Đạo

Quyển 1 - Chương 67: Thôn linh!

Thực Đường Bao Tử

10/04/2013

Là thanh niên kiệt suất nhất trong Lạc Vân Cốc tứ mạch, ai cũng biết Đoạn Minh Hoa sư huynh đang đau khổ theo đuổi Cơ Nguyệt Vũ, nghe nói việc này được chưởng môn nhân ngấm ngầm ưng thuận, nhưng Cơ Nguyệt Vũ cũng là mỡ muối không thấm, không chút ý tứ đối với hắn. Nhưng hôm nay nàng đối với Tiêu Thần như thế, chẳng khác gì đương trường giáng cho Đoạn Minh Hoa một cái tát vang dội.

- Ha ha, tiểu đệ cũng có việc phải đi trước.

Lê Nguyệt Đô trong lòng cười lạnh, chưởng môn nhân ưng thuận việc giữa Đoạn Hoa Minh cùng Cơ Nguyệt Vũ, nếu hắn đã không cách nào cạnh tranh thì tự nhiên nguyện ý chứng kiến người này bẽ mặt.

Trong lúc nhất thời, không ít người cùng lấy các loại lí do để thối lui, ánh mắt nhìn về phía Đoạn Minh Hoa cũng đề vẻ khác thường.

- Tiêu Thần, tại ngày đại lễ tông môn, cho dù bị trừng phạt ta cũng sẽ khiến ngươi phải trả giá!

Đợi cho mọi người đều tán đi, Đoạn Minh Hoa sắc mặt nháy mắt trầm lại, mắt hiện lên vẻ âm tàn.

Dược cốc, phía trong Dược Viên.

Tiêu Thần ngồi khoanh chân, giờ phút này sắc mặt hắn biến thành màu đỏ tím, linh lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, không ngừng đem kiếm khí đang áp súc trong cơ thể bức ra ngoài.

- Phốc!

Đột nhiên, một đạo ô quang thoáng hiện trên đầu ngón tay Tiêu Thần, từ ngón cái tức khắc bắn tới mặt đất tạo thành lỗ nhỏ sâu không thấy đáy.

Tiêu Thần chậm rãi mở mắt, trong đó hiện lên vẻ âm u, cười lạnh nói:

- Hay cho mưu kế thâm độc, nếu ta không mau chóng đem kiếm khí này bức ra ngoài cơ thể, chỉ sợ không bao lâu sẽ vỡ nát đan điền, từ nay về sau trở thành một phế nhân.

- Quản Trọng, cái nhục ngày hôm này, ngày khác Tiêu Thần ta nhất định bước trên đại điện Tử Tiêu Tông trả lại ngươi toàn bộ!

Tiêu Thần đột ngột đứng lên, trên người bộc phát cường hoành khí tức lan ra tứ phía!

Một lúc sau, Tiêu Thần khôi phục bình tĩnh, trên mặt lộ vẻ trầm tư.

- Lần này ra ngoài tuy rằng thu hoạch rất nhiều, nhưng lại vẫn không có tìm được Trúc Cơ phương pháp, trước mắt đây mới là chuyện trọng yếu nhất.

Chỉ cần Trúc Cơ thành công, Tiêu Thần tin tưởng dựa vào pháp lực trụ cột thâm hậu của bản thân, sợ là trực tiếp có thể đạt tới cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ, hơn nữa bằng năng lực luyện đan nghịch thiên, tu vi sẽ tăng rất nhanh.

- Đúng rồi, Ngu Cơ có thân phận thần bí, có lẽ có thể biết được việc này.



Tiêu Thần trong lòng vừa động, lập tức thần thức tiến vào thức hải hỏi:

- Đạo hữu ở đâu?

Hồi lâu sau, Tiêu Thần vẫn không hề mất kiên nhẫn, lúc này âm thanh lười biếng mà tràn mị hoặc của Ngu Cơ mới vang lên:

- Nhân gia vừa rồi đang ngủ, sao thế, tiểu đệ đệ có sự tình gì tìm người ta?

Tiêu Thần nghiêm sắc mặt, không để ý Ngu Cơ trêu ghẹo, thoáng do dự, chậm rãi nói:

- Ta muốn biết, ngươi có phương pháp Trúc Cơ cho người không có linh căn không?

- Không có linh căn?

Giọng Ngu Cơ lộ vẻ hoặc, bất quá xoay chuyển tâm thần, thanh âm đột ngột đề cao:

- Như ngươi nói thì người không có linh căn không phải chính ngươi đấy chứ? Chẳng trách, tu vi ngươi đã sớm đạt cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng mười lắm. . .Á, không đúng, là Luyện Khí kỳ tầng mười sáu, ta tưởng rằng ngươi vì thiên đạo ân tứ trong truyền thuyết cho nên mới một mực tới giờ chưa có Trúc Cơ, nguyên lai là do ngươi không có linh căn!

Nói tới đây, Ngu Cơ cũng lộ vài phần kinh hãi.

- Tiểu đệ đệ, có thể nói cho tỷ tỷ biết, ngươi làm thế nào tu luyện tới cảnh giới này, hơn nữa lực lượng còn tinh thuần như thế không?

Tiêu Thần thoáng do dự, lập tức thản nhiên nói:

- Không dấu đạo hữu, tại hạ quả thật không có linh căn, lúc trước có thể bái nhập tông môn là nhờ sư tôn thương hại. Về phần thế nào tu luyện đến cảnh giới này, tại hạ không nói thì sau này đạo hữu cũng sẽ phát hiện.

- Ngu Cơ sống nhờ trong cơ thể Tiêu Thần, sự việc kim ấn dù không nói thì ngày sau nàng cũng sẽ phát hiện.

Lập tức, Tiêu Thần đem việc ban đầu lấy được kim ấn, sau đó có được năng lực luyện đan nghịch thiên thuật lại đại khái.

- Trên đời lại có bảo vật bực này, Tiêu Thần đạo hữu, không biết ngươi có thể lấy ra cho ta xem một chút không?

Ngu Cơ thanh âm rung động, lấy lịch duyệt của nàng vẫn chưa từng nghe qua tới kim ấn nghịch thiên này, ngữ khí không khỏi trở nên nghiêm túc.

Tiêu Thần nghe vậy cười khổ một tiếng, lắc đầu nói:



- Kim ấn dung nhập bên trong nguyên thần của ta, ta có thể cảm ứng được sự tồn tại của nó, nhưng không cách nào đem nó điều động, không thể làm đạo hữu thỏa mãn rồi.

Ngu Cơ mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng nàng sống nhờ trong cơ thể Tiêu Thần, chưa bao giờ cảm giác được gì khác thường với nguyên thần bên trong hắn, nhưng đối với việc này lại vài phần tin tưởng.

- Hì hì, không nghĩ tới tiểu đệ đệ lại có cơ duyên to lớn như thế, vốn ta còn lo Nhân Gian Giới không ai có thể giúp ta luyện đan dược kia, giờ mới phát hiện sợ rằng thế gian này không có Luyện Đan Sư nào lợi hại hơn ngươi.

Ngu Cơ liên tục cười duyên, thanh âm mềm yếu ngọt ngào, cực kỳ quyến rũ.

Tiêu Thần lòng có chút rung động, lập tức cười khổ một tiếng thu liễm tâm thần, sức mị hoặc của Ngu Cơ thật sự quá mức cường đại, vội vàng chuyển hướng đề tài hỏi:

- Đạo hữu đã biết được sự tình, không biết có biện pháp nào giúp ta thành công Trúc Cơ không?

Thoáng im lặng,lúc này thanh âm Ngu Cơ mới chậm rãi vang lên:

- Người không có linh căn tuy có thể dựa vào đan dược linh vật lực để tu luyện, nhưng vô pháp tiến vào Trúc Cơ cảnh giới!

Tiêu Thần nghe vậy bỗng trầm sắc mặt, nói như vậy chẳng phải tu vi hắn chỉ có thể dừng ở bước này! Điều này làm hắn không cam tâm!

- Linh căn giống như một hạt giống, tu sĩ đả tọa tu luyện ngưng tụ linh lực giống như là tích lũy một loại chất dinh dưỡng, đạt tới hoặc vượt quá một giới hạn nhất định, linh căn có thể dưới sự tẩm bổ của chất dinh dưỡng mà tiến hóa, tương ứng tu vi cấp bậc tu sĩ sẽ tăng lên. Nhưng với người không có linh căn, cho dù tích lũy thâm hậu hơn nữa, không có lạp hạt giống kia cũng sẽ không có gì biến hóa.

Ngu Cơ như hồi tưởng thanh âm thản nhiên vang lên, khiến sắc mặt Tiêu Thần càng thêm khó coi.

- Chẳng lẽ không có biện pháp nào khác?

Tiêu Thần chưa từ bỏ ý định hỏi.

- Phương pháp khác?

Ngu Cơ nghe vậy thoáng ngây người, mãi lúc sau, khi Tiêu Thần không nhịn được muốn mở miệng thúc giục, nàng mới mở miệng nói:

- Từ xưa đến nay hàng ngàn vạn tu sĩ, luôn có bậc tiên hiền vượt mọi chông gai khai sáng mở đường, không có linh căn muốn Trúc Cơ cũng không phải không có biện pháp. Mấy vạn năm trước, không biết vị ma đạo đại năng nào đã sáng tạo ra một biện pháp gọi là —— Thôn linh!

- Chỉ cần ngươi có thể tìm được một người thuộc huyết mạch chí thân có cùng căn nguyên với ngươi, mà trong cơ thể hắn có linh căn, ngươi dựa theo sự phân phó của ta bày trận pháp, thôn tính toàn thân huyết nhục của hắn, có thể vượt qua tám phần nắm chắc đạt được linh căn trong cơ thể hắn. Có linh căn, lấy tu vi trước mắt của ngươi, đạt Trúc Cơ kỳ là việc dễ như trở bàn tay.

Đồng căn nguyên, tương đồng huyết mạch, thôn phệ toàn thân huyết nhục tinh hoa, Tiêu Thần thoáng sửng sốt, lập tức chậm rãi lắc đầu, không nói hắn thân là con một không huynh đệ tỉ muội, mặc dù là có, hắn cũng trăm triệu làm không ra việc nhân thần cộng phẫn như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook