Đập Vỡ Chậu Hoa Cướp Nam Chính
Chương 24: Muốn thì tìm cách
Chanhdaay
24/08/2024
"Giải đấu ba trường!"
Phải rồi ha! Sao tôi lại có thể quên bén đi chi tiết này thế. Nó chính là cột mốc để nam chính thích nữ chính kia mà.
Thật là, đúng là già cả rồi! (2"
Giải đấu ba trường là cuộc thi do tỉnh tổ chức, nó được xem như cuộc thi để chọc lọc ra nhân tài của tỉnh, từ đó đại diện đi thi thành phố rồi đến quốc gia.
Tỉnh X này có ba trường trung học phổ thông nên gọi là giải đâu ba trường. Năm nào cũng tổ chức và năm nào cũng là nam nữ chính đại diện cho trường.
Thật ra, không quan trọng lớp nào chỉ cần giỏi thật sự thì có thể tham gia. Mà cái đó thì cũng do nhà trường quyết định thôi.
Ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng Huỳnh An Nhi này cũng có thể tự tin nở nụ cười của kẻ chiến thắng.
- Các cậu, tớ có ý này..... Nhưng lớp trưởng, lần này cậu phải thuộc phe tớ!
Cả bốn người chúng tôi cùng nhau thì thầm to nhỏ làm mọi người xung quanh tò mò. Đặc biệt là nữ chính, căng con mắt ra nhìn "bé ba" như tôi.
Sau một lúc thảo luận, nam chính là người bước lên bục giảng để bày tỏ quan điểm của nhóm.
- Tiết này là là tiết anh văn cuối cùng... Nhưng các cậu có muốn điều đó không?
Cả lớp ngồi phía dưới đồng thanh đáp: "Không!"
Vậy lần này, chúng ta cùng nhau chứng minh cho thầy hiệu trưởng biết, thầy Vương thật sự có năng lực dẫn dắt lớp mình!Được!Không khí như được thăng hoa trong tích tắc, tiếng tim đập cũng rõ vang lên từng nhịp. Chẳng biết là vì người đang đứng quá đẹp trai hay vì tôi đã hoàn toàn hòa tan với nơi đây nữa.
Lớp trưởng vậy chúng ta cần làm gì đây?Sắp tới sẽ có giải thi đấu ba trường. Tôi muốn nhân cơ hội này để chứng minh thực lực của chúng ta ngày một tiền bộ.Có vài người không hiểu, vậy thì làm sao để thầy hiệu trưởng đổi ý chứ. Rõ ràng nó đâu liên quan tới thầy Vương là bao, vì giáo viên bộ môn khác cũng rất tâm huyết với nghề mà.
Tôi hiểu được suy nghĩ của mọi người nên đứng lên nháy mắt với Hạo Hiên. Q
- Các bạn, có lẽ nói ra hơi mạo hiểm. Nhưng cuộc thi lần này tớ sẽ là người tham gia!
Nghe đến đó người bất ngờ nhiều nhất là nữ chính, và người lên tiếng phản đối tức khắc cũng là nữ chính - Lưu Thảo Ly.
- Tớ không đồng ý. Đã biết lần này quan trọng đến thế thì làm sao để cậu đại diện thi đấu được. Vả lại năng lực học tập của cậu chỉ chạm điểm 8 thì làm sao đấu lại trường khác.
Lí lẽ đó không sai, cũng rất thuyết phục. Những bạn khác cũng hơi hoài nghi nhân sinh, đưa cặp mắt e dè không tin tưởng nhìn An Nhi này.
Làm gì mà phải hốt chứ!
Tôi đâu có bảo mình tài giỏi như cậu, cũng đầu có bảo một mình đi thi!
- Lớp phó à, có lẽ cậu hiểu sai ý tớ rồi. Tớ nói tớ tham gia nhưng đâu nói sẽ đi một mình vả lại cũng chưa nói thi mồn nào mà!
Dương Hạo Hiên đứng trên bục cũng hẳng giọng một tiếng rồi nói tiếp.
- An Nhi tuy là học sinh mới nhưng tôi công nhận trình độ tiếng anh của cậu ấy rất giỏi và vượt cả lớp chúng ta.
Nên lần này, cậu ấy sẽ đại diện tham gia thi môn tiếng anh. Các cậu có ai còn ý kiến gì không? 2
Gì mà bá đạo vậy lớp trưởng, cậu hỏi bằng giọng đó thì ai có hai lá gan mới dám có ý kiến đó.
-Tớ đồng ý. Đề An Nhi tham gia đi có gì chứng minh được lớp chúng ta không yếu kém tiếng anh. Cũng chứng minh được thầy Vương không chỉ có năng lực dạy học mà còn có thể dẫn dắt lớp mình!
Lần này đến lượt Trương Tấn Khang đứng lên phát biểu, vẻ mặt ngông nghênh ấy là nét đặc trưng để không nhầm lẫn cậu ta với bất kì ai.
Cũng có lí. Tớ đồng ý!Tớ cũng vậy!Đáng lẽ kết thúc ở đây quá đẹp rồi nhưng nữ chính quyết tâm hơn thua và lại có ý kiến.
- Nhưng An Nhi dù sao cũng là học sinh mới. Nếu cậu ấy có thắng thì cũng đâu chứng minh được gì với thầy hiệu trưởng về năng lực của thầy Vương!
Nữ chính ơi là nữ chính, lúc nào cần nói thì mình hãy lên tiếng. Tôi đâu có giành hết thoại của cậu đâu mà miệng cậu nhanh hơn não vậy. Dĩ nhiên là với bộ não siêu phàm này thì tôi tính hết cả rồi. Đã đánh thì phải thắng chứ!
Môi tôi giật giật định cất tiếng kêu oan thì bị Dương Hạo Hiên nói trước.
- Cậu không cần lo vì lần này tôi sẽ tham gia cùng cậu ấy!
Lưu Thảo Ly như không tin vào tai mình, cô ấy trợn tròn mắt nhìn Hạo Hiên. Thật không ngờ chứ gì nữ chính ơi, người bạn đồng hành môn toán với cậu hai năm qua giờ chuyển sang thi môn tiếng anh rồi. 2*
Sao mà đỡ được!
Đến như thế Lưu Thảo Ly mới chịu im lặng ngồi xuống. Tôi thừa thắng xong lên nói thêm một cậu.
Nhưng lớp phó, cậu không cần buồn vì Trịnh Mỹ Dung sẽ tham gia thi toán với cậu năm nay.Còn môn lí là Trương Tấn Khang và Lê Minh Hạo.Còn bộ môn hóa thì tôi không chắc, vì đó giờ tôi không chú ý nên môn này lắm. Hồi còn ngồi ghế nhà trường cũng vậy, tôi chỉ thi hóa vừa trên điểm trung bình là vui rồi. Thấy tôi đứng hình thì nam chính liền tinh tế tiếp lời.
- Môn hóa là Anh Đào và Phúc Duy nhé! 2°
Cả lớp cùng nhau tán thành, bây giờ chỉ chờ đến sáng mai lên văn phòng trình bày với thầy hiệu trưởng nữa thôi.
Phải rồi ha! Sao tôi lại có thể quên bén đi chi tiết này thế. Nó chính là cột mốc để nam chính thích nữ chính kia mà.
Thật là, đúng là già cả rồi! (2"
Giải đấu ba trường là cuộc thi do tỉnh tổ chức, nó được xem như cuộc thi để chọc lọc ra nhân tài của tỉnh, từ đó đại diện đi thi thành phố rồi đến quốc gia.
Tỉnh X này có ba trường trung học phổ thông nên gọi là giải đâu ba trường. Năm nào cũng tổ chức và năm nào cũng là nam nữ chính đại diện cho trường.
Thật ra, không quan trọng lớp nào chỉ cần giỏi thật sự thì có thể tham gia. Mà cái đó thì cũng do nhà trường quyết định thôi.
Ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng Huỳnh An Nhi này cũng có thể tự tin nở nụ cười của kẻ chiến thắng.
- Các cậu, tớ có ý này..... Nhưng lớp trưởng, lần này cậu phải thuộc phe tớ!
Cả bốn người chúng tôi cùng nhau thì thầm to nhỏ làm mọi người xung quanh tò mò. Đặc biệt là nữ chính, căng con mắt ra nhìn "bé ba" như tôi.
Sau một lúc thảo luận, nam chính là người bước lên bục giảng để bày tỏ quan điểm của nhóm.
- Tiết này là là tiết anh văn cuối cùng... Nhưng các cậu có muốn điều đó không?
Cả lớp ngồi phía dưới đồng thanh đáp: "Không!"
Vậy lần này, chúng ta cùng nhau chứng minh cho thầy hiệu trưởng biết, thầy Vương thật sự có năng lực dẫn dắt lớp mình!Được!Không khí như được thăng hoa trong tích tắc, tiếng tim đập cũng rõ vang lên từng nhịp. Chẳng biết là vì người đang đứng quá đẹp trai hay vì tôi đã hoàn toàn hòa tan với nơi đây nữa.
Lớp trưởng vậy chúng ta cần làm gì đây?Sắp tới sẽ có giải thi đấu ba trường. Tôi muốn nhân cơ hội này để chứng minh thực lực của chúng ta ngày một tiền bộ.Có vài người không hiểu, vậy thì làm sao để thầy hiệu trưởng đổi ý chứ. Rõ ràng nó đâu liên quan tới thầy Vương là bao, vì giáo viên bộ môn khác cũng rất tâm huyết với nghề mà.
Tôi hiểu được suy nghĩ của mọi người nên đứng lên nháy mắt với Hạo Hiên. Q
- Các bạn, có lẽ nói ra hơi mạo hiểm. Nhưng cuộc thi lần này tớ sẽ là người tham gia!
Nghe đến đó người bất ngờ nhiều nhất là nữ chính, và người lên tiếng phản đối tức khắc cũng là nữ chính - Lưu Thảo Ly.
- Tớ không đồng ý. Đã biết lần này quan trọng đến thế thì làm sao để cậu đại diện thi đấu được. Vả lại năng lực học tập của cậu chỉ chạm điểm 8 thì làm sao đấu lại trường khác.
Lí lẽ đó không sai, cũng rất thuyết phục. Những bạn khác cũng hơi hoài nghi nhân sinh, đưa cặp mắt e dè không tin tưởng nhìn An Nhi này.
Làm gì mà phải hốt chứ!
Tôi đâu có bảo mình tài giỏi như cậu, cũng đầu có bảo một mình đi thi!
- Lớp phó à, có lẽ cậu hiểu sai ý tớ rồi. Tớ nói tớ tham gia nhưng đâu nói sẽ đi một mình vả lại cũng chưa nói thi mồn nào mà!
Dương Hạo Hiên đứng trên bục cũng hẳng giọng một tiếng rồi nói tiếp.
- An Nhi tuy là học sinh mới nhưng tôi công nhận trình độ tiếng anh của cậu ấy rất giỏi và vượt cả lớp chúng ta.
Nên lần này, cậu ấy sẽ đại diện tham gia thi môn tiếng anh. Các cậu có ai còn ý kiến gì không? 2
Gì mà bá đạo vậy lớp trưởng, cậu hỏi bằng giọng đó thì ai có hai lá gan mới dám có ý kiến đó.
-Tớ đồng ý. Đề An Nhi tham gia đi có gì chứng minh được lớp chúng ta không yếu kém tiếng anh. Cũng chứng minh được thầy Vương không chỉ có năng lực dạy học mà còn có thể dẫn dắt lớp mình!
Lần này đến lượt Trương Tấn Khang đứng lên phát biểu, vẻ mặt ngông nghênh ấy là nét đặc trưng để không nhầm lẫn cậu ta với bất kì ai.
Cũng có lí. Tớ đồng ý!Tớ cũng vậy!Đáng lẽ kết thúc ở đây quá đẹp rồi nhưng nữ chính quyết tâm hơn thua và lại có ý kiến.
- Nhưng An Nhi dù sao cũng là học sinh mới. Nếu cậu ấy có thắng thì cũng đâu chứng minh được gì với thầy hiệu trưởng về năng lực của thầy Vương!
Nữ chính ơi là nữ chính, lúc nào cần nói thì mình hãy lên tiếng. Tôi đâu có giành hết thoại của cậu đâu mà miệng cậu nhanh hơn não vậy. Dĩ nhiên là với bộ não siêu phàm này thì tôi tính hết cả rồi. Đã đánh thì phải thắng chứ!
Môi tôi giật giật định cất tiếng kêu oan thì bị Dương Hạo Hiên nói trước.
- Cậu không cần lo vì lần này tôi sẽ tham gia cùng cậu ấy!
Lưu Thảo Ly như không tin vào tai mình, cô ấy trợn tròn mắt nhìn Hạo Hiên. Thật không ngờ chứ gì nữ chính ơi, người bạn đồng hành môn toán với cậu hai năm qua giờ chuyển sang thi môn tiếng anh rồi. 2*
Sao mà đỡ được!
Đến như thế Lưu Thảo Ly mới chịu im lặng ngồi xuống. Tôi thừa thắng xong lên nói thêm một cậu.
Nhưng lớp phó, cậu không cần buồn vì Trịnh Mỹ Dung sẽ tham gia thi toán với cậu năm nay.Còn môn lí là Trương Tấn Khang và Lê Minh Hạo.Còn bộ môn hóa thì tôi không chắc, vì đó giờ tôi không chú ý nên môn này lắm. Hồi còn ngồi ghế nhà trường cũng vậy, tôi chỉ thi hóa vừa trên điểm trung bình là vui rồi. Thấy tôi đứng hình thì nam chính liền tinh tế tiếp lời.
- Môn hóa là Anh Đào và Phúc Duy nhé! 2°
Cả lớp cùng nhau tán thành, bây giờ chỉ chờ đến sáng mai lên văn phòng trình bày với thầy hiệu trưởng nữa thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.