Chương 288: Công đọc sinh đãi ngộ. . .
Đường Gia Tam Thiểu
07/06/2018
Đường Vũ Lân bọn họ vốn cho là Chủ Giáo Học Lâu khổng lồ như vậy, ký túc xá của bọn họ cũng có thể ở nơi đó, nhưng trên thực tế lại không phải!
Thẩm Dập mang theo bọn họ dẫn đến một dãy nhà phía sau rừng cây phía tây của Linh Băng Quảng Trường, "Nơi này chính là công đọc sinh ký túc xá của các ngươi. Các ngươi dựa theo số thứ tự ở trên chìa khoá mà tự đi tìm phòng đi. Ngày mai sẽ chính thức nhập học, dựa theo yêu cầu mà phòng giáo vụ đưa ra mà làm theo là được. Ta đi trước."
Thẩm Dập đi rồi, lưu lại bốn người hai mặt nhìn nhau.
Dãy nhà trước mắt, nhìn qua thực sự không phải là có chút quá đơn sơ ư? Đặc biệt là so với Linh Băng Quảng Trường và Chủ Giáo Học Lâu lúc trước. Quả thực lại như là xóm nghèo.
Dãy nhà thấp bé chỉ có một gian, nhìn qua rõ ràng đều có chút rách nát. Phía trước là một rừng cây, nhưng có cảm giác rằng, tác dụng của cánh rừng cây này chủ yếu là để ngăn trở nơi này không bị người khác nhìn thấy, đỡ phải mất mặt.
Đây thực sự là một địa phương khiến người ta cảm thấy không thoải mái!
Mảnh nhà trệt này nhìn qua có khoảng hai mươi mấy vách tường loang lổ. Có vài căn nhà đến cửa sổ cũng còn không có, nhìn qua rách rách rưới rưới.
Dựa vào dãy số trên chìa khoá, bọn họ rất nhanh đã tìm tới được phòng của mình.
Chỉ có một gian, không sai, nên nam nữ đều không rời xa nhau, ở chung một phòng. Phòng ốc rộng ước chừng 30 mét vuông, tựa hồ không nhỏ, nhưng mà bên trong lại chỉ có hai cái khung giường cao thấp khác nhau, ngay cả ván giường còn không có. Ngoài ra thì không có thứ gì khác!
Trên mặt đất là một tầng bụi bẩn dày đặc, cửa sổ pha lê cả hai cánh đều vỡ nát. À, còn có một vài thứ khác, trên nóc nhà còn treo một sợi dây điện, nối vào một cái bóng đèn nhỏ. Không biết có thể xem như là vật trang trí hay vẫn còn có công dụng thắp sáng.
"Này, cũng không cần phải thảm đến mức như vậy chứ? Chúng ta có đúng là đến Sử Lai Khắc học viện mà không phải là xóm nghèo không?" Tạ Giải trợn mắt ngoác mồm nói rằng. Cùng điều kiện của bọn họ khi còn ở Đông Hải học viện, quả thật chính là một cái trên trời, một ở dưới đất! Bất kỳ vật dụng hàng ngày nào cũng đều không có. Thậm chí cả thứ cơ bản nhất như giường chiếu đều không có. Điều này thực sự là...
Đường Vũ Lân nói: "Đừng oán giận. Còn dư thời gian không bằng trước tiên dọn dẹp một chút." Đã đến rồi thì nên ở lại, công đọc sinh hiển nhiên không phải dễ dàng như vậy. Nhưng điều kiện cũng đúng là có chút quá kém.
Hứa Tiểu Ngôn nói: "Đội trưởng, chỉ có một gian phòng, chúng ta làm sao ở đây? Nam nữ thụ thụ bất thân nha."
Tạ Giải cười nói: "Ngươi mới bao lớn, còn thụ thụ bất thân."
"Hừ!" Hứa Tiểu Ngôn hừ một tiếng, ánh mắt lại nhìn về phía Cổ Nguyệt bên cạnh. Cổ Nguyệt thì lại nhìn Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân đứng tại chỗ suy nghĩ một chút, "Học viện nếu đã đem chúng ta sắp xếp ở đây, chúng ta cũng chỉ có thể chấp nhận thôi. Chúng ta trước tiên cẩn bố trí hoàn cảnh sinh hoạt cơ bản ổn thỏa một chút. Thế này, mọi người trước tiên lau quét mặt đất cho thật sạch sẽ đã. Sau đó chúng ta sẽ chăng một đường dây ngang qua, kéo một tấm mành, phân đôi hai bên ra, mãi cho đến chỗ cửa. Như vậy, cũng coi như là tách ra rồi. Tạm thời trước tiên cứ như vậy đã, dần dần chúng ta sẽ chậm rãi cải thiện sau."
Cổ Nguyệt là người thứ nhất biểu thị sự đồng tình, "Được."
Đường Vũ Lân ở bên trong đoàn đội uy tín vẫn còn rất cao, mọi người lập tức hành động ngay. Với năng lực của bọn họ, quét tước gian phòng vẫn là rất dễ dàng.
Nhưng trong quá trình quét tước, bọn họ mới dần cảm nhận rõ ràng hơn được sự gian khổ của công đọc sinh.
Toàn bộ cả khu túc xá công đọc sinh cũng chỉ có 1 vòi nước sạch. Nước nóng thì phải qua khu Chủ Giáo Học Lâu xách. Khu vực rửa ráy cũng ở Chủ Giáo Học Lâu bên kia.
Sau đó…sẽ không có sau đó…
Không có bất kỳ phương tiện gì khác. Căng tin cũng đều ở Chủ Giáo Học Lâu, từ nơi này đi tới, hầu như là phải băng qua hết một nửa Linh Băng Quảng Trường.
Bốn người đồng tâm hiệp lực, cuối cùng cũng coi như là quét dọn sạch sẽ được hết căn phòng. Lại tìm vải bố che lại cửa sổ. Còn mành treo ngăn đôi phòng chính thức, chỉ có thể từ từ mua sau. "Đi thôi, múc nước đi lau dọn Linh Băng Quảng Trường."Bọn họ ngày hôm nay vẫn còn có nhiệm vụ của công đọc sinh đấy.
Linh Băng Quảng Trường lớn như vậy, phải tranh thủ quét sớm một chút mới được, nếu không trước khi trời tối khẳng định là làm không xong.
Thời điểm bốn người quay lại ống nước múc nước, ống nước đã bị người khác chiếm dụng. Một tên thiếu niên gầy yếu đứng ở nơi đó, trên bả vai đắp một cái khăn lông, một cái thùng nước để dưới đất, đang đợi nước đầy.
Nhìn thấy hắn, Đường Vũ Lân bốn người cũng không khỏi hơi sững sờ. Đặc biệt là Tạ Giải, vẻ mặt phong phú nhất, theo bản năng nuốt một hớp nước miếng.
Vị này, chính là vị học viên số 02 đánh bại Tạ Giải lúc trước, cái con người bạo lực ngày đó. Lực Lượng Hình Chiến Hồn Sư, thực lực khủng bố. Chí ít tuyệt đối là người lợi hại nhất trong số tam hoàn Hồn Sư mà Đường Vũ Lân bọn họ gặp cho tới nay. Coi như là Cổ Nguyệt, cũng chưa chắc nhất định có thể chiến thắng hắn. Võ Hồn của hắn quá mạnh mẽ, sức mạnh kinh khủng tựa hồ có thể áp đảo tất cả.
Đường Vũ Lân nhấc theo thùng nước đi tới, đến đến bên người thiếu niên kia, mỉm cười nói: "Xin chào, lại gặp mặt. Ta tên là Đường Vũ Lân."
Thiếu niên ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, sắc mặt rất lạnh nhạt, cũng không có biểu hiện gì, chỉ gật đầu một cái.
Lúc này, thùng nước của hắn cũng đã gần đầy, hắn nhấc thùng nước lên, sau khi lần thứ hai hướng về Đường Vũ Lân gật đầu mới xoay người rời đi.
Nhìn hắn rời đi, đi vào ký túc xá công đọc sinh, Tạ Giải kinh ngạc nói: "Cái tên này hình như cũng là công đọc sinh à? Lợi hại như vậy cũng là công đọc sinh sao? Ta còn tưởng rằng hắn là nội viện đệ tử chứ!"
Đường Vũ Lân suy tư nói: "Còn nhớ lời mà chủ nhiệm phòng giáo vụ đã nói hôm nay không? Ngài ấy nói chúng ta không được làm cho công đọc sinh mất mặt, xem ra, bên trong công đọc sinh hẳn là có bí mật gì đó tồn tại. Chúng ta trước tiên phải hoàn thành chuyện mình nên làm trước đi."
"Vị chủ nhiệm kia không hề nói không thể dùng Võ Hồn để tiến hành quét tước đúng không?" Cổ Nguyệt đột nhiên hỏi.
Đường Vũ Lân quay đầu nhìn về phía nàng, "Không có. Nếu như không dùng Võ Hồn, sợ là chúng ta căn bản sẽ không thể làm xong nhiệm vụ này được đâu!"
"Vậy cũng không cần múc nước, để ta xử lý là tốt rồi." Cổ Nguyệt khẽ mỉm cười, trong mắt mơ hồ có hào quang loé lên.
"Hả?" Đường Vũ Lân ánh mắt sáng lên, nhất thời hiểu ra được gì đó, mỉm cười, "Tốt!"
Cổ Nguyệt xoay người hướng về phương hướng Linh Băng Quảng Trường đi đến, Đường Vũ Lân ba người theo ở phía sau, Tạ Giải cùng Hứa Tiểu Ngôn cũng hiểu được, nhất thời có vẻ hơi hưng phấn.
Cổ Nguyệt đi thẳng đến cạnh Linh Băng Quảng Trường mới dừng bước lại. Hít sâu một hơi, hai mắt híp lại, ba vòng Hồn Hoàn dưới chân nàng bay lên.
Hồn Hoàn thứ nhất sáng lên, Nguyên Tố Thuỷ Triều phát động.
Hai tay nàng làm ra một động tác như động tác hứng nước, điểm điểm ánh sáng màu xanh nhạt bắt đầu ngưng tụ trong lòng bàn tay nàng. Cái này cũng chưa hết, điểm điểm sắc xanh đậm cũng thuận theo đó xuất hiện. Hai loại màu sắc khác nhau dường như ngưng tụ với mật độ bằng nhau 50 – 50.
Cổ Nguyệt có vẻ rất trầm tĩnh, tốc độ ánh sáng tụ hợp lại cũng không tính là nhanh, thậm chí có vẻ hơi chậm hơn so với lúc nàng chiến đấu bình thường.
Thế nhưng, Đường Vũ Lân lại có thể rõ ràng cảm giác được, hiện tại Cổ Nguyệt ngưng tụ nguyên tố phi thường ổn định, ổn định hơn rất nhiều lần so với bình thường.
Hơn nữa, nàng hiện tại cũng không sử dụng đến hai hồn kỹ còn lại.
Lam - Thanh, hai màu ánh sáng càng ngày càng nhiều hơn, dần dần ở trong lòng bàn tay nàng xoay tròn, hóa thành một vòng xoáy tình xảo. Tốc độ xoay tròn của vòng xoáy rất nhanh, cho tới khi hai ánh sáng này hoàn toàn giao hòa lẫn nhau, tuy hai mà một. Đây là Phong Nguyên Tố cùng Thủy Nguyên Tố giao hòa.
Hồn Hoàn thứ hai rốt cục sáng lên, tốc độ ánh sáng hai màu truyền vào cũng càng lúc càng nhanh. Dưới tác dụng của Nguyên Tố Chưởng Khống tăng cường và Linh Hải Cảnh tinh thần lực, tốc độ của vòng xoáy trong tay Cổ Nguyệt càng lúc càng nhanh, cũng càng ngày càng lớn. Chỉ chốc lát, nó đã cao đến hơn 2 mét, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên.
Hồn Hoàn thứ ba lóng lánh, Nguyên Tố Dung Hợp phát động. Hai màu ánh sáng không còn phân biệt, lần thứ hai cấp tốc trưởng thành.
Đồng thời sử dụng tam đại hồn kỹ, đối với Cổ Nguyệt cũng không có vẻ khó khăn, dường như nàng có thể chưởng khống được tất cả. Tinh thần lực của nàng thực sự là quá mạnh mẽ, ở tầng thứ tam hoàn Hồn Sư này, trong lịch sử toàn bộ giới Hồn Sư cũng không có mấy người có thể đạt đến Linh Hải Cảnh.
Thẩm Dập mang theo bọn họ dẫn đến một dãy nhà phía sau rừng cây phía tây của Linh Băng Quảng Trường, "Nơi này chính là công đọc sinh ký túc xá của các ngươi. Các ngươi dựa theo số thứ tự ở trên chìa khoá mà tự đi tìm phòng đi. Ngày mai sẽ chính thức nhập học, dựa theo yêu cầu mà phòng giáo vụ đưa ra mà làm theo là được. Ta đi trước."
Thẩm Dập đi rồi, lưu lại bốn người hai mặt nhìn nhau.
Dãy nhà trước mắt, nhìn qua thực sự không phải là có chút quá đơn sơ ư? Đặc biệt là so với Linh Băng Quảng Trường và Chủ Giáo Học Lâu lúc trước. Quả thực lại như là xóm nghèo.
Dãy nhà thấp bé chỉ có một gian, nhìn qua rõ ràng đều có chút rách nát. Phía trước là một rừng cây, nhưng có cảm giác rằng, tác dụng của cánh rừng cây này chủ yếu là để ngăn trở nơi này không bị người khác nhìn thấy, đỡ phải mất mặt.
Đây thực sự là một địa phương khiến người ta cảm thấy không thoải mái!
Mảnh nhà trệt này nhìn qua có khoảng hai mươi mấy vách tường loang lổ. Có vài căn nhà đến cửa sổ cũng còn không có, nhìn qua rách rách rưới rưới.
Dựa vào dãy số trên chìa khoá, bọn họ rất nhanh đã tìm tới được phòng của mình.
Chỉ có một gian, không sai, nên nam nữ đều không rời xa nhau, ở chung một phòng. Phòng ốc rộng ước chừng 30 mét vuông, tựa hồ không nhỏ, nhưng mà bên trong lại chỉ có hai cái khung giường cao thấp khác nhau, ngay cả ván giường còn không có. Ngoài ra thì không có thứ gì khác!
Trên mặt đất là một tầng bụi bẩn dày đặc, cửa sổ pha lê cả hai cánh đều vỡ nát. À, còn có một vài thứ khác, trên nóc nhà còn treo một sợi dây điện, nối vào một cái bóng đèn nhỏ. Không biết có thể xem như là vật trang trí hay vẫn còn có công dụng thắp sáng.
"Này, cũng không cần phải thảm đến mức như vậy chứ? Chúng ta có đúng là đến Sử Lai Khắc học viện mà không phải là xóm nghèo không?" Tạ Giải trợn mắt ngoác mồm nói rằng. Cùng điều kiện của bọn họ khi còn ở Đông Hải học viện, quả thật chính là một cái trên trời, một ở dưới đất! Bất kỳ vật dụng hàng ngày nào cũng đều không có. Thậm chí cả thứ cơ bản nhất như giường chiếu đều không có. Điều này thực sự là...
Đường Vũ Lân nói: "Đừng oán giận. Còn dư thời gian không bằng trước tiên dọn dẹp một chút." Đã đến rồi thì nên ở lại, công đọc sinh hiển nhiên không phải dễ dàng như vậy. Nhưng điều kiện cũng đúng là có chút quá kém.
Hứa Tiểu Ngôn nói: "Đội trưởng, chỉ có một gian phòng, chúng ta làm sao ở đây? Nam nữ thụ thụ bất thân nha."
Tạ Giải cười nói: "Ngươi mới bao lớn, còn thụ thụ bất thân."
"Hừ!" Hứa Tiểu Ngôn hừ một tiếng, ánh mắt lại nhìn về phía Cổ Nguyệt bên cạnh. Cổ Nguyệt thì lại nhìn Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân đứng tại chỗ suy nghĩ một chút, "Học viện nếu đã đem chúng ta sắp xếp ở đây, chúng ta cũng chỉ có thể chấp nhận thôi. Chúng ta trước tiên cẩn bố trí hoàn cảnh sinh hoạt cơ bản ổn thỏa một chút. Thế này, mọi người trước tiên lau quét mặt đất cho thật sạch sẽ đã. Sau đó chúng ta sẽ chăng một đường dây ngang qua, kéo một tấm mành, phân đôi hai bên ra, mãi cho đến chỗ cửa. Như vậy, cũng coi như là tách ra rồi. Tạm thời trước tiên cứ như vậy đã, dần dần chúng ta sẽ chậm rãi cải thiện sau."
Cổ Nguyệt là người thứ nhất biểu thị sự đồng tình, "Được."
Đường Vũ Lân ở bên trong đoàn đội uy tín vẫn còn rất cao, mọi người lập tức hành động ngay. Với năng lực của bọn họ, quét tước gian phòng vẫn là rất dễ dàng.
Nhưng trong quá trình quét tước, bọn họ mới dần cảm nhận rõ ràng hơn được sự gian khổ của công đọc sinh.
Toàn bộ cả khu túc xá công đọc sinh cũng chỉ có 1 vòi nước sạch. Nước nóng thì phải qua khu Chủ Giáo Học Lâu xách. Khu vực rửa ráy cũng ở Chủ Giáo Học Lâu bên kia.
Sau đó…sẽ không có sau đó…
Không có bất kỳ phương tiện gì khác. Căng tin cũng đều ở Chủ Giáo Học Lâu, từ nơi này đi tới, hầu như là phải băng qua hết một nửa Linh Băng Quảng Trường.
Bốn người đồng tâm hiệp lực, cuối cùng cũng coi như là quét dọn sạch sẽ được hết căn phòng. Lại tìm vải bố che lại cửa sổ. Còn mành treo ngăn đôi phòng chính thức, chỉ có thể từ từ mua sau. "Đi thôi, múc nước đi lau dọn Linh Băng Quảng Trường."Bọn họ ngày hôm nay vẫn còn có nhiệm vụ của công đọc sinh đấy.
Linh Băng Quảng Trường lớn như vậy, phải tranh thủ quét sớm một chút mới được, nếu không trước khi trời tối khẳng định là làm không xong.
Thời điểm bốn người quay lại ống nước múc nước, ống nước đã bị người khác chiếm dụng. Một tên thiếu niên gầy yếu đứng ở nơi đó, trên bả vai đắp một cái khăn lông, một cái thùng nước để dưới đất, đang đợi nước đầy.
Nhìn thấy hắn, Đường Vũ Lân bốn người cũng không khỏi hơi sững sờ. Đặc biệt là Tạ Giải, vẻ mặt phong phú nhất, theo bản năng nuốt một hớp nước miếng.
Vị này, chính là vị học viên số 02 đánh bại Tạ Giải lúc trước, cái con người bạo lực ngày đó. Lực Lượng Hình Chiến Hồn Sư, thực lực khủng bố. Chí ít tuyệt đối là người lợi hại nhất trong số tam hoàn Hồn Sư mà Đường Vũ Lân bọn họ gặp cho tới nay. Coi như là Cổ Nguyệt, cũng chưa chắc nhất định có thể chiến thắng hắn. Võ Hồn của hắn quá mạnh mẽ, sức mạnh kinh khủng tựa hồ có thể áp đảo tất cả.
Đường Vũ Lân nhấc theo thùng nước đi tới, đến đến bên người thiếu niên kia, mỉm cười nói: "Xin chào, lại gặp mặt. Ta tên là Đường Vũ Lân."
Thiếu niên ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, sắc mặt rất lạnh nhạt, cũng không có biểu hiện gì, chỉ gật đầu một cái.
Lúc này, thùng nước của hắn cũng đã gần đầy, hắn nhấc thùng nước lên, sau khi lần thứ hai hướng về Đường Vũ Lân gật đầu mới xoay người rời đi.
Nhìn hắn rời đi, đi vào ký túc xá công đọc sinh, Tạ Giải kinh ngạc nói: "Cái tên này hình như cũng là công đọc sinh à? Lợi hại như vậy cũng là công đọc sinh sao? Ta còn tưởng rằng hắn là nội viện đệ tử chứ!"
Đường Vũ Lân suy tư nói: "Còn nhớ lời mà chủ nhiệm phòng giáo vụ đã nói hôm nay không? Ngài ấy nói chúng ta không được làm cho công đọc sinh mất mặt, xem ra, bên trong công đọc sinh hẳn là có bí mật gì đó tồn tại. Chúng ta trước tiên phải hoàn thành chuyện mình nên làm trước đi."
"Vị chủ nhiệm kia không hề nói không thể dùng Võ Hồn để tiến hành quét tước đúng không?" Cổ Nguyệt đột nhiên hỏi.
Đường Vũ Lân quay đầu nhìn về phía nàng, "Không có. Nếu như không dùng Võ Hồn, sợ là chúng ta căn bản sẽ không thể làm xong nhiệm vụ này được đâu!"
"Vậy cũng không cần múc nước, để ta xử lý là tốt rồi." Cổ Nguyệt khẽ mỉm cười, trong mắt mơ hồ có hào quang loé lên.
"Hả?" Đường Vũ Lân ánh mắt sáng lên, nhất thời hiểu ra được gì đó, mỉm cười, "Tốt!"
Cổ Nguyệt xoay người hướng về phương hướng Linh Băng Quảng Trường đi đến, Đường Vũ Lân ba người theo ở phía sau, Tạ Giải cùng Hứa Tiểu Ngôn cũng hiểu được, nhất thời có vẻ hơi hưng phấn.
Cổ Nguyệt đi thẳng đến cạnh Linh Băng Quảng Trường mới dừng bước lại. Hít sâu một hơi, hai mắt híp lại, ba vòng Hồn Hoàn dưới chân nàng bay lên.
Hồn Hoàn thứ nhất sáng lên, Nguyên Tố Thuỷ Triều phát động.
Hai tay nàng làm ra một động tác như động tác hứng nước, điểm điểm ánh sáng màu xanh nhạt bắt đầu ngưng tụ trong lòng bàn tay nàng. Cái này cũng chưa hết, điểm điểm sắc xanh đậm cũng thuận theo đó xuất hiện. Hai loại màu sắc khác nhau dường như ngưng tụ với mật độ bằng nhau 50 – 50.
Cổ Nguyệt có vẻ rất trầm tĩnh, tốc độ ánh sáng tụ hợp lại cũng không tính là nhanh, thậm chí có vẻ hơi chậm hơn so với lúc nàng chiến đấu bình thường.
Thế nhưng, Đường Vũ Lân lại có thể rõ ràng cảm giác được, hiện tại Cổ Nguyệt ngưng tụ nguyên tố phi thường ổn định, ổn định hơn rất nhiều lần so với bình thường.
Hơn nữa, nàng hiện tại cũng không sử dụng đến hai hồn kỹ còn lại.
Lam - Thanh, hai màu ánh sáng càng ngày càng nhiều hơn, dần dần ở trong lòng bàn tay nàng xoay tròn, hóa thành một vòng xoáy tình xảo. Tốc độ xoay tròn của vòng xoáy rất nhanh, cho tới khi hai ánh sáng này hoàn toàn giao hòa lẫn nhau, tuy hai mà một. Đây là Phong Nguyên Tố cùng Thủy Nguyên Tố giao hòa.
Hồn Hoàn thứ hai rốt cục sáng lên, tốc độ ánh sáng hai màu truyền vào cũng càng lúc càng nhanh. Dưới tác dụng của Nguyên Tố Chưởng Khống tăng cường và Linh Hải Cảnh tinh thần lực, tốc độ của vòng xoáy trong tay Cổ Nguyệt càng lúc càng nhanh, cũng càng ngày càng lớn. Chỉ chốc lát, nó đã cao đến hơn 2 mét, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên.
Hồn Hoàn thứ ba lóng lánh, Nguyên Tố Dung Hợp phát động. Hai màu ánh sáng không còn phân biệt, lần thứ hai cấp tốc trưởng thành.
Đồng thời sử dụng tam đại hồn kỹ, đối với Cổ Nguyệt cũng không có vẻ khó khăn, dường như nàng có thể chưởng khống được tất cả. Tinh thần lực của nàng thực sự là quá mạnh mẽ, ở tầng thứ tam hoàn Hồn Sư này, trong lịch sử toàn bộ giới Hồn Sư cũng không có mấy người có thể đạt đến Linh Hải Cảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.