Đấu La Đại Lục 3

Chương 713: Góp ít thành nhiều

Đường Gia Tam Thiểu

29/09/2023

Ánh sáng rực rỡ đến nỗi khiến mọi người đều thấy hoảng hốt trong chốc lát, kể cả Tang Hâm. Không có người nào nhìn thấy khi hắn mở mắt ra thì đồng tử không phải là hình tròn như người bình thường, mà là dựng thẳng đứng, có màu vàng sáng.

Hào quang lóe lên, đồng tử cũng khôi phục bình thường. Đường Vũ Lân chỉ cảm thấy tất cả xương cốt tứ chi đều thoải mái dễ chịu, cũng không sử dụng hết sức lực.

Tuy rằng lần này chỉ đột phá tầng phong ấn thứ chín, nhưng hắn có cảm giác sức mạnh của mình đã tăng lên gấp đôi. Thật sự quá đã!

"Tỉnh rồi thì tới dùng cơm đi." Chấn Hoa mỉm cười nói.

Đường Vũ Lân vội vàng đứng lên, có chút xấu hổ nói: "Sư bá, lão sư, các vị tiền bối, xin lỗi, ta cũng không biết ..."

Tang Hâm khoát tay nói: "Được rồi, đây là cơ duyên của ngươi. Tới dùng cơm đi, bất quá không được uống Long Huyết Tửu nữa."

Đường Vũ Lân lúng túng cười cười, lúc này mới cầm qua một cái ghế, bắt đầu ăn.

Bởi vì trước đó mọi người chú ý tới hắn nên ăn không nhiều lắm, đến cấp bậc tu vi này rồi, bọn họ cũng không quá cần đồ ăn để hấp thu năng lượng nữa. Đường Vũ Lân thì khác, hắn vẫn giống như trước đây. Dù tu vi tăng lên như thế nào, cảm giác thèm ăn vẫn chưa từng giảm. Sau một hồi ăn, thân thể lập tức cảm thấy thoải mái, dù sao nguyên liệu nấu ăn hôm nay đều là đồ tốt a!

Ăn xong, những người khác lần lượt cáo từ, chỉ còn lại hai người Chấn Hoa và Mục Dã.

Chấn Hoa nói với Mục Dã: "Ngươi xếp phía sau. Sư điệt là đến tìm ta."

Mục Dã hừ một tiếng: "Bao ăn bao ở, ta gấp làm gì." Nói xong, hắn vỗ vỗ bả vai Đường Vũ Lân rồi rời đi, chỉ còn lại Đường Vũ Lân và Chấn Hoa.

Chấn Hoa than nhẹ một tiếng, "Vũ Lân, con có biết hôm nay còn đột phá trước mặt nhiều người như vậy là chuyện nửa vui nửa buồn a."

Đường Vũ Lân trong lòng khẽ động, "Sư bá, ý của ngài là?"

Chấn Hoa nói: "Ta, Mục Dã và tiền bối Tang Hâm đều không sao cả, từ ý nào đó mà nói, con là người của chúng ta, chúng ta rất vui vì thiên phú dị bẩm của con. Nhưng mấy vị Chiến Thần Điện và Truyền Linh Tháp kia tuy là minh hữu của chúng ta nhưng xét về mặt nào đó cũng có quan hệ cạnh tranh. Đương nhiên, ta chỉ là một Đoán Tạo Sư, ta không sao cả, nhưng đối với Đường Môn, Học Viện Sử Lai Khắc và Bản Thể Tông thì khác. Tư tâm muốn mời con gia nhập của Chiến Thần Điện chỉ sợ sẽ tăng cao, nhưng Đường Môn chưa hẳn đã bằng lòng thả con đi. Chuyện này liên quan đến trò chơi giữa các cao tầng."

"Đương nhiên, hôm nay con thể hiện ra tiềm năng trước mặt mọi người cũng khiến cao tầng Đường Môn càng coi trọng con hơn. Con cũng sẽ xuất hiện trong tầm nhìn của cao tầng Chiến Thần Điện và Truyền Linh Tháp. Phải xem con phát triển trong tương lai như thế nào. Bất quá con phải nhớ rằng, dù tương lai như thế nào, con lựa chọn ra sao, thời thế tuy quan trọng, nhưng quan trọng nhất là phải đủ mạnh mẽ. Chỉ khi thực lực đủ cường đại thì con mới ở thế bất khả chiến bại."

"Vâng." Đường Vũ Lân nghiêm túc ghi nhớ. Kỳ thật từ nhỏ hắn đã biết rõ những điều này, phụ thân từng nói, trên thế giới này, người duy nhất có thể vĩnh viễn tin tưởng và ỷ lại cũng chỉ có chính mình.



Chấn Hoa mỉm cười, "Nhưng con cũng không cần lo lắng quá, dù sao bây giờ con còn nhỏ, tiềm năng là một chuyện, có thể biến tiềm năng thành thực lực hay không lại là một chuyện khác. Huống chi phía sau con còn có Học Viện Sử Lai Khắc. Hơn nữa, con còn là một Đoán Tạo Sư. Nếu con có thể sớm ngày bước vào cấp Thánh Tượng thì đối với bất kỳ bên nào cũng là một nhân tài hiếm có. Có thành tựu cao ở nghề rèn cũng có thể che giấu các năng lực khác, đối với con có tác dụng bảo vệ. Cho nên trong khoảng thời gian này, con ở lại đây. Ta đã nghe sư phụ con nói qua về tình huống của con, đã bước đến trạng thái nửa bước Hồn Rèn, vậy thì lần này không lên được Thánh Tượng thì ta sẽ không thả con đi."

Nhìn trong mắt sư bá không hề che giấu sự giảo hoạt, Đường Vũ Lân cũng mỉm cười, dù như thế nào, sư bá cũng là hy vọng để hắn có thể đạt đến cấp độ đoán tạo cao hơn. Dù sao, trong mắt một vị Thần Tượng, còn có chuyện gì quan trọng hơn đoán tạo? Mà trên thực tế, đối với hắn, việc đoán tạo có đột phá cũng là phi thường quan trọng.

Lập tức, Đường Vũ Lân liền ở lại tổng bộ hiệp hội Đoán Tạo Sư, mỗi ngày đi theo Chấn Hoa học rèn.

Ngoài dự liệu của hắn là, Chấn Hoa cũng không dạy hắn tiến hành Hồn Rèn như thế nào, mà cẩn thận kéo tơ bóc kén, hoàn thiện tất cả các chi tiết trong quá trình rèn của hắn. Mặc dù Đường Vũ Lân đã làm rất khá, nhưng Chấn Hoa luôn có thể tìm được một ít khuyết điểm trong lúc hắn rèn. Sau đó là để hắn tiến hành dung rèn các kim loại, để hắn cảm thụ những thay đổi rất nhỏ về đặc tính kim loại khi dung rèn.

Tu vi tinh thần lực của Đường Vũ Lân đã sớm ở Linh Uyên Cảnh, hơn nữa sau lần đột phá này, hồn lực và huyết mạch chi lực đều đã tăng trưởng không nhỏ, tu vi hồn lực đã trực tiếp tăng lên cấp 54 sau khi huyết mạch chi lực được tách ra, đồng thời huyết mạch chi lực cũng tăng vọt. Trong quá trình rèn, hắn không chỉ tăng lên trình độ rèn mà dần dần khống chế được sức mạnh đã tăng lên của mình.

Thời gian dần trôi qua, hắn đã hoàn toàn đắm chìm trong thế giới đoán tạo, đã quên mất thời gian bên ngoài, hoàn toàn tập trung cho nó.

"Ngươi đột phá?" Mục Dã hỏi.

"Đúng vậy."

"Ngươi thật sự đột phá?" Mục Dã hỏi lần nữa.

Đường Vũ Lân nhìn lão sư mà không nói nên lời, "Lão sư, ngài đã hỏi chuyện này hơn 20 lần rồi. Là thật, nếu không ngài đến hỏi sư bá."

Khoé miệng Mục Dã co giật, "Không cần, ta tin tưởng ngươi. Nhưng 20 tuổi Thánh Tượng, cái này khiến người ta có chút khó tiếp nhận."

Đường Vũ Lân nở nụ cười xinh đẹp, "Nhưng đó là sự thật."

Trong lòng hắn sao có thể không vui? Đúng vậy, tối hôm