Chương 584: Xứng đáng bị tẩn
Thú Miêu Đích Lão Thử
08/06/2020
Bộ dạng lải nhải đáng khinh của Tiêu Diêu Ma Tôn tất nhiên là khiến cho người ta khó chịu, nhưng lời nói của Tiêu Diêu Ma Tôn lại khiến tất cả những người không biết chi tiết của Tần Thiếu Phong ở đây cả kinh. Bọn họ tuy rằng đều đang đoán lai lịch của Tần Thiếu Phong, nhưng không ngờ lại là như vậy, con nuôi của Oa Hoàng, đệ tử của năm vị Thánh Hoàng khác, đây là một loại vinh quang cỡ nào chứ, chẳng trách nhiều đại năng như vậy đều muốn lôi kéo Tần Thiếu Phong, thì ra lai lịch của Tần Thiếu Phong không ngờ lớn như vậy!
Tần Thiếu Phong nhìn Tiêu Diêu Ma Tôn ở đó tinh vi, lạ không thèm để ý, đừng nói Tiêu Diêu Ma Tôn lấy danh đầu của hắn đi tán gái, cho dù là Tiêu Diêu Ma Tôn có làm ra chuyện quá đáng đến mấy hắn cũng không quan tâm, bởi vì không có Tiêu Diêu Ma Tôn thì vốn không có Tần Thiếu Phong hiện tại!
Mọi người ở đây khi đang kinh ngạc vì lai lịch của Tần Thiếu Phong, thì Bích Tiêu nghe thấy lời nói của Tiêu Diêu Ma Tôn sắc mặt trầm xuống, nói với Tiêu Diêu Ma Tôn: Ngươi mới đáng yêu ý, cả nhà cả nhà đều đáng yêu! Bích Tiêu chính là nghe người ta nói, khi người khác khen ngươi đáng yêu thì chứng tỏ bộ dạng của ngươi rất khó nhìn, mà Bích Tiêu thanh xuân xinh đẹp tất nhiên là không chịu nổi.
Tiêu Diêu Ma Tôn nghe thấy lời nói của Bích Tiêu lập tức biết mình nói xai rồi, vội vàng nói: Không, ngươi không phải đáng yêu, ngươi là xinh đẹp, gợi cảm, là nữ nhân đẹp nhất mà ta đã từng gặp. Mà lời nói chẳng biết xấu hổ của Tiêu Diêu Ma Tôn lại khiến phần lớn mọi người ở đây nôn khan, đã từng gặp kẻ không biết xấu hổ, nhưng thực sự là chưa từng gặp ai không biết xấu hổ như Tiêu Diêu Ma Tôn.
Bích Tiêu nương nương nghe thấy những lời này của Tiêu Diêu Ma Tôn thì sắc mặt dịu đi một chút, sau đó nói với Tiêu Diêu Ma Tôn: Nể mặt ngươi là sư phụ của Thiếu Phong sư đệ, người mau nhận thua đi, nếu không phải vừa rồi ngươi nói cô nãi nãi ta đáng yêu thì cô nãi nãi đã đánh chết ngươi rồi.
hắc hắc, ta chính là thích bị đánh nhất, nhất là bị mỹ nữ đánh, ngươi tới đánh ta đi, đánh ta đi! Bộ dạng mặt dày mày dạn nói với nương nương, vừa nói còn vừa ngẩng đầu đi về phía trước, bộ dạng đó thực sự là cực kỳ đê tiện, các tu sĩ ở đây nhìn mà không nhịn được cũng muốn xuống đánh hắn.
Bích Tiêu nương nương nghe thấy lời nói của Tiêu Diêu Ma Tôn thì có chút khó xử, nếu là người khác, Bích Tiêu nương nương kiểu gì cũng phải hung hăng tẩn cho một trận, nhưng Tiêu Diêu Ma Tôn này tự xưng là sư phụ của Tần Thiếu Phong, mà Thượng Hoàng đã có dặn dò, Bích Tiêu nương nương lo mình nếu đánh Tiêu Diêu Ma Tôn thì Tần Thiếu Phong sẽ mất hứng, như vậy về sau mình chứng đạo thành thánh sẽ rất khó khăn.
