bọn họ không có ai, nhưng hiện tại lại có thêm một Tần Thiếu Phong, đẩy Văn Trọng xuống phía dưới một nước.
Nhìn thấy tên c Tần Thiếu Phong không ngờ có trên Tiềm hoàng thần bảng, Đấu Chiến Thánh Phật lại không hề bất ngờ, bởi vì từ chỗ Oa Hoàng biết được, cơ duyên chứng đạo thành thánh của mình cũng đều ở trên người Tần Thiếu Phong, như vậy Tần Thiếu Phong nhất định là có cơ hội có thể trở thành Thánh Hoàng, không, không phải có cơ hội, mà là nhất định có thể, cho nên đối với điểm này, Đấu Chiến Thánh Phật không thấy bất ngờ tí nào.
Nhưng mà nằm ngoài dự liệu của Đấu Chiến Thánh Phật là Tần Thiếu Phong trực tiếp chiếm cứ vị trí thứ bốn mươi chín, vốn tưởng rằng Tần Thiếu Phong cho dù là được lên bảng thì cũng chỉ xếp ở mấy vị trí cuối cùng, không ngờ trực tiếp nhảy vào nửa trên, điều này thật sự là khiến Đấu Chiến Thánh Phật rất kinh ngạc, có điều ngẫm lại thực lực của Tần Thiếu Phong trong khoảng thời gian này không ngừng tăng mạnh, chỉ là với tư chất này đã đủ để xếp hạng ở vị trí này rồi.
Lúc này ở Nam Thiên môn chỉ có Tứ Đại Thiên Vương và Tần Thiếu Phong, Đấu Chiến Thánh Phật sáu người, không có những người khác, cho nên khi nhìn thấy tên của Tần Thiếu Phong, lão Tứ trong Tứ Đại Thiên Vương Đa Văn Thiên Vương Ma Lễ Hải lại nói: Tần Thiếu Phong này là nhân vật từ đâu chui ra vậy, không ngờ phắt một cái xếp vào vị trí thứ bốn mươi chín, ài, hỏng rồi, tiểu tử này xếp hạng bốn mươi chín thì lão tử chẳng phải là bị đẩy xuống ư.
Sau khi Nói xong, Đa Văn Thiên Vương Ma Lễ Hải nhìn xuống phía dưới Tiềm hoàng thần bảng, quả nhiên ở vị trí cuối cùng không có tên mình, điều này khiến cho Đa Văn Thiên Vương Ma Lễ Hải lập tức sắc mặt âm trầm, lại quay đầu nhìn tên của Tần Thiếu Phong, trong hai mắt lộ ra hung quang, đối với người đã đẩy vị trí của mình xuống, Đa Văn Thiên Vương Ma Lễ Hải tất nhiên là phi thường phẫn hận.
Đối với sự phẫn nộ của Đa Văn Thiên Vương Ma Lễ Hải, Tần Thiếu Phong lại không để ý đến, hai mắt nhìn chằm chằm vào tên của một người, người này xếp hạng thứ năm mươi mốt, ở sau Văn Trọng, mà tên của người này chính là Tần Thiếu Dương! Tần Thiếu Phong làm sao ngờ được tên của Tần Thiếu Dương sẽ xuất hiện trên Tiềm hoàng thần bảng, hơn nữa ở gần mình như vậy, điều này chứng minh thực lực của Tần Thiếu Dương lúc này cũng tương đương với mình.
Mục đích của Tần Thiếu Phong từ trước tới giờ là muốn trảm sát Tần Thiếu Dương, xóa bỏ tên họa hại này, nhưng mà không ngờ lần trước không thể đắc thủ, lần này lại khiến Tần Thiếu Dương trưởng thành đến mức như vậy, trong lòng tất nhiên là cực kỳ khó chịu, sắc mặt cũng đồng dạng âm trầm, mà đồng dạng sắc mặt âm trầm còn có lão Tam Tăng Trường Thiên Vương Ma Lễ Thanh trong Tứ Đại Thiên Vương!
Bởi vì hắn cũng nhìn thấy tên của Tần Thiếu Dương, vì thế vội vàng nhìn xuống dưới, quả nhiên, ở vị trí cuối cùng cũng không có tên hắn, nói cách khác tên của Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương lên bảng đã đẩy Ma Lễ Hải và Ma Lễ Thanh xuống khỏi Tiềm hoàng thần bảng, điều này tất nhiên là khiến sắc mặt của hai người bọn họ thập phần âm trầm, trong lòng tràn ngập phẫn nộ.
Tăng Trường Thiên Vương Ma Lễ Thanh oán hận nói: Đừng để lão tử biết Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Dương này là ai, nếu không, lão tử nhất định sẽ đánh cho đánh cho răng rơi đầy đất! Chỉ là Tăng Trường Thiên Vương Ma Lễ Thanh không ngờ Tần Thiếu Phong trong miệng hắn đang đứng bên cạnh hắn cách không quá hai thước.
Đấu Chiến Thánh Phật nghe thấy lời nói của Tăng Trường Thiên Vương Ma Lễ Thanh, lại khinh thường cười cười, thực lực của Tần Thiếu Phong hắn rất rõ ràng, với thực lực của Tứ Đại Thiên Vương, muốn chiến thắng Tần Thiếu Phong, tuyệt đối là không thể, cho nên Đấu Chiến Thánh Phật cũng không lo lắng Tứ Đại Thiên Vương khiêu chiến Tần Thiếu Phong, nhưng sau Tần Thiếu Phong có rất nhiều cường giả thực lực ở cảnh giới nhị thập phẩm bán bộ Thánh Hoàng, những người này có uy hiếp rất lớn đối với Tần Thiếu Phong.
Bởi vì Đấu Chiến Thánh Phật thông qua tỷ thí với Tần Thiếu Phong lúc trước, đã nhìn ra, Tần Thiếu Phong hiện tại là cảnh giới nhị thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng, đối mặt với cường giả cảnh giới nhị thập tam phẩm bán bộ thánh hoàng cũng có sức đánh một trận, nhưng thực lực mạnh hơn một chút, thì Tần Thiếu Phong sẽ không phải là đối thủ, đến lúc đó, tuyệt đối sẽ có nguy hiểm.
Điều này khiến cho Đấu Chiến Thánh Phật có chút lo lắng, nghĩ xem trong khoảng thời gian này mình có phải nên đi theo bên cạnh Tần Thiếu Phong hay không, bảo hộ Tần Thiếu Phong một chút, cũng tiện kết thiện duyên, có điều lúc này, Đấu Chiến Thánh Phật thấy Tần Thiếu Phong nhìn chằm chằm vào tên của Tần Thiếu Dương mãi mà không nói gì, sắc mặt rất khó coi.
Điều này khiến cho Đấu Chiến Thánh Phật trong lòng nghi hoặc, liên tưởng đến tên của hai người, vì thế nói với Tần Thiếu Phong: Tần Thiếu Dương này là huynh đệ của ngươi ư? Mà khi lời nói của Đấu Chiến Thánh Phật thoát ra khỏi miệng, Tứ Đại Thiên Vương lập tức tụ tập ánh mắt trên người Tần Thiếu Phong, cả đám đều trợn mắt trừng lên, nhất là hai người Ma Lễ Thanh và Ma Lễ Hải, thì lộ ra vẻ khiếp sợ và phẫn nộ.
Tần Thiếu Phong lại không để ý đến cảm xúc của hai người bọn họ, nghe thấy lời nói của Đấu Chiến Thánh Phật thì gật đầu, sau đó nói với Đấu Chiến Thánh Phật: Hắn là đệ đệ của ta, có điều cũng là người mà ta phải giết. Khi Tần Thiếu Phong nói ra những lời này sát ý phụt ra, xộc thẳng cửu tiêu, điều này khiến cho Đấu Chiến Thánh Phật ngươi cả kinh.
Từ khi bắt đầu quen Tần Thiếu Phong, Đấu Chiến Thánh Phật đây là lần đầu tiên cảm giác được sát ý của Tần Thiếu Phong, hơn nữa còn mãnh liệt như vậy, cho dù là không biết chuyện giữa Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương, chỉ là Đấu Chiến Thánh Phật lại minh bạch, ân oán giữa Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương cực kỳ thâm hậu, nếu không sát ý của Tần Thiếu Phong cũng sẽ không mãnh liệt như vậy.
Cảm thụ được sát ý ngút trời của Tần Thiếu Phong cùng uy thế mà hắn phóng xuất ra, Tứ Đại Thiên Vương cũng đều rất kinh ngạc, có điều kinh ngạc thì kinh ngạc, Tứ Đại Thiên Vương nhìn thấy Tần Thiếu Phong chỉ là nhị thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng, nhưng lại xếp hạng trên bọn họ, tất nhiên là không phục lắm, nhất là Ma Lễ Thanh và Ma Lễ Hải bị đào thải khỏi thần bảng, lại càng không cam lòng.
Ma Lễ Thanh tiến một bước về phía trước, nói với Tần Thiếu Phong: Tiểu tử, ngươi chính là Tần Thiếu Phong ư? Lão tử thấy ngươi cũng không có bản sự gì, không ngờ lại xếp ở vị trí bốn mươi chín, hiện tại lão tử hướng tới ngươi khiêu chiến, chỉ cần là ngươi thắng được lão tử thì lão tử sẽ phục ngươi, nếu không thắng được thì sớm cút khỏi Tiềm hoàng thần bảng đi,để tránh sau này mất mặt.
Nghe thấy lời nói của Ma Lễ Thanh, trên khuôn mặt âm trầm của Tần Thiếu Phong lại nở nụ cười, lập tức nói với Ma Lễ Thanh: Được, bản tôn nhậnlời khiêu chiến của ngươi, chỉ là đến lúc đó nếu mất tay mất chân thì đừng có trách trách bản tôn thủ hạ không lưu tình đấy nhé. Tần Thiếu Phong hiện tại chính là đầy một bụng uất mà không có chỗ phát tiết, Ma Lễ Thanh này tự tìm tới cửa, thì cũng không trách được Tần Thiếu Phong.
Ma Lễ Thanh nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, khuôn mặt vốn đã màu xanh trở nên càng thêm nghiêm trọng, trừng mắt rồi duỗi tay, rút ra một thanh bảo kiếm, bên trên có ấn viết bốn chữ trứ Địa thủy hỏa phong
Đối mặt với Ma Lễ Thanh đã rút ra bảo kiếm, Tần Thiếu Phong vẫn không hề sợ hãi đứng đó, nụ cười sáng lạn, chiến ý ngút trời!
Nhìn thấy tên c Tần Thiếu Phong không ngờ có trên Tiềm hoàng thần bảng, Đấu Chiến Thánh Phật lại không hề bất ngờ, bởi vì từ chỗ Oa Hoàng biết được, cơ duyên chứng đạo thành thánh của mình cũng đều ở trên người Tần Thiếu Phong, như vậy Tần Thiếu Phong nhất định là có cơ hội có thể trở thành Thánh Hoàng, không, không phải có cơ hội, mà là nhất định có thể, cho nên đối với điểm này, Đấu Chiến Thánh Phật không thấy bất ngờ tí nào.
Nhưng mà nằm ngoài dự liệu của Đấu Chiến Thánh Phật là Tần Thiếu Phong trực tiếp chiếm cứ vị trí thứ bốn mươi chín, vốn tưởng rằng Tần Thiếu Phong cho dù là được lên bảng thì cũng chỉ xếp ở mấy vị trí cuối cùng, không ngờ trực tiếp nhảy vào nửa trên, điều này thật sự là khiến Đấu Chiến Thánh Phật rất kinh ngạc, có điều ngẫm lại thực lực của Tần Thiếu Phong trong khoảng thời gian này không ngừng tăng mạnh, chỉ là với tư chất này đã đủ để xếp hạng ở vị trí này rồi.
Lúc này ở Nam Thiên môn chỉ có Tứ Đại Thiên Vương và Tần Thiếu Phong, Đấu Chiến Thánh Phật sáu người, không có những người khác, cho nên khi nhìn thấy tên của Tần Thiếu Phong, lão Tứ trong Tứ Đại Thiên Vương Đa Văn Thiên Vương Ma Lễ Hải lại nói: Tần Thiếu Phong này là nhân vật từ đâu chui ra vậy, không ngờ phắt một cái xếp vào vị trí thứ bốn mươi chín, ài, hỏng rồi, tiểu tử này xếp hạng bốn mươi chín thì lão tử chẳng phải là bị đẩy xuống ư.
Sau khi Nói xong, Đa Văn Thiên Vương Ma Lễ Hải nhìn xuống phía dưới Tiềm hoàng thần bảng, quả nhiên ở vị trí cuối cùng không có tên mình, điều này khiến cho Đa Văn Thiên Vương Ma Lễ Hải lập tức sắc mặt âm trầm, lại quay đầu nhìn tên của Tần Thiếu Phong, trong hai mắt lộ ra hung quang, đối với người đã đẩy vị trí của mình xuống, Đa Văn Thiên Vương Ma Lễ Hải tất nhiên là phi thường phẫn hận.
Đối với sự phẫn nộ của Đa Văn Thiên Vương Ma Lễ Hải, Tần Thiếu Phong lại không để ý đến, hai mắt nhìn chằm chằm vào tên của một người, người này xếp hạng thứ năm mươi mốt, ở sau Văn Trọng, mà tên của người này chính là Tần Thiếu Dương! Tần Thiếu Phong làm sao ngờ được tên của Tần Thiếu Dương sẽ xuất hiện trên Tiềm hoàng thần bảng, hơn nữa ở gần mình như vậy, điều này chứng minh thực lực của Tần Thiếu Dương lúc này cũng tương đương với mình.
Mục đích của Tần Thiếu Phong từ trước tới giờ là muốn trảm sát Tần Thiếu Dương, xóa bỏ tên họa hại này, nhưng mà không ngờ lần trước không thể đắc thủ, lần này lại khiến Tần Thiếu Dương trưởng thành đến mức như vậy, trong lòng tất nhiên là cực kỳ khó chịu, sắc mặt cũng đồng dạng âm trầm, mà đồng dạng sắc mặt âm trầm còn có lão Tam Tăng Trường Thiên Vương Ma Lễ Thanh trong Tứ Đại Thiên Vương!
Bởi vì hắn cũng nhìn thấy tên của Tần Thiếu Dương, vì thế vội vàng nhìn xuống dưới, quả nhiên, ở vị trí cuối cùng cũng không có tên hắn, nói cách khác tên của Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương lên bảng đã đẩy Ma Lễ Hải và Ma Lễ Thanh xuống khỏi Tiềm hoàng thần bảng, điều này tất nhiên là khiến sắc mặt của hai người bọn họ thập phần âm trầm, trong lòng tràn ngập phẫn nộ.
Tăng Trường Thiên Vương Ma Lễ Thanh oán hận nói: Đừng để lão tử biết Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Dương này là ai, nếu không, lão tử nhất định sẽ đánh cho đánh cho răng rơi đầy đất! Chỉ là Tăng Trường Thiên Vương Ma Lễ Thanh không ngờ Tần Thiếu Phong trong miệng hắn đang đứng bên cạnh hắn cách không quá hai thước.
Đấu Chiến Thánh Phật nghe thấy lời nói của Tăng Trường Thiên Vương Ma Lễ Thanh, lại khinh thường cười cười, thực lực của Tần Thiếu Phong hắn rất rõ ràng, với thực lực của Tứ Đại Thiên Vương, muốn chiến thắng Tần Thiếu Phong, tuyệt đối là không thể, cho nên Đấu Chiến Thánh Phật cũng không lo lắng Tứ Đại Thiên Vương khiêu chiến Tần Thiếu Phong, nhưng sau Tần Thiếu Phong có rất nhiều cường giả thực lực ở cảnh giới nhị thập phẩm bán bộ Thánh Hoàng, những người này có uy hiếp rất lớn đối với Tần Thiếu Phong.
Bởi vì Đấu Chiến Thánh Phật thông qua tỷ thí với Tần Thiếu Phong lúc trước, đã nhìn ra, Tần Thiếu Phong hiện tại là cảnh giới nhị thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng, đối mặt với cường giả cảnh giới nhị thập tam phẩm bán bộ thánh hoàng cũng có sức đánh một trận, nhưng thực lực mạnh hơn một chút, thì Tần Thiếu Phong sẽ không phải là đối thủ, đến lúc đó, tuyệt đối sẽ có nguy hiểm.
Điều này khiến cho Đấu Chiến Thánh Phật có chút lo lắng, nghĩ xem trong khoảng thời gian này mình có phải nên đi theo bên cạnh Tần Thiếu Phong hay không, bảo hộ Tần Thiếu Phong một chút, cũng tiện kết thiện duyên, có điều lúc này, Đấu Chiến Thánh Phật thấy Tần Thiếu Phong nhìn chằm chằm vào tên của Tần Thiếu Dương mãi mà không nói gì, sắc mặt rất khó coi.
Điều này khiến cho Đấu Chiến Thánh Phật trong lòng nghi hoặc, liên tưởng đến tên của hai người, vì thế nói với Tần Thiếu Phong: Tần Thiếu Dương này là huynh đệ của ngươi ư? Mà khi lời nói của Đấu Chiến Thánh Phật thoát ra khỏi miệng, Tứ Đại Thiên Vương lập tức tụ tập ánh mắt trên người Tần Thiếu Phong, cả đám đều trợn mắt trừng lên, nhất là hai người Ma Lễ Thanh và Ma Lễ Hải, thì lộ ra vẻ khiếp sợ và phẫn nộ.
Tần Thiếu Phong lại không để ý đến cảm xúc của hai người bọn họ, nghe thấy lời nói của Đấu Chiến Thánh Phật thì gật đầu, sau đó nói với Đấu Chiến Thánh Phật: Hắn là đệ đệ của ta, có điều cũng là người mà ta phải giết. Khi Tần Thiếu Phong nói ra những lời này sát ý phụt ra, xộc thẳng cửu tiêu, điều này khiến cho Đấu Chiến Thánh Phật ngươi cả kinh.
Từ khi bắt đầu quen Tần Thiếu Phong, Đấu Chiến Thánh Phật đây là lần đầu tiên cảm giác được sát ý của Tần Thiếu Phong, hơn nữa còn mãnh liệt như vậy, cho dù là không biết chuyện giữa Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương, chỉ là Đấu Chiến Thánh Phật lại minh bạch, ân oán giữa Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương cực kỳ thâm hậu, nếu không sát ý của Tần Thiếu Phong cũng sẽ không mãnh liệt như vậy.
Cảm thụ được sát ý ngút trời của Tần Thiếu Phong cùng uy thế mà hắn phóng xuất ra, Tứ Đại Thiên Vương cũng đều rất kinh ngạc, có điều kinh ngạc thì kinh ngạc, Tứ Đại Thiên Vương nhìn thấy Tần Thiếu Phong chỉ là nhị thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng, nhưng lại xếp hạng trên bọn họ, tất nhiên là không phục lắm, nhất là Ma Lễ Thanh và Ma Lễ Hải bị đào thải khỏi thần bảng, lại càng không cam lòng.
Ma Lễ Thanh tiến một bước về phía trước, nói với Tần Thiếu Phong: Tiểu tử, ngươi chính là Tần Thiếu Phong ư? Lão tử thấy ngươi cũng không có bản sự gì, không ngờ lại xếp ở vị trí bốn mươi chín, hiện tại lão tử hướng tới ngươi khiêu chiến, chỉ cần là ngươi thắng được lão tử thì lão tử sẽ phục ngươi, nếu không thắng được thì sớm cút khỏi Tiềm hoàng thần bảng đi,để tránh sau này mất mặt.
Nghe thấy lời nói của Ma Lễ Thanh, trên khuôn mặt âm trầm của Tần Thiếu Phong lại nở nụ cười, lập tức nói với Ma Lễ Thanh: Được, bản tôn nhậnlời khiêu chiến của ngươi, chỉ là đến lúc đó nếu mất tay mất chân thì đừng có trách trách bản tôn thủ hạ không lưu tình đấy nhé. Tần Thiếu Phong hiện tại chính là đầy một bụng uất mà không có chỗ phát tiết, Ma Lễ Thanh này tự tìm tới cửa, thì cũng không trách được Tần Thiếu Phong.
Ma Lễ Thanh nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, khuôn mặt vốn đã màu xanh trở nên càng thêm nghiêm trọng, trừng mắt rồi duỗi tay, rút ra một thanh bảo kiếm, bên trên có ấn viết bốn chữ trứ Địa thủy hỏa phong
Đối mặt với Ma Lễ Thanh đã rút ra bảo kiếm, Tần Thiếu Phong vẫn không hề sợ hãi đứng đó, nụ cười sáng lạn, chiến ý ngút trời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.