Chương 36: Gặp lại
An Ni bảo bối
20/07/2013
Eric này, em muốn kể cho anh nghe. Em chỉ luôn yêu một dạng đàn ông. Chàng trai mà em yêu và chia tay năm
mười sáu tuổi cũng như vậy. Có ngoại hình và tính cách giống nhau. Cứ
đơn nhất và rõ ràng như vậy. Dù cho em đã từng yêu nhiều chàng trai
khác, nhưng luôn chỉ có hai nguyên nhân. Họ quá tích cực tấn công em.
Hoặc bởi em thấy cô đơn. Nhưng cuối cùng vẫn luôn tan tành. Vâng. Cuối
cùng em vẫn phát hiện thấy họ rốt cuộc không phải là chàng trai mà em
yêu thương. Thứ tình cảm sai lầm và lợi dụng. Nhất định em phải thu hồi
lại. Em biết người đàn ông cần em sẽ ra sao. Chẳng còn nghi
ngờ gì nữa. Giống như một vết dao chém lên xương thịt, em biết vết đau
đó sẽ xảy ra ở vị trí thứ mấy cách trái tim. Em sờ thấy rất rõ. Em như
một người bị chém trọng thương. Mỗi ngày vươn người trở dậy lặng lẽ bước đi, không muốn để bất kỳ ai nhìn thấy. Đi trên đường phố huyên náo, chỉ có thể cảm nhận được nỗi đau của riêng mình, cô đơn xiết bao. Chàng trai mà em từng yêu, chỉ cần phút thứ năm trong đám đông đã có
thể nhận ra. Dù chàng thích vận bộ đồ đen. Chàng luôn trầm tĩnh. Chàng
giống như một loài cây có hình dáng cổ quái, se sẽ toả ra mùi dịch độc.
Ánh mắt chàng nhìn người khác luôn từ dưới lên, không thẳng thắn. Giống
như trái tim chàng khó đoán, vì khiếp sợ tình cảm nên luôn cố gắng giấu
giếm. Nhưng vẫn có thể nhận ra. Em nhận ra ngay sự bạc nhược
trong trái tim chàng. Chỉ là xem anh chơi theo cách nào. Cuộc đua này đã xảy ra ngay sau phút thứ năm chúng ta quen nhau. Chúng ta đua nhau
chạy. Xem ai chinh phục được ai trước. Ai bỏ rơi ai trước. Ai quên ai
trước. Trò chơi nhạy cảm này chỉ có thể xảy ra giữa hai đối
thủ cân bằng cân lực. Sẽ không có ai xen ngang. Sẽ không ai hay biết.
Chúng ta có quy tắc và tham vọng quyền lực của riêng mình. Kết quả trò
chơi đã được định đoạt, nằm trong tầm khống chế của anh và em. Không ai
có thể chơi cùng chúng ta. Chúng ta chính là đối thủ của nhau. Dù có rơi vào chảo lửa cũng liều thân. Bởi đã được định sẵn là người yêu của
nhau. Cô nói, trong cuộc đời em, trước đây, từng yêu nhiều
chàng trai và cũng từng được nhiều chàng trai yêu. Sau này, em tin mình
vẫn tiếp tục yêu những chàng trai mới hoặc được những chàng trai mới đem lòng yêu thương. Em sống trong những dằng dai của tình yêu, từng đau
thương những chưa hề thất vọng. Giống như đoá hoa xoè tung tới rách
cánh, hiểu rõ là thất bại trong hướng đi nhưng vẫn muốn bừng nở. Là tự
hiểu. Là không thể nào phòng chống. Cuộc đời đắm trong cơn mơ say như
thế. Ý nguyện chân thành và cương quyết như thế. Em biết nhất định mình sẽ yêu và bị yêu rất mãnh liệt và dữ dội. Như hoa đến kỳ, từ
lúc hé nở tới úa tàn không chút ân hận. Cuộc đời em như một cỗ máy
nghiền, không ngừng nạp mới và nhận đầy. Đó chính là ý nghĩa tận cùng
của cơn trống rỗng. Đó là tất cả những gì em có thể kể cho anh, Eric. Anh cứ vui vẻ như thế nhé. Hẹn gặp lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.