Chương 46: Chương 46
Nam Chi
19/09/2016
Bà Tô đặc biệt vì Dật Ninh làm món mì, Dật Ninh ăn cơm sáng xong, người chồng hiện tại của mẹ cậu cũng đã mua đồ ăn trở lại.
Người cha dượng này họ Lâm, năm nay năm mươi tuổi, dáng người có phần phát tướng, thoạt nhìn rất hoà ái dễ gần.
Dật Ninh đối với việc Chu Diên đến đây cảm thấy rất kinh ngạc, hơn nữa vô cùng cảm động, nhưng cậu cũng không tính cùng Chu Diên trở về.
Cậu vẫn hy vọng ở tại thị trấn nhỏ nơi quê nhà, tìm một công việc tuỳ thích, sau đó sống một cuộc đời đơn giản.
Dù sao, ở bên Chu Diên, cậu thực sự không an tâm.
Chu Diên vốn không giống như người thường có thể sống một cách bình lặng, hắn gia thế hiển hách, hơn nữa từ nhỏ đã ngang ngược, quen được chiều chuộng, Dật Ninh cũng không cho rằng một người bình thường không chút nổi trội như mình có thể làm cho Chu Diên chịu sống yên bình.
Mọi người cùng nhau ngồi trò chuyện, Bà Tô hỏi về công việc cùng cuộc sống sinh hoạt của Dật Ninh, Dật Ninh đều nửa thật nửa giả nói mấy phần, Chu Diên ở một bên nghe, ở trong lòng vừa thương cho cuộc sống gian khổ của Dật Ninh, cũng vì mấy lời nói dối loanh quanh của Dật Ninh mà cảm thấy buồn cười, bất quá hắn cũng không định vạch trần.
Mấy năm gần bà Tô luyện được tay nghề đầu bếp rất khá, bà đem món điểm tâm nhỏ mình làm mang lên cho mọi người ăn, sau đó pha chút nước trà, vừa mới ngồi xuống sofa, thì đã thấy Chu Diên cùng Dật Ninh ngồi sát bên nhau, trên khoé miệng Dật Ninh còn dính chút nước trà, Chu Diên thậm chí không chút kiêng kị dùng khăn giấy lau cho cậu, hành động này khiến cho ba người đều sửng sốt một chút.
Bà Tô cùng chồng cảm thấy mấy người trẻ tuổi hiện nay trước mặt người khác cũng không biết giữ kẽ, làm trò trước mặt cha mẹ như vậy mặc dù chỉ chứng minh tình cảm giữa bọn họ rất thân thiết, nhưng cũng không tránh khỏi có phần tuỳ tiện.
Dật Ninh bị động tác này của Chu Diên làm cho ngượng ngịu, sợ mẹ cùng dượng sẽ nhìn ra quan hệ thực sự giữa cậu cùng Chu Diên.
Bà Tô quan sát hai người đang ngồi cùng một chỗ, từ diện mạo đến tính cách, đích thực xứng đôi.
Chu Diên từ sáng hôm trước đã đến gõ cửa nhà họ, trong tay còn mang theo không ít quà cáp, Bà Tô còn bị cậu thanh niên đẹp trai này khiến cho sững sờ ở cửa.
Bà còn chưa kịp nói gì, Chu Diên đã khai báo rõ ràng, nói hắn là bạn của Dật Ninh, còn là bạn cùng phòng, lần này tới để tìm Dật Ninh.
Lúc hắn vào nhà, thì chồng bà cũng từ phòng ngủ đi ra.
Chu Diên nói mình từ thành phố S rất xa ngồi xe tới nơi này, phải ngồi xe cả một đêm, sau khi tới đây, tìm được nhà bọn họ cũng mất không ít thời gian, ý tứ trong đó chính là hắn đến nơi này là một đường gian khổ…
Hơn nữa hắn cũng rất lễ phép, ngữ khí thành khẩn, diện mạo cũng không kém, thực dễ dàng khiến người ta có ấn tượng tốt.
