Quyển 3 - Chương 87: Dị biến
Thực Đường Bao Tử
10/04/2013
Tiểu Chuyên chứng kiến người đến, nhất thời bay đi bay lại, quay tròn lại, biểu đạt niềm vui trong lòng.
Tiêu Thần thấy thế mỉm cười, đưa tay vuốt ve hai cái, khiến nó càng trở nên hưng phấn lên.
Sau đó Tiểu Điện lại nháy mắt ủ rũ, dáng vẻ không còn chút hung hăng càn quấy kiêu ngạo nữa, bộ dáng trông thật tội nghiệp.
- Ngươi dừng ra vẻ đáng thương với ta, sau khi ta bế qua tu luyện thì có trới mới biết thằng nhóc đại gia gia ngươi phá phách như thế nào, có khi còn không để sư tôn ta vào mắt ấy chứ.
Tiêu Thần cười mắng, trong mắt lộ vẻ chăm chú.
Tiểu Điện thấy thế tự nhiên hiểu được chủ nhân có vẻ hơi tức giận, lập tức đàng hoàng lại không dám nhiều lời.
Lấy uy lực hiện giờ của Tiểu Điện thì ngay cả Lý Vũ Hiên cũng không để vào mắt, huống chi là Tiêu Thần. Nhưng chẳng biết làm sao, cứ đối mặt với Tiêu Thần thì trong lòng hắn lại luôn phát lạnh, không dám có chút càn rỡ nào.
- Nhớ kỹ, nếu lần sau còn bị ta phát hiện như thế thì ta sẽ cho ngươi đẹp mặt.
Tiêu Thần nói ra khiến Tiểu Điện thở phào, cũng không dám hung hăng càn quấy nữa, nhẹ nhàng thối lui qua một bên, lôi kéo cả Tiểu Chuyên còn chưa tẩy não thành công!
Ý tưởng của lão đại chính là cái để tiểu đệ thực hiện.
Cái mà lão đại yêu cầu chính là thứ tiểu đệ theo đuổi.
Hướng lão đại đi chính là mục tiêu tiểu đệ sẽ tới.
…..
Bất quá xem ra, Tiểu Điện muốn thực hiện cái mục tiêu này, vẫn là cả một chặng đường dài phải từ từ đi.
Tiêu Thần thấy thế bất đắc dĩ lắc đầu, cũng chả muốn hiểu thằng nãi này nữa, kính cẩn thi lễ nói:
- Sư tôn, ngài đến có việc gì à?
- Ha ha, không có gì, hôm nay nghe nói ngươi thử nghiệm cảnh giới đại thành của Thối Lôi đại trận, vi sư có chút không yên lòng nên đành qua đây coi nhưng xem ra quả thật ta nghĩ nhiều rồi.
Lý Vũ Hiện ôn hòa cười.
Hai người ở chung với nhau năm năm, tình cảm hiển nhiên cực kỳ khăng khít, khi nói chuyện tự nhiên cũng có chút tùy ý.
Tiêu Thần khẽ cười, vừa định mở miệng nói, thì đúng lúc này, một đạo uy áp khủng bố nháy mắt truyền từ bên trong dược viên ra. Cảm nhận được cỗ uy áp của khí tức này, sắc mặt hắn đại biến, độn quang chợt hiện trên người, gào thét bay thẳng vào trong dược viên.
Đồng tử Lý Vũ Hiên co rút lại, ống tay áo vung lên, thân ảnh trực tiếp biến mất.
Tiểu Điện thất kinh hô lên:
- Vị bà cô này bị làm sao vậy?
. . . . .
Bên ngoài Dược Viên.
Sắc mặt Tiêu Thần âm trầm, ánh mắt u ám, trong đó lóe ra một cỗ hàn quang, một khí tức lạnh lẽo ầm ầm phát ra từ cơ thể hắn.
Lúc này dược viên trước mặt tràn ngập mây đen dày đặc trong cấm chế, phóng ra từng khí tức lạnh như băng. Ở trong đám mây đen đó có một cỗ uy áp mạnh mẽ chầm chậm tản ra, giống như vị thần thượng cổ đã ngủ say hàng ngàn năm, bây giờ đang chậm rãi tỉnh lại.
Tuy rằng khí tức này cực kỳ lãnh đạm, nhưng lại ẩn chứa một thứ tôn quý vô tận, dường như ngay cả trời đất này cũng không áp chế nổi nó.
Đúng lúc đó, không gian bên ngoài Dược Viên bỗng dao động, thân ảnh Lý Vũ Hiên đã xuất hiện, ánh mắt nhìn vào dị biến bên trong dược viên, nhưng trong lòng dĩ nhiên cuộn lên một cỗ dao động.
Từ trong mây mù u ám đó phát ra một khí tức cực mạnh, đúng là đã làm hắn sợ hãi, sau đó không dám sinh ra chút phản kháng nào!
- Sao có thể chứ, sao ở Nhân Giân Giới lại có uy áp mạnh mẽ đến như vậy! Khí tức này vược xa tu sĩ cảnh giới Bất Trụy, chẳng nhẽ lại tồn tại một thứ giống như sách cổ ghi lại!
Sắc mặt hắn trở nên cực kỳ khó coi, đối mặt với cái loại đã vượt qua cực hạn tưởng tượng của mình, khiến cho lòng hắn rất bất an. Nếu hắc vụ này có ý định gây bất lợi với bọn họ thì e rằng.
Mà cùng lúc đó, Tiểu Điện, Tiểu Chuyên cũng đã tới đây, nhưng khi cảm ứng được cái ngưng trọng trong không khí, khiến tụi nó á khẩu không dám ho he gì.
- Sư tôn, nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyển gì?
Tiêu Thần trầm giọng nói, trong lòng hắn hiện giờ rất bấn loạn, lúc này Ngu Cơ đã chửa thương được năm năm, qua một năm dĩ nhiên thương thế nàng đã khỏi hẳn, nhưng ý thức nàng lại không có chút thức tỉnh, hơn nữa trong thời gian qua, mọi người cũng không cảm ứng được biến hóa trong đó. Cũng may là đã không xuất hiện cái gì bất thường, cho nên đám người Tiêu Thần mới không tiến vào bên trong xem xét.
Nhưng hôm nay lại đột nhiên có biến cố đã khiến hắn tự trách trong lòng, sớm biết như vậy thì hắn đã luôn luôn ở đây thủ hộ, bằng không Ngu Cơ cũng sẽ không bị rơi vào trong vòng nguy hiểm như vậy.
- Việc….Việc này sư tôn cũng không rõ, động phủ này chính là do Lang Huyên thượng nhân tạo ra, nhưng trong trí nhớ ta chưa từng thấy cái gì bí ẩn khác bên trong dược viên này.
Lý Vũ Hiên châu mày:
- Chẳng nhẽ trí nhớ ta chưa trọn vẹn nên mới quên mất việc này?
Tiêu Thần nghe vậy khiến sắc mặt không khỏi trở nên khó coi hơn, nhìn đám mây đen như mực này, sắc mặt hắn càng âm trầm, một lát sau ánh mắt ngưng lại, nói:
- Không được, tỷ tỷ vẫn ở trong đó, hiện giờ chắc chắn đang gặp nguy hiểm, đệ tử phải vào bên trong coi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Nói xong, đã muốn mạnh mẽ phá cấm chế tiến vào trong đó.
Sắc mặt Lý Vũ Hiên khẽ biến, nháy mắt ngăn lại, trầm giọng nói:
- Tiêu Thần đồ nhi, đừng mất bình tĩnh, với khí tức mạnh mẽ này thì kể cả hài thầy trò ta liên thủ cũng không phải là đối thủ đâu. Hơn nữa lúc này vẫn chưa biến rõ sự tình ra sao, có lẽ Ngu Cơ vẫn chưa xuất hiện nguy hiểm, người đừng quá xúc động.
Ánh mắt Tiêu Thần lóe lên, một lát sau chậm rãi lắc đầu:
- Tỷ tỷ đối với đệ tử ân trọng như núi, hắc vụ này quả thực quá mức dị thường, nếu để nàng vẫn ở trong đó, trong lòng đồ nhi quả thật rất bất an. Cho dù lần này không có chuyện gì trong đó, đệ tử vẫn muốn vào, đồ nhi không thể để tỷ tỷ gặp nạn được, dù có chết, đệ tử cũng sẽ bảo vệ nàng an toàn.
Âm thanh bình thản, nhưng trong đó lại rất kiên định.
Lý Vũ Hiên nghe vậy cười khổ, năm năm ở chung, tính nết tên đệ tử này hắn đã quá rõ, cũng hiểu được lúc này dù có khuyên bảo thế nào, thì Tiêu Thần cũng tuyệt đối không thay đổi tâm ý, khiến hắn hơi trầm ngâm, sau đó chậm rãi gật đầu.
- Một khi đã vậy, vi sư cũng cùng ngươi đi một lần.
Tiêu Thần nghe vậy định nói gì đó thì bị lão trừng mắt nhìn tới:
- Lão phu chỉ có mình ngươi làm đệ tử, đã đem mọi kỳ vọng phó thác vào ngươi, nếu ngươi xảy ra vấn đề gì, thử hỏi vi sư có sống thêm mấy ngày cũng có ích gì chứ?
Trong lòng Tiêu Thần cảm kích, nhưng không có nhiều lời, đem tất cả chuyện này để lại trong lòng.
- Đã vậy thì đồ nhi cùng sư tôn xông vào trong hắc vụ này coi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Âm thanh vừa dứt, Tiểu Điện, Tiểu Chuyên bay đến trước mặt, biến thành bộ dáng ban đầu của bọn chúng.
Trong lòng Tiêu Thần hiện lên chút lo lắng, ánh mắt dừng trên cấm chế dược viên, sau đó tay bắt đầu bài trừ cấm chế.
Nhưng đúng lúc này, bên trong cấm chế cũng truyền ra một tiếng hừ lạnh không cam lòng.
- Hừ! Lần này coi như vận khí ngươi tốt, tiểu tử này thật dám xông vào.
Âm thanh lãnh đạm, nhưng lại uyển chuyển êm tai, thanh thúy lãnh liệt giống như tiếng dòng suối chảy qua khe núi, cũng có vài phần mị lực ẩn hiện trong đó, cứ như vậy mà phát tán ra.
Âm thanh vưa dứt, uy áp đó rút đi mạnh mẽ như thủy triều, mà cũng lúc đó, hắc vụ trong dược viên giông như nước sôi kịch liệt quay cuồng, sau đó điên cuồng co rút lại ở phía trung tâm, giống như là đã bị cái gì đó cắn nuốt mất.
Sắc mặt Tiêu Thần cùng Lý Vũ Hiên trở nên ngưng trọng, trên người cả hai đều tản ra cỗ khí tức mãnh mẽ, gắt gao nhìn vào bên trong cấm chế này.
Hắc vụ biến mất, thuốc trong dược viên này từ từ hiện ra trước mắt.
Chí thấy trước kia mùi thuôc bốc nồng đậm, trong đó sinh ra vô số linh dược quý hiếm, thế nhưng lúc này đã hóa thành một mảnh tử địa! Vô số linh dược đã bị cắn nuốt hết, hiện giờ đã hóa thành mảnh đất cô quạnh đầy tro bụi. mà mặt đất nơi sương mù phủ đến, cũng giống như đã bị ăn mòn, biến thành màu tối đen, tản ra khí tức khiến người ta cảm thấy bất an.
Thuốc trong cả dược viên, phía trước quanh bãi đá chỗ Ngu Cơ nằm, lúc này hắc vụ vẫn bao vây lấy. Bên trong sương mù đó bỗng có một thân thể lung linh mềm mại lúc ẩn lúc hiện.
Đặc biệt đó là đôi mắt xinh đẹp như ngôi sao, hiện giờ đang tản ra mị lực kỳ dị, ánh mắt kia hình như xuyên thấu cả hắc vụ, trực tiếp nhìn đến Tiêu Thần bên ngoài cấm chế kia.
Bị ánh mắt này nhìn đến, sắc mặt Tiêu Thần nhất thời hơi đổi, đột nhiên trong đầu xuất hiện ảo giác, vô số thân thể mặc quần áo phong phanh thoắt ẩn thoắt hiện đầy kiều mị xuất hiện xung quanh hắn, mùi nữ nhân làm say lòng người phe phẩy ở chóp mũi hắn, lại liên tiếp bày ra các tư thế hấp dẫn khiến người khác phải xịt máu mũi.
Cái cổ trắng ngần, bộ ngực cao vút, thân thể mảnh mai, hai chân thon dài thẳng tắp, khéo léo dụ người.
Như vậy các tiểu mỹ nhân vây quanh thân, đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại, trong miện cúi đầu hát – tiếng ngâm nga lọt vào tai, nhất là các tiểu mỹ nữ có bộ dáng có vài phần giống với Cơ Nguyệt Vũ, Tử Yên, Lan Nhược Ly, Lý Tiểu Nghệ, như vậy điểm mị hoặc lại càng tăng thêm đến cực điểm.
Đối mặt với ảo ảnh đầy hương diễm trong đầu này, sắc mặt Tiêu Thần bình tĩnh lại, nhưng trong đôi mắt cũng hiện lên hàn quang.
Ảo ảnh như vậy, có lẽ năm năm trước sẽ tạo cho hắn không ít ảnh hưởng, nhưng trong khoảng thời gian này, hắn lợi dụng Thối Lôi hâp thu được lôi tinh lực về tu luyện, mà bên trong thế giới ngọc giản Khống Lôi thần thông, chịu trăm triệu các loại Lôi Đình oanh kích, tâm cảnh dĩ nhiên đã tăng lên đến trình độ rất cao!
Tâm tình vững vàng giống như một giếng nước yên tĩnh, mặc cho trời đất có sụp đổ, ta vẫn tiêu diêu như làn gió thổi qua!
Hiện tại, khi đối mặt với ảo ảnh đột nhiên phát sinh, Tiêu Thần nhíu mày, sau đó trong miệng hắn quát khẽ một tiếng lãnh đạm.
- Ảo ảnh, tan biến!
Âm thanh vừa dứt, trong cơ thể đột nhiên bốc lên một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ, khí tức này không có liên quan đến tu vi thần thông , đó chính là ý niệm phát ra, hóa thành một đạo kình thiên cự kiếm, nháy mắt chém tới các ảo ảnh trước mắt.
Một kiếm chém xuống, ảo ảnh tan vỡ, cảnh trước mắt đã khôi phục lại vẻ ban đầu.
Mà cùng lúc đó, trên thạch đài kia, nữ tử mị hoặc bỗng phát ra một tiếng rên, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần, cũng thoáng có thêm chút coi trọng.
- Hừ! Chẳng trách được ngươi lại nhơ mãi không quên được tiểu tử này, những thứ khác không nói, chỉ riêng tu vi tâm cảnh đã bất phàm rồi, quả nhiên có thể đem Thiên Ma mị hoặc của bổn quân phá vỡ.
Âm thanh nàng cực nhỏ, giống như là đang lầm bầm.
Mà đúng lúc này, hắc vụ bị cô gái này hút vào trong cơ thể, trước mặt hiện lên một cô gái giống như ma nữ với nụ cười đầy mị hoặc.
- Tỷ tỷ!
Thấy rõ diện mạo nàng, Tiêu Thần hoàn toàn khiếp sợ, sau đó sắc mặt bỗng âm trầm, một đạo sát khí bùng nổ từ trong cơ thể, cắm thẳng về phía chân trời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.