Chương 702: Thiếu Dương đột phá
Thú Miêu Đích Lão Thử
08/06/2020
Bởi vì Tần Thiếu Dương tu luyện Tu La chân kinh, huyết khí trong cơ thể vô cùng hùng hậu, cho dù thi triển Huyết Chi Hiến Tế cần số lượng máu tươi khổng lồ, có điều đối với Tần Thiếu Dương mà nói thì chút máu tươi này không tính là gì.
Mà sau khi Tần Thiếu Dương thi triển ra một chiêu này, lực lượng quy tắc vô cùng vô tận trong hư không ùa về phía Tần Thiếu Dương, điều này khiến cho tất cả mọi người ở đây mở to hai mắt, bọn họ đều không ngờ Tần Thiếu Dương còn có chiêu thức như vậy, khí tức trên người Tần Thiếu Dương tăng trưởng thật sự là quá nhanh, không bao lâu đã vượt qua Nguyệt Du Nhiên ở đối diện.
Mà lúc này, công kích Nguyệt Du Nhiên thi triển ra đã tới trước mặt Tần Thiếu Dương, chỉ thấy từng đạo thần quang hình trăng non cắt huyết khí chung quanh Tần Thiếu Dương, chỉ có điều thần quang lúc này căn bản là không cắt sâu vào được, bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản, điều này khiến cho Nguyệt Du Nhiên cả kinh, lập tức dồn ra toàn bộ thần lực trong cơ thể.
Bởi vì không muốn trảm sát Tần Thiếu Dương, cho nên Nguyệt Du Nhiên vẫn lưu thủ, nhưng hiện tại cảm giác được khí tức của Tần Thiếu Dương biến hóa, khiến cho Nguyệt Du Nhiên biết mình nếu lưu thủ nữa thì cuối cùng người thua sẽ chính là mình, mà nếu nàng ta thua, trở lại trước mặt Nhật Nguyệt Song Thánh cũng khó mà ăn nói, chỉ có thể toàn lực xuất thủ!
Chỉ là từng đạo thần quang cắt xuống huyết khí vô cùng vô tận thì toàn bộ đều bị cắn nát, mà Tần Thiếu Dương thi triển Huyết Chi Hiến Tế, đang hướng tới thiên địa đại đạo mượn dùng lực lượng vô cùng lúc này ngẩng đầu lên, hai mắt đã là màu đỏ, khí tức trên người vô cùng khổng lồ, nhưng lúc này tình trạng của Tần Thiếu Dương cũng không tốt lắm, toàn thân đều rách ra, máu tươi cũng không ngừng úa ra.
Đây là do nhục thân của Tần Thiếu Dương còn chưa đủ cường đại, thi triển Huyết Chi Hiến Tế này, lực lượng mượn dùng thật sự là quá mức khổng lồ, khiến cho nhục thân của Tần Thiếu Dương đã tới cực hạn thừa nhận, lực lượng khổng lồ khiến cho thân thể Tần Thiếu Dương không ngừng phồng ra.
Không chút do dự, Tần Thiếu Dương một chưởng vỗ ra, một chưởng này đánh ra toàn bộ lực lượng mà hắn mượn dùng, vỗ xuống Nguyệt Du Nhiên ở đối diện. Chỉ thấy một huyết chưởng cực lớn xuất hiện, máu chảy đầm đìa, từng giọt máu tươi từ từ bên trên không ngừng nhỏ xuống.
Sau khi một chưởng đánh ra, Tần Thiếu Dương cũng dễ chịu hơn, vận chuyển thần lực trong cơ thể, vết thương trên người trong nháy mắt đã hồi phục, sau đó Tần Thiếu Dương nhìn về phía trước này một chưởng này là công kích cường đại nhất của hắn rồi, nếu Huyết Chi Hiến Tế cũng không thể có tác dụng gì, vậy hắn cũng không còn sức chồng cự, chỉ có thể nhận thua.
Chỉ thấy huyết chưởng cực lớn đánh tới Nguyệt Du Nhiên, Nguyệt Du Nhiên nhìn thấy huyết chưởng vỗ về phía mình thì cũng rùng mình, lập tức tâm thần khẽ động, trăng tròn cực lớn sau lưng lập tức bay về phía trước, va chạm với huyết chưởng.
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, huyết chưởng và trăng tròn va chạm, thời gian giống như yên lặng trong một giây này, chỉ thấy huyết chưởng và trăng tròn vẫn duy trì tiếp xúc bồng bềnh trong hư không, trừ một tiếng nổ kinh thiên động địa ra thì không có động tĩnh gì khác, tất cả mọi người nhìn rất khẩn trương, trận chiến này rốt cuộc là ai giành được thắng lợi cuối cùng? Là Tần Thiếu Dương nhất phẩm Thần Quân hay là Nguyệt Du Nhiên tam thập lục phẩm Thần Đế.
Đáp án rất nhanh được công bố! Chỉ thấy huyết chưởng cực lớn xuất hiện vết rách, năng lượng khổng lồ phóng ra, điều này khiến cho người của các vương triều thở phào nhẹ nhõm, bọn họ đều không hy vọng một yêu nghiệt như Tần Thiếu Dương sẽ tiếp tục trưởng thành, hiện tại thấy hắn sắp vẫn lạc, tất nhiên là phi thường cao hứng.
Song lúc này, Nguyệt Du Nhiên bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, lập tức thân thể bay ngược ra sau, mà trong nháy mắt Nguyệt Du Nhiên phun máu, trăng tròn cực lớn trong nháy mắt đã vỡ nát, hóa thành bột mịn, biến mất vô hình.
Mà huyết chưởng không còn trăng tròn ngăn cản tuy rằng đã đầy vết thương, có điều vẫn đánh tới Nguyệt Du Nhiên, mắt thấy đại mỹ nữ quốc sắc thiên hương này săos vẫnsawos dưới huyết chưởng của Tần Thiếu Dương, người vương triều Nhật Nguyệt đều khẩn trương.
Cho dù Nguyệt Du Nhiên chỉ có tu vi tam thập lục phẩm Thần Đế, có điều Nguyệt Du Nhiên lại là con cháu của Nhật Nguyệt Song Thánh, trong vương triều Nhật Nguyệt lại có địa vị cực cao, nếu cứ như vậy vẫn lạc, không chỉ vương triều Nhật Nguyệt tổn thất lớn, cũng sẽ làm cho mặt mũi của vương triều Nhật Nguyệt chịu đả kích rất lớn.
Nhìn huyết chưởng tiếp tục vỗ tới Nguyệt Du Nhiên, nhớ tới chuyện Nguyệt Du Nhiên lúc trước khuyên mình nhận thua, biết Nguyệt Du Nhiên này là một cô nương thiện lương, tất nhiên là không đành lòng để nàng ta vẫn lạc, cho nên dưới tình huống như vậy, Tần Thiếu Dương không thể khoanh tay đứng nhìn, trực tiếp phóng đi.
Một bước đã tới phía trước Nguyệt Du Nhiên, Tần Thiếu Dương ôm Nguyệt Du Nhiên vào trong lòng, lập tức thần lực trong cơ thể bộc phát ra, một chưởng vỗ xuống huyết chưởng, chỉ có điều năng lượng ẩn chứa trong huyết chưởng thật sự là rất khổng lồ, tuy rằng khi va chạm với trăng tròn thì đã tiêu hao rất lớn, có điều năng lượng còn lại vẫn không thể khinh thường.
Một ngụm máu tươi từ trong miệng Tần Thiếu Dương phun ra, lực phản chấn đã khiến Tần Thiếu Dương cũng bị trọng thương, may mắn may mắn huyết chưởng cực lớn cũng vỡ nát, triệt để biến mất, Tần Thiếu Dương thở phào nhẹ nhõm, ôm Nguyệt Du Nhiên chậm rãi hạ xuống lôi đài.
Ngươi... Ngươi mau thả ta ra! Nguyệt Du Nhiên vẻ mặt thẹn thùng nói với Tần Thiếu Dương, lúc trước bị thương, khiến cho vẻ mặt nàng ta tái nhợt, nhưng bị Tần Thiếu Dương ôm vào trong lòng, cảm thụ được được khí tức nam nhân lạ lẫm, tim Nguyệt Du Nhiên đập thình thịch, mặt lập tức đỏ hồng.
Tần Thiếu Dương chậm rãi thả Nguyệt Du Nhiên xuống, chỉ có điều Nguyệt Du Nhiên lúc trước thi triển ra một chiêu đó, toàn bộ thần lực đã tiêu hao sạch sẽ, lúc này thân thể rất suy yếu, đã không đứng lên nổi, bị Tần Thiếu Dương thả ra thì một cái lảo đảo, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Tần Thiếu Dương lại vội vàng kéo Nguyệt Du Nhiên vào lòng, mà Nguyệt Du Nhiên bị Tần Thiếu Dương ôm vào trong lòng thì càng khẩn trương hơn, có chút không biết làm sao, mở to mắt nhìn chằm chằm vào Tần Thiếu Dương.
Tần Thiếu Dương trực tiếp bế ngang Nguyệt Du Nhiên lên, sau đó đi tới vương triều Nhật Nguyệt, có điều lúc này, tài phán phụ trách trận đấu rất không vui, tiểu tử ngươi muốn tán gái thì cứ tán gái, có điều tỷ thí vẫn chưa phân thắng bại, các ngươi sao có thể đi xuống? Vì thế tài phán nhất phẩm Thần Đế của vương triều Ma Cực nói với Tần Thiếu Dương: Dừng, các ngươi chưa phân thắng bại mà, không thể đi được .
Ai thua ai thắng ngươi không nhìn ra được à, ngươi làm tài phán cũng quá vô dụng rồi. Tần Thiếu Dương nói với tài phán, có điều vẫn không dừng lại, lập tức đi về phía vương triều Nhật Nguyệt. Mà tài phán đó nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Dương thì tbực lắm, hắn chính là tài phán mà, Tần Thiếu Dương không ngờ dám nói chuyện với hắn như vậy, thật sự là quá khinh thường hắn.
Có điều tài phán càng thêm buồn bực là hắn không thể không tuyên bố Tần Thiếu Dương đạt được thắng lợi, bởi vì lúc trước hắn đã nhìn thấy Nguyệt Du Nhiên ngay cả sức đứng lên cũng không có, mà Tần Thiếu Dương thì còn có thể ôm Nguyệt Du Nhiên đi lại, cho nên cho dù trong lòng rất không muốn, nhưng vẫn không thể không tuyên bố Tần Thiếu Dương thắng.
Kết quả Như vậy khiến mọi người ở đây không thể chấp nhận, bởi vì Tần Thiếu Dương chỉ là cảnh giới nhất phẩm Thần Quân, mà Nguyệt Du Nhiên thì là tam thập lục phẩm Thần Đế, cuối cùng lại là Tần Thiếu Dương giành thắng lợi! Tuy rằng nói Tần Thiếu Dương thi triển ra chiêu thức huyền diệu có thể mượn dùng lực lượng của thiên địa đại đạo, nhưng bất kể dùng thủ đoạn gì cũng là Tần Thiếu Dương thắng.
Mà đây là tôn chỉ của Thiên đạo chi tử đại chiến, bất kể thắng thế nào, chỉ cần thắng, vậy thì thăng cấp, mà thua thì không có tư cách tiếp tục thi nữa. Cho nên thắng lợi của Tần Thiếu Dương tất nhiên là khiến rất nhiều người bất ngờ, có điều cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật này.
Tần Thiếu Dương ôm Nguyệt Du Nhiên đi về chỗ của vương triều Nhật Nguyệt, nhẹ nhàng thả Nguyệt Du Nhiên xuống, lúc này Nguyệt Du Nhiên đã khôi phục một chút thần lực, tất nhiên là có thể đứng lên, có điều bởi vì bị Tần Thiếu Dương ở trước mặt nhiều người ôm đi, cũng khiến Nguyệt Du Nhiên thẹn thùng không thôi, nhìn Tần Thiếu Dương một cái rồi trực tiếp chui vào trong nhân mã của vương triều Nhật Nguyệt.
Nhật Nguyệt Song Thánh nhìn thấy cảnh này thì cũng tỏ thái độ gì, nhìn Tần Thiếu Dương đứng trước mặt bọn họ mà không biết đang suy tính gì, mà Tần Thiếu Dương thì tất nhiên cũng không có ý chào hỏi Nhật Nguyệt Song Thánh, xoay người rời khỏi, đi tới khu vực phía nam Vạn Ma Long đài.
Tần Thiếu Dương sau khi trở về thì lập tức bắt đầu tu luyện, bởi vì sau khi thi triển Huyết Chi Hiến Tế, Tần Thiếu Dương không ngờ cảm giác được mình sắp đột phá, mà Hồng Mông tử khí Tần Thiếu Dương tích góp được trước kia cũng đủ để hắn dùng cho đột phá, vì thế dưới sự thủ hộ của Tổ Hoàng, Tần Thiếu Dương không chút do dự liền bắt đầu chuẩn bị đột phá.
Mà sau khi Tần Thiếu Dương thi triển ra một chiêu này, lực lượng quy tắc vô cùng vô tận trong hư không ùa về phía Tần Thiếu Dương, điều này khiến cho tất cả mọi người ở đây mở to hai mắt, bọn họ đều không ngờ Tần Thiếu Dương còn có chiêu thức như vậy, khí tức trên người Tần Thiếu Dương tăng trưởng thật sự là quá nhanh, không bao lâu đã vượt qua Nguyệt Du Nhiên ở đối diện.
Mà lúc này, công kích Nguyệt Du Nhiên thi triển ra đã tới trước mặt Tần Thiếu Dương, chỉ thấy từng đạo thần quang hình trăng non cắt huyết khí chung quanh Tần Thiếu Dương, chỉ có điều thần quang lúc này căn bản là không cắt sâu vào được, bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản, điều này khiến cho Nguyệt Du Nhiên cả kinh, lập tức dồn ra toàn bộ thần lực trong cơ thể.
Bởi vì không muốn trảm sát Tần Thiếu Dương, cho nên Nguyệt Du Nhiên vẫn lưu thủ, nhưng hiện tại cảm giác được khí tức của Tần Thiếu Dương biến hóa, khiến cho Nguyệt Du Nhiên biết mình nếu lưu thủ nữa thì cuối cùng người thua sẽ chính là mình, mà nếu nàng ta thua, trở lại trước mặt Nhật Nguyệt Song Thánh cũng khó mà ăn nói, chỉ có thể toàn lực xuất thủ!
Chỉ là từng đạo thần quang cắt xuống huyết khí vô cùng vô tận thì toàn bộ đều bị cắn nát, mà Tần Thiếu Dương thi triển Huyết Chi Hiến Tế, đang hướng tới thiên địa đại đạo mượn dùng lực lượng vô cùng lúc này ngẩng đầu lên, hai mắt đã là màu đỏ, khí tức trên người vô cùng khổng lồ, nhưng lúc này tình trạng của Tần Thiếu Dương cũng không tốt lắm, toàn thân đều rách ra, máu tươi cũng không ngừng úa ra.
Đây là do nhục thân của Tần Thiếu Dương còn chưa đủ cường đại, thi triển Huyết Chi Hiến Tế này, lực lượng mượn dùng thật sự là quá mức khổng lồ, khiến cho nhục thân của Tần Thiếu Dương đã tới cực hạn thừa nhận, lực lượng khổng lồ khiến cho thân thể Tần Thiếu Dương không ngừng phồng ra.
Không chút do dự, Tần Thiếu Dương một chưởng vỗ ra, một chưởng này đánh ra toàn bộ lực lượng mà hắn mượn dùng, vỗ xuống Nguyệt Du Nhiên ở đối diện. Chỉ thấy một huyết chưởng cực lớn xuất hiện, máu chảy đầm đìa, từng giọt máu tươi từ từ bên trên không ngừng nhỏ xuống.
Sau khi một chưởng đánh ra, Tần Thiếu Dương cũng dễ chịu hơn, vận chuyển thần lực trong cơ thể, vết thương trên người trong nháy mắt đã hồi phục, sau đó Tần Thiếu Dương nhìn về phía trước này một chưởng này là công kích cường đại nhất của hắn rồi, nếu Huyết Chi Hiến Tế cũng không thể có tác dụng gì, vậy hắn cũng không còn sức chồng cự, chỉ có thể nhận thua.
Chỉ thấy huyết chưởng cực lớn đánh tới Nguyệt Du Nhiên, Nguyệt Du Nhiên nhìn thấy huyết chưởng vỗ về phía mình thì cũng rùng mình, lập tức tâm thần khẽ động, trăng tròn cực lớn sau lưng lập tức bay về phía trước, va chạm với huyết chưởng.
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, huyết chưởng và trăng tròn va chạm, thời gian giống như yên lặng trong một giây này, chỉ thấy huyết chưởng và trăng tròn vẫn duy trì tiếp xúc bồng bềnh trong hư không, trừ một tiếng nổ kinh thiên động địa ra thì không có động tĩnh gì khác, tất cả mọi người nhìn rất khẩn trương, trận chiến này rốt cuộc là ai giành được thắng lợi cuối cùng? Là Tần Thiếu Dương nhất phẩm Thần Quân hay là Nguyệt Du Nhiên tam thập lục phẩm Thần Đế.
Đáp án rất nhanh được công bố! Chỉ thấy huyết chưởng cực lớn xuất hiện vết rách, năng lượng khổng lồ phóng ra, điều này khiến cho người của các vương triều thở phào nhẹ nhõm, bọn họ đều không hy vọng một yêu nghiệt như Tần Thiếu Dương sẽ tiếp tục trưởng thành, hiện tại thấy hắn sắp vẫn lạc, tất nhiên là phi thường cao hứng.
Song lúc này, Nguyệt Du Nhiên bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, lập tức thân thể bay ngược ra sau, mà trong nháy mắt Nguyệt Du Nhiên phun máu, trăng tròn cực lớn trong nháy mắt đã vỡ nát, hóa thành bột mịn, biến mất vô hình.
Mà huyết chưởng không còn trăng tròn ngăn cản tuy rằng đã đầy vết thương, có điều vẫn đánh tới Nguyệt Du Nhiên, mắt thấy đại mỹ nữ quốc sắc thiên hương này săos vẫnsawos dưới huyết chưởng của Tần Thiếu Dương, người vương triều Nhật Nguyệt đều khẩn trương.
Cho dù Nguyệt Du Nhiên chỉ có tu vi tam thập lục phẩm Thần Đế, có điều Nguyệt Du Nhiên lại là con cháu của Nhật Nguyệt Song Thánh, trong vương triều Nhật Nguyệt lại có địa vị cực cao, nếu cứ như vậy vẫn lạc, không chỉ vương triều Nhật Nguyệt tổn thất lớn, cũng sẽ làm cho mặt mũi của vương triều Nhật Nguyệt chịu đả kích rất lớn.
Nhìn huyết chưởng tiếp tục vỗ tới Nguyệt Du Nhiên, nhớ tới chuyện Nguyệt Du Nhiên lúc trước khuyên mình nhận thua, biết Nguyệt Du Nhiên này là một cô nương thiện lương, tất nhiên là không đành lòng để nàng ta vẫn lạc, cho nên dưới tình huống như vậy, Tần Thiếu Dương không thể khoanh tay đứng nhìn, trực tiếp phóng đi.
Một bước đã tới phía trước Nguyệt Du Nhiên, Tần Thiếu Dương ôm Nguyệt Du Nhiên vào trong lòng, lập tức thần lực trong cơ thể bộc phát ra, một chưởng vỗ xuống huyết chưởng, chỉ có điều năng lượng ẩn chứa trong huyết chưởng thật sự là rất khổng lồ, tuy rằng khi va chạm với trăng tròn thì đã tiêu hao rất lớn, có điều năng lượng còn lại vẫn không thể khinh thường.
Một ngụm máu tươi từ trong miệng Tần Thiếu Dương phun ra, lực phản chấn đã khiến Tần Thiếu Dương cũng bị trọng thương, may mắn may mắn huyết chưởng cực lớn cũng vỡ nát, triệt để biến mất, Tần Thiếu Dương thở phào nhẹ nhõm, ôm Nguyệt Du Nhiên chậm rãi hạ xuống lôi đài.
Ngươi... Ngươi mau thả ta ra! Nguyệt Du Nhiên vẻ mặt thẹn thùng nói với Tần Thiếu Dương, lúc trước bị thương, khiến cho vẻ mặt nàng ta tái nhợt, nhưng bị Tần Thiếu Dương ôm vào trong lòng, cảm thụ được được khí tức nam nhân lạ lẫm, tim Nguyệt Du Nhiên đập thình thịch, mặt lập tức đỏ hồng.
Tần Thiếu Dương chậm rãi thả Nguyệt Du Nhiên xuống, chỉ có điều Nguyệt Du Nhiên lúc trước thi triển ra một chiêu đó, toàn bộ thần lực đã tiêu hao sạch sẽ, lúc này thân thể rất suy yếu, đã không đứng lên nổi, bị Tần Thiếu Dương thả ra thì một cái lảo đảo, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Tần Thiếu Dương lại vội vàng kéo Nguyệt Du Nhiên vào lòng, mà Nguyệt Du Nhiên bị Tần Thiếu Dương ôm vào trong lòng thì càng khẩn trương hơn, có chút không biết làm sao, mở to mắt nhìn chằm chằm vào Tần Thiếu Dương.
Tần Thiếu Dương trực tiếp bế ngang Nguyệt Du Nhiên lên, sau đó đi tới vương triều Nhật Nguyệt, có điều lúc này, tài phán phụ trách trận đấu rất không vui, tiểu tử ngươi muốn tán gái thì cứ tán gái, có điều tỷ thí vẫn chưa phân thắng bại, các ngươi sao có thể đi xuống? Vì thế tài phán nhất phẩm Thần Đế của vương triều Ma Cực nói với Tần Thiếu Dương: Dừng, các ngươi chưa phân thắng bại mà, không thể đi được .
Ai thua ai thắng ngươi không nhìn ra được à, ngươi làm tài phán cũng quá vô dụng rồi. Tần Thiếu Dương nói với tài phán, có điều vẫn không dừng lại, lập tức đi về phía vương triều Nhật Nguyệt. Mà tài phán đó nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Dương thì tbực lắm, hắn chính là tài phán mà, Tần Thiếu Dương không ngờ dám nói chuyện với hắn như vậy, thật sự là quá khinh thường hắn.
Có điều tài phán càng thêm buồn bực là hắn không thể không tuyên bố Tần Thiếu Dương đạt được thắng lợi, bởi vì lúc trước hắn đã nhìn thấy Nguyệt Du Nhiên ngay cả sức đứng lên cũng không có, mà Tần Thiếu Dương thì còn có thể ôm Nguyệt Du Nhiên đi lại, cho nên cho dù trong lòng rất không muốn, nhưng vẫn không thể không tuyên bố Tần Thiếu Dương thắng.
Kết quả Như vậy khiến mọi người ở đây không thể chấp nhận, bởi vì Tần Thiếu Dương chỉ là cảnh giới nhất phẩm Thần Quân, mà Nguyệt Du Nhiên thì là tam thập lục phẩm Thần Đế, cuối cùng lại là Tần Thiếu Dương giành thắng lợi! Tuy rằng nói Tần Thiếu Dương thi triển ra chiêu thức huyền diệu có thể mượn dùng lực lượng của thiên địa đại đạo, nhưng bất kể dùng thủ đoạn gì cũng là Tần Thiếu Dương thắng.
Mà đây là tôn chỉ của Thiên đạo chi tử đại chiến, bất kể thắng thế nào, chỉ cần thắng, vậy thì thăng cấp, mà thua thì không có tư cách tiếp tục thi nữa. Cho nên thắng lợi của Tần Thiếu Dương tất nhiên là khiến rất nhiều người bất ngờ, có điều cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật này.
Tần Thiếu Dương ôm Nguyệt Du Nhiên đi về chỗ của vương triều Nhật Nguyệt, nhẹ nhàng thả Nguyệt Du Nhiên xuống, lúc này Nguyệt Du Nhiên đã khôi phục một chút thần lực, tất nhiên là có thể đứng lên, có điều bởi vì bị Tần Thiếu Dương ở trước mặt nhiều người ôm đi, cũng khiến Nguyệt Du Nhiên thẹn thùng không thôi, nhìn Tần Thiếu Dương một cái rồi trực tiếp chui vào trong nhân mã của vương triều Nhật Nguyệt.
Nhật Nguyệt Song Thánh nhìn thấy cảnh này thì cũng tỏ thái độ gì, nhìn Tần Thiếu Dương đứng trước mặt bọn họ mà không biết đang suy tính gì, mà Tần Thiếu Dương thì tất nhiên cũng không có ý chào hỏi Nhật Nguyệt Song Thánh, xoay người rời khỏi, đi tới khu vực phía nam Vạn Ma Long đài.
Tần Thiếu Dương sau khi trở về thì lập tức bắt đầu tu luyện, bởi vì sau khi thi triển Huyết Chi Hiến Tế, Tần Thiếu Dương không ngờ cảm giác được mình sắp đột phá, mà Hồng Mông tử khí Tần Thiếu Dương tích góp được trước kia cũng đủ để hắn dùng cho đột phá, vì thế dưới sự thủ hộ của Tổ Hoàng, Tần Thiếu Dương không chút do dự liền bắt đầu chuẩn bị đột phá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.