Chương 1113: Vua trong vua
Thú Miêu Đích Lão Thử
08/06/2020
Tần Thiếu Phong đến Thiên Vương Đế Triều, tất nhiên không phải đơn thuần mượn đường để tới Vạn Ma Cốc, mà là muốn xem thực lực của Thiên Vương Đế Triều này rốt cuộc là như thế nào, bởi vì từ chỗ đám người Song Tử Vương nghe nói, Thánh Thượng của Thiên Vương Đế Triều này ngàn năm trước đã là cảnh giới Đại Thánh thất trọng thiên đỉnh phong, hiện giờ có lẽ đã đạt tới Đại Thánh bát trọng thiên, mục đích tới đây chính là để kiến thức lực lượng của người này.
Vạn Ma Cốc ở ngay phía bắc của Thiên Vương Đế Triều, tuy rằng chung quanh có mấy Đế triều, nhưng lại không có một Đế triều nào dám tranh đoạt quyền sử dụng Vạn Ma Cốc này với Thiên Vương Đế Triều, cho nên trên cơ bản mà nói thì Vạn Ma Cốc chính là của riêng của Thiên Vương Đế Triều, Đế triều khác muốn sử dụng Vạn Ma Cốc mà không có sự đồng ý của Thiên Vương Đế Triều thì tuyệt đối là không được.
Mà Vạn Ma Cốc này cũng nằm trên một tòa đại lục, chỉ có điều đại lục này giống một sơn cốc, hơn nữa toàn bộ đại lục đều bị ma khí vô cùng bao vây lấy, trong đó lại dựng dục vô số ma đầu, người thực lực không ra gì tới gần Vạn Ma Cốc, tâm thần sẽ sụp đổ, có điều nếu có thể vượt qua được khảo nghiệm, như vậy đối với đề cao tu vi tâm cảnh sẽ có trợ giúp rất lớn.
Đương nhiên, chung quanh Vạn Ma Cốc cũng có cấm chế cường đại, chẳng những ngăn cản người bên ngoài tiến vào Vạn Ma Cốc, còn ngăn cản ma đầu bên trong ra ngoài hại người. Mà Thiên Vương Đế Triều nắm giữ Vạn Ma Cốc, cứ cách một đoạn thời gian sẽ đưa một đám tinh anh tiến vào để thối luyện tâm thần, đề thăng tu vi tâm cảnh, tuy rằng không thể trực tiếp gia tăng tu vi, có điều vẫn có lợi ích cực lớn.
Lợi ích này chỉ có Thiên Vương Đế Triều độc bá, mà Đế triều khác muốn mượn Vạn Ma Cốc, nhất định phải xin Thiên Vương Đế Triều, nếu không, bị Thiên Vương Đế Triều phát hiện, như vậy sẽ cho Thiên Vương Đế Triều lấy cớ để xuất thủ, mà muốn mượn thì tất nhiên là phải giao nộp phí dụng khổng lồ cho Thiên Vương Đế Triều.
Tần Thiếu Phong và Tần Thiên Quyến, Vũ Tiểu Tiên ba người đứng phía trước Thiên Vương thành, nhìn thần thành khổng lồ này, Tần Thiếu Phong cười cười, lập tức dẫn theo Tần Thiên Quyến, Vũ Tiểu Tiên đi vào trong, binh lính thủ thành đều là sơ thánh nhất nhị trọng thiên, có thể thấy được nội tình của Thiên Vương Đế Triều này thâm hậu cỡ nào.
Vốn ra vào Thiên Vương thành đều phải giao nộp phí dụng nhất định, có điều đạt tới cảnh giới Đại Thánh thì không cần, mà Tần Thiếu Phong bọn họ đều không che giấu tu vi của mình, rất dễ dàng có thể bị cảm nhận được, binh lính thủ thành tất nhiên là không dám làm khó dễ, để bọn họ tiến vào.
Mà Tần Thiếu Phong thể hiện tu vi của mình, tất nhiên không phải để khoe khaong, sở dĩ khiến người ta chú ý như vậy, đương nhiên là vì để hấp dẫn người của Thiên Vương Đế Triều. Mà tiến vào Thiên Vương thành rồi, Tần Thiếu Phong đầu tiên là cùng Tần Thiên Quyến, Vũ Tiểu Tiên tùy tiện đi dạo một chút, mua đồ, sau đó đi tới một tòa tửu lâu lớn nhất bên trong Thiên Vương Đế Triều, Vọng Nguyệt lâu.
Thiên Vương thành khổng lồ, có điều dân cư cũng đông, cho nên tất nhiên là tấc đất tấc vàng, không có địa vị và tài lực khổng lồ thì không thể ở trong Thiên Vương thành, mà Vọng Nguyệt lâu này nằm ở trung tâm của Thiên Vương thành, cả tòa tửu lâu cao chín mươi chín trượng, chính là kiến trúc cao lớn nhất trong Thiên Vương thành, so với cung điện trong hoàng cung cũng cao hơn không ít, bởi vậy có thể thấy được Vọng Nguyệt lâu này không chỉ có tài lực hùng hậu, mà chủ nhân cũng có địa vị khó có thể tưởng tượng.
Tần Thiếu Phong tất nhiên là hỏi thăm minh bạch, chủ nhân của Vọng Nguyệt lâu này là Đại hoàng tử của Thiên Vương Đế Triều, tên là Vương Trung Vương, tu vi Đại Thánh lục trọng thiên, hơn nữa được phong làm Thái tử, tương lai là người thừa kế của Thiên Vương Đế Triều, cho nên Vọng Nguyệt lâu có thể có quy mô khổng lồ như vậy tại trung tâm Thiên Vương thành, tất nhiên là bởi vì có Đại hoàng tử Vương Trung Vương làm chỗ dựa.
Đại Thánh lục trọng thiên, ở Đế triều bình thường cũng có thể làm Thánh Thượng, mà ở Thiên Vương Đế Triều chỉ là một Thái tử, có thể thấy được sự cường đại của Thiên Vương Đế Triều. Đương nhiên, ngàn năm trước Thánh Thượng của Thiên Vương Đế Triều đã bế quan trùng kích Đại Thánh bát trọng thiên, cho nên dưới tình huống như vậy, hiện giờ Thiên Vương Đế Triều đã do Đại hoàng tử Vương Trung Vương làm chủ.
Vọng Nguyệt lâu cao chín mươi chín trượng, ba mươi ba tầng lầu, bên trong mỗi một tầng lầu đều mở rất nhiều không gian dị độ, chia làm vô số nhã gian, phàm là người tới Vọng Nguyệt lâu uống rượu mua vui, đều có nhã gian riêng, trên cơ bản sẽ không bị quấy rầy, đương nhiên, càng lên trên thì quy cách hưởng thụ tất nhiên là càng tốt, giá cũng cao nhất.
Cho dù là ở đệ nhị trọng thiên địa này, giới thạch vẫn là đồng tiền mạnh, Tần Thiếu Phong tất nhiên không thiếu giới thạch, cho nên trực tiếp đòi nhã gian ở tầng ba mươi ba, đương nhiên, tầng ba mươi ba này không phải ngươi có giới thạch thì có thể lên, chỉ có đạt tới cảnh giới Đại Thánh mới có tư cách.
Bồi bàn của Vọng Nguyệt lâu nhìn thấy Tần Thiếu Phong là Đại Thánh tam trọng thiên Đại Thánh tam trọng thiên, Tần Thiên Quyến là Đại Thánh ngũ trọng thiên, Vũ Tiểu Tiên là Đại Thánh tứ trọng thiên, tất nhiên là không dám chậm trễ, dẫn bọn họ tới tầng ba mươi ba, đương nhiên, bồi bàn đã âm thầm truyền tin tức về Tần Thiếu Phong bọn họ ra, Tần Thiếu Phong nhìn thấy nhưng không ngăn cản.
Trên tầng ba mươi ba này chỉ có chín nhã gian, nằm quanh một tòa bình đài, hơn nữa lúc này đang có có một nữ tử xinh đẹp khiêu vũ, chung quanh bình đài này là hồ sen. Nhìn thấy một màn như vậy, cũng khiến cho người ta cảm thấy chủ nhân của Vọng Nguyệt lâu này còn là một người phong nhã.
dưới sự dẫn dắt của bồi bàn, Tần Thiếu Phong ba người tiến vào một nhã gian, ngồi trước bàn sát cửa sổ, nhìn vũ giả vũ đạo, về phần chuyện gọi món ăn thì Tần Thiếu Phong không để ý, bảo Tần Thiên Quyến và Vũ Tiểu Tiên làm.
Nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy trong nhã gian còn lại, chỉ có một nhã gian có người, cửa sổ mở, Tần Thiếu Phong thấy trong nhã gian đó, một nam tử anh tuấn đang tự rót tự uống, bộ dạng thích ý, tựa hồ là cũng cảm giác được ánh mắt của Tần Thiếu Phong, nhìn về phía hắn.
Tần Thiếu Phong ngay lập tức cảm giác được nam tử này là Đại Thánh lục trọng thiên, trong lòng có chút kinh ngạc, xem ra Thiên Vương Đế Triều này thật đúng là ngọa hổ tàng long, tùy tiện cũng không gặp được cao thủ, mà người đó đối diện nhìn Tần Thiếu Phong, lập tức giơ chén rượu về phía hắn.
Bên Tần Thiếu Phong ngươi đã có rượu và thức ăn, Tần Thiếu Phong thấy thế, rót một chén rượu, giơ về phía người đối diện, sau đó uống cạn, người đối diện sau đó lại bắt đầu tự rót tự uống, Tần Thiếu Phong thấy thế, cũng không để ý nữa, nhìn nữ tử khiêu vũ, song lúc này tiết mục cũng kết thúc.
Người khiêu vũ lui xuống, sau đó Tần Thiếu Phong thấy nam tử ở nhã gian đối diện đi ra, bước tới nhã gian của bọn họ, một tay cầm bầu rượu, tay kia cầm ly, sau khi tới nơi thì nói với Tần Thiếu Phong: “Uống rượu Một mình rất không thú vị, huynh đài nếu không ngại thì chúng ta cùng nhau uống?”
Tần Thiếu Phong gật đầu, lập tức nam tử kia bước vào, không khách khí, ngồi đối diện Tần Thiếu Phong, đầu tiên là nhìn nhìn Tần Thiếu Phong rồi lại nhìn nhìn Tần Thiên Quyến và Vũ Tiểu Tiên, lộ ra nụ cười tất cả nam nhân đều hiểu nam nhân đều hiểu, nói: “Huynh đài có phúc khí quá.”
Tần Thiếu Phong lập tức nói: “Đại hoàng tử điện hạ, đây là nữ nhi của ta, đây là muội muội của ta, ngươi nghĩ quá rồi, tự phạt một chén rượu đi.” Người này tất nhiên chính là Vương Trung Vương, tuy rằng Tần Thiếu Phong chưa bao giờ gặp Vương Trung Vương, có điều tiểu tử này cũng không biết là ngu thật hay giả vờ, trên quần áo của hắn không ngờ là thêu chữ, hơn nữa chữ đó là “Ta là Vương Trung Vương!”
Cho nên nhìn thấy quần áo trên người Vương Trung Vương, tất nhiên là biết hắn chính là Thiên Vương Đế Triều Đại hoàng tử Vương Trung Vương. Vương Trung Vương nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, đầu tiên là sững sờ một chút, cũng không phải là vì Tần Thiếu Phong nói ra thân phận của hắn, dù sao chữ thêu trên quần áo của hắn đã nói rõ thân phận của hắn, chỉ là Tần Thiếu Phong bảo hắn tự phạt một chén rượu, điều này khiến cho Vương Trung Vương có chút bất ngờ.
Thiên Vương Đế Triều Đại hoàng tử Vương Trung Vương, đã được phong làm Thiên Vương Đế Triều Thái tử, chuyện này tất nhiên không phải bí ẩn, cho nên đối mặt với người thừa kế của một Đế triều khổng lồ như vậy, tu sĩ bình thường đều sẽ rất khẩn trương, mà Tần Thiếu Phong mới là Đại Thánh tam trọng thiên, nhưng lại dám để cho bắt Vương Trung Vương phạt một chén rượu, điều này khiến cho Vương Trung Vương lập tức có hứng thú.
Sở dĩ hắn huênh hoang như vậy, Vương Trung Vương tất nhiên là có dụng ý của hắn, có điều mục đích này cũng rất đơn giản, đó chính là mời chào nhân tài, dù sao tương lai Thiên Vương Đế Triều này sẽ được giao vào tay hắn, hắn cũng cần thành lập tổ chức riêng, vua nào triều thần nấy, vẫn phải chuẩn bị trước.
Chỉ có điều Vương Trung Vương hiện giờ cũng thu phục được không ít tu sĩ, có điều không ai lớn mật như Tần Thiếu Phong, tất nhiên là khiến Vương Trung Vương rất cảm thấy hứng thú, sau khi cười to một trận, Vương Trung Vương nói: “Được, đáng phạt, đáng phạt.” Nói xong rót đầy một chén rồi uống cạn.
Tần Thiếu Phong thấy này Vương Trung Vương không ngờ thực sự tự phạt một ly, trong hai mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, phải biết rằng đối phương là Thiên Vương Đế Triều Thái tử, tương lai là người thừa kế của Thiên Vương Đế Triều, mình trong mắt hắn chỉ là một bình dân, không lý nào lại lịch sự với mình như vậy.
Chương 947;:Miểu sát
Bởi vì Vương Trung Vương không biết Tần Thiếu Phong là Thánh Thượng của Đại Tần Đế triều, cho nên ở trong mắt Vương Trung Vương, Tần Thiếu Phong chỉ là một thảo dân, tất nhiên là không thể với thân phận của hắn, huống hồ Tần Thiếu Phong chỉ là Đại Thánh tam trọng thiên, mà Vương Trung Vương đã là Đại Thánh lục trọng thiên, bất kể là thân phận hay là thực lực, Tần Thiếu Phong đều không có tư cách khiến Vương Trung Vương tự phạt một chén rượu.
Nhưng sau khi nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, Vương Trung Vương lại thật sự tự phạt một ly, hơn nữa còn còn không tức giận, bất kể Vương Trung Vương đang diễn trò, hay là thực lòng, Vương Trung Vương này đều không đơn giản, bởi vì nếu hắn đang diễn trò, như vậy đủ thấy tâm cơ của hắn rất thâm trầm, mà hắn nếu thực lòng, như vậy chứng tỏ khí lượng của người này rất lớn, là người làm đại sự.
Đương nhiên, Tần Thiếu Phong không biết Vương Trung Vương khi nhìn thấy Tần Thiếu Phong đã cảm giác được thực lực của Tần Thiếu Phong không đơn giản như ngoài mặt, thậm chí khi tra xét Tần Thiếu Phong, hắn cảm giác được mình không phải là đối thủ của Tần Thiếu Phong, huống hồ Tần Thiên Quyến là Đại Thánh ngũ trọng thiên còn là nữ nhi của Tần Thiếu Phong, Vũ Tiểu Tiên Đại Thánh tứ trọng thiên thì là muội muội của Tần Thiếu Phong, chuyện không bình thường như vậy, tất nhiên lại khiến Vương Trung Vương cảm thấy mình cảm giác đúng,.
Sau khi tự phạt một chén rượu, Vương Trung Vương lúc này mới nhìn về phía Tần Thiếu Phong, đối với Tần Thiên Quyến và Vũ Tiểu Tiên thì coi như không thấy, sau khi rót đầy cho mình một chén rượu, Vương Trung Vương nâng chén hướng về Tần Thiếu Phong nói, “Huynh đài tựa hồ không phải người của Thiên Vương Đế Triều ta, chén rượu này là đón gió tẩy trần cho huynh đài.”
Thái tử Vương Trung Vương không hỏi Tần Thiếu Phong từ đâu tới đây, mà là trước tiên đón gió tẩy trần cho Tần Thiếu Phong, có thể thấy được thủ đoạn mượn sức của Vương Trung Vương này không tồi, nếu Tần Thiếu Phong không môn không phái, thực sự sẽ cảm động, mà Tần Thiếu Phong thấy Vương Trung Vương nâng chén, cũng rót cho ngã một chén rượu, sau đó nâng chén với Vương Trung Vương rồi uống một hơi cạn sạch.
Thấy Tần Thiếu Phong uống một hơi cạn sạch, Vương Trung Vương cũng một ngụm uống cạn, sau đó nói với Tần Thiếu Phong: “Huynh đài đến Thiên Vương Đế Triều ta là vì chuyện gì? Nói ra xem tại hạ có thể giúp huynh đài hay không.” Không hỏi lai lịch của Tần Thiếu Phong, nhưng mục đích Tần Thiếu Phong đến Thiên Vương Đế Triều thì không thể không hỏi.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Vương Trung Vương, cũng không giấu diếm: “Ta muốn tới Vạn Ma Cốc tu luyện một đoạn thời gian, ngươi nếu có thể giúp đỡ thì tất nhiên là tốt nhất, không giúp được gì thì thôi.” Tần Thiếu Phong đương nhiên biết Vương Trung Vương này có thể hỗ trợ, có điều lại không định nhwof hắn, hắn muốn đi Vạn Ma Cốc, người khác cũng không ngăn cản được.
Vương Trung Vương nhíu mày, lập tức nói: “Chuyện này không tính là đại sự gì, chỉ là lần này người đi Vạn Ma Cốc đã được xác định, huynh đài muốn đi thì thực sự phiền toái.” Nói xong, Vương Trung Vương trầm ngâm.
Tần Thiếu Phong thấy thế, rót mình một chén rượu, vừa rót vừa nói: “Vậy phải làm thế nào để có được danh ngạch đó.”
Vương Trung Vương trầm ngâm một chút rồi lập tức nói: “Cũng đơn giản thôi, chỉ cần huynh đài có thể đả bại một người trong danh sách tới Vạn Ma Cốc lịch lãm, như vậy sẽ có tư cách đi Vạn Ma Cốc lịch lãm.”
Tần Thiếu Phong nói: “Như vậy rất tốt.”
Sau khi uống hết chén rượu này, Vương Trung Vương đứng lên nói: “Một khi đã như vậy, huynh đài hãy đi theo ta.” Nói xong đi ra ngoài, Tần Thiếu Phong cũng dẫn theo Tần Thiên Quyến và Vũ Tiểu Tiên đi. Sau khi Ly khai Vọng Nguyệt lâu, Vương Trung Vương dẫn Tần Thiếu Phong bọn họ tới bên ngoài Thiên Vương thành.
Vừa đi Vương Trung Vương vừa nói: “Lần này được an bài đi Vạn Ma Cốc lịch lãm là quân đoàn đệ cửu quân Thiên Vương, đệ cửu quân này có một trăm lẻ tám doanh, ngươi chỉ cần đả bại một doanh trưởng là có thể đạt được tư cách, đương nhiên, ngươi nếu có thể đả bại đội trưởng của đệ cửu quân thì cũng có tư cách.”
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Vương Trung Vương thì cười cười, nói: “Không biết điện hạ giúp ta như vậy, có phải muốn ta nguyện trung thành với điện hạ hay không.”
Vương Trung Vương nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì xua tay, nói: “Không phải, mặc dù tại hạ thực sự có ý tứ này, có điều huynh đài nếu không muốn thì tại hạ tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng, chỉ hy vọng có thể kết giao bằng hữu với huynh đài.”
Tần Thiếu Phong gật đầu,, không nói gì nữa, Vương Trung Vương này tuy rằng ngoài mặt thì tỏ ra rộng rãi, có điều có thần hồn, hơn nữa thần hồn có thể cắn nuốt nội tâm của người khác, Tần Thiếu Phong tất nhiên là biết Vương Trung Vương này trong lòng nghĩ gì, chỉ có điều bất kể Vương Trung Vương này có tính toán gì cũng không ảnh hưởng tới Tần Thiếu Phong.
Thiên Vương Đế Triều có mười tám quân đoàn, mỗi một quân đoàn đều có trăm vạn đại quân, mỗi một quân đoàn trưởng của quân đoàn đều có cảnh giới Đại Thánh ngũ trọng thiên, mà mỗi một quân đoàn cũng có mười doanh trưởng, thực lực Đại Thánh tứ trọng thiên, bởi vậy có thể thấy được thực lực của Thiên Vương Đế Triều này cường đại cỡ nào.
Vương Trung Vương mang theo Tần Thiếu Phong bọn họ ra ngoài Thiên Vương thành, mười tám quân đoàn của Thiên Vương Đế Triều này đều đóng quân ở chung quanh Thiên Vương thành, đệ cửu quân đoàn ở phương hướng chính nam Thiên Vương thành, cách cũng không xa, Tần Thiếu Phong bọn họ dưới sự dẫn dắt của Vương Trung Vương, tất nhiên là rất dễ dàng tiến vào đại doanh của đệ cửu quân đoàn.
Dọc theo đường đi binh lính nhìn thấy Vương Trung Vương đều cung kính hành lễ, có thể thấy được Vương Trung Vương này rất được được hoan nghênh trong quân đội của Thiên Vương Đế Triều, một đường thông suốt tiến vào đại doanh của đệ cửu quân đoàn, đi tới phía trước đại trướng của quân đoàn trưởng, binh lính thủ vệ nhìn thấy Vương Trung Vương thì lập tức hành lễ: “Bái kiến Thái tử điện hạ.”
Thủ vệ của đoàn trường đệ cửu quân đều có cảnh giới Đại Thánh nhất trọng thiên, lại khiến Tần Thiếu Phong cảm khái sự cường đại của Thiên Vương Đế Triều, mà sau khi hai thủ vệ hành lễ, từ bên trong đại trướng bỗng nhiên có một người đi ra, người này thân hình khổng lồ, ước chừng cao hai thước, hình thể cường tráng như gấu chó, mặc một kiện hắc giáp, bên hông đeo đại đao, râu quai nón, hung sát chi khí không thể che giấu được .
“Quân đoàn trưởng Đệ cửu quân đoàn Huyết Đồ bái kiến Thái tử.” Huyết Đồ hành lễ nói, mà sau khi Vương Trung Vương nghe thấy thì xua tay nói: “Huyết Đồ quân đoàn trưởng không cần đa lễ, bổn tọa hôm nay tới là có chuyện phiền ngươi, ngươi nếu tiện thì an bài.”
Huyết Đồ nói: “Thái tử điện hạ có phân phó, thuộc hạ tất nhiên làm theo.”
Vương Trung Vương trực tiếp nói với Huyết Đồ: “Huyết Đồ quân đoàn trưởng, đây là một bằng hữu của bổn tọa, cũng muốn tới Vạn Ma Cốc lịch lãm một phen.” Huyết Đồ quân đoàn trưởng nhìn xem có thể an bài một chút hay không.”
“Đương nhiên có thể, chỉ cần hắn có thể đả bại một doanh trưởng dưới tay ta thì tất nhiên là có thể.” Huyết Đồ nghe thấy lời nói của Vương Trung Vương, mắt híp lại, huyết sát chi khí càng thêm nồng đậm.
Vương Trung Vương tựa hồ đã sớm đoán được Huyết Đồ sẽ nói như vậy, cũng không để ý, nhìn về phía Tần Thiếu Phong. Nhìn thấy tình huống như vậy, Tần Thiếu Phong cười cười lập tức nói với Huyết Đồ: “Loại doanh trưởng thì thôi đi, ta có hứng thú với ngươi hơn, không biết ngươi có dám chiến một hồi với ta hay không?”
Lời nói của Tần Thiếu Phong tất nhiên là khiến Vương Trung Vương nhíu mày, bộ dạng cảm thấy hứng thú, mà Huyết Đồ sau khi nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì trên người lập tức phóng xuất ra một cỗ sát ý, nhìn Tần Thiếu Phong, bỗng nhiên phá lên cười, sau đó nói: “Ha ha, thật sự là thứ không biết sống chết, ngươi đã muốn chết thì lão tử sẽ thanh toàn cho ngươi.”
Theo Huyết Đồ, một tu sĩ Đại Thánh tam trọng thiên nho nhỏ như Tần Thiếu Phong, doanh trưởng dưới tay hắn cũng đủ đối phó với Tần Thiếu Phong rồi, nhưng không ngờ Tần Thiếu Phong lại dám khiêu chiến hắn, điều này khiến cho trong lòng Huyết Đồ vừa tức giận vừa hưng phấn, dù sao đã lâu rồi không đánh nhau, lâu rồi không được ngửi mùi máu tươi.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Huyết Đồ, tất nhiên là không để ý, Đại Thánh ngũ trọng thiên rất lợi hại ư? Có lẽ với Tần Thiếu Phong trước khi chưa tới Thiên Lộ Trì thì là rất lợi hại, có điều hiện tại thì hoàn toàn không đáng để vào mắt. Huyết Đồ nhìn thấy Tần Thiếu Phong muốn khiêu chiến hắn, lập tức triệu tập toàn bộ quân đoàn tập hợp trong giáo trường, hắn muốn hành hạ Tần Thiếu Phong đến chết trước mặt toàn bộ quân đoàn.
Trăm vạn đại quân tụ tập trong giáo trường, Tần Thiếu Phong và Huyết Đồ đứng đối diện nhau, Vương Trung Vương, Tần Thiên Quyến, Vũ Tiểu Tiên đều đứng xa xa. Nhìn Tần Thiếu Phong, Huyết Đồ chậm rãi rút ra trường đao bên hông, vẻ mặt dữ tợn.
“Tiểu tử, đây chính là tự ngươi muốn chết, chẳng trách được lão tử, ha ha, đã lâu rồi không được ngửi mùi máu tươi, thật đúng là khiến cho người ta hoài niệm.” Huyết Đồ nhìn Tần Thiếu Phong, cười kiêu ngạo, sau khi cười to, hai mắt nhíu lại, trường đao trong tay trực tiếp bổ tới Tần Thiếu Phong.
Nhìn Huyết Đồ công kích tới, Tần Thiếu Phong vươn tay ra chụp về phía trước, một đạo chưởng ấn bay tới, dừng ở trên người Huyết Đồ, tiếp theo thấy thân hình của Huyết Đồ tứ phân ngũ liệt, chấn nhiếp mọi người ở đây.
Vạn Ma Cốc ở ngay phía bắc của Thiên Vương Đế Triều, tuy rằng chung quanh có mấy Đế triều, nhưng lại không có một Đế triều nào dám tranh đoạt quyền sử dụng Vạn Ma Cốc này với Thiên Vương Đế Triều, cho nên trên cơ bản mà nói thì Vạn Ma Cốc chính là của riêng của Thiên Vương Đế Triều, Đế triều khác muốn sử dụng Vạn Ma Cốc mà không có sự đồng ý của Thiên Vương Đế Triều thì tuyệt đối là không được.
Mà Vạn Ma Cốc này cũng nằm trên một tòa đại lục, chỉ có điều đại lục này giống một sơn cốc, hơn nữa toàn bộ đại lục đều bị ma khí vô cùng bao vây lấy, trong đó lại dựng dục vô số ma đầu, người thực lực không ra gì tới gần Vạn Ma Cốc, tâm thần sẽ sụp đổ, có điều nếu có thể vượt qua được khảo nghiệm, như vậy đối với đề cao tu vi tâm cảnh sẽ có trợ giúp rất lớn.
Đương nhiên, chung quanh Vạn Ma Cốc cũng có cấm chế cường đại, chẳng những ngăn cản người bên ngoài tiến vào Vạn Ma Cốc, còn ngăn cản ma đầu bên trong ra ngoài hại người. Mà Thiên Vương Đế Triều nắm giữ Vạn Ma Cốc, cứ cách một đoạn thời gian sẽ đưa một đám tinh anh tiến vào để thối luyện tâm thần, đề thăng tu vi tâm cảnh, tuy rằng không thể trực tiếp gia tăng tu vi, có điều vẫn có lợi ích cực lớn.
Lợi ích này chỉ có Thiên Vương Đế Triều độc bá, mà Đế triều khác muốn mượn Vạn Ma Cốc, nhất định phải xin Thiên Vương Đế Triều, nếu không, bị Thiên Vương Đế Triều phát hiện, như vậy sẽ cho Thiên Vương Đế Triều lấy cớ để xuất thủ, mà muốn mượn thì tất nhiên là phải giao nộp phí dụng khổng lồ cho Thiên Vương Đế Triều.
Tần Thiếu Phong và Tần Thiên Quyến, Vũ Tiểu Tiên ba người đứng phía trước Thiên Vương thành, nhìn thần thành khổng lồ này, Tần Thiếu Phong cười cười, lập tức dẫn theo Tần Thiên Quyến, Vũ Tiểu Tiên đi vào trong, binh lính thủ thành đều là sơ thánh nhất nhị trọng thiên, có thể thấy được nội tình của Thiên Vương Đế Triều này thâm hậu cỡ nào.
Vốn ra vào Thiên Vương thành đều phải giao nộp phí dụng nhất định, có điều đạt tới cảnh giới Đại Thánh thì không cần, mà Tần Thiếu Phong bọn họ đều không che giấu tu vi của mình, rất dễ dàng có thể bị cảm nhận được, binh lính thủ thành tất nhiên là không dám làm khó dễ, để bọn họ tiến vào.
Mà Tần Thiếu Phong thể hiện tu vi của mình, tất nhiên không phải để khoe khaong, sở dĩ khiến người ta chú ý như vậy, đương nhiên là vì để hấp dẫn người của Thiên Vương Đế Triều. Mà tiến vào Thiên Vương thành rồi, Tần Thiếu Phong đầu tiên là cùng Tần Thiên Quyến, Vũ Tiểu Tiên tùy tiện đi dạo một chút, mua đồ, sau đó đi tới một tòa tửu lâu lớn nhất bên trong Thiên Vương Đế Triều, Vọng Nguyệt lâu.
Thiên Vương thành khổng lồ, có điều dân cư cũng đông, cho nên tất nhiên là tấc đất tấc vàng, không có địa vị và tài lực khổng lồ thì không thể ở trong Thiên Vương thành, mà Vọng Nguyệt lâu này nằm ở trung tâm của Thiên Vương thành, cả tòa tửu lâu cao chín mươi chín trượng, chính là kiến trúc cao lớn nhất trong Thiên Vương thành, so với cung điện trong hoàng cung cũng cao hơn không ít, bởi vậy có thể thấy được Vọng Nguyệt lâu này không chỉ có tài lực hùng hậu, mà chủ nhân cũng có địa vị khó có thể tưởng tượng.
Tần Thiếu Phong tất nhiên là hỏi thăm minh bạch, chủ nhân của Vọng Nguyệt lâu này là Đại hoàng tử của Thiên Vương Đế Triều, tên là Vương Trung Vương, tu vi Đại Thánh lục trọng thiên, hơn nữa được phong làm Thái tử, tương lai là người thừa kế của Thiên Vương Đế Triều, cho nên Vọng Nguyệt lâu có thể có quy mô khổng lồ như vậy tại trung tâm Thiên Vương thành, tất nhiên là bởi vì có Đại hoàng tử Vương Trung Vương làm chỗ dựa.
Đại Thánh lục trọng thiên, ở Đế triều bình thường cũng có thể làm Thánh Thượng, mà ở Thiên Vương Đế Triều chỉ là một Thái tử, có thể thấy được sự cường đại của Thiên Vương Đế Triều. Đương nhiên, ngàn năm trước Thánh Thượng của Thiên Vương Đế Triều đã bế quan trùng kích Đại Thánh bát trọng thiên, cho nên dưới tình huống như vậy, hiện giờ Thiên Vương Đế Triều đã do Đại hoàng tử Vương Trung Vương làm chủ.
Vọng Nguyệt lâu cao chín mươi chín trượng, ba mươi ba tầng lầu, bên trong mỗi một tầng lầu đều mở rất nhiều không gian dị độ, chia làm vô số nhã gian, phàm là người tới Vọng Nguyệt lâu uống rượu mua vui, đều có nhã gian riêng, trên cơ bản sẽ không bị quấy rầy, đương nhiên, càng lên trên thì quy cách hưởng thụ tất nhiên là càng tốt, giá cũng cao nhất.
Cho dù là ở đệ nhị trọng thiên địa này, giới thạch vẫn là đồng tiền mạnh, Tần Thiếu Phong tất nhiên không thiếu giới thạch, cho nên trực tiếp đòi nhã gian ở tầng ba mươi ba, đương nhiên, tầng ba mươi ba này không phải ngươi có giới thạch thì có thể lên, chỉ có đạt tới cảnh giới Đại Thánh mới có tư cách.
Bồi bàn của Vọng Nguyệt lâu nhìn thấy Tần Thiếu Phong là Đại Thánh tam trọng thiên Đại Thánh tam trọng thiên, Tần Thiên Quyến là Đại Thánh ngũ trọng thiên, Vũ Tiểu Tiên là Đại Thánh tứ trọng thiên, tất nhiên là không dám chậm trễ, dẫn bọn họ tới tầng ba mươi ba, đương nhiên, bồi bàn đã âm thầm truyền tin tức về Tần Thiếu Phong bọn họ ra, Tần Thiếu Phong nhìn thấy nhưng không ngăn cản.
Trên tầng ba mươi ba này chỉ có chín nhã gian, nằm quanh một tòa bình đài, hơn nữa lúc này đang có có một nữ tử xinh đẹp khiêu vũ, chung quanh bình đài này là hồ sen. Nhìn thấy một màn như vậy, cũng khiến cho người ta cảm thấy chủ nhân của Vọng Nguyệt lâu này còn là một người phong nhã.
dưới sự dẫn dắt của bồi bàn, Tần Thiếu Phong ba người tiến vào một nhã gian, ngồi trước bàn sát cửa sổ, nhìn vũ giả vũ đạo, về phần chuyện gọi món ăn thì Tần Thiếu Phong không để ý, bảo Tần Thiên Quyến và Vũ Tiểu Tiên làm.
Nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy trong nhã gian còn lại, chỉ có một nhã gian có người, cửa sổ mở, Tần Thiếu Phong thấy trong nhã gian đó, một nam tử anh tuấn đang tự rót tự uống, bộ dạng thích ý, tựa hồ là cũng cảm giác được ánh mắt của Tần Thiếu Phong, nhìn về phía hắn.
Tần Thiếu Phong ngay lập tức cảm giác được nam tử này là Đại Thánh lục trọng thiên, trong lòng có chút kinh ngạc, xem ra Thiên Vương Đế Triều này thật đúng là ngọa hổ tàng long, tùy tiện cũng không gặp được cao thủ, mà người đó đối diện nhìn Tần Thiếu Phong, lập tức giơ chén rượu về phía hắn.
Bên Tần Thiếu Phong ngươi đã có rượu và thức ăn, Tần Thiếu Phong thấy thế, rót một chén rượu, giơ về phía người đối diện, sau đó uống cạn, người đối diện sau đó lại bắt đầu tự rót tự uống, Tần Thiếu Phong thấy thế, cũng không để ý nữa, nhìn nữ tử khiêu vũ, song lúc này tiết mục cũng kết thúc.
Người khiêu vũ lui xuống, sau đó Tần Thiếu Phong thấy nam tử ở nhã gian đối diện đi ra, bước tới nhã gian của bọn họ, một tay cầm bầu rượu, tay kia cầm ly, sau khi tới nơi thì nói với Tần Thiếu Phong: “Uống rượu Một mình rất không thú vị, huynh đài nếu không ngại thì chúng ta cùng nhau uống?”
Tần Thiếu Phong gật đầu, lập tức nam tử kia bước vào, không khách khí, ngồi đối diện Tần Thiếu Phong, đầu tiên là nhìn nhìn Tần Thiếu Phong rồi lại nhìn nhìn Tần Thiên Quyến và Vũ Tiểu Tiên, lộ ra nụ cười tất cả nam nhân đều hiểu nam nhân đều hiểu, nói: “Huynh đài có phúc khí quá.”
Tần Thiếu Phong lập tức nói: “Đại hoàng tử điện hạ, đây là nữ nhi của ta, đây là muội muội của ta, ngươi nghĩ quá rồi, tự phạt một chén rượu đi.” Người này tất nhiên chính là Vương Trung Vương, tuy rằng Tần Thiếu Phong chưa bao giờ gặp Vương Trung Vương, có điều tiểu tử này cũng không biết là ngu thật hay giả vờ, trên quần áo của hắn không ngờ là thêu chữ, hơn nữa chữ đó là “Ta là Vương Trung Vương!”
Cho nên nhìn thấy quần áo trên người Vương Trung Vương, tất nhiên là biết hắn chính là Thiên Vương Đế Triều Đại hoàng tử Vương Trung Vương. Vương Trung Vương nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, đầu tiên là sững sờ một chút, cũng không phải là vì Tần Thiếu Phong nói ra thân phận của hắn, dù sao chữ thêu trên quần áo của hắn đã nói rõ thân phận của hắn, chỉ là Tần Thiếu Phong bảo hắn tự phạt một chén rượu, điều này khiến cho Vương Trung Vương có chút bất ngờ.
Thiên Vương Đế Triều Đại hoàng tử Vương Trung Vương, đã được phong làm Thiên Vương Đế Triều Thái tử, chuyện này tất nhiên không phải bí ẩn, cho nên đối mặt với người thừa kế của một Đế triều khổng lồ như vậy, tu sĩ bình thường đều sẽ rất khẩn trương, mà Tần Thiếu Phong mới là Đại Thánh tam trọng thiên, nhưng lại dám để cho bắt Vương Trung Vương phạt một chén rượu, điều này khiến cho Vương Trung Vương lập tức có hứng thú.
Sở dĩ hắn huênh hoang như vậy, Vương Trung Vương tất nhiên là có dụng ý của hắn, có điều mục đích này cũng rất đơn giản, đó chính là mời chào nhân tài, dù sao tương lai Thiên Vương Đế Triều này sẽ được giao vào tay hắn, hắn cũng cần thành lập tổ chức riêng, vua nào triều thần nấy, vẫn phải chuẩn bị trước.
Chỉ có điều Vương Trung Vương hiện giờ cũng thu phục được không ít tu sĩ, có điều không ai lớn mật như Tần Thiếu Phong, tất nhiên là khiến Vương Trung Vương rất cảm thấy hứng thú, sau khi cười to một trận, Vương Trung Vương nói: “Được, đáng phạt, đáng phạt.” Nói xong rót đầy một chén rồi uống cạn.
Tần Thiếu Phong thấy này Vương Trung Vương không ngờ thực sự tự phạt một ly, trong hai mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, phải biết rằng đối phương là Thiên Vương Đế Triều Thái tử, tương lai là người thừa kế của Thiên Vương Đế Triều, mình trong mắt hắn chỉ là một bình dân, không lý nào lại lịch sự với mình như vậy.
Chương 947;:Miểu sát
Bởi vì Vương Trung Vương không biết Tần Thiếu Phong là Thánh Thượng của Đại Tần Đế triều, cho nên ở trong mắt Vương Trung Vương, Tần Thiếu Phong chỉ là một thảo dân, tất nhiên là không thể với thân phận của hắn, huống hồ Tần Thiếu Phong chỉ là Đại Thánh tam trọng thiên, mà Vương Trung Vương đã là Đại Thánh lục trọng thiên, bất kể là thân phận hay là thực lực, Tần Thiếu Phong đều không có tư cách khiến Vương Trung Vương tự phạt một chén rượu.
Nhưng sau khi nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, Vương Trung Vương lại thật sự tự phạt một ly, hơn nữa còn còn không tức giận, bất kể Vương Trung Vương đang diễn trò, hay là thực lòng, Vương Trung Vương này đều không đơn giản, bởi vì nếu hắn đang diễn trò, như vậy đủ thấy tâm cơ của hắn rất thâm trầm, mà hắn nếu thực lòng, như vậy chứng tỏ khí lượng của người này rất lớn, là người làm đại sự.
Đương nhiên, Tần Thiếu Phong không biết Vương Trung Vương khi nhìn thấy Tần Thiếu Phong đã cảm giác được thực lực của Tần Thiếu Phong không đơn giản như ngoài mặt, thậm chí khi tra xét Tần Thiếu Phong, hắn cảm giác được mình không phải là đối thủ của Tần Thiếu Phong, huống hồ Tần Thiên Quyến là Đại Thánh ngũ trọng thiên còn là nữ nhi của Tần Thiếu Phong, Vũ Tiểu Tiên Đại Thánh tứ trọng thiên thì là muội muội của Tần Thiếu Phong, chuyện không bình thường như vậy, tất nhiên lại khiến Vương Trung Vương cảm thấy mình cảm giác đúng,.
Sau khi tự phạt một chén rượu, Vương Trung Vương lúc này mới nhìn về phía Tần Thiếu Phong, đối với Tần Thiên Quyến và Vũ Tiểu Tiên thì coi như không thấy, sau khi rót đầy cho mình một chén rượu, Vương Trung Vương nâng chén hướng về Tần Thiếu Phong nói, “Huynh đài tựa hồ không phải người của Thiên Vương Đế Triều ta, chén rượu này là đón gió tẩy trần cho huynh đài.”
Thái tử Vương Trung Vương không hỏi Tần Thiếu Phong từ đâu tới đây, mà là trước tiên đón gió tẩy trần cho Tần Thiếu Phong, có thể thấy được thủ đoạn mượn sức của Vương Trung Vương này không tồi, nếu Tần Thiếu Phong không môn không phái, thực sự sẽ cảm động, mà Tần Thiếu Phong thấy Vương Trung Vương nâng chén, cũng rót cho ngã một chén rượu, sau đó nâng chén với Vương Trung Vương rồi uống một hơi cạn sạch.
Thấy Tần Thiếu Phong uống một hơi cạn sạch, Vương Trung Vương cũng một ngụm uống cạn, sau đó nói với Tần Thiếu Phong: “Huynh đài đến Thiên Vương Đế Triều ta là vì chuyện gì? Nói ra xem tại hạ có thể giúp huynh đài hay không.” Không hỏi lai lịch của Tần Thiếu Phong, nhưng mục đích Tần Thiếu Phong đến Thiên Vương Đế Triều thì không thể không hỏi.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Vương Trung Vương, cũng không giấu diếm: “Ta muốn tới Vạn Ma Cốc tu luyện một đoạn thời gian, ngươi nếu có thể giúp đỡ thì tất nhiên là tốt nhất, không giúp được gì thì thôi.” Tần Thiếu Phong đương nhiên biết Vương Trung Vương này có thể hỗ trợ, có điều lại không định nhwof hắn, hắn muốn đi Vạn Ma Cốc, người khác cũng không ngăn cản được.
Vương Trung Vương nhíu mày, lập tức nói: “Chuyện này không tính là đại sự gì, chỉ là lần này người đi Vạn Ma Cốc đã được xác định, huynh đài muốn đi thì thực sự phiền toái.” Nói xong, Vương Trung Vương trầm ngâm.
Tần Thiếu Phong thấy thế, rót mình một chén rượu, vừa rót vừa nói: “Vậy phải làm thế nào để có được danh ngạch đó.”
Vương Trung Vương trầm ngâm một chút rồi lập tức nói: “Cũng đơn giản thôi, chỉ cần huynh đài có thể đả bại một người trong danh sách tới Vạn Ma Cốc lịch lãm, như vậy sẽ có tư cách đi Vạn Ma Cốc lịch lãm.”
Tần Thiếu Phong nói: “Như vậy rất tốt.”
Sau khi uống hết chén rượu này, Vương Trung Vương đứng lên nói: “Một khi đã như vậy, huynh đài hãy đi theo ta.” Nói xong đi ra ngoài, Tần Thiếu Phong cũng dẫn theo Tần Thiên Quyến và Vũ Tiểu Tiên đi. Sau khi Ly khai Vọng Nguyệt lâu, Vương Trung Vương dẫn Tần Thiếu Phong bọn họ tới bên ngoài Thiên Vương thành.
Vừa đi Vương Trung Vương vừa nói: “Lần này được an bài đi Vạn Ma Cốc lịch lãm là quân đoàn đệ cửu quân Thiên Vương, đệ cửu quân này có một trăm lẻ tám doanh, ngươi chỉ cần đả bại một doanh trưởng là có thể đạt được tư cách, đương nhiên, ngươi nếu có thể đả bại đội trưởng của đệ cửu quân thì cũng có tư cách.”
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Vương Trung Vương thì cười cười, nói: “Không biết điện hạ giúp ta như vậy, có phải muốn ta nguyện trung thành với điện hạ hay không.”
Vương Trung Vương nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì xua tay, nói: “Không phải, mặc dù tại hạ thực sự có ý tứ này, có điều huynh đài nếu không muốn thì tại hạ tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng, chỉ hy vọng có thể kết giao bằng hữu với huynh đài.”
Tần Thiếu Phong gật đầu,, không nói gì nữa, Vương Trung Vương này tuy rằng ngoài mặt thì tỏ ra rộng rãi, có điều có thần hồn, hơn nữa thần hồn có thể cắn nuốt nội tâm của người khác, Tần Thiếu Phong tất nhiên là biết Vương Trung Vương này trong lòng nghĩ gì, chỉ có điều bất kể Vương Trung Vương này có tính toán gì cũng không ảnh hưởng tới Tần Thiếu Phong.
Thiên Vương Đế Triều có mười tám quân đoàn, mỗi một quân đoàn đều có trăm vạn đại quân, mỗi một quân đoàn trưởng của quân đoàn đều có cảnh giới Đại Thánh ngũ trọng thiên, mà mỗi một quân đoàn cũng có mười doanh trưởng, thực lực Đại Thánh tứ trọng thiên, bởi vậy có thể thấy được thực lực của Thiên Vương Đế Triều này cường đại cỡ nào.
Vương Trung Vương mang theo Tần Thiếu Phong bọn họ ra ngoài Thiên Vương thành, mười tám quân đoàn của Thiên Vương Đế Triều này đều đóng quân ở chung quanh Thiên Vương thành, đệ cửu quân đoàn ở phương hướng chính nam Thiên Vương thành, cách cũng không xa, Tần Thiếu Phong bọn họ dưới sự dẫn dắt của Vương Trung Vương, tất nhiên là rất dễ dàng tiến vào đại doanh của đệ cửu quân đoàn.
Dọc theo đường đi binh lính nhìn thấy Vương Trung Vương đều cung kính hành lễ, có thể thấy được Vương Trung Vương này rất được được hoan nghênh trong quân đội của Thiên Vương Đế Triều, một đường thông suốt tiến vào đại doanh của đệ cửu quân đoàn, đi tới phía trước đại trướng của quân đoàn trưởng, binh lính thủ vệ nhìn thấy Vương Trung Vương thì lập tức hành lễ: “Bái kiến Thái tử điện hạ.”
Thủ vệ của đoàn trường đệ cửu quân đều có cảnh giới Đại Thánh nhất trọng thiên, lại khiến Tần Thiếu Phong cảm khái sự cường đại của Thiên Vương Đế Triều, mà sau khi hai thủ vệ hành lễ, từ bên trong đại trướng bỗng nhiên có một người đi ra, người này thân hình khổng lồ, ước chừng cao hai thước, hình thể cường tráng như gấu chó, mặc một kiện hắc giáp, bên hông đeo đại đao, râu quai nón, hung sát chi khí không thể che giấu được .
“Quân đoàn trưởng Đệ cửu quân đoàn Huyết Đồ bái kiến Thái tử.” Huyết Đồ hành lễ nói, mà sau khi Vương Trung Vương nghe thấy thì xua tay nói: “Huyết Đồ quân đoàn trưởng không cần đa lễ, bổn tọa hôm nay tới là có chuyện phiền ngươi, ngươi nếu tiện thì an bài.”
Huyết Đồ nói: “Thái tử điện hạ có phân phó, thuộc hạ tất nhiên làm theo.”
Vương Trung Vương trực tiếp nói với Huyết Đồ: “Huyết Đồ quân đoàn trưởng, đây là một bằng hữu của bổn tọa, cũng muốn tới Vạn Ma Cốc lịch lãm một phen.” Huyết Đồ quân đoàn trưởng nhìn xem có thể an bài một chút hay không.”
“Đương nhiên có thể, chỉ cần hắn có thể đả bại một doanh trưởng dưới tay ta thì tất nhiên là có thể.” Huyết Đồ nghe thấy lời nói của Vương Trung Vương, mắt híp lại, huyết sát chi khí càng thêm nồng đậm.
Vương Trung Vương tựa hồ đã sớm đoán được Huyết Đồ sẽ nói như vậy, cũng không để ý, nhìn về phía Tần Thiếu Phong. Nhìn thấy tình huống như vậy, Tần Thiếu Phong cười cười lập tức nói với Huyết Đồ: “Loại doanh trưởng thì thôi đi, ta có hứng thú với ngươi hơn, không biết ngươi có dám chiến một hồi với ta hay không?”
Lời nói của Tần Thiếu Phong tất nhiên là khiến Vương Trung Vương nhíu mày, bộ dạng cảm thấy hứng thú, mà Huyết Đồ sau khi nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì trên người lập tức phóng xuất ra một cỗ sát ý, nhìn Tần Thiếu Phong, bỗng nhiên phá lên cười, sau đó nói: “Ha ha, thật sự là thứ không biết sống chết, ngươi đã muốn chết thì lão tử sẽ thanh toàn cho ngươi.”
Theo Huyết Đồ, một tu sĩ Đại Thánh tam trọng thiên nho nhỏ như Tần Thiếu Phong, doanh trưởng dưới tay hắn cũng đủ đối phó với Tần Thiếu Phong rồi, nhưng không ngờ Tần Thiếu Phong lại dám khiêu chiến hắn, điều này khiến cho trong lòng Huyết Đồ vừa tức giận vừa hưng phấn, dù sao đã lâu rồi không đánh nhau, lâu rồi không được ngửi mùi máu tươi.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Huyết Đồ, tất nhiên là không để ý, Đại Thánh ngũ trọng thiên rất lợi hại ư? Có lẽ với Tần Thiếu Phong trước khi chưa tới Thiên Lộ Trì thì là rất lợi hại, có điều hiện tại thì hoàn toàn không đáng để vào mắt. Huyết Đồ nhìn thấy Tần Thiếu Phong muốn khiêu chiến hắn, lập tức triệu tập toàn bộ quân đoàn tập hợp trong giáo trường, hắn muốn hành hạ Tần Thiếu Phong đến chết trước mặt toàn bộ quân đoàn.
Trăm vạn đại quân tụ tập trong giáo trường, Tần Thiếu Phong và Huyết Đồ đứng đối diện nhau, Vương Trung Vương, Tần Thiên Quyến, Vũ Tiểu Tiên đều đứng xa xa. Nhìn Tần Thiếu Phong, Huyết Đồ chậm rãi rút ra trường đao bên hông, vẻ mặt dữ tợn.
“Tiểu tử, đây chính là tự ngươi muốn chết, chẳng trách được lão tử, ha ha, đã lâu rồi không được ngửi mùi máu tươi, thật đúng là khiến cho người ta hoài niệm.” Huyết Đồ nhìn Tần Thiếu Phong, cười kiêu ngạo, sau khi cười to, hai mắt nhíu lại, trường đao trong tay trực tiếp bổ tới Tần Thiếu Phong.
Nhìn Huyết Đồ công kích tới, Tần Thiếu Phong vươn tay ra chụp về phía trước, một đạo chưởng ấn bay tới, dừng ở trên người Huyết Đồ, tiếp theo thấy thân hình của Huyết Đồ tứ phân ngũ liệt, chấn nhiếp mọi người ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.