Chương 375: Ánh mắt
Đường Gia Tam Thiểu
28/06/2018
"Hừ!" Cổ Nguyệt hừ lạnh một tiếng, vẫn như trước có chút tức giận bất bình.
Đường Vũ Lân mỉm cười nói: "Bọn họ cảm thấy ta không làm được, ta liền một mực muốn làm cho bọn họ xem. Cổ Nguyệt, Nhất Tự Đấu Khải của ngươi, lấy Ma Ngân làm chủ, nhưng không thể lẫn vào Trầm Ngân, Trầm Ngân không thích hợp với ngươi. Ta kiến nghị ngươi gia nhập Tinh Kim, ta giúp ngươi đoán tạo ra Hữu Linh Hợp Kim - Linh Kim. Linh Kim là do hai loại kim loại trên hợp thành, có thể tăng cường tốt nhất đối với nguyên tố, tính chất vốn rất sinh động."
"Được, nghe lời ngươi." Cổ Nguyệt không chút do dự nói rằng, "Vậy còn ngươi? Ngươi có tính toán gì?"
Đường Vũ Lân nói: "Ta? Ta vẫn sẽ chọn Trầm Ngân, một là bởi vì Trầm Ngân quen thuộc với ta, hai là vì, bản thân Trầm Ngân có mật độ rất lớn, dung tính mạnh, rất thích hợp để làm kim loại ban đầu. Ta ở bên trong Trầm Ngân bổ sung thêm Thiên Tinh Thiết để tiến hành Dung Đoán, thành công có thể thu được Tinh Ngân. Bản thân Tinh Ngân vô cùng kiên cố, hơn nữa sau khi dung hợp thêm những kim loại phía sau sẽ có biến đổi nhiều, hiệu quả tăng cường đối với Võ Hồn cũng tốt vô cùng.”
“Ta tuy rằng có sức mạnh huyết thống đặc thù, nhưng vẫn không thể hướng về phương hướng đó quá nhiều, cần cân nhắc đến biến hóa của Lam Ngân Thảo nữa. Vì lẽ đó, Tinh Ngân là thích hợp nhất. Độ khó của để Dung Đoán hai loại Hữu Linh Hợp Kim này, về căn bản cũng gần tương tự với Ngọc Ngân. Linh Kim của ngươi độ khó hơi cao hơn một chút. Ta cảm thấy ta chắc chắn làm được. Nhưng muốn Dung Đoán ra mức độ hòa hợp cao, cần có vài phần vận khí."
"Quyết định như thế đi. Trầm Ngân cùng Ma Ngân ngươi đã có chuẩn bị sẵn, vậy Thiên Tinh Thiết cùng Tinh Kim để ta chuẩn bị đi." Cổ Nguyệt không chút do dự nói rằng.
"Ngươi?" Đường Vũ Lân kinh ngạc nhìn nàng, Thiên Tinh Thiết cùng Tinh Kim giá trị còn cao hơn Trầm Ngân, Ma Ngân rất nhiều. Hắn sở dĩ quyết định như vậy, cũng là bởi vì trong tay sẽ có Nhạc Chính Vũ cung cấp Trầm Ngân cùng Ma Ngân, sẽ giúp tiết kiệm được phần nào thành phẩm.
Cổ Nguyệt xưa nay chưa từng nói bối cảnh của gia đình nàng, bình thường sinh hoạt vẫn luôn rất mộc mạc, chưa từng có bất kỳ hành vi xa xỉ, cảm giác lại gần gũi. Có vẻ như nàng cũng xuất thân “con nhà nghèo” như mình vậy.
"Ngươi từ lúc nào có nhiều tiền như vậy?" Đường Vũ Lân nghi ngờ hỏi.
Cổ Nguyệt nói: "Cái này ngươi cũng không cần phải để ý đến, ngươi cứ yên tâm đoán tạo là được. Ta tự có biện pháp, Truyền Linh Tháp của chúng ta, cũng có kim loại hiếm. Ta lại là đệ tử thân truyền của phó tháp chủ đấy nhé!"
Đường Vũ Lân nói: "Ngươi cũng chớ miễn cưỡng! Chúng ta có thể đồng thời nỗ lực, không được thì ta bán đi một ít Hữu Linh Hợp Kim để đổi lấy kim loại hiếm, giá trị trường của Hữu Linh Hợp Kim cũng vô cùng cao."
"Không cần, ta có thể." Cổ Nguyệt không chút do dự nói rằng.
Đường Vũ Lân trong lòng khẽ rung động, nói: "Chuyện này sau khi trở về chúng ta cũng nói cho Tiểu Ngôn cùng Tạ Giải đi, bọn họ ở trong tổ của mình đều chế tác Cơ Giáp, đơn giản cứ để bọn họ trước tiên rèn luyện một chút. Đợi được tới lúc bọn họ đủ trình độ, chúng ta cũng giúp bọn họ chế tác một bộ Nhất Tự Đấu Khải như vậy. Trước tiên tích lũy kinh nghiệm đã."
"Ừm. Vậy ta đi trước, dùng Hữu Linh Hợp Kim chế tạo Nhất Tự Đấu Khải, phương án thiết kế sẽ có biến hóa không nhỏ, hạt nhân trận pháp nguyên bản sẽ không còn thích hợp, ta phải đi về suy nghĩ thật kỹ."
Vũ Ti Đóa cùng Lạc Quế Tinh lúc trước nói không phải không có lý, ngoại trừ Đường Vũ Lân bên này phải đảm bảo Hữu Linh Hợp Kim mức độ hòa hợp cao ra, bọn họ chế tác Hữu Linh Hợp Kim Nhất Tự Đấu Khải cũng đúng là có khó khăn. Đây cũng là lý do vì sao Đường Vũ Lân cuối cùng đáp ứng không cần bọn họ chế tác.
Không cần bọn họ chế tạo Đấu Khải, vậy sẽ phải tìm người khác, nhưng mà, tìm ai đây?
Nếu như nói nguyên bản trong lòng hắn còn có chút do dự bất định, như vậy, lúc trước Vũ Ti Đóa cùng Lạc Quế Tinh liền khiến hắn hạ quyết tâm. Mỗi người đều có ngạo khí, Đường Vũ Lân cũng có.
Hắn tin tưởng vào bản thân mình, nhân định thắng thiên. Lúc trước Võ Hồn của ta chỉ là Lam Ngân Thảo, Hồn Linh chỉ là hàng dỏm Tiểu Kim Quang, ta vẫn có thể kiên trì đấy nhé! Từng bước một đi tới hôm nay, hắn trở thành lớp trưởng của một lớp trong Sử Lai Khắc học viện, Tiểu Kim Quang cũng tiến hóa thành Kim Ngữ. Chút điểm khó khăn trước mắt lại tính là gì? Khắc phục khó khăn, cũng là một loại rèn luyện đối với bản thân.
Gió đêm mát mẻ, Cổ Nguyệt lững thững rời khỏi Sử Lai Khắc học viện. Nàng có thể tính là học viên có số lần rời học viện nhiều nhất, hầu như mỗi ngày nàng đều sẽ đi ra bên ngoài, hoặc là đi tới Truyền Linh Tháp, hoặc là làm chuyện của chính mình.
Ra khỏi học viện cách đó không xa, một chiếc Hồn Đạo Xa cao cấp màu đen kịt chậm rãi lái tới, dừng lại ở bên người nàng. Một tên nam tử thân hình cao lớn từ chỗ lái xe đi xuống, mở cửa xe cho nàng.
Nếu như Đường Vũ Lân ở đây, nhất định sẽ than thở, đây là Hồn Đạo Xa sang trọng nhất mà hắn từng gặp.
Cổ Nguyệt bước lên xe, bên trong xe hầu như tất cả đều được sắc thuộc da nâu đỏ cùng với màu gỗ nhạt bao trùm, trang trí trong xe cũng là bảo thạch cùng kim loại hiếm vô cùng đắt giá.
Cổ Nguyệt ngồi ở ghế phía sau, trầm giọng nói: "Chuẩn bị cho ta một nhóm Tinh Kim cùng Thiên Tinh Thiết. Mỗi loại chuẩn bị trước 10 tấn."
"Vâng, thưa tiểu thư!" Tài xế trở lại vị trí lái xe, cung kính nói.
"Đi thôi, đi tới Truyền Linh Tháp." Cổ Nguyệt nói.
"Vâng." Chiếc Hồn Đạo Xa to lớn chậm rãi lái vào đường chính, vững vàng gia tốc, rất nhanh đã đạt đến tốc độ rất cao. Nhưng bên trong xe lại vô cùng yên tĩnh, không hề có một chút tạp âm.
Cổ Nguyệt tựa thoải mái trên ghế sa lông thuộc da, lớp thuộc da mềm mại nhẵn nhụi vô cùng êm ái, ánh mắt nàng nhìn về ô cửa phía trước xe, nhìn ra thế giới bên ngoài, ánh mắt của nàng dần dần có chút mê ly.
Không biết bao lâu trôi qua, xe chậm rãi dừng lại trước Tổng Bộ Truyền Linh Tháp. Tài xế xuống xe, giúp nàng mở cửa xe, một tay che trên đầu của nàng, giúp nàng xuống xe.
Cổ Nguyệt hướng về phía Truyền Linh Tháp Tổng Bộ, tài xế đã lặng yên lên xe, lái chiếc Hồn Đạo Xa xa hoa này đi vào bên trong bóng tối.
Cổ Nguyệt theo thang máy đi thẳng tới văn phòng của Lãnh Diêu Thù.
"Đến rồi?" Lãnh Diêu Thù mặt mỉm cười nhìn về phía nàng, "Mẹ ngươi vừa gọi điện thoại đấy, hỏi thăm tình trạng gần đây của ngươi. Nàng cũng thật là không yên lòng về ngươi nha!"
Cổ Nguyệt cười cười, "Có cái gì có thể không yên lòng, có ngài ở đây, còn có ai có thể tổn thương đến ta hay sao?"
Lãnh Diêu Thù tựa như cười mà không phải cười, nhìn nàng nói: "Nguyệt Nguyệt, ta có thể phát hiện một ít bí mật của ngươi nha."
"Bí mật gì?" Cổ Nguyệt tò mò hỏi.
Lãnh Diêu Thù cười nói: "Ánh mắt."
"Ánh mắt?" Cổ Nguyệt sững sờ.
Lãnh Diêu Thù nói: "Ánh mắt ngươi nhìn tên Đường Vũ Lân thật có chút không đúng. Ánh mắt đó không phải là ánh mắt nhìn một người bạn nam bình thường. Có phải ngươi cùng hắn, có “chuyện gì đó” hay không?"
"Không có." Cổ Nguyệt kiên quyết nói rằng.
Lãnh Diêu Thù nói: "Ta đã xem hồ sơ của Đường Vũ Lân, đứa nhỏ này ban đầu chỉ từ Truyền Linh Tháp thu được một Hồn Linh hàng dỏm, nhưng lại có thể thi đậu vào Sử Lai Khắc học viện, thật là có chút khó mà tin nổi."
Cổ Nguyệt biến sắc mặt, "Ngài điều tra hắn?"
Lãnh Diêu Thù mỉm cười nói: "Người mà tiểu công chúa của chúng ta quan tâm, làm sao có thể không điều tra rõ ràng. Bất quá ngươi có thể yên tâm, chúng ta sẽ không can thiệp cuộc sống của hắn. Coi như ngươi thật sự yêu thích hắn, cũng không có việc gì. Có thể tiến vào Sử Lai Khắc học viện, hắn đã chứng minh được mình. Nhà các ngươi luôn luôn văn minh, cũng sẽ không xuất hiện loại “huyết cẩu bổng đả uyên ương kiều đoạn” *. Chỉ có điều, ta cần phải nhắc nhở ngươi! Ngươi hiện tại vẫn chưa tới 14 tuổi, thực sự là còn quá nhỏ. Coi như muốn có bạn trai, cũng phải chờ thêm vài năm nữa lớn hơn một chút lại nói."
*gậy bôi máu chó, đánh gãy cây cầu nối đôi uyên ương.
Cổ Nguyệt mặt cười ửng đỏ lên, có chút quẫn bách, "Thật không có mà, lão sư ngài chớ nói lung tung. Chúng ta chỉ là quan hệ bạn bè."
"Hừm, được rồi. Bạn bè thì bạn bè. Ngươi tự cho là như thế là được. Đường Vũ Lân này có chút rất không đơn giản. Tuy rằng thực lực cũng nhiêu đó thôi, nhưng tiềm năng của hắn lại không tệ. Ta nhìn kỹ trận chiến đó của hắn cùng Ma Tích Long, khí tức trên người hắn tỏa ra hoàn mỹ áp chế Ma Tích Long, mới có thể một đòn chiến thắng. Nếu không thì, các ngươi khẳng định không thể vượt qua cửa ải thứ 12 sau đó. Nếu như ta không đoán sai, trong cơ thể hắn hẳn là có dòng máu Chân Long, tuy rằng còn không biết là cái gì, nhưng hẳn là có thiên hướng với Lực Lượng Hình. Bản thân Ma Tích Long mặc dù là Địa Long, nhưng huyết thống cũng không tính là yếu, ở trước mặt hắn lại trong nháy mắt liền bị áp chế. Chuyện này hiển hiện ra bản thân huyết thống của Đường Vũ Lân rất ưu tú. Chỉ là Võ Hồn kia của hắn thực sự là hơi kém một chút, tuy rằng chịu huyết thống ảnh hưởng nên có biến dị, nhưng vẫn còn chưa đủ. Hắn thật sự không phải là Song Sinh Võ Hồn?"
Cổ Nguyệt lông mày cau lại, "Ta cũng không rõ lắm, tình huống của hắn có chút đặc thù. Tuy rằng ở thời điểm thôi thúc sức mạnh huyết thống có thể sản sinh ra một vòng vầng sáng vàng óng, nhưng ta có thể khẳng định, nó tuyệt đối không phải là Hồn Hoàn. Khí tức hoàn toàn khác nhau. Coi như hắn không có một chút xíu hồn lực nào, cũng có thể điều động loại sức mạnh này."
"Hừm, vậy thì lại quan sát kỹ một chút đi. Đáng tiếc, đã bị Đường Môn thu nhận mất rồi. Nếu không, ta nhất định sẽ dẫn bọn họ gia nhập Truyền Linh Tháp. Mặt khác mấy tên tiểu tử kia cũng đều thật không đơn giản, tuy rằng thiên phú so với ngươi còn có khoảng cách, nhưng cũng đều được cho là thiên kiêu chi tử. Một nhóm học viên Sử Lai Khắc này toàn thể tố chất thực sự là tương đối khá."
"Chúng ta bắt đầu đi." Cổ Nguyệt nói với Lãnh Diêu Thù.
"Ừm." Lãnh Diêu Thù nhẹ nhàng vung tay lên, một cánh cửa kim loại bên cạnh lặng yên mở ra.
Đường Vũ Lân mỉm cười nói: "Bọn họ cảm thấy ta không làm được, ta liền một mực muốn làm cho bọn họ xem. Cổ Nguyệt, Nhất Tự Đấu Khải của ngươi, lấy Ma Ngân làm chủ, nhưng không thể lẫn vào Trầm Ngân, Trầm Ngân không thích hợp với ngươi. Ta kiến nghị ngươi gia nhập Tinh Kim, ta giúp ngươi đoán tạo ra Hữu Linh Hợp Kim - Linh Kim. Linh Kim là do hai loại kim loại trên hợp thành, có thể tăng cường tốt nhất đối với nguyên tố, tính chất vốn rất sinh động."
"Được, nghe lời ngươi." Cổ Nguyệt không chút do dự nói rằng, "Vậy còn ngươi? Ngươi có tính toán gì?"
Đường Vũ Lân nói: "Ta? Ta vẫn sẽ chọn Trầm Ngân, một là bởi vì Trầm Ngân quen thuộc với ta, hai là vì, bản thân Trầm Ngân có mật độ rất lớn, dung tính mạnh, rất thích hợp để làm kim loại ban đầu. Ta ở bên trong Trầm Ngân bổ sung thêm Thiên Tinh Thiết để tiến hành Dung Đoán, thành công có thể thu được Tinh Ngân. Bản thân Tinh Ngân vô cùng kiên cố, hơn nữa sau khi dung hợp thêm những kim loại phía sau sẽ có biến đổi nhiều, hiệu quả tăng cường đối với Võ Hồn cũng tốt vô cùng.”
“Ta tuy rằng có sức mạnh huyết thống đặc thù, nhưng vẫn không thể hướng về phương hướng đó quá nhiều, cần cân nhắc đến biến hóa của Lam Ngân Thảo nữa. Vì lẽ đó, Tinh Ngân là thích hợp nhất. Độ khó của để Dung Đoán hai loại Hữu Linh Hợp Kim này, về căn bản cũng gần tương tự với Ngọc Ngân. Linh Kim của ngươi độ khó hơi cao hơn một chút. Ta cảm thấy ta chắc chắn làm được. Nhưng muốn Dung Đoán ra mức độ hòa hợp cao, cần có vài phần vận khí."
"Quyết định như thế đi. Trầm Ngân cùng Ma Ngân ngươi đã có chuẩn bị sẵn, vậy Thiên Tinh Thiết cùng Tinh Kim để ta chuẩn bị đi." Cổ Nguyệt không chút do dự nói rằng.
"Ngươi?" Đường Vũ Lân kinh ngạc nhìn nàng, Thiên Tinh Thiết cùng Tinh Kim giá trị còn cao hơn Trầm Ngân, Ma Ngân rất nhiều. Hắn sở dĩ quyết định như vậy, cũng là bởi vì trong tay sẽ có Nhạc Chính Vũ cung cấp Trầm Ngân cùng Ma Ngân, sẽ giúp tiết kiệm được phần nào thành phẩm.
Cổ Nguyệt xưa nay chưa từng nói bối cảnh của gia đình nàng, bình thường sinh hoạt vẫn luôn rất mộc mạc, chưa từng có bất kỳ hành vi xa xỉ, cảm giác lại gần gũi. Có vẻ như nàng cũng xuất thân “con nhà nghèo” như mình vậy.
"Ngươi từ lúc nào có nhiều tiền như vậy?" Đường Vũ Lân nghi ngờ hỏi.
Cổ Nguyệt nói: "Cái này ngươi cũng không cần phải để ý đến, ngươi cứ yên tâm đoán tạo là được. Ta tự có biện pháp, Truyền Linh Tháp của chúng ta, cũng có kim loại hiếm. Ta lại là đệ tử thân truyền của phó tháp chủ đấy nhé!"
Đường Vũ Lân nói: "Ngươi cũng chớ miễn cưỡng! Chúng ta có thể đồng thời nỗ lực, không được thì ta bán đi một ít Hữu Linh Hợp Kim để đổi lấy kim loại hiếm, giá trị trường của Hữu Linh Hợp Kim cũng vô cùng cao."
"Không cần, ta có thể." Cổ Nguyệt không chút do dự nói rằng.
Đường Vũ Lân trong lòng khẽ rung động, nói: "Chuyện này sau khi trở về chúng ta cũng nói cho Tiểu Ngôn cùng Tạ Giải đi, bọn họ ở trong tổ của mình đều chế tác Cơ Giáp, đơn giản cứ để bọn họ trước tiên rèn luyện một chút. Đợi được tới lúc bọn họ đủ trình độ, chúng ta cũng giúp bọn họ chế tác một bộ Nhất Tự Đấu Khải như vậy. Trước tiên tích lũy kinh nghiệm đã."
"Ừm. Vậy ta đi trước, dùng Hữu Linh Hợp Kim chế tạo Nhất Tự Đấu Khải, phương án thiết kế sẽ có biến hóa không nhỏ, hạt nhân trận pháp nguyên bản sẽ không còn thích hợp, ta phải đi về suy nghĩ thật kỹ."
Vũ Ti Đóa cùng Lạc Quế Tinh lúc trước nói không phải không có lý, ngoại trừ Đường Vũ Lân bên này phải đảm bảo Hữu Linh Hợp Kim mức độ hòa hợp cao ra, bọn họ chế tác Hữu Linh Hợp Kim Nhất Tự Đấu Khải cũng đúng là có khó khăn. Đây cũng là lý do vì sao Đường Vũ Lân cuối cùng đáp ứng không cần bọn họ chế tác.
Không cần bọn họ chế tạo Đấu Khải, vậy sẽ phải tìm người khác, nhưng mà, tìm ai đây?
Nếu như nói nguyên bản trong lòng hắn còn có chút do dự bất định, như vậy, lúc trước Vũ Ti Đóa cùng Lạc Quế Tinh liền khiến hắn hạ quyết tâm. Mỗi người đều có ngạo khí, Đường Vũ Lân cũng có.
Hắn tin tưởng vào bản thân mình, nhân định thắng thiên. Lúc trước Võ Hồn của ta chỉ là Lam Ngân Thảo, Hồn Linh chỉ là hàng dỏm Tiểu Kim Quang, ta vẫn có thể kiên trì đấy nhé! Từng bước một đi tới hôm nay, hắn trở thành lớp trưởng của một lớp trong Sử Lai Khắc học viện, Tiểu Kim Quang cũng tiến hóa thành Kim Ngữ. Chút điểm khó khăn trước mắt lại tính là gì? Khắc phục khó khăn, cũng là một loại rèn luyện đối với bản thân.
Gió đêm mát mẻ, Cổ Nguyệt lững thững rời khỏi Sử Lai Khắc học viện. Nàng có thể tính là học viên có số lần rời học viện nhiều nhất, hầu như mỗi ngày nàng đều sẽ đi ra bên ngoài, hoặc là đi tới Truyền Linh Tháp, hoặc là làm chuyện của chính mình.
Ra khỏi học viện cách đó không xa, một chiếc Hồn Đạo Xa cao cấp màu đen kịt chậm rãi lái tới, dừng lại ở bên người nàng. Một tên nam tử thân hình cao lớn từ chỗ lái xe đi xuống, mở cửa xe cho nàng.
Nếu như Đường Vũ Lân ở đây, nhất định sẽ than thở, đây là Hồn Đạo Xa sang trọng nhất mà hắn từng gặp.
Cổ Nguyệt bước lên xe, bên trong xe hầu như tất cả đều được sắc thuộc da nâu đỏ cùng với màu gỗ nhạt bao trùm, trang trí trong xe cũng là bảo thạch cùng kim loại hiếm vô cùng đắt giá.
Cổ Nguyệt ngồi ở ghế phía sau, trầm giọng nói: "Chuẩn bị cho ta một nhóm Tinh Kim cùng Thiên Tinh Thiết. Mỗi loại chuẩn bị trước 10 tấn."
"Vâng, thưa tiểu thư!" Tài xế trở lại vị trí lái xe, cung kính nói.
"Đi thôi, đi tới Truyền Linh Tháp." Cổ Nguyệt nói.
"Vâng." Chiếc Hồn Đạo Xa to lớn chậm rãi lái vào đường chính, vững vàng gia tốc, rất nhanh đã đạt đến tốc độ rất cao. Nhưng bên trong xe lại vô cùng yên tĩnh, không hề có một chút tạp âm.
Cổ Nguyệt tựa thoải mái trên ghế sa lông thuộc da, lớp thuộc da mềm mại nhẵn nhụi vô cùng êm ái, ánh mắt nàng nhìn về ô cửa phía trước xe, nhìn ra thế giới bên ngoài, ánh mắt của nàng dần dần có chút mê ly.
Không biết bao lâu trôi qua, xe chậm rãi dừng lại trước Tổng Bộ Truyền Linh Tháp. Tài xế xuống xe, giúp nàng mở cửa xe, một tay che trên đầu của nàng, giúp nàng xuống xe.
Cổ Nguyệt hướng về phía Truyền Linh Tháp Tổng Bộ, tài xế đã lặng yên lên xe, lái chiếc Hồn Đạo Xa xa hoa này đi vào bên trong bóng tối.
Cổ Nguyệt theo thang máy đi thẳng tới văn phòng của Lãnh Diêu Thù.
"Đến rồi?" Lãnh Diêu Thù mặt mỉm cười nhìn về phía nàng, "Mẹ ngươi vừa gọi điện thoại đấy, hỏi thăm tình trạng gần đây của ngươi. Nàng cũng thật là không yên lòng về ngươi nha!"
Cổ Nguyệt cười cười, "Có cái gì có thể không yên lòng, có ngài ở đây, còn có ai có thể tổn thương đến ta hay sao?"
Lãnh Diêu Thù tựa như cười mà không phải cười, nhìn nàng nói: "Nguyệt Nguyệt, ta có thể phát hiện một ít bí mật của ngươi nha."
"Bí mật gì?" Cổ Nguyệt tò mò hỏi.
Lãnh Diêu Thù cười nói: "Ánh mắt."
"Ánh mắt?" Cổ Nguyệt sững sờ.
Lãnh Diêu Thù nói: "Ánh mắt ngươi nhìn tên Đường Vũ Lân thật có chút không đúng. Ánh mắt đó không phải là ánh mắt nhìn một người bạn nam bình thường. Có phải ngươi cùng hắn, có “chuyện gì đó” hay không?"
"Không có." Cổ Nguyệt kiên quyết nói rằng.
Lãnh Diêu Thù nói: "Ta đã xem hồ sơ của Đường Vũ Lân, đứa nhỏ này ban đầu chỉ từ Truyền Linh Tháp thu được một Hồn Linh hàng dỏm, nhưng lại có thể thi đậu vào Sử Lai Khắc học viện, thật là có chút khó mà tin nổi."
Cổ Nguyệt biến sắc mặt, "Ngài điều tra hắn?"
Lãnh Diêu Thù mỉm cười nói: "Người mà tiểu công chúa của chúng ta quan tâm, làm sao có thể không điều tra rõ ràng. Bất quá ngươi có thể yên tâm, chúng ta sẽ không can thiệp cuộc sống của hắn. Coi như ngươi thật sự yêu thích hắn, cũng không có việc gì. Có thể tiến vào Sử Lai Khắc học viện, hắn đã chứng minh được mình. Nhà các ngươi luôn luôn văn minh, cũng sẽ không xuất hiện loại “huyết cẩu bổng đả uyên ương kiều đoạn” *. Chỉ có điều, ta cần phải nhắc nhở ngươi! Ngươi hiện tại vẫn chưa tới 14 tuổi, thực sự là còn quá nhỏ. Coi như muốn có bạn trai, cũng phải chờ thêm vài năm nữa lớn hơn một chút lại nói."
*gậy bôi máu chó, đánh gãy cây cầu nối đôi uyên ương.
Cổ Nguyệt mặt cười ửng đỏ lên, có chút quẫn bách, "Thật không có mà, lão sư ngài chớ nói lung tung. Chúng ta chỉ là quan hệ bạn bè."
"Hừm, được rồi. Bạn bè thì bạn bè. Ngươi tự cho là như thế là được. Đường Vũ Lân này có chút rất không đơn giản. Tuy rằng thực lực cũng nhiêu đó thôi, nhưng tiềm năng của hắn lại không tệ. Ta nhìn kỹ trận chiến đó của hắn cùng Ma Tích Long, khí tức trên người hắn tỏa ra hoàn mỹ áp chế Ma Tích Long, mới có thể một đòn chiến thắng. Nếu không thì, các ngươi khẳng định không thể vượt qua cửa ải thứ 12 sau đó. Nếu như ta không đoán sai, trong cơ thể hắn hẳn là có dòng máu Chân Long, tuy rằng còn không biết là cái gì, nhưng hẳn là có thiên hướng với Lực Lượng Hình. Bản thân Ma Tích Long mặc dù là Địa Long, nhưng huyết thống cũng không tính là yếu, ở trước mặt hắn lại trong nháy mắt liền bị áp chế. Chuyện này hiển hiện ra bản thân huyết thống của Đường Vũ Lân rất ưu tú. Chỉ là Võ Hồn kia của hắn thực sự là hơi kém một chút, tuy rằng chịu huyết thống ảnh hưởng nên có biến dị, nhưng vẫn còn chưa đủ. Hắn thật sự không phải là Song Sinh Võ Hồn?"
Cổ Nguyệt lông mày cau lại, "Ta cũng không rõ lắm, tình huống của hắn có chút đặc thù. Tuy rằng ở thời điểm thôi thúc sức mạnh huyết thống có thể sản sinh ra một vòng vầng sáng vàng óng, nhưng ta có thể khẳng định, nó tuyệt đối không phải là Hồn Hoàn. Khí tức hoàn toàn khác nhau. Coi như hắn không có một chút xíu hồn lực nào, cũng có thể điều động loại sức mạnh này."
"Hừm, vậy thì lại quan sát kỹ một chút đi. Đáng tiếc, đã bị Đường Môn thu nhận mất rồi. Nếu không, ta nhất định sẽ dẫn bọn họ gia nhập Truyền Linh Tháp. Mặt khác mấy tên tiểu tử kia cũng đều thật không đơn giản, tuy rằng thiên phú so với ngươi còn có khoảng cách, nhưng cũng đều được cho là thiên kiêu chi tử. Một nhóm học viên Sử Lai Khắc này toàn thể tố chất thực sự là tương đối khá."
"Chúng ta bắt đầu đi." Cổ Nguyệt nói với Lãnh Diêu Thù.
"Ừm." Lãnh Diêu Thù nhẹ nhàng vung tay lên, một cánh cửa kim loại bên cạnh lặng yên mở ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.