Vì thế Bích Tiêu hướng ánh mắt về phía Tần Thiếu Phong, mà Tần Thiếu Phong sau khi nhìn thấy ánh mắt của Bích Tiêu nương nương thì thản nhiên nói: Trời làm bậy có thể sống, tự gây nghiệt thì không thể sống! Sư tỷ cứ xuất thủ đi, để cho hắn còn thở được là được! Nói xong thì nhắm hai mắt lại, bộ dạng không đành lòng nhìn.
Tuy rằng nói Tần Thiếu Phong có thể dễ dàng tha thứ dễ dàng tha thứ cho Tiêu Diêu Ma Tôn mang danh đầu của hắn đi làm chuyện xấu, nhưng chuyện xấu này nhưng không bao gồm đùa giỡn con gái nhà lành, đây chính là chuyện làm bại hoại hình tượng quang huy của Tần Thiếu Phong, nhất định phải ngăn chặn, cho nên Tiêu Diêu Ma Tôn tự nhận xui xẻo, lần này không ai cứu được hắn rồi.
Tiêu Diêu Ma Tôn nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì lập tức nhảy như con choi choi, nói với Tần Thiếu Phong: Tên nghiệt đồ ngươi, có người đối với sư phụ như ngươi ư? Ta sao lại đi thu nhận tên đệ tử như ngươi nhỉ? Đúng là nghiệp trướng mà! Ái chà, cô nãi nãi ngươi nhẹ tay chút! ta là sư thúc của ngươi đó! Ấy ngươi đánh thật đấy à!
Bích Tiêu nương nương nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì tất nhiên là không khách khí nữa, nhấc quyền phóng về phía Tiêu Diêu Ma Tôn, sau đó thì chào hỏi, tiểu quyền đầu không ngừng đập lên người Tiêu Diêu Ma Tôn, giống như là mưa rơi vậy, đánh lên người Tiêu Diêu Ma Tôn giống như đánh trống, bốp bốp bốp, mà Tiêu Diêu Ma Tôn rất nhanh liền mặt mũi bầm dập.
Ái chà chà, cô nãi nãi, xin ngươi nhẹ tay chút! Ta sắp tan thành từng mảnh rồi, ối, nhẹ chút, nhẹ chút! Tiêu Diêu Ma Tôn vừa trốn vừa hét to, giống như là hai vợ chồng đánh yêu nhau vậy, điều này khiến cho Bích Tiêu nương nương đang đuổi theo đánh Tiêu Diêu Ma Tôn cũng có chút ngượng ngùng này thằng cha này cũng quá không biết xấu hổ rồi, bị đánh mà không ngờ còn kêu hăng hái như vậy.
Tuy rằng trong lòng rất muốn hung hăng đánh cho tên Tiêu Diêu Ma Tôn bộ dạng đê tiện này mộ trận, nhưng nhìn thấy bộ dạng rất sảng khoái đó của Tiêu Diêu Ma Tôn, Bích Tiêu nương nương cũng không đuổi theo Tiêu Diêu Ma Tôn mà đánh nữa, bằng không ai đó sẽ cho rằng nàng ta có gian tình với tên không biết xấu hổ này, vì thế liền ngừng lại, lật tay, một cái kéo lớn ánh vàng rực rỡ xuất hiện trong tay Bích Tiêu nương nương, chính là pháp bảo thành danh Kim Giao Tiễn của nàng ta.
Tên khốn khiếp ngươi, bị đánh còn sảng khoái như vậy, hôm nay cô nãi nãi để cho ngươi sướng một phen nhé, cắt cái thứ mầm tai họa của ngươi đi, xem ngươi về sau còn tác quái thế nào! Nói xong ném Kim Giao Tiễn về phía không trung, lập tức Kim Giao Tiễn bay lên, sau đó kim quang chợt lóe rồi hóa thành hai con giao long màu vàng, lao về phía háng của Tiêu Diêu Ma Tôn.
