Chương 81: Ban Thưởng
Tiểu Sư Đạo
06/03/2022
Đạo Tà tất nhiên nhận biết chuyện này, chỉ là lâu nay hắn tự mình quản
đến nhiều chuyện khác nhau, không có thời gian tu luyện tìm hiểu như Vũ
Hạo. Lúc này nghe đến, chẳng phải trên cơ thể mình cũng đang có một phần Đạo Nhãn hay sao?
“Ma Tâm Đạo Hồn Chủng tầng thứ năm, cũng là Tâm Nhãn. Vì chưa luyện đến mức độ đó nên ta cũng chưa thể biết rõ năng lực của Tâm Nhãn là gì, hiện tại nghĩ đến, có lẽ tương tự như Đạo Nhãn. Không, nói cách khác nó chính là Đạo Nhãn, chỉ là một phần hình thái khác mà thôi!” Đạo Tà đột nhiên suy đoán, sau lại thấy Vũ Hạo đồng ý.
“Cũng giống như Ma Điển cùng Đế Kinh, đều là một dạng mà Đạo Nhãn tạo ra cho chúng ta có thể tiếp nhận lấy lực lượng Đế, Ma hai loại. Cũng chính xác mà nói, Đạo Nhãn như là một loại thể chất của chúng ta, năng lực của nó là tước đoạt và chuyển hóa thành của bản thân như một loại bản năng vậy!” Vũ Hạo trả lời, cũng là ý nghĩ mà Đạo Tà nghĩ đến lúc này.
Sau khi đó, Đạo Tà bắt đầu chú trọng đến những thứ mà Đạo Nhãn tạo ra hơn, hắn định sẽ tìm cách luyện đến đại thành Ma Tâm Đạo Hồn Chủng trước.
“Đợi sau khi luyện thành, ta có thể ra tay cướp đoạt mọi cơ duyên mà những tên như Diệp Vô Trần có được. Thiên không cho ta nhưng cho bọn hắn, vậy cách tốt nhất để đoạt từ thiên chính là đoạt từ bọn hắn!” Đạo Tà cùng Vũ Hạo đồng thời hiện lên suy nghĩ trong đầu, sau đó liền bắt tay suy nghĩ cách làm thuận tiện nhất.
Sau khi tiếng chuông vang lên, tất cả mọi người đều theo hướng đó mà chạy tới hội họp, mong chờ được nhận phần thưởng cho riêng mình.
Chín người dẫn đầu bởi Đoan Mộc Thanh cũng đã đến nơi, đội hình của bọn hắn xem ra đã là tối cường bên trong này, xung quanh không có ai dám đụng tới.
Bỗng nhiên, phía xa xuất hiện cột sáng thanh minh kéo thẳng đến trời, dường như có thể xuyên phá đi lớp màn xích hồng bao bọc lấy Bí Địa. Thanh minh chân ý hội tụ kinh người, sau đó dần dần nhưng xuống một điểm phía dưới cột sáng đó, tạo nên hình thù một thanh bạch kiếm nhỏ bé, chất chứa lực lượng lại vô cùng kinh người.
“Sư đệ ngưng tụ Chân đan đó sao? Lại có hình kiếm? Không lẽ nào…?” Đứng từ xa, Hoắc Kha do bị áp lực của Hiên Viên Hoàng ảnh hưởng mà phải chạy ra tận đây, ánh mắt nhìn lại đầy kinh hãi.
Sau đó tu vi của Hiên Viên Hoàng cấp tốc tăng lên, cuối cùng cũng đạt tới Thiên Quân trung kỳ đỉnh phong, kém chút nữa là đột phá hậu kỳ. Hắn mở ra hai mắt, tia sáng sắc bén như kiếm mang phóng ra xung quanh, chém xuống khắp nơi khiến cho bên trong di tích tan tành tro bụi.
Bóng dáng của hắn cũng trở nên khác hẳn, đứng từ xa nhìn lại, Hiên Viên Hoàng trông như thể một thanh tuyệt thế thần kiếm, phát ra bạch sắc quang minh chói lọi, soi sáng hết thảy thế gian vạn vật.
“Sư đệ, cuối cùng ngươi cũng đột phá a!” Hoắc Kha chạy tới, ánh mắt không khỏi hâm mộ nhìn hắn.
“Cũng không có gì, chỉ là đột phá Thiên Quân mà thôi!” Hiên Viên Hoàng thở dài, chốc lát nhìn về phía vang lên tiếng chuông, nói: “Đã kết thúc rồi sao? Đáng tiếc ngọc bài của ta không được bao nhiêu điểm, lần này coi như không thu hoạch được phần thưởng của Đại Thiên rồi!”
Hoắc Kha thấy vậy, rút ra ngọc bài của mình xem, sau cũng thở dài: “Ta vì bảo vệ cho ngươi cũng không có lấy một chút tích điểm nào. Ngươi xem, có nên cho ta mấy tấm phù lục đó không?”
Nhìn vẻ mặt vô sỉ của hắn, Hiên Viên Hoàng bất lực. Không phải hắn tham lam, thế nhưng những đồ của hệ thống như vậy, có cho thì Hoắc Kha cũng không sử dụng được. Cuối cùng hắn lấy ra một viên ngọc, bên trong phát ra ngũ sắc ánh sáng ném cho Hoắc Kha.
“Đây là Ngũ Sắc Quang Minh Ngọc, có thể giúp ngươi tăng xác suất ngưng tụ Chân đan trên thất phẩm, coi như bồi thường đi!”
Hoắc Kha lập tức sáng mắt, vội vã đưa tay tiếp nhận lấy. Đối với người như hắn, Chân đan thất phẩm đã là tuyệt vời rồi. Hắn liên tục mở miệng khen ngợi Hiên Viên Hoàng, vừa đi vừa nói, lại thỉnh thoảng thử moi móc xem tên sư đệ này còn có vật gì quý giá nữa không.
Ở một nơi thần bí khác, tôn thân ảnh tràn ngập lực lượng hoang cổ đang ngồi bên trên tảng đá lớn, xung quanh bao phủ bởi biển dung nham nóng chảy. Khí tức của hắn cũng đang dần dần được kéo lên, ngưng tụ ra từng đạo xích hồng chân ý, dần dần đạt tới giới hạn chín đạo.
Ngay lúc đó, huyết mạch bên trong người hắn sôi sục, hiển hóa ra bên ngoài thành hình dáng một tôn cự nhân khủng bố, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, ngập tràn lực lượng. Chín đạo chân ý bắt đầu bị cự nhân túm lấy, sau đó há miệng lớn ra nuốt xuống, hình thành nên một viên chân đan tại trước ngực.
“Man Vương Chiến Quyết! Lấy huyết mạch thay thế chân đan, đạt tới trạng thái cơ thể cường ngạnh không gì phá nổi, một quyền đánh ra, vạn pháp tan vỡ!” Người này chính là Man Vương Hùng Ngưu, hiện tại cũng mới đột phá Thiên Quân. Tuy hắn ngưng tụ ra chín đạo chân ý, thế nhưng lại dùng huyết mạch chứa đựng, coi đó là chân đan. Sau này khi xuất ra, huyết mạch cùng chân ý là một, khiến cho cơ thể càng thêm mạnh mẽ, được cường hóa đến tối đa.
“Đại Thiên Đế Triều sao, một ngày ta sẽ dẫn dắt đại quân Man tộc quay lại đây lần nữa!” Hùng Ngưu trở nên lạnh lùng, giọng nói ầm ầm như lôi vang, chất chứa man lực kinh người.
…
Hiện tại, tất cả coi như đều đã tập trung đầy đủ, đứng trước mặt Đạo Tà chờ đợi ban bố kết quả. Lúc này phía sau hắn có thêm mấy người Nhược Vân Hoa vừa xuất quan, vẫn đứng trong đây cùng với hắn, ánh mắt quan sát qua một hồi.
“Hai vị nữ tử đó quá xinh đẹp, khí chất càng thêm hơn người! Các ngươi đoán xem là ai?” Ở phía dưới, Hạ Trương một mặt hồn nhiên mở miệng hỏi.
Bên cạnh, Đoan Mộc Thanh nói ra suy nghĩ: “Hai người đó đứng cạnh Tà Thiên Đế, khí chất cùng dung mạo như vậy, chỉ có thể là người của hắn. Ta đoán khả năng là hoàng hậu cùng hoàng phi đi!”
Hắn nói như vậy khiến cho không ai phản bác được gì, ngay từ đầu bọn họ cũng chỉ có thể suy nghĩ được đến thế.
Một lát sau, Đạo Tà xem qua một hồi thành tích của đám người rồi nói: “Những người trong đây ai có biểu hiện xuất sắc, ai có biểu hiện kém cỏi ta đều đã quan sát được. Thế nên hiện tại, dựa theo số điểm của các ngươi, bắt đầu phân bố giải thưởng!”
Nói xong, bên cạnh hắn, Hồng Trấn Chu bước lên trước đọc to:
“Xếp thứ nhất: Hình Tuyệt, năm trăm điểm, ban thưởng thiên cấp pháp kiếm cùng thiên cấp Kiếm Ý đan.”
“Xếp thứ hai, Võ Phàm, bốn trăm chín mươi điểm, ban thưởng thiên cấp Long Huyết đan cùng địa cấp Địa Nham Giáp”
“Xếp thứ ba, Dã Chính, bốn trăm tám mươi hai điểm, ban thưởng một địa cấp pháp kiếm và một địa cấp Tử Mệnh đan.”
…
Lần lượt từng người được nhận lấy phần thưởng riêng cho bản thân, chỉ có một số giống như Viên Du hay Võng Xuyên của Huyền Không Sơn là không được nhận gì. Còn có ba người Tuyết Thần Cung chỉ được một bình huyền cấp đan dược nhỏ nhoi. Thậm chí Diệp Vô Trần cũng không có đủ điểm tích, không có ban thưởng. Hay cả hai huynh đệ Hiên Viên Hoàng, ngay sau đó cũng đã lập tức rời đi, trước đó, Hiên Viên Hoàng cũng đã bị Đạo Tà chú ý tới. Rồi cả Hùng Ngưu do chỉ chú tâm tiếp nhận truyền thừa thế nên không có thưởng, nhưng đó cũng không phải cái hắn muốn nên đã rời đi ngay từ đầu.
“Hiện tại trong số các ngươi, ai có nguyện vọng gia nhập phụng sự triều đình, lập tức bước lên! Đồng thời phải đồng ý huyết thệ, nếu làm phản, sẽ bị ma tâm dày vò đến chết!” Hồng Trấn Chu đứng trước nói ra.
Hiện tại ở đây chỉ có những người không thuộc bên trong các đại thế lực bên ngoài, tất cả đều là thiên kiêu đến từ Đại Thiên hoặc những kẻ bên ngoài không có nơi nương tựa.
Nghe thấy Hồng Trấn Chu nói vậy, ở đây còn lại gần ba mươi người, trong đó có Diệp Vô Trần, Dã Chính các loại đều tỏ ra chần chờ.
Chỉ có duy nhất chín người đồng thời bước lên, không chần chờ mà lập tức hạ xuống huyết thệ. Đây cũng là một trong những điều vị Thiên công tử kia dặn dò bọn hắn khi tới đây, lòng tin tuyệt đối khiến cho không một ai nghi ngờ.
Đúng lúc này, Dã Chính bước lên trước nói: “Bệ hạ, ta vỗn dĩ tiêu dao tự tại đã quen, thứ cho không thể huyết thệ. Nhưng nếu được, vẫn muốn gia nhập!”
Bên cạnh, Diệp Vô Trần liếc sang nhìn Vân Nhu đang đứng cạnh Hỏa Viêm, ánh mắt chợt lạnh xuống, cũng bước tới nói: “Ta cũng không thể hạ xuống huyết thệ, thế nhưng vẫn mong gia nhập, nhất định không gây hại cho triều đình!”
Nghe thấy hai tên này nó vậy, Đạo Tà chỉ là một mặt thản nhiên cười, phất tay nói: “Đã không dám huyết thệ thì trẫm cũng không ép được các ngươi, nhưng không huyết thệ thì không có tư cách gia nhập!”
Sau đó lại hướng ra chín người trước mắt, đánh giá một hồi. Hắn đã được Nguyên Hồn báo cho biết, đám này là do Nguyên Hồn ngao du bên ngoài sử dụng Đạo Nhãn mà tìm được, thấy có thể bồi dưỡng nên mới dẫn dắt tới đây. Không chỉ có chín người này, số còn lại có lẽ thích hợp gia nhập Đế Ma Cung hơn, thế nên đã tới đó từ sớm.
“Bắt đầu từ bây giờ, chín người các ngươi sẽ là chính kẻ đầu tiên được chính tay ta bồi dưỡng. Sau này nếu như lập công lớn, ban thưởng chắc chắn không khiến các ngươi thất vọng!” Đạo Tà nói.
“Đa tạ hoàng thượng!” Cả chín người đồng thời quỳ xuống cung kính.
Sau đó, những người còn lại chán nản lắc đầu mà rời đi. Bọn hắn không dám hạ xuống huyết thệ, bởi vì tỷ như có một ngày, Đại Thiên sụp đổ, chính bọn hắn cũng phải sụp đổ theo, không cách nào thoát khỏi huyết thệ.
Nhưng bọn hắn vừa bước đi được mấy bước, Đạo Tà liền nói: “Đem ra ban thưởng chính thức cho bọn hắn. Mỗi người mười bình Thiên cấp đan dược, năm món thiên cấp pháp bảo đầy đủ trang bị, cho phép tiến nhập Đại Thiên Các tiếp nhận truyền thừa!”
Vừa nghe xong, ánh mắt chín người đang quỳ không khỏi sáng lên, lập tức một lần nữa hô to cảm tạ, dường như đối với vị hoàng đế này kính phục không thua gì Thiên công tử.
“Bệ hạ, ta muốn gia nhập!” Một tên khác bị lòng tham khiến cho quay lại, ánh mắt nhìn tới cầu xin.
Thế nhưng hắn chỉ thấy hoa mắt một cái, thân thể của bản thân đã xuất hiện ngay trước mắt mình không rõ nguyên do, hắn đã chết!
Đạo Tà ra tay không thương tiếc, khiến cho đám người kia không còn ý định quay đầu nữa, trực tiếp đi ra khỏi Bí Địa. Mà cùng lúc đó, Diệp Vô Trần cùng với Dã Chính đều cảm giác như mất mát đi thứ gì. Nhất là Dã Chính, tuy hắn nhận được Tu La Nhãn tiến hóa, thực lực tăng ca bước vào Thiên Quân cảnh, thế nhưng truyền thừa Tu La kia vẫn là nỗi tiếc nuối không thể ngơi trong lòng.
Thấy người đã đi hết, lúc này chín thiếu niên cũng đã nhận được phần thưởng cho riêng mình, tâm tình vẫn còn phấn khích không thôi. Lại chợt nghe Đạo Tà nói: “Về phần truyền thừa Đại Thiên Các, ai bước vào Địa Quân cảnh mới được tiến nhập tiếp nhận. Hiện tại các ngươi lui đi, theo Hồng Trấn Chu tới sắp xếp nơi ở! Ta sẽ sớm có sắp xếp riêng cho các ngươi!”
Nói xong, hắn liền quay sang nhìn Nhược Vân Hoa cùng Hồng Bạch Y, lúc này còn có việc quan trọng hơn cần giải quyết a!
“Ma Tâm Đạo Hồn Chủng tầng thứ năm, cũng là Tâm Nhãn. Vì chưa luyện đến mức độ đó nên ta cũng chưa thể biết rõ năng lực của Tâm Nhãn là gì, hiện tại nghĩ đến, có lẽ tương tự như Đạo Nhãn. Không, nói cách khác nó chính là Đạo Nhãn, chỉ là một phần hình thái khác mà thôi!” Đạo Tà đột nhiên suy đoán, sau lại thấy Vũ Hạo đồng ý.
“Cũng giống như Ma Điển cùng Đế Kinh, đều là một dạng mà Đạo Nhãn tạo ra cho chúng ta có thể tiếp nhận lấy lực lượng Đế, Ma hai loại. Cũng chính xác mà nói, Đạo Nhãn như là một loại thể chất của chúng ta, năng lực của nó là tước đoạt và chuyển hóa thành của bản thân như một loại bản năng vậy!” Vũ Hạo trả lời, cũng là ý nghĩ mà Đạo Tà nghĩ đến lúc này.
Sau khi đó, Đạo Tà bắt đầu chú trọng đến những thứ mà Đạo Nhãn tạo ra hơn, hắn định sẽ tìm cách luyện đến đại thành Ma Tâm Đạo Hồn Chủng trước.
“Đợi sau khi luyện thành, ta có thể ra tay cướp đoạt mọi cơ duyên mà những tên như Diệp Vô Trần có được. Thiên không cho ta nhưng cho bọn hắn, vậy cách tốt nhất để đoạt từ thiên chính là đoạt từ bọn hắn!” Đạo Tà cùng Vũ Hạo đồng thời hiện lên suy nghĩ trong đầu, sau đó liền bắt tay suy nghĩ cách làm thuận tiện nhất.
Sau khi tiếng chuông vang lên, tất cả mọi người đều theo hướng đó mà chạy tới hội họp, mong chờ được nhận phần thưởng cho riêng mình.
Chín người dẫn đầu bởi Đoan Mộc Thanh cũng đã đến nơi, đội hình của bọn hắn xem ra đã là tối cường bên trong này, xung quanh không có ai dám đụng tới.
Bỗng nhiên, phía xa xuất hiện cột sáng thanh minh kéo thẳng đến trời, dường như có thể xuyên phá đi lớp màn xích hồng bao bọc lấy Bí Địa. Thanh minh chân ý hội tụ kinh người, sau đó dần dần nhưng xuống một điểm phía dưới cột sáng đó, tạo nên hình thù một thanh bạch kiếm nhỏ bé, chất chứa lực lượng lại vô cùng kinh người.
“Sư đệ ngưng tụ Chân đan đó sao? Lại có hình kiếm? Không lẽ nào…?” Đứng từ xa, Hoắc Kha do bị áp lực của Hiên Viên Hoàng ảnh hưởng mà phải chạy ra tận đây, ánh mắt nhìn lại đầy kinh hãi.
Sau đó tu vi của Hiên Viên Hoàng cấp tốc tăng lên, cuối cùng cũng đạt tới Thiên Quân trung kỳ đỉnh phong, kém chút nữa là đột phá hậu kỳ. Hắn mở ra hai mắt, tia sáng sắc bén như kiếm mang phóng ra xung quanh, chém xuống khắp nơi khiến cho bên trong di tích tan tành tro bụi.
Bóng dáng của hắn cũng trở nên khác hẳn, đứng từ xa nhìn lại, Hiên Viên Hoàng trông như thể một thanh tuyệt thế thần kiếm, phát ra bạch sắc quang minh chói lọi, soi sáng hết thảy thế gian vạn vật.
“Sư đệ, cuối cùng ngươi cũng đột phá a!” Hoắc Kha chạy tới, ánh mắt không khỏi hâm mộ nhìn hắn.
“Cũng không có gì, chỉ là đột phá Thiên Quân mà thôi!” Hiên Viên Hoàng thở dài, chốc lát nhìn về phía vang lên tiếng chuông, nói: “Đã kết thúc rồi sao? Đáng tiếc ngọc bài của ta không được bao nhiêu điểm, lần này coi như không thu hoạch được phần thưởng của Đại Thiên rồi!”
Hoắc Kha thấy vậy, rút ra ngọc bài của mình xem, sau cũng thở dài: “Ta vì bảo vệ cho ngươi cũng không có lấy một chút tích điểm nào. Ngươi xem, có nên cho ta mấy tấm phù lục đó không?”
Nhìn vẻ mặt vô sỉ của hắn, Hiên Viên Hoàng bất lực. Không phải hắn tham lam, thế nhưng những đồ của hệ thống như vậy, có cho thì Hoắc Kha cũng không sử dụng được. Cuối cùng hắn lấy ra một viên ngọc, bên trong phát ra ngũ sắc ánh sáng ném cho Hoắc Kha.
“Đây là Ngũ Sắc Quang Minh Ngọc, có thể giúp ngươi tăng xác suất ngưng tụ Chân đan trên thất phẩm, coi như bồi thường đi!”
Hoắc Kha lập tức sáng mắt, vội vã đưa tay tiếp nhận lấy. Đối với người như hắn, Chân đan thất phẩm đã là tuyệt vời rồi. Hắn liên tục mở miệng khen ngợi Hiên Viên Hoàng, vừa đi vừa nói, lại thỉnh thoảng thử moi móc xem tên sư đệ này còn có vật gì quý giá nữa không.
Ở một nơi thần bí khác, tôn thân ảnh tràn ngập lực lượng hoang cổ đang ngồi bên trên tảng đá lớn, xung quanh bao phủ bởi biển dung nham nóng chảy. Khí tức của hắn cũng đang dần dần được kéo lên, ngưng tụ ra từng đạo xích hồng chân ý, dần dần đạt tới giới hạn chín đạo.
Ngay lúc đó, huyết mạch bên trong người hắn sôi sục, hiển hóa ra bên ngoài thành hình dáng một tôn cự nhân khủng bố, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, ngập tràn lực lượng. Chín đạo chân ý bắt đầu bị cự nhân túm lấy, sau đó há miệng lớn ra nuốt xuống, hình thành nên một viên chân đan tại trước ngực.
“Man Vương Chiến Quyết! Lấy huyết mạch thay thế chân đan, đạt tới trạng thái cơ thể cường ngạnh không gì phá nổi, một quyền đánh ra, vạn pháp tan vỡ!” Người này chính là Man Vương Hùng Ngưu, hiện tại cũng mới đột phá Thiên Quân. Tuy hắn ngưng tụ ra chín đạo chân ý, thế nhưng lại dùng huyết mạch chứa đựng, coi đó là chân đan. Sau này khi xuất ra, huyết mạch cùng chân ý là một, khiến cho cơ thể càng thêm mạnh mẽ, được cường hóa đến tối đa.
“Đại Thiên Đế Triều sao, một ngày ta sẽ dẫn dắt đại quân Man tộc quay lại đây lần nữa!” Hùng Ngưu trở nên lạnh lùng, giọng nói ầm ầm như lôi vang, chất chứa man lực kinh người.
…
Hiện tại, tất cả coi như đều đã tập trung đầy đủ, đứng trước mặt Đạo Tà chờ đợi ban bố kết quả. Lúc này phía sau hắn có thêm mấy người Nhược Vân Hoa vừa xuất quan, vẫn đứng trong đây cùng với hắn, ánh mắt quan sát qua một hồi.
“Hai vị nữ tử đó quá xinh đẹp, khí chất càng thêm hơn người! Các ngươi đoán xem là ai?” Ở phía dưới, Hạ Trương một mặt hồn nhiên mở miệng hỏi.
Bên cạnh, Đoan Mộc Thanh nói ra suy nghĩ: “Hai người đó đứng cạnh Tà Thiên Đế, khí chất cùng dung mạo như vậy, chỉ có thể là người của hắn. Ta đoán khả năng là hoàng hậu cùng hoàng phi đi!”
Hắn nói như vậy khiến cho không ai phản bác được gì, ngay từ đầu bọn họ cũng chỉ có thể suy nghĩ được đến thế.
Một lát sau, Đạo Tà xem qua một hồi thành tích của đám người rồi nói: “Những người trong đây ai có biểu hiện xuất sắc, ai có biểu hiện kém cỏi ta đều đã quan sát được. Thế nên hiện tại, dựa theo số điểm của các ngươi, bắt đầu phân bố giải thưởng!”
Nói xong, bên cạnh hắn, Hồng Trấn Chu bước lên trước đọc to:
“Xếp thứ nhất: Hình Tuyệt, năm trăm điểm, ban thưởng thiên cấp pháp kiếm cùng thiên cấp Kiếm Ý đan.”
“Xếp thứ hai, Võ Phàm, bốn trăm chín mươi điểm, ban thưởng thiên cấp Long Huyết đan cùng địa cấp Địa Nham Giáp”
“Xếp thứ ba, Dã Chính, bốn trăm tám mươi hai điểm, ban thưởng một địa cấp pháp kiếm và một địa cấp Tử Mệnh đan.”
…
Lần lượt từng người được nhận lấy phần thưởng riêng cho bản thân, chỉ có một số giống như Viên Du hay Võng Xuyên của Huyền Không Sơn là không được nhận gì. Còn có ba người Tuyết Thần Cung chỉ được một bình huyền cấp đan dược nhỏ nhoi. Thậm chí Diệp Vô Trần cũng không có đủ điểm tích, không có ban thưởng. Hay cả hai huynh đệ Hiên Viên Hoàng, ngay sau đó cũng đã lập tức rời đi, trước đó, Hiên Viên Hoàng cũng đã bị Đạo Tà chú ý tới. Rồi cả Hùng Ngưu do chỉ chú tâm tiếp nhận truyền thừa thế nên không có thưởng, nhưng đó cũng không phải cái hắn muốn nên đã rời đi ngay từ đầu.
“Hiện tại trong số các ngươi, ai có nguyện vọng gia nhập phụng sự triều đình, lập tức bước lên! Đồng thời phải đồng ý huyết thệ, nếu làm phản, sẽ bị ma tâm dày vò đến chết!” Hồng Trấn Chu đứng trước nói ra.
Hiện tại ở đây chỉ có những người không thuộc bên trong các đại thế lực bên ngoài, tất cả đều là thiên kiêu đến từ Đại Thiên hoặc những kẻ bên ngoài không có nơi nương tựa.
Nghe thấy Hồng Trấn Chu nói vậy, ở đây còn lại gần ba mươi người, trong đó có Diệp Vô Trần, Dã Chính các loại đều tỏ ra chần chờ.
Chỉ có duy nhất chín người đồng thời bước lên, không chần chờ mà lập tức hạ xuống huyết thệ. Đây cũng là một trong những điều vị Thiên công tử kia dặn dò bọn hắn khi tới đây, lòng tin tuyệt đối khiến cho không một ai nghi ngờ.
Đúng lúc này, Dã Chính bước lên trước nói: “Bệ hạ, ta vỗn dĩ tiêu dao tự tại đã quen, thứ cho không thể huyết thệ. Nhưng nếu được, vẫn muốn gia nhập!”
Bên cạnh, Diệp Vô Trần liếc sang nhìn Vân Nhu đang đứng cạnh Hỏa Viêm, ánh mắt chợt lạnh xuống, cũng bước tới nói: “Ta cũng không thể hạ xuống huyết thệ, thế nhưng vẫn mong gia nhập, nhất định không gây hại cho triều đình!”
Nghe thấy hai tên này nó vậy, Đạo Tà chỉ là một mặt thản nhiên cười, phất tay nói: “Đã không dám huyết thệ thì trẫm cũng không ép được các ngươi, nhưng không huyết thệ thì không có tư cách gia nhập!”
Sau đó lại hướng ra chín người trước mắt, đánh giá một hồi. Hắn đã được Nguyên Hồn báo cho biết, đám này là do Nguyên Hồn ngao du bên ngoài sử dụng Đạo Nhãn mà tìm được, thấy có thể bồi dưỡng nên mới dẫn dắt tới đây. Không chỉ có chín người này, số còn lại có lẽ thích hợp gia nhập Đế Ma Cung hơn, thế nên đã tới đó từ sớm.
“Bắt đầu từ bây giờ, chín người các ngươi sẽ là chính kẻ đầu tiên được chính tay ta bồi dưỡng. Sau này nếu như lập công lớn, ban thưởng chắc chắn không khiến các ngươi thất vọng!” Đạo Tà nói.
“Đa tạ hoàng thượng!” Cả chín người đồng thời quỳ xuống cung kính.
Sau đó, những người còn lại chán nản lắc đầu mà rời đi. Bọn hắn không dám hạ xuống huyết thệ, bởi vì tỷ như có một ngày, Đại Thiên sụp đổ, chính bọn hắn cũng phải sụp đổ theo, không cách nào thoát khỏi huyết thệ.
Nhưng bọn hắn vừa bước đi được mấy bước, Đạo Tà liền nói: “Đem ra ban thưởng chính thức cho bọn hắn. Mỗi người mười bình Thiên cấp đan dược, năm món thiên cấp pháp bảo đầy đủ trang bị, cho phép tiến nhập Đại Thiên Các tiếp nhận truyền thừa!”
Vừa nghe xong, ánh mắt chín người đang quỳ không khỏi sáng lên, lập tức một lần nữa hô to cảm tạ, dường như đối với vị hoàng đế này kính phục không thua gì Thiên công tử.
“Bệ hạ, ta muốn gia nhập!” Một tên khác bị lòng tham khiến cho quay lại, ánh mắt nhìn tới cầu xin.
Thế nhưng hắn chỉ thấy hoa mắt một cái, thân thể của bản thân đã xuất hiện ngay trước mắt mình không rõ nguyên do, hắn đã chết!
Đạo Tà ra tay không thương tiếc, khiến cho đám người kia không còn ý định quay đầu nữa, trực tiếp đi ra khỏi Bí Địa. Mà cùng lúc đó, Diệp Vô Trần cùng với Dã Chính đều cảm giác như mất mát đi thứ gì. Nhất là Dã Chính, tuy hắn nhận được Tu La Nhãn tiến hóa, thực lực tăng ca bước vào Thiên Quân cảnh, thế nhưng truyền thừa Tu La kia vẫn là nỗi tiếc nuối không thể ngơi trong lòng.
Thấy người đã đi hết, lúc này chín thiếu niên cũng đã nhận được phần thưởng cho riêng mình, tâm tình vẫn còn phấn khích không thôi. Lại chợt nghe Đạo Tà nói: “Về phần truyền thừa Đại Thiên Các, ai bước vào Địa Quân cảnh mới được tiến nhập tiếp nhận. Hiện tại các ngươi lui đi, theo Hồng Trấn Chu tới sắp xếp nơi ở! Ta sẽ sớm có sắp xếp riêng cho các ngươi!”
Nói xong, hắn liền quay sang nhìn Nhược Vân Hoa cùng Hồng Bạch Y, lúc này còn có việc quan trọng hơn cần giải quyết a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.