Đập Vỡ Chậu Hoa Cướp Nam Chính
Chương 8: Cái nhìn đầy thân thiện
Chanhdaay
21/08/2024
Đã đến trường cùng nhau thì phải đến lớp cùng nhau. Khi hai người chúng tôi bước vào thì hầu như cả lớp đều trầm trồ nhìn theo, có vài người còn trêu chọc rằng.
- Huỳnh An Nhi, cậu cũng lợi hại thật đó mới về trường thôi đã cướp được trái tim lạnh giá của lớp trưởng chúng tôi rồi!
Haha, các cậu đúng là hài hước thật. Chỉ là đi chung xe đến trường thôi mà có cần vậy không.
Tôi chỉ cười cười rồi về chỗ mình, còn Hạo Hiên thì vẫn bộ dạng thư sinh đó điềm đạm bước từng bước về chỗ mình.
- Hạo Hiên, thật à? Tôi không ngờ nha!!!
Cái giọng cao cao này chắc hẳn là Trương Tấn Khang rồi đây. Cậu ấy là bạn thân của nam chính, được chị Song Ngư ví như cá với nước, sông với thuyền.
Khi nghe Tấn Khang nói thế, Hạo Hiên không rảnh mà chỉ lườm cậu bạn mình một cái.
Tuy không quay xuống nhưng tôi có thể tưởng tượng cảnh vừa rồi. Thử nghĩ xem một người như đứa con nít lớp 10 chơi thân với ông cụ non 81 vậy.... Chỉ cần nghĩ thế thôi thì tôi đã thấy mắc cười rồi.
- An Nhi cậu với Hạo Hiên có quen biết nhau từ trước à?
Lần này là đến phiên cô bạn của tôi hỏi chuyện. Nói quen thì cũng không đúng lắm, nhưng nói chưa thì cũng không hẳn..... Có thể nói là không ai có thể hiểu Dương Hạo Hiên ấy bằng Lý An Nhiên thì sẽ đúng nhất.
Tuy trong đầu đinh ninh nghĩ thế nhưng làm sao tôi dám nói ra câu đó khi chỉ mới gặp cậu ta có hai ngày. Nhỡ mà có lỡ lời thì chỉ rước họa vào thân.
- Không có quen, chỉ là nhà tớ chuyển tới gần nhà cậu ấy thôi. Chắc là sẽ đi học chung dài dài á.
Tôi cười đùa nói với Trịnh Mỹ Dung vậy thôi nhưng lại có sát khí từ bàn trên chuyền xuống khiến tôi lạnh cả sống lưng. Một ánh mắt khá là "Thân thiện" từ cô lớp phó Lưu Thảo Ly dành tặng cho học sinh mới này sao.
- Tớ nghe bảo ba mẹ cậu làm việc nước ngoài nên cậu mới chuyển về đây nhỉ?
- Đúng vậy.... Nhưng có chuyện gì à?
- Không có gì.... Nhưng gái thành phố luôn thích gạ gẫm người khác vậy à.
Nói xong câu "Không có gì" thì Lưu Thảo Ly đã xoay người lên, tưởng làm vậy thì tôi sẽ không nghe vế sau chắc. Nhưng mà lạ nhỉ, nữ chính vốn là con người vậy sao?
Trong tiểu thuyết, chị Song Ngư không đề cập đến nữ chính quá nhiều, hầu như chỉ miêu ta sơ lược qua xong rồi đi thẳng vào vấn đề luôn. Mãi đến khi biết nhà nữ chính có chuyện tôi mới ấn tượng về con người Thảo Ly thôi.
Cứ tưởng, cũng vì tình yêu nên cuối truyện mới vậy.... Ai ngờ, mới đầu mà tính tình đã vậy rồi, chắc tôi phải để ý cô này nhiều thêm mới được. Càng nghĩ càng thấy Dương Hạo Hiên đáng thương, thương một người luôn bắt mình chờ đợi, đã vậy đến cuối tác phẩm cũng phải chờ nữa chứ. Kể ra, cậu ấy vừa có tài và có sắc, gia đình cũng đâu đến nổi vậy mà lại gặp phải cái kết tuy về với nhau nhưng không công bằng tí nào.
Bởi thế, Lý An Nhiên này sẽ giúp cậu một tay nhá nam chính. Tìm thấy một người xứng đáng với cậu hơn, tốt hơn nữ chính kia gấp 10000 lần.
Tiết học đầu tiên cũng bắt đầu, là môn anh văn do chính thầy chủ nhiệm đảm nhận.
Chắc chuyện lần trước thầy còn cay tôi lắm hay sao á, mà vừa vào lớp thấy mặt tôi thầy đã bắt đứng lên trả lời rồi.
- Huỳnh An Nhi đứng lên cho thầy biết câu này có nghĩa là gì.
Thầy nha, thầy đừng có xem thường em nha. Thật ra chuyện hôm trước tôi nói điều là thật. Hồi còn là học sinh, tôi là học sinh của khối CD, tức là chuyên về toán, tiếng anh và ngữ văn. Có thể lí và hóa tôi chẳng biết gì nhưng còn về ba môn này thì chưa chắc ai học lại tôi đâu. Vì trí nhớ của tôi rất tốt nên chỉ cần chịu tập trung lắng nghe học thì 50% là về khỏi cần học lại.
Vì thế nên khi tôi đứng lên nói trôi chảy dòng chữ trên bảng khiến ai cũng giật mình, vì một chữ tôi cũng không bị vấp.
Chắc sau lần này thầy Vương chủ nhiệm sẽ có cái nhìn khác về Huỳnh An Nhi này thôi.
- Tốt, tốt lắm! Sau này bài tập môn anh, em sẽ là người phụ trách nhé.
- Dạ.
Tôi vừa ngồi xuống thì Trương Tấn Khang phía sau đã gõ bàn khen ngợi.
- Này Huỳnh An Nhi cậu cũng lợi hại quá rồi đấy. Lớp chúng ta dù đứng đầu toàn khối nhưng cũng không ai nói tiếng anh trôi chảy như cậu đâu.
- Cậu quá khen rồi, tại tớ hay đọc những captions bằng tiếng anh trên mạng nên mới dịch được thôi.
- Ây đã xinh gái rồi khiêm tốn nữa chứ, đúng là xứng đáng với Hạo Hiên quá rồi.
Gì vậy ông anh:)))
Nụ cười tôi cũng méo mó khi nghe câu cuối đó luôn. Tôi chỉ mới vào lớp thôi nên cũng không muốn vướng phải rắc rối gì nhiều đâu nha. Ánh mắt thân thiện khi sáng thôi là đủ cho hôm nay rồi.
Gương mặt Hạo Hiên thì tối sầm lại, đôi mắt sắc bén nhìn Tấn Khang khiến cậu cũng nhe răng ra cười trừ. Chứ trong nội tâm chắc cũng rén đến nơi rồi.
Cả buổi học hôm ấy cứ như thế cũng kết thúc. Tối nay tôi phải về nhà lập ra sơ đồ mới được để hệ thống lại hết các nhân vật cũng như mối quan hệ của họ. Như thế thì sẽ dễ dàng nắm bắt tình hình hơn, chứ tôi có linh cảm không lành lắm. Bởi vì có thêm sự xuất hiện của Huỳnh An Nhi nên có những tình tiết đến tôi còn không ngờ đến được.
- Huỳnh An Nhi, cậu cũng lợi hại thật đó mới về trường thôi đã cướp được trái tim lạnh giá của lớp trưởng chúng tôi rồi!
Haha, các cậu đúng là hài hước thật. Chỉ là đi chung xe đến trường thôi mà có cần vậy không.
Tôi chỉ cười cười rồi về chỗ mình, còn Hạo Hiên thì vẫn bộ dạng thư sinh đó điềm đạm bước từng bước về chỗ mình.
- Hạo Hiên, thật à? Tôi không ngờ nha!!!
Cái giọng cao cao này chắc hẳn là Trương Tấn Khang rồi đây. Cậu ấy là bạn thân của nam chính, được chị Song Ngư ví như cá với nước, sông với thuyền.
Khi nghe Tấn Khang nói thế, Hạo Hiên không rảnh mà chỉ lườm cậu bạn mình một cái.
Tuy không quay xuống nhưng tôi có thể tưởng tượng cảnh vừa rồi. Thử nghĩ xem một người như đứa con nít lớp 10 chơi thân với ông cụ non 81 vậy.... Chỉ cần nghĩ thế thôi thì tôi đã thấy mắc cười rồi.
- An Nhi cậu với Hạo Hiên có quen biết nhau từ trước à?
Lần này là đến phiên cô bạn của tôi hỏi chuyện. Nói quen thì cũng không đúng lắm, nhưng nói chưa thì cũng không hẳn..... Có thể nói là không ai có thể hiểu Dương Hạo Hiên ấy bằng Lý An Nhiên thì sẽ đúng nhất.
Tuy trong đầu đinh ninh nghĩ thế nhưng làm sao tôi dám nói ra câu đó khi chỉ mới gặp cậu ta có hai ngày. Nhỡ mà có lỡ lời thì chỉ rước họa vào thân.
- Không có quen, chỉ là nhà tớ chuyển tới gần nhà cậu ấy thôi. Chắc là sẽ đi học chung dài dài á.
Tôi cười đùa nói với Trịnh Mỹ Dung vậy thôi nhưng lại có sát khí từ bàn trên chuyền xuống khiến tôi lạnh cả sống lưng. Một ánh mắt khá là "Thân thiện" từ cô lớp phó Lưu Thảo Ly dành tặng cho học sinh mới này sao.
- Tớ nghe bảo ba mẹ cậu làm việc nước ngoài nên cậu mới chuyển về đây nhỉ?
- Đúng vậy.... Nhưng có chuyện gì à?
- Không có gì.... Nhưng gái thành phố luôn thích gạ gẫm người khác vậy à.
Nói xong câu "Không có gì" thì Lưu Thảo Ly đã xoay người lên, tưởng làm vậy thì tôi sẽ không nghe vế sau chắc. Nhưng mà lạ nhỉ, nữ chính vốn là con người vậy sao?
Trong tiểu thuyết, chị Song Ngư không đề cập đến nữ chính quá nhiều, hầu như chỉ miêu ta sơ lược qua xong rồi đi thẳng vào vấn đề luôn. Mãi đến khi biết nhà nữ chính có chuyện tôi mới ấn tượng về con người Thảo Ly thôi.
Cứ tưởng, cũng vì tình yêu nên cuối truyện mới vậy.... Ai ngờ, mới đầu mà tính tình đã vậy rồi, chắc tôi phải để ý cô này nhiều thêm mới được. Càng nghĩ càng thấy Dương Hạo Hiên đáng thương, thương một người luôn bắt mình chờ đợi, đã vậy đến cuối tác phẩm cũng phải chờ nữa chứ. Kể ra, cậu ấy vừa có tài và có sắc, gia đình cũng đâu đến nổi vậy mà lại gặp phải cái kết tuy về với nhau nhưng không công bằng tí nào.
Bởi thế, Lý An Nhiên này sẽ giúp cậu một tay nhá nam chính. Tìm thấy một người xứng đáng với cậu hơn, tốt hơn nữ chính kia gấp 10000 lần.
Tiết học đầu tiên cũng bắt đầu, là môn anh văn do chính thầy chủ nhiệm đảm nhận.
Chắc chuyện lần trước thầy còn cay tôi lắm hay sao á, mà vừa vào lớp thấy mặt tôi thầy đã bắt đứng lên trả lời rồi.
- Huỳnh An Nhi đứng lên cho thầy biết câu này có nghĩa là gì.
Thầy nha, thầy đừng có xem thường em nha. Thật ra chuyện hôm trước tôi nói điều là thật. Hồi còn là học sinh, tôi là học sinh của khối CD, tức là chuyên về toán, tiếng anh và ngữ văn. Có thể lí và hóa tôi chẳng biết gì nhưng còn về ba môn này thì chưa chắc ai học lại tôi đâu. Vì trí nhớ của tôi rất tốt nên chỉ cần chịu tập trung lắng nghe học thì 50% là về khỏi cần học lại.
Vì thế nên khi tôi đứng lên nói trôi chảy dòng chữ trên bảng khiến ai cũng giật mình, vì một chữ tôi cũng không bị vấp.
Chắc sau lần này thầy Vương chủ nhiệm sẽ có cái nhìn khác về Huỳnh An Nhi này thôi.
- Tốt, tốt lắm! Sau này bài tập môn anh, em sẽ là người phụ trách nhé.
- Dạ.
Tôi vừa ngồi xuống thì Trương Tấn Khang phía sau đã gõ bàn khen ngợi.
- Này Huỳnh An Nhi cậu cũng lợi hại quá rồi đấy. Lớp chúng ta dù đứng đầu toàn khối nhưng cũng không ai nói tiếng anh trôi chảy như cậu đâu.
- Cậu quá khen rồi, tại tớ hay đọc những captions bằng tiếng anh trên mạng nên mới dịch được thôi.
- Ây đã xinh gái rồi khiêm tốn nữa chứ, đúng là xứng đáng với Hạo Hiên quá rồi.
Gì vậy ông anh:)))
Nụ cười tôi cũng méo mó khi nghe câu cuối đó luôn. Tôi chỉ mới vào lớp thôi nên cũng không muốn vướng phải rắc rối gì nhiều đâu nha. Ánh mắt thân thiện khi sáng thôi là đủ cho hôm nay rồi.
Gương mặt Hạo Hiên thì tối sầm lại, đôi mắt sắc bén nhìn Tấn Khang khiến cậu cũng nhe răng ra cười trừ. Chứ trong nội tâm chắc cũng rén đến nơi rồi.
Cả buổi học hôm ấy cứ như thế cũng kết thúc. Tối nay tôi phải về nhà lập ra sơ đồ mới được để hệ thống lại hết các nhân vật cũng như mối quan hệ của họ. Như thế thì sẽ dễ dàng nắm bắt tình hình hơn, chứ tôi có linh cảm không lành lắm. Bởi vì có thêm sự xuất hiện của Huỳnh An Nhi nên có những tình tiết đến tôi còn không ngờ đến được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.