Chương 879: Một mâu chọc xuyên
Thú Miêu Đích Lão Thử
08/06/2020
Theo Thánh Thượng Lạc Nhật Hoàng Triều ra lệnh, lập tức các vương tử đều mang thủ hạ hướng về dòng nước xoáy cực lớn kia vọt vào, Hải Nguyên không hề động, Tần Thiếu Phong cũng không hề động, bởi vì cho dù là người thứ nhất xông vào thì có thể làm được cái gì? Huyết Tế Truyền Thừa cuối cùng rơi vào trên đầu ai là phải có cơ duyên, tuyệt đối không phải dựa vào tốc độ.
Đợi toàn bộ vương tử đều mang thủ hạ đi vào, lúc này Hải Nguyên mới nhìn thoáng qua Tần Thiếu Phong, hướng Tần Thiếu Phong nhẹ gật đầu, sau đó mới bay về phía dòng nước xoáy cực lớn, mà lúc này trên cả Định Hải Thai cũng chỉ còn lại có Tần Thiếu Phong, Tần Thiên Quyến và Hải Hoàng ba người, bởi vì quy định chỉ có thể là từng vương tử mang theo một người đi vào, cho nên Tần Thiếu Phong tự nhiên không thể mang theo Tần Thiên Quyến.
Tần Thiếu Phong mang Tần Thiên Quyến để xuống, hướng về Hải Hoàng xa xa nhìn thoáng qua, mà lúc này Hải Hoàng cũng nhìn về Tần Thiếu Phong, trong khoảnh khắc đó, Tần Thiếu Phong cảm giác mình hình như là bị nhìn xuyên qua, loại cảm giác này cùng với cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy Văn Đại Tổng Quản lúc trước giống nhau, nhưng mà lúc này mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Nhưng mà ánh mắt Hải Hoàng cũng không làm cho Tần Thiếu Phong có bất kỳ bối rối nào, dù sao Hải Hoàng chỉ có xem thấu tình huống thánh lực của mình, tình huống khác như là ma chủng, thần hồn, hắn tuyệt đối nhìn không thấu. Cho nên căn bản là không có gì phải lo lắng cho. Tần Thiếu Phong mang Tần Thiên Quyến đặt trên mặt đất, đối với Tần Thiên Quyến dặn dò trong chốc lát, rồi mới chậm rãi bay về phía dòng nước xoáy.
Tần Thiên Quyến mặc dù không muốn rời đi Tần Thiếu Phong, nhưng mà ở tình huống như vậy cũng sẽ không quấy rối, nhìn Tần Thiếu Phong tiến nhập dòng nước xoáy, Tần Thiên Quyến lưu luyến nhìn thoáng qua, rồi đem ánh mắt nhìn về Hải Hoàng phía đối diện, mà Hải Hoàng cũng đồng dạng nhìn Tần Thiên Quyến, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, bởi vì Hải Hoàng dĩ nhiên là nhìn không thấu Tần Thiên Quyến.
Mà Tần Thiên Quyến chỉ là nhìn thoáng qua Hải Hoàng, rồi ngồi trên mặt đất, nhắm mắt lại không hề để ý Hải Hoàng, điều này làm cho Hải Hoàng không tự chủ được sờ lên cái mũi, trong lòng thầm nghĩ chẳng lẽ mị lực của mình giảm xuống, phải biết rằng trước kia chính là già trẻ ăn sạch, hiện tại như thế nào không dùng với tiểu cô nương này được?
Tần Thiếu Phong tiến nhập dòng nước xoáy cực lớn, là phát hiện được mình xuất hiện ở trong một không gian dị độ, trong không gian này là một đại dương mênh mông vô cùng vô tận, mà ở trong cái đại dương mênh mông này ngoại trừ một ít hải đảo nổi trên mặt biển ra, thì không có bất cứ cái gì, mà Hải Nguyên đang chờ Tần Thiếu Phong ở lối vào không gian.
Hải Nguyên trông thấy Tần Thiếu Phong rốt cục vào trong, nói với Tần Thiếu Phong: Ta giải thích quy củ cho ngươi, tranh đấu giữa vương tử chúng ta chỉ có thể đánh bại đối thủ, không thể chém giết đối thủ, mà các ngươi là ngoại viện được mời đến không luận sinh tử, mà chỉ có khi các ngươi chỉ còn lại một người cuối cùng, mới có thể gia nhập chiến đấu trong hoàng tộc chúng ta.”
Nghe xong lời của Hải Nguyên, Tần Thiếu Phong nhẹ gật đầu, cái quy củ này rất đơn giản, nhưng mà cũng là tàn khốc, chỉ cần thất bại sẽ không có bất kỳ cơ hội nào, nhưng mà Tần Thiếu Phong cũng không có để ý, lúc trước Tần Thiếu Phong đã điều tra toàn bộ, thủ hạ các vương tử đều không có người nào vượt qua cảnh giới Thánh Vương, cho nên Tần Thiếu Phong tự nhiên là có thể ứng phó.
Hải Nguyên nhìn thấy Tần Thiếu Phong gật đầu, lúc này thân hình mới chợt lóe hướng về phía xa xa bắn qua, bởi vì có Phục Nguyên Đan Tần Thiếu Phong cho, nên Hải Nguyên chính là tin tưởng tràn đầy, đánh bại những vương tử khác chỉ là vấn đề thời gian. Mà Tần Thiếu Phong nhìn thấy Hải Nguyên bay mất, lại hướng về phía một hòn đảo bên dưới, sau khi đáp xuống ngồi xếp bằng ở trên đảo.
Hòn đảo này chỉ lớn cỡ, mười trượng trên mặt không có bất cứ cái gì, cứ như vậy phiêu phù ở trên hải dương, theo sóng biển không ngừng hướng về phía trước phiêu đãng, Tần Thiếu Phong xếp bằng ở trên mặt tự nhiên là rất dễ thấy. Nhưng mà nguyên một đám vương tử cùng với thủ hạ của bọn hắn từ bay qua hòn đảo nào, lại không có một người nào dừng lại, dường như không hề trông thấy Tần Thiếu Phong vậy.
Đương nhiên, Tần Thiếu Phong không có thi triển ẩn thân thuật, thậm chí là còn phóng xuất ra thánh lực chấn động, nhưng lại chỉ có bộ dạng Thánh Sư tam giai, cho nên coi như là nhìn thấy Tần Thiếu Phong, những vương tử và thủ hạ của họ cũng mặc kệ Tần Thiếu Phong, phải biết rằng bọn họ đều là cường giả cảnh giới Thánh Tôn, khi dễ một đứa bé tính là cái gì.
Cứ như vậy, Tần Thiếu Phong chỉ phóng xuất ra chấn động thánh lực, khiến cho tất cả mọi người không để mắt đến hắn, ở trong mắt tất cả mọi người, thực lực Tần Thiếu Phong như vậy tiến đến căn bản là không tạo được bất kỳ tác dụng nào, cho nên coi như là không để ý Tần Thiếu Phong, đến cuối cùng Tần Thiếu Phong cũng sẽ không tạo thành bất luận ảnh hưởng gì với kết quả.
Đương nhiên, tình huống như vậy, Tần Thiếu Phong đã sớm suy tính ra, cũng vui mừng thanh nhàn, ngẫu nhiên thưởng thức đại chiến của các vương tử và thủ hạ bọn hắn cũng là chuyện rất không tệ, cứ như vậy thời gian ngày từng ngày trôi qua, khi đã trải qua một tháng, kết quả cơ bản đã có.
Trong rất nhiều vương tử, đại vương tử Hải Thanh và Thập Tam Vương Tử trụ lại đến cuối cùng, mà những vương tử khác đều bị đánh bại, bị truyền ra khỏi không gian này. Mà giữa các thủ hạ các vương tử mang tới, hải tộc Thánh Tôn cửu giai do đại vương tử mang tới trụ đến cuối cùng, những người khác không phải bị giết thì là bị đánh bại, được truyền ra khỏi không gian. Đương nhiên còn có Tần Thiếu Phong chưa từng xuất thủ.
Thập Tam Vương Tử Hải Nguyên nhìn đại vương tử Hải Thanh đối diện, trong hai tròng mắt tinh quang lập loè, hắn không nghĩ tới mình lại đi tới một bước này, phải biết rằng ở trong toàn bộ vương tử, tu vi của hắn không phải cường đại nhất, tu vi Thánh Vương ngũ giai vốn cũng không có bao nhiêu hy vọng, bởi vì có rất nhiều vương tử thực lực so với hắn mạnh mẽ hơn.
Chỉ là Tần Thiếu Phong cho Hải Nguyên Phục Nguyên Đan, khiến cho trong chiến đấu Hải Nguyên có thể nhanh chóng khôi phục thánh lực, thánh lực các vương tử khác hao hết sạch, Hải Nguyên mới trụ lại ở cuối cùng. Nhưng mà hiện tại đối mặt Hải Thanh thực lực Thánh Vương cửu giai, cái này làm cho Hải Nguyên cảm nhận được áp lực rất lớn.
Hơn nữa đại vương tử Hải Thanh còn có một thuộc hạ thực lực ở Thánh Tôn cửu giai, bởi như vậy, Hải Thanh tự nhiên là càng có thêm áp lực. Nhưng mà có thể đi đến một bước này đã làm cho Hải Nguyên rất là hài lòng, nhìn một hạt Phục Nguyên Đan cuối cùng trong tay. Hải Thanh hướng về đảo nổi xa xa nhìn lại, trông thấy Tần Thiếu Phong đang nằm ngủ ở trên đó, không khỏi thầm mắng một tiếng.
Mình ở nơi này liều mạng đại chiến mới đi tới một bước này, mà Tần Thiếu Phong chỉ nằm ở đó ngủ tới bây giờ, cái người này thật đúng là có thiên phú chọc giận kẻ khác. Khẽ thở ra một hơi, Hải Nguyên mang một quả Phục Nguyên Đan cuối cùng dùng vào, lập tức thánh lực toàn thân khôi phục trạng thái đỉnh phong, thậm chí có chút ít dấu hiệu muốn đột phá.
Vừa lúc đó, Hải Thanh đối diện nhìn Hải Nguyên, chắp tay sau đít cười cười, lập tức nói với Hải Nguyên: Thập tam đệ, nhận thua đi, ngươi cho rằng ngươi có thể thắng ta sao? Xác thực, thực lực Hải Thanh so với Hải Nguyên cường đại hơn, còn có một thủ hạ hỗ trợ, chiếm cứ lấy ưu thế tuyệt đối, thoạt nhìn Hải Nguyên thật là không hề có phần thắng.
Nhưng mà Hải Nguyên nghe lời của Hải Thanh xong lại nở nụ cười, nói với Hải Thanh: Đại ca, ngươi luôn tự tin như vậy, chỉ có điều tự tin quá phận sẽ làm cho người ta mù quáng! Sau khi nói xong, Hải Nguyên hướng về Tần Thiếu Phong ở trên đảo hô lên: “Tiểu tổ tông của ta, ngài cũng nên ra xuất lực, đã đến lúc cuối cùng rồi!
Nghe lời của Hải Nguyên xong, Hải Thanh và thuộc hạ của hắn đều đem ánh mắt nhìn về phía Tần Thiếu Phong, bọn hắn muốn xem một cái tiểu hài nhi Thánh Sư tam giai như Tần Thiếu Phong có thể có làm được cái gì. Chẳng lẽ nói Hải Nguyên còn muốn dùng tiểu hài nhi này đến thay đổi càn khôn? Mà theo lời của Hải Nguyên vang lên, Tần Thiếu Phong chậm rãi mở mắt, duỗi cái lưng mệt mỏi, lúc này mới đứng dậy.
Sau khi Tần Thiếu Phong đứng dậy, phi thường bất mãn nhìn thoáng qua Hải Nguyên, nói với Hải Nguyên: Ngươi có biết quấy rầy giấc ngủ là chuyện làm cho người ta rất chán ghét hay không? Ta không phải cho ngươi nhiều Phục Nguyên Đan như vậy sao? Như thế nào? Đều ăn xong rồi? May mắn ta có chuẩn bị, cầm đi đi. Sau khi nói xong liền vung lên tay, hai bình ngọc hướng về Hải Nguyên vọt tới, bị Hải Nguyên khẽ vươn tay nhận được.
Chứng kiến một màn như vậy hai con ngươi Hải Thanh lập tức lập loè tinh quang, hắn không nghĩ tới linh đan của Hải Nguyên lại là do Tần Thiếu Phong cho, vốn Hải Nguyên đã tiêu hết sạch linh đan, Hải Thanh lúc này mới tự tin có thể chiến thắng Hải Nguyên, nhưng mà hiện tại hải Nguyên lại chiếm được phục nguyên đan, không còn dễ dàng như trước nữa.
Dù Hải Thanh là Thánh Vương cửu giai, thánh lực cũng có hạn, tiêu hao sẽ rất khó khôi phục nhanh chíng, nhưng mà Hải Nguyên có linh đan của Tần Thiếu Phong cho, liền có thể không cần cố kỵ thánh lực tiêu hao, toàn lực ra tay, bởi như vậy, Hải Thanh đúng là có khả năng bị Hải Nguyên đánh bại.
Điều này làm cho thần sắc Hải Thanh lập tức trầm xuống, ánh mắt nhìn Tần Thiếu Phong tràn đầy bất thiện, lập tức vung tay lên cho thuộc hạ sau lưng, nói với thuộc hạ kia: Giết! Mặc dù chỉ là một chữ, nhưng lại mang sát ý nghiêm nghị, nhưng đây cũng là bình thường, vốn Hải Thanh đã nắm chắc thắng lợi trong tay, không nghĩ tới lại bị Tần Thiếu Phong phá hủy, điều này sao có thể làm cho Hải Thanh không nổi giận, muốn giết Tần Thiếu Phong cũng là đúng.
thủ hạ sau lưng Hải Thanh nghe xong lời của Hải Thanh, khẽ vươn tay, một thanh đại đao xuất hiện ở trong tay của hắn, lập tức hướng về Tần Thiếu Phong vọt tới, đại đao trong tay trực tiếp bổ xuống Tần Thiếu Phong, thánh lực bành trướng quán chú lên trên đại đao, khiến cho đại đao phát ra từng trận ong ong, chấn động hư không chung quanh, hướng về đầu Tần Thiếu Phong bổ xuống.
Nhưng mà vừa lúc đó, trong tay Tần Thiếu Phong xuất hiện một cây trường mâu, lập tức hướng về phía trước đâm một cái, Tần Thiếu Phong cũng đồng dạng quán chú thánh lực lên trường mâu, trực tiếp đem thanh đại đao của thủ hạ Hải Thanh chọc nát. Hơn nữa dưới tình huống không có bất kỳ phản ứng nào, trực tiếp đâm vào cổ họng của hắn!
Một mâu xuyên thủng gọn gàng, không chút dài dòng, liền đem đối thủ triệt để giải quyết!
Đợi toàn bộ vương tử đều mang thủ hạ đi vào, lúc này Hải Nguyên mới nhìn thoáng qua Tần Thiếu Phong, hướng Tần Thiếu Phong nhẹ gật đầu, sau đó mới bay về phía dòng nước xoáy cực lớn, mà lúc này trên cả Định Hải Thai cũng chỉ còn lại có Tần Thiếu Phong, Tần Thiên Quyến và Hải Hoàng ba người, bởi vì quy định chỉ có thể là từng vương tử mang theo một người đi vào, cho nên Tần Thiếu Phong tự nhiên không thể mang theo Tần Thiên Quyến.
Tần Thiếu Phong mang Tần Thiên Quyến để xuống, hướng về Hải Hoàng xa xa nhìn thoáng qua, mà lúc này Hải Hoàng cũng nhìn về Tần Thiếu Phong, trong khoảnh khắc đó, Tần Thiếu Phong cảm giác mình hình như là bị nhìn xuyên qua, loại cảm giác này cùng với cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy Văn Đại Tổng Quản lúc trước giống nhau, nhưng mà lúc này mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Nhưng mà ánh mắt Hải Hoàng cũng không làm cho Tần Thiếu Phong có bất kỳ bối rối nào, dù sao Hải Hoàng chỉ có xem thấu tình huống thánh lực của mình, tình huống khác như là ma chủng, thần hồn, hắn tuyệt đối nhìn không thấu. Cho nên căn bản là không có gì phải lo lắng cho. Tần Thiếu Phong mang Tần Thiên Quyến đặt trên mặt đất, đối với Tần Thiên Quyến dặn dò trong chốc lát, rồi mới chậm rãi bay về phía dòng nước xoáy.