Tiêu Diêu Ma Tôn đã bị đánh cho mặt mũi bầm dập nghe thấy lời nói của Bích Tiêu nương nương, lập tức giật thót mình, thân hắn vừa mới được đắp nặn lại, nhất là cái thứ dưới háng đó, còn đặc biệt yêu cầu Tần Thiếu Phong làm theo yêu cầu, chưa từng sử dụng lần nào, sao có thể để bị hủy!
Tiêu Diêu Ma Tôn gầm lên một tiếng, sau đó pháp lực cả người bộc phát ra, trải qua một đoạn thời gian tu luyện, pháp lực của Tiêu Diêu Ma Tôn đã đạt tới cảnh giới nhị thập phẩm bán bộ thánh hoàng, hơn nữa cũng tu luyện đạo tâm chủng ma đại pháp, có điều vẫn dựa theo pháp môn cũ mà tu luyện, bởi vì ma chủng cực kỳ bá đạo, ma chủng dùng pháp môn chính tông tu luyện ra chỉ có thể có một , một khi xuất hiện hai thì như vậy nhất định sẽ xuất hiện chuyện tương tàn.
Cho nên Tiêu Diêu Ma Tôn cuối cùng vẫn dựa theo pháp môn vốn có mà tu luyện, có điều dựa theo pháp môn cũ, uy lực vẫn cực lớn, nhất là đã đạt tới cảnh giới nhị thập phẩm bán bộ thánh hoàng, chỉ thấy Tiêu Diêu Ma Tôn hét lớn một tiếng, lập tức một thân ma khí quay cuồng ùa ra khỏi cơ thể, tiếp theo là ngưng tụ ra một ma ảnh cực lớn, tất nhiên là giống nhau như đúc với hình tượng của Tiêu Diêu Ma Tôn.
Sau khi ma ảnh đó xuất hiện thì tóm tới hai con giao long màu vàng, ý đồ ngăn cản hai con giao long màu vàng đó, nhưng mà Bích Tiêu chính là cường giả xếp ở hai mươi hạng đầu trên Tiềm hoàng thần bảng, một thân pháp lực đã đạt tới thập phẩm bán bộ Thánh Hoàng đỉnh phong, nếu đã như vậy, Tiêu Diêu Ma Tôn tất nhiên không phải là đối thủ của Bích Tiêu, chỉ có thể bị ăn đòn.
Tần Thiếu Phong nhìn Tiêu Diêu Ma Tôn ở đó tinh vi, lạ không thèm để ý, đừng nói Tiêu Diêu Ma Tôn lấy danh đầu của hắn đi tán gái, cho dù là Tiêu Diêu Ma Tôn có làm ra chuyện quá đáng đến mấy hắn cũng không quan tâm, bởi vì không có Tiêu Diêu Ma Tôn thì vốn không có Tần Thiếu Phong hiện tại!
Mọi người ở đây khi đang kinh ngạc vì lai lịch của Tần Thiếu Phong, thì Bích Tiêu nghe thấy lời nói của Tiêu Diêu Ma Tôn sắc mặt trầm xuống, nói với Tiêu Diêu Ma Tôn: Ngươi mới đáng yêu ý, cả nhà cả nhà đều đáng yêu! Bích Tiêu chính là nghe người ta nói, khi người khác khen ngươi đáng yêu thì chứng tỏ bộ dạng của ngươi rất khó nhìn, mà Bích Tiêu thanh xuân xinh đẹp tất nhiên là không chịu nổi.
Tiêu Diêu Ma Tôn nghe thấy lời nói của Bích Tiêu lập tức biết mình nói xai rồi, vội vàng nói: Không, ngươi không phải đáng yêu, ngươi là xinh đẹp, gợi cảm, là nữ nhân đẹp nhất mà ta đã từng gặp. Mà lời nói chẳng biết xấu hổ của Tiêu Diêu Ma Tôn lại khiến phần lớn mọi người ở đây nôn khan, đã từng gặp kẻ không biết xấu hổ, nhưng thực sự là chưa từng gặp ai không biết xấu hổ như Tiêu Diêu Ma Tôn.
