Chương 171: Chặt đứt một bàn tay (2)
Khô Lâu Tinh Linh
12/12/2018
La Trấn từng nghe nói đại danh Vương Giả Mạnh Mồm, nhưng hắn hoàn toàn không có bất cứ hứng thú gì đối với cái gọi là cao thủ từ trong rễ cỏ quật khởi này, hắn từng xem mấy trận đấu của Vương Giả Mạnh Mồm, vô luận là khoái đao đánh bại Brooks, thậm chí là kỹ xảo đánh bại Lola, hoặc là tài bắn súng gã bày ra, ở trong mắt La Trấn hết thảy đều là cặn bã!
Ngươi có thể nói là nghề nghiệp khắc chế, cũng có thể nói là lực lượng tuyệt đối dẫn tới chất biến, dù sao ở trước mặt trọng trang phòng ngự mạnh nhất chân chính, toàn bộ chiêu số đều là hoa tay múa chân! Trọng trang chiến sĩ không sợ nhất chính là loại cặn bã chỉ biết chơi kỹ xảo này.
Hắn thật sự để ý, chỉ có một trận kia của Vương Giả Mạnh Mồm cùng Kostan.
Đều có được danh hiệu trọng trang chiến sĩ ngôi sao học viện liên bang, nhưng xếp hạng của Kostan vẫn luôn ở trên hắn, Vũ Phong học viện chỗ hắn cũng luôn bị Stowler học viện cưỡng chế một bậc, ở trong lòng hắn, chỉ có Kostan mới là đối thủ của hắn!
Nhưng không ngờ thằng cha kia thế mà bởi vì nguyên nhân bản đồ thua cái gã không có tiếng tăm gì, tuyệt đối là nhân tố bản đồ, không ai La Trấn so với cả ngày nghiên cứu Kostan càng thêm hiểu biết hơn, gã kia dị năng biến thân ở sau khi dung nhập hồn lực biến hóa rốt cuộc sẽ có biến hóa khủng bố thế nào.
Cho nên hắn đối với trận đấu này vốn vẫn là rất có hứng thú, nếu hắn có thể đánh bại Vương Giả Mạnh Mồm, ít nhất ở trên tâm lý đã thắng trước Kostan một bậc, thậm chí có thể chế tạo áp lực tâm lý nhất định ngược lại cho Kostan, tạo cơ sở tốt đẹp cho trận chiến báo thù của mình đối với Kostan trên CHF năm nay.
La Trấn lắc đầu, khóe miệng nổi lên một cái độ cong kiêu ngạo làm người ta muốn đánh một trận, “Thật cuồng đó, gãy một tay cũng dám giao chiến với ta, ngươi là tự sát, hay là để ta đánh nổ ngươi!”
Khu bình luận nhất thời vốn ồn ào hỗn loạn lập tức im lặng, cái gì? Đã gãy một tay?
“Sinh Mệnh Động Sát có thể quan sát ra tình trạng thân thể đối thủ, nhất là trọng thương, cái này nói rõ, Vương Giả Mạnh Mồm gần đây hẳn là từng bị trọng thương một lần, hắn ở dưới tình huống thương thế chưa khôi phục đã tiến vào OP chiến đấu, thế này có chút không quá sáng suốt.” Trần Ngư Nhi cũng ngây ngẩn cả người, cô tin tưởng La Trấn không phải bắn tên không đích, bất cứ người nào đến cấp bậc Tinh Anh đều có thường thức cơ bản, đó là không thể mang thương thế tác chiến.
Vốn không sai biệt nhiều, phải xem phát huy cùng trạng thái, mang thương thế ra sân, hoàn toàn là cho đối thủ sự tự tin đi.
Một đám người tràn đầy lòng tin cũng đều ngây ngẩn cả người, đây là tình huống gì.
Vương Trọng không nói lời thừa, tay trái vung ra, làm một cái thủ thế mời.
Ánh mắt La Trấn co lại, nhìn ra được không đặt trong lòng cùng lòng tin của đối phương, đây là xem thường hắn sao?
“Dám làm bộ làm tịch với ta!” La Trấn khẽ nhíu mày, “Năm phút đồng hồ đưa ngươi về nhà!”
Vừa dứt lời, chân trái hắn hướng phía sau khẽ chống, hung hăng trụ đất, đất đá cứng rắn cũng như bùn đất xốp bị cước lực khủng bố của hắn giẫm tung một khoảng lớn, cả người giống như đạn pháo ầm ầm hướng tới Vương Trọng bắn nhanh đến.
Bạo lực đột tiến, tuy ngoài miệng kiêu ngạo, nhưng động thủ không hàm hồ chút nào, càng không có lễ nhường.
Trước mắt Vương Trọng sáng ngời, cũng thấy cái mình thích là thèm, ở trên địa hình bình nguyên như vậy đối với trọng trang chiến sĩ xung phong, cứng đối cứng tuy là lựa chọn tiểu thừa nhất, nhưng khẳng định rất sướng, đáng tiếc thương thế của cánh tay phải làm loại ý tưởng này trở nên không thích hợp. Dừng bước, tránh đi mũi nhọn, húc thẳng khoảng cách dài như vậy, tránh thoát vẫn rất dễ dàng, nhưng hắn tránh mau, La Trấn dừng cũng mau, một cú giao nhau, trở tay một quyền hướng tới cái ót Vương Trọng hung hăng đánh tới.
Oành!
Vương Trọng sớm có chuẩn bị, hai nắm tay hung hăng va chạm với nhau, bộc phát ra âm bạo khủng bố, một vòng khí mắt thường có thể thấy được từ chỗ hai nắm đấm công kích đẩy ra, nháy mắt chiến đấu mở màn.
Phành phành phành phành!
Chỉ trong nháy mắt, tiếng quyền đánh dày đặc đã vang lên dày đặc như tiếng sấm trên bình nguyên.
Hai người đều là nhân vật cấp chuyên gia chiến đấu tay không gần người, La Trấn quyền cước đã nhanh lại hiểm, chiêu thức tinh diệu, tuyệt đối sàn sàn ngang ngửa với Kostan lần trước chiến một trận cùng Vương Giả Mạnh Mồm, đều là cùng một cấp số, khác nhau là lần này là dùng hồn lực, thanh thế càng thêm uy mãnh.
Nhưng đánh giáp lá cà như vậy, đấu là hung mãnh cùng dũng khí, thiếu một tay...
Mới chỉ thoáng giao phong, Vương Giả Mạnh Mồm đã bị La Trấn ép liên tục lui, giống như con thuyền nhỏ trôi giạt ở trong cuồng phong mưa rào, không chút sức chống trả. Cánh tay phải Vương Giả Mạnh Mồm vẫn luôn buông thõng, chẳng những không thể động thủ, còn phải tránh né La Trấn công kích, mà La Trấn cũng tương đối quỷ quyệt, từng chiêu hướng tới phía bên phải Vương Giả Mạnh Mồm để đánh, thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn!
Giờ khắc này, những người còn giữ thái độ hoài nghi cũng tin tưởng rồi, Vương Giả Mạnh Mồm thật sự đã bị thương... Đại ca, có thể chờ thương thế khỏi rồi tái chiến?
Fan của vương giả gia tộc thì đau lòng từng đợt, không nên như vậy, bị thương thì dưỡng cho lành đã, dưỡng xong lại đánh, thế này thua oan uổng bao nhiêu, nghẹn khuất bao nhiêu, mấu chốt là La Trấn loại mặt hàng này, thua Kostan còn là anh hùng tiếc anh hùng, nhưng La Trấn loại ngông cuồng này, quả thực...
“Làm sao vậy tiểu tử, uy phong lần trước ngươi đánh Kostan gã ngu xuẩn kia đâu?” Tiếng La Trấn cười mắng truyền ra không ngừng một khắc nào, lời rác rưởi cũng là một nét đặc sắc lớn của La Trấn, Đại Địa Võ Sĩ chẳng qua là biệt hiệu thứ hai của hắn, biệt hiệu đầu tiên hắn chân chính thành danh ở trên OP, là Đại Vương Lời Rác Rưởi.
Juan nhịn không được nuốt ngụm nước miếng nhìn về phía đại ca bên cạnh, lại thấy Kostan vẻ mặt bình tĩnh và chuyên chú, như hoàn toàn chưa nghe thấy. Kostan xem là trận đấu, là phương pháp sử dụng đối với hồn lực của hai người, nhưng từ trên khống chế hồn lực, Vương Giả Mạnh Mồm này đã là nhất tuyệt, tuy hồn lực rất yếu, nhưng liên tục phát ra và khống chế quả thực là đăng phong tạo cực, nhưng thiếu một tay, ở trong cận chiến rất trí mạng, còn là tay phải chủ yếu nhất. La Trấn này rất mạnh, không chỉ như thế, tố chất tâm lý cũng là nhất lưu, rất ít ai có thể chống đỡ được lời rác rưởi của hắn, rất dễ dàng bị ảnh hưởng, trong chiến đấu một khi cảm xúc không khống chế được, là dễ dàng phạm sai lầm trí mạng nhất.
Khi nói chuyện La Trấn lại là liên tiếp bảy tám quyền, kỹ xảo quyền pháp của La Trấn hơi khác với Kostan, kỹ xảo tựa như hơi kém một chút, nhưng mỗi chiêu mỗi thức đều là đấu pháp liều mạng cứng đối cứng với Vương Giả Mạnh Mồm.
Oành!
Nắm đấm bên trái của Vương Trọng đã dùng hết đà, đối mặt nắm tay đến trước mặt, cũng chỉ đành dùng tay phải đón đỡ.
Ngươi có thể nói là nghề nghiệp khắc chế, cũng có thể nói là lực lượng tuyệt đối dẫn tới chất biến, dù sao ở trước mặt trọng trang phòng ngự mạnh nhất chân chính, toàn bộ chiêu số đều là hoa tay múa chân! Trọng trang chiến sĩ không sợ nhất chính là loại cặn bã chỉ biết chơi kỹ xảo này.
Hắn thật sự để ý, chỉ có một trận kia của Vương Giả Mạnh Mồm cùng Kostan.
Đều có được danh hiệu trọng trang chiến sĩ ngôi sao học viện liên bang, nhưng xếp hạng của Kostan vẫn luôn ở trên hắn, Vũ Phong học viện chỗ hắn cũng luôn bị Stowler học viện cưỡng chế một bậc, ở trong lòng hắn, chỉ có Kostan mới là đối thủ của hắn!
Nhưng không ngờ thằng cha kia thế mà bởi vì nguyên nhân bản đồ thua cái gã không có tiếng tăm gì, tuyệt đối là nhân tố bản đồ, không ai La Trấn so với cả ngày nghiên cứu Kostan càng thêm hiểu biết hơn, gã kia dị năng biến thân ở sau khi dung nhập hồn lực biến hóa rốt cuộc sẽ có biến hóa khủng bố thế nào.
Cho nên hắn đối với trận đấu này vốn vẫn là rất có hứng thú, nếu hắn có thể đánh bại Vương Giả Mạnh Mồm, ít nhất ở trên tâm lý đã thắng trước Kostan một bậc, thậm chí có thể chế tạo áp lực tâm lý nhất định ngược lại cho Kostan, tạo cơ sở tốt đẹp cho trận chiến báo thù của mình đối với Kostan trên CHF năm nay.
La Trấn lắc đầu, khóe miệng nổi lên một cái độ cong kiêu ngạo làm người ta muốn đánh một trận, “Thật cuồng đó, gãy một tay cũng dám giao chiến với ta, ngươi là tự sát, hay là để ta đánh nổ ngươi!”
Khu bình luận nhất thời vốn ồn ào hỗn loạn lập tức im lặng, cái gì? Đã gãy một tay?
“Sinh Mệnh Động Sát có thể quan sát ra tình trạng thân thể đối thủ, nhất là trọng thương, cái này nói rõ, Vương Giả Mạnh Mồm gần đây hẳn là từng bị trọng thương một lần, hắn ở dưới tình huống thương thế chưa khôi phục đã tiến vào OP chiến đấu, thế này có chút không quá sáng suốt.” Trần Ngư Nhi cũng ngây ngẩn cả người, cô tin tưởng La Trấn không phải bắn tên không đích, bất cứ người nào đến cấp bậc Tinh Anh đều có thường thức cơ bản, đó là không thể mang thương thế tác chiến.
Vốn không sai biệt nhiều, phải xem phát huy cùng trạng thái, mang thương thế ra sân, hoàn toàn là cho đối thủ sự tự tin đi.
Một đám người tràn đầy lòng tin cũng đều ngây ngẩn cả người, đây là tình huống gì.
Vương Trọng không nói lời thừa, tay trái vung ra, làm một cái thủ thế mời.
Ánh mắt La Trấn co lại, nhìn ra được không đặt trong lòng cùng lòng tin của đối phương, đây là xem thường hắn sao?
“Dám làm bộ làm tịch với ta!” La Trấn khẽ nhíu mày, “Năm phút đồng hồ đưa ngươi về nhà!”
Vừa dứt lời, chân trái hắn hướng phía sau khẽ chống, hung hăng trụ đất, đất đá cứng rắn cũng như bùn đất xốp bị cước lực khủng bố của hắn giẫm tung một khoảng lớn, cả người giống như đạn pháo ầm ầm hướng tới Vương Trọng bắn nhanh đến.
Bạo lực đột tiến, tuy ngoài miệng kiêu ngạo, nhưng động thủ không hàm hồ chút nào, càng không có lễ nhường.
Trước mắt Vương Trọng sáng ngời, cũng thấy cái mình thích là thèm, ở trên địa hình bình nguyên như vậy đối với trọng trang chiến sĩ xung phong, cứng đối cứng tuy là lựa chọn tiểu thừa nhất, nhưng khẳng định rất sướng, đáng tiếc thương thế của cánh tay phải làm loại ý tưởng này trở nên không thích hợp. Dừng bước, tránh đi mũi nhọn, húc thẳng khoảng cách dài như vậy, tránh thoát vẫn rất dễ dàng, nhưng hắn tránh mau, La Trấn dừng cũng mau, một cú giao nhau, trở tay một quyền hướng tới cái ót Vương Trọng hung hăng đánh tới.
Oành!
Vương Trọng sớm có chuẩn bị, hai nắm tay hung hăng va chạm với nhau, bộc phát ra âm bạo khủng bố, một vòng khí mắt thường có thể thấy được từ chỗ hai nắm đấm công kích đẩy ra, nháy mắt chiến đấu mở màn.
Phành phành phành phành!
Chỉ trong nháy mắt, tiếng quyền đánh dày đặc đã vang lên dày đặc như tiếng sấm trên bình nguyên.
Hai người đều là nhân vật cấp chuyên gia chiến đấu tay không gần người, La Trấn quyền cước đã nhanh lại hiểm, chiêu thức tinh diệu, tuyệt đối sàn sàn ngang ngửa với Kostan lần trước chiến một trận cùng Vương Giả Mạnh Mồm, đều là cùng một cấp số, khác nhau là lần này là dùng hồn lực, thanh thế càng thêm uy mãnh.
Nhưng đánh giáp lá cà như vậy, đấu là hung mãnh cùng dũng khí, thiếu một tay...
Mới chỉ thoáng giao phong, Vương Giả Mạnh Mồm đã bị La Trấn ép liên tục lui, giống như con thuyền nhỏ trôi giạt ở trong cuồng phong mưa rào, không chút sức chống trả. Cánh tay phải Vương Giả Mạnh Mồm vẫn luôn buông thõng, chẳng những không thể động thủ, còn phải tránh né La Trấn công kích, mà La Trấn cũng tương đối quỷ quyệt, từng chiêu hướng tới phía bên phải Vương Giả Mạnh Mồm để đánh, thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn!
Giờ khắc này, những người còn giữ thái độ hoài nghi cũng tin tưởng rồi, Vương Giả Mạnh Mồm thật sự đã bị thương... Đại ca, có thể chờ thương thế khỏi rồi tái chiến?
Fan của vương giả gia tộc thì đau lòng từng đợt, không nên như vậy, bị thương thì dưỡng cho lành đã, dưỡng xong lại đánh, thế này thua oan uổng bao nhiêu, nghẹn khuất bao nhiêu, mấu chốt là La Trấn loại mặt hàng này, thua Kostan còn là anh hùng tiếc anh hùng, nhưng La Trấn loại ngông cuồng này, quả thực...
“Làm sao vậy tiểu tử, uy phong lần trước ngươi đánh Kostan gã ngu xuẩn kia đâu?” Tiếng La Trấn cười mắng truyền ra không ngừng một khắc nào, lời rác rưởi cũng là một nét đặc sắc lớn của La Trấn, Đại Địa Võ Sĩ chẳng qua là biệt hiệu thứ hai của hắn, biệt hiệu đầu tiên hắn chân chính thành danh ở trên OP, là Đại Vương Lời Rác Rưởi.
Juan nhịn không được nuốt ngụm nước miếng nhìn về phía đại ca bên cạnh, lại thấy Kostan vẻ mặt bình tĩnh và chuyên chú, như hoàn toàn chưa nghe thấy. Kostan xem là trận đấu, là phương pháp sử dụng đối với hồn lực của hai người, nhưng từ trên khống chế hồn lực, Vương Giả Mạnh Mồm này đã là nhất tuyệt, tuy hồn lực rất yếu, nhưng liên tục phát ra và khống chế quả thực là đăng phong tạo cực, nhưng thiếu một tay, ở trong cận chiến rất trí mạng, còn là tay phải chủ yếu nhất. La Trấn này rất mạnh, không chỉ như thế, tố chất tâm lý cũng là nhất lưu, rất ít ai có thể chống đỡ được lời rác rưởi của hắn, rất dễ dàng bị ảnh hưởng, trong chiến đấu một khi cảm xúc không khống chế được, là dễ dàng phạm sai lầm trí mạng nhất.
Khi nói chuyện La Trấn lại là liên tiếp bảy tám quyền, kỹ xảo quyền pháp của La Trấn hơi khác với Kostan, kỹ xảo tựa như hơi kém một chút, nhưng mỗi chiêu mỗi thức đều là đấu pháp liều mạng cứng đối cứng với Vương Giả Mạnh Mồm.
Oành!
Nắm đấm bên trái của Vương Trọng đã dùng hết đà, đối mặt nắm tay đến trước mặt, cũng chỉ đành dùng tay phải đón đỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.