Đầu Bếp Xuyên Về Cổ Đại Làm Giàu Ký
Chương 44: Học Trộm Bí Phương (1)
Tiêu Cửu Ly
27/05/2024
Bàn Nha xách một túi đậu bạc vui vẻ đi đến đầu thôn tìm thợ rèn để đặt làm nồi sắt và bếp lò, thời đại này không có than tổ ong, bếp lò ở nông thôn đều làm bằng gạch và đất.
Bàn Nha định nhờ thợ rèn làm một bồn sắt, phía dưới khoét một lỗ tròn làm nắp, đỡ khung sắt ở giữa, sau đó về nhà lấy một ít bùn dán xung quanh, sau đó đốt một ít than để tạo thành bếp.
Về phần nồi, Bàn Nha nhờ thợ rèn đánh cái nồi có 2 ngăn, phục vụ cả vị cay và không cay.
Nồi, bếp không thể làm xong trong ngày một ngày hai, người thợ rèn nói ít nhất phải mất nửa tháng. Hai thứ này tiêu hết một nửa bạc vụn , còn lại một nửa Bàn Nha nói thợ rèn cho nàng đổi thành tiền đồng , tổng cộng hai trăm văn.
Muốn bán lẩu cay nàng cần có tiền vốn, nước lẩu cần ít nhất mười mấy loại gia vị thuốc Đông y , đồng thời cũng phải bỏ tiền mua xiên que, Bàn Nha dự định tiếp tục mở bán Lương Bì, lại tích lũy ít tiền để mua nguyên liệu lẩu cay.
Thu thập thỏa đáng vấn đề nồi cùng bếp, Bàn Nha về nhà lấy giỏ đi mua nguyên liệu làm Lương Bì, vừa bước vào nhà đã thấy Tứ thẩm và đường đệ Trương Loan đang ngồi bên giường Trương Nhị.
Trương Nhị nắm tay cháu trai, không khỏi tỏ vẻ trìu mến, khi thấy Bàn Nha về, hắn liền mắng nàng: "Ngươi lại đi đâu về? Còn không đi làm cơm , không nhìn thấy tứ thẩm cùng đệ đệ ngươi đến rồi à?"
Bàn Nha không thèm để ý đến hắn chút nào, xách giỏ vào bếp chuẩn bị rửa nguyên liệu để cho việc buôn bán ngày hôm sau.
Thấy Bàn Nha đi rồi, tứ thẩm thấp giọng nói với Trương Nhị: "Nhị ca, chúng ta đều là người một nhà, bí phương của Bàn Nha không chừng đã nói qua cùng ngươi? Ngươi đem bí quyết làm lương bì và dưa leo chua ngọt nói cùng ta, ta sẽ bảo Trương Loan lên trấn mở cửa hàng lớn, tiền kiếm được còn không phải cho ngươi dưỡng lão a”
Trương Loan nói tiếp: “Đúng vậy, Nhị Bá, nếu người cho chúng ta bí phương , ta hứa sẽ chu cấp dưỡng lão cho người! Hơn nữa, bí phương để lại ở chỗ Bàn Nha, sớm muộn gì nó cũng thuộc về nhà người khác, liệu có thể vào tay người của Trương gia chúng ta được không?”
Trương Nhị ngẫm nghĩ, dường như có chút đạo lý. Quầy hàng của Bàn Nha tuy tiền lời ít, nhưng Bàn Nha rất lợi hại, bạc một chút cũng không buông tay. Trương Nhị không kiếm được tiện nghi nào từ nàng, mỗi ngày trơ mắt nhìn Bàn Nha kiếm bạc lại không cho hắn , Trương Nhị đã sớm tức sôi ruột.
“Loan Loan, Nhị Bá đem bí phương nói cho ngươi, ngươi thật sự sẽ chăm lo dưỡng lão cho ta?” Trương Nhị nắm tay cháu trai nói.
Tứ thẩm nháy mắt với nhi tử, Trương Loan liền vỗ ngực hứa: "Đó là điều đương nhiên! Chỉ cần Nhị Bá cho chúng ta bí phương , ta sẽ lập tức đưa Nhị Bá về nhà ta ăn ngon mặc đẹp, hầu hạ Nhị bá!"
“Được rồi!” Trương Nhị nghe tin cháu trai sẽ đưa mình về dưỡng lão, vui không ngậm miệng được, lập tức ba người hiểu ý với nhau, Trương Nhị muốn nhìn trộm Bàn nha làm lương bì, sau đó đem phương pháp dạy cho nhà lão Tứ, lão Tứ đã đáp ứng đón hắn về nhà dưỡng lão
Bàn Nha đổ mồ hôi đầm đìa trong bếp xay bột ớt, hoàn toàn không biết mình đã bị chính cha mình bán đi.
Bàn Nha định nhờ thợ rèn làm một bồn sắt, phía dưới khoét một lỗ tròn làm nắp, đỡ khung sắt ở giữa, sau đó về nhà lấy một ít bùn dán xung quanh, sau đó đốt một ít than để tạo thành bếp.
Về phần nồi, Bàn Nha nhờ thợ rèn đánh cái nồi có 2 ngăn, phục vụ cả vị cay và không cay.
Nồi, bếp không thể làm xong trong ngày một ngày hai, người thợ rèn nói ít nhất phải mất nửa tháng. Hai thứ này tiêu hết một nửa bạc vụn , còn lại một nửa Bàn Nha nói thợ rèn cho nàng đổi thành tiền đồng , tổng cộng hai trăm văn.
Muốn bán lẩu cay nàng cần có tiền vốn, nước lẩu cần ít nhất mười mấy loại gia vị thuốc Đông y , đồng thời cũng phải bỏ tiền mua xiên que, Bàn Nha dự định tiếp tục mở bán Lương Bì, lại tích lũy ít tiền để mua nguyên liệu lẩu cay.
Thu thập thỏa đáng vấn đề nồi cùng bếp, Bàn Nha về nhà lấy giỏ đi mua nguyên liệu làm Lương Bì, vừa bước vào nhà đã thấy Tứ thẩm và đường đệ Trương Loan đang ngồi bên giường Trương Nhị.
Trương Nhị nắm tay cháu trai, không khỏi tỏ vẻ trìu mến, khi thấy Bàn Nha về, hắn liền mắng nàng: "Ngươi lại đi đâu về? Còn không đi làm cơm , không nhìn thấy tứ thẩm cùng đệ đệ ngươi đến rồi à?"
Bàn Nha không thèm để ý đến hắn chút nào, xách giỏ vào bếp chuẩn bị rửa nguyên liệu để cho việc buôn bán ngày hôm sau.
Thấy Bàn Nha đi rồi, tứ thẩm thấp giọng nói với Trương Nhị: "Nhị ca, chúng ta đều là người một nhà, bí phương của Bàn Nha không chừng đã nói qua cùng ngươi? Ngươi đem bí quyết làm lương bì và dưa leo chua ngọt nói cùng ta, ta sẽ bảo Trương Loan lên trấn mở cửa hàng lớn, tiền kiếm được còn không phải cho ngươi dưỡng lão a”
Trương Loan nói tiếp: “Đúng vậy, Nhị Bá, nếu người cho chúng ta bí phương , ta hứa sẽ chu cấp dưỡng lão cho người! Hơn nữa, bí phương để lại ở chỗ Bàn Nha, sớm muộn gì nó cũng thuộc về nhà người khác, liệu có thể vào tay người của Trương gia chúng ta được không?”
Trương Nhị ngẫm nghĩ, dường như có chút đạo lý. Quầy hàng của Bàn Nha tuy tiền lời ít, nhưng Bàn Nha rất lợi hại, bạc một chút cũng không buông tay. Trương Nhị không kiếm được tiện nghi nào từ nàng, mỗi ngày trơ mắt nhìn Bàn Nha kiếm bạc lại không cho hắn , Trương Nhị đã sớm tức sôi ruột.
“Loan Loan, Nhị Bá đem bí phương nói cho ngươi, ngươi thật sự sẽ chăm lo dưỡng lão cho ta?” Trương Nhị nắm tay cháu trai nói.
Tứ thẩm nháy mắt với nhi tử, Trương Loan liền vỗ ngực hứa: "Đó là điều đương nhiên! Chỉ cần Nhị Bá cho chúng ta bí phương , ta sẽ lập tức đưa Nhị Bá về nhà ta ăn ngon mặc đẹp, hầu hạ Nhị bá!"
“Được rồi!” Trương Nhị nghe tin cháu trai sẽ đưa mình về dưỡng lão, vui không ngậm miệng được, lập tức ba người hiểu ý với nhau, Trương Nhị muốn nhìn trộm Bàn nha làm lương bì, sau đó đem phương pháp dạy cho nhà lão Tứ, lão Tứ đã đáp ứng đón hắn về nhà dưỡng lão
Bàn Nha đổ mồ hôi đầm đìa trong bếp xay bột ớt, hoàn toàn không biết mình đã bị chính cha mình bán đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.