Dật Ninh

Chương 16: Chương 16

Nam Chi

19/09/2016

Đột nhiên nghe thấy giọng nói của Giang Triết, Dật Ninh cảm thấy có chút bối rối, thanh chuỷ thủ giấu trong ống tay áo đã bị thân nhiệt của cậu làm cho nóng ấm, cảm nhận được cả sự tồn tại của nó, Dật Ninh cố ổn định tinh thần, sau đó lại có chút dao động .

Nhìn mỹ nhân trước mặt ánh mắt nhìn hắn có chút dao động, Giang Triết mặc dù cảm thấy ánh mắt này giống như đã từng thấy qua, thế nhưng thật sự nghĩ không ra đã gặp ở đâu, thấy cô gái không trả lời, Giang Triết lại hỏi: ” Cô à, xin hỏi cô tìm tôi là có việc gì sao?”

” Kia, cái kia…” Dật Ninh cố gắng điều chỉnh giọng nói cho thanh một chút, nhưng, cậu thật sự không biết phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ mình thật sự muốn làm chuyện xem thường tính mạng con người sao.

Giang Triết đã muốn ngồi xuống đối diện với Dật Ninh, thanh âm nhẹ nhàng hoà nhã, ” Có chuyện gì cứ nói, không cần ngại ngùng.”

” Nơi này không tiện nói chuyện, có thể tìm một nơi yên tĩnh một chút được không?” Dật Ninh lên tiếng.

Mỹ nhân trước mắt mang theo vẻ đau buồn, mím môi cùng nhíu mày, có vẻ rất khó nói ra lời, dù là ai thì cũng không thể cự tuyệt yêu cầu của một người đẹp như vậy, huống chi là Giang Triết vốn đang muốn dụ dỗ nàng.

Giang Triết rất ga lăng đứng lên, cười dịu dàng nói: ” Được, vậy cô đi theo tôi!”

Dật Ninh cũng đứng dậy, trong lòng khẩn trương đến nỗi ngay cả đầu ngón tay chạm vào thanh chuỷ thủ cũng run rẩy, đi giày cao gót khi đứng lên thân thể phải thẳng tắp, lúc này mới làm cho lòng cậu kiên định một ít.

” Mời đi bên này!” Giang Triết rất có phong độ của một người hiểu biết, thế nhưng Dật Ninh đã biết nhân phẩm hắn thấp hèn đến mức nào.

Giang Triết dẫn Dật Ninh vào thang máy, ở bên trong, Dật Ninh mới hướng Giang Triết cười.

Người đẹp cười rộ lên lại càng xinh đẹp, Giang Triết thầm nghĩ, vưu vật như vậy tự đưa đến cửa, không muốn cũng không được, mới hỏi: ” Xin hỏi cô tên gì?”

Ánh mắt Dật Ninh có chút lẩn tránh, trả lời: ” Tôi họ Tô, tên Y.”

Giang Triết làm bộ vô cùng vinh hạnh, ” là Tô tiểu thư, tôi nghĩ trước kia chúng ta có phải chưa từng gặp qua hay không, bằng không, người đẹp giống như quý cô đây, tôi chắc hẳn sẽ không quên.”

Mấy câu nịnh nọt cùng giọng nói dụ dỗ của Giang Triết chỉ làm cho Dật Ninh khó chịu muốn cau mày, nhưng vẫn cố giữ nụ cười, ” Chúng ta chưa từng gặp qua, đây là lần đầu tiên.”

Thang máy đã tới nơi, Giang Triết dẫn Dật Ninh đi vào văn phòng của hắn.

Văn phòng Tổng giám đốc của hắn ở một mình một tầng, ngoại trừ phòng riêng của hắn ra chỉ còn vài phòng họp, lúc này lại không có ai họp, cho nên rất yên lặng.

Cô thư ký đang ở sẵn đây, ở trong văn phòng xắp xếp tài liệu.

Giang Triết bảo cô ấy ra ngoài, nói có việc phải bàn với Tô tiểu thư.



Cô thư ký đi ra còn liếc mắt nhìn Dật Ninh một cái, khuôn mặt tươi cười, nhưng đầy vẻ khách sáo.

” Cô Tô, mời ngồi! Xin hỏi cô muốn uống gì?” Giang Triết thực lễ độ hỏi han.

Dật Ninh sửng sốt một chút mới trả lời, ” Trà là được rồi.”

Giang Triết rất áy náy nói: ” Thật sự là xin lỗi,nơi này không có trà, chỉ có cafe, còn có rượu, cô muốn uống một chút không?”

Dật Ninh hiện tại đang ở một mình cùng Giang Triết, không có người khác ở đây, Dật Ninh trong lòng lại càng khẩn trương lo sợ, ngồi ở trên sofa, hai tay đặt ở đầu gối cũng nắm chặt, mới có thể ngăn được áp lực muốn chạy trốn cùng cơn tức giận xộc vào đại não.

” Cafe là được rồi, buổi sáng uống rượu không tốt cho sức khoẻ.”

Giang Triết vừa pha cafe cho Dật Ninh vừa nói, ” Cô Tô thực để ý việc chăm sóc thân thể, khó trách lại xinh đẹp như vậy.”

“Cảm ơn! Dật Ninh nhìn Giang Triết mỉm cười trả lời, cậu nhìn chằm chằm vào tay Giang Triết, chỉ sợ hắn nhân lúc pha cafe mà giở trò.

Giang Triết bưng hai tách cafe, một tách đặt trước mặt Dật Ninh, ánh mắt Dật Ninh vẫn nhìn hắn, hắn đương nhiên nghĩ đó là một loại ám hiệu.

Giang Triết bưng tách của mình lên uống một ngụm, rồi ngồi xuống bên cạnh Dật Ninh, mà Dật Ninh chỉ hướng hắn mỉm cười một chút, không có hành động hay lời nói cự tuyệt nào.

Tuy còn không biết vị Tô tiểu thư này tìm mình là vì chuyện gì, bất quá, việc này để sau hãy tìm hiểu cho rõ ràng.

Giang Triết đặt tách cafe xuống, trong mắt vẫn ẩn chứa vô vàn tình cảm nhìn Dật Ninh, giọng nói dịu dàng, ” Tô tiểu thư mới sáng sớm đã chờ tôi, không biết là có chuyện gì?”

Nói xong hơi thở đã đến sát gương mặt Dật Ninh, Dật Ninh căng thẳng đến mức hai má đỏ bừng, trong mắt có chút hoang mang, sau đó đem mi mắt buông xuống, xinh đẹp một cách tự nhiên, vô cùng quyến rũ, Giang Triết cũng không chờ Dật Ninh trả lời, đã muốn giơ tay ôm lấy eo Dật Ninh, ” Bất quá, việc này nói sau. Em thực sự rất đẹp, vừa rồi ở đại sảnh vừa thấy em, tôi đã bị em mê hoặc…”

Dật Ninh nâng mắt lên nhìn hắn, mỹ nữ có khí chất như vậy cư nhiên xấu hổ đỏ mặt, nửa muốn trốn tránh, nửa giương đôi môi đỏ mọng lên chờ hắn hôn, Giang Triết đã bị Dật Ninh mê hoặc đến choáng voáng.

Mùi vị nước hoa trên người Giang Triết xộc thẳng vào mũi Dật Ninh, cùng Chu Diên rất khác biệt, hương vị trên người Giang Triết mang theo chút ngọt ngào mềm mại, còn Chu Diên lại đầy mùi vị nam nhân.

Lúc Giang Triết muốn hôn môi Dật Ninh, Dật Ninh ngiêng đầu, Giang Triết chỉ hôn vào má cậu, Dật Ninh căng thẳng đến mức hai tay run rẩy, cậu dựa theo kế hoạch đưa hai tay ôm lấy lưng Giang Triết, lúc Giang Triết hôn môi cậu, cậu cũng không cự tuyệt mà hé mở đôi môi đỏ mọng như muốn quyến rũ hắn.

Thân thể Dật Ninh hơi run rẩy, đương nhiên không phải như Giang Triết nghĩ vì động tình mà hưng phấn, thật ra cậu đang khẩn trương cùng dao động, thanh chuỷ thủ đã trượt ra khỏi tay áo, mang theo nhiệt độ cơ thể, ấm áp nhưng lại khiến cho cậu cảm thấy như đang cầm bàn ủi nóng đến phỏng tay.

Cậu phải không chút do dự mà đâm thật nhanh vào thân thể Giang Triết, bằng không khi Giang Triết phát hiện cậu có hầu kết, phát hiện ra mái tóc giả, hoặt đụng đến ngực giả của cậu, thì mọi thứ đều hỏng hết.



Nhưng Dật Ninh lại không xuống tay được, cậu vô cùng dao động. Khi hôn Giang Triết quấn lấy lưỡi của cậu, làm cho cậu cảm thấy ghê tởm, tay của Giang Triết đã muốn với vào vạt áo cậu đi vào.

Mắt thấy thanh chuỷ thủ sắc bén kia sắp đâm vào lưng Giang Triết ngay cạnh vị trí gần thận của hắn, thì ‘ Bang’ một tiếng, cách cửa văn phòng chưa được khoá lại đã bị đá văng ra.

” Giang Triết, lão tử có việc tìm…” Chu Diên một câu bị nghẹn ở cổ họng cũng không nói hết, mà ở phía sau cô thư ký cuống quýt theo kịp còn đang la to, ” Chu thiếu gia, cậu không thể như vậy!”

Thanh chuỷ thủ trong tay Dật Ninh còn chưa đâm xuống, lập tực rơi xuống nền đất được trải thảm, vì được tấm thảm ngăn đi thanh âm va chạm, nên cũng không rõ lắm.

Giang Triết đương nhiên không phát hiện vấn đề, bị Chu Diên quấy rầy lúc hứng thú, lúc này mới buông Dật Ninh, quay đầu nhìn Chu Diên.

Chu Diên nhìn thanh chuỷ thủ kia trong nháy mắt trợn tròn hai mắt, lúc sau mới khôi phục bình thường. Hắn đã quấy rầy việc tốt của người khác, dù sao hắn cũng không muốn Giang Triết sống thoải mái, vì vậy đối với người đi ám sát này làm chút hành động bồi thường, hắn đi lên vài bước, thực tự nhiên đá thanh chuỷ thủ vào gầm sofa.

Giang Triết tận lực duy trì khí độ, bất quá trong giọng nói đã mang theo chút khó chịu khiến mọi người đều nghe ra được, ” Tiểu Diên, cậu tới đây làm cái gì?”

Dật Ninh bị biến cố vừa rồi làm cho sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, ngẩng lên nhìn Chu Diên, mặt càng trắng thêm vài phần.

Chu Diên từ trên cao nhìn xuống, ra vẻ lơ đãng nhìn mỹ nhân bên cạnh Giang Triết, lại nhìn thấy bộ tóc giả của người đẹp này trong lúc tình cảm mãnh liệt với Giang Triết mà để lộ ra, hắn trong lòng cười nhạo người này quả thực rất không chuyên nghiệp, trong ánh mắt người này đầy sự sợ hãi, còn giống như trời sinh đã vậy, ánh mắt này không phải Dật Ninh thì còn là ai.

Chu Diên cùng Dật Ninh ánh mắt gặp nhau trong một khắc, ánh mắt đầy bối rối của Dật Ninh càng làm cho Chu Diên xác định được suy đoán của mình, vốn dĩ hắn đến đây là tìm Dật Ninh cho nên trong lòng cũng nhẹ nhõm, thở phào một hơi, cũng không để ý đến Giang Triết, lập tức tiến lên đem cánh tay còn ôm bên eo Dật Ninh bỏ ra, một tay kéo lấy Dật Ninh ôm vào trong ngực, tiện thể ngăn chặn tầm nhìn của Giang Triết, giọng nói vô cùng kiêu ngạo, ” Tôi đến để mang người của tôi đi.”

Nói xong, gần như cưỡng ép mà ôm Dật Ninh đi ra bên ngoài.

Dật Ninh cúi đầu bộ dáng hệt như một cô vợ nhỏ, có vẻ như đối với Chu Diên vô cùng phục tùng.

Cô thư ký kia vẻ mặt khổ sở đứng ở cửa, Chu Diên còn hướng nàng cười một chút, gật đầu chào, rồi mới ôm Dật Ninh nhanh chóng rời đi.

Giang Triết còn không biết chính mình vừa ở quỷ môn quan dạo một vòng, nhìn bộ dáng chu diên ôm Dật Ninh rời đi, hắn lộ ra bộ mặt hung ác, mới sáng sớm đã gặp chuyện gì, chẳng nhẽ Chu Diên cùng tình nhân của hắn cái nhau, cãi nhau đến mức lợi dụng cả chính mình.

” Mẹ nó!” Giang Triết mắng to một tiếng, đem tách cafe trên bàn hất xuống nền thảm.

Sau khi cô thư ký cho người lên dọn dẹp, mới phát hiện thanh chuỷ thủ dưới gầm ghế, vội cầm lấy cho Giang Triết xem, Giang Triết cũng không phải kẻ đần độn, rất mau đã nghĩ thông suốt chuyện lúc sáng.

Chính là, người đẹp đến ám sát kia là ai; hoặc là ai phái tới, chẳng lẽ là Chu Diên, nhưng Chu Diên chả nhẽ lại phá hỏng chính kế hoạch của mình, xem ra cũng không phải hắn.

Giang Triết trên lưng toát mồ hôi lạnh, bèn cho người điều tra cô gái kia,còn Dật Ninh lúc này đã bị Chu Diên đưa đi rất xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dật Ninh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook