Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 689: Thần Đế chi cảnh

Thú Miêu Đích Lão Thử

08/06/2020

Tất cả thần vật trong đệ nhất bí tàng đều bị Tần Thiếu Phong chiếm hết, rồi không gian dị độ đã không còn gì, giờ ở lại đây cũng vô nghĩa, vì thế Tần Thiếu Phong muốn rời khỏi nơi này, có điều Tần Thiếu Phong đang muốn đi thì không gian dị độ đột nhiên sụp đổ.

Biến hóa đột nhiên này khiến cho Tần Thiếu Phong căn bản chính là không kịp phản ứng, mà khi Tần Thiếu Phong vận chuyển thần lực muốn bay lên thì phát hiện tất cả đã khôi phục bình tĩnh, có điều Tần Thiếu Phong phát hiện hắn lại tiến vào một không gian dị độ, mà Tần Thiếu Phong nhìn quanh bốn phía thì ngây ngẩn cả người.

Chỉ thấy đồng tử của Tần Thiếu Phong trong nháy mắt đã thu nhỏ lại, cực kỳ khiếp sợ, mà khiến Tần Thiếu Phong khiếp sợ như vậy là vì trước mắt hắn xuất hiện một cự nhân, cự nhân này cao vạn trượng, mà hắn hiện tại đang đứng trên tay phải của cự nhân, cự nhân đó nhấc tay phải, đưa hắn tới trước mặt,rồi nhìn chằm chằm vào Tần Thiếu Phong.

Ối trời, mẹ của ta ơi, làm ta sợ muốn chết! Tần Thiếu Phong vỗ nói, nói xong thì nhìn cự nhân đó, bởi vì từ trên người cự nhân này Tần Thiếu Phong không thể cảm giác được bất kỳ ba động sinh mệnh nào, có điều nó lại đang mở mắt, nhìn chằm chàm vào Tần Thiếu Phong, khiến cho Tần Thiếu Phong cảm thấy rất quái dị.

Có điều Tần Thiếu Phong không cảm giác được địch ý từ trên người cự nhân này cho nên mới cũng yên tâm, sau đó Tần Thiếu Phong nhìn cự nhân này, phát hiện bộ dạng của cự nhân này rất anh tuấn, hơn nữa tuổi cũng không lớn, ngồi xếp bằng trong hư không, chỉ có điều bởi vì thân hình quá mức khổng lồ nên nhìn hơi quái dị thôi.

Tần Thiếu Phong nhìn cự nhân đó, không biết nên nói cái gì, cho nên trước hết chờ cự nhân này mở miệng đã, mà lúc này, trong hai mắt của cự nhân chợt lóe tinh quang, đảo qua thân thể Tần Thiếu Phong, lập tức khiến Tần Thiếu Phong cảm thấy như tất cả bí mật trong cơ thể mình đều bị phát hiện, hắn rùng mình, có điều vẫn không có động tác.

Cự nhân lập tức khôi phục bình tĩnh, sau đó nói: Không tồi, không tồi, đạo tâm chủng ma đại pháp đã tu luyện đến tầng thứ năm, thất tình lục dục đại pháp cũng tu luyện đến cảnh giới ma vương, không khiến bổn tọa thất vọng. Những lời này của Cự nhân lập tức khiến Tần Thiếu Phong cả người lạnh toát.

Chuyện Tần Thiếu Phong tu luyện đạo tâm chủng ma đại pháp, gieo rắc ma chủng ở Chư Thiên vạn trừ chính hắn ra thì cũng không có nói cho ai biết, cho dù là Tổ Hoàng cũng không biết, mà cự nhân này chỉ nhìn thoáng qua đã biết được bí mật này của chính hắn, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong lập tức phát hoảng.

Bất kể đạo tâm chủng ma đại pháp hay là thất tình lục dục đại pháp đều là bí mật lớn nhất của Tần Thiếu Phong, không ngờ bị cự nhân này nhìn ra hết, có điều Tần Thiếu Phong vẫn không cảm thụ được bất kỳ địch ý nào từ trên người cự nhân này, cho nên trong lòng tuy rằng hốt hoảng, nhưng cũng không có bất kỳ động tác gì, giả vờ bình tĩnh nhìn cự nhân đó.

Cự nhân lại nói với Tần Thiếu Phong: Bổn tọa Bàn Cổ! Tuy rằng chỉ có bốn chữ, nhưng lại khiến Tần Thiếu Phong mở to hai mắt, đây chính là Bàn Cổ! Tần Thiếu Phong ngây ngốc nhìn cự nhân trước mắt.



Có điều Tần Thiếu Phong cũng không hoài nghi, Tần Thiếu Phong bằng vào trực giác tin lời nói của cự nhân này, lập tức quỳ xuống lạy: Đệ tử Tần Thiếu Phong bái kiến sư tổ. Tổ Hoàng là đệ tử của Bàn Cổ, như vậy Tần Thiếu Phong tất nhiên chính là đồ tôn của Bàn Cổ.

Bàn Cổ thấy Tần Thiếu Phong quỳ lạy hành lễ thì nói: Bổn tọa cũng không ngờ ngươi sẽ trưởng thành nhanh như vậy, không hổ là được dựng dục từ trong thứ đó. Mà đệ nhất kì công đạo tâm chủng ma trong thiên địa cũng chỉ ở trong tay của ngươi mới phát huy được hết, bổn tọa truyền cho ngươi đạo thống cũng không có gì phải lo lắng.

Thứ đó dựng dục ra? Tần Thiếu Phong từ trong lời nói của Bàn Cổ rút ra được mấy chữ này, trong lòng nghĩ đây là đang nói hắn à? Mà thứ đó là thứ gì? Tần Thiếu Phong rất muốn hỏi Bàn Cổ mấy vấn đề này, có điều vẫn áp chế sự tò mò trong lòng.

Tốt lắm,đây chỉ là một tia nguyên linh của bổn tọa, ở tại chỗ này chờ ngươi ngươi hiện tại ngươi đã tiếp nhận được toàn bộ đạo thống của bổn tọa, bổn tọa cũng nên đi rồi. Bàn Cổ nói xong thì một đạo thần quang từ trong hai mắt bắn ra, lập tức biến mất.

Mà sau khi thần quang bắn ra, toàn bộ thân hình của cự nhân bắt đầu tán loạn, khiến Tần Thiếu Phong không ngờ là cự nhân thân hình vạn trượng là do Hồng Mông tử khí ngưng tụ ra! Đây là phải cần bao nhiêu Hồng Mông tử khí mới có thể ngưng tụ được, mười triệu, một trăm triệu một ngàn một ngàn triệu hay là một vạn triệu? Tần Thiếu Phong không tính toán được, cho dù dùng Thiên Diễn Bát Quái tính toán cũng không thể.

Nhìn thấy Hồng Mông tử khí đang phân tán ra, Tần Thiếu Phong tuy rằng trong lòng vẫn có rất nhiều nghi vấn, nhưng không chút do dự, trực tiếp thu lấy tất cả Hồng Mông tử khí, nhiều Hồng Mông tử khí như vậy, Tần Thiếu Phong cảm thấy mình cho dù là tu luyện đến nhất phẩm Thần Thánh cũng không dùng hết.

Mà đợi cho sau khi Tần Thiếu Phong thu hết Hồng Mông tử khí, Tần Thiếu Phong cuối cùng mới biết, Hồng Mông tử khí ở chỗ này không ngờ có một trăm vạn triệu, nhìn thấy con số này, Tần Thiếu Phong da đầu run lên, Bàn Cổ này cũng quá lợi hại rồi, không ngờ có nhiều Hồng Mông tử khí như vậy, chẳng lẽ là lấy hết cả Hồng Mông đài tới tay ư.

Hồng Mông tử khí được dựng dục ra từ trong Hồng Mông đài, thiên địa đại đạo toái phiến ẩn chứa trong đó chỉ có luyện hóa Hồng Mông tử khí mới có thể đề thăng được tâm cảnh, tăng cường thần lực, mà một trăm vạn dòng Hồng Mông tử khí này vẫn không hút hết được Hồng Mông đài, Tần Thiếu Phong thật sự là không thể tưởng tượng được Bàn Cổ là làm như thế nào.

Từ sau khi tiến vào đệ nhất bí tàng này, Tần Thiếu Phong đã đoán chủ nhân của bí tàng, cũng đã nghĩ tới Bàn Cổ, mà hiện tại cuối cùng cũng được chứng thực, lại khiến Tần Thiếu Phong cảm thấy vô cùng rung động, chỉ là Tần Thiếu Phong trong lòng vẫn còn rất nhiều nghi vấn, mà Bàn Cổ thì lại đã biến mất.

Sau khi thu lấy một trăm vạn triệu Hồng Mông tử khí, Tần Thiếu Phong không vội ly khai, hắn lúc trước sốt ruột rời khỏi để ra ngoài tìm Hồng Mông tử khí, mà hiện tại có nhiều Hồng Mông tử khí như vậy rồi, Tần Thiếu Phong tất nhiên là không cần ra ngoài, Tần Thiếu Phong đã là nhất phẩm Thần Quân, quyết định muốn xung kích cảnh giới Thần Đế!



Chỉ có tu luyện đến cảnh giới Thần Đế, trong Thiên đạo chi tử đại chiến mới có thể được đảo bảo, cho nên sau khi Tần Thiếu Phong có được nhiều Hồng Mông tử khí như vậy, tất nhiên là là muốn bế quan tu luyện. Đầu tiên là phải tăng cường nhục thân, Tần Thiếu Phong bắt đầu thúc dục các thần vật trong cơ thể, thối luyện nhục thân.

dưới sự thúc dục của Tần Thiếu Phong, các thần vật phát ra từng tia năng lượng thối luyện nhục thân của Tần Thiếu Phong, cứ như vậy nhục thân của Tần Thiếu Phong rất nhanh đã đạt tới cảnh giới phẩm thứ bảy tầng thứ năm, Hoàng Kim Thánh Huyết trong cơ thể càng thêm sôi sục, nhục thân càng thêm cường hãn, đủ để Tần Thiếu Phong tu luyện tới cảnh giới tam thập phẩm Thần Đế.

Nhục thân có được đề thăng, đồng thời đạo tâm chủng ma đại pháp cũng tăng lên tới tới cảnh giới phẩm thứ bảy tầng thứ năm, có điều thất tình lục dục đại pháp thì vẫn ở cảnh giới thập bát phẩm ma vương, không đề thăng, chỉ có điều theo sự tấn thăng của ma chủng, thực lực của thất tình lục dục ma vương cũng tăng cường không ít.

Sau khi làm xong chuẩn bị, Tần Thiếu Phong bắt đầu luyện hóa Hồng Mông tử khí, thời gian thấm thoát trôi qua, lại qua năm mươi năm, Tần Thiếu Phong lúc này đã năm trăm tuổi, mà Tần Thiếu Phong ước chừng luyện hóa năm mươi triệu Hồng Mông tử khí cuối cùng mới khiến tu vi của hắn tăng lên tới cảnh giới tam thập lục phẩm Thần Đế.

Cuối cùng tu luyện đến cảnh giới tam thập lục phẩm Thần Đế, Tần Thiếu Phong trong lòng thầm cảm thán, khi tiến vào đệ nhất bí tàng, Tần Thiếu Phong chỉ là cảnh giới thập phẩm Thần Vương, mà hiện tại lại là cảnh giới tam thập lục phẩm Thần Đế, đề thăng phẩm cấp quá nhiều, quả thực khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng!

Đến lúc ra ngoài rồi! Tần Thiếu Phong từ trạng thái bế quan tỉnh táo lại, sau khi mở to mắt thì tự nói, tam thập lục phẩm Thần Đế, mặc dù ở trong cảnh giới Thần Đế vẫn là bị ném ở tầng chót, có điều bởi vì trong cơ thể Tần Thiếu Phong có rất nhiều sinh mệnh nguyên hạch, khiến cho Tần Thiếu Phong cho dù là đối mặt với Thần Đế nhị thập phẩm cũng không có bất kỳ vấn đề gì.

Hơn nữa trong cơ thể Tần Thiếu Phong còn có nhiều thần vật như vậy, sau khi Tần Thiếu Phong đạt tới cảnh giới Thần Đế, uy lực có thể phát huy ra tất nhiên là rất lớn, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong đã có đủ tin tưởng để tiến vào chiến khu Trung ương, cho nên Tần Thiếu Phong quyết định không lưu lại đây nữa.

Ở trong đệ nhất bí tàng tu luyện hơn ba trăm năm, đây là lần bế quan tu luyện dài nhất của Tần Thiếu Phong, mà lần này trong đệ nhất bí tàng cũng có thu hoạch chưa từng có, đối với sự trưởng thành của Tần Thiếu Phong về sau cũng có tác dụng khôn lường, cho nên Tần Thiếu Phong rất cảm kích sự truyền thừa của Bàn Cổ sư tổ.

Lật tay, trong tay Tần Thiếu Phong xuất hiện một chiếc gương, là một trong những thần vật có được, sau khi quán chú thần lực, Tần Thiếu Phong đã thấy tình huống bên ngoài đệ nhất bí tàng, trong đó tất nhiên là tất nhiên là có Tinh Thánh, Hỏa Thánh, Nhật Nguyệt Song Thánh và Ma Cực Đại Thánh, mà nhìn thấy những người này, khóe miệng Tần Thiếu Phong nhếch lên.

Chí Tôn Thần Môn xuất hiện, Tần Thiếu Phong bước vào, sau đó biến mất khỏi đệ nhất bí tàng, xuất hiện trong trang viên ở vương triều Đỉnh Thiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Tâm Chủng Ma

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook