Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 312: Trấn hồn thần đài (2)

Thú Miêu Đích Lão Thử

08/06/2020

Đương nhiên, trước đó, Hồ bà bà vô cùng không cam lòng lần lượt dùng tinh thần dị lực khổng lồ của mình đi thăm dò Tần Thiếu Phong đã làm gì trên người tộc nhân mình, nhưng mà làm cho nàng không thể tin được là tinh thần dị lực của bà lại có thể không có một chút tác dụng, căn bản là tìm không thấy biện pháp phá giải.

Tần Thiếu Phong tự nhiên cũng phát hiện động tác nhỏ của Hồ bà bà, bất quá cũng không có để ý, nếu là trước kia, ma chủng của hắn thật đúng là có thể bị Đại La Kim Tiên cấp nhất phẩm gạt bỏ, giống như lúc trước Huyết Trì lão tổ vậy, chẳng qua hiện tại thực lực của Tần Thiếu Phong không ngừng tăng trưởng, muốn gạt bỏ ma chủng của Tần Thiếu Phong cần thực lực rất cao.

Nghe Hồ bà bà nói xong, Tần Thiếu Phong cười đối với Hồ bà bà nói, “Xem những lời bà nói kìa, bản tôn nào muốn làm cái gì, bản tôn bất quá là mang theo thê tử tới nơi này thăm dòng họ thôi, đúng rồi, bản tôn là khách quý, các ngươi không mời bản tôn tiến vào ngồi sao? Cũng quá không lễ phép đi?”.

đám người Hồ bà bà nghe Tần Thiếu Phong nói xong, đều thiếu chút nữa nổi giận, ra mắt không biết xấu hổ, chưa thấy qua Tần Thiếu Phong không biết xấu hổ như vậy, hắn đem mấy ngàn tộc nhân bộ tộc yêu hồ đều biến thành con rối, trở thành tử địch của bộ tộc yêu hồ, lại có thể dám nói chính mình là khách quý, còn có thiên lý sao?

Nhìn Tần Thiếu Phong với khuôn mặt tươi cười, Hồ bà bà thật sự là hận không thể ấn đầu Tần Thiếu Phong trên đất vài cái, bất quá bởi vì tánh mạng mấy ngàn tộc nhân ở trong tay Tần Thiếu Phong, không thể không cúi đầu với Tần Thiếu Phong, duỗi tay ra, đối với Tần Thiếu Phong làm một cái động tác mời, sau đó cực kỳ không cam lòng nguyện đối với Tần Thiếu Phong nói, “Mời!”.

Theo động tác của Hồ bà bà, Tần Thiếu Phong kéo tay Tiểu hồ ly, ngang đầu, đi nhanh hướng về bên trong, điều này làm cho đỉnh đầu Hồ bà bà và đám người kia phun ra khói, đi theo phía sau Tần Thiếu Phong, một đám đều là nghĩ một chưởng chụp chết Tần Thiếu Phong, bất quá cuối cùng vẫn không ai dám ra tay, Tần Thiếu Phong sẽ nhanh chóng phản kích, đem mấy ngàn tộc nhân làm phiền hà.

Theo bậc thang đầu tiên đi xuống phía dưới, tuy rằng thông đạo có chút tối tăm, bất quá đối với Tần Thiếu Phong và những người này mà nói cũng không là cái gì, hoàn toàn có thể thấy rõ. Mà sau khi đi xuống thông đạo, một không gian thật lớn xuất hiện ở trước mặt Tần Thiếu Phong cùng Tiểu hồ ly.

Đây là một cái động cực kỳ rộng rãi, hào quang chiếu sáng toàn bộ động rộng rãi, một cây thạch nhũ thật lớn giắt ở trên thạch bích, nhỏ một giọt giọt chất lỏng, trong đó ẩn chứa năng lượng cực kỳ khổng lồ, nhìn thấy chung nhũ như vậy, Tần Thiếu Phong cũng có chút động lòng, nơi này thật đúng là một nơi tốt, ở trong này tu luyện, tuyệt đối là không phí công.

Tại phía dưới động rộng rãi này có một cái bình đài thật lớn, mà chung quanh động rộng rãi này có rất nhiều rất nhiều thông đạo, thông hướng một đám thạch động, cũng là mơi ở của tộc nhân bộ tộc yêu hồ. Nhìn một chỗ như vậy, Tần Thiếu Phong nói, “Các người thật biết hưởng thụ, tìm được một chố ở tốt như vậy”.

Bất quá Tần Thiếu Phong nói cũng xong chỉ đổi lấy vài tiếng hừ lạnh, nhưng Tần Thiếu Phong cũng không có để ý, mà đi đến bình đài lớn ở trung tâm động rộng rãi, mà Tần Thiếu Phong sở dĩ đi đến đó cũng là phát hiện tại phía trên bình đài có một tòa thần đài thực lớn, điều này làm cho Tần Thiếu Phong rất là tò mò.