Vả lại theo vẻ mặt cùng lời hắn nói thì hắn hiểu rất rõ Dật Ninh, cùng Dật Ninh vô cùng thân thiết.
Hai ông bà vì thế liền tin hắn là bạn của Dật Ninh ở thành phố S.
Chu Diên vừa buồn phiền vừa đau khổ nói hắn cùng Dật Ninh xẩy ra chút chuyện nhỏ làm cho Dật Ninh buồn, sau đó Dật Ninh thừa dịp lúc hắn không ở nhà mà rời đi, chỉ để lại lời nhắn là về nhà, nhưng khi hắn gọi điện cho Dật Ninh, di động của Dật Ninh lại tắt máy, hắn vì muốn giải thích rõ ràng với cậu, giữ gìn tình cảm của cậu, cho nên đành xin công ty cho nghỉ, tới nơi này tìm Dật Ninh. Chỉ không ngờ Dật Ninh cũng không trở về nhà.
Chu Diên nói rõ ràng như vậy, hơn nữa tình cảm chân thành, hai ông bà không thể không tin hắn nói thật, hơn nữa lúc bọn họ gọi điện cho Dật Ninh, đi động của Dật Ninh cũng tắt máy.
Chu Diên vô cùng lo lắng cho tình hình của Dật Ninh, sợ cậu gặp chuyện gì, lo âu sốt ruột đều lộ hết trên mặt, ở nhà bọn họ mà gần như đứng ngồi không yên.
Khi Bà Tô nói với Chu Diên, Dật Ninh có gọi điện thoại báo về nhà, cậu có nói phải chờ ngày hôm sau mới về, Chu Diên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, còn nói Dật Ninh nhất định là đi tới nơi nào đó trước nên mới về nhà chậm, để hai ông bà không vì cậu về trễ mà lo lắng.
Khi Chu Diên nói hắn phải ở nơi này chờ Dật Ninh trở về để xin lỗi cậu, hai ông bà cũng không cách nào từ chối, đương nhiên đành để hắn ở lại, để hắn ở trong phòng của Dật Ninh trước đây.
Dật ninh ít khi ở nơi này, vì thế phòng ngủ của cậu kỳ thực là phòng cất đồ, chính là căn phòng rất lớn, một bên đặt mấy thứ đồ đạc linh tinh, một bên là gường cùng giá sách.
Đây xem như là điều kiện sống kém cỏi nhất từ trước đến giờ của Chu Diên, bất quá vì phải đợi Dật Ninh trở về, hắn cũng đành tiếp tục chịu đựng.
Hắn ở trước mặt Bà Tô cùng Ông Lâm biểu hiện rất tốt, cùng ông đàm luận cờ tướng bóng bàn Trung Quốc, còn giúp đỡ Bà Tô dọn dẹp gian phòng, ngay cả cô con gái đang học trung học chỉ vào bữa cơm trưa mới trở về, cũng vì vẻ đẹp trai phong độ bên ngoài của hắn mà có ấn tượng rất tốt, hắn lại cùng cô bé nói không ít chuyện thời đại học, pha trò cho cả nhà người ta cười đến vui vẻ.
Đến chiều muộn khi Bà Tô ra ngoài mua đồ đạc, thậm chí hắn cũng đi theo để giúp xách đồ, có thể thấy quan hệ tiến triển rất lớn.
Gần một ngày một đêm, mọi người trong nhà đều có ấn tượng tốt với Chu Diên.
Chính là Bà Tô không thể không hoài nghi Chu Diên.
Ăn xong cơm chiều, bà cùng chồng ở trong phong ngủ nói chuyện, bà liền đem nghi vấn của mình nói ra.
” Ông thấy cậu Chu Diên này, có phải thực sự chỉ là bạn cùng phòng với Dật Ninh không? Tôi thấy không đơn giản như vậy.”
Nhìn bà xã cau mày, vẻ mặt có chút lo lắng, ông Lâm lên tiếng an ủi ” Vậy có thể là quan hệ phức tạp gì? Bà không nên suy nghĩ bậy bạ.”
” Dật Ninh từ nhỏ đã nhát gan thành thật, hơn nữa ông cũng biết, hình dáng của nó, so với con gái còn nữ tính hơn một chút, tuy tôi là mẹ nó, tôi không nên nói con mình như vậy, nhưng tôi thực sự lo lắng nó như thế sẽ bị người ta ức hiếp. Hơn nữa, chưa từng có con gái thích nó, hay đồng ý gả cho nó. Tôi cứ nghĩ đến chuyện này lại khổ sở trong lòng, lúc nó còn nhỏ tôi đã không có quan tâm dạy dỗ nó cho tốt, đều là tôi….” Bà Tô nói đến đây đã nghẹn lời, không nói được nữa.
Chồng bà chỉ có thể không ngừng an ủi, nói Dật Ninh đã như vậy rồi cũng không có biện pháp, tự trách mình chỉ khổ mình mà thôi, đối với sự tình căn bản không có tác dụng.
Một lát sau tâm tình của Bà Tô cũng bình tĩnh trở lại, nghĩ đến vấn đề Chu Diên, bà tiếp tục lên tiếng ” Cái cậu Chu Diên này vừa nhìn đã biết không phải con nhà bình thường, ông xem mấy món quà cậu ta tặng chúng ta, đều là đồ đắt tiền. Mặc dù cậu ta ở trước mặt chúng ta luôn vui vẻ giúp đỡ lấy lòng, nhưng bộ dáng của cậu ta vừa thấy cũng biết không phải người chịu đi lấy lòng người khác. Ông nói xem, cậu ta là người như thế, trong nhà lại có tiền, có địa vị, cậu ta cùng Dật Ninh là hai loại người hoàn toàn khác nhau, cậu ta có thể cùng Dật Ninh thuê chung phòng hay không? hơn nữa mỗi lần Dật Ninh gọi điện về, cũng chưa từng nghe nó nói nó cùng người khác thuê chung phòng….”
Bà Tô nghĩ đến những đứa trẻ con nhà có tiền như Chu Diên, hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn, chín chắn già dặn, làm việc chu đáo rõ ràng, cũng không xốc nổi, nhất định là người có tiền đồ. Hắn làm bạn với Dật Ninh, hai người nảy sinh mâu thuẫn, cho dù hắn muốn giải thích với Dật Ninh, thì cũng không cần hao tổn công sức chạy tới nơi quê nhà xa xôi như vậy, còn đối với bọn họ gần như là tận lực quan tâm săn sóc.
Nếu hắn cùng Dật Ninh chỉ là bạn bình thường, căn bản không cần làm đến mức này.
Vậy chỉ có thể nói, quan hệ giữa Chu Diên cùng Dật Ninh không phải bạn bè thông thường, vả lại, đó cũng là lý do Chu Diên ở trước mặt bà cùng chồng bà biểu hiện tốt đẹp.
Như vậy,Chu Diên cùng Dật Ninh rốt cuộc là quan hệ gì?
Có lẽ vào nhiều năm trước, Bà Tô sẽ không nghĩ đến hai người đàn ông ở bên nhau có thể là loại quan hệ này.
Nhưng qua nhiều năm, con trai của bà lại là bộ dáng kia, thậm chí những thanh niên cùng tuổi với Dật Ninh cũng đều kết hôn sinh con, bà cũng từng đi hỏi con gái nhà người khác, muốn người ta làm mối cho Dật Ninh, nhưng người ta đều từ chối.
Bà còn có thể không hiểu rõ mấu chốt của vấn đề hay sao.
Có người sau lưng bà nói Dật Ninh nhà bà hẳn lên tìm chồng so với tìm vợ còn tốt hơn, tuy mấy lời này làm cho bà khổ sở buồn phiền, nhưng chính bản thân bà cũng phải tiếp thu chuyện này là sự thực.
Lúc sáng sớm Chu Diên tìm đến nhà, ban đầu bà cũng không hoài nghi nhiều lắm, nhưng đến buổi trưa, Chu Diên dùng khẩu khí thân thiết không chút e dè nói về chuyện Dật Ninh, thỉnh thoảng còn dùng ngữ khí rất mờ ám, bà thậm chí còn hoài nghi Chu Diên chính là đang cố ý nói như vậy cho bà cùng chồng bà nghe.
Bà gần như khẳng định được mối quan hệ giữa Chu Diên và Dật Ninh.
Hai người thực sự có thể là tình nhân!
Bởi vì cãi nhau, với tính tình của Dật Ninh, nhất định không lựa chọn tranh cãi ầm ĩ, chỉ biết chọn cách lẳng lặng rời đi.
Chính là bà cũng không rõ Dật Ninh sao lại không trực tiếp về nhà, mà ở bên ngoài mấy ngày mới trở về.
Bà Tô nghĩ đến Chu Diên cao lớn như vậy, thân thể cường tráng, liền lo lắng có phải Chu Diên đánh Dật Ninh hay không, khiến cho Dật Ninh bị thương, hại Dật Ninh ở bên ngoài vài ngày dưỡng thương mới có thể về gặp bà.
Bà Tô đem suy đoán của mình nói với chồng, chồng bà vừa kinh ngạc bởi phân tích tỉ mỉ chi tiết của vợ mình, vừa nghĩ đến lúc Chu Diên nhắc tới Dật Ninh trong lời nói đều thể hiện hẳn ra ngoài ý thân mật ngọt ngào, ví dụ như khi hắn cùng Bà Tô làm đồ ăn, cũng không trực tiếp khen ngợi, mà trong ánh mắt toát ra tình cảm dịu dàng nhắc đến vài thói quen lúc Dật Ninh làm đồ ăn, sau khi đính kèm Dật Ninh, mới khen ngợi đồ ăn của bà Tô một lần.
Nếu là bạn bè thông thường, lúc nhắc đến nhau, người ta có loại biểu cảm nuông chiều mê đắm mà dịu dàng này sao.
Bà Tô nghĩ đến Chu Diên nói không chừng đã tổn thương Dật Ninh, bà đứng ngồi không yên, muốn cùng Chu Diên nói chuyện.
Chính là lúc trò chuyện, Chu Diên đương nhiên thẳng thắn thú nhận, nói bản thân cùng Dật Ninh đã ở chung, tình cảm của hai người tốt lắm, hắn cũng có ý cùng Dật Ninh tiếp tục. Lần này Dật Ninh tức giận bỏ về nhà, đích thực là do hắn xử lý mọi chuyện không tốt, để cho Dật Ninh chịu oan ức, nhưng không nói cụ thể là oan ức gì, hắn tránh né trọng tâm câu chuyện mà lên tiếng nói sang chuyện khác.
Chu Diên cùng bà Tô và ông Lâm nói chuyện mấy giờ liền, trong lời nói bộc lộ rõ tình cảm quan tâm trân trọng cùng yêu say đắm. Hơn nữa hắn hy vọng bà Tô có thể giao Dật Ninh cho hắn, hắn nhất định đối xử tốt với Dật Ninh.
Lúc sau lại mời bà cùng người chồng hiện tại tới thành phố S chơi….
Chính là như vậy, nên trước khi Dật Ninh trở về nhà, Chu Diên đã đem cả nhà mẹ người ta thuyết phục.
Bà Tô đương nhiên không phải loại người không có chủ kiến, bà nhanh chóng bị Chu Diên thuyết phục như vậy, chủ yếu vẫn là bà quan tâm đến Dật Ninh, người giống như Dật Ninh, rất khó tìm được người yêu, thật vất vả mới có một cái, bà đương nhiên muốn thay Dật Ninh quý trọng.
Người cha dượng này họ Lâm, năm nay năm mươi tuổi, dáng người có phần phát tướng, thoạt nhìn rất hoà ái dễ gần.
Dật Ninh đối với việc Chu Diên đến đây cảm thấy rất kinh ngạc, hơn nữa vô cùng cảm động, nhưng cậu cũng không tính cùng Chu Diên trở về.
Cậu vẫn hy vọng ở tại thị trấn nhỏ nơi quê nhà, tìm một công việc tuỳ thích, sau đó sống một cuộc đời đơn giản.
Dù sao, ở bên Chu Diên, cậu thực sự không an tâm.
Chu Diên vốn không giống như người thường có thể sống một cách bình lặng, hắn gia thế hiển hách, hơn nữa từ nhỏ đã ngang ngược, quen được chiều chuộng, Dật Ninh cũng không cho rằng một người bình thường không chút nổi trội như mình có thể làm cho Chu Diên chịu sống yên bình.
Mọi người cùng nhau ngồi trò chuyện, Bà Tô hỏi về công việc cùng cuộc sống sinh hoạt của Dật Ninh, Dật Ninh đều nửa thật nửa giả nói mấy phần, Chu Diên ở một bên nghe, ở trong lòng vừa thương cho cuộc sống gian khổ của Dật Ninh, cũng vì mấy lời nói dối loanh quanh của Dật Ninh mà cảm thấy buồn cười, bất quá hắn cũng không định vạch trần.
Mấy năm gần bà Tô luyện được tay nghề đầu bếp rất khá, bà đem món điểm tâm nhỏ mình làm mang lên cho mọi người ăn, sau đó pha chút nước trà, vừa mới ngồi xuống sofa, thì đã thấy Chu Diên cùng Dật Ninh ngồi sát bên nhau, trên khoé miệng Dật Ninh còn dính chút nước trà, Chu Diên thậm chí không chút kiêng kị dùng khăn giấy lau cho cậu, hành động này khiến cho ba người đều sửng sốt một chút.
Bà Tô cùng chồng cảm thấy mấy người trẻ tuổi hiện nay trước mặt người khác cũng không biết giữ kẽ, làm trò trước mặt cha mẹ như vậy mặc dù chỉ chứng minh tình cảm giữa bọn họ rất thân thiết, nhưng cũng không tránh khỏi có phần tuỳ tiện.
Dật Ninh bị động tác này của Chu Diên làm cho ngượng ngịu, sợ mẹ cùng dượng sẽ nhìn ra quan hệ thực sự giữa cậu cùng Chu Diên.
Bà Tô quan sát hai người đang ngồi cùng một chỗ, từ diện mạo đến tính cách, đích thực xứng đôi.
Chu Diên từ sáng hôm trước đã đến gõ cửa nhà họ, trong tay còn mang theo không ít quà cáp, Bà Tô còn bị cậu thanh niên đẹp trai này khiến cho sững sờ ở cửa.
Bà còn chưa kịp nói gì, Chu Diên đã khai báo rõ ràng, nói hắn là bạn của Dật Ninh, còn là bạn cùng phòng, lần này tới để tìm Dật Ninh.
Lúc hắn vào nhà, thì chồng bà cũng từ phòng ngủ đi ra.
Chu Diên nói mình từ thành phố S rất xa ngồi xe tới nơi này, phải ngồi xe cả một đêm, sau khi tới đây, tìm được nhà bọn họ cũng mất không ít thời gian, ý tứ trong đó chính là hắn đến nơi này là một đường gian khổ…
Hơn nữa hắn cũng rất lễ phép, ngữ khí thành khẩn, diện mạo cũng không kém, thực dễ dàng khiến người ta có ấn tượng tốt.
Vả lại theo vẻ mặt cùng lời hắn nói thì hắn hiểu rất rõ Dật Ninh, cùng Dật Ninh vô cùng thân thiết.
Hai ông bà vì thế liền tin hắn là bạn của Dật Ninh ở thành phố S.
Chu Diên vừa buồn phiền vừa đau khổ nói hắn cùng Dật Ninh xẩy ra chút chuyện nhỏ làm cho Dật Ninh buồn, sau đó Dật Ninh thừa dịp lúc hắn không ở nhà mà rời đi, chỉ để lại lời nhắn là về nhà, nhưng khi hắn gọi điện cho Dật Ninh, di động của Dật Ninh lại tắt máy, hắn vì muốn giải thích rõ ràng với cậu, giữ gìn tình cảm của cậu, cho nên đành xin công ty cho nghỉ, tới nơi này tìm Dật Ninh. Chỉ không ngờ Dật Ninh cũng không trở về nhà.
Chu Diên nói rõ ràng như vậy, hơn nữa tình cảm chân thành, hai ông bà không thể không tin hắn nói thật, hơn nữa lúc bọn họ gọi điện cho Dật Ninh, đi động của Dật Ninh cũng tắt máy.
Chu Diên vô cùng lo lắng cho tình hình của Dật Ninh, sợ cậu gặp chuyện gì, lo âu sốt ruột đều lộ hết trên mặt, ở nhà bọn họ mà gần như đứng ngồi không yên.
Khi Bà Tô nói với Chu Diên, Dật Ninh có gọi điện thoại báo về nhà, cậu có nói phải chờ ngày hôm sau mới về, Chu Diên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, còn nói Dật Ninh nhất định là đi tới nơi nào đó trước nên mới về nhà chậm, để hai ông bà không vì cậu về trễ mà lo lắng.
Khi Chu Diên nói hắn phải ở nơi này chờ Dật Ninh trở về để xin lỗi cậu, hai ông bà cũng không cách nào từ chối, đương nhiên đành để hắn ở lại, để hắn ở trong phòng của Dật Ninh trước đây.
Dật ninh ít khi ở nơi này, vì thế phòng ngủ của cậu kỳ thực là phòng cất đồ, chính là căn phòng rất lớn, một bên đặt mấy thứ đồ đạc linh tinh, một bên là gường cùng giá sách.
Đây xem như là điều kiện sống kém cỏi nhất từ trước đến giờ của Chu Diên, bất quá vì phải đợi Dật Ninh trở về, hắn cũng đành tiếp tục chịu đựng.
Hắn ở trước mặt Bà Tô cùng Ông Lâm biểu hiện rất tốt, cùng ông đàm luận cờ tướng bóng bàn Trung Quốc, còn giúp đỡ Bà Tô dọn dẹp gian phòng, ngay cả cô con gái đang học trung học chỉ vào bữa cơm trưa mới trở về, cũng vì vẻ đẹp trai phong độ bên ngoài của hắn mà có ấn tượng rất tốt, hắn lại cùng cô bé nói không ít chuyện thời đại học, pha trò cho cả nhà người ta cười đến vui vẻ.
Đến chiều muộn khi Bà Tô ra ngoài mua đồ đạc, thậm chí hắn cũng đi theo để giúp xách đồ, có thể thấy quan hệ tiến triển rất lớn.
Gần một ngày một đêm, mọi người trong nhà đều có ấn tượng tốt với Chu Diên.
Chính là Bà Tô không thể không hoài nghi Chu Diên.
Ăn xong cơm chiều, bà cùng chồng ở trong phong ngủ nói chuyện, bà liền đem nghi vấn của mình nói ra.
” Ông thấy cậu Chu Diên này, có phải thực sự chỉ là bạn cùng phòng với Dật Ninh không? Tôi thấy không đơn giản như vậy.”
Nhìn bà xã cau mày, vẻ mặt có chút lo lắng, ông Lâm lên tiếng an ủi ” Vậy có thể là quan hệ phức tạp gì? Bà không nên suy nghĩ bậy bạ.”
” Dật Ninh từ nhỏ đã nhát gan thành thật, hơn nữa ông cũng biết, hình dáng của nó, so với con gái còn nữ tính hơn một chút, tuy tôi là mẹ nó, tôi không nên nói con mình như vậy, nhưng tôi thực sự lo lắng nó như thế sẽ bị người ta ức hiếp. Hơn nữa, chưa từng có con gái thích nó, hay đồng ý gả cho nó. Tôi cứ nghĩ đến chuyện này lại khổ sở trong lòng, lúc nó còn nhỏ tôi đã không có quan tâm dạy dỗ nó cho tốt, đều là tôi….” Bà Tô nói đến đây đã nghẹn lời, không nói được nữa.
Chồng bà chỉ có thể không ngừng an ủi, nói Dật Ninh đã như vậy rồi cũng không có biện pháp, tự trách mình chỉ khổ mình mà thôi, đối với sự tình căn bản không có tác dụng.
Một lát sau tâm tình của Bà Tô cũng bình tĩnh trở lại, nghĩ đến vấn đề Chu Diên, bà tiếp tục lên tiếng ” Cái cậu Chu Diên này vừa nhìn đã biết không phải con nhà bình thường, ông xem mấy món quà cậu ta tặng chúng ta, đều là đồ đắt tiền. Mặc dù cậu ta ở trước mặt chúng ta luôn vui vẻ giúp đỡ lấy lòng, nhưng bộ dáng của cậu ta vừa thấy cũng biết không phải người chịu đi lấy lòng người khác. Ông nói xem, cậu ta là người như thế, trong nhà lại có tiền, có địa vị, cậu ta cùng Dật Ninh là hai loại người hoàn toàn khác nhau, cậu ta có thể cùng Dật Ninh thuê chung phòng hay không? hơn nữa mỗi lần Dật Ninh gọi điện về, cũng chưa từng nghe nó nói nó cùng người khác thuê chung phòng….”
Bà Tô nghĩ đến những đứa trẻ con nhà có tiền như Chu Diên, hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn, chín chắn già dặn, làm việc chu đáo rõ ràng, cũng không xốc nổi, nhất định là người có tiền đồ. Hắn làm bạn với Dật Ninh, hai người nảy sinh mâu thuẫn, cho dù hắn muốn giải thích với Dật Ninh, thì cũng không cần hao tổn công sức chạy tới nơi quê nhà xa xôi như vậy, còn đối với bọn họ gần như là tận lực quan tâm săn sóc.
Nếu hắn cùng Dật Ninh chỉ là bạn bình thường, căn bản không cần làm đến mức này.
Vậy chỉ có thể nói, quan hệ giữa Chu Diên cùng Dật Ninh không phải bạn bè thông thường, vả lại, đó cũng là lý do Chu Diên ở trước mặt bà cùng chồng bà biểu hiện tốt đẹp.
Như vậy,Chu Diên cùng Dật Ninh rốt cuộc là quan hệ gì?
Có lẽ vào nhiều năm trước, Bà Tô sẽ không nghĩ đến hai người đàn ông ở bên nhau có thể là loại quan hệ này.
Nhưng qua nhiều năm, con trai của bà lại là bộ dáng kia, thậm chí những thanh niên cùng tuổi với Dật Ninh cũng đều kết hôn sinh con, bà cũng từng đi hỏi con gái nhà người khác, muốn người ta làm mối cho Dật Ninh, nhưng người ta đều từ chối.
Bà còn có thể không hiểu rõ mấu chốt của vấn đề hay sao.
Có người sau lưng bà nói Dật Ninh nhà bà hẳn lên tìm chồng so với tìm vợ còn tốt hơn, tuy mấy lời này làm cho bà khổ sở buồn phiền, nhưng chính bản thân bà cũng phải tiếp thu chuyện này là sự thực.
Lúc sáng sớm Chu Diên tìm đến nhà, ban đầu bà cũng không hoài nghi nhiều lắm, nhưng đến buổi trưa, Chu Diên dùng khẩu khí thân thiết không chút e dè nói về chuyện Dật Ninh, thỉnh thoảng còn dùng ngữ khí rất mờ ám, bà thậm chí còn hoài nghi Chu Diên chính là đang cố ý nói như vậy cho bà cùng chồng bà nghe.
Bà gần như khẳng định được mối quan hệ giữa Chu Diên và Dật Ninh.
Hai người thực sự có thể là tình nhân!
Bởi vì cãi nhau, với tính tình của Dật Ninh, nhất định không lựa chọn tranh cãi ầm ĩ, chỉ biết chọn cách lẳng lặng rời đi.
Chính là bà cũng không rõ Dật Ninh sao lại không trực tiếp về nhà, mà ở bên ngoài mấy ngày mới trở về.
Bà Tô nghĩ đến Chu Diên cao lớn như vậy, thân thể cường tráng, liền lo lắng có phải Chu Diên đánh Dật Ninh hay không, khiến cho Dật Ninh bị thương, hại Dật Ninh ở bên ngoài vài ngày dưỡng thương mới có thể về gặp bà.
Bà Tô đem suy đoán của mình nói với chồng, chồng bà vừa kinh ngạc bởi phân tích tỉ mỉ chi tiết của vợ mình, vừa nghĩ đến lúc Chu Diên nhắc tới Dật Ninh trong lời nói đều thể hiện hẳn ra ngoài ý thân mật ngọt ngào, ví dụ như khi hắn cùng Bà Tô làm đồ ăn, cũng không trực tiếp khen ngợi, mà trong ánh mắt toát ra tình cảm dịu dàng nhắc đến vài thói quen lúc Dật Ninh làm đồ ăn, sau khi đính kèm Dật Ninh, mới khen ngợi đồ ăn của bà Tô một lần.
Nếu là bạn bè thông thường, lúc nhắc đến nhau, người ta có loại biểu cảm nuông chiều mê đắm mà dịu dàng này sao.
Bà Tô nghĩ đến Chu Diên nói không chừng đã tổn thương Dật Ninh, bà đứng ngồi không yên, muốn cùng Chu Diên nói chuyện.
Chính là lúc trò chuyện, Chu Diên đương nhiên thẳng thắn thú nhận, nói bản thân cùng Dật Ninh đã ở chung, tình cảm của hai người tốt lắm, hắn cũng có ý cùng Dật Ninh tiếp tục. Lần này Dật Ninh tức giận bỏ về nhà, đích thực là do hắn xử lý mọi chuyện không tốt, để cho Dật Ninh chịu oan ức, nhưng không nói cụ thể là oan ức gì, hắn tránh né trọng tâm câu chuyện mà lên tiếng nói sang chuyện khác.
Chu Diên cùng bà Tô và ông Lâm nói chuyện mấy giờ liền, trong lời nói bộc lộ rõ tình cảm quan tâm trân trọng cùng yêu say đắm. Hơn nữa hắn hy vọng bà Tô có thể giao Dật Ninh cho hắn, hắn nhất định đối xử tốt với Dật Ninh.
Lúc sau lại mời bà cùng người chồng hiện tại tới thành phố S chơi….
Chính là như vậy, nên trước khi Dật Ninh trở về nhà, Chu Diên đã đem cả nhà mẹ người ta thuyết phục.
Bà Tô đương nhiên không phải loại người không có chủ kiến, bà nhanh chóng bị Chu Diên thuyết phục như vậy, chủ yếu vẫn là bà quan tâm đến Dật Ninh, người giống như Dật Ninh, rất khó tìm được người yêu, thật vất vả mới có một cái, bà đương nhiên muốn thay Dật Ninh quý trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.