Dật Ninh

Chương 64: Chương 64

Nam Chi

19/09/2016

Mặc dù không có tìm hiểu về giá trị của đồ trang sức đá quý, nhưng nhìn thiết kế tinh xảo khéo léo kia, còn có vẻ xinh đẹp của viên ruby, Dật Ninh cũng có thể đoán ra, thứ trang sức trong miệng Chu Diên nói ‘ thỉnh thoảng đeo lên ngắm nhìn’, giá trị cũng không thấp.

Dật Ninh không thể lý giải được cách tiêu tiền của những kẻ có tiền, bất quá, vật quý giá như vậy, lại là một người mới gặp qua có mấy lần, vô công bất thụ lộc, cậu cũng không thể nhận được.

” Chỉ là một cái pizza mà thôi, căn bản không có gì đáng giá. Ông ấy như thế nào lại tặng thứ quý trọng như thế cho em? Hay là anh mang trả lại đi, em không thể nhận được.”

Dật Ninh nhíu mày, thu dọn xong bàn ăn cậu đem đôi găng tay cao su gỡ xuống cất đi, nói với Chu Diên.

Chu Diên tỏ vẻ không quan trọng, cười một chút ” Chú ấy nguyện ý tặng, em cứ nhận đi, em cũng đâu tổn thất gì.”

” Thế nhưng, em cùng ông ấy không quen, đâu thể nhận đồ của ông ấy, vẫn là trả lại đi? ” Dật Ninh nhìn bộ dạng Chu Diên không thèm để ý, thì có chút nổi nóng, ra khỏi phòng ăn, từ trong ngăn kéo bàn trang điểm trong phòng ngủ lấy ra hộp trang sức kia, đặt vào trong tay Chu Diên đang đi phía sau mình, động tác có phần tức giận.

Thần thái cùng ngữ khí nổi nóng của Dật Ninh khiến Chu Diên kinh ngạc, cầm hộp trang sức trong tay, hỏi ” Làm sao vậy, không phải chỉ là một hộp trang sức thông thường chỉ để đeo chơi thôi sao, em tức giận cái gì vậy?”

Đôi chân mày nhăn chặt của Dật Ninh cũng không giãn ra, trừng hai mắt nhìn Chu Diên ” Cái gì không có gì đặc biệt, thứ này rất đắt tiền! Em lại không giúp người ta làm chuyện gì, cùng ông ấy không quen biết, ông ấy dựa vào cái gì mà đưa cho em thứ quý giá như vậy? Anh một chút cũng không cảm thấy quái lạ hay sao?”

Tính tình Dật Ninh luôn ôn hoà, hiện giờ lại đột nhiên gây sự mà tức giận, Chu Diên nhất thời không kịp phản ứng, đồng thời hoàn toàn không rõ Dật Ninh rốt cuộc tức giận cái gì, không phải chỉ là một hộp trang sức thông thường sao, đâu cần như vậy, hắn tặng cho Dật Ninh không ít thứ so với thứ này còn đắt giá hơn nhiều lắm, cũng không có thấy Dật Ninh so đo như vậy, còn tức giận nữa?”

Chu Diên tiến lên muốn đưa tay sờ sờ gương mặt của Dật Ninh vì tức giận mà đỏ bừng, thế nhưng Dật Ninh lại quay mặt đi né tránh.

Chu Diên sửng sốt, nói ” Này có gì kỳ lạ, Chú Triệu cũng là người quen cũ, chú ấy cảm thấy em dễ mến, tặng cho em chút gì đó cũng là điều nên làm, thứ này cũng không phải thứ đồ vật đắt giá gì, lần trước anh tặng cho em sợi dây chuyền cẩm thạch kia, so với thứ này còn đắt giá hơn nhiều, em khi đó không phải cũng không nhìn chiếc dây chuyền đó thêm một cái sao? Thế nào hiện tại lại so đo như vậy.?”

Dật Ninh tức giận đến nghiến răng, cùng Chu Diên nói chuyện, đôi lúc hắn không hiểu được ẩn ý trong lời nói của cậu. Bất quá, muốn cùng Chu Diên tâm linh tương thông thật đúng là khó khăn, Dật Ninh cũng không gượng ép, hướng hắn lạnh lùng nói ” Ý anh là, thứ anh tặng em, cùng thứ người khác đưa tới cũng có thể đánh đồng? Được rồi, cầm lại mấy thứ anh tặng em đi, trả lại anh!”

Bầu không khí giữa hai người vốn rất tốt, không ngờ tới Dật Ninh đột nhiên chỉ vì một chuyện nhỏ mà cố tình gây sự. Thường ngày Chu Diên ghét nhất là bị người khác vô cớ gây chuyện, bất quá Dật Ninh như vậy, hắn cũng không có biện pháp, chỉ có thể hỏi cho rõ ràng, sau đó dỗ dành cậu.

” Thứ của người khác sao có thể so sánh với thứ anh tặng em, ý nghĩa tặng đồ cũng không giống, anh yêu em muốn cho em vui vẻ mới tặng cho em, người khác sao có thể so được đâu? Anh tuyệt không có mấy ý tứ kia. Thứ này cũng không tính là rất quý giá, cho dù Chú Triệu bởi vì nguyên nhân nào đó mà tặng em, đây đều là tình cảm của người ta, em thích là tốt rồi cứ nhận là được, sau đó anh tất nhiên sẽ hoàn trả nhân tình này cho chú ấy.”

Dật Ninh nhìn vẻ mặt lo lắng cùng chân thành của Chu Diên, cũng hiểu được chính mình có chút cố tình gây sự.

Vị Triệu tiên sinh kia tặng cậu lễ vật, nguyên nhân không nói cũng hiểu, chắc là muốn dùng nó tỏ ý xin lỗi việc Tào Dật Nhiên đánh cậu hoặc là lễ tạ ơn cảm ơn cậu hoà giải mối quan hệ giữa Chu Diên cùng Tào Dật Nhiên. Bất luận là dùng để tỏ ý hay gì đó, Dật Ninh đều cảm thấy không thoải mái trong lòng.



Cậu vốn tưởng bản thân mình rất rộng lượng, bản thân luôn nghĩ thoáng, hiện tại xem ra, kỳ thực cậu cũng không thể khống chế được bản thân, cậu vẫn như cũ lòng dạ hẹp hòi, cậu cố tình gây sự, tính toán chi li….

Dật Ninh nhìn Chu Diên không nói, nước mắt đảo quanh viền mắt rồi rơi xuống.

Chu Diên thấy Dật Ninh khóc, có chút sốt ruột, đưa tay ôm cậu vào trong ngực, lấy ngón tay lau lau nước mắt trên mặt cậu, áy náy cùng thương tiếc mà nói ” Có chuyện thì từ từ nói, em khóc cái gì vậy!”

Thấy Dật Ninh khóc, trong lòng hắn cũng nhíu chặt, thế nhưng hắn cũng không rõ Dật Ninh rốt cuộc vì sao mà khóc, chỉ có thể lo lắng suông.

Dật Ninh cúi đầu, tiếp tục rơi nước mắt.

‘ Anh hùng khó qua ải mỹ nhân’, lợi hại nhất là nước mắt mỹ nhân, điểm này Chu Diên đúng là sâu sắc lĩnh hội, Dật Ninh nếu ba ngày hai lượt mà khóc một trận như thế ở trước mắt hắn, thật đúng là muốn mạng của hắn.

” Anh vừa rồi nói sai cái gì? Làm em thương tâm, là điểm nào khiến em đau lòng? Em không nói ra, anh làm sao biết được!” Chu Diên vừa lo lắng vừa thương yêu Dật Ninh, cúi đầu an ủi khuôn mặt cậu dò hỏi.

Dật Ninh lắc đầu, thanh âm mềm mại nghẹn ngào, ” Triệu tiên sinh là cậu của Tào Dật Nhiên, phải không?”

Dật Ninh thấp giọng yếu đuối chất vấn khiến Chu Diên ngây ngẩn cả người, một lát sau mới nói ” Đúng vậy. Ông ấy là cậu của Tào Dật Nhiên. Anh từ nhỏ đã biết chú ấy. Bất quá, anh cũng không có ý giấu em chuyện này, chỉ là anh không muốn ở trước mặt em nhắc đến Tào Dật Nhiên mà thôi, cho nên mới không nói gì.”

Trên lông mi Dật Ninh vẫn còn vương chút lệ, cậu liếc mắt nhìn biểu cảm của Chu Diên, nói ra ” Ông ấy từng mời em uống trà một lần, còn mời em đi ăn một bữa hải sản.”

Chu Diên nhìn về phía Dật Ninh, con ngươi của Dật Ninh trong trẻo sạch sẽ giống như bầu trời thanh khiết không một gợn mây trên cao nguyên, không chút dơ bẩn, xinh đẹp vô cùng, Chu Diên đem ngón tay xoa xoa khoé mắt cậu, hắn cũng không lo lắng Dật Ninh đi chệch khỏi quỹ đạo, bởi vì hắn biết Dật Ninh không phải loại người không có quy củ, hắn chỉ lo lắng sẽ có người khác chú ý đến Dật Ninh, mà người nhu nhược thành tính như Dật Ninh thực sự không có cách phản kháng.

Dật Ninh cùng Triệu Trăn đi uống trà ăn hải sản, Chu Diên cũng không đến mức vì thế mà ghen, nhưng trong ngực hắn ít nhiều có phần mất hứng, cho dù Triệu Trăn là trưởng bối của hắn.

Chu Diên không nói gì, Dật Ninh đành phải tiếp tục lên tiếng ” Ông ấy nói muốn em có thể tha thứ cho Tào Dật Nhiên, còn nói mong muốn anh cùng Tào Dật Nhiên có thể hoà hảo…”

Chu Diên ngẩn người, gật đầu.

Chuyện tình cảm đôi lúc rất khó tìm được phương pháp giải quyết cho tốt, tỷ như hắn tuy không thích cha hắn cùng một cậu trai còn nhỏ tuổi hơn hắn kết hôn, thế nhưng hắn cũng không thể đi tới nói với cha hắn muốn ông ấy không nên ở bên cậu thiếu niên đó, hoặc là nói nếu ông chọn lựa cậu thiếu niên kia thì đừng coi mình là cha hắn nữa. Nhưng hắn chỉ có thể đem chuyện này kìm nén trong lòng.

Khi Dật Ninh bị Tào Dật Nhiên ức hiếp, hắn cảm thấy rất khó xử, một bên là người yêu, hắn không hy vọng Dật Ninh chịu bất luận thương tổn gì, hắn mong muốn chính mình có thể đem lại hạnh phúc cho cậu; một bên là huynh đệ, tình anh em từ nhỏ lớn lên bên nhau thì đặt ở nơi nào, cho dù không hài lòng việc Tào Dật Nhiên đánh Dật Ninh, thì hắn cũng không thể bởi vì thế mà đi giáo huấn Tào Dật Nhiên.

Tào Dật Nhiên tức giận, trong lòng hắn hiểu rõ, nếu bởi vì việc này mà đi giáo huấn hắn, Tào Dật Nhiên tất nhiên càng bị kích động, tình cảm huynh đệ của hai người về sau sẽ ra sao, hơn nữa với tính cách của y, y chắc chắn sẽ tìm Dật Ninh trả thù, như vậy sẽ trở thành nỗi phiền toái tuần hoàn ác tính không ngừng.



Giống như bây giờ, làm mặt lạnh với Tào Dật Nhiên, đã là cách làm lý trí cùng thoả đáng nhất Chu Diên có thể nghĩ ra.

Người yêu cùng huynh đệ, hắn đương nhiên không muốn mất đi cả hai.

Dật Ninh vẫn không nhắc đến chuyện của Tào Dật Nhiên trước mặt hắn, Chu Diên đương nhiên rất cảm động, cảm động vì Dật Ninh quan tâm cùng độ lượng, cho nên hắn thoái mái tặng Dật Ninh không ít đồ, cũng không hẳn không cùng việc này có quan hệ.

Chỉ là, hắn còn chưa rõ, con người đôi lúc cũng không muốn bản thân mình quan tâm cùng độ lượng, mọi chuyện nếu chưa giải quyết, sẽ giữ lại ở nơi nào đó, cho dù chôn sâu dưới đáy lòng, rốt cục cũng trở thành một cái nút thắt.

Đối với Tào Dật Nhiên lạnh nhạt, thứ nhất là bởi vì Chu Diên thực sự tức giận việc y đánh Dật Ninh, thứ hai là cũng có tâm muốn trốn tránh y, tất nhiên, trong lòng hắn yêu Dật Ninh, một chút cũng không có ý định cùng Tào Dật Nhiên phát triển thành người yêu, từ lúc Tào Dật Nhiên thông báo, khiến hắn hiện giờ nghĩ lại vẫn thấy rùng mình.

Chu Diên mặc dù ở trên mọi phương diện đều có thể xử lý quyết đoán, thế nhưng về vấn đề tình cảm, cũng không thể đem quyết đoán tới dùng.

Dù sao hắn cũng chỉ là người bình thường, hơn nữa còn là một thanh niên mới hai mươi ba tuổi.

Nếu Dật Ninh đã nhắc tới Tào Dật Nhiên, Chu Diên cũng không tiện đem vấn đề này vùi lấp, hắn ôm lấy Dật Ninh, dường như là muốn biểu đạt sự an ủi với Dật Ninh, cũng là đối với Dật Ninh vô cùng áy náy, hắn nghĩ chính mình không có mặt mũi nào mà đối diện với vẻ mặt tinh khiết của Dật Ninh.

” Dật Ninh, chuyện này, là anh có lỗi với em. Lần trước, anh không nên do dự, còn bị Tào Dật Nhiên kéo đi. Anh lúc đó luôn muốn xin lỗi em, thế nhưng, anh lại không có nói ra, anh hy vọng em có thể tha thứ cho anh.”

Dật Ninh không nghĩ tới Chu Diên lại xin lỗi, cậu đem mặt chôn ở trên bả vai Chu Diên, thanh âm trầm thấp ” Em, trong lòng em có chút muốn trách anh, bất quá hiện tại em đã thông suốt rồi, em không trách anh. Anh cũng không cần phải tức giận Tào Dật Nhiên nữa, hai người hoà hảo lại đi!”

Con người vốn là động vật có tính xã hội, ngoại trừ người yêu, bên cạnh còn có rất nhiều người khác, cho dù cùng Chu Diên chung sống, hiện tại là người yêu của hắn, nhưng Dật Ninh biết, bản thân không có bất luận quyền gì yêu cầu Chu Diên bởi vì mình mà bỏ qua bạn bè, thậm chí bằng hữu của Chu Diên không thích mình, về điểm này Dật Ninh kỳ thực cảm thấy chính mình cũng có sai sót, không có làm tốt, dù sao, không thể khiến cho bạn bè của người yêu thích mình, đó cũng là chỗ thất bại nhất.

Chu Diên ôm chặt Dật Ninh ” Cảm ơn em. Anh sẽ khiến Tào Dật Nhiên phải tiếp nhận em, còn tới xin lỗi em.” sau khi nói xong, nghĩ tới cái gì đó, Chu Diên lại tiếp tục nói ” Dật Ninh, anh yêu em. Tuy Tào Dật Nhiên quan trọng, nhưng em đối với anh mà nói, hiện tại mới là quan trọng nhất, anh tuy không hy vọng phải lựa chọn giữa em cùng bạn bè, thế nhưng anh có thể cam đoan với em, nếu phải lựa chọn, anh chắc chắn lựa chọn em.”

Nghe được Chu Diên nói như vậy, viền mắt Dật Ninh trong nhát mắt lại ướt, cậu cũng không có ý tứ muốn Chu Diên lựa chọn giữa mình cùng Tào Dật Nhiên, thế nhưng Chu Diên nói như vậy, thực sự khiến cậu cảm động.

” Em cũng không hy vọng anh phải lựa chọn giữa em cùng cậu ta, anh biết mà, em không có ý đó. Thế nhưng, cảm ơn anh đã nói như vậy…”

Chu Diên vỗ về lưng Dật Ninh, không nói gì nữa.

Bất quá, đã là lặng lẽ chiến thắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dật Ninh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook