Đấu La Chi Thần Tử

Chương 4: Lão Nhân

Cổ Nguyệt Thiên

21/03/2021

Quan sát lấy Vũ Băng trong chốc lát , lão nhân bỗng cất giọng có vẻ khàn khàn mà nói ra :

“Hắc hắc ,Tiểu tử ,đã tới rồi sao ,mau tới đây,chúng ta cần nói chuyện .”

Nghe lão nhân gọi mình , Vũ Băng giữ vẻ mặt nghi hoặc dần tiến tới gần lão hơn một chút.

Tới gần lão , Vũ Băng không còn giữ được sự im lặng của mình mà nghi ngờ hỏi :

“Lão đầu ngươi là ai , tại sao ta tới được nơi này , rốt cuộc ta là còn sống hay là đã chết đây .”

“Ngươi sao ? Hắc Hắc , cũng có thể nói là đã chết mà cũng có thể chưa . Ngươi tại sao ở nơi này ? Cũng chính là bản tôn dẫn ngươi tới .”

“Còn ta là ai , Hắc Hắc ....! Cái này ngươi vẫn không nên biết . Ngươi chỉ cần biết ta là người đã cho ngươi chết , nhưng cũng sẽ là người cho ngươi một nhân sinh hoàn toàn mới mẻ .”

Lão vẫn giữ lấy khuôn mặt mỉm cười nhàn nhạt nhưng vẫn toát nên sự bí hiểm.

Vũ Băng lúc này cũng là không khỏi chấn kinh mà bực tức , một người có thể khống chế sự sống chết của thế gian sẽ có lai lịch thế nào? trả có lẽ là thần là ma , hay còn có thể đáng sợ nhưn thế nào nữa .Điều này hắn không thể nào đoán ra được.

Bỏ qua sự tò mò trong nội tâm của chính mình ,hắn đột nhiên nổi giận, như muốn thỏa mãn sự tò mò đến điên cuồn trong con người hắn.

Hắn run run mà mở miệng, giọng nói đã có chút hơi khàn khàn do tức giận:

“Ngươi ..ngươi .. ngươi , lão đầu , tại sao lại muốn cho ta chết , ta cũng không có làm việc xấu xa gì a , lão chơi trò gì ? cho ta chết là ta nhất định phải chết sao? . Hừ, dù là ngươi lợi hại ,cũng không thể lấy mạng người khác không có đạo lý như vậy đi .”

Nhìn thấy sự phẫn nộ của Vũ Băng ,vẫn thái độ đó,vẫn nụ cười nhàn nhạt và nét mặt thanh cao đó, lão nhẹ nhàng nói:

"Hắc Hắc , tiểu tử , ngươi cũng không thể nào trách bản tôn , đây không phải là ước nguyện của chính ngươi hay sao ".

"Ngươi là muốn có thể tới đấu la thế giới bên trong , quậy phá một phen ra trò hay sao , chẳng phải ta đang giúp ngươi thực hiện điều đó sao?"

Hắn mơ hồ không hiểu điều mà lão tử nói, rốt cuộc ta đã ước điều gì? và hình như hắn dần nhớ ra điều gì đó.

“Ngoạ tào , không phải là câu mình tiện mồm nói ra sau khi mơ giấc mơ đó chứ , trời ạ , vậy cũng được hay sao.”

Nhìn vẻ mộng bức cùng có chút khiếp sợ của hắn, lão nhân cũng là không có gì là ngoài ý muốn mà tiếp tục nhàn nhạt nói :

“Sao rồi ? Có hứng thú hay không , chỉ cần là ngươi đáp ứng ta một việc , ta đây có thể giúp cho ngươi. Không chỉ đấu la giới , mà những thế giới khác cũng là tuỳ ngươi lựa chọn.”



Vũ Băng lúc này là hoàn toàn khiếp sợ không thôi . Lão nhân vừa dứt lời , hắn đã không kịp chờ đợt mà hướng về phiá lão nhân hỏi ngay lập tức .

"Ngươi thật sự có thể để ta tới được đấu la thế giới hay sao?"

Lão nhân:

“Hắc hắc ,Tại sao lại không , trong vũ trụ này ta đây còn không có chuyện gì là làm không được a. Tiểu tử cũng đừng có hoài nghi bản lãnh của ta .“

“Sao rồi , suy nghĩ thật kỹ đi ,chỉ cần đáp ứng ta một việc , ta có thể giúp ngươi hoàn thành ước nguyện của chính mình .“

Vũ Băng :

“Đáp ứng ngươi một việc , lão đầu ngươi lợi hại như vậy , một phàm nhân như ta có thể làm gì cho nhà người được? hay ngươi có ý trêu đùa ta sao?"

“Không đùa không đùa , việc này ngươi chắc chắn có thể làm được a.”

“Việc gì ? có thể nói cho ta đây biết trước hay không ?"

Vũ băng nghi ngờ mà hướng tới lão nhân hỏi.

"Hắc hắc , tiểu tử , có thể a . Rất đơn giản, chỉ cần ngươi chịu ngồi đây thay ta trông coi vạn vật phát sinh của thế gian 1 vạn năm , một vạn năm này ngươi sẽ là chúa tể của nơi này . Sau 1 vạn năm ta sẽ quay trở lại , lúc đó mới có thể giúp ngươi ".

"Sao ? Có hứng thú hay không ?"

Lão nhân cũng không có gì là ngoài ý muốn mà chỉ nhàn nhạt đáp lại , nhưng lời nói làm cho vũ băng có phần khiếp sợ.

Chỉ thấy lúc này hắn đang là một vẻ mặt mộng bức , hắn có chút hơi run run nói :

“Lão đầu , ngươi cũng đừng có đùa ta đây đi ,chuyện này cũng không thể nói đùa a .”

Nghe vậy , lão nhân chỉ hừ lạnh một tiếng sau đó nói :

“ta không đùa ngươi, là sự thật . Vậy ngươi có nguyện ý hay không.”

Vũ Băng vẫn còn có chút chưa thể tin vào tai của mình ,hơi có chút lắp bắp mà nói tiếp :



“Chờ một chút lão đầu tử , ta đây cần suy nghĩ trong chốc lát a. ”

Lão nhân :

“Được , ta đây cũng không có gấp , ngươi có suy nghĩ vài chục năm cũng có thể . ”

Vũ băng chỉ có miễn cưỡng gạt ra một nụ cười mà nói:

“Cũng không cần khoa trương như vậy , chỉ cần một lát là đủ rồi haha. “

Lão nhân.

Vậy được rồi .

Lúc này trong đầu hắn là vô vàn nhưng suy nghĩ, không biết nên xử trí sao cho phải.

Chả có nhẽ ,lại có chuyện may rơi chúng đầu như vậy hay sao .

Một vạn năm khống chế không gian này , có được sức mạnh to lớn , nghĩ thôi là đã thây tim bắt đầu đập loạn xạ rồi .

Hắc Hắc 1 vạn năm khống chế thế gian a , chả phải ta muốn đem ai chết thì thết đem ai sống thì sống hay sao .

Haha , chỉ nghĩ thôi đã thấy có chút hưng phấn rồi a .

Dường như là đọc được suy nghĩ của Vũ Băng , lúc này não nhân bỗng có chút hừ lạnh nói :

“Hừ , tiểu tử , nghĩ cũng đừng có nghĩ a , ta đảm bảo ngươi dám làm nghịch đạo lí , không cần đến ta đây động thủ ,ngươi cũng đã biến thành tro bụi biết không, vẫn là ngoan ngoãn một điểm , cũng không thể náo loạn, vạn vậy tự nhiên của thế gian , ngươi nghĩ động có thể động hay sao . ”

Nghe lão nhân , Vũ Băng cũng có chút chột dạ , cũng có chút sợ hãi , gãi đầu mà cười gượng .

Lão nhân lúc này lại tiếp tục nói tiếp :

“Ngươi chỉ có thể quan sát, và không được để bất kỳ thế giới nào trong vũ trụ bị lâm vào cảnh diệt vong là được . Nếu tình huống khẩn cấp ngươi có thể nhúng tay can thiệp , nhưng cũng chỉ có thể một chút mà thôi . ”

“Nếu không sẽ gây ra hậu quả lớn , ta không muốn người khác biết là ta đã rời khỏi đây .”

“Sao rồi, người có đồng ý hay không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu La Chi Thần Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook