Chương 68: Những ngày đen tối
Jade M
29/05/2024
Khả Ny đang ngồi gục xuống trước cửa phòng cấp cứu của Tống Hoài An, sợ hãi và lo lắng. Cô không thể tin vào điều đang xảy ra. Bà mất ý thức và được đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch. Cảm giác sợ hãi và tuyệt vọng bao trùm lấy Khả Ny, cô cảm thấy mình hoàn toàn bất lực trước sự việc nghiêm trọng này.
Trong khi chờ đợi tin tức về tình trạng sức khỏe của bà, Khả Ny không thể ngừng tự trách bản thân. Cô nghĩ rằng mọi chuyện đều là do mình gây ra. Nếu không phải vì tình cảm của mình với Võ Đông Thăng, bà không phải lo lắng và căng thẳng đến mức gây ra cơn đau tim. Cô cảm thấy mình là người có trách nhiệm cho tất cả những gì đang xảy ra.
Võ Đông Thăng mang cho cô chai nước suối, Khả Ny lắc đầu từ chối, gương mặt cô xanh xao mệt mỏi không thể che giấu.
“ Ny à, em đừng như vậy mà “ anh nói, giọng anh đầy lo lắng.
Cô ngẩng đầu nhìn anh, nước mắt lăn dài trên má.
“ Em không biết phải làm sao nữa. Em đã làm gì khiến người khác căm ghét như vậy? Em đơn giản chỉ là muốn yêu thôi mà “
Võ Đông Thăng ôm lấy cô, vỗ về.
“Không sao đâu. Mẹ sẽ ổn thôi. Bác sĩ đang làm tất cả những gì có thể.”
Một lúc sau, bác sĩ bước ra khỏi phòng cấp cứu.
“Người nhà của bà Tống Hoài An đâu?”
Khả Ny và Võ Đông Thăng lập tức đứng dậy.
“Chúng tôi đây. Tình hình sao rồi, bác sĩ?”
Bác sĩ nhìn cả hai với vẻ nghiêm trọng.
“Bà Tống đã qua cơn nguy kịch, nhưng cần phải ở lại bệnh viện để theo dõi thêm. Tình trạng tim của bà không ổn định, cần nghỉ ngơi và tránh kích động “
Khả Ny thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn còn lo lắng.
“Cảm ơn bác sĩ. Tôi có thể vào thăm mẹ không?”
Bác sĩ gật đầu. “Được, nhưng hãy nhớ là bà ấy cần nghỉ ngơi. Đừng làm bà căng thẳng thêm.”
Khả Ny và Võ Đông Thăng bước vào phòng bệnh, thấy Tống Hoài An nằm trên giường, gương mặt bà vẫn còn yếu đuối. Khả Ny nắm lấy tay mẹ, nước mắt không ngừng rơi.
“ Mẹ, con ở đây. Mẹ cố gắng nghỉ ngơi, đừng lo lắng gì cả,“ Khả Ny nói trong tiếng nấc.
Tống Hoài An mở mắt, nhìn con gái với ánh mắt hờn trách
“ Ny, vì sao lại giấu mẹ? Chuyện con làm ca sĩ rồi biểu diễn tại các hộp đêm, những gì trên báo đăng có phải thật hay không? “
Khả Ny cảm thấy như tim mình bị bóp nghẹt. Cô biết mẹ cô rất lo lắng và thất vọng, nhưng cô không biết phải bắt đầu từ đâu để giải thích. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh để trả lời.
“Mẹ, con xin lỗi vì đã giấu mẹ. Con biết mẹ không muốn con theo đuổi con đường này, nhưng âm nhạc là niềm đam mê của con. Con muốn chứng tỏ bản thân và theo đuổi ước mơ của mình.”
Võ Đông Thăng đứng cạnh, nhìn Khả Ny với ánh mắt cảm thông. Anh hiểu cô đang phải đối mặt với một tình huống khó khăn và cố gắng ủng hộ cô hết sức.
“Mẹ, những gì báo đăng không phải hoàn toàn đúng,” Khả Ny tiếp tục.
“Có nhiều thông tin bị bóp méo và thổi phồng. Con không biểu diễn ở các hộp đêm tệ hại như người ta nói. Con luôn giữ gìn danh dự và phẩm chất của mình.”
Tống Hoài An nhìn con gái, trong lòng bà vẫn còn nhiều cảm xúc hỗn độn. Bà hiểu rằng con gái mình có niềm đam mê riêng, nhưng bà cũng không thể tránh khỏi lo lắng cho sự an toàn và tương lai của con.
Tống Hoài An thở dài, đôi mắt tràn đầy sự lo lắng và thất vọng.
“Ny, mẹ không bao giờ cấm cản con theo đuổi ước mơ. Nhưng con phải hiểu rằng, làm gì cũng phải trung thực và đối diện với những người yêu thương mình. Con làm mẹ lo lắng không phải vì con làm ca sĩ, mà vì con đã giấu mẹ. Con có hiểu không?”
Khả Ny gật đầu, nước mắt rơi không ngừng. “Con hiểu, mẹ. Con thật sự xin lỗi. Con không muốn mẹ phải chịu thêm bất cứ đau khổ nào nữa.”
Võ Đông Thăng đứng bên cạnh, nhìn cảnh mẹ con họ nói chuyện mà cảm thấy lòng mình cũng thắt lại. Anh đặt tay lên vai Khả Ny, như muốn truyền cho cô sức mạnh.
“ Con đã theo dõi Ny từ những ngày đầu tiên, em ấy không phải người như những lời đồn thổi kia nói. Còn về việc những người tung tin đồn sai sự thật…cháu sẽ giải quyết hết bọn họ “
…
Trong khi đó, tại căn hộ của Lý Linh San, cô ta đang ngồi trước máy tính, theo dõi những bài viết về scandal của Khả Ny. Cô ta cười mỉa mai, cảm thấy hài lòng với những gì mình đã làm. Cô ta tin rằng mình đã thành công trong việc làm tổn thương Khả Ny và gia đình cô.
“Cuối cùng thì con hồ ly tinh đó cũng phải trả giá,” Lý Linh San tự nhủ.
…
Từ ngày hôm ấy xảy ra Khả Ny và Đông Thăng nán lại nhà của cô tại thành phố Sơn Hà, mỗi ngày cô và người làm trong nhà đều thay nhau chăm sóc Tống Hoài An.
Trong những đêm đen tối ấy, cả Khả Ny và Võ Đông Thăng đều phải đối mặt với những lo lắng và nghi ngờ trong lòng. Dù cả hai đều biết rằng tình yêu của họ là chân thành và đáng tin cậy, nhưng tình huống hiện tại đang khiến họ cảm thấy mất điểm tự tin và đau đớn.
Khả Ny, nằm trong vòng tay ấm áp của Đông Thăng, cảm thấy như có một cảm giác lạ lùng đang vây quanh cô. Cảm giác lo lắng và sợ hãi tràn ngập trong tâm trí cô, khiến cô không thể nào tìm thấy được giấc ngủ
“ Có phải em không nên yêu anh không? “ Khả Ny thì thầm, giọng cô yếu ớt và run rẩy.
Khả Ny hít một hơi sâu, nước mắt vẫn rơi.
“Có phải là em đã quá ích kỷ chỉ biết lo cho bản thân mình? Em đã đẩy mẹ vào tình trạng này, em làm cho anh phải chịu đựng mọi chuyện cùng em. Em có xứng đáng không?”
Võ Đông Thăng cảm giác sợ hãi, giọng cô vô định như muốn thoát ly khỏi anh, vòng tay Võ Đông Thăng bắt đầu siết chặt hơn.Võ Đông Thăng ngậm ngùi, giọng anh trầm thấp và đầy ân cần.
“Không phải là em đã làm gì sai, đừng tự trách mình quá nhiều. Mọi chuyện không phải lỗi của em, có thể em cảm thấy mất hướng…nhưng quan trọng là em vẫn còn anh. “
Anh ôm chặt Khả Ny, cảm nhận được những run rẩy trong cơ thể cô. Anh biết rằng cô đang trải qua một giai đoạn khó khăn và lo lắng, và anh muốn làm mọi điều có thể để an ủi và ủng hộ cô.
“Em không phải làm mọi thứ một mình, Khả Ny. Chúng ta là một đôi, và mọi khó khăn đều phải đối mặt cùng nhau. Em không bao giờ phải một mình, vì anh luôn ở đây, bên cạnh em. Hãy để anh chăm sóc và bảo vệ em.”
Trong khi chờ đợi tin tức về tình trạng sức khỏe của bà, Khả Ny không thể ngừng tự trách bản thân. Cô nghĩ rằng mọi chuyện đều là do mình gây ra. Nếu không phải vì tình cảm của mình với Võ Đông Thăng, bà không phải lo lắng và căng thẳng đến mức gây ra cơn đau tim. Cô cảm thấy mình là người có trách nhiệm cho tất cả những gì đang xảy ra.
Võ Đông Thăng mang cho cô chai nước suối, Khả Ny lắc đầu từ chối, gương mặt cô xanh xao mệt mỏi không thể che giấu.
“ Ny à, em đừng như vậy mà “ anh nói, giọng anh đầy lo lắng.
Cô ngẩng đầu nhìn anh, nước mắt lăn dài trên má.
“ Em không biết phải làm sao nữa. Em đã làm gì khiến người khác căm ghét như vậy? Em đơn giản chỉ là muốn yêu thôi mà “
Võ Đông Thăng ôm lấy cô, vỗ về.
“Không sao đâu. Mẹ sẽ ổn thôi. Bác sĩ đang làm tất cả những gì có thể.”
Một lúc sau, bác sĩ bước ra khỏi phòng cấp cứu.
“Người nhà của bà Tống Hoài An đâu?”
Khả Ny và Võ Đông Thăng lập tức đứng dậy.
“Chúng tôi đây. Tình hình sao rồi, bác sĩ?”
Bác sĩ nhìn cả hai với vẻ nghiêm trọng.
“Bà Tống đã qua cơn nguy kịch, nhưng cần phải ở lại bệnh viện để theo dõi thêm. Tình trạng tim của bà không ổn định, cần nghỉ ngơi và tránh kích động “
Khả Ny thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn còn lo lắng.
“Cảm ơn bác sĩ. Tôi có thể vào thăm mẹ không?”
Bác sĩ gật đầu. “Được, nhưng hãy nhớ là bà ấy cần nghỉ ngơi. Đừng làm bà căng thẳng thêm.”
Khả Ny và Võ Đông Thăng bước vào phòng bệnh, thấy Tống Hoài An nằm trên giường, gương mặt bà vẫn còn yếu đuối. Khả Ny nắm lấy tay mẹ, nước mắt không ngừng rơi.
“ Mẹ, con ở đây. Mẹ cố gắng nghỉ ngơi, đừng lo lắng gì cả,“ Khả Ny nói trong tiếng nấc.
Tống Hoài An mở mắt, nhìn con gái với ánh mắt hờn trách
“ Ny, vì sao lại giấu mẹ? Chuyện con làm ca sĩ rồi biểu diễn tại các hộp đêm, những gì trên báo đăng có phải thật hay không? “
Khả Ny cảm thấy như tim mình bị bóp nghẹt. Cô biết mẹ cô rất lo lắng và thất vọng, nhưng cô không biết phải bắt đầu từ đâu để giải thích. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh để trả lời.
“Mẹ, con xin lỗi vì đã giấu mẹ. Con biết mẹ không muốn con theo đuổi con đường này, nhưng âm nhạc là niềm đam mê của con. Con muốn chứng tỏ bản thân và theo đuổi ước mơ của mình.”
Võ Đông Thăng đứng cạnh, nhìn Khả Ny với ánh mắt cảm thông. Anh hiểu cô đang phải đối mặt với một tình huống khó khăn và cố gắng ủng hộ cô hết sức.
“Mẹ, những gì báo đăng không phải hoàn toàn đúng,” Khả Ny tiếp tục.
“Có nhiều thông tin bị bóp méo và thổi phồng. Con không biểu diễn ở các hộp đêm tệ hại như người ta nói. Con luôn giữ gìn danh dự và phẩm chất của mình.”
Tống Hoài An nhìn con gái, trong lòng bà vẫn còn nhiều cảm xúc hỗn độn. Bà hiểu rằng con gái mình có niềm đam mê riêng, nhưng bà cũng không thể tránh khỏi lo lắng cho sự an toàn và tương lai của con.
Tống Hoài An thở dài, đôi mắt tràn đầy sự lo lắng và thất vọng.
“Ny, mẹ không bao giờ cấm cản con theo đuổi ước mơ. Nhưng con phải hiểu rằng, làm gì cũng phải trung thực và đối diện với những người yêu thương mình. Con làm mẹ lo lắng không phải vì con làm ca sĩ, mà vì con đã giấu mẹ. Con có hiểu không?”
Khả Ny gật đầu, nước mắt rơi không ngừng. “Con hiểu, mẹ. Con thật sự xin lỗi. Con không muốn mẹ phải chịu thêm bất cứ đau khổ nào nữa.”
Võ Đông Thăng đứng bên cạnh, nhìn cảnh mẹ con họ nói chuyện mà cảm thấy lòng mình cũng thắt lại. Anh đặt tay lên vai Khả Ny, như muốn truyền cho cô sức mạnh.
“ Con đã theo dõi Ny từ những ngày đầu tiên, em ấy không phải người như những lời đồn thổi kia nói. Còn về việc những người tung tin đồn sai sự thật…cháu sẽ giải quyết hết bọn họ “
…
Trong khi đó, tại căn hộ của Lý Linh San, cô ta đang ngồi trước máy tính, theo dõi những bài viết về scandal của Khả Ny. Cô ta cười mỉa mai, cảm thấy hài lòng với những gì mình đã làm. Cô ta tin rằng mình đã thành công trong việc làm tổn thương Khả Ny và gia đình cô.
“Cuối cùng thì con hồ ly tinh đó cũng phải trả giá,” Lý Linh San tự nhủ.
…
Từ ngày hôm ấy xảy ra Khả Ny và Đông Thăng nán lại nhà của cô tại thành phố Sơn Hà, mỗi ngày cô và người làm trong nhà đều thay nhau chăm sóc Tống Hoài An.
Trong những đêm đen tối ấy, cả Khả Ny và Võ Đông Thăng đều phải đối mặt với những lo lắng và nghi ngờ trong lòng. Dù cả hai đều biết rằng tình yêu của họ là chân thành và đáng tin cậy, nhưng tình huống hiện tại đang khiến họ cảm thấy mất điểm tự tin và đau đớn.
Khả Ny, nằm trong vòng tay ấm áp của Đông Thăng, cảm thấy như có một cảm giác lạ lùng đang vây quanh cô. Cảm giác lo lắng và sợ hãi tràn ngập trong tâm trí cô, khiến cô không thể nào tìm thấy được giấc ngủ
“ Có phải em không nên yêu anh không? “ Khả Ny thì thầm, giọng cô yếu ớt và run rẩy.
Khả Ny hít một hơi sâu, nước mắt vẫn rơi.
“Có phải là em đã quá ích kỷ chỉ biết lo cho bản thân mình? Em đã đẩy mẹ vào tình trạng này, em làm cho anh phải chịu đựng mọi chuyện cùng em. Em có xứng đáng không?”
Võ Đông Thăng cảm giác sợ hãi, giọng cô vô định như muốn thoát ly khỏi anh, vòng tay Võ Đông Thăng bắt đầu siết chặt hơn.Võ Đông Thăng ngậm ngùi, giọng anh trầm thấp và đầy ân cần.
“Không phải là em đã làm gì sai, đừng tự trách mình quá nhiều. Mọi chuyện không phải lỗi của em, có thể em cảm thấy mất hướng…nhưng quan trọng là em vẫn còn anh. “
Anh ôm chặt Khả Ny, cảm nhận được những run rẩy trong cơ thể cô. Anh biết rằng cô đang trải qua một giai đoạn khó khăn và lo lắng, và anh muốn làm mọi điều có thể để an ủi và ủng hộ cô.
“Em không phải làm mọi thứ một mình, Khả Ny. Chúng ta là một đôi, và mọi khó khăn đều phải đối mặt cùng nhau. Em không bao giờ phải một mình, vì anh luôn ở đây, bên cạnh em. Hãy để anh chăm sóc và bảo vệ em.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.