Đầu Heo!!! Tớ Thích Cậu!!! Cậu Có Tin Không???
Chương 1
BIBIBONBON
25/08/2015
Tình yêu là gì tình yêu có ăn được không? Thế mà các bạn của tôi ai cũng thích yêu còn mỗi mình tôi không hiểu tình yêu là gì? Mà tôi cũng không quan tâm chỉ cần sống an lành là quá tốt được ở nhà nhìn các anh chàng EXO là niềm hạnh phúc lớn lao của tôi trOng cuộc sống này.
Tôi ở nhà được mệnh danh là bà cô già tại sao lại vậy vì tôi ở nhà không biết làm gì ngoài quét nhà cắm cơm thôi còn nhưng việc khác tôi chả giám động tay, tôi mà động tay không khéo chả còn cái gì =.= . Gia đình tôi cũng là một gia đình khá giả mẹ tôi là đầu bếp còn ba tôi là thợ mộc tôi còn có một người anh làm bác sĩ thú y. Cả nhà tôi ai cũng có tài năng riêng của mình còn tôi thì chả có tài năng gì học hành thì luôn đứng bét hết. Chính vì thế tôi luôn không ra khỏi nhà toàn ở trong nhà. Có lần mẹ tôi nói với tôi
- Con gái là phải biết nấu ăn thì nay mai lấy chồng mẹ chồng mới yêu.
Tôi thấy mẹ tôi nói cũng có lí nên tôi đã cố gắng nấu cơm nhưng mà đâu như tôi tưởng nó rất là khó mẹ tôi dạy bao nhiêu đi nữa thì tôi cũng chả khá hơn mà lại còn tệ hơn đi. Một bữa ăn mà tôi nấu làm cho cả nhà tôi không ai ăn nổi có ai như tôi không. Tôi sào rau anh tôi lại đi chấm nước tương, tôi nấu canh anh tôi bảo.
- Luộc rau ak??? =.=
VÌ tôi quen không cho dầu. Tôi cảm thấy mình quá thất bại làm gì cũng như không. Chắc cả đời này tôi không lấy được chồng rồi. Tôi nhìn lên trời hỏi
- Tại sao lại cho con thành như thế này???.
Tôi cũng đau lòng lắm chứ nhưng tôi biết làm sao thay đổi mình được. Tôi đã là học sinh lớp 12 rồi mà chuyện trong già đình cũng không biết làm sao !_! Con bạn thân của tôi nó lúc nào cũng than một bài ca muôn thủa.
_ Bà có muốn lấy chồng không đấy có vỗi việc đi rửa cốc thôi mà cũng làm vỡ nấu ăn cũng không xong, sau này bà muốn ở giá hả???
Tôi biết làm sao đây chắc là tôi phải ở giá thật rồi!!! Số phận đã định!!!
Tôi ở nhà được mệnh danh là bà cô già tại sao lại vậy vì tôi ở nhà không biết làm gì ngoài quét nhà cắm cơm thôi còn nhưng việc khác tôi chả giám động tay, tôi mà động tay không khéo chả còn cái gì =.= . Gia đình tôi cũng là một gia đình khá giả mẹ tôi là đầu bếp còn ba tôi là thợ mộc tôi còn có một người anh làm bác sĩ thú y. Cả nhà tôi ai cũng có tài năng riêng của mình còn tôi thì chả có tài năng gì học hành thì luôn đứng bét hết. Chính vì thế tôi luôn không ra khỏi nhà toàn ở trong nhà. Có lần mẹ tôi nói với tôi
- Con gái là phải biết nấu ăn thì nay mai lấy chồng mẹ chồng mới yêu.
Tôi thấy mẹ tôi nói cũng có lí nên tôi đã cố gắng nấu cơm nhưng mà đâu như tôi tưởng nó rất là khó mẹ tôi dạy bao nhiêu đi nữa thì tôi cũng chả khá hơn mà lại còn tệ hơn đi. Một bữa ăn mà tôi nấu làm cho cả nhà tôi không ai ăn nổi có ai như tôi không. Tôi sào rau anh tôi lại đi chấm nước tương, tôi nấu canh anh tôi bảo.
- Luộc rau ak??? =.=
VÌ tôi quen không cho dầu. Tôi cảm thấy mình quá thất bại làm gì cũng như không. Chắc cả đời này tôi không lấy được chồng rồi. Tôi nhìn lên trời hỏi
- Tại sao lại cho con thành như thế này???.
Tôi cũng đau lòng lắm chứ nhưng tôi biết làm sao thay đổi mình được. Tôi đã là học sinh lớp 12 rồi mà chuyện trong già đình cũng không biết làm sao !_! Con bạn thân của tôi nó lúc nào cũng than một bài ca muôn thủa.
_ Bà có muốn lấy chồng không đấy có vỗi việc đi rửa cốc thôi mà cũng làm vỡ nấu ăn cũng không xong, sau này bà muốn ở giá hả???
Tôi biết làm sao đây chắc là tôi phải ở giá thật rồi!!! Số phận đã định!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.