Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 271: Chó ngoan không cản đường

Khô Lâu Tinh Linh

12/12/2018

Chờ tám vị đội trưởng phía trước đều không sai biệt lắm giới thiệu xong rồi, Vương Trọng đang muốn cũng đứng ra tự giới thiệu một phen, xem ra đó là một cái lưu trình, nhưng không đợi hắn mở miệng, Salisbury phía sau đã chen đầu qua: “Nhường chút, nhường chút!”

Hắn bước hai ba cái lướt qua Vương Trọng, mặt đầy nụ cười chen đến phía trước: “Salisbury của chiến đội Saxon, vấn an các vị tiền bối học trưởng.”

Đám người Cadillon là tốt nghiệp ở học viện Capofer, mọi người tới bên này theo lớp huấn luyện, gọi một tiếng học trưởng thật ra cũng không có sai.

Mọi người cũng cười gật gật đầu, bọn họ không phải không thấy Vương Trọng, nhưng nói thật, học viện Thiên Kinh chỉ là góp đủ số, giới thiệu hay không cũng như nhau, bọn họ cũng không có quá nhiều hứng thú.

Có hắn mở đầu, mấy phó đội trưởng khác đứng ở phía sau Vương Trọng cũng đều không chút khách khí đi tới phía trước, trong thâm tâm, bọn họ cũng cho rằng mình phó đội trưởng này phân lượng lớn hơn Vương Trọng.

Vương Trọng cũng không biết nói gì, làm cái tự giới thiệu mà thôi, có cần thiết như tranh đi đầu thai sao?

Lola bên trên không nhìn được nữa, cười ngắt lời phó đội trưởng Luân Nông học viện, hướng Vương Trọng giơ giơ tay: “Vương Trọng đội trưởng, không giới thiệu bản thân một lần sao?”

Trong đại sảnh không ít người đều hướng bên này nhìn qua, đối với thế lực các gia tộc thành phố Capofer, Vương Trọng cũng không có sự kháng cự tâm lý gì, nhưng cũng không có ý leo lên, chỉ là nhớ trách nhiệm trên thân mình, hắn đại biểu học viện Thiên Kinh, lễ tiết phải có, “Tôi tên Vương Trọng, đội trưởng Thiên Kinh chiến đội, chào các vị tiền bối.”

Phía trước bao gồm Lôi Âu những người này ở trong, mặc dù không đem bản thân khen tới mức thiên hoa rơi loạn, nhưng có dù ít dù nhiều cũng phải nói chút, cũng không có ai tự giới thiệu trắng ra đơn giản giống Vương Trọng.

Trừ Austin và Saxon, học viện khác, đám người Cadillon thật đúng là không nhớ tên cho lắm, nhưng thấy Vương Trọng này ở lớp huấn luyện trong đám người này rõ ràng không được tôn trọng ra sao cả, đại khái cũng có thể tưởng tượng được trình độ của hắn, loại người rõ ràng không có thực lực cũng không có cá tính này, không cần thiết lãng phí thời gian.

Mấy người bọn Cadillon đều chỉ cười cười, tất cả lực chú ý đều vẫn tập trung ở trên thân Bảo La.

“Bảo La tiểu hữu năm nay năm thứ ba rồi nhỉ? Sau khi tốt nghiệp có tính toán gì không?” Cadillon không để ý tới Vương Trọng, trực tiếp đem trung tâm nơi đây lại lần nữa kéo về trên người Bảo La.

Bảo La mỉm cười, trả lời trôi chảy. Trên đời này có một số người, vô luận đi đến nơi nào cũng sẽ luôn tự nhiên trở thành trung tâm vũ đài, Bảo La hiển nhiên chính là loại đó, hơn nữa cũng quả thật rất ưu tú, vô luận là ngoại hình hay khí chất, vô luận là năm trước giao ra thành tích CHF hay là cách nói năng kiến thức bản thân hắn, đều so với người trẻ tuổi bình thường mạnh hơn không chỉ một bậc.

Nghe Bảo La ở bên trên nói liền tù tì, Lola ngược lại cảm thấy có chút xấu hổ, không ngờ để Vương Trọng đi ra chào hỏi sẽ là kết quả như vậy, nhưng, gã đó vẫn là một bộ dáng không để ý cho lắm, ngược lại khiến Lola có chút nhíu mày.

Gã này rốt cuộc có phải Vương Giả Mạnh Mồm hay không? Vương Giả Mạnh Mồm sẽ là người thu mình như thế này sao? Tính tình cường giả ở đâu?!



Lúc này nên giới thiệu đều giới thiệu không sai biệt lắm rồi, không khí đại sảnh đầy sự tường hòa, mấy đại nhân vật vây quanh Bảo La và Lôi Âu trò chuyện vui vẻ, đội trưởng hoặc là phó đội trưởng chiến đội khác, cũng có thế gia khác trong đại sảnh tiếp xúc, có lẽ không có nền tảng như Gia tộc Thain, Gia tộc Mellon các đại thế gia này, nhưng có thể nhận được gia tộc Porter mời, ít nhất đều là nhân vật có thể ở thành phố Capofer có được một chỗ, tùy tiện ném ra một cái, cũng đủ đám tiểu đội trưởng khác xua đi cũng không đi.

