Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 80: Tà Hồn Sư dấu vết, Phiên Vân sơn trại

Liễu Hồng Ca

03/02/2023

Ngày hôm sau, Vũ Hồn Chủ Điện, trong một căn phòng riêng biệt.

Ở đây không có Kiều Trị tổ đội, chỉ có Thế Hoa cùng Càn Hàm Phòng và Tạ Thiên, hiển nhiên mục đích ba người tập trung là nhiệm vụ cuối cùng của Thế Hoa.

"Thiên Đố các hạ, nhiệm vụ lần này đã hoàn thành, nên chúng ta ở đây là thông báo cho ngươi nội dung về nhiệm vụ thứ ba." Tạ Thiên vừa nói vừa gật đầu ra hiệu với Càn Hàm Phong.

Càn Hàm Phong lĩnh ý, liền lấy ra một cuốn địa đồ đưa lên bàn.

Bên trên có Long Hưng Thành, Canh Tân Thành cùng Tinh La Đế Đô, hiển nhiên là Tinh La Đế Quốc địa đồ, bên trên có đầy các loại đánh dấu cùng ghi chú từ các con đường hẹp đến các con đường lớn, còn có cả đánh dấu nơi an toàn để nghỉ chân.

Ở Đấu La Đại Lục loại bản đồ chi tiết như thế này cũng không phổ biến, chỉ được lưu chuyển ở trong các đại thế lực. Các bản đồ cho mục đích thương mại được lưu hành ở bên ngoài cũng chỉ là sơ sài phác thảo các con đường chính tuyến, nên độ chính xác cũng là tương đối.

Càn Hàm Phong tay chỉ vào một chỗ trên bản đồ, nói.

"Đây là nơi mà ngươi sẽ làm nhiệm vụ."

"Phiên Vân sơn trại?" Thế Hoa nhìn vào tên của nơi mà Càn Hàm Phong chỉ mà lẩm bẩm.

Sơn trại là các thôn trang mà các cường đại Hồn Sư - thường có tu vi Hồn Vương trở lên toạ lạc sau khi về già, ngang ngược chiêu thê tuyển thiếp để khai chi tán diệp, kéo dài hương hoả.

Những thế hệ về sau nếu như cá nhân có thiên phú tốt sẽ ra ngoài đại lục xông xáo học hỏi mở mang tầm mắt, về sau khi cần sẽ về làm trụ cột vững vàng cho gia tộc. Còn những kẻ có thiên phú yếu hơn sẽ đảm nhiệm các loại công việc khác như hậu cần hay quản lý các nhánh sản nghiệp.

Những sơn trại như thế này về sau sẽ có khả năng phát triển thành tông môn hoặc gia tộc lớn, còn tồn tại được bao lâu thì khó nói. Thế sự biến thiên, thương hải tang điền, dù sao sự cạnh tranh về lợi ích cũng không phải là chuyện nhỏ. Trong suốt con sông lịch sử đã có biết bao nhiêu gia tộc hay tông môn ngã xuống, làm chất dinh dưỡng cho các mầm non sau này.

"Ân, Phiên Vân sơn trại là nơi trực thuộc của Thanh gia, Vũ Hồn truyền thừa Cụ Phong Đao. Chúng ta có được tin tức ở đây có sự xuất hiện của Tà Hồn Sư." Càn Hàm Phong nói ra mục tiêu của Thế Hoa lần này.

"Tà Hồn Sư." Thế Hoa ánh mắt hơi lấp loé hào quang. Tà Hồn Sư mức nguy hiểm so với Đoạ Lạc Giả đúng là một cái là mặt trời, một cái là đom đóm.

"Có thế xác định là tốt hay xấu sao?" Thế Hoa cần nhiều thông tin hơn. Tà Hồn Sư chắc chắn có Tà Vũ Hồn, nhưng người sở hữu Tà Vũ Hồn chưa chắc là Tà Hồn Sư, liền Bỉ Bỉ Đông là ví dụ tốt nhất. Giết đi một cái phế vật thì không sao, mà lỡ giết đi thiên tài thì thật mất máu.

"Cái này cũng không rõ ràng, nhưng các thông tin được thu thập được cho biết đây là sự thật." Càn Hàm Phong lắc đầu nói, sơn trại loại này tổ chức thường sẽ đè ép những loại thông tin này tránh ảnh hưởng đến danh tiếng của toàn bộ gia tộc, bọn hắn tuy thế lớn nhưng cũng không thể nào mạnh tay cưỡng ép điều tra. Tay thì cũng từ hộc bàn lấy ra một xấp tư liệu.

"Xác khô, dấu chân, người chết..." Thế Hoa nhìn tư liệu ghi lại những thứ loạn thất bát tao thông tin thì cũng đã có sắp xếp nhất định.

Xung quanh Phiên Vân sơn trại khoảng hai tuần trước có sự xuất hiện bất thường của các xác động vật bị hút cạn máu, xung quanh có các dấu vết còn xót lại như vết chân người, hiện tại cũng đã phát hiện ra thêm 2 người chết có tình trạng hút máu tương tự. Trên thân dấu vết không phải là do dã thú hoặc Hồn Thú làm, rõ ràng đây là Tà Hồn Sư.

Bên trên Phiên Vân sơn trại thì khai báo bản thân không biết chuyện gì.

"Báo cáo thương vong cũng không có." Thế Hoa đọc đến đây thì có chút nghi ngờ, mọi thứ bây giờ vẫn có chút bất thường.

"Được rồi, bây giờ ta sẽ đi." Thế Hoa gật đầu nói với hai người, dù sao cái này có vẻ vẫn phải tốn khả năng điều tra, không thể tốn thời gian ở đây.

"Được, vậy hai chúng ta cùng cùng Kiều Trị đám người về Vũ Hồn Thành trước, bảo trọng!" Tạ Thiên nghe thế thì gật đầu. Tuy rất hắn ban đầu cũng có chủ ý cùng Thế Hoa trở về, nhưng ngẫm lại cũng không thể để cả một đoàn chờ đợi Thế Hoa được.

"Thượng lộ bình an!" Thế Hoa cũng đáp lại.

...

Nửa ngày sau, buổi chiều tối, tiềm cận Phiên Vân sơn trại.

Trên một đỉnh cây cao có một thân ảnh nhìn xuống sơn trại trước mắt.

Sơn trại này có hình tròn lớn, bán kính khoảng 10 km, xây dựng ở một bình nguyên bằng phẳng, xung quanh có cây cỏ bao quanh. Tiếng người nói vang vọng bình nguyên, tiếng chim thú dao động khắp khu rừng, khắp nơi đều mang lại cảm giác sinh mệnh hưng yên.

"Nghe nói tộc trưởng ở đây tu vi cũng đã 68 cấp, không thể coi thường a." Thế Hoa ánh mắt nhìn về phía kiến trúc trung tâm nhất, đó là nơi mà các trụ cột của các Phiên Vân sơn trại, cũng là nơi có lực lượng mạnh nhất ở đây.



Tà Hồn Sư trong trường hợp tệ nhất là nằm trong những đám người này, việc giết là không khó, nhưng nếu như có át chủ bài mà trốn mất thì rất là khó chịu. Nên làm việc vẫn nên cẩn thận một chút.

Nghĩ vậy thì Thế Hoa lại biến mất, một lúc lại xuất hiện ở dưới đất, thân như quỷ ảnh hoà vào không gian xung quanh, liền con ruồi đậu trên cây cũng chẳng phát hiện được mà vẫn còn ở lại.

Thế Hoa cũng không đi vào bên trong Phiên Vân sơn trại mà đảo đều một lần khắp nơi xung quanh, tìm kiếm những gì còn sót lại.

Nhưng làm Thế Hoa thất vọng là không có gì có thể điều tra được, dù sao cách lần cuối thông báo cũng đã nửa tháng, các dấu vết cũng đã bị thiên nhiên vùi dập, muốn tìm kiếm là điều bất khả thi.

"Tà Hồn Sư suy cho cùng là nhân loại, hành tung tỉ mẫn, không giống dã thú như vậy tuỳ tiện." Thế Hoa thở dài. Tà Hồn Sư so với bình thường Hồn Sư mạnh mẽ hơn nhiều, hơn nữa do Vũ Hồn Điện đàn áp nên cũng khiến bọn họ giấu mình cẩn thận hơn nhiều, đặc biệt là các Tà Hồn Sư có tu vi cao.

"Vẫn là phải thâm nhập vào Phiên Vân sơn trại sao?" Thế Hoa nhíu mày. các sơn trại thường sẽ không để người lạ mặt tiến vào trừ khi có người giám sát. Tuy nói hắn có thể thần không biết quỷ không hay thâm nhập vào, nhưng chưa chắc tìm kiếm được tình báo hữu dụng.

"Vẫn là lấy ngựa sống làm người chết vậy, đỡ hơn việc ở đây tôn thời gian suy nghĩ nhiều." Thế Hoa cuối cùng vẫn là quyết định đi vào Phiên Vân sơn trại.

...

Trong một cái khách điếm, có hai thanh niên đang cùng nhau uống rượu, trên thân nhiều vết sẹo hiển nhiên cũng thể hiện hai người này không phải là loại mềm yếu gì.

"Này Đức Kiện, ngươi săn bắt những ngày hôm nay thu hoạch như thế nào?" Thanh Trác Giang hỏi đang uống rượu ăn thức ăn Thanh Đức Kiện.

"Ngươi không cần thăm dò ta, ta bản thân thu hoạch ngươi còn không rõ ràng." Tên Thanh Đức Kiện thanh niên động tác dừng lại, ánh mắt khinh bỉ nói, nhưng dưới đáy mắt vẫn hiện lên một chút sầu não.

Hai bọn họ là thợ săn dã thú để bán cho người dân ở Phiên Vân sơn trại, kéo dài cũng được vài năm. Thân là Đại Hồn Sư bọn hắn đương nhiên là làm đủ ăn đủ mặc, tiền tiết kiệm đang được từ từ tích góp.

Nhưng hai tháng trở lại đây thì đám dã thú như bị doạ sợ khiến xung quanh cánh rừng dã thú bị ít đi, khiến bọ hắn phải mở rộng nơi săn bắt.

Nhưng mọi chuyện nào dễ dàng như vậy? Mở rộng địa bàn săn bắt là một chuyện lớn, không thể nói muốn làm là làm được. Phải biết việc mở rộng này cần đi thực địa, thám thính thăm dò đủ loại công tác để tạo ra địa đồ, công trình này sẽ tốn rất nhiều thời gian cùng tiền tài.

Đừng nhìn bọn hắn là Đại Hồn Sư tu vi, nhưng nếu bị dính vào một bầy sói hoang hay heo rừng thì phần nhiều cũng là bị bào thể lực mà chết.

Nhưng ai sẽ đứng ra làm? Và làm xong sẽ chia sẻ cho những người khác sao?

Đừng đùa, ai lại có tấm lòng nhân hậu như vậy chứ, lợi ích trước mắt sao lại phải đem ra ngoài.

Mà hắn cùng Thanh Trác Giang ít nhất là không làm được, nên hai tháng này vẫn là lấy tiền tiết kiệm ra sử dụng. May mắn là toà khách điếm này là tài sản của phụ thân hắn, dòng tiền thu vào vẫn là rất tốt, có thể nói hắn nếu như không làm việc thì vẫn có thể an nhàn sống cả đời.

Nhưng thân nam nhi chí lớn sao lại như lão gia như vậy an nhàn, tự mình lập nghiệp mới là tốt nhất. Nhưng tự thân làm thợ săn chưa được bao lâu thì đã bị dính vào mớ dây dưa này, không thể không nói là vận đen như than.

"Ta cũng chỉ là muốn xem ngươi có may mắn kiếm được bảo địa hay không mà thôi." Thanh Trác Giang cười cười, thái độ của hắn như không bị ảnh hưởng bởi hai tháng thất thu này.

Hắn cùng Đức Kiện là bạn nối khố, gia cảnh cũng tương đương với Đức Kiện, nên tình bạn cũng kéo dài được hơn 20 năm. Khác với Đức Kiện muốn lập chí lớn, hắn đi làm thợ săn cũng chỉ đơn thuần là hoạt động giải trí, về sau chấp chưởng phụ mẫu cơ nghiệp là được rồi.

"Ngươi đúng là rảnh rỗi..." Đức Kiện lầu bầu, tay lại tiếp tục uống một hớp rượu. Lúc này nhớ đến điều gì thì hỏi.

"Đúng rồi, ta nghe nói là tộc trưởng đang bế quan tiềm tu, là thật sao?"

"Ân, phụ thân ta nói là tộc trưởng nửa năm trước có kỳ ngộ gì đó, đang định đột phá Hồn Thánh." Thanh Trác Giang nhìn xung đang thấy không ai chú ý thì nói nhỏ, dù sao đây cũng không phải là thông tin chính thức, liền phụ thân hắn cũng là nghe phong phanh được.

"Haizzz, nếu như ta có vận may như vậy thì tốt..." Thanh Đức Kiện hơi ghen tị mà thở dài. Kỳ ngộ để một cái 68 cấp Hồn Đế tấn thăng thành Hồn Thánh, nếu hắn nhận được thì thiên phú của hắn có khả năng sẽ được tăng mạnh, trở thành Hồn Tông cũng không phải là viễn vông.

"Ngươi đừng nghĩ nhiều, nếu như thực sự là ngươi nhận được thì sẽ sống được bao lâu chứ?" Thanh Trác Giang lắc đầu.

Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội.

Không có gì mềm yếu bằng lòng dạ con người trước lợi ích. Khi lợi ích đủ lớn thì con người sẽ làm tất cả, bao gồm cả việc giết người. Nếu như Đức Kiện là cường giả thì không nói, chỉ là một cái Đại Hồn Sư muốn giữ lại cơ duyên này rất có khả năng mạng cũng mất.

"Ta cũng chỉ là cảm khái mà thôi. Mà cũng phải nói, đen tình đỏ bạc, năm năm trước tộc trưởng phu nhân mất sớm, hắn bây giờ có được cơ duyên này cũng là ông trời đền bù cho hắn." Đức Kiện chép miệng nói, chuyện Trác Giang hiểu hắn cũng hiểu.



Trên nóc nhà Thế Hoa nghe được hết tất cả.

"Một cái hơn 60 tuổi lão Hồn Đế lại có cơ duyên đột phá Hồn Thánh, hơn nữa còn là trong thời điểm hiện tại. Có chút đáng ngờ a?" Thế Hoa nhìn lên trời cao mà nghĩ, từ lúc thâm nhập đến giờ thì hắn cũng chỉ nghe được một số thông tin có ích.

Thứ nhất, đám người trong Phiên Vân sơn trại không biết sự tồn tại của hai xác chết cũng như những xác thú khô xung quanh sơn trại.

Thứ hai, ở trong Phiên Vân sơn trại không có báo cáo của tộc nhân về người mất tích.

Thứ ba, Phiên Vân sơn trại tộc trưởng - Thanh Vô Mặc vừa đạt được cơ duyên đột phá Hồn Thánh nên cần tiềm tu.

Mà trong đây nghi ngờ lớn nhất hẳn là thuộc về Thanh Vô Mặc, cũng chỉ vì hai chữ "trùng hợp".

Thanh Vô Mặc trùng hợp bế quan đột phá Hồn Thánh sau khi Tà Hồn Sư dấu vết được điều tra, điều này không khỏi làm cho Thế Hoa suy nghĩ nhiều.

Nếu cho giả thiết Thanh Vô Mặc là Tà Hồn Sư, thì việc dùng được tắt để tu luyện lên Hồn Thánh là chuyện đương nhiên. Nhưng vô lý ở chỗ thân là Hồn Đế Thanh Vô Mặc liền mấy cái xác cũng không xử lý được sao mà còn phải để lại dấu vết cho Vũ Hồn Điện điều tra, hơn nữa dấu vết để lại cũng thuộc loại tuỳ hứng, không quá thành thạo.

Vậy cũng chỉ có thể nói hắn cùng Tà Hồn Sư có liên quan, mà Thanh Vô Mặc chỉ là đi dọn dẹp bãi chiến trường này.

"Thanh Vô Mặc vẫn là tình nghi lớn nhất a." Thế Hoa nhìn về dưới đang lập loè đèn sáng sơn trại. Mới nhìn vào thì ai mà biết được ở nơi tràn đầy sinh khí này lại tiềm tàng một cái cực kỳ nguy hiểm tồn tại.

----------------------------------------------------------

Nhân vật chính bảng thông tin

【 Tính danh 】: Đông Quân Thế Hoa

【 Tên khác 】: Thiên Đố, Thiên

【 Giới tính 】: Nam

【 Niên linh 】: 7 tuổi

【 Thể chất 】: Nhật Nguyệt Thần Đồng, Vô Cấu Chi Khu

【 Tu vi 】: 37 cấp Hồn Tôn

【 Vũ Hồn 】: Thiên Cơ Tán (Tử - Hắc - Hắc ), Nguyên Tố Phượng Hoàng  

【 Nhục thân trình độ 】: Hồn Thánh

【 Tinh Thần Lực trình độ 】: Linh Uyên Cảnh hậu kỳ

【 Nguyên tố nắm giữ 】: Kim, Thuỷ, Băng (Cực Hạn Chi Băng), Lôi, Phong, Không Gian

【 Hồn Cốt 】 : Hỗn Nguyên Tiên Tâm

【 Nội công 】:《 Tinh Không Hư Thần Quyết 》(đại thành)

【 Khinh công 】:《 Thiên Nguyệt Kính Ảnh Bộ 》(đại thành)

【 Ngoại công 】:《 Vẫn Tinh Toái Không Thương Pháp 》(Phệ Địa, Kinh Thiên, Chử Hải - đại thành. Toái Không - tiểu thành), 《 Hắc Diệu Song Kiếm Tuyệt 》(đại thành)

【 Tự sáng tạo Hồn Kỹ 】: Băng thuật - Hàn Phong Thuý Ma Điểu, Băng Bạo Tiễn, Lam Băng Độc Giác Kình; Bình Bộ Đăng Thiên, Tuyết Kiếm Điện Phong Vũ, Lam Điểu Kích Lôi Quan.

【 Vật phẩm 】: Tử Hà Dung Mặc Lệ ( cấp 5 trữ vật Hồn Đạo Khí), Kim Hồn Tệ, Trưởng Lão Lệnh, Giáo Hoàng Lệnh, Băng Hoả Lưỡng Cực Đan x 12 viên, 6 vạn năm Ma Hồn Đại Bạch Sa thân thể Hồn Cốt, 3 vạn năm Độc Hải Giao Long tay trái Hồn Cốt, 3 vạn năm Băng Lôi Độc Giác Kình chân trái Hồn Cốt

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook