Chương 84: Ngoại truyện : đón tin vui
Phi Yên
07/11/2018
Từ ngày gia nhập Kim Mã vào Âu Thị..Âu Thị càng cường mạnh hơn, là đầu rồng kinh tế của trong nước và ở Pháp có sức ảnh hưởng vô cùng lớn trong giới kinh doanh.
Đứng đầu một tập đoàn lớn mạnh như vậy dĩ nhiên, Âu Trác Vỹ trở thành người đàn ông đắc giá nhất của giới kinh doanh..
Bao nhiêu mĩ nữ từ thiên kim Tập Đoàn lớn nhỏ hay các ngôi sao nổi tiếng, không ngại anh đã kết hôn sẵn sàng lao vào như những con thêu thân..
Nhưng Âu Trác Vỹ nào cho họ cơ hội, chỉ cần chạm nhẹ vào người anh, anh như đụng phải điện giựt hay dã thú liền phản ứng tránh né ngay lập tức, luôn trưng ra sắc mặt lạnh lùng..
Bọn họ điều bị thái độ của anh làm cho tổn thương, nhưng thuộc hạ của anh điều hiểu, không phải anh ngại sắc giới mà anh sợ Quan Chi Âm nổi giận..
Đừng nhìn cô lúc nào cũng ngọt ngào mà lầm, từ ngày cưới nhau chủ tịch của họ đã trên hai lần bị đuổi ra khỏi phòng, Quan Chi Âm còn đưa ra lệnh cấm, sau mười hai giờ tối nếu Âu Trác Vỹ không có mặt ở phòng ngủ thì đêm đó không cần về nữa vì cô đã chốt cửa nhốt anh ở ngoài...
Có điều Âu Trác Vỹ không thấy bất mãn mà ngược lại rất vui vẻ, với anh bây giờ có gì hạnh phúc hơn là được ôm vợ vào lòng, xoa xoa nựng nựng và " ăn " cô..Chỉ có thuộc hạ anh không hiểu cứ nghĩ anh cuồng bị ngược nên mới chịu trận mà thôi..
Với ngày và đêm tận tụy cày bừa, bốn tháng sau Quan Chi Âm thật sự có tin vui.Nhưng ngặt nổi với kinh nghiệm chưa có, bên cạnh lại không có tiền bối nào chỉ dạy...Thế là mang thai đến tuần thứ ba mà vợ của chủ tịch Âu không hề hay biết, Quan Chi Âm rơi vô trạng thái ăn rất nhiều và thường xuyên buồn ngủ, cô luôn lười biến vận động chỉ thích nằm cuộn chăn say giấc trên giường, mỗi ngày hết ăn lại ngủ, lười đến mức cả công ty cũng không muốn đến...
Một buổi tối hai vợ chồng chuẩn bị ân ái...
Âu Chủ Tịch hăng hái đè vợ ra hôn hít..
-" Ừm..Ông xã..ư.."
-" Ngoan, thả lỏng cho anh vào "
Anh ngậm vành tai của cô thở nặng nề dụ dỗ
Nghe tiếng nũng nịu của vợ máu của anh càng thêm sôi sụt..vào phút mấu chốt khi Âu Chủ Tịch chuẩn bị ra trận, Quan Chi Âm bất ngờ khó chịu, nghiêng mặt không cho anh hôn, đẩy anh ra chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc dữ dội...
Âu Trác Vỹ hốt hoảng mặc vội chiếc quần chạy vào ôm lấy vợ hoảng hốt..
-" Chi Âm...Sao thế này, lúc chiều em ăn cái gì?"
Khi ói xong cô mệt mỏi để anh ôm lấy, uống ngụm nước xúc miệng,nước mắt lưng tròng thì thào..
-" Không có, ông xã người ta rất khó chịu "
-" Ừ..anh biết rồi ngoan nằm xuống đây, để anh gọi bác sĩ khám cho em "
-" Không cần đâu, em nằm nghỉ một chút sẽ khỏi thôi "
Trời cũng đã tối cô rất ngại phiền..
-" Không được, ngoan nghe lời "
Âu Trác Vỹ nào chịu, nhìn sắc mắt xanh mét của vợ, anh đau lòng gần chết.
Ôm lấy cô đặt lên giường, xót xa xoa khuôn mặt tái nhợt của cô, liền lấy điện thoại gọi cho bác sĩ riêng của mình...
Vì đây là lần đầu tiên có triệu chứng muốn ói nên Quan Chi Âm không nghỉ ra mình lại mang thai, khi bác sĩ khám tổng quát báo kết quả cô đã mang thai được ba tuần, hai vợ chồng đưa mắt nhìn nhau chẳng nói nên lời...
Cảm xúc Quan Chi Âm mừng rỡ, nghèn nghẹn khó tả, phụ nữ thường yếu đuối thì chẳng nói nhưng ông xã nhà cô từ khi nghe tin cô mang thai, lại khác xa với những gì cô tưởng tưởng, cô nghĩ anh sẽ bế cô lên quay vài vòng cười đến vui vẻ, giờ phút này anh lại im lặng, cứ thế nằm ôm cô không chịu buông, khuôn mặt vùi vào ngực cô bàn tay chung thủy xoa lấy bụng cô không rời, cái gì cũng không nói...
-" Ừm..Ông xã anh không vui à? "
Không phải ngày đêm vất vả chỉ muốn được bế cục cưng thôi sao..
Qua một lúc mới nghe anh trả lời, giọng anh khàn đặc..
-" Vui..Anh rất vui"
Quan Chi Âm thấy có gì không đúng cô nâng mặt anh lên, đôi mắt nâu ửng hồng, mừng quá muốn khóc ư..Quan Chi Âm ngồi dậy sụt sùi ôm lấy anh, bàn tay vuốt mái tóc đen ngắn của anh, đầu anh vùi vô cổ cô.....
-" Ông xã, em cũng rất hạnh phúc"
-" Chi Âm,em biết không từ khi mẹ mất, anh đã không còn cái gọi là gia đình nữa, mọi lần nhìn thấy ba bên cạnh người đàn bà đó cùng con gái bà ta như một gia đình hạnh phúc, anh rất đau..
Nhưng từ khi có em bây giờ lại có con, Anh...anh hạnh phúc nói không nên lời.Anh rất yêu em và con..Anh sẽ bảo vệ mẹ con em thật tốt "
-" Ông xã...Em và con rất yêu anh"
Quan Chi Âm xót xa nghe anh nói,đường đường là một chủ tịch Tập đoàn mà giờ phút này lời nói lộn xộn, ánh mắt chan chứa hạnh phúc..Nhưng cô lại yêu anh lúc này nhất, ngoài vẻ cứng cõi mạnh mẽ kia, là một trái tim yếu đuối chịu nhiều mất mát và thiệt thòi.. luôn được anh che giấu bằng bộ mặt lạnh lùng bất cần..
Quan Chi Âm cuộn tròn trong lòng anh, ôm lấy cổ anh, đưa miệng tìm kiếm hôn lên đôi mắt nâu rực sáng, bờ môi mỏng đang mỉm cười...
Bây giờ cô đã hiểu sâu sắc của một triết gia người Pháp Rochefoucault từng nói:
-"Về tâm hồn, tình yêu là một khát vọng ngự trị. Về trí não tình yêu là một sự cảm thông. Về thể xác, tình yêu là một thèm khát âm ỹ làm sao chiếm cho được người mà mình yêu. "
Có lẽ giữa cô và anh tiếng yêu không còn nói hộ được nữa...Hai tâm hồn thể xác tương thông...Sâu sắc đến mức mọi ngôn từ điều như vô dụng...
Ngoại truyện tiếp sẽ nói về TK-TD nà..đón đọc nhé cả nhà
Đứng đầu một tập đoàn lớn mạnh như vậy dĩ nhiên, Âu Trác Vỹ trở thành người đàn ông đắc giá nhất của giới kinh doanh..
Bao nhiêu mĩ nữ từ thiên kim Tập Đoàn lớn nhỏ hay các ngôi sao nổi tiếng, không ngại anh đã kết hôn sẵn sàng lao vào như những con thêu thân..
Nhưng Âu Trác Vỹ nào cho họ cơ hội, chỉ cần chạm nhẹ vào người anh, anh như đụng phải điện giựt hay dã thú liền phản ứng tránh né ngay lập tức, luôn trưng ra sắc mặt lạnh lùng..
Bọn họ điều bị thái độ của anh làm cho tổn thương, nhưng thuộc hạ của anh điều hiểu, không phải anh ngại sắc giới mà anh sợ Quan Chi Âm nổi giận..
Đừng nhìn cô lúc nào cũng ngọt ngào mà lầm, từ ngày cưới nhau chủ tịch của họ đã trên hai lần bị đuổi ra khỏi phòng, Quan Chi Âm còn đưa ra lệnh cấm, sau mười hai giờ tối nếu Âu Trác Vỹ không có mặt ở phòng ngủ thì đêm đó không cần về nữa vì cô đã chốt cửa nhốt anh ở ngoài...
Có điều Âu Trác Vỹ không thấy bất mãn mà ngược lại rất vui vẻ, với anh bây giờ có gì hạnh phúc hơn là được ôm vợ vào lòng, xoa xoa nựng nựng và " ăn " cô..Chỉ có thuộc hạ anh không hiểu cứ nghĩ anh cuồng bị ngược nên mới chịu trận mà thôi..
Với ngày và đêm tận tụy cày bừa, bốn tháng sau Quan Chi Âm thật sự có tin vui.Nhưng ngặt nổi với kinh nghiệm chưa có, bên cạnh lại không có tiền bối nào chỉ dạy...Thế là mang thai đến tuần thứ ba mà vợ của chủ tịch Âu không hề hay biết, Quan Chi Âm rơi vô trạng thái ăn rất nhiều và thường xuyên buồn ngủ, cô luôn lười biến vận động chỉ thích nằm cuộn chăn say giấc trên giường, mỗi ngày hết ăn lại ngủ, lười đến mức cả công ty cũng không muốn đến...
Một buổi tối hai vợ chồng chuẩn bị ân ái...
Âu Chủ Tịch hăng hái đè vợ ra hôn hít..
-" Ừm..Ông xã..ư.."
-" Ngoan, thả lỏng cho anh vào "
Anh ngậm vành tai của cô thở nặng nề dụ dỗ
Nghe tiếng nũng nịu của vợ máu của anh càng thêm sôi sụt..vào phút mấu chốt khi Âu Chủ Tịch chuẩn bị ra trận, Quan Chi Âm bất ngờ khó chịu, nghiêng mặt không cho anh hôn, đẩy anh ra chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc dữ dội...
Âu Trác Vỹ hốt hoảng mặc vội chiếc quần chạy vào ôm lấy vợ hoảng hốt..
-" Chi Âm...Sao thế này, lúc chiều em ăn cái gì?"
Khi ói xong cô mệt mỏi để anh ôm lấy, uống ngụm nước xúc miệng,nước mắt lưng tròng thì thào..
-" Không có, ông xã người ta rất khó chịu "
-" Ừ..anh biết rồi ngoan nằm xuống đây, để anh gọi bác sĩ khám cho em "
-" Không cần đâu, em nằm nghỉ một chút sẽ khỏi thôi "
Trời cũng đã tối cô rất ngại phiền..
-" Không được, ngoan nghe lời "
Âu Trác Vỹ nào chịu, nhìn sắc mắt xanh mét của vợ, anh đau lòng gần chết.
Ôm lấy cô đặt lên giường, xót xa xoa khuôn mặt tái nhợt của cô, liền lấy điện thoại gọi cho bác sĩ riêng của mình...
Vì đây là lần đầu tiên có triệu chứng muốn ói nên Quan Chi Âm không nghỉ ra mình lại mang thai, khi bác sĩ khám tổng quát báo kết quả cô đã mang thai được ba tuần, hai vợ chồng đưa mắt nhìn nhau chẳng nói nên lời...
Cảm xúc Quan Chi Âm mừng rỡ, nghèn nghẹn khó tả, phụ nữ thường yếu đuối thì chẳng nói nhưng ông xã nhà cô từ khi nghe tin cô mang thai, lại khác xa với những gì cô tưởng tưởng, cô nghĩ anh sẽ bế cô lên quay vài vòng cười đến vui vẻ, giờ phút này anh lại im lặng, cứ thế nằm ôm cô không chịu buông, khuôn mặt vùi vào ngực cô bàn tay chung thủy xoa lấy bụng cô không rời, cái gì cũng không nói...
-" Ừm..Ông xã anh không vui à? "
Không phải ngày đêm vất vả chỉ muốn được bế cục cưng thôi sao..
Qua một lúc mới nghe anh trả lời, giọng anh khàn đặc..
-" Vui..Anh rất vui"
Quan Chi Âm thấy có gì không đúng cô nâng mặt anh lên, đôi mắt nâu ửng hồng, mừng quá muốn khóc ư..Quan Chi Âm ngồi dậy sụt sùi ôm lấy anh, bàn tay vuốt mái tóc đen ngắn của anh, đầu anh vùi vô cổ cô.....
-" Ông xã, em cũng rất hạnh phúc"
-" Chi Âm,em biết không từ khi mẹ mất, anh đã không còn cái gọi là gia đình nữa, mọi lần nhìn thấy ba bên cạnh người đàn bà đó cùng con gái bà ta như một gia đình hạnh phúc, anh rất đau..
Nhưng từ khi có em bây giờ lại có con, Anh...anh hạnh phúc nói không nên lời.Anh rất yêu em và con..Anh sẽ bảo vệ mẹ con em thật tốt "
-" Ông xã...Em và con rất yêu anh"
Quan Chi Âm xót xa nghe anh nói,đường đường là một chủ tịch Tập đoàn mà giờ phút này lời nói lộn xộn, ánh mắt chan chứa hạnh phúc..Nhưng cô lại yêu anh lúc này nhất, ngoài vẻ cứng cõi mạnh mẽ kia, là một trái tim yếu đuối chịu nhiều mất mát và thiệt thòi.. luôn được anh che giấu bằng bộ mặt lạnh lùng bất cần..
Quan Chi Âm cuộn tròn trong lòng anh, ôm lấy cổ anh, đưa miệng tìm kiếm hôn lên đôi mắt nâu rực sáng, bờ môi mỏng đang mỉm cười...
Bây giờ cô đã hiểu sâu sắc của một triết gia người Pháp Rochefoucault từng nói:
-"Về tâm hồn, tình yêu là một khát vọng ngự trị. Về trí não tình yêu là một sự cảm thông. Về thể xác, tình yêu là một thèm khát âm ỹ làm sao chiếm cho được người mà mình yêu. "
Có lẽ giữa cô và anh tiếng yêu không còn nói hộ được nữa...Hai tâm hồn thể xác tương thông...Sâu sắc đến mức mọi ngôn từ điều như vô dụng...
Ngoại truyện tiếp sẽ nói về TK-TD nà..đón đọc nhé cả nhà
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.