Tần Thiên Quyến mặc dù không muốn rời đi Tần Thiếu Phong, nhưng mà ở tình huống như vậy cũng sẽ không quấy rối, nhìn Tần Thiếu Phong tiến nhập dòng nước xoáy, Tần Thiên Quyến lưu luyến nhìn thoáng qua, rồi đem ánh mắt nhìn về Hải Hoàng phía đối diện, mà Hải Hoàng cũng đồng dạng nhìn Tần Thiên Quyến, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, bởi vì Hải Hoàng dĩ nhiên là nhìn không thấu Tần Thiên Quyến.
Mà Tần Thiên Quyến chỉ là nhìn thoáng qua Hải Hoàng, rồi ngồi trên mặt đất, nhắm mắt lại không hề để ý Hải Hoàng, điều này làm cho Hải Hoàng không tự chủ được sờ lên cái mũi, trong lòng thầm nghĩ chẳng lẽ mị lực của mình giảm xuống, phải biết rằng trước kia chính là già trẻ ăn sạch, hiện tại như thế nào không dùng với tiểu cô nương này được?
Tần Thiếu Phong tiến nhập dòng nước xoáy cực lớn, là phát hiện được mình xuất hiện ở trong một không gian dị độ, trong không gian này là một đại dương mênh mông vô cùng vô tận, mà ở trong cái đại dương mênh mông này ngoại trừ một ít hải đảo nổi trên mặt biển ra, thì không có bất cứ cái gì, mà Hải Nguyên đang chờ Tần Thiếu Phong ở lối vào không gian.
Hải Nguyên trông thấy Tần Thiếu Phong rốt cục vào trong, nói với Tần Thiếu Phong: Ta giải thích quy củ cho ngươi, tranh đấu giữa vương tử chúng ta chỉ có thể đánh bại đối thủ, không thể chém giết đối thủ, mà các ngươi là ngoại viện được mời đến không luận sinh tử, mà chỉ có khi các ngươi chỉ còn lại một người cuối cùng, mới có thể gia nhập chiến đấu trong hoàng tộc chúng ta.”
Nghe xong lời của Hải Nguyên, Tần Thiếu Phong nhẹ gật đầu, cái quy củ này rất đơn giản, nhưng mà cũng là tàn khốc, chỉ cần thất bại sẽ không có bất kỳ cơ hội nào, nhưng mà Tần Thiếu Phong cũng không có để ý, lúc trước Tần Thiếu Phong đã điều tra toàn bộ, thủ hạ các vương tử đều không có người nào vượt qua cảnh giới Thánh Vương, cho nên Tần Thiếu Phong tự nhiên là có thể ứng phó.
Hải Nguyên nhìn thấy Tần Thiếu Phong gật đầu, lúc này thân hình mới chợt lóe hướng về phía xa xa bắn qua, bởi vì có Phục Nguyên Đan Tần Thiếu Phong cho, nên Hải Nguyên chính là tin tưởng tràn đầy, đánh bại những vương tử khác chỉ là vấn đề thời gian. Mà Tần Thiếu Phong nhìn thấy Hải Nguyên bay mất, lại hướng về phía một hòn đảo bên dưới, sau khi đáp xuống ngồi xếp bằng ở trên đảo.
Hòn đảo này chỉ lớn cỡ, mười trượng trên mặt không có bất cứ cái gì, cứ như vậy phiêu phù ở trên hải dương, theo sóng biển không ngừng hướng về phía trước phiêu đãng, Tần Thiếu Phong xếp bằng ở trên mặt tự nhiên là rất dễ thấy. Nhưng mà nguyên một đám vương tử cùng với thủ hạ của bọn hắn từ bay qua hòn đảo nào, lại không có một người nào dừng lại, dường như không hề trông thấy Tần Thiếu Phong vậy.
Đương nhiên, Tần Thiếu Phong không có thi triển ẩn thân thuật, thậm chí là còn phóng xuất ra thánh lực chấn động, nhưng lại chỉ có bộ dạng Thánh Sư tam giai, cho nên coi như là nhìn thấy Tần Thiếu Phong, những vương tử và thủ hạ của họ cũng mặc kệ Tần Thiếu Phong, phải biết rằng bọn họ đều là cường giả cảnh giới Thánh Tôn, khi dễ một đứa bé tính là cái gì.
Cứ như vậy, Tần Thiếu Phong chỉ phóng xuất ra chấn động thánh lực, khiến cho tất cả mọi người không để mắt đến hắn, ở trong mắt tất cả mọi người, thực lực Tần Thiếu Phong như vậy tiến đến căn bản là không tạo được bất kỳ tác dụng nào, cho nên coi như là không để ý Tần Thiếu Phong, đến cuối cùng Tần Thiếu Phong cũng sẽ không tạo thành bất luận ảnh hưởng gì với kết quả.
Đương nhiên, tình huống như vậy, Tần Thiếu Phong đã sớm suy tính ra, cũng vui mừng thanh nhàn, ngẫu nhiên thưởng thức đại chiến của các vương tử và thủ hạ bọn hắn cũng là chuyện rất không tệ, cứ như vậy thời gian ngày từng ngày trôi qua, khi đã trải qua một tháng, kết quả cơ bản đã có.
Trong rất nhiều vương tử, đại vương tử Hải Thanh và Thập Tam Vương Tử trụ lại đến cuối cùng, mà những vương tử khác đều bị đánh bại, bị truyền ra khỏi không gian này. Mà giữa các thủ hạ các vương tử mang tới, hải tộc Thánh Tôn cửu giai do đại vương tử mang tới trụ đến cuối cùng, những người khác không phải bị giết thì là bị đánh bại, được truyền ra khỏi không gian. Đương nhiên còn có Tần Thiếu Phong chưa từng xuất thủ.
Thập Tam Vương Tử Hải Nguyên nhìn đại vương tử Hải Thanh đối diện, trong hai tròng mắt tinh quang lập loè, hắn không nghĩ tới mình lại đi tới một bước này, phải biết rằng ở trong toàn bộ vương tử, tu vi của hắn không phải cường đại nhất, tu vi Thánh Vương ngũ giai vốn cũng không có bao nhiêu hy vọng, bởi vì có rất nhiều vương tử thực lực so với hắn mạnh mẽ hơn.
Chỉ là Tần Thiếu Phong cho Hải Nguyên Phục Nguyên Đan, khiến cho trong chiến đấu Hải Nguyên có thể nhanh chóng khôi phục thánh lực, thánh lực các vương tử khác hao hết sạch, Hải Nguyên mới trụ lại ở cuối cùng. Nhưng mà hiện tại đối mặt Hải Thanh thực lực Thánh Vương cửu giai, cái này làm cho Hải Nguyên cảm nhận được áp lực rất lớn.
Hơn nữa đại vương tử Hải Thanh còn có một thuộc hạ thực lực ở Thánh Tôn cửu giai, bởi như vậy, Hải Thanh tự nhiên là càng có thêm áp lực. Nhưng mà có thể đi đến một bước này đã làm cho Hải Nguyên rất là hài lòng, nhìn một hạt Phục Nguyên Đan cuối cùng trong tay. Hải Thanh hướng về đảo nổi xa xa nhìn lại, trông thấy Tần Thiếu Phong đang nằm ngủ ở trên đó, không khỏi thầm mắng một tiếng.
Mình ở nơi này liều mạng đại chiến mới đi tới một bước này, mà Tần Thiếu Phong chỉ nằm ở đó ngủ tới bây giờ, cái người này thật đúng là có thiên phú chọc giận kẻ khác. Khẽ thở ra một hơi, Hải Nguyên mang một quả Phục Nguyên Đan cuối cùng dùng vào, lập tức thánh lực toàn thân khôi phục trạng thái đỉnh phong, thậm chí có chút ít dấu hiệu muốn đột phá.
Vừa lúc đó, Hải Thanh đối diện nhìn Hải Nguyên, chắp tay sau đít cười cười, lập tức nói với Hải Nguyên: Thập tam đệ, nhận thua đi, ngươi cho rằng ngươi có thể thắng ta sao? Xác thực, thực lực Hải Thanh so với Hải Nguyên cường đại hơn, còn có một thủ hạ hỗ trợ, chiếm cứ lấy ưu thế tuyệt đối, thoạt nhìn Hải Nguyên thật là không hề có phần thắng.
Nhưng mà Hải Nguyên nghe lời của Hải Thanh xong lại nở nụ cười, nói với Hải Thanh: Đại ca, ngươi luôn tự tin như vậy, chỉ có điều tự tin quá phận sẽ làm cho người ta mù quáng! Sau khi nói xong, Hải Nguyên hướng về Tần Thiếu Phong ở trên đảo hô lên: “Tiểu tổ tông của ta, ngài cũng nên ra xuất lực, đã đến lúc cuối cùng rồi!
Nghe lời của Hải Nguyên xong, Hải Thanh và thuộc hạ của hắn đều đem ánh mắt nhìn về phía Tần Thiếu Phong, bọn hắn muốn xem một cái tiểu hài nhi Thánh Sư tam giai như Tần Thiếu Phong có thể có làm được cái gì. Chẳng lẽ nói Hải Nguyên còn muốn dùng tiểu hài nhi này đến thay đổi càn khôn? Mà theo lời của Hải Nguyên vang lên, Tần Thiếu Phong chậm rãi mở mắt, duỗi cái lưng mệt mỏi, lúc này mới đứng dậy.
Sau khi Tần Thiếu Phong đứng dậy, phi thường bất mãn nhìn thoáng qua Hải Nguyên, nói với Hải Nguyên: Ngươi có biết quấy rầy giấc ngủ là chuyện làm cho người ta rất chán ghét hay không? Ta không phải cho ngươi nhiều Phục Nguyên Đan như vậy sao? Như thế nào? Đều ăn xong rồi? May mắn ta có chuẩn bị, cầm đi đi. Sau khi nói xong liền vung lên tay, hai bình ngọc hướng về Hải Nguyên vọt tới, bị Hải Nguyên khẽ vươn tay nhận được.
Chứng kiến một màn như vậy hai con ngươi Hải Thanh lập tức lập loè tinh quang, hắn không nghĩ tới linh đan của Hải Nguyên lại là do Tần Thiếu Phong cho, vốn Hải Nguyên đã tiêu hết sạch linh đan, Hải Thanh lúc này mới tự tin có thể chiến thắng Hải Nguyên, nhưng mà hiện tại hải Nguyên lại chiếm được phục nguyên đan, không còn dễ dàng như trước nữa.
Dù Hải Thanh là Thánh Vương cửu giai, thánh lực cũng có hạn, tiêu hao sẽ rất khó khôi phục nhanh chíng, nhưng mà Hải Nguyên có linh đan của Tần Thiếu Phong cho, liền có thể không cần cố kỵ thánh lực tiêu hao, toàn lực ra tay, bởi như vậy, Hải Thanh đúng là có khả năng bị Hải Nguyên đánh bại.
Điều này làm cho thần sắc Hải Thanh lập tức trầm xuống, ánh mắt nhìn Tần Thiếu Phong tràn đầy bất thiện, lập tức vung tay lên cho thuộc hạ sau lưng, nói với thuộc hạ kia: Giết! Mặc dù chỉ là một chữ, nhưng lại mang sát ý nghiêm nghị, nhưng đây cũng là bình thường, vốn Hải Thanh đã nắm chắc thắng lợi trong tay, không nghĩ tới lại bị Tần Thiếu Phong phá hủy, điều này sao có thể làm cho Hải Thanh không nổi giận, muốn giết Tần Thiếu Phong cũng là đúng.
thủ hạ sau lưng Hải Thanh nghe xong lời của Hải Thanh, khẽ vươn tay, một thanh đại đao xuất hiện ở trong tay của hắn, lập tức hướng về Tần Thiếu Phong vọt tới, đại đao trong tay trực tiếp bổ xuống Tần Thiếu Phong, thánh lực bành trướng quán chú lên trên đại đao, khiến cho đại đao phát ra từng trận ong ong, chấn động hư không chung quanh, hướng về đầu Tần Thiếu Phong bổ xuống.
Nhưng mà vừa lúc đó, trong tay Tần Thiếu Phong xuất hiện một cây trường mâu, lập tức hướng về phía trước đâm một cái, Tần Thiếu Phong cũng đồng dạng quán chú thánh lực lên trường mâu, trực tiếp đem thanh đại đao của thủ hạ Hải Thanh chọc nát. Hơn nữa dưới tình huống không có bất kỳ phản ứng nào, trực tiếp đâm vào cổ họng của hắn!
Một mâu xuyên thủng gọn gàng, không chút dài dòng, liền đem đối thủ triệt để giải quyết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.