Chương 1250: Loạn Ma hải
Thú Miêu Đích Lão Thử
08/06/2020
Thiên hà sa hải di tích một hàng, đã khiến cho thực lực của Tần Thiếu Phong tăng vọt, dựa vào thực lực hiện tại của hắn cũng có thể khuấy động mưa gió, khiến cho Thanh Nguyên đại lục này loạn lên, chỉ là lại không thể nào chiếm được lợi ích lớn nhất ở Thanh Nguyên đại lục này. Cho nên Tần Thiếu Phong muốn Thanh Nguyên đại lục này phải náo động hẳn lên thì Tần Thiếu Phong mới có thể mưu lợi bất chính từ đó.
Tần Thiếu Phong tin tưởng Thanh Nguyên đại lục này nhất định có tu sĩ ngoài bổn nguyên cảnh, tối thiểu cốc chủ Dược cốc Hồ thanh Ngưu cũng đã đạt tới cảnh giới Truyền kỳ cảnh nhất giai, như vậy các tông môn khác nhất định cũng có tồn tại như vậy, mà Tần Thiếu Phong không tin thực lực hiện tại của mình có thể tạo uy hiếp gì với tu sĩ Truyền Kỳ cảnh, cho nên hắn chỉ có thể tiếp tục giữ vững sự khiêm tốn.
“Thiếu Phong ca ca, lão đầu nhi kia sao lại như vậy, sao ngươi còn làm chuyện mua bán với hắn chứ?” Hồ Tiên Nhi hỏi Tần Thiếu Phong, theo tiểu nha đầu Hồ Tiên Nhi thấy, đại trưởng lão Huyết Kiếm đường kia tới là để giết Tần Thiếu Phong, là người xấu, nhưng mà cuối cùng Tần Thiếu Phong lại cùng đại trưởng lão Huyết Kiếm đường này đạt thành hiệp nghị, đây là chuyện cực kì khó tưởng tượng.
Tần Thiếu Phong nghe Hồ Tiên Nhi nói xong, cười vuốt vuốt đầu tiểu nha đầu này, cũng chẳng giải thích rõ sự tình trong đó. Sau đó chuyển ánh mắt nhìn về phía Hàn Nhược Tuyết. Hồ Tiên Nhi khong hiểu đây là chuyện gì nhưng Hàn Nhược Tuyết lại hiểu. Cho nên Tần Thiếu Phong nhìn Hàn Nhược Tuyết, nói với Hàn Nhược Tuyết. “Nàng thấy thế nào?”
“Đoạn Thiên Vũ.” Hàn Nhược Tuyết nghe Tần Thiếu Phong nói xong, chỉ nói ra cái tên này. Xem ra Hàn Nhược Tuyết đã nhìn ra được mấu chốt của vấn đề, cũng đang nghi ngờ Đoạn Thiên Vũ, nhưng tiểu nha đầu Hồ Tiên Nhi nghe xong cũng lại càng thêm nghi hoặc, vội vàng nhìn Hàn Nhược Tuyết hỏi, “Nhược Tuyết tỷ tỷ, cái này line quan gì đến Đoạn Thiên Vũ vậy? Người xấu khi nãy không phải nói là Thái Ất môn môn chủ muốn giết Thiếu Phong ca ca sao, chẳng lẽ các ngươi nghi ngờ Đoạn Thiên Vũ và môn chủ Thái Ất môn câu kết với nhau sao?”
Tiểu nha đầu Hồ Tiên Nhi tuy tâm tư đơn thuần, nhưng mà rất thông minh, rất nhanh đã đoán ra được đáp án, chỉ là đáp án này khiến cho Hồ Tiên Nhi có chút khó tin, trợn trừng mắt nhìn Tần Thiếu Phong cùng Hàn Nhược Tuyết, nhưng mà Tần Thiếu Phong cùng Hàn Nhược Tuyết đều không giải thích gì với Hồ Tiên Nhi, Hồ Tiên Nhi cởi thích cái gì, điều này làm cho Hồ Tiên Nhi cực kỳ bất mãn, hừ một tiếng, mím mím môi.
Tần Thiếu Phong nhìn bộ dạng của Hồ Tiên Nhi, cười xoa rối tóc Hồ Tiên Nhi rồi nhìn về phía sau, lập tức nói, “Ngô trưởng lão, mời hiện thân đi.” Đối với việc Truyền công trưởng lão Ngô Lục Thiên ở phía sau âm thầm bảo vệ bọn họ, Tần Thiếu Phong sớm đã biết, nếu không xuất hiện chuyện hôm nay, Tần Thiếu Phong cũng sẽ không lật tẩy.
Cùng với lời nói của Tần Thiếu Phong vang lên, bóng dáng của truyền công trưởng lão Ngô Lục thiện chậm rãi xuất hiện trước mặt bọn họ. Hồ Tiên Nhi thấy thế kinh ngạc kêu một tiếng. “Ai da, Ngô thúc thúc, sao ngươi lại tới đây vậy.” Nói xong liền cao hứng chạy qua, mà Truyền công trưởng lão Ngô Lục thiện thấy Hồ Tiên Nhi thì cũng rất vui, nét mặt già nua có thêm mấy nếp nhăn.
Ngô Lục thiện vẫn âm thầm đi theo đám người Tần Thiếu Phong, cho dù ba người Tần Thiếu Phong tiến vào di tích ở thiên hà sa hải, Ngô Lục Thiện cũng đi vào theo, đương nhiên, cũng chính vì như vậy, tất cả những gì Tần Thiếu Phong làm đều bị Ngô Lục Thiện nhìn thấy rõ. Đối với những biểu hiện thần kỳ mà Tần Thiếu Phong biểu hiện ra ngoài, lại cảm thấy khó mà tưởng tượng được. Nhưng mà Ngô Lục Thiện biết Tần Thiếu Phong là đại đạo thân thể, cho nên có biểu hiện như vậy cũng là chuyện rất bình thường.
Về phần thực lực của Tần Thiếu Phong tăng trưởng nhanh như vậy, theo Ngô Lục Thiện thấy thì đó lại là chuyện đương nhiên, nếu đại đạo thân thể tu vi không tăng trưởng nhanh như vậy, như thế sao hắn có thể tấn thăng đến cảnh giới Đạo tổ chứ? Chỉ là khiến Ngô Lục Thiện vô cùng phẫn nộ là sát thủ Huyết Kiếm đường lại có thể muốn sát Tần Thiếu Phong, hơn nữa cố chủ lại có thể là Thái Ất môn môn chủ Đoạn Dung, chuyện này khiến cho Ngô Lục Thiện cực kỳ phẫn nộ, hận không thể trực tiếp đánh vào Thái Ất môn kia, dám động đến hi vọng của Dược cốc thì chính là địch thủ của toàn bộ Dược cốc.
Hơn nữa Ngô Lục Thiện cũng rất tán đồng với cách làm của Tần Thiếu Phong, nếu Thái Ất môn muốn dùng sát thủ Huyết Kiếm đường đến ám sát Tần Thiếu Phong, vậy dùng gậy ông đập lưng ông đi. Dược cốc ta chẳng có gì, chỉ có tiền, dù có dùng tiền ném, cũng phải ném chết đệ tử Thái Ất môn. Cho nên rất tán đồng cách làm của Tần Thiếu Phong, không chút phản đối.
Tần Thiếu Phong nhìn thấy Ngô Lục Thiện hiện thân, lập tức nói với Ngô Lục Thiện, “Ngô trưởng lão, chuyện lúc nãy ngươi cũng đã thấy được, tin chắc ngươi có cách liên hệ với cốc chủ, vậy xin ngươi đem chuyện nơi này nói cho cốc chủ, để cho hắn điều tra Đoạn Thiên Vũ. Nếu chuyện này thực sự có liên quan đến Đoạn Thiên Vũ, như vậy đối với Dược cốc là một sự tổn thất lớn rồi.”
Phải biết rằng Đoạn Thiên Vũ là đệ tử của Hồ Thanh Long, mà thuật luyện đan của Hồ Thanh Long còn trên cả cốc chủ Hồ Thanh Ngưu, mấy năm nay hắn dốc lòng truyền thụ cho Đoạn Thiên Vũ, nếu Đoạn Thiên Vũ là gian tế, như vậy luyện đan thuật của Dược cốc chẳng phải là bị tiết lộ ra ngoài? Nghe Tần Thiếu Phong nói xong, Ngô Lục Thiện cũng ý thực được tính nghiêm trọng của vấn đề, thần sắc ngưng trọng, lấy ngọc phù truyền âm ra, bắt đầu liên hệ Hồ Thanh Ngưu.
Thông qua ngọc phù truyền âm nói chuyện xảy ra ở đây cho Hồ Thanh Ngưu nghe, bên kia Hồ Thanh Ngưu muốn làm thế nào, Tần Thiếu Phong sẽ không can thiệp. Sau khi Ngô Lục Thiện thu hồi ngọc phù truyền âm, Tần Thiếu Phong nói với Ngô Lục Thiện: “Ngô trưởng lão, ngươi cũng về Dược cốc đi, chúng ta không gặp nguy hiểm gì cả, chỉ cần không phải là nhân vật như môn chủ Thái Ất môn ra tay thì ta đều có thể ứng phó được.”
“Nhưng mà ngươi đã giết chết con trai của môn chủ Đan Đỉnh môn đó. Lão gia hỏa kia có danh xưng là độc quân, là ngươi cực kỳ tâm ngoan thủ lạt, ngươi giết con hắn, hắn nhất định sẽ trả thù ngươi.” Ngô Lục Thiện nghe Tần Thiếu Phong nói xong, lập tức nói với Tần Thiếu Phong như vậy. Đối với chuyện lúc trước Tần Thiếu Phong giết Lâm Anh, Ngô Lục Thiện cũng đã thấy, cho nên đương nhiên lo lắng cho Tần Thiếu Phong.
Tần Thiếu Phong nghe Ngô Lục Thiện nói xong, cười lắc lắc đầu, lập tức nói với Ngô Lục Thiện: “Yên tâm, chỉ cần môn chủ Đan Đỉnh môn kia chưa đột phá đến Truyền Kỳ cảnh, thì tuyệt đối không làm gì được ta, ngươi cứ yên tâm trở về đi, hai nàng có ta chiếu cố là được rồi.” Đối với Vu Độc, Tần Thiếu Phong không chút để tâm, thất tình lục dục ma thần trong người, độc gì có thể hại đến Tần Thiếu Phong chứ.
Mà môn chủ Đan Đỉnh môn kia tuy được xưng là Độc quân, nhưng mà nghe nói vì trầm mê trong các loại độc thuật nên tu vi bản thân thực sự cũng không quá đột phá. Chỉ là Bổn nguyên cảnh cửu giai, vẫn chưa thể đột phá đến Truyền Kỳ cảnh, cho nên nếu thực sự giống như trong lời đồn, Tần Thiếu Phong đương nhiên không sợ, chẳng qua chỉ lo lắng lời đồn kia là giả mà thôi.
Đương nhiên rồi, cho dù là lời đồn không thật, Đan Đỉnh môn môn chủ kia có đột phá đến Truyền Kỳ cảnh, Tần Thiếu Phong cũng vẫn không sợ, thực lực hiện giờ của hắn tuy không thể chống lại Truyền Kỳ cảnh, nhưng mà tự bảo vệ mình vẫn là không thành vấn đề, huống hồ cho dù là Ngô Lục Thiện đi theo bên người, nếu Đan Đỉnh môn môn chủ kia thực sự đột phá đến Truyền Kỳ cảnh, Ngô Lục Thiện cũng chẳng giúp được gì hơn.
Cuối cùng Ngô Lục Thiện vẫn là bị Tần Thiếu Phong thuyết phục, xoay người bay về phía Dược Cốc, mà Tần Thiếu Phong tiếp tục mang theo Hàn Nhược Tuyết, Hồ Tiên Nhi bay về phía Loạn ma hải, mà lúc bay về phía Loạn ma hải, cũng đi ngang qua gia tộc của Hàn Nhược Tuyết, Tần Thiếu Phong đương nhiên là cùng Hàn Nhược Tuyết quay về gia tộc một chuyến, ở lại mấy ngày rồi lại tiếp tục lên đường.
Loạn ma hải, ở phía đông Thanh Nguyên đại lục, phạm vi vi cực kỳ rộng lớn, cũng không biết có bao nhiêu vạn dặm, dù sao đến nay cũng chưa có người nào chân chính vượt qua toàn bộ loạn ma hải, cái này không chỉ vì trong loạn ma hải rất hung hiểm, mà còn là vì loạn ma hải này thực sự quá lớn, làm cho người ta muốn thăm dò cũng quá khó khăn. Hơn nữa là ở bên cạnh loạn ma hải cũng có vô số di tích, cho nên cũng sẽ chẳng ai tiếp tục đi xâm nhập tra xét xem trong loạn ma hải này đến cùng là lớn cỡ nào.
Đặc điểm lớn nhất của Loạn ma hải này chính là một chữ loạn, bởi vì trong loạn ma hải này có có ma đạo ngũ môn, mà thân là ma đạo, như vậy vốn không có một chút tốt đẹp nào, nơi nơi đều có thể nhìn thấy tranh đấu, nơi nơi đều có thể thấy cảnh chém giết. Mặt khác trong loạn ma hải này lại có vô số di tích, cho nên tu sĩ đến thám hiểm đương nhiên là rất nhiều.
Nhiều người nên cũng nhiều mâu thuẫn, dưới tình huống như vậy, tranh đấu không thể tránh được, cho nên toàn bộ loạn ma hải chính là một nơi quần ma loạn vũ, đi tới đây cho dù ngươi không đi tìm phiền toái thì phiền toái cũng sẽ tới tìm ngươi. Mà đám Tần Thiếu Phong bây giờ đã đi tới một bến tàu nhỏ dọc Loạn ma hải, đang chuẩn bị thuê một con thuyền để rời bến.
Đương nhiên, bọn họ có thể trực tiếp bay về phía trước, nhưng mà Hồ Tiên Nhi muốn thể nghiệm cảm giác ngồi thuyền, cho nên Tần Thiếu Phong đương nhiên cũng muốn thỏa mãn yêu cầu này của Hồ Tiên Nhi. Sau khi thuê một con thuyền buồm thật lớn, ba người Tần Thiếu Phong liền điều khiển thuyền buồm rời khỏi bến tàu nhỏ, đi sâu vào trong loạn ma hải kia.
Loạn ma hải cùng những hải vực khác nhìn qua không có gì khác biệt, nhưng mà Tần Thiếu Phong lại phát hiện trong loạn ma hải này có vô số Khe hở không gian, thỉnh thoảng có một số khu vực lại xuất hiện không gian đoạn tằng. Đại khái chính là vì nguyên nhân này mà trong loạn ma hải này mới xuất hiện nhiều di tích như vậy.
Mà cũng vì có liệt phùng và đoạn tằng của không gian như vậy, mới khiến Loạn ma hải này càng thêm nguy hiểm, bởi vì một khi đi lạc vào nơi đây, như vậy chính là nguy hiểm rồi. Nếu ở nơi không gian liệt ngân này có thể xuất hiện thì có lẽ còn được chút ưu việt. Mà một khi rơi vào không gian đoạn tằng chẳng có gì này thì đúng là đại xui xẻo rồi.
Cũng may thần hôn lực lượng của Tần Thiếu Phong khôi phục không ít, cảm giác cực kì sâu sắc, thăm dò vị trí không gian liệt ngân rất rõ ràng, cho nên bọn họ điều khiển thuyền buồm dọc theo đường đi thuận lợi tiến thẳng về phía trước. Dọc đường đi cũng gặp không ít tu sĩ, nhưng mà thấy đám Tần Thiếu Phong là đệ tử Dược cốc, cũng chẳng có ai đến tìm bọn họ gây phiền toái.
Cảnh sắc Loạn ma hải này cũng không tệ, chẳng qua càng xâm nhập vào loạn ma hải này cũng chính là càng tiếp cận với địa bàn của ma đạo ngũ môn hơn, nguy hiểm đang tới gần đó!
Tần Thiếu Phong tin tưởng Thanh Nguyên đại lục này nhất định có tu sĩ ngoài bổn nguyên cảnh, tối thiểu cốc chủ Dược cốc Hồ thanh Ngưu cũng đã đạt tới cảnh giới Truyền kỳ cảnh nhất giai, như vậy các tông môn khác nhất định cũng có tồn tại như vậy, mà Tần Thiếu Phong không tin thực lực hiện tại của mình có thể tạo uy hiếp gì với tu sĩ Truyền Kỳ cảnh, cho nên hắn chỉ có thể tiếp tục giữ vững sự khiêm tốn.
“Thiếu Phong ca ca, lão đầu nhi kia sao lại như vậy, sao ngươi còn làm chuyện mua bán với hắn chứ?” Hồ Tiên Nhi hỏi Tần Thiếu Phong, theo tiểu nha đầu Hồ Tiên Nhi thấy, đại trưởng lão Huyết Kiếm đường kia tới là để giết Tần Thiếu Phong, là người xấu, nhưng mà cuối cùng Tần Thiếu Phong lại cùng đại trưởng lão Huyết Kiếm đường này đạt thành hiệp nghị, đây là chuyện cực kì khó tưởng tượng.
Tần Thiếu Phong nghe Hồ Tiên Nhi nói xong, cười vuốt vuốt đầu tiểu nha đầu này, cũng chẳng giải thích rõ sự tình trong đó. Sau đó chuyển ánh mắt nhìn về phía Hàn Nhược Tuyết. Hồ Tiên Nhi khong hiểu đây là chuyện gì nhưng Hàn Nhược Tuyết lại hiểu. Cho nên Tần Thiếu Phong nhìn Hàn Nhược Tuyết, nói với Hàn Nhược Tuyết. “Nàng thấy thế nào?”
“Đoạn Thiên Vũ.” Hàn Nhược Tuyết nghe Tần Thiếu Phong nói xong, chỉ nói ra cái tên này. Xem ra Hàn Nhược Tuyết đã nhìn ra được mấu chốt của vấn đề, cũng đang nghi ngờ Đoạn Thiên Vũ, nhưng tiểu nha đầu Hồ Tiên Nhi nghe xong cũng lại càng thêm nghi hoặc, vội vàng nhìn Hàn Nhược Tuyết hỏi, “Nhược Tuyết tỷ tỷ, cái này line quan gì đến Đoạn Thiên Vũ vậy? Người xấu khi nãy không phải nói là Thái Ất môn môn chủ muốn giết Thiếu Phong ca ca sao, chẳng lẽ các ngươi nghi ngờ Đoạn Thiên Vũ và môn chủ Thái Ất môn câu kết với nhau sao?”
Tiểu nha đầu Hồ Tiên Nhi tuy tâm tư đơn thuần, nhưng mà rất thông minh, rất nhanh đã đoán ra được đáp án, chỉ là đáp án này khiến cho Hồ Tiên Nhi có chút khó tin, trợn trừng mắt nhìn Tần Thiếu Phong cùng Hàn Nhược Tuyết, nhưng mà Tần Thiếu Phong cùng Hàn Nhược Tuyết đều không giải thích gì với Hồ Tiên Nhi, Hồ Tiên Nhi cởi thích cái gì, điều này làm cho Hồ Tiên Nhi cực kỳ bất mãn, hừ một tiếng, mím mím môi.
Tần Thiếu Phong nhìn bộ dạng của Hồ Tiên Nhi, cười xoa rối tóc Hồ Tiên Nhi rồi nhìn về phía sau, lập tức nói, “Ngô trưởng lão, mời hiện thân đi.” Đối với việc Truyền công trưởng lão Ngô Lục Thiên ở phía sau âm thầm bảo vệ bọn họ, Tần Thiếu Phong sớm đã biết, nếu không xuất hiện chuyện hôm nay, Tần Thiếu Phong cũng sẽ không lật tẩy.
Cùng với lời nói của Tần Thiếu Phong vang lên, bóng dáng của truyền công trưởng lão Ngô Lục thiện chậm rãi xuất hiện trước mặt bọn họ. Hồ Tiên Nhi thấy thế kinh ngạc kêu một tiếng. “Ai da, Ngô thúc thúc, sao ngươi lại tới đây vậy.” Nói xong liền cao hứng chạy qua, mà Truyền công trưởng lão Ngô Lục thiện thấy Hồ Tiên Nhi thì cũng rất vui, nét mặt già nua có thêm mấy nếp nhăn.
Ngô Lục thiện vẫn âm thầm đi theo đám người Tần Thiếu Phong, cho dù ba người Tần Thiếu Phong tiến vào di tích ở thiên hà sa hải, Ngô Lục Thiện cũng đi vào theo, đương nhiên, cũng chính vì như vậy, tất cả những gì Tần Thiếu Phong làm đều bị Ngô Lục Thiện nhìn thấy rõ. Đối với những biểu hiện thần kỳ mà Tần Thiếu Phong biểu hiện ra ngoài, lại cảm thấy khó mà tưởng tượng được. Nhưng mà Ngô Lục Thiện biết Tần Thiếu Phong là đại đạo thân thể, cho nên có biểu hiện như vậy cũng là chuyện rất bình thường.
Về phần thực lực của Tần Thiếu Phong tăng trưởng nhanh như vậy, theo Ngô Lục Thiện thấy thì đó lại là chuyện đương nhiên, nếu đại đạo thân thể tu vi không tăng trưởng nhanh như vậy, như thế sao hắn có thể tấn thăng đến cảnh giới Đạo tổ chứ? Chỉ là khiến Ngô Lục Thiện vô cùng phẫn nộ là sát thủ Huyết Kiếm đường lại có thể muốn sát Tần Thiếu Phong, hơn nữa cố chủ lại có thể là Thái Ất môn môn chủ Đoạn Dung, chuyện này khiến cho Ngô Lục Thiện cực kỳ phẫn nộ, hận không thể trực tiếp đánh vào Thái Ất môn kia, dám động đến hi vọng của Dược cốc thì chính là địch thủ của toàn bộ Dược cốc.
Hơn nữa Ngô Lục Thiện cũng rất tán đồng với cách làm của Tần Thiếu Phong, nếu Thái Ất môn muốn dùng sát thủ Huyết Kiếm đường đến ám sát Tần Thiếu Phong, vậy dùng gậy ông đập lưng ông đi. Dược cốc ta chẳng có gì, chỉ có tiền, dù có dùng tiền ném, cũng phải ném chết đệ tử Thái Ất môn. Cho nên rất tán đồng cách làm của Tần Thiếu Phong, không chút phản đối.
Tần Thiếu Phong nhìn thấy Ngô Lục Thiện hiện thân, lập tức nói với Ngô Lục Thiện, “Ngô trưởng lão, chuyện lúc nãy ngươi cũng đã thấy được, tin chắc ngươi có cách liên hệ với cốc chủ, vậy xin ngươi đem chuyện nơi này nói cho cốc chủ, để cho hắn điều tra Đoạn Thiên Vũ. Nếu chuyện này thực sự có liên quan đến Đoạn Thiên Vũ, như vậy đối với Dược cốc là một sự tổn thất lớn rồi.”
Phải biết rằng Đoạn Thiên Vũ là đệ tử của Hồ Thanh Long, mà thuật luyện đan của Hồ Thanh Long còn trên cả cốc chủ Hồ Thanh Ngưu, mấy năm nay hắn dốc lòng truyền thụ cho Đoạn Thiên Vũ, nếu Đoạn Thiên Vũ là gian tế, như vậy luyện đan thuật của Dược cốc chẳng phải là bị tiết lộ ra ngoài? Nghe Tần Thiếu Phong nói xong, Ngô Lục Thiện cũng ý thực được tính nghiêm trọng của vấn đề, thần sắc ngưng trọng, lấy ngọc phù truyền âm ra, bắt đầu liên hệ Hồ Thanh Ngưu.
Thông qua ngọc phù truyền âm nói chuyện xảy ra ở đây cho Hồ Thanh Ngưu nghe, bên kia Hồ Thanh Ngưu muốn làm thế nào, Tần Thiếu Phong sẽ không can thiệp. Sau khi Ngô Lục Thiện thu hồi ngọc phù truyền âm, Tần Thiếu Phong nói với Ngô Lục Thiện: “Ngô trưởng lão, ngươi cũng về Dược cốc đi, chúng ta không gặp nguy hiểm gì cả, chỉ cần không phải là nhân vật như môn chủ Thái Ất môn ra tay thì ta đều có thể ứng phó được.”
“Nhưng mà ngươi đã giết chết con trai của môn chủ Đan Đỉnh môn đó. Lão gia hỏa kia có danh xưng là độc quân, là ngươi cực kỳ tâm ngoan thủ lạt, ngươi giết con hắn, hắn nhất định sẽ trả thù ngươi.” Ngô Lục Thiện nghe Tần Thiếu Phong nói xong, lập tức nói với Tần Thiếu Phong như vậy. Đối với chuyện lúc trước Tần Thiếu Phong giết Lâm Anh, Ngô Lục Thiện cũng đã thấy, cho nên đương nhiên lo lắng cho Tần Thiếu Phong.
Tần Thiếu Phong nghe Ngô Lục Thiện nói xong, cười lắc lắc đầu, lập tức nói với Ngô Lục Thiện: “Yên tâm, chỉ cần môn chủ Đan Đỉnh môn kia chưa đột phá đến Truyền Kỳ cảnh, thì tuyệt đối không làm gì được ta, ngươi cứ yên tâm trở về đi, hai nàng có ta chiếu cố là được rồi.” Đối với Vu Độc, Tần Thiếu Phong không chút để tâm, thất tình lục dục ma thần trong người, độc gì có thể hại đến Tần Thiếu Phong chứ.
Mà môn chủ Đan Đỉnh môn kia tuy được xưng là Độc quân, nhưng mà nghe nói vì trầm mê trong các loại độc thuật nên tu vi bản thân thực sự cũng không quá đột phá. Chỉ là Bổn nguyên cảnh cửu giai, vẫn chưa thể đột phá đến Truyền Kỳ cảnh, cho nên nếu thực sự giống như trong lời đồn, Tần Thiếu Phong đương nhiên không sợ, chẳng qua chỉ lo lắng lời đồn kia là giả mà thôi.
Đương nhiên rồi, cho dù là lời đồn không thật, Đan Đỉnh môn môn chủ kia có đột phá đến Truyền Kỳ cảnh, Tần Thiếu Phong cũng vẫn không sợ, thực lực hiện giờ của hắn tuy không thể chống lại Truyền Kỳ cảnh, nhưng mà tự bảo vệ mình vẫn là không thành vấn đề, huống hồ cho dù là Ngô Lục Thiện đi theo bên người, nếu Đan Đỉnh môn môn chủ kia thực sự đột phá đến Truyền Kỳ cảnh, Ngô Lục Thiện cũng chẳng giúp được gì hơn.
Cuối cùng Ngô Lục Thiện vẫn là bị Tần Thiếu Phong thuyết phục, xoay người bay về phía Dược Cốc, mà Tần Thiếu Phong tiếp tục mang theo Hàn Nhược Tuyết, Hồ Tiên Nhi bay về phía Loạn ma hải, mà lúc bay về phía Loạn ma hải, cũng đi ngang qua gia tộc của Hàn Nhược Tuyết, Tần Thiếu Phong đương nhiên là cùng Hàn Nhược Tuyết quay về gia tộc một chuyến, ở lại mấy ngày rồi lại tiếp tục lên đường.
Loạn ma hải, ở phía đông Thanh Nguyên đại lục, phạm vi vi cực kỳ rộng lớn, cũng không biết có bao nhiêu vạn dặm, dù sao đến nay cũng chưa có người nào chân chính vượt qua toàn bộ loạn ma hải, cái này không chỉ vì trong loạn ma hải rất hung hiểm, mà còn là vì loạn ma hải này thực sự quá lớn, làm cho người ta muốn thăm dò cũng quá khó khăn. Hơn nữa là ở bên cạnh loạn ma hải cũng có vô số di tích, cho nên cũng sẽ chẳng ai tiếp tục đi xâm nhập tra xét xem trong loạn ma hải này đến cùng là lớn cỡ nào.
Đặc điểm lớn nhất của Loạn ma hải này chính là một chữ loạn, bởi vì trong loạn ma hải này có có ma đạo ngũ môn, mà thân là ma đạo, như vậy vốn không có một chút tốt đẹp nào, nơi nơi đều có thể nhìn thấy tranh đấu, nơi nơi đều có thể thấy cảnh chém giết. Mặt khác trong loạn ma hải này lại có vô số di tích, cho nên tu sĩ đến thám hiểm đương nhiên là rất nhiều.
Nhiều người nên cũng nhiều mâu thuẫn, dưới tình huống như vậy, tranh đấu không thể tránh được, cho nên toàn bộ loạn ma hải chính là một nơi quần ma loạn vũ, đi tới đây cho dù ngươi không đi tìm phiền toái thì phiền toái cũng sẽ tới tìm ngươi. Mà đám Tần Thiếu Phong bây giờ đã đi tới một bến tàu nhỏ dọc Loạn ma hải, đang chuẩn bị thuê một con thuyền để rời bến.
Đương nhiên, bọn họ có thể trực tiếp bay về phía trước, nhưng mà Hồ Tiên Nhi muốn thể nghiệm cảm giác ngồi thuyền, cho nên Tần Thiếu Phong đương nhiên cũng muốn thỏa mãn yêu cầu này của Hồ Tiên Nhi. Sau khi thuê một con thuyền buồm thật lớn, ba người Tần Thiếu Phong liền điều khiển thuyền buồm rời khỏi bến tàu nhỏ, đi sâu vào trong loạn ma hải kia.
Loạn ma hải cùng những hải vực khác nhìn qua không có gì khác biệt, nhưng mà Tần Thiếu Phong lại phát hiện trong loạn ma hải này có vô số Khe hở không gian, thỉnh thoảng có một số khu vực lại xuất hiện không gian đoạn tằng. Đại khái chính là vì nguyên nhân này mà trong loạn ma hải này mới xuất hiện nhiều di tích như vậy.
Mà cũng vì có liệt phùng và đoạn tằng của không gian như vậy, mới khiến Loạn ma hải này càng thêm nguy hiểm, bởi vì một khi đi lạc vào nơi đây, như vậy chính là nguy hiểm rồi. Nếu ở nơi không gian liệt ngân này có thể xuất hiện thì có lẽ còn được chút ưu việt. Mà một khi rơi vào không gian đoạn tằng chẳng có gì này thì đúng là đại xui xẻo rồi.
Cũng may thần hôn lực lượng của Tần Thiếu Phong khôi phục không ít, cảm giác cực kì sâu sắc, thăm dò vị trí không gian liệt ngân rất rõ ràng, cho nên bọn họ điều khiển thuyền buồm dọc theo đường đi thuận lợi tiến thẳng về phía trước. Dọc đường đi cũng gặp không ít tu sĩ, nhưng mà thấy đám Tần Thiếu Phong là đệ tử Dược cốc, cũng chẳng có ai đến tìm bọn họ gây phiền toái.
Cảnh sắc Loạn ma hải này cũng không tệ, chẳng qua càng xâm nhập vào loạn ma hải này cũng chính là càng tiếp cận với địa bàn của ma đạo ngũ môn hơn, nguy hiểm đang tới gần đó!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.