Chương 111: Ai Là Sói Xám ?
Hoán Diệp Như Mộng
18/05/2017
CHƯƠNG 111. AI LÀ SÓI XÁM ?
“Tiểu Dật Dật , có phải lúc nãy cậu đang phân vân không biết vào câu lạc bộ nào, có đúng không ?”Ngả Tình chống cằm nhìn Tiêu Dật.
“Ừ”
“Vậy đã tìm thấy câu lạc bộ mình cảm thấy thích chưa ?”.
“Không biết sau khi tham gia câu lạc bộ thì phải làm những gì ?” .Tiêu Dật cảm thấy : nếu như là để ứng phó với nhà trường thì nó chỉ cần tùy tiện tham gia vào một câu lạc bộ nào đó.
Ngả Tình liền nhiệt tình giải thích :
“Nếu như cậu tham gia vào một câu lạc bộ thì hễ câu lạc bộ có hoạt động gì cậu đều phải tham gia , nếu như cậu biểu hiện không tốt thì chủ nhiệm câu lạc bộ có quyền đá cậu ra khỏi câu lạc bộ . Đến lúc đó cậu muốn tìm một câu lạc bộ khác xem ra rất khó khăn vì dù sao thời gian tuyển tân sinh cũng đã kết thúc.”
Còn bắt tham gia hoạt động của câu lạc bộ , Tiêu Dật nhìn chiếc bánh chocolate ở trước mặt nghĩ : như vậy thì rất tốn thời gian , cần phải tìm một câu lạc bộ nào vừa ý một chút.
Thăm dò vẻ mặt của Tiêu Dật một phen, Ngả Tình cười hì hì nói :”Tiểu Dật Dật , cậu có muốn nghĩ đến chuyện gia nhập câu lạc bộ của chúng tôi không ?”
“Câu lạc bộ của mấy người làm những gì ?” Tiêu Dật hoàn toàn không có chút thông tin nào , nhìn bốn phía xung quanh :”Không phải là hội những người thích những vật có hình trái tim hồng phấn đó chứ ?”
“Đây là trại tuyển tân sinh , chỉ là để tuyên truyền và kéo sự chú ý của mọi người thôi.” Ngả Tình giải thích :”Câu lạc bộ chân chính của chúng tôi là một nơi thần thánh thanh cao. Câu lạc bộ của chúng tôi rất có ích nha , nếu như Tiểu Dật Dật tham gia , chúng tôi đảm bảo sẽ không đá cậu ra khỏi câu lạc bộ.”
Nói đến cùng thì Ngả Tình cũng không nói rõ câu lạc bộ của mình là loại hình gì, cô không muốn khiến cho Tiêu Dật sợ chạy mất dép, nên chỉ mơ hồ nói qua loa.
Tiêu Dật cũng không thèm để ý : “Bình thường tôi không thích những chỗ có quá nhiều người tụ tập”.
“Tuyệt đối sẽ cho cậu không gian yên tĩnh.” Ngả Tình lập tức hiểu ý nói ngay.
“Có nhiều lúc tôi sẽ bề bộn công chuyện.”
“Không thành vấn đề, có vài hoạt động lặt vặt cậu không cần tham gia, nếu như là chuyện quan trọng thì tôi nhất định sẽ bố trí giờ giấc ổn thỏa.”
“Tôi cũng chưa quen cách tổ chức ở chỗ này”
“Nơi này của chúng tôi gồm có 3 tổ , tổ truyền thông , tổ thương mại và tổ mai mối , ý của tôi là để cậu vào tổ truyền thông. Cũng không cần cậu động não tốn sức gì , chỉ cần cậu ngồi ở một bên , còn làm như thế nào thì tùy cậu.”
Người bình thường nghe đến đó sẽ sinh cảnh giác , vì sao một chủ nhiệm câu lạc bộ lại tìm đủ mọi cách nhượng bộ như vậy, chỉ vì tìm một tân sinh đến để đi ra đi vào thôi ư.
Nhưng mà Tiêu Dật không phải là người bình thường , nó không quá thích thú cũng không nghi ngờ , chỉ cười nhàn nhạt.
“Ngả Ngả đối với tôi tốt như vậy, nếu như tôi vào câu lạc bộ sẽ bị người ta ghen ghét , làm sao bây giờ ? Tôi cũng chỉ là tân sinh viên năm nhất , đối mặt với các anh chị khóa trên………”
Lời nói sâu xa chậm rãi dừng lại, để cho người khác tưởng tượng khúc sau.
“Ha ha” .Ngả Tình đối với nụ cười tỏa nắng của Tiêu Dật kia, cả người như bị thôi miên , nói đứt quãng : “Bọn họ dám…thì có tôi…bảo vệ cậu…không cần…sợ…Tôi sẽ …bổ nhiệm cậu…làm người đại diện của chủ nhiệm câu lạc bộ…có tất cả…quyền lợi…của chủ nhiệm…Xem ai…dám..bắt nạt….cậu.”
“Vậy thì,” Tiêu Dật đưa chiếc tay trắng nõn thon dài ra : “Sau này phải nhờ Ngả Ngả chỉ bảo nhiều hơn rồi.”
Ngả Tình sợ Tiêu Dật đổi ý liền nắm chặt lấy tay Tiêu Dật , đến chết cũng không bỏ : “Sao lại thế được , sau này câu lạc bộ của chúng ta còn phải nhờ cậy nhiều vào Tiểu Dật Dật.”
…………….
Nam Cung Hạo Nhiên chạy ào vào chiếc trại màu hồng phấn đã thấy cảnh tượng Tiêu Dật cùng Ngả Tình nắm tay , trong lòng cả kinh , chẳng nhẽ mình đã đến chậm một bước ?.
“Dật Dật,” Vội vàng chạy lên phía trước kéo Tiêu Dật về phía sau mình bảo vệ, Nam Cung Hạo Nhiên sắc mặt khó coi nhìn Ngả Tình : “Cô đã làm gì cậu ấy hả ?”
“Hội trưởng đại nhân đang nói gì vậy ?” .Ngả Tình chớp chớp đôi mắt to tròn thánh thiện được trời ban.
“Cô muốn dụ dỗ bất cứ ai tôi cũng không nhúng tay vào, nhưng mà , tôi nói cho cô biết , nếu người đó là Dật Dật thì cô đừng hòng.”
Ngả Tình làm ra vẻ đau khổ : “Hội trưởng đại nhân đã quá nặng lời với một thiếu nữ trong trắng ngây thơ thánh thiện rồi đó.”
“Hạo Nhiên..” Tiêu Dật vỗ vỗ vai Nam cung Hạo Nhiên : “Chuyện của cậu đã giải quyết xong chưa ?”
“Rồi”. Nam Cung Hạo Nhiên gật đầu rồi lo lắng hỏi thăm : “Dật Dật , cô ta có làm gì cậu không ? Cậu có đáp ứng cô ta chuyện gì không ?”
“Mình tham gia câu lạc bộ của Ngả Ngả.”
Một câu nói giống như sét đánh giữa trời quang , Nam Cung Hạo Nhiên hối hận muôn phần , vì sao vì một chút chuyện mà để Dật Dật lại một mình khiến cho cậu ấy từ giờ về sau rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục thế này ?
“Hạo Nhiên ?” Tiêu Dật đưa tay hươ hươ trước mặt Nam Cung Hạo Nhiên , nhưng lại không thấy cậu ta có phản ứng gì .
“Tiểu Dật Dật , chẳng qua hội trưởng đại nhân cần không gian riêng để suy nghĩ , lại đây , mình sẽ nói cụ thể về mục đích và cách thức làm việc của câu lạc bộ chúng ta.” Ngả Tình vẫy vẫy tay kêu Tiêu Dật qua , nếu đã là thành viên của câu lạc bộ mình rồi thì cũng như thú đã mắc bẫy , không thể thoát ra được , nếu đã như thế thì ngả bài luôn đi.
“Câu lạc bộ của chúng ta tên là : “Cho ta yêu yêu”.” Ngả Tình cực kỳ nhiêt tình mở màn hình ra, giống như một cô giáo đang giải thích cho Tiêu Dật hiểu.
“Tên cũng như ý nghĩa, mục đích của câu lạc bộ chúng ta là : mỗi một người đi tìm tình yêu đều tìm thấy tình yêu thuộc về mình.”
Bà mối sao ? Tiêu Dật vừa nghe vừa thầm nghĩ.
“Đầu tiên là tổ mai mối ..” Ngả Tình búng tay, màn hình lập tức thay đổi : “Bọn họ là những người phụ trách mai mối cho những người đến câu lạc bộ báo danh , tìm cho họ một nửa thích hợp.”
“Tổ truyền thông chính là tổ tuyên truyền cho câu lạc bộ chúng ta, làm cho câu lạc bộ của chúng ta trở nên nổi tiếng, mời chào khách hàng, ngày thường họ chịu trách nhiệm về phần áp phích , quảng cáo và các hoạt động của nhà trường.”
Ngả Tình vừa nói vừa chỉ tay vào màn hình :”Còn đây là tổ thương mại . Cậu cũng biết đấy, đầu năm nay vật giá tăng cao . Cho nên nhiệm vụ của tổ thương mại chính là bằng mọi cách để cung cấp tiền cho câu lạc bộ chúng ta . Đương nhiên những khách hàng đã đến đây tìm tình yêu chính là một phần tạo nên nguồn vốn.”
“Đương nhiên , trong quá trình hoạt động của các bộ phận thì thái độ phục vụ khách hàng phải thập toàn thâp mỹ , phải “vui lòng khách đến vừa lòng khách đi”.”
Tiêu Dật từ nãy đến giờ vẫn ngồi chóng cằm , ngáp sâu một cái :
“Ừ , cũng không tệ lắm.”
“Cái gì gọi là cũng không tệ lắm !!.” Nam Cung Hạo Nhiên cuối cùng đã tỉnh táo lại : “Dật Dật , cậu đừng để bị người này lừa !!.”
Cậu ta quay về phía Ngả Tình nói : “Sao cô không nói cho Dật Dật biết , những khách hàng mà cô chĩa mũi nhọn vào là ai ?”
“Chuyện đó sao …” Ngả Tình không tình nguyện nói : “Tiểu Dật Dật , khách hàng đông đảo của chúng ta chủ yếu là những sinh viên nam ở trong trường.”
“Ghép đôi với những ai?” Nam Cung Hạo Nhiên tiếp tục hỏi.
“Với những nam sinh viên khác.”
Nam với nam sao ? Tiêu Dật cũng không có ý kiến gì , không phải đây là chuyện bình thường trong thời đại ngày nay sao ?
“Còn cách làm thì sao ?” Nam Cung Hạo Nhiên từng bước từng bước tiến tới.
Ngả Tình ngửa mặt lên nhìn trời không dám nhìn vào Tiêu Dật :“Trời ạ , đó chính là làm cái này cái kia ABC XYZ OOXX#$…@ các loại ấy.”
“ Nói rõ ràng ra xem nào ?” Tiêu Dật nghe không rõ những tiếng lẩm bẩm trong cổ họng của Ngả Tình, nhưng mà khi thấy cô như vậy lại sinh ra cảm giác hứng thú.
“Nói tóm lại chính là không từ một thủ đoạn nào.” Nam Cung Hạo Nhiên hừ lạnh nói.
Ngả Tình bất bình dậm chân : “Nói khó nghe như vậy để làm gì hả ! Người ta chính là xác thực hai người thực sự thích nhau mới ra tay thôi mà !”.
“Dạy người khác dùng thuốc, chia rẽ một đôi đang tốt đẹp , đem thẳng bẻ cong….Những chuyện cô làm không gọi là không từ mọi thủ đoạn thì gọi là gì ?”
“Nói tóm lại , thì cuối cùng họ cũng thành đôi mà !” Ngả Tình nghiến răng nghiến lợi nhấn mạnh kết quả.
“Mình cảm thấy..” Đang lúc hai người đối chọi gay gắt , Tiêu Dật mở miệng nói : “Có chút hứng thú.”
“Tiểu Dật Dật !”
“Dật Dật !”
Ngả Tình hoan hô còn Nam Cung Hạo Nhiên kinh hô.
“Hạo Nhiên , đây là sự lựa chọn của mình.” Nam Cung Hạo Nhiên bất đắc dĩ nhìn Tiêu Dật, cuối cùng cũng bỏ ý định thuyết phục.
“Trông tướng ủ rũ của hội trưởng đại nhân kìa , gần đây câu lạc bộ của chúng tôi và một vài khách hàng cũng không tồi nha , có muốn tôi giới thiệu giúp cậu không ?”Ngả Tình cười ha hả với Nam Cung Hạo Nhiên , cung cách và khẩu khí không khác gì mấy mụ tú bà ngày xưa.
“Ngả Ngả , Hạo Nhiên có người yêu rồi.” Tiêu Dật nói , ngụ ý muốn bảo : cô làm ơn đừng có cố tình khiêu khích gây hấn nữa.
“Tôi thiếu chút nữa là quên mất,hội trưởng đại nhân đã có người yêu rồi nha , không phải là tên Tống Kỳ nhỏ nhen hẹp hòi đó sao ….” Ánh mắt của Ngả Tình đảo tới đảo lui giữa Tiêu Dật và Nam Cung Hạo Nhiên : “Tôi nói nghe này , hội trưởng đại nhân ,cậu và Tiểu Dật Dật thân thiết như vậy , hũ dấm chua nhà cậu sẽ không đánh ghen đấy chứ ?”
“NGẢ TÌNHHHHHHHHHHHHHH !”
Tiếng hét giận dữ của Nam Cung Hạo Nhiên vang dội giữa trời.
…….
Đi một chuyến đến câu lạc bộ, buổi chiều không có tiết học nên Tiêu Dật đi thẳng về nhà.
Vừa đúng lúc Diêu Quang gọi điện tới.
“Anh Diêu Quang.”
“Tiểu Dật , anh đã phái người đi tìm cái người mà em nói tên là Lưu Minh kia rồi.”
“Sao rồi ?”
“Anh chỉ có thể nói , cái tên Ti Tu Dạ này , thật là biết cách xử lí…” Diêu Quang đưa tay lấy một tờ trông một sấp danh sách : “Người mà hắn muốn lấy mạng trong bốn đại gia tộc , vượt ngoài sự tưởng tượng của anh.”
“Từ từ , từng bước một loại trừ” Tiêu Dật không chút kinh ngạc, Ti Tu Dạ đứng ở vị trí cao cao tại thượng như ngày hôm nay , tất nhiên là có rất nhiều người muốn kéo hắn xuống.
“Nhưng mà , cái tên Lưu Minh này” Trong mắt Diêu Quang tràn đầy hứng thú : “Biết không ít chuyện nha”.
“Anh Diêu Quang định làm gì ?”.
“Ha ha, anh hỏi em , nếu như lôi kéo hắn vào SÁT , không phải làm một sát thủ mà là một người cung cấp tin tức , tỉ lệ thành công sẽ là bao nhiêu ?”.
“Nếu anh Diêu Quang tùy tiện phái một người nào đó đi mời hắn , thì tỉ lệ thành công sẽ là 0”.
“Vậy, nếu như……”.Diêu Quang tiếp tục thăm dò.
“Phái chị Giải Ngữ , anh Mị cùng anh Addy , thì tỉ lệ có thể lên đến 90%”.
“Vì sao ?”.
“Thầy ấy chỉ có hai nhược điểm , đó chính là : mỹ nhân và các đề tài khó”.
“À , anh biết rồi , Giải Ngữ và Mị là mỹ nhân , còn Addy là thiên tài máy tính , có thể trợ giúp hắn giải những đề tài khó”.
“Nếu như anh Diêu Quang còn lo lắng thì có thể tự mình đi cùng bọn họ , như vậy có thể chắc chắn thành công nha”.
“Vậy , tiếp theo , em nói xem anh thuộc loại nào trong hai loại ở trên ?”.
Đối mặt với con mắt mong đợi của Diêu Quang, Tiêu Dật không nói gì , anh thuộc loại nào không phải đã quá rõ ràng rồi sao ?.
Đáng tiếc , có người nào đó vẫn không thấy được rõ ràng như vậy.
“Ừm , xem ra , anh thuộc cả hai loại , anh đây vừa phiêu linh vừa thông minh như vậy———–”.
Tiêu Dật trực tiếp cúp máy. Đăng bởi: admin
“Tiểu Dật Dật , có phải lúc nãy cậu đang phân vân không biết vào câu lạc bộ nào, có đúng không ?”Ngả Tình chống cằm nhìn Tiêu Dật.
“Ừ”
“Vậy đã tìm thấy câu lạc bộ mình cảm thấy thích chưa ?”.
“Không biết sau khi tham gia câu lạc bộ thì phải làm những gì ?” .Tiêu Dật cảm thấy : nếu như là để ứng phó với nhà trường thì nó chỉ cần tùy tiện tham gia vào một câu lạc bộ nào đó.
Ngả Tình liền nhiệt tình giải thích :
“Nếu như cậu tham gia vào một câu lạc bộ thì hễ câu lạc bộ có hoạt động gì cậu đều phải tham gia , nếu như cậu biểu hiện không tốt thì chủ nhiệm câu lạc bộ có quyền đá cậu ra khỏi câu lạc bộ . Đến lúc đó cậu muốn tìm một câu lạc bộ khác xem ra rất khó khăn vì dù sao thời gian tuyển tân sinh cũng đã kết thúc.”
Còn bắt tham gia hoạt động của câu lạc bộ , Tiêu Dật nhìn chiếc bánh chocolate ở trước mặt nghĩ : như vậy thì rất tốn thời gian , cần phải tìm một câu lạc bộ nào vừa ý một chút.
Thăm dò vẻ mặt của Tiêu Dật một phen, Ngả Tình cười hì hì nói :”Tiểu Dật Dật , cậu có muốn nghĩ đến chuyện gia nhập câu lạc bộ của chúng tôi không ?”
“Câu lạc bộ của mấy người làm những gì ?” Tiêu Dật hoàn toàn không có chút thông tin nào , nhìn bốn phía xung quanh :”Không phải là hội những người thích những vật có hình trái tim hồng phấn đó chứ ?”
“Đây là trại tuyển tân sinh , chỉ là để tuyên truyền và kéo sự chú ý của mọi người thôi.” Ngả Tình giải thích :”Câu lạc bộ chân chính của chúng tôi là một nơi thần thánh thanh cao. Câu lạc bộ của chúng tôi rất có ích nha , nếu như Tiểu Dật Dật tham gia , chúng tôi đảm bảo sẽ không đá cậu ra khỏi câu lạc bộ.”
Nói đến cùng thì Ngả Tình cũng không nói rõ câu lạc bộ của mình là loại hình gì, cô không muốn khiến cho Tiêu Dật sợ chạy mất dép, nên chỉ mơ hồ nói qua loa.
Tiêu Dật cũng không thèm để ý : “Bình thường tôi không thích những chỗ có quá nhiều người tụ tập”.
“Tuyệt đối sẽ cho cậu không gian yên tĩnh.” Ngả Tình lập tức hiểu ý nói ngay.
“Có nhiều lúc tôi sẽ bề bộn công chuyện.”
“Không thành vấn đề, có vài hoạt động lặt vặt cậu không cần tham gia, nếu như là chuyện quan trọng thì tôi nhất định sẽ bố trí giờ giấc ổn thỏa.”
“Tôi cũng chưa quen cách tổ chức ở chỗ này”
“Nơi này của chúng tôi gồm có 3 tổ , tổ truyền thông , tổ thương mại và tổ mai mối , ý của tôi là để cậu vào tổ truyền thông. Cũng không cần cậu động não tốn sức gì , chỉ cần cậu ngồi ở một bên , còn làm như thế nào thì tùy cậu.”
Người bình thường nghe đến đó sẽ sinh cảnh giác , vì sao một chủ nhiệm câu lạc bộ lại tìm đủ mọi cách nhượng bộ như vậy, chỉ vì tìm một tân sinh đến để đi ra đi vào thôi ư.
Nhưng mà Tiêu Dật không phải là người bình thường , nó không quá thích thú cũng không nghi ngờ , chỉ cười nhàn nhạt.
“Ngả Ngả đối với tôi tốt như vậy, nếu như tôi vào câu lạc bộ sẽ bị người ta ghen ghét , làm sao bây giờ ? Tôi cũng chỉ là tân sinh viên năm nhất , đối mặt với các anh chị khóa trên………”
Lời nói sâu xa chậm rãi dừng lại, để cho người khác tưởng tượng khúc sau.
“Ha ha” .Ngả Tình đối với nụ cười tỏa nắng của Tiêu Dật kia, cả người như bị thôi miên , nói đứt quãng : “Bọn họ dám…thì có tôi…bảo vệ cậu…không cần…sợ…Tôi sẽ …bổ nhiệm cậu…làm người đại diện của chủ nhiệm câu lạc bộ…có tất cả…quyền lợi…của chủ nhiệm…Xem ai…dám..bắt nạt….cậu.”
“Vậy thì,” Tiêu Dật đưa chiếc tay trắng nõn thon dài ra : “Sau này phải nhờ Ngả Ngả chỉ bảo nhiều hơn rồi.”
Ngả Tình sợ Tiêu Dật đổi ý liền nắm chặt lấy tay Tiêu Dật , đến chết cũng không bỏ : “Sao lại thế được , sau này câu lạc bộ của chúng ta còn phải nhờ cậy nhiều vào Tiểu Dật Dật.”
…………….
Nam Cung Hạo Nhiên chạy ào vào chiếc trại màu hồng phấn đã thấy cảnh tượng Tiêu Dật cùng Ngả Tình nắm tay , trong lòng cả kinh , chẳng nhẽ mình đã đến chậm một bước ?.
“Dật Dật,” Vội vàng chạy lên phía trước kéo Tiêu Dật về phía sau mình bảo vệ, Nam Cung Hạo Nhiên sắc mặt khó coi nhìn Ngả Tình : “Cô đã làm gì cậu ấy hả ?”
“Hội trưởng đại nhân đang nói gì vậy ?” .Ngả Tình chớp chớp đôi mắt to tròn thánh thiện được trời ban.
“Cô muốn dụ dỗ bất cứ ai tôi cũng không nhúng tay vào, nhưng mà , tôi nói cho cô biết , nếu người đó là Dật Dật thì cô đừng hòng.”
Ngả Tình làm ra vẻ đau khổ : “Hội trưởng đại nhân đã quá nặng lời với một thiếu nữ trong trắng ngây thơ thánh thiện rồi đó.”
“Hạo Nhiên..” Tiêu Dật vỗ vỗ vai Nam cung Hạo Nhiên : “Chuyện của cậu đã giải quyết xong chưa ?”
“Rồi”. Nam Cung Hạo Nhiên gật đầu rồi lo lắng hỏi thăm : “Dật Dật , cô ta có làm gì cậu không ? Cậu có đáp ứng cô ta chuyện gì không ?”
“Mình tham gia câu lạc bộ của Ngả Ngả.”
Một câu nói giống như sét đánh giữa trời quang , Nam Cung Hạo Nhiên hối hận muôn phần , vì sao vì một chút chuyện mà để Dật Dật lại một mình khiến cho cậu ấy từ giờ về sau rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục thế này ?
“Hạo Nhiên ?” Tiêu Dật đưa tay hươ hươ trước mặt Nam Cung Hạo Nhiên , nhưng lại không thấy cậu ta có phản ứng gì .
“Tiểu Dật Dật , chẳng qua hội trưởng đại nhân cần không gian riêng để suy nghĩ , lại đây , mình sẽ nói cụ thể về mục đích và cách thức làm việc của câu lạc bộ chúng ta.” Ngả Tình vẫy vẫy tay kêu Tiêu Dật qua , nếu đã là thành viên của câu lạc bộ mình rồi thì cũng như thú đã mắc bẫy , không thể thoát ra được , nếu đã như thế thì ngả bài luôn đi.
“Câu lạc bộ của chúng ta tên là : “Cho ta yêu yêu”.” Ngả Tình cực kỳ nhiêt tình mở màn hình ra, giống như một cô giáo đang giải thích cho Tiêu Dật hiểu.
“Tên cũng như ý nghĩa, mục đích của câu lạc bộ chúng ta là : mỗi một người đi tìm tình yêu đều tìm thấy tình yêu thuộc về mình.”
Bà mối sao ? Tiêu Dật vừa nghe vừa thầm nghĩ.
“Đầu tiên là tổ mai mối ..” Ngả Tình búng tay, màn hình lập tức thay đổi : “Bọn họ là những người phụ trách mai mối cho những người đến câu lạc bộ báo danh , tìm cho họ một nửa thích hợp.”
“Tổ truyền thông chính là tổ tuyên truyền cho câu lạc bộ chúng ta, làm cho câu lạc bộ của chúng ta trở nên nổi tiếng, mời chào khách hàng, ngày thường họ chịu trách nhiệm về phần áp phích , quảng cáo và các hoạt động của nhà trường.”
Ngả Tình vừa nói vừa chỉ tay vào màn hình :”Còn đây là tổ thương mại . Cậu cũng biết đấy, đầu năm nay vật giá tăng cao . Cho nên nhiệm vụ của tổ thương mại chính là bằng mọi cách để cung cấp tiền cho câu lạc bộ chúng ta . Đương nhiên những khách hàng đã đến đây tìm tình yêu chính là một phần tạo nên nguồn vốn.”
“Đương nhiên , trong quá trình hoạt động của các bộ phận thì thái độ phục vụ khách hàng phải thập toàn thâp mỹ , phải “vui lòng khách đến vừa lòng khách đi”.”
Tiêu Dật từ nãy đến giờ vẫn ngồi chóng cằm , ngáp sâu một cái :
“Ừ , cũng không tệ lắm.”
“Cái gì gọi là cũng không tệ lắm !!.” Nam Cung Hạo Nhiên cuối cùng đã tỉnh táo lại : “Dật Dật , cậu đừng để bị người này lừa !!.”
Cậu ta quay về phía Ngả Tình nói : “Sao cô không nói cho Dật Dật biết , những khách hàng mà cô chĩa mũi nhọn vào là ai ?”
“Chuyện đó sao …” Ngả Tình không tình nguyện nói : “Tiểu Dật Dật , khách hàng đông đảo của chúng ta chủ yếu là những sinh viên nam ở trong trường.”
“Ghép đôi với những ai?” Nam Cung Hạo Nhiên tiếp tục hỏi.
“Với những nam sinh viên khác.”
Nam với nam sao ? Tiêu Dật cũng không có ý kiến gì , không phải đây là chuyện bình thường trong thời đại ngày nay sao ?
“Còn cách làm thì sao ?” Nam Cung Hạo Nhiên từng bước từng bước tiến tới.
Ngả Tình ngửa mặt lên nhìn trời không dám nhìn vào Tiêu Dật :“Trời ạ , đó chính là làm cái này cái kia ABC XYZ OOXX#$…@ các loại ấy.”
“ Nói rõ ràng ra xem nào ?” Tiêu Dật nghe không rõ những tiếng lẩm bẩm trong cổ họng của Ngả Tình, nhưng mà khi thấy cô như vậy lại sinh ra cảm giác hứng thú.
“Nói tóm lại chính là không từ một thủ đoạn nào.” Nam Cung Hạo Nhiên hừ lạnh nói.
Ngả Tình bất bình dậm chân : “Nói khó nghe như vậy để làm gì hả ! Người ta chính là xác thực hai người thực sự thích nhau mới ra tay thôi mà !”.
“Dạy người khác dùng thuốc, chia rẽ một đôi đang tốt đẹp , đem thẳng bẻ cong….Những chuyện cô làm không gọi là không từ mọi thủ đoạn thì gọi là gì ?”
“Nói tóm lại , thì cuối cùng họ cũng thành đôi mà !” Ngả Tình nghiến răng nghiến lợi nhấn mạnh kết quả.
“Mình cảm thấy..” Đang lúc hai người đối chọi gay gắt , Tiêu Dật mở miệng nói : “Có chút hứng thú.”
“Tiểu Dật Dật !”
“Dật Dật !”
Ngả Tình hoan hô còn Nam Cung Hạo Nhiên kinh hô.
“Hạo Nhiên , đây là sự lựa chọn của mình.” Nam Cung Hạo Nhiên bất đắc dĩ nhìn Tiêu Dật, cuối cùng cũng bỏ ý định thuyết phục.
“Trông tướng ủ rũ của hội trưởng đại nhân kìa , gần đây câu lạc bộ của chúng tôi và một vài khách hàng cũng không tồi nha , có muốn tôi giới thiệu giúp cậu không ?”Ngả Tình cười ha hả với Nam Cung Hạo Nhiên , cung cách và khẩu khí không khác gì mấy mụ tú bà ngày xưa.
“Ngả Ngả , Hạo Nhiên có người yêu rồi.” Tiêu Dật nói , ngụ ý muốn bảo : cô làm ơn đừng có cố tình khiêu khích gây hấn nữa.
“Tôi thiếu chút nữa là quên mất,hội trưởng đại nhân đã có người yêu rồi nha , không phải là tên Tống Kỳ nhỏ nhen hẹp hòi đó sao ….” Ánh mắt của Ngả Tình đảo tới đảo lui giữa Tiêu Dật và Nam Cung Hạo Nhiên : “Tôi nói nghe này , hội trưởng đại nhân ,cậu và Tiểu Dật Dật thân thiết như vậy , hũ dấm chua nhà cậu sẽ không đánh ghen đấy chứ ?”
“NGẢ TÌNHHHHHHHHHHHHHH !”
Tiếng hét giận dữ của Nam Cung Hạo Nhiên vang dội giữa trời.
…….
Đi một chuyến đến câu lạc bộ, buổi chiều không có tiết học nên Tiêu Dật đi thẳng về nhà.
Vừa đúng lúc Diêu Quang gọi điện tới.
“Anh Diêu Quang.”
“Tiểu Dật , anh đã phái người đi tìm cái người mà em nói tên là Lưu Minh kia rồi.”
“Sao rồi ?”
“Anh chỉ có thể nói , cái tên Ti Tu Dạ này , thật là biết cách xử lí…” Diêu Quang đưa tay lấy một tờ trông một sấp danh sách : “Người mà hắn muốn lấy mạng trong bốn đại gia tộc , vượt ngoài sự tưởng tượng của anh.”
“Từ từ , từng bước một loại trừ” Tiêu Dật không chút kinh ngạc, Ti Tu Dạ đứng ở vị trí cao cao tại thượng như ngày hôm nay , tất nhiên là có rất nhiều người muốn kéo hắn xuống.
“Nhưng mà , cái tên Lưu Minh này” Trong mắt Diêu Quang tràn đầy hứng thú : “Biết không ít chuyện nha”.
“Anh Diêu Quang định làm gì ?”.
“Ha ha, anh hỏi em , nếu như lôi kéo hắn vào SÁT , không phải làm một sát thủ mà là một người cung cấp tin tức , tỉ lệ thành công sẽ là bao nhiêu ?”.
“Nếu anh Diêu Quang tùy tiện phái một người nào đó đi mời hắn , thì tỉ lệ thành công sẽ là 0”.
“Vậy, nếu như……”.Diêu Quang tiếp tục thăm dò.
“Phái chị Giải Ngữ , anh Mị cùng anh Addy , thì tỉ lệ có thể lên đến 90%”.
“Vì sao ?”.
“Thầy ấy chỉ có hai nhược điểm , đó chính là : mỹ nhân và các đề tài khó”.
“À , anh biết rồi , Giải Ngữ và Mị là mỹ nhân , còn Addy là thiên tài máy tính , có thể trợ giúp hắn giải những đề tài khó”.
“Nếu như anh Diêu Quang còn lo lắng thì có thể tự mình đi cùng bọn họ , như vậy có thể chắc chắn thành công nha”.
“Vậy , tiếp theo , em nói xem anh thuộc loại nào trong hai loại ở trên ?”.
Đối mặt với con mắt mong đợi của Diêu Quang, Tiêu Dật không nói gì , anh thuộc loại nào không phải đã quá rõ ràng rồi sao ?.
Đáng tiếc , có người nào đó vẫn không thấy được rõ ràng như vậy.
“Ừm , xem ra , anh thuộc cả hai loại , anh đây vừa phiêu linh vừa thông minh như vậy———–”.
Tiêu Dật trực tiếp cúp máy. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.