Một bước đi tới phía trên bình đài, nhìn cái thần đài thật lớn kia, chỉ thấy cái thần đài này có ba mặt, mỗi một mặt đều khắc đồ họa, một mặt là nhật nguyệt tinh thần, một mặt là cỏ cây trùng ngư, một mặt là trồng trọt, hình ảnh cuộc sống, mà còn lại một mặt cuối cùng là một bức hình ảnh chiến tranh.



Đám người Hồ bà bà nhìn Tần Thiếu Phong đi về hướng thần đài, cũng không có ngăn cản, chỗ ngồi thần đài này là lúc trước khi từ mộ phần Hiên Viên bỏ chạy, tổ tiên bộ tộc yêu hồ đã mang đi, bộ tộc yêu hồ luôn luôn tìm kiếm bí mật của thần đài, bất quá vẫn không tìm ra, cho nên vốn không có quá để ý, chỉ đặt ở nơi này, về phần bí mật bộ tộc yêu hồ, tự nhiên sẽ không để ra ngoài như vậy 

Tần Thiếu Phong nhìn tòa thần đài, trên mặt thần đài có hai chữ triện cổ, cũng là hai chữ “Trấn hồn”, nhìn đến hai chữ này, Tần Thiếu Phong suy tính trong Thiên diễn bát quái, cũng không có tìm được tin tức gì về Trấn hồn thần đài, vì thế Tần Thiếu Phong hướng về Hồ bà bà nói, “Đây là cái gì?”.

Hồ bà bà vốn không muốn trả lời Tần Thiếu Phong, nhưng mà bởi vì tánh mạng mấy ngàn tộc nhân còn trong tay Tần Thiếu Phong, cho nên trong lòng tuy rằng không muốn, nhưng vẫn đối với Tần Thiếu Phong nói, “Đây là Trấn hồn thần đài, lúc trước mang đi từ mộ phần của Hiên Viên.” Nói xong không để ý tới Tần Thiếu Phong .

Nhưng mà Tần Thiếu Phong nghe Hồ bà bà nói xong trong lòng vừa động, lập tức tinh thần dị lực khổng lồ chính là hướng về bao phủ lấy thần hồn thần đài, một chút thẩm thấu vào, nhưng mà ngay tại lúc tinh thần dị lực tiến của Tần Thiếu Phong vào trong đó, Trấn hồn thần đài cũng mãnh liệt nở rộ ra từng đạo hắc quang, bao phủ lấy Tần Thiếu Phong.

Thấy một màn như vậy đám người Hồ bà bà, đều mở to hai mắt nhìn, cái Trấn hồn thần đài này ở trong tay bọn họ đã vài vạn năm, bọn họ dùng vô số phương pháp cũng không thể làm cho Trấn hồn thần đài có chút phản ứng, mà hiện tại Tần Thiếu Phong cư nhiên dễ dàng khiến cho Trấn hồn thần đài có phản ứng .

Chẳng qua nhìn từng đạo hắc quang bao phủ lên Tần Thiếu Phong, bọn người Hồ bà bà cười lạnh, Tần Thiếu Phong tự tìm đường chết, nhưng đường đường một đời Nhân Hoàng đại đế luyện chế thần đài, một cái nho nhỏ như vậy mà ngay cả Đại La Kim Tiên đều không có khống chế?

Nhưng mà ngay sau đó, Tần Thiếu Phong hét lớn một tiếng, “Vạn ma chi ma, thôn thiên thực !” Theo tiếng hét của Tần Thiếu Phong từng đạo hắc quang quấn quanh ở trên người hắn bị thân thể Tần Thiếu Phong cắn nuốt vào, thân ảnh Tần Thiếu Phong lại hiện ra.

Lại hiện ra thân ảnh Tần Thiếu Phong, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, cái Trấn hồn thần đài này đúng là thứ mà hắn muốn tìm, có thể giúp hắn tiến vào U Minh giới chính là thứ này. Lúc trước hắn quả thật là thiếu chút nữa bị khí linh của Trấn hồn thần đài khống chế, bất quá linh khí của cái Trấn hồn thần đài này đã muốn không đủ nguyên bản một phần vạn, cho nên cuối cùng cũng bị Tần Thiếu Phong phản chế, bị Tần Thiếu Phong dùng ma chủng loại bỏ.

Trấn hồn thần đài, một đời Nhân Hoàng đại đế Hiên Viên hoàng đế luyện chế thần vật, lúc trước hoàng đế Hiên Viên cùng một vị ma đạo tranh đoạt thiên hạ, sinh linh chết vô số, toàn bộ tiên giới nơi nơi đều là oan hồn, âm khí đầy trời, che thiên tế nhật, vì thu phục oan hồn, Hiên Viên đại đế luyện chế toàn bộ Trấn hồn thần đài, dùng để trấn áp oan hồn.

Đương nhiên, Hiên Viên hoàng đế trạch tâm nhân hậu, cho dù là oan hồn cũng không muốn hoàn toàn chém giết, dùng cái Trấn hồn thần đài này mở một con đường sống cho oan hồn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Tâm Chủng Ma

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook