Đầu Heo!!! Tớ Thích Cậu!!! Cậu Có Tin Không???
Chương 27
BIBIBONBON
19/04/2016
Trong phòng thể chất.
- Y Y bà làm gì vậy hỏng chổi bây giờ.
- Y Y làm gì vậy tí nữa thì đổ.
- Y Y đổ hết nước ra đây rồi.
- Y Y cẩn thận ngã bây giờ.
- Y Y đứt đó đừng lau vào đó.
- Y Y.....
Tôi bây giờ đang phải đối chọi với 12 con măt đang nhìn chằm chằm vào tôi.
- Y Y rốt cuộc là bà làm được những gì vậy?
- Gấp chăn, lau bàn ăn, rửa rau, vo gạo nấu cơm, tưới cho hoa, sếp sách.
Tôi nói xong hình như họ mặt càng đen hơn trước. Sun cười nhìn tôi.
- Vậy bà an phận ngồi đây. Chỉ ngồi đây thôi nha.
Thế là tôi chở thành sếp lớn
Không phải làm gì cả, tôi thấy xấu hổ quá không thể giúp họ được gì hết ngoài nhìn họ ra.
- Tôi hát cho mấy bạn yêu nghe nha.
Tôi không có tài năng gì ngoài hát cả nhưng tôi chỉ thuộc một bài. Để cổ vũ cho mọi người vậy.
I lie awake at night
See things in black and white
I've only got you inside my mind
You know you have made me blind
I lie awake and pray
That you will look my way
I have all this longing in my heart
I knew it right from the start
Oh my pretty pretty boy I love you
Like I never ever loved no one before you
Pretty pretty boy of mine
Just tell me you love me too
Oh my pretty pretty boy
I need you
Oh my pretty pretty boy I do
Let me inside
Make me stay right beside you
I used to write your name
And put it in a frame
And sometime I think I hear you call
Right from my bedroom wall
You stay a little while
And touch me with your smile
And what can I say to make you mine
To reach out for you in time
Oh my pretty pretty boy I love you
Like I never ever loved no one before you
Pretty pretty boy of mine
Just tell me you love me too
Oh my pretty pretty boy
I need you
Oh my pretty pretty boy I do
Let me inside
Make me stay right beside you
Oh pretty boy
Say you love me too
Oh my pretty pretty boy I love you
Like I never ever loved no one before you
Pretty pretty boy of mine
Just tell me you love me too
Oh my pretty pretty boy
I need you
Oh my pretty pretty boy I do
Let me inside
Make me stay right beside you
Tôi say mê hát đến khi tôi hát xong thì các bạn tôi đều đang nhìn tôi.
- Sao vậy tôi làm ảnh hưởng đến mọi người sao?.
Tôi thấy họ thì đột nhiên họ vỗ tay và cả lớp tôi đang đứng ở ngoài. Ôi xấu hổ quá đi sao ai cũng nhìn tôi vỗ tay vậy.
Kim đột nhiên hét lớn.
- Lâm Y Y bà hát hay lắm đó.
Thì ra mọi người đều nghe tôi hát. Tôi đỏ mặt đây là lần đầu tiên tôi hát trước nhiều người như vậy.
- Hát nữa đi.
Mọi người cứ dục tôi nhưng tôi cũng chịu thôi tôi sợ phải thể hiện ở đám đông lắm.
Để mọi người về hết rồi tôi mới đi về.
- Xấu hổ quá đi ak. Làm sao đây.
Tôi đang đi thì bị chặn lại tôi nhìn lên lại nó mấy cô nàng lớp c nhưng có vẻ nhiều hơn đợt trước. Tôi phải làm sao đây.
- Các...các cậu...cậu muốn gì?.
- Muốn gì? Tao đã cảnh cáo mày tránh xa Kim ra mày không nghe tao nói gì đúng không?
Cậu ta tiến lên để đánh tôi tôi nhắm mắt lại lần này thì xong rồi. Nhưng tôi thấy hơi lạ.
Tôi mở mắt ra thấy Kim đang nắm tay cậu ta.
Dương và Hân chạy đến chỗ tôi.
- Bà có sao không?
Kim hất tay cô ta ra rồi nói.
- Nếu còn làm vậy một lần nữa thì mấy người khỏi phải học ở trường này.
Bọn họ hốt quá đều chạy đi hết.
Kim đến chỗ tôi ngồi xuống trước mặt tôi.
- Tôi sẽ cõng bà về nhà.
Tôi ngoan ngoãn để Kim cõng về trên đường tôi và Kim không nói gì mãi sau thì Kim mới nói.
- Xin lỗi.
- Ông đâu có lỗi mà là họ mà.
Nhưng thật ra thì không phải lỗi của họ mà là có người luôn căm ghét tôi muốn đưa tôi vào...
- Nhưng...
Tôi chưa để Kim nói xong tôi chen vào.
- Tôi biết mà. Không phải tại ông đâu. Từ sau đừng nhận lỗi nếu không phải của mình hứa với tôi được chứ.
Một lúc lâu Kim mới trả lời tôi.
- Được.
- Y Y bà làm gì vậy hỏng chổi bây giờ.
- Y Y làm gì vậy tí nữa thì đổ.
- Y Y đổ hết nước ra đây rồi.
- Y Y cẩn thận ngã bây giờ.
- Y Y đứt đó đừng lau vào đó.
- Y Y.....
Tôi bây giờ đang phải đối chọi với 12 con măt đang nhìn chằm chằm vào tôi.
- Y Y rốt cuộc là bà làm được những gì vậy?
- Gấp chăn, lau bàn ăn, rửa rau, vo gạo nấu cơm, tưới cho hoa, sếp sách.
Tôi nói xong hình như họ mặt càng đen hơn trước. Sun cười nhìn tôi.
- Vậy bà an phận ngồi đây. Chỉ ngồi đây thôi nha.
Thế là tôi chở thành sếp lớn
Không phải làm gì cả, tôi thấy xấu hổ quá không thể giúp họ được gì hết ngoài nhìn họ ra.
- Tôi hát cho mấy bạn yêu nghe nha.
Tôi không có tài năng gì ngoài hát cả nhưng tôi chỉ thuộc một bài. Để cổ vũ cho mọi người vậy.
I lie awake at night
See things in black and white
I've only got you inside my mind
You know you have made me blind
I lie awake and pray
That you will look my way
I have all this longing in my heart
I knew it right from the start
Oh my pretty pretty boy I love you
Like I never ever loved no one before you
Pretty pretty boy of mine
Just tell me you love me too
Oh my pretty pretty boy
I need you
Oh my pretty pretty boy I do
Let me inside
Make me stay right beside you
I used to write your name
And put it in a frame
And sometime I think I hear you call
Right from my bedroom wall
You stay a little while
And touch me with your smile
And what can I say to make you mine
To reach out for you in time
Oh my pretty pretty boy I love you
Like I never ever loved no one before you
Pretty pretty boy of mine
Just tell me you love me too
Oh my pretty pretty boy
I need you
Oh my pretty pretty boy I do
Let me inside
Make me stay right beside you
Oh pretty boy
Say you love me too
Oh my pretty pretty boy I love you
Like I never ever loved no one before you
Pretty pretty boy of mine
Just tell me you love me too
Oh my pretty pretty boy
I need you
Oh my pretty pretty boy I do
Let me inside
Make me stay right beside you
Tôi say mê hát đến khi tôi hát xong thì các bạn tôi đều đang nhìn tôi.
- Sao vậy tôi làm ảnh hưởng đến mọi người sao?.
Tôi thấy họ thì đột nhiên họ vỗ tay và cả lớp tôi đang đứng ở ngoài. Ôi xấu hổ quá đi sao ai cũng nhìn tôi vỗ tay vậy.
Kim đột nhiên hét lớn.
- Lâm Y Y bà hát hay lắm đó.
Thì ra mọi người đều nghe tôi hát. Tôi đỏ mặt đây là lần đầu tiên tôi hát trước nhiều người như vậy.
- Hát nữa đi.
Mọi người cứ dục tôi nhưng tôi cũng chịu thôi tôi sợ phải thể hiện ở đám đông lắm.
Để mọi người về hết rồi tôi mới đi về.
- Xấu hổ quá đi ak. Làm sao đây.
Tôi đang đi thì bị chặn lại tôi nhìn lên lại nó mấy cô nàng lớp c nhưng có vẻ nhiều hơn đợt trước. Tôi phải làm sao đây.
- Các...các cậu...cậu muốn gì?.
- Muốn gì? Tao đã cảnh cáo mày tránh xa Kim ra mày không nghe tao nói gì đúng không?
Cậu ta tiến lên để đánh tôi tôi nhắm mắt lại lần này thì xong rồi. Nhưng tôi thấy hơi lạ.
Tôi mở mắt ra thấy Kim đang nắm tay cậu ta.
Dương và Hân chạy đến chỗ tôi.
- Bà có sao không?
Kim hất tay cô ta ra rồi nói.
- Nếu còn làm vậy một lần nữa thì mấy người khỏi phải học ở trường này.
Bọn họ hốt quá đều chạy đi hết.
Kim đến chỗ tôi ngồi xuống trước mặt tôi.
- Tôi sẽ cõng bà về nhà.
Tôi ngoan ngoãn để Kim cõng về trên đường tôi và Kim không nói gì mãi sau thì Kim mới nói.
- Xin lỗi.
- Ông đâu có lỗi mà là họ mà.
Nhưng thật ra thì không phải lỗi của họ mà là có người luôn căm ghét tôi muốn đưa tôi vào...
- Nhưng...
Tôi chưa để Kim nói xong tôi chen vào.
- Tôi biết mà. Không phải tại ông đâu. Từ sau đừng nhận lỗi nếu không phải của mình hứa với tôi được chứ.
Một lúc lâu Kim mới trả lời tôi.
- Được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.