Chương 41: Chu Trúc Thanh Chân Chính
Tối Ái Thượng Tằng Lâu
31/03/2024
Mạnh Thục, Triều Thiên Hương mang theo Mạnh Y Nhiên đi về một hướng khác của Rừng rậm Tinh Đấu.
Sau khi rời đi, Triều Thiên Hương vẫn luôn quan sát cháu gái mình. Từ sau khi rời khỏi đoàn người Học viện Sử Lai Khắc, Mạnh Y Nhiên vẫn mãi cúi đầu không nói, cũng không biết là đang tự hỏi cái gì.
Lúc này Long công Mạnh Thục lên tiếng: "Thiên phú của đứa bé Lâm Kiệt kia thật sự là vô cùng tốt. Nếu đồng ý gia nhập gia tộc chúng ta, ta tin tưởng, không quá hai mươi năm, gia tộc của chúng ta chắc chắn có thể bước lên một giai đoạn mới, chỉ là đáng tiếc." Nói xong liền lấy ra vật giống viên cầu mà Lâm Kiệt đưa cho ông ta.
Ông ta đã được xem uy lực của thứ này, rất là lớn, nếu như đổi thành hồn lực của ông ta, có thể uy lực sẽ tăng lên càng lớn hơn nữa.
Đúng vậy, thứ giống viên cầu kia chính là Lựu đạn hồn lực mà Lâm Kiệt nghiên cứu ra, về phần tại sao lại đưa cho Mạnh Thục, đây là ý đồ riêng của Lâm Kiệt.
Lúc này Triệu Vô Cực nhìn thấy sự thay đổi của Chu Trúc Thanh, hơi ngạc nhiên vui mừng nói: "Thành công rồi."
Chu Trúc Thanh hấp thu hồi lâu, cuối cùng cũng hoàn thành việc hấp thu hồn hoàn Nhân Diện Ma Chu.
Lâm Kiệt tiến lên hỏi: "Cảm giác thế nào, có chỗ nào đặc biệt không?"
Chu Trúc Thanh hơi kinh ngạc vui mừng lên tiếng: “Hiện tại ta đã đột phá tới cấp 32 rồi, ta…" Chu Trúc Thanh còn chưa nói xong, quần áo sau lưng đột nhiên bị rách ra một chút.
Hai bên xương sống sau lưng Chu Trúc Thanh có vài điểm nhô lên, ngay sau đó tám điểm nhô lên phía sau Chu Trúc Thanh lập tức nứt ra, tám cái chân nhện màu đen đậm như tám ngọn giáo từ sau lưng cô chui ra.
Lâm Kiệt nhìn tám cái chân nhện chui ra sau lưng Chu Trúc Thanh, vẻ mặt rất là vui mừng, quả nhiên, đây mới là Chu Trúc Thanh chân chính.
Mà đám người Trữ Vinh Vinh cũng đầy nghi hoặc nhìn tám cái chân như tám ngọn giáo chui ra từ sau lưng Chu Trúc Thanh.
Lúc này vẻ mặt Áo Tư Tạp kinh ngạc nói: "Đây, đúng rồi . . , đây không phải là chân của Nhân Diện Ma Chu kia sao?" Áo Tư Tạp nhìn tám cái chân sau lưng Chu Trúc Thanh, lại nhìn thi thể Nhân Diện Ma Chu bên kia, kinh ngạc phát hiện cực kỳ tương tự với tám cái chân nhện kia. Đường Tam và mọi người nghe vậy, vẻ mặt cũng kinh ngạc nhìn Chu Trúc Thanh, rồi lại nhìn Nhân Diện Ma Chu kia.
Mà lúc này vẻ mặt Triệu Vô Cực cũng kinh ngạc, tuy rằng thực lực của ông ta là Hồn thánh, hơn nữa cũng từng gặp không ít tình huống hồn sư hấp thu hồn hoàn, nhưng mà ông ta hoàn toàn không biết tình huống lúc này của Chu Trúc Thanh là gì.
Lúc này, Lâm Kiệt nhìn thấy Chu Trúc Thanh có vẻ hơi mất khống chế, vội vàng lên tiếng: "Chu Trúc Thanh, thả lỏng tâm thần, dùng ý nghĩ cảm nhận sau lưng mình, cố gắng khống chế nó."
Dường như Chu Trúc Thanh nghe được tiếng của Lâm Kiệt, cố gắng thử khống chế tám cái chân nhện sau lưng, sau một hồi, dường như Chu Trúc Thanh đã có thể khống chế được nó, tám cái chân nhện liền bị Chu Trúc Thanh nhanh chóng thu nạp, rất nhanh liền dung nhập vào trong cơ thể, cả người Chu Trúc Thanh nửa quỳ trên mặt đất, hô hấp hơi gấp gáp.
Lâm Kiệt nhìn thấy quần áo sau lưng Chu Trúc Thanh bị phá hư, lộ ra phía sau lưng bóng loáng trắng như tuyết, liền lấy từ trong nhẫn ra một cái áo khoác ném lên người cô.
Mọi người thấy thế, nhanh chóng đi lên hỏi Chu Trúc Thanh tình hình thế nào.
Vốn thần trí của Chu Trúc Thanh có chút mơ hồ bởi sự xuất hiện của chân nhện, hiện tại cô miễn cưỡng có thể khống chế thu chân nhện vào trong thân thể, thần trí cũng khôi phục gần như bình thường, hơi suy yếu nói: "Không có việc gì.” Tiếp đó ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Mọi người thấy Chu Trúc Thanh ngồi xếp bằng trên mặt đất, thoạt nhìn thật sự không có việc gì nên cũng nghỉ ngơi một hồi.
Chu Trúc Thanh ngồi xếp bằng trên mặt đất mở hai mắt ra, trên mặt không kìm được vẻ ngạc nhiên vui mừng.
Lâm Kiệt tiến lên nói với Chu Trúc Thanh: "Có vẻ muội thu hoạch rất lớn nha."
Áo Tư Tạp lên tiếng hỏi: "Chu Trúc Thanh, hồn kỹ thứ ba của cô là cái gì, còn thứ mới vừa rồi mọc ra ở sau lưng là gì vậy?"
Vẻ mặt mọi người đều đầy nghi vấn.
Chu Trúc Thanh có chút vui mừng nói: "Hồn kỹ, hồn kỹ thứ ba của ta tên là U Minh Ma Trảm, về phần hiệu quả, về sau các ngươi sẽ biết, còn chân nhện vừa rồi mọc ra…” Chu Trúc Thanh suy nghĩ một lúc, lắc lắc đầu nói cũng không biết.
Tất cả mọi người nhìn về phía Triệu Vô Cực, lúc này Triệu Vô Cực cũng hơi xấu hổ, mặt đỏ tai hồng nói ông ta cũng không biết.
Lúc này Lâm Kiệt lên tiếng.
"Chân nhện vừa rồi mọc ra sau lưng muội tên là Ngoại phụ hồn cốt."
"Ngoại phụ hồn cốt!" Mọi người nghe được lời của Lâm Kiệt, vẻ mặt ngạc nhiên, bọn họ từng nghe nói đến hồn cốt, nhưng mà chưa từng nghe nói đến Ngoại phụ hồn cốt.
Lâm Kiệt lại lên tiếng: "Đúng vậy, Ngoại phụ hồn cốt, nó là một loại hồn cốt đặc thù, còn hiếm thấy hơn cả hồn cốt. Là tồn tại đặc thù nằm ngoài sáu loại hồn cốt lớn. Nếu như nói tỷ lệ hồn cốt bình thường xuất hiện từ trên người hồn thú là một phần ngàn, như vậy, tỷ lệ Ngoại phụ hồn cốt xuất hiện ngay cả một phần chục ngàn cũng chưa đến, cho nên, Chu Trúc Thanh muội vô cùng may mắn, mà hiểu biết của ta cũng chỉ có như vậy thôi."
Lúc này vẻ mặt Áo Tư Tạp hâm mộ nhìn Chu Trúc Thanh, không ngờ cô hấp thu hồn hoàn lại có thể có được hồn cốt, hơn nữa còn là Ngoại phụ hồn cốt.
Sau khi rời đi, Triều Thiên Hương vẫn luôn quan sát cháu gái mình. Từ sau khi rời khỏi đoàn người Học viện Sử Lai Khắc, Mạnh Y Nhiên vẫn mãi cúi đầu không nói, cũng không biết là đang tự hỏi cái gì.
Lúc này Long công Mạnh Thục lên tiếng: "Thiên phú của đứa bé Lâm Kiệt kia thật sự là vô cùng tốt. Nếu đồng ý gia nhập gia tộc chúng ta, ta tin tưởng, không quá hai mươi năm, gia tộc của chúng ta chắc chắn có thể bước lên một giai đoạn mới, chỉ là đáng tiếc." Nói xong liền lấy ra vật giống viên cầu mà Lâm Kiệt đưa cho ông ta.
Ông ta đã được xem uy lực của thứ này, rất là lớn, nếu như đổi thành hồn lực của ông ta, có thể uy lực sẽ tăng lên càng lớn hơn nữa.
Đúng vậy, thứ giống viên cầu kia chính là Lựu đạn hồn lực mà Lâm Kiệt nghiên cứu ra, về phần tại sao lại đưa cho Mạnh Thục, đây là ý đồ riêng của Lâm Kiệt.
Lúc này Triệu Vô Cực nhìn thấy sự thay đổi của Chu Trúc Thanh, hơi ngạc nhiên vui mừng nói: "Thành công rồi."
Chu Trúc Thanh hấp thu hồi lâu, cuối cùng cũng hoàn thành việc hấp thu hồn hoàn Nhân Diện Ma Chu.
Lâm Kiệt tiến lên hỏi: "Cảm giác thế nào, có chỗ nào đặc biệt không?"
Chu Trúc Thanh hơi kinh ngạc vui mừng lên tiếng: “Hiện tại ta đã đột phá tới cấp 32 rồi, ta…" Chu Trúc Thanh còn chưa nói xong, quần áo sau lưng đột nhiên bị rách ra một chút.
Hai bên xương sống sau lưng Chu Trúc Thanh có vài điểm nhô lên, ngay sau đó tám điểm nhô lên phía sau Chu Trúc Thanh lập tức nứt ra, tám cái chân nhện màu đen đậm như tám ngọn giáo từ sau lưng cô chui ra.
Lâm Kiệt nhìn tám cái chân nhện chui ra sau lưng Chu Trúc Thanh, vẻ mặt rất là vui mừng, quả nhiên, đây mới là Chu Trúc Thanh chân chính.
Mà đám người Trữ Vinh Vinh cũng đầy nghi hoặc nhìn tám cái chân như tám ngọn giáo chui ra từ sau lưng Chu Trúc Thanh.
Lúc này vẻ mặt Áo Tư Tạp kinh ngạc nói: "Đây, đúng rồi . . , đây không phải là chân của Nhân Diện Ma Chu kia sao?" Áo Tư Tạp nhìn tám cái chân sau lưng Chu Trúc Thanh, lại nhìn thi thể Nhân Diện Ma Chu bên kia, kinh ngạc phát hiện cực kỳ tương tự với tám cái chân nhện kia. Đường Tam và mọi người nghe vậy, vẻ mặt cũng kinh ngạc nhìn Chu Trúc Thanh, rồi lại nhìn Nhân Diện Ma Chu kia.
Mà lúc này vẻ mặt Triệu Vô Cực cũng kinh ngạc, tuy rằng thực lực của ông ta là Hồn thánh, hơn nữa cũng từng gặp không ít tình huống hồn sư hấp thu hồn hoàn, nhưng mà ông ta hoàn toàn không biết tình huống lúc này của Chu Trúc Thanh là gì.
Lúc này, Lâm Kiệt nhìn thấy Chu Trúc Thanh có vẻ hơi mất khống chế, vội vàng lên tiếng: "Chu Trúc Thanh, thả lỏng tâm thần, dùng ý nghĩ cảm nhận sau lưng mình, cố gắng khống chế nó."
Dường như Chu Trúc Thanh nghe được tiếng của Lâm Kiệt, cố gắng thử khống chế tám cái chân nhện sau lưng, sau một hồi, dường như Chu Trúc Thanh đã có thể khống chế được nó, tám cái chân nhện liền bị Chu Trúc Thanh nhanh chóng thu nạp, rất nhanh liền dung nhập vào trong cơ thể, cả người Chu Trúc Thanh nửa quỳ trên mặt đất, hô hấp hơi gấp gáp.
Lâm Kiệt nhìn thấy quần áo sau lưng Chu Trúc Thanh bị phá hư, lộ ra phía sau lưng bóng loáng trắng như tuyết, liền lấy từ trong nhẫn ra một cái áo khoác ném lên người cô.
Mọi người thấy thế, nhanh chóng đi lên hỏi Chu Trúc Thanh tình hình thế nào.
Vốn thần trí của Chu Trúc Thanh có chút mơ hồ bởi sự xuất hiện của chân nhện, hiện tại cô miễn cưỡng có thể khống chế thu chân nhện vào trong thân thể, thần trí cũng khôi phục gần như bình thường, hơi suy yếu nói: "Không có việc gì.” Tiếp đó ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Mọi người thấy Chu Trúc Thanh ngồi xếp bằng trên mặt đất, thoạt nhìn thật sự không có việc gì nên cũng nghỉ ngơi một hồi.
Chu Trúc Thanh ngồi xếp bằng trên mặt đất mở hai mắt ra, trên mặt không kìm được vẻ ngạc nhiên vui mừng.
Lâm Kiệt tiến lên nói với Chu Trúc Thanh: "Có vẻ muội thu hoạch rất lớn nha."
Áo Tư Tạp lên tiếng hỏi: "Chu Trúc Thanh, hồn kỹ thứ ba của cô là cái gì, còn thứ mới vừa rồi mọc ra ở sau lưng là gì vậy?"
Vẻ mặt mọi người đều đầy nghi vấn.
Chu Trúc Thanh có chút vui mừng nói: "Hồn kỹ, hồn kỹ thứ ba của ta tên là U Minh Ma Trảm, về phần hiệu quả, về sau các ngươi sẽ biết, còn chân nhện vừa rồi mọc ra…” Chu Trúc Thanh suy nghĩ một lúc, lắc lắc đầu nói cũng không biết.
Tất cả mọi người nhìn về phía Triệu Vô Cực, lúc này Triệu Vô Cực cũng hơi xấu hổ, mặt đỏ tai hồng nói ông ta cũng không biết.
Lúc này Lâm Kiệt lên tiếng.
"Chân nhện vừa rồi mọc ra sau lưng muội tên là Ngoại phụ hồn cốt."
"Ngoại phụ hồn cốt!" Mọi người nghe được lời của Lâm Kiệt, vẻ mặt ngạc nhiên, bọn họ từng nghe nói đến hồn cốt, nhưng mà chưa từng nghe nói đến Ngoại phụ hồn cốt.
Lâm Kiệt lại lên tiếng: "Đúng vậy, Ngoại phụ hồn cốt, nó là một loại hồn cốt đặc thù, còn hiếm thấy hơn cả hồn cốt. Là tồn tại đặc thù nằm ngoài sáu loại hồn cốt lớn. Nếu như nói tỷ lệ hồn cốt bình thường xuất hiện từ trên người hồn thú là một phần ngàn, như vậy, tỷ lệ Ngoại phụ hồn cốt xuất hiện ngay cả một phần chục ngàn cũng chưa đến, cho nên, Chu Trúc Thanh muội vô cùng may mắn, mà hiểu biết của ta cũng chỉ có như vậy thôi."
Lúc này vẻ mặt Áo Tư Tạp hâm mộ nhìn Chu Trúc Thanh, không ngờ cô hấp thu hồn hoàn lại có thể có được hồn cốt, hơn nữa còn là Ngoại phụ hồn cốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.