Bích Tiêu nương nương nghe thấy những lời này của Tiêu Diêu Ma Tôn thì sắc mặt dịu đi một chút, sau đó nói với Tiêu Diêu Ma Tôn: Nể mặt ngươi là sư phụ của Thiếu Phong sư đệ, người mau nhận thua đi, nếu không phải vừa rồi ngươi nói cô nãi nãi ta đáng yêu thì cô nãi nãi đã đánh chết ngươi rồi.
hắc hắc, ta chính là thích bị đánh nhất, nhất là bị mỹ nữ đánh, ngươi tới đánh ta đi, đánh ta đi! Bộ dạng mặt dày mày dạn nói với nương nương, vừa nói còn vừa ngẩng đầu đi về phía trước, bộ dạng đó thực sự là cực kỳ đê tiện, các tu sĩ ở đây nhìn mà không nhịn được cũng muốn xuống đánh hắn.
Bích Tiêu nương nương nghe thấy lời nói của Tiêu Diêu Ma Tôn thì có chút khó xử, nếu là người khác, Bích Tiêu nương nương kiểu gì cũng phải hung hăng tẩn cho một trận, nhưng Tiêu Diêu Ma Tôn này tự xưng là sư phụ của Tần Thiếu Phong, mà Thượng Hoàng đã có dặn dò, Bích Tiêu nương nương lo mình nếu đánh Tiêu Diêu Ma Tôn thì Tần Thiếu Phong sẽ mất hứng, như vậy về sau mình chứng đạo thành thánh sẽ rất khó khăn.
Vì thế Bích Tiêu hướng ánh mắt về phía Tần Thiếu Phong, mà Tần Thiếu Phong sau khi nhìn thấy ánh mắt của Bích Tiêu nương nương thì thản nhiên nói: Trời làm bậy có thể sống, tự gây nghiệt thì không thể sống! Sư tỷ cứ xuất thủ đi, để cho hắn còn thở được là được! Nói xong thì nhắm hai mắt lại, bộ dạng không đành lòng nhìn.
Tuy rằng nói Tần Thiếu Phong có thể dễ dàng tha thứ dễ dàng tha thứ cho Tiêu Diêu Ma Tôn mang danh đầu của hắn đi làm chuyện xấu, nhưng chuyện xấu này nhưng không bao gồm đùa giỡn con gái nhà lành, đây chính là chuyện làm bại hoại hình tượng quang huy của Tần Thiếu Phong, nhất định phải ngăn chặn, cho nên Tiêu Diêu Ma Tôn tự nhận xui xẻo, lần này không ai cứu được hắn rồi.
Tiêu Diêu Ma Tôn nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì lập tức nhảy như con choi choi, nói với Tần Thiếu Phong: Tên nghiệt đồ ngươi, có người đối với sư phụ như ngươi ư? Ta sao lại đi thu nhận tên đệ tử như ngươi nhỉ? Đúng là nghiệp trướng mà! Ái chà, cô nãi nãi ngươi nhẹ tay chút! ta là sư thúc của ngươi đó! Ấy ngươi đánh thật đấy à!
Bích Tiêu nương nương nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì tất nhiên là không khách khí nữa, nhấc quyền phóng về phía Tiêu Diêu Ma Tôn, sau đó thì chào hỏi, tiểu quyền đầu không ngừng đập lên người Tiêu Diêu Ma Tôn, giống như là mưa rơi vậy, đánh lên người Tiêu Diêu Ma Tôn giống như đánh trống, bốp bốp bốp, mà Tiêu Diêu Ma Tôn rất nhanh liền mặt mũi bầm dập.
Ái chà chà, cô nãi nãi, xin ngươi nhẹ tay chút! Ta sắp tan thành từng mảnh rồi, ối, nhẹ chút, nhẹ chút! Tiêu Diêu Ma Tôn vừa trốn vừa hét to, giống như là hai vợ chồng đánh yêu nhau vậy, điều này khiến cho Bích Tiêu nương nương đang đuổi theo đánh Tiêu Diêu Ma Tôn cũng có chút ngượng ngùng này thằng cha này cũng quá không biết xấu hổ rồi, bị đánh mà không ngờ còn kêu hăng hái như vậy.
Tuy rằng trong lòng rất muốn hung hăng đánh cho tên Tiêu Diêu Ma Tôn bộ dạng đê tiện này mộ trận, nhưng nhìn thấy bộ dạng rất sảng khoái đó của Tiêu Diêu Ma Tôn, Bích Tiêu nương nương cũng không đuổi theo Tiêu Diêu Ma Tôn mà đánh nữa, bằng không ai đó sẽ cho rằng nàng ta có gian tình với tên không biết xấu hổ này, vì thế liền ngừng lại, lật tay, một cái kéo lớn ánh vàng rực rỡ xuất hiện trong tay Bích Tiêu nương nương, chính là pháp bảo thành danh Kim Giao Tiễn của nàng ta.
Tên khốn khiếp ngươi, bị đánh còn sảng khoái như vậy, hôm nay cô nãi nãi để cho ngươi sướng một phen nhé, cắt cái thứ mầm tai họa của ngươi đi, xem ngươi về sau còn tác quái thế nào! Nói xong ném Kim Giao Tiễn về phía không trung, lập tức Kim Giao Tiễn bay lên, sau đó kim quang chợt lóe rồi hóa thành hai con giao long màu vàng, lao về phía háng của Tiêu Diêu Ma Tôn.
Tiêu Diêu Ma Tôn đã bị đánh cho mặt mũi bầm dập nghe thấy lời nói của Bích Tiêu nương nương, lập tức giật thót mình, thân hắn vừa mới được đắp nặn lại, nhất là cái thứ dưới háng đó, còn đặc biệt yêu cầu Tần Thiếu Phong làm theo yêu cầu, chưa từng sử dụng lần nào, sao có thể để bị hủy!
Tiêu Diêu Ma Tôn gầm lên một tiếng, sau đó pháp lực cả người bộc phát ra, trải qua một đoạn thời gian tu luyện, pháp lực của Tiêu Diêu Ma Tôn đã đạt tới cảnh giới nhị thập phẩm bán bộ thánh hoàng, hơn nữa cũng tu luyện đạo tâm chủng ma đại pháp, có điều vẫn dựa theo pháp môn cũ mà tu luyện, bởi vì ma chủng cực kỳ bá đạo, ma chủng dùng pháp môn chính tông tu luyện ra chỉ có thể có một , một khi xuất hiện hai thì như vậy nhất định sẽ xuất hiện chuyện tương tàn.
Cho nên Tiêu Diêu Ma Tôn cuối cùng vẫn dựa theo pháp môn vốn có mà tu luyện, có điều dựa theo pháp môn cũ, uy lực vẫn cực lớn, nhất là đã đạt tới cảnh giới nhị thập phẩm bán bộ thánh hoàng, chỉ thấy Tiêu Diêu Ma Tôn hét lớn một tiếng, lập tức một thân ma khí quay cuồng ùa ra khỏi cơ thể, tiếp theo là ngưng tụ ra một ma ảnh cực lớn, tất nhiên là giống nhau như đúc với hình tượng của Tiêu Diêu Ma Tôn.
Sau khi ma ảnh đó xuất hiện thì tóm tới hai con giao long màu vàng, ý đồ ngăn cản hai con giao long màu vàng đó, nhưng mà Bích Tiêu chính là cường giả xếp ở hai mươi hạng đầu trên Tiềm hoàng thần bảng, một thân pháp lực đã đạt tới thập phẩm bán bộ Thánh Hoàng đỉnh phong, nếu đã như vậy, Tiêu Diêu Ma Tôn tất nhiên không phải là đối thủ của Bích Tiêu, chỉ có thể bị ăn đòn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.