Đầu Bếp Xuyên Về Cổ Đại Làm Giàu Ký
Chương 46: Học Trộm Bí Phương (3)
Tiêu Cửu Ly
27/05/2024
Bên ngoài trời vẫn tối, Bàn Nha thắp đèn dầu, dùng chút ánh sáng nhỏ vào bếp hấp Lương Bì.
Trương Nhị trốn trên đống củi sau bếp, tựa vào khe cửa sổ lén nhìn Bàn Nha làm Lương Bì. Bàn Nha ngáp dài một cái, đem Lương Bì hấp tốt, chuẩn bị gia vị kỹ càng, thừa dịp trước khi khai trương tự làm cho mình một bát Lương Bì ăn trước. Ăn sáng xong, Trương đại tẩu liền gõ cửa.
Bàn Nha ra ngoài sân mở cửa, Trương Nhị lợi dụng lúc này lẻn vào bếp lấy ít gia vị vẫn quấn trong vải thô rồi lẻn về phòng trong màn đêm bao phủ.
Bàn Nha và Trương đại tẩu đang bận rộn bày bàn ghế và treo biển hiệu.
Quán Bàn Nha đã mấy ngày không mở cửa, mọi người thấy bảng hiệu treo lên liền đến ăn Lương Bì.
Sinh ý vô cùng tốt, Bàn Nha bận bịu chân không chạm đất, may mắn có Trương đại tẩu hỗ trợ, bằng không đến thời gian đi nhà xí đều không có
Buổi chiều, Lương Bì đã bán gần hết, Bàn Nha đang dọn bàn ngoài sân thì thấy tứ thẩm lại dẫn Trương Loan tới.
“Bàn Nha, đang dọn dẹp quầy hàng đấy à.” Tứ thẩm g nhìn thấy Bàn Nha, cười mà không cười, nói: “Bệnh một trận, bận rộn nữa ngày, thế nào cũng không thấy ngươi gầy đi a?"
Trương Nhị nịnh nọt nhà Lão Tứ đã lâu, trợn nhìn Bàn Nha liếc mắt, ghét bỏ nói: “Gầy được sao, nhìn bộ dáng vừa đen vừa mấp ấy, sao không thể thon gọn hơn được? Eo thô như cái thùng. Ngươi nếu là có được một nữa thon thả giống muội muội Đan Đan của ngươi, tiền sính lễ kia cũng đủ cho cha ngươi dưỡng lão!”
Bàn Nha xùy một tiếng cười, nói: “Nếu Đan Đan muội muội cũng có người cha đi dạo kỹ viện còn bị đánh gãy chân, ông nói xem nàng có thể gả ra ngoài? Còn muốn thu sính lễ?? Ta đoán chừng nàng có cho thêm bạc cũng không ai dám cưới!”
Chuyện xấu của Trương Nhị đã lan truyền khắp nơi, không ai không biết, Lúc này nhìn thấy Nhị Bá bị chính nữ nhi mình đánh vào mặt , Trương Loan suýt bật cười. Tứ thẩm nhìn thấy, nhéo mạnh Trương Loan, bọn hắn đến là muốn bí phương, bí phương vẫn đang còn trên tay Trương Nhị đó.
Trương Loan lập tức ưỡn ngực đứng chắn trước mặt Trương Nhị mắng Bàn Nha: “Sao ngươi có thể nói chuyện với cha ngươi như thế? Nhị Bá dù thế nào đi nữa, ông ấy cũng là cha ngươi, ngươi phải kính trọng ông ấy! Thế đạo này nào có nữ nhi nói cha mẹ mình không phải??
Trương Nhị nhìn thấy cháu trai làm chỗ dựa cho mình, lập tức trở nên kiêu ngạo, đứng cạnh cháu trai. Bàn Nha trợn mắt nhìn Trương Loan, nói còn hay hơn cả hát, nếu là cha Trương Loan làm những việc như vậy , khẳng định hắn sẽ là người đầu tiên nhảy ra mắng.
Nhìn thấy ba người kia cá mè một lứa, Bàn Nha bình tĩnh quét mắt qua ba người, xách cái bàn đi, ta căn bản liền khinh thường cùng các ngươi tốn công phu miệng lưỡi được chứ!
Khi Trương Nhị nhìn thấy Bàn Nha rời đi, hắn lập tức tiểu nhân đắc chí cười ha ha., Ngày thường trong nhà hắn đánh không lại mắng chẳng qua, nhưng khi cháu trai hắn bước ra, Bàn Nha sợ đến mức không dám nói điều gì, thật sự là hả giận.
Tứ thẩm thấy Trương Nhị đắc ý, tranh thủ thời gian lôi kéo hắn vào phòng, vừa đóng cửa liền nói: "Nhị ca, bí phương ngươi lấy được chưa?"
Trương Nhị trốn trên đống củi sau bếp, tựa vào khe cửa sổ lén nhìn Bàn Nha làm Lương Bì. Bàn Nha ngáp dài một cái, đem Lương Bì hấp tốt, chuẩn bị gia vị kỹ càng, thừa dịp trước khi khai trương tự làm cho mình một bát Lương Bì ăn trước. Ăn sáng xong, Trương đại tẩu liền gõ cửa.
Bàn Nha ra ngoài sân mở cửa, Trương Nhị lợi dụng lúc này lẻn vào bếp lấy ít gia vị vẫn quấn trong vải thô rồi lẻn về phòng trong màn đêm bao phủ.
Bàn Nha và Trương đại tẩu đang bận rộn bày bàn ghế và treo biển hiệu.
Quán Bàn Nha đã mấy ngày không mở cửa, mọi người thấy bảng hiệu treo lên liền đến ăn Lương Bì.
Sinh ý vô cùng tốt, Bàn Nha bận bịu chân không chạm đất, may mắn có Trương đại tẩu hỗ trợ, bằng không đến thời gian đi nhà xí đều không có
Buổi chiều, Lương Bì đã bán gần hết, Bàn Nha đang dọn bàn ngoài sân thì thấy tứ thẩm lại dẫn Trương Loan tới.
“Bàn Nha, đang dọn dẹp quầy hàng đấy à.” Tứ thẩm g nhìn thấy Bàn Nha, cười mà không cười, nói: “Bệnh một trận, bận rộn nữa ngày, thế nào cũng không thấy ngươi gầy đi a?"
Trương Nhị nịnh nọt nhà Lão Tứ đã lâu, trợn nhìn Bàn Nha liếc mắt, ghét bỏ nói: “Gầy được sao, nhìn bộ dáng vừa đen vừa mấp ấy, sao không thể thon gọn hơn được? Eo thô như cái thùng. Ngươi nếu là có được một nữa thon thả giống muội muội Đan Đan của ngươi, tiền sính lễ kia cũng đủ cho cha ngươi dưỡng lão!”
Bàn Nha xùy một tiếng cười, nói: “Nếu Đan Đan muội muội cũng có người cha đi dạo kỹ viện còn bị đánh gãy chân, ông nói xem nàng có thể gả ra ngoài? Còn muốn thu sính lễ?? Ta đoán chừng nàng có cho thêm bạc cũng không ai dám cưới!”
Chuyện xấu của Trương Nhị đã lan truyền khắp nơi, không ai không biết, Lúc này nhìn thấy Nhị Bá bị chính nữ nhi mình đánh vào mặt , Trương Loan suýt bật cười. Tứ thẩm nhìn thấy, nhéo mạnh Trương Loan, bọn hắn đến là muốn bí phương, bí phương vẫn đang còn trên tay Trương Nhị đó.
Trương Loan lập tức ưỡn ngực đứng chắn trước mặt Trương Nhị mắng Bàn Nha: “Sao ngươi có thể nói chuyện với cha ngươi như thế? Nhị Bá dù thế nào đi nữa, ông ấy cũng là cha ngươi, ngươi phải kính trọng ông ấy! Thế đạo này nào có nữ nhi nói cha mẹ mình không phải??
Trương Nhị nhìn thấy cháu trai làm chỗ dựa cho mình, lập tức trở nên kiêu ngạo, đứng cạnh cháu trai. Bàn Nha trợn mắt nhìn Trương Loan, nói còn hay hơn cả hát, nếu là cha Trương Loan làm những việc như vậy , khẳng định hắn sẽ là người đầu tiên nhảy ra mắng.
Nhìn thấy ba người kia cá mè một lứa, Bàn Nha bình tĩnh quét mắt qua ba người, xách cái bàn đi, ta căn bản liền khinh thường cùng các ngươi tốn công phu miệng lưỡi được chứ!
Khi Trương Nhị nhìn thấy Bàn Nha rời đi, hắn lập tức tiểu nhân đắc chí cười ha ha., Ngày thường trong nhà hắn đánh không lại mắng chẳng qua, nhưng khi cháu trai hắn bước ra, Bàn Nha sợ đến mức không dám nói điều gì, thật sự là hả giận.
Tứ thẩm thấy Trương Nhị đắc ý, tranh thủ thời gian lôi kéo hắn vào phòng, vừa đóng cửa liền nói: "Nhị ca, bí phương ngươi lấy được chưa?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.