Duy nhất không ai quan tâm chính là Vương đại đội trưởng học viện Thiên Kinh, vừa rồi biểu hiện thật sự quá bên cạnh hóa, ngay cả phó đội trưởng mấy chiến đội khác thoạt nhìn cũng rõ ràng mạnh hơn hắn, ai rảnh để quan tâm một phế vật như vậy.

Trong đại sảnh vang lên âm nhạc êm tai, Salisbury cũng ở bên người Bảo La hầu chuyện Cadillon, tuy trong đó không có quá nhiều chỗ trống hắn xen vào nói, nhưng có thể ngẫu nhiên tiếp hai câu đã khiến hắn rất thỏa mãn rồi. Ít nhất, ở trước mặt Cadillon đã lăn lộn quen mặt rồi.

Đáng tiếc, tiểu Hyman kia của học viện Thiên Kinh không nhìn thấy một màn này, nếu không đêm nay nói không chừng sẽ có cơ hội thu được, hắn nhịn không được liền lén hướng Vương Trọng bên kia liếc một cái, thiếu chút nữa không nhịn được cười ra tiếng, một mình cô đơn muốn nói lại thôi đứng ở bên kia, hoàn toàn không hợp với bầu không khí cấp bậc cao trong đại sảnh, điều này làm cho tâm tình của hắn càng thêm sảng khoái.

“Salisbury tiểu hữu nhớ tới chuyện gì thú vị sao?” Cadillon cười hỏi.

Salisbury giật mình, còn chưa kịp mở miệng, đột nhiên cảm giác bốn phía đại sảnh bắt đầu xôn xao hẳn lên.

“Viện trưởng Scoffer tới đây rồi.” Solomon ghé qua thấp giọng nói ở bên tai Cadillon.

“Lão nhân gia tới làm gì?” Cadillon lắp bắp kinh hãi.

Nếu nói bọn họ là đối tượng cao không thể với tới trong mắt đám người trẻ tuổi trước mắt, vậy viện trưởng Scoffer đã tuyệt đối là tồn tại đám người Cadillon ngước nhìn như núi cao.

Phó viện trưởng viện khoa học liên bang, đừng nhìn bên trên có chữ ‘phó’, phân lượng cũng không kém hơn chính viện trưởng bao nhiêu, cống hiến của ông ở trên phù văn đặt địa vị cho ông, cũng chỉ thấp hơn các nhà khoa học cấp độ truyền thuyết một tia thôi, ở thời đại này tuyệt đối là đứng đầu.

Viện khoa học liên bang, cũng là ngành đặc quyền siêu cấp, có thể nói như vậy, chức quyền viện khoa học không thấp hơn tổng nghị chính sảnh nửa phần, hơn nữa ngoài điều trên, viện trưởng Scoffer còn là anh ruột đương nhiệm tộc trưởng gia tộc Porter, đồng thời cũng là đại trưởng lão gia tộc Porter, ở nhà Porter có được quyền phát ngôn cực cao, nắm giữ học viện Capofer, tuyệt đối là nhân vật cấp đại lão của thành thị này.

Lúc này trên mặt Cadillon đã nhịn không được hiện ra sắc mặt vui mừng, vị viện trưởng đại nhân này không thích tiếp khách, tuy ngụ ở cùng thành thị, nhưng nhân vật như Cadillon, bình thường muốn cầu kiến một lần cũng không thể được. Cadillon vội vàng đứng dậy, đám người Solomon bên cạnh cũng đều đứng dậy theo, một đám người sốt ruột không dằn nổi tất cả đều đi ra đón, cơ hội khó được đây!

Mặc dù là bọn họ, đừng nói có thể được viện trưởng đại nhân ưu ái, cho dù hôm nay có thể nói mấy câu với viện trưởng, vậy ở Capofer cũng khẳng định là chuyện vô cùng có mặt mũi.

Không thể không nói tâm lý đám đông là rất đáng sợ, một đám tiểu gia hỏa tham gia lớp huấn luyện, lúc buổi chiều là từng gặp viện trưởng Scoffer, lúc ấy cũng chỉ là cảm thấy bộ dáng lão nhân gia rất uy nghiêm, nhưng hiện tại tư thế này, không ít người liền cảm giác có chút cuồng nhiệt, toàn bộ mọi người đều hướng cửa tràn qua, Vương Trọng lại gặp chân giò muối, chỉ là lúc trước còn là vài vị phó đội trưởng chiến đội, lần này lại là toàn bộ mọi người ở phía sau hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Chiến Cuồng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook