Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 302: Boy cơ trí

Khô Lâu Tinh Linh

09/09/2019

Hẳn nhịn không được liền cùng Hakate bộ dạng vô cùng thô ráp liếc nhau, sau đó hai người liền đều có chút muốn nôn.

Ừm, loại phối hợp này... Tạm thời vẫn là đừng cân nhắc đi.

Lola đại bộ phận thời điểm thì lại ở cùng Vương Trọng, sự thăm dò đối với thân phận Vương Giả Mạnh Mồm của hắn luôn luôn tiến hành, nhưng hiệu quả rất nhỏ, khiến Lola cũng không thể không bội phục, gã này nói chuyện thật là loại hình hắt nước không lọt, không hổ là siêu cấp đại não có thể giúp ông nội làm nghiên cứu khoa học.

“Vương Trọng, bộ pháp bạn lần trước né tránh mình công kích khiến mình rất được dẫn dắt.” Lola lại bắt đầu dương đông kích tây: “Bất cứ chiến kỹ tất sát nào một khi lộ ra thì dễ dàng bị nhằm vào, Hùng Bá Thiên Hạ của mình cũng như thế, bạn cảm thấy có chỗ nào có thể cải tiến không, hay là làm chiến kỹ thường quy, nói thật ra mình có chút buồn bực.”

Vương Trọng nghĩ nghĩ, “Thật ra bất cứ chiến kỹ nào cũng không phải thập toàn thập mỹ, Hùng Bá Thiên Hạ đã rất mạnh rồi, hơn nữa sáng ý phi phàm, rất hoàn mỹ, về phần sử dụng, đó là một ván cờ, ta nghĩ ngươi càn rõ ràng hơn.”

Đối với vấn đề của Lola, Vương Trọng vẫn trả lời rất nghiêm túc, có thể tránh thoát Hùng Bá Thiên Hạ quả thật cần kết hợp dự đoán cùng tốc độ, không bao nhiêu người có thể né tránh, nhưng hắn hiểu ý tứ Lola, liên tục bị tránh được, tuy là bị “cùng một người”, vẫn khiến Lola có chút bó tay bó chân, dù sao thứ này là muốn cầm đến trên CHF.

“Mình cảm thấy hẳn là vấn đề phạm vi, phạm vi khống chế hồn hùng xuất hiện vẫn quá nhỏ. Đáng tiếc, dị năng của mình đã thức tỉnh, đáng tiếc là phong dị năng, nếu là hỏa dị năng mà nói thì tốt rồi.” Lola tiếc hận nói. Chuyện này thật ra cũng không phải bí mật gì lớn, dù sao ở trong chiến đấu sớm muộn gì sẽ bày ra, hơn nữa dị năng cũng cần rèn luyện mới có thể nắm giữ phương pháp sử dụng thích hợp với mình.

Phong sao?

Vương Trọng cân nhắc chốc lát, “Bạn có nghĩ tới như vậy hay không, thật ra nháy mắt hồn hùng phá vỡ không gian, sẽ thay đổi khí áp, biến tướng hình thành một loại áp bách, thật ra nói trắng ra là chính là không khí lưu động, nếu dị năng của bạn là phong mà nói, có thể tăng mạnh hoặc là gia nhập một ít biến hóa hay không. Nói như vậy, liền khiến phạm vi Hùng Bá Thiên Hạ hoặc là uy lực khống chế lập tức tăng thêm?”

Lola nhìn chằm chằm Vương Trọng không chớp mắt, nhìn tới mức Vương Trọng có chút xấu hổ, “Mình thuận miệng nói.”



“Không, bạn sao lại hiểu biết Hùng Bá Thiên Hạ của mình như vậy?” Ngực Lola có chút phập phồng, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Vương Trọng.

Bộ dáng Lola và Vương Trọng nói chuyện hợp, người bên cạnh thấy bình thường, nhưng rơi vào trong mắt Mirami thì có chút ý vị sâu xa, sau khi quan hệ yêu đương với Mã Đông, Mirami luôn cảm giác mình bộc phát giác quan thứ bảy, khứu giác ở trên một ít quan hệ nam nữ không bình thường, độ sâu sắc tăng nhiều!

Không phải đều nói đã con gái kết hôn ăn mặn rồi không gì kiêng kỵ sao, xem ra từng yêu đương cùng chưa từng yêu đương cũng là hai loại đẳng cấp đó.

Cô nhịn không được lặng lẽ móc móc cánh tay Scarlett: “Lola này sao cả ngày đều quấn lấy Vương Trọng? Hẳn sẽ không là coi trọng đội trưởng của chúng ta chứ?”

Scarlett cười cười: “Vương Trọng hẳn là không thích loại hình này nhỉ?”

“Cho nên nói ngươi quá đơn thuần!” Mirami trừng mắt nhìn cô một cái, thích thì phải theo đuổi, Scarlett cái gì cũng tốt, chỉ là quá thuần khiết, nam nhân thứ này, tư duy rất dễ đoán: “Ngươi xem ngực người ta! Nếu Mã Đông tên kia ở đây, tròng mắt cũng rơi vào rồi.”

“Vương Trọng không cùng loại với bạn trai ngươi, lại nói nào có ai nói bạn trai mình như ngươi.” Scarlett cũng cười: “Mã Đông cũng chỉ là miệng ba hoa, sẽ không lỗ mãng như vậy, huống chi còn có ngươi.”

Quả nhiên, Mirami nháy mắt bị dẫn lệch đi tiết tấu, hừ một tiếng: “Cái đó thì đúng, ở trước mặt ta hắn nếu dám nhìn lung tung, xem ta không đem mắt hắn cũng móc ra!”

Một bên khác Vương Trọng ngây ngốc nhìn Lola, “Xem video... Đoán.”

Ca thật sự là quá cơ trí!



Buổi tối, trở lại trong ký túc xá của mình, Vương Trọng sửa sang lại một số thứ, rốt cuộc đến thời gian ước định một lần nữa tiến vào Kim Tự Tháp với Mộc Tử cùng Aieluosi.

Túi tiểu thứ nguyên phi thường tiện dùng, vừa lúc có thể đựng được Coca và xúc xích, trong khoảng thời gian này cũng là luyện tập chăm chỉ thêm, nhưng rốt cuộc có thể mang qua hay không cũng cần lần này thử, bản thân Vương Trọng cũng rất chờ mong, nếu về sau có thể mở rộng, có thể mang chút bia, nghĩ hẳn chỗ bọn họ cũng không có.

Đối với sinh mệnh phù văn, Vương Trọng càng nghiên cứu càng trầm mê. Đương nhiên, chủ yếu là lão Porter không có việc gì thì cầm tư liệu mới đến thảo luận cùng hắn, biết càng nhiều, thứ không biết cũng càng nhiều, muốn biết cũng sẽ càng nhiều, quan trọng nhất là Vương Trọng có được hai loại lối suy nghĩ phát triển khác nhau, có thể xác minh nhau. Thật ra đế quốc bên kia cùng liên bang bên này phương hướng nghiên cứu đều có chút phiến diện, kết hợp lại vừa vặn tốt, chỉ là loại phương thức suy nghĩ này có sắc thái cá nhân quá mạnh.

Đem Coca và xúc xích đặt lên bàn, theo hồn lực Vương Trọng thong thả phát ra, hồn lực ma trận bắt đầu trở nên lập thể, từng đường nét co duỗi ở không trung, hình thành một cái lại một cái mặt bằng, đem Coca và xúc xích bao bọc lại, dần dần không gian lập thể khép lại, giống như túi khóa kéo khép lại, cuối cùng khóa kéo cũng biến mất, hồn lực chính là tọa độ, làm người sử dụng Vương Trọng có thể rõ ràng cảm giác được đồ vật tồn tại.

Khi vừa mới bắt đầu phi thường mới mẻ, khiến Vương Trọng còn có chút không quá thích ứng, nhưng đến bây giờ đã có thể quen loại cảm giác này.

Một lần này, Vương Trọng làm sẵn mọi sự chuẩn bị, thở sâu nằm ở trên giường, tinh thần sau khi cảm giác được Vận Mệnh Thạch, hồn lực nhẹ nhàng chạm, thuận theo duy độ cao triệu hồi, tiềm thức chợt nhảy về phía trước.

Vận Mệnh Thạch ở trong tinh thần sáng lên như hải đăng, giống như tọa độ, lực lượng riêng của duy độ cao lập tức bao bọc toàn bộ ý thức của Vương Trọng, linh hồn không ngừng hướng “bên trên” bay lên. Một lần này, Vương Trọng lại có thể hội mới, cái này thật ra không phải bay lên, cũng không phải hướng lên trên, mà là một loại nhảy vọt, hoặc là dùng từ ngữ văn minh thời đại trước, “phi thăng”.

Thứ năm duy độ thế giới lại một lần nữa triển khai ở trong tinh thần cảm giác, một lần này dưới tình huống có hiểu biết và chuẩn bị, Vương Trọng không giống lúc trước thăm dò lung tung không có mục tiêu như vậy, rất nhanh đã từ trong vô số khí tức như sương mù cảm giác được Mộc Tử và Aieluosi.

Theo đó cảm giác nhận định, ý thức Vương Trọng chợt hướng tới phía dưới phóng đi, cảm giác thân thể một lần nữa trở về, Mộc Tử và Aieluosi trước mắt trở nên rõ ràng hẳn lên, loại cảm giác này thật sự có chút cool!

Simba đã ngay lập tức xuất hiện, hiển nhiên ngủ say ở tầng diện duy độ hắn rất hưởng thụ loại cảm giác tính táo rồi, “Vương Trọng, Vương Trọng, chúng ta lại về rồi! Hói đầu! Chào ngươi, chúng ta lại thấy mặt.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Chiến Cuồng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook