Đạt Được Thế Giới Chỉ Có Beta Bị Thương
Chương 2: Người Mới
Lưu Tô
10/01/2024
Tiền Lạc ôm cánh tay Nhậm Lệnh Hi tỏ vẻ đáng thương, “Em xem anh còn dẫn cộng sự mới cho em đây này, em còn không đối xử tốt với anh một chút.”
“Hả?” Nhậm Lệnh Hi nghe được những lời này, mới chuyển ánh mắt lên người Hạ Vân Triều.
Hạ Vân Triều bị cô nhìn lông tơ dựng đứng, dáng vẻ đứng đó có chút không biết làm sao.
Tay mơ.
Nhậm Lệnh Hi liếc mắt nhìn một cái đã phán định, “Ý của Sir Dư?”
“Vẫn chưa quyết định nữa, tôi đang định dẫn cậu ta đến chỗ Sir Dư này, nhưng tám chín phần mười sẽ giao người này cho em, dù sao sư phụ em trong vòng một năm rưỡi cũng không thể quay lại làm việc mà phải không? Em cũng nên có cộng sự mới chứ.”
“Em không cần cộng sự mới.” Nhậm Lệnh Hi không hề cố kỵ Hạ Vân Triều đang ở bên cạnh, nói thẳng.
Hạ Vân Triều thoạt nhìn da mịn thịt mềm, mí mắt rũ xuống, không giống như tên của mình, không hề có sức sống, việc dẫn dắt một người mới như thế này rất phiền phức.
Hạ Vân Triều nheo mắt nhìn cô.
“Sao hả, không phục?”
“Không, cổ cô đang chảy máu kìa.” Ánh mắt Hạ Vân Triều đặt trên vết máu trên cổ cô, tựa như không hề bị sự ghét bỏ của cô ảnh hưởng.
Nhậm Lệnh Hi giơ tay lau một cái, “Biết rồi.”
Là huyết châu chảy ra từ miệng vết thương, không có gì đáng ngại, dùng băng cá nhân dán vào là tốt rồi, Nhậm Lệnh Hi dự định làm như vậy.
Thế nhưng ánh mắt của Hạ Vân Triều híp lại thành một đường, giơ tay che môi lại.
“Cậu sao vậy?” Tiền Lạc hỏi hắn, thấy ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Nhậm Lệnh Hi, không khỏi hoang mang. “Cậu sợ máu hả?”
Hạ Vân Triều lắc đầu.
Đúng lúc này Sir Dư thò đầu ra khỏi phòng làm việc, vẫy tay với Tiền Lạc và Hạ Vân Triều.
“Không nói nữa, tôi dẫn cậu ta làm thủ tục nhập chức trước.”
Hai người xoay người. Nhậm Lệnh Hi bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó. Cất cao giọng hỏi: “Tiền Lạc, cậu ta là loại gì?”
Mặc dù không được chỉ rõ, nhưng loại được đề cập ở đây, thường không phải là tính cách cũng không phải sở thích, mà là…
“Beta đó, cô xem cậu ta như vậy còn có thể là loại nào.”
ABO kiểu phân biệt giới tính.
Thế giới không chỉ phân chia nam và nữ, sau 18 tuổi mỗi người sẽ phân biệt giới tính ABO của riêng mình, tương ứng: Alpha (20%), Beta (70%), và Omega (10%), được đánh giá từ nhiều khía cạnh khác nhau của chức năng cơ thể, chúng tương ứng với mạnh mẽ, trung bình, và yếu đuối.
Chờ sau khi hai người rời đi, Nhậm Lệnh Hi không dấu vết lấy từ trong ngăn kéo ra một chiếc hộp nhỏ giấu vào túi đựng hồ sơ, đứng dậy đi vào phòng lưu trữ hồ sơ.
Cánh cửa phòng lưu trữ vừa đóng lại. Nhậm Lệnh Hi dựa lưng vào cánh cửa kìm nén thở dốc.
Cơ thể nóng lên như thiêu đốt, dòng nhiệt hội tụ ở bụng dưới, cuối tử cung tê dại và ngứa ngáy, cô chỉ kẹp chặt hai chân, toàn bộ bộ phận sinh dục đều nhạy cảm rung động, phảng phất như phóng thích ra từng đợt tĩnh điện, từ thần kinh di chuyển thẳng về phía đại não, kích thích, lại đau đớn không chịu nổi, trong đầu rất nhanh đã trở nên mơ màng hồ đồ.
Tại sao lần này lại mất hiệu lực nhanh như vậy?
Toàn bộ phòng lưu trữ tràn ngập mùi hương nhàn nhạt, nguồn gốc của mùi hương đó chính là bản thân Nhậm Lệnh Hi, cô cố gắng giữ cho mình sự tỉnh táo, mở hộp được đóng lại kỹ lưỡng, rút kim tiêm ra, tiêm một ống vào cổ mình.
Trong văn phòng cảnh sát, Hạ Vân Triều làm xong thủ tục, bỗng nhiên hỏi Sir Dư một câu: “Đàn chị Nhậm là loại gì?”
Sir Dư cười cười: “Lệnh Hi à.”
Ngay lúc đó, Nhậm Lệnh Hi đang đưa tay về phía dưới thân phía sau cửa trong phòng lưu trữ.
“Cậu yên tâm đi, cô ấy sẽ dẫn dắt cậu thật tốt, cô ấy rất ưu tú, rất nhiều người trong chúng tôi đều cảm thấy cô ấy có tính chất đặc biệt của Alpha, nếu cậu đang lo lắng về kỳ hứng tình, cô ấy cũng là Beta giống như cậu, dù sao——”
Ở đầu kia trong phòng lưu trữ, Nhậm Lệnh Hi thống khổ cắn chặt cánh môi, ánh mắt tràn đầy dục vọng mê ly, nhìn lên trần nhà.
“Bộ phận Tội phạm Đặc biệt của ABO có quy định rõ ràng rằng Omega không được tham gia.”
“Hả?” Nhậm Lệnh Hi nghe được những lời này, mới chuyển ánh mắt lên người Hạ Vân Triều.
Hạ Vân Triều bị cô nhìn lông tơ dựng đứng, dáng vẻ đứng đó có chút không biết làm sao.
Tay mơ.
Nhậm Lệnh Hi liếc mắt nhìn một cái đã phán định, “Ý của Sir Dư?”
“Vẫn chưa quyết định nữa, tôi đang định dẫn cậu ta đến chỗ Sir Dư này, nhưng tám chín phần mười sẽ giao người này cho em, dù sao sư phụ em trong vòng một năm rưỡi cũng không thể quay lại làm việc mà phải không? Em cũng nên có cộng sự mới chứ.”
“Em không cần cộng sự mới.” Nhậm Lệnh Hi không hề cố kỵ Hạ Vân Triều đang ở bên cạnh, nói thẳng.
Hạ Vân Triều thoạt nhìn da mịn thịt mềm, mí mắt rũ xuống, không giống như tên của mình, không hề có sức sống, việc dẫn dắt một người mới như thế này rất phiền phức.
Hạ Vân Triều nheo mắt nhìn cô.
“Sao hả, không phục?”
“Không, cổ cô đang chảy máu kìa.” Ánh mắt Hạ Vân Triều đặt trên vết máu trên cổ cô, tựa như không hề bị sự ghét bỏ của cô ảnh hưởng.
Nhậm Lệnh Hi giơ tay lau một cái, “Biết rồi.”
Là huyết châu chảy ra từ miệng vết thương, không có gì đáng ngại, dùng băng cá nhân dán vào là tốt rồi, Nhậm Lệnh Hi dự định làm như vậy.
Thế nhưng ánh mắt của Hạ Vân Triều híp lại thành một đường, giơ tay che môi lại.
“Cậu sao vậy?” Tiền Lạc hỏi hắn, thấy ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Nhậm Lệnh Hi, không khỏi hoang mang. “Cậu sợ máu hả?”
Hạ Vân Triều lắc đầu.
Đúng lúc này Sir Dư thò đầu ra khỏi phòng làm việc, vẫy tay với Tiền Lạc và Hạ Vân Triều.
“Không nói nữa, tôi dẫn cậu ta làm thủ tục nhập chức trước.”
Hai người xoay người. Nhậm Lệnh Hi bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó. Cất cao giọng hỏi: “Tiền Lạc, cậu ta là loại gì?”
Mặc dù không được chỉ rõ, nhưng loại được đề cập ở đây, thường không phải là tính cách cũng không phải sở thích, mà là…
“Beta đó, cô xem cậu ta như vậy còn có thể là loại nào.”
ABO kiểu phân biệt giới tính.
Thế giới không chỉ phân chia nam và nữ, sau 18 tuổi mỗi người sẽ phân biệt giới tính ABO của riêng mình, tương ứng: Alpha (20%), Beta (70%), và Omega (10%), được đánh giá từ nhiều khía cạnh khác nhau của chức năng cơ thể, chúng tương ứng với mạnh mẽ, trung bình, và yếu đuối.
Chờ sau khi hai người rời đi, Nhậm Lệnh Hi không dấu vết lấy từ trong ngăn kéo ra một chiếc hộp nhỏ giấu vào túi đựng hồ sơ, đứng dậy đi vào phòng lưu trữ hồ sơ.
Cánh cửa phòng lưu trữ vừa đóng lại. Nhậm Lệnh Hi dựa lưng vào cánh cửa kìm nén thở dốc.
Cơ thể nóng lên như thiêu đốt, dòng nhiệt hội tụ ở bụng dưới, cuối tử cung tê dại và ngứa ngáy, cô chỉ kẹp chặt hai chân, toàn bộ bộ phận sinh dục đều nhạy cảm rung động, phảng phất như phóng thích ra từng đợt tĩnh điện, từ thần kinh di chuyển thẳng về phía đại não, kích thích, lại đau đớn không chịu nổi, trong đầu rất nhanh đã trở nên mơ màng hồ đồ.
Tại sao lần này lại mất hiệu lực nhanh như vậy?
Toàn bộ phòng lưu trữ tràn ngập mùi hương nhàn nhạt, nguồn gốc của mùi hương đó chính là bản thân Nhậm Lệnh Hi, cô cố gắng giữ cho mình sự tỉnh táo, mở hộp được đóng lại kỹ lưỡng, rút kim tiêm ra, tiêm một ống vào cổ mình.
Trong văn phòng cảnh sát, Hạ Vân Triều làm xong thủ tục, bỗng nhiên hỏi Sir Dư một câu: “Đàn chị Nhậm là loại gì?”
Sir Dư cười cười: “Lệnh Hi à.”
Ngay lúc đó, Nhậm Lệnh Hi đang đưa tay về phía dưới thân phía sau cửa trong phòng lưu trữ.
“Cậu yên tâm đi, cô ấy sẽ dẫn dắt cậu thật tốt, cô ấy rất ưu tú, rất nhiều người trong chúng tôi đều cảm thấy cô ấy có tính chất đặc biệt của Alpha, nếu cậu đang lo lắng về kỳ hứng tình, cô ấy cũng là Beta giống như cậu, dù sao——”
Ở đầu kia trong phòng lưu trữ, Nhậm Lệnh Hi thống khổ cắn chặt cánh môi, ánh mắt tràn đầy dục vọng mê ly, nhìn lên trần nhà.
“Bộ phận Tội phạm Đặc biệt của ABO có quy định rõ ràng rằng Omega không được tham gia.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.