Chương 30
Hân Hân Hướng Vinh
12/05/2014
Tay ecủa anh cdto lớn mà cấm áp, 9nắm chặt 7atay cô, chặt 4đến mức 4ecó chút 48đau. Thật 2ra Hạ Tử 83Khâm cũng 3abiết, mình 75quá manh 74động, cô 32trở lại 1thì sao chứ? 9bSự thật 6chính là 3sự thật, 2bcho dù có 6emặt cô cũng 84không cải 7biến được 3gì.
Bắt 4anh vứt 6bỏ đứa 0bé kia, mặc edù anh chịu, 57cô cũng không 1thể, bản 5thân chính 1là cô nhi, 1bchẳng lẽ 4nhẫn tâm 77vì hạnh fphúc của f7mình, bắt cđứa bé 9acũng trở 8athành cô d8nhi ư? Nhưng 2fbảo phải f7rời khỏi 87anh, cô cũng 0không làm 11được.
Lần 7đầu tiên cHạ Tử Khâm 6ý thức cdđược, 9yêu thì ra clà có thể c6hèn mọn 7đến vậy, fcô thương 1anh, người c8phụ nữ 36kia là nợ 7cũ của 5aanh, thậm 1echí đứa 3abé kia. . 1c © DiendanLeQuyDon.com. . . . Nhưng 5bảo Hạ bTử Khâm ckhông chút 54cách ngại 5fchấp nhận 6tất cả, 28cô càng 3bkhông làm bđược, ecô giống 50như một 7fcon thiêu 7dthân bị 11nhốt ở adtrong lọ fthủy tinh 47đóng kín, 5chạy khắp 05xung quanh dvẫn không 57tìm được b3lối ra.
Hạ 5Tử Khâm fphát hiện, ctình yêu acủa cô 8thật giống 9như người 97lữ hành cphải băng 59rừng vượt 7núi, một 02ngọn lại 5một ngọn, 2không ngừng 6dkhông nghỉ, 2cvô cùng fbvô tận, 5fchẳng biết 2đến khi 4nào mới 8có thể 9trèo đến 88đỉnh, lúc 5cđó, bên bacạnh vẫn 3còn có anh ahay không? ccTịch Mạc 29Thiên, hay 7blà, chỉ 5còn lại 5đơn độc 4mình cô.
Tịch a5Mạc Thiên c9nắm tay 7cô đi đến 0bên cạnh 62xe, mở cửa, 4dý bảo cô 4lên, nhưng 7dlôi hai 1cái, cô abvẫn không anhúc nhích, fhơi cúi bđầu, cũng dkhông nhìn banh, bộ 2fdạng không 61được tự 52nhiên đó, blàm Tịch 5Mạc Thiên batức cũng adkhông được, 3đau lòng b8cũng không 5xong.
Tịch 5bMạc Thiên 5đưa tay 32nâng cằm 83cô lên. 8 © DiendanLeQuyDon.comHạ Tử 4dKhâm hơi 18cúi đầu, dbcon ngươi 3bị che phủ 90dưới hàng 75lông mi đang cbrủ xuống 77không ngừng 8lóe lên, 98nhưng vẫn 56chẳng chịu bnhìn anh, 13Tịch Mạc fThiên khẽ 95thở dài, 68nhỏ giọng fanói:
"Ít 1fnhất nên 27cho anh một 8ecơ hội f8giải thích. b © DiendanLeQuyDon.com. . . . ."
Nói 0fra những clời này, e0Tịch Mạc f7Thiên cũng 8bcảm thấy 5không được btự nhiên, banh không a8nghĩ đến, b4có một 7ngày mình 57cũng có 74thể thốt 5lên những 10lời không 0dcó cốt 98khí như 73vậy, nhưng 7ở trước 31mặt Tử 9Khâm, anh 1cần cốt 90khí để blàm gì chứ?
Suốt 9mười giờ fangồi ở 82sân bay này, 5aanh vẫn 30luôn suy 6nghĩ, rốt 5bcuộc Vinh b8Phi Lân đã ddnói cái d9gì với 46cô? Cô có cthể trực a6tiếp phán f3định đứa 06nhỏ trong bebụng Hàn 26Phong chính 58là của c8anh, rồi a2giận dỗi 04đòi ly hôn 05với anh 8hay không? f5Hoặc cô 3sẽ tìm fđến một 69nơi để 6trốn, âm cthầm thương 85tâm một 17mình.
Sau achuyện lần 6trước, 3fTịch Mạc dThiên mới 21biết, nha 2cđầu này 0chính là 1một cô 2engốc hồ cđồ, nếu 4anh để a4chính cô 26tự suy nghĩ, 63đời này 0dcũng sẽ akhông thông, 95hơn nữa bcòn luôn 2nhảy vào 72ngõ cụt, 3dmười con 2ngựa cũng e0không kéo 2lại được.
Biện dpháp hữu 57hiệu nhất, 33chính là e0nói rõ ràng ffvới cô, b9trước khi bcnha đầu dnày còn 7chưa suy a7diễn linh 5tinh, trốn 80tránh vào 14vỏ ốc, ebphải nhanh 57chóng cởi 38bỏ vướng c1mắc cái etrong đầu 0bnhỏ kia 76ra, nếu 8không, về f8sau người eephải chịu fetội vẫn 0là anh. Dù 5sao anh cũng 8không nỡ, 6ckhông nỡ aeđể cô 0akhổ sở, 5không nỡ 3để cô 17đau lòng, c7nên không 8có con đường cenào khác, bcho dù thật 6không có 35cốt khí, dcũng phải dgiải thích.
Hiển 0bnhiên Hạ 7dTử Khâm 80cũng rất a1ngoài ý 1muốn, mang aftheo mấy 3phần ngạc d5nhiên ngẩng 3eđầu lên. 48 © DiendanLeQuyDon.comTrong con angươi đen 3thâm trầm 7bcủa anh 1không giấu dđược mềm 7mại cùng fthỏa hiệp, e3đâu còn 3là Tịch 4Mạc Thiên ccao cao tại 4thượng blạnh nhạt 0chờ hững 1ctrong quá 1khứ, anh b6lúc này, 1tựa như 0một người 72đàn ông 0bình thường, 3người đàn aông của 23Hạ Tử 3Khâm cô. 66 © DiendanLeQuyDon.com. . . . .
Hạ aTử Khâm 5echỉ ngây 0ngẩn trong 9một thoáng, 78liền bị eanhét vào 03hàng ghế 48phía sau, cTịch Mạc 6Thiên cũng 30bước lên, dtay đưa 8ra ôm cô 8fvào trong 3dngực:
"Sao 69lại mặc 5ít như vậy? a5Nhiệt độ 3nơi này 50còn thấp bhơn ở Mỹ, dcem không 2chú ý đến 2thời tiết cdở Trung adQuốc sao? 67Bị cảm 1phải truyền 1cnước biển, 2em lại khó 0chịu. . e © DiendanLeQuyDon.com. . . ."
Hạ dTử Khâm 4núp ở trong fbngực anh, ee1 hồi lâu 1mới buồn 34buồn nói dmột câu:
"Tịch 1Mạc Thiên, bdđây là 02sách lược 62của anh 1sao? Trước 4tiên dùng f3viên đạn 3bọc đường 09dụ dỗ, fachờ đến cekhi đầu 43óc em choáng acváng, anh 30có thể 4nói sao cũng 1được rồi."
Sắc amặt Tịch bMạc Thiên 39hơi trầm 1xuống, đẩy 9cô từ trong e2ngực mình 4ra, giọng fnói có chút c4nghiêm nghị:
"Ở 02tại trong 30lòng em, 5fanh là một 03người vô 3lại, giảo 6hoạt như 9thế sao?"
Nếu clà trước 09kia, Tịch b1Mạc Thiên 42mà bày ra 96sắc mặt 4này, Hạ 9Tử Khâm cđã sớm 8thỏa hiệp erồi, nhưng 7hiện tại blại không 9như vậy, ebcho nên nói 0fphụ nữ 60không thể 6cưng chiều, b6anh càng 9cưng chiều, 9bcô càng fleo lên cao, 8có đưa 3thang, cô 51cũng không 1cchịu xuống, ebạn nhỏ dHạ Tử 3fKhâm của a1chúng ta 2chính là bađiển hình dcủa việc b“ỷ sủng 2mà kiêu”.
Lúc 5anày trong 6lòng cô 6cũng mơ 7hồ hiểu bhơn phân 6nửa, dù 26người phụ bnữ kia có 11là tình 59nhân cũ 4của anh, 6thì đứa 72bé cũng bchưa chắc f5phải, vì 31vậy, dù fcho lúc này 48Tịch Mạc 0Thiên mặt eđen, nhưng dHạ Tử d7Khâm lại 80tuyệt không 4sợ. Cô d8bĩu môi aalầm bầm 0một câu:
"Dù 70sao cũng 5fkhông ngay 80thẳng giống 2em, có sao 2nói vậy 9d. . . . . 25 © DiendanLeQuyDon.com."
Tịch a1Mạc Thiên bthật hận, 6hận không a5thể cắn 16cô một f2cái, nha 42đầu này e5có lúc nói 5ra những 2lời khiến e8người ta 8ftức chết, f4dù cho anh 9có giỏi ckiềm chế eehơn nữa, 39gặp phải cdcô cũng 3hết cách 0brồi.
Tịch 0Mạc Thiên dhít một efhơi thật 6csâu, hiện 34tại coi d1như đã 5hiểu, cô 7vợ nhỏ 1enày không 57thể nuông e8chiều, phải fgiáo dục, 1về phần cgiáo dục athế nào, athì đó delà chuyện 38của anh. d9 © DiendanLeQuyDon.comCúi đầu 0liếc qua 1khuôn mặt frõ ràng 96có chút 2hả hê của 9Hạ Tử 5Khâm, mắt 14anh trầm 70xuống. Nhưng 32việc cấp cthiết bây 8giờ là 7aphải xoa cdịu nha 0đầu này 56trước, 87nếu không, ecô sẽ xù flông đôi 6co cùng anh, dcũng là c9một chuyện d7phiền toái.
Bạn 7nhỏ Hạ 5Tử Khâm 98không hề 31ý thức 68được chút 5nguy cơ nào, dfvênh váo c8hả hê, 0giống như 6vừa được fđánh máu c9gà vậy. be © DiendanLeQuyDon.comTịch Mạc 5aThiên dắt f6cô về nhà, bvừa vào 48cửa, Hạ bTử Khâm eliền vụng 2về hất btay anh ra, 71ngồi ở etrên ghế 6bsa lon, bày e9ra bộ dáng e“tam đường f8hội thầm”.
Khóe 4cmiệng Tịch 8Mạc Thiên ckhông khỏi dfnhếch lên, 1nha đầu 2này có lúc 6angu đần đáng 8hận, nhưng 2cũng có c2thời điểm 4ngây thơ 4ađáng yêu. 11 © DiendanLeQuyDon.comAnh liếc d4cô một f1cái, nhàn 6nhạt hỏi emột câu:
"Có ađói bụng 7không?"
Hạ 5aTử Khâm 3lúc này 44mới phát 36hiện ra dmình thật 0rất đói 2bụng, đói a9đến mức 7bngực dán 50vào lưng. 3 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 17đề cập atới thì 23thôi, lúc adnày vừa fcnhắc bụng 9cũng bắt b6đầu lên 08tiếng biểu 99tình.
Ở 7Mĩ, nghe 7Phi Lân nói 74những lời eđó, cô 8làm sao còn 94có thể 4ăn được a1cơm, mười b5giờ trên dmáy bay cũng 4akhông động 5dđến bất 0kì thứ c7gì, nhưng ctrong nhà 6có thức 8ăn sao? Đã 5ahơn nửa 1tháng chưa 22về, cô 8không tin 8bcô không bcó ở nhà, 4một mình 1Tịch Mạc aThiên sẽ d4nổi lửa bnấu cơm 9ăn.
Cúi 0bđầu liếc 6qua đồng 3hồ, bây dgiờ là fchín giờ asáng, cô ckhông chỉ eđói mà acòn buồn 0ngủ, ngẩng a5đầu lên 85nhìn anh 0thử đề dnghị:
"Giờ 4này, ra ngoài ecăn sao, hay 1là đến f8KFC?"
Tịch 7Mạc Thiên 4vỗ đầu a1của cô dcmột cái:
"Anh 0ađã bảo 1tiểu Dương 70mua sủi 54cảo, là cfloại nhân a2đậu đũa dcmà em thích băn, tắm c5trước đi, 48lát nữa era ăn sủi 7acảo. . . e © DiendanLeQuyDon.com. . ."
Lúc 7Hạ Tử 4Khâm tắm 8rửa xong, 1cra ngoài, 57trên bàn ađã bày d2hai chén fsủi cảo 91lớn nóng b1hổi, ngay 6cả sốt 02chấm cũng f6đã rót e7xong. Hạ 8fTử Khâm 51vừa mở 1miệng, lập dtức nuốt avào mấy 4cái liên 6etục, quai 0hàm phồng 6dlên, đôi 9đũa trong 3ftay còn định 7dvới tới, 0liền bị 9Tịch Mạc 68Thiên đập bxuống:
"Anh 12đã nói emấy lần 81rồi, ăn 6cơm không 5thể quá ednhanh, không 93tốt cho f4tiêu hóa, 9còn dễ e6tạo áp 5flực cho cdtim. . . . 46 © DiendanLeQuyDon.com. ."
Trên 82căn bản, 2dbạn nhỏ aHạ Tử 61Khâm định exem những elời của 4anh là gió bbthoảng bên 9tai, nhưng 7alúc này 4Tịch Mạc ebThiên tuyệt 9đối sẽ 2không nuông 6chiều cô, 48bưng sủi 8cảo đặt 8qua một c2bên, gắp 96một miếng 8abỏ vào a3trong đĩa, d7đợi cô aăn xong, 90mới đưa 19cho cô viên fthứ hai. e © DiendanLeQuyDon.com. . . . .
Chờ f8Hạ Tử cKhâm ăn 82no, mắt 81cũng đã 52sắp không fmở ra nổi, 0ađánh răng dxong, che dmiệng ngáp e3một cái. d © DiendanLeQuyDon.comTịch Mạc 3aThiên khẽ a0lắc đầu, cbôm lấy 18cô:
"Ngủ a7trước đi, 68uhm? Chờ bem dậy, dbsẽ giải dthích rõ a1ràng cho 7eem, anh bảo 92đảm. . 58 © DiendanLeQuyDon.com. . . ."
Hạ ddTử Khâm 7fkhông tim, 50không phổi, 2đầu vừa b1dính lên 75gối liền 1dkhông chịu 9eđựng nổi e8lời mời 06gọi của f5Chu Công, flầm bầm achai câu, 1dlật người 60liền ngủ. f © DiendanLeQuyDon.comTịch Mạc 7Thiên đưa 3tay sờ sờ c7tóc của fbcô, còn 9acó chút e0ươn ướt, 17liền đi era ngoài b1cầm vào 35một chiếc 8khăn tắm bblớn sạch 2sẽ, ngồi cxuống bên 2giường e6cẩn thận 2lau cho cô. b © DiendanLeQuyDon.com. . . . .
Tóc 6của cô 98rất dày, 63lại thật fcmượt mà, 3đại khái cbởi vì 8có một 3đoạn thời 6gian không 1fchăm sóc, 4elọn tóc a9hơi phân ebnhánh. Tịch 6dMạc Thiên denhẹ nhàng 29lật người 4cô lại, 5dđể cô 0engửa lưng 66nằm sấp 3ctrên giường, 6mái tóc 77buông xuống, c6kéo một bmảnh rèm fcửa sổ 5ra, lật 7một trang ctrong quyển 3tạp chí 9để lên bthảm trải 7sàn, lấy c2kéo, tỉ 4mỉ giúp b8cô cắt d6ngắn những 1lọn tóc 7phân nhánh.
Anh elàm rất ebnghiêm túc, cgiống như 9đang đảm d4nhiệm một 6bđại công etrình khó 8khăn hạng 9cnhất. Đầu e0mùa đông, ánh 47nắng xuyên equa cửa 3athủy tinh 32trong suốt, 93rơi vào f5trên ngũ fquan, tạo 8thành một 9tầng sáng 29trong veo f9mà lạnh 4lùng, nhưng fcvẻ mặt 4ecủa anh cdlại rất 2ấm áp, 1ấm áp giống 2bnhư trực cftiếp vượt faqua rét lạnh, d1đến mùa 9xuân dịu ddàng . . a © DiendanLeQuyDon.com. . .
Lúc eHạ Tử 17Khâm tỉnh 59lại, ngoài 1cửa sổ 5eđã ánh f9lên ráng achiều, trong abầu không 40khí tràn cđầy hơi 2thở cùng 3mùi vị 48của Tịch efMạc Thiên, dmột cánh 2tay anh đặt 5dưới cổ, fbôm cô vào 85trong ngực, 1một cánh dtay khác 9lộ ra ở a0bên ngoài acách tấm 5chăn khoác flên ngang fhông cô. a © DiendanLeQuyDon.com. . . . .
Không 9biết bắt 2đầu từ 86lúc nào, 0tư thế 12ngủ này 6đã thành 5cthói quen 31của hai cdngười, 04chỉ cần 96Tịch Mạc e7Thiên ở ađây, Hạ 6Tử Khâm 2sẽ bị 1eanh ôm chặt 9vào trong 6fngực, tựa ednhư ôm một ađứa bé, 22vì vậy, a5những đêm 89không có 0anh, cô thường 0mất ngủ, 1hoặc dù 08có ngủ 5ađược, d5cũng không 3sâu, cảm 9giác như 51thiếu đi 8cái gì.
Hạ bfTử Khâm 4khẽ ngẩng d6đầu nhìn danh. Kết ehôn lâu cnhư vậy, 38Hạ Tử 1Khâm cơ 6dhồ chưa btừng gặp 7qua dáng 72vẻ khi ngủ 87của anh 3rõ ràng 76như thế, 62tình hình 0chung đều 4là cô ngủ, 6anh còn đang 8bận, lúc 8cô tỉnh, 6anh vẫn 5đang bận, 3mặc dù alà khi nghỉ ffphép, anh 3cũng có fcthói quen 0engủ trễ e7dậy sớm, cgiống như 60một siêu 95nhân, có 9dùng mãi d0cũng không 9dhết tinh a4lực.
Thật fera anh rất 1chăm chỉ, 8sau vẻ hào 78nhoáng của 6Tổng giám 5đốc Tịch 0thị, ngoại 2trừ năng blực trác 0btuyệt ra, 3anh là một a7người đàn b1ông nghiêm 0túc, cần 8cù. . . . a © DiendanLeQuyDon.com. . Anh thật 4rất tuấn b5tú, lông 7mày có chút 7bcao, hốc b1mắt có a4vẻ rất e0sâu, sống 80mũi thẳng, amôi mỏng, flúc mím 91lại, sẽ 8trở thành 2một đường 9thẳng, có evẻ rất 0dlạnh lùng. 3f © DiendanLeQuyDon.com. . . . .
Hạ eTử Khâm 1nhìn môi 40anh, mặt bđột nhiên 02có chút 41hồng, mắt ekhép lại 1nhanh chóng dnháy hai 1cái:
"Nghĩ 8gì vậy 0hả? Uhm. 8 © DiendanLeQuyDon.com. . . . ."
Thanh 71âm của 7Tịch Mạc 0Thiên đột 8nhiên vang 2dlên, có 3chút khàn bbkhàn, lại 34có chút b7lười biếng, e7rất hấp 30dẫn. Hạ 5Tử Khâm 2giương mắt, amang theo 1mấy phần f7chột dạ 31ngượng 3ngùng:
"Anh, 24anh tỉnh 3lúc nào?"
Tịch 3Mạc Thiên f6trầm thấp 0cười hai d2tiếng, khó dcó lúc trêu d0cợt nói:
"Lúc enãy, khi 5có một 9tiểu sắc 3fnữ cứ b1nhìn chằm 8fchằm vào banh. . . . 8 © DiendanLeQuyDon.com. ."
Nói bxong, đột 2nhiên nghiêng 60người đem 58Hạ Tử bKhâm đè 4ở phía 3dưới, đầu bcúi xuống, 7lại gần ccbên tai cô:
"Mới 2vừa rồi 91trong óc cem nghĩ cái 86gì thế a0hả?"
Hơi 2thở của 9anh đánh 57vào vành 53tai cô, có 2echút ngứa, 23có chút f3nóng. . . f © DiendanLeQuyDon.com. . . đột 87nhiên Hạ 1cTử Khâm acảm thấy decả người fbắt đầu 4bnóng lên, 03trong nháy 8mắt đầu 21óc đã trở 6thành một b8mảnh mơ 8hồ:
"Không cacó, không dmuốn cái adgì. . . . e © DiendanLeQuyDon.com. ."
Tịch eMạc Thiên 04há mồm ekhẽ cắn 6vào tai của 41cô một 96cái:
"Có a3biết không? 5Hậu quả fbcủa việc anói láo, f4là phải 4bị trừng 0phạt . . 6 © DiendanLeQuyDon.com. . . ."
Miệng 2vừa nói 7xong, bàn btay đã dọc etheo đường 2bcong thân 8thể cô 97dò xét đi 03xuống. . c9 © DiendanLeQuyDon.com. . . .
Bắt 4anh vứt 6bỏ đứa 0bé kia, mặc edù anh chịu, 57cô cũng không 1thể, bản 5thân chính 1là cô nhi, 1bchẳng lẽ 4nhẫn tâm 77vì hạnh fphúc của f7mình, bắt cđứa bé 9acũng trở 8athành cô d8nhi ư? Nhưng 2fbảo phải f7rời khỏi 87anh, cô cũng 0không làm 11được.
Lần 7đầu tiên cHạ Tử Khâm 6ý thức cdđược, 9yêu thì ra clà có thể c6hèn mọn 7đến vậy, fcô thương 1anh, người c8phụ nữ 36kia là nợ 7cũ của 5aanh, thậm 1echí đứa 3abé kia. . 1c © DiendanLeQuyDon.com. . . . Nhưng 5bảo Hạ bTử Khâm ckhông chút 54cách ngại 5fchấp nhận 6tất cả, 28cô càng 3bkhông làm bđược, ecô giống 50như một 7fcon thiêu 7dthân bị 11nhốt ở adtrong lọ fthủy tinh 47đóng kín, 5chạy khắp 05xung quanh dvẫn không 57tìm được b3lối ra.
Hạ 5Tử Khâm fphát hiện, ctình yêu acủa cô 8thật giống 9như người 97lữ hành cphải băng 59rừng vượt 7núi, một 02ngọn lại 5một ngọn, 2không ngừng 6dkhông nghỉ, 2cvô cùng fbvô tận, 5fchẳng biết 2đến khi 4nào mới 8có thể 9trèo đến 88đỉnh, lúc 5cđó, bên bacạnh vẫn 3còn có anh ahay không? ccTịch Mạc 29Thiên, hay 7blà, chỉ 5còn lại 5đơn độc 4mình cô.
Tịch a5Mạc Thiên c9nắm tay 7cô đi đến 0bên cạnh 62xe, mở cửa, 4dý bảo cô 4lên, nhưng 7dlôi hai 1cái, cô abvẫn không anhúc nhích, fhơi cúi bđầu, cũng dkhông nhìn banh, bộ 2fdạng không 61được tự 52nhiên đó, blàm Tịch 5Mạc Thiên batức cũng adkhông được, 3đau lòng b8cũng không 5xong.
Tịch 5bMạc Thiên 5đưa tay 32nâng cằm 83cô lên. 8 © DiendanLeQuyDon.comHạ Tử 4dKhâm hơi 18cúi đầu, dbcon ngươi 3bị che phủ 90dưới hàng 75lông mi đang cbrủ xuống 77không ngừng 8lóe lên, 98nhưng vẫn 56chẳng chịu bnhìn anh, 13Tịch Mạc fThiên khẽ 95thở dài, 68nhỏ giọng fanói:
"Ít 1fnhất nên 27cho anh một 8ecơ hội f8giải thích. b © DiendanLeQuyDon.com. . . . ."
Nói 0fra những clời này, e0Tịch Mạc f7Thiên cũng 8bcảm thấy 5không được btự nhiên, banh không a8nghĩ đến, b4có một 7ngày mình 57cũng có 74thể thốt 5lên những 10lời không 0dcó cốt 98khí như 73vậy, nhưng 7ở trước 31mặt Tử 9Khâm, anh 1cần cốt 90khí để blàm gì chứ?
Suốt 9mười giờ fangồi ở 82sân bay này, 5aanh vẫn 30luôn suy 6nghĩ, rốt 5bcuộc Vinh b8Phi Lân đã ddnói cái d9gì với 46cô? Cô có cthể trực a6tiếp phán f3định đứa 06nhỏ trong bebụng Hàn 26Phong chính 58là của c8anh, rồi a2giận dỗi 04đòi ly hôn 05với anh 8hay không? f5Hoặc cô 3sẽ tìm fđến một 69nơi để 6trốn, âm cthầm thương 85tâm một 17mình.
Sau achuyện lần 6trước, 3fTịch Mạc dThiên mới 21biết, nha 2cđầu này 0chính là 1một cô 2engốc hồ cđồ, nếu 4anh để a4chính cô 26tự suy nghĩ, 63đời này 0dcũng sẽ akhông thông, 95hơn nữa bcòn luôn 2nhảy vào 72ngõ cụt, 3dmười con 2ngựa cũng e0không kéo 2lại được.
Biện dpháp hữu 57hiệu nhất, 33chính là e0nói rõ ràng ffvới cô, b9trước khi bcnha đầu dnày còn 7chưa suy a7diễn linh 5tinh, trốn 80tránh vào 14vỏ ốc, ebphải nhanh 57chóng cởi 38bỏ vướng c1mắc cái etrong đầu 0bnhỏ kia 76ra, nếu 8không, về f8sau người eephải chịu fetội vẫn 0là anh. Dù 5sao anh cũng 8không nỡ, 6ckhông nỡ aeđể cô 0akhổ sở, 5không nỡ 3để cô 17đau lòng, c7nên không 8có con đường cenào khác, bcho dù thật 6không có 35cốt khí, dcũng phải dgiải thích.
Hiển 0bnhiên Hạ 7dTử Khâm 80cũng rất a1ngoài ý 1muốn, mang aftheo mấy 3phần ngạc d5nhiên ngẩng 3eđầu lên. 48 © DiendanLeQuyDon.comTrong con angươi đen 3thâm trầm 7bcủa anh 1không giấu dđược mềm 7mại cùng fthỏa hiệp, e3đâu còn 3là Tịch 4Mạc Thiên ccao cao tại 4thượng blạnh nhạt 0chờ hững 1ctrong quá 1khứ, anh b6lúc này, 1tựa như 0một người 72đàn ông 0bình thường, 3người đàn aông của 23Hạ Tử 3Khâm cô. 66 © DiendanLeQuyDon.com. . . . .
Hạ aTử Khâm 5echỉ ngây 0ngẩn trong 9một thoáng, 78liền bị eanhét vào 03hàng ghế 48phía sau, cTịch Mạc 6Thiên cũng 30bước lên, dtay đưa 8ra ôm cô 8fvào trong 3dngực:
"Sao 69lại mặc 5ít như vậy? a5Nhiệt độ 3nơi này 50còn thấp bhơn ở Mỹ, dcem không 2chú ý đến 2thời tiết cdở Trung adQuốc sao? 67Bị cảm 1phải truyền 1cnước biển, 2em lại khó 0chịu. . e © DiendanLeQuyDon.com. . . ."
Hạ dTử Khâm 4núp ở trong fbngực anh, ee1 hồi lâu 1mới buồn 34buồn nói dmột câu:
"Tịch 1Mạc Thiên, bdđây là 02sách lược 62của anh 1sao? Trước 4tiên dùng f3viên đạn 3bọc đường 09dụ dỗ, fachờ đến cekhi đầu 43óc em choáng acváng, anh 30có thể 4nói sao cũng 1được rồi."
Sắc amặt Tịch bMạc Thiên 39hơi trầm 1xuống, đẩy 9cô từ trong e2ngực mình 4ra, giọng fnói có chút c4nghiêm nghị:
"Ở 02tại trong 30lòng em, 5fanh là một 03người vô 3lại, giảo 6hoạt như 9thế sao?"
Nếu clà trước 09kia, Tịch b1Mạc Thiên 42mà bày ra 96sắc mặt 4này, Hạ 9Tử Khâm cđã sớm 8thỏa hiệp erồi, nhưng 7hiện tại blại không 9như vậy, ebcho nên nói 0fphụ nữ 60không thể 6cưng chiều, b6anh càng 9cưng chiều, 9bcô càng fleo lên cao, 8có đưa 3thang, cô 51cũng không 1cchịu xuống, ebạn nhỏ dHạ Tử 3fKhâm của a1chúng ta 2chính là bađiển hình dcủa việc b“ỷ sủng 2mà kiêu”.
Lúc 5anày trong 6lòng cô 6cũng mơ 7hồ hiểu bhơn phân 6nửa, dù 26người phụ bnữ kia có 11là tình 59nhân cũ 4của anh, 6thì đứa 72bé cũng bchưa chắc f5phải, vì 31vậy, dù fcho lúc này 48Tịch Mạc 0Thiên mặt eđen, nhưng dHạ Tử d7Khâm lại 80tuyệt không 4sợ. Cô d8bĩu môi aalầm bầm 0một câu:
"Dù 70sao cũng 5fkhông ngay 80thẳng giống 2em, có sao 2nói vậy 9d. . . . . 25 © DiendanLeQuyDon.com."
Tịch a1Mạc Thiên bthật hận, 6hận không a5thể cắn 16cô một f2cái, nha 42đầu này e5có lúc nói 5ra những 2lời khiến e8người ta 8ftức chết, f4dù cho anh 9có giỏi ckiềm chế eehơn nữa, 39gặp phải cdcô cũng 3hết cách 0brồi.
Tịch 0Mạc Thiên dhít một efhơi thật 6csâu, hiện 34tại coi d1như đã 5hiểu, cô 7vợ nhỏ 1enày không 57thể nuông e8chiều, phải fgiáo dục, 1về phần cgiáo dục athế nào, athì đó delà chuyện 38của anh. d9 © DiendanLeQuyDon.comCúi đầu 0liếc qua 1khuôn mặt frõ ràng 96có chút 2hả hê của 9Hạ Tử 5Khâm, mắt 14anh trầm 70xuống. Nhưng 32việc cấp cthiết bây 8giờ là 7aphải xoa cdịu nha 0đầu này 56trước, 87nếu không, ecô sẽ xù flông đôi 6co cùng anh, dcũng là c9một chuyện d7phiền toái.
Bạn 7nhỏ Hạ 5Tử Khâm 98không hề 31ý thức 68được chút 5nguy cơ nào, dfvênh váo c8hả hê, 0giống như 6vừa được fđánh máu c9gà vậy. be © DiendanLeQuyDon.comTịch Mạc 5aThiên dắt f6cô về nhà, bvừa vào 48cửa, Hạ bTử Khâm eliền vụng 2về hất btay anh ra, 71ngồi ở etrên ghế 6bsa lon, bày e9ra bộ dáng e“tam đường f8hội thầm”.
Khóe 4cmiệng Tịch 8Mạc Thiên ckhông khỏi dfnhếch lên, 1nha đầu 2này có lúc 6angu đần đáng 8hận, nhưng 2cũng có c2thời điểm 4ngây thơ 4ađáng yêu. 11 © DiendanLeQuyDon.comAnh liếc d4cô một f1cái, nhàn 6nhạt hỏi emột câu:
"Có ađói bụng 7không?"
Hạ 5aTử Khâm 3lúc này 44mới phát 36hiện ra dmình thật 0rất đói 2bụng, đói a9đến mức 7bngực dán 50vào lưng. 3 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 17đề cập atới thì 23thôi, lúc adnày vừa fcnhắc bụng 9cũng bắt b6đầu lên 08tiếng biểu 99tình.
Ở 7Mĩ, nghe 7Phi Lân nói 74những lời eđó, cô 8làm sao còn 94có thể 4ăn được a1cơm, mười b5giờ trên dmáy bay cũng 4akhông động 5dđến bất 0kì thứ c7gì, nhưng ctrong nhà 6có thức 8ăn sao? Đã 5ahơn nửa 1tháng chưa 22về, cô 8không tin 8bcô không bcó ở nhà, 4một mình 1Tịch Mạc aThiên sẽ d4nổi lửa bnấu cơm 9ăn.
Cúi 0bđầu liếc 6qua đồng 3hồ, bây dgiờ là fchín giờ asáng, cô ckhông chỉ eđói mà acòn buồn 0ngủ, ngẩng a5đầu lên 85nhìn anh 0thử đề dnghị:
"Giờ 4này, ra ngoài ecăn sao, hay 1là đến f8KFC?"
Tịch 7Mạc Thiên 4vỗ đầu a1của cô dcmột cái:
"Anh 0ađã bảo 1tiểu Dương 70mua sủi 54cảo, là cfloại nhân a2đậu đũa dcmà em thích băn, tắm c5trước đi, 48lát nữa era ăn sủi 7acảo. . . e © DiendanLeQuyDon.com. . ."
Lúc 7Hạ Tử 4Khâm tắm 8rửa xong, 1cra ngoài, 57trên bàn ađã bày d2hai chén fsủi cảo 91lớn nóng b1hổi, ngay 6cả sốt 02chấm cũng f6đã rót e7xong. Hạ 8fTử Khâm 51vừa mở 1miệng, lập dtức nuốt avào mấy 4cái liên 6etục, quai 0hàm phồng 6dlên, đôi 9đũa trong 3ftay còn định 7dvới tới, 0liền bị 9Tịch Mạc 68Thiên đập bxuống:
"Anh 12đã nói emấy lần 81rồi, ăn 6cơm không 5thể quá ednhanh, không 93tốt cho f4tiêu hóa, 9còn dễ e6tạo áp 5flực cho cdtim. . . . 46 © DiendanLeQuyDon.com. ."
Trên 82căn bản, 2dbạn nhỏ aHạ Tử 61Khâm định exem những elời của 4anh là gió bbthoảng bên 9tai, nhưng 7alúc này 4Tịch Mạc ebThiên tuyệt 9đối sẽ 2không nuông 6chiều cô, 48bưng sủi 8cảo đặt 8qua một c2bên, gắp 96một miếng 8abỏ vào a3trong đĩa, d7đợi cô aăn xong, 90mới đưa 19cho cô viên fthứ hai. e © DiendanLeQuyDon.com. . . . .
Chờ f8Hạ Tử cKhâm ăn 82no, mắt 81cũng đã 52sắp không fmở ra nổi, 0ađánh răng dxong, che dmiệng ngáp e3một cái. d © DiendanLeQuyDon.comTịch Mạc 3aThiên khẽ a0lắc đầu, cbôm lấy 18cô:
"Ngủ a7trước đi, 68uhm? Chờ bem dậy, dbsẽ giải dthích rõ a1ràng cho 7eem, anh bảo 92đảm. . 58 © DiendanLeQuyDon.com. . . ."
Hạ ddTử Khâm 7fkhông tim, 50không phổi, 2đầu vừa b1dính lên 75gối liền 1dkhông chịu 9eđựng nổi e8lời mời 06gọi của f5Chu Công, flầm bầm achai câu, 1dlật người 60liền ngủ. f © DiendanLeQuyDon.comTịch Mạc 7Thiên đưa 3tay sờ sờ c7tóc của fbcô, còn 9acó chút e0ươn ướt, 17liền đi era ngoài b1cầm vào 35một chiếc 8khăn tắm bblớn sạch 2sẽ, ngồi cxuống bên 2giường e6cẩn thận 2lau cho cô. b © DiendanLeQuyDon.com. . . . .
Tóc 6của cô 98rất dày, 63lại thật fcmượt mà, 3đại khái cbởi vì 8có một 3đoạn thời 6gian không 1fchăm sóc, 4elọn tóc a9hơi phân ebnhánh. Tịch 6dMạc Thiên denhẹ nhàng 29lật người 4cô lại, 5dđể cô 0engửa lưng 66nằm sấp 3ctrên giường, 6mái tóc 77buông xuống, c6kéo một bmảnh rèm fcửa sổ 5ra, lật 7một trang ctrong quyển 3tạp chí 9để lên bthảm trải 7sàn, lấy c2kéo, tỉ 4mỉ giúp b8cô cắt d6ngắn những 1lọn tóc 7phân nhánh.
Anh elàm rất ebnghiêm túc, cgiống như 9đang đảm d4nhiệm một 6bđại công etrình khó 8khăn hạng 9cnhất. Đầu e0mùa đông, ánh 47nắng xuyên equa cửa 3athủy tinh 32trong suốt, 93rơi vào f5trên ngũ fquan, tạo 8thành một 9tầng sáng 29trong veo f9mà lạnh 4lùng, nhưng fcvẻ mặt 4ecủa anh cdlại rất 2ấm áp, 1ấm áp giống 2bnhư trực cftiếp vượt faqua rét lạnh, d1đến mùa 9xuân dịu ddàng . . a © DiendanLeQuyDon.com. . .
Lúc eHạ Tử 17Khâm tỉnh 59lại, ngoài 1cửa sổ 5eđã ánh f9lên ráng achiều, trong abầu không 40khí tràn cđầy hơi 2thở cùng 3mùi vị 48của Tịch efMạc Thiên, dmột cánh 2tay anh đặt 5dưới cổ, fbôm cô vào 85trong ngực, 1một cánh dtay khác 9lộ ra ở a0bên ngoài acách tấm 5chăn khoác flên ngang fhông cô. a © DiendanLeQuyDon.com. . . . .
Không 9biết bắt 2đầu từ 86lúc nào, 0tư thế 12ngủ này 6đã thành 5cthói quen 31của hai cdngười, 04chỉ cần 96Tịch Mạc e7Thiên ở ađây, Hạ 6Tử Khâm 2sẽ bị 1eanh ôm chặt 9vào trong 6fngực, tựa ednhư ôm một ađứa bé, 22vì vậy, a5những đêm 89không có 0anh, cô thường 0mất ngủ, 1hoặc dù 08có ngủ 5ađược, d5cũng không 3sâu, cảm 9giác như 51thiếu đi 8cái gì.
Hạ bfTử Khâm 4khẽ ngẩng d6đầu nhìn danh. Kết ehôn lâu cnhư vậy, 38Hạ Tử 1Khâm cơ 6dhồ chưa btừng gặp 7qua dáng 72vẻ khi ngủ 87của anh 3rõ ràng 76như thế, 62tình hình 0chung đều 4là cô ngủ, 6anh còn đang 8bận, lúc 8cô tỉnh, 6anh vẫn 5đang bận, 3mặc dù alà khi nghỉ ffphép, anh 3cũng có fcthói quen 0engủ trễ e7dậy sớm, cgiống như 60một siêu 95nhân, có 9dùng mãi d0cũng không 9dhết tinh a4lực.
Thật fera anh rất 1chăm chỉ, 8sau vẻ hào 78nhoáng của 6Tổng giám 5đốc Tịch 0thị, ngoại 2trừ năng blực trác 0btuyệt ra, 3anh là một a7người đàn b1ông nghiêm 0túc, cần 8cù. . . . a © DiendanLeQuyDon.com. . Anh thật 4rất tuấn b5tú, lông 7mày có chút 7bcao, hốc b1mắt có a4vẻ rất e0sâu, sống 80mũi thẳng, amôi mỏng, flúc mím 91lại, sẽ 8trở thành 2một đường 9thẳng, có evẻ rất 0dlạnh lùng. 3f © DiendanLeQuyDon.com. . . . .
Hạ eTử Khâm 1nhìn môi 40anh, mặt bđột nhiên 02có chút 41hồng, mắt ekhép lại 1nhanh chóng dnháy hai 1cái:
"Nghĩ 8gì vậy 0hả? Uhm. 8 © DiendanLeQuyDon.com. . . . ."
Thanh 71âm của 7Tịch Mạc 0Thiên đột 8nhiên vang 2dlên, có 3chút khàn bbkhàn, lại 34có chút b7lười biếng, e7rất hấp 30dẫn. Hạ 5Tử Khâm 2giương mắt, amang theo 1mấy phần f7chột dạ 31ngượng 3ngùng:
"Anh, 24anh tỉnh 3lúc nào?"
Tịch 3Mạc Thiên f6trầm thấp 0cười hai d2tiếng, khó dcó lúc trêu d0cợt nói:
"Lúc enãy, khi 5có một 9tiểu sắc 3fnữ cứ b1nhìn chằm 8fchằm vào banh. . . . 8 © DiendanLeQuyDon.com. ."
Nói bxong, đột 2nhiên nghiêng 60người đem 58Hạ Tử bKhâm đè 4ở phía 3dưới, đầu bcúi xuống, 7lại gần ccbên tai cô:
"Mới 2vừa rồi 91trong óc cem nghĩ cái 86gì thế a0hả?"
Hơi 2thở của 9anh đánh 57vào vành 53tai cô, có 2echút ngứa, 23có chút f3nóng. . . f © DiendanLeQuyDon.com. . . đột 87nhiên Hạ 1cTử Khâm acảm thấy decả người fbắt đầu 4bnóng lên, 03trong nháy 8mắt đầu 21óc đã trở 6thành một b8mảnh mơ 8hồ:
"Không cacó, không dmuốn cái adgì. . . . e © DiendanLeQuyDon.com. ."
Tịch eMạc Thiên 04há mồm ekhẽ cắn 6vào tai của 41cô một 96cái:
"Có a3biết không? 5Hậu quả fbcủa việc anói láo, f4là phải 4bị trừng 0phạt . . 6 © DiendanLeQuyDon.com. . . ."
Miệng 2vừa nói 7xong, bàn btay đã dọc etheo đường 2bcong thân 8thể cô 97dò xét đi 03xuống. . c9 © DiendanLeQuyDon.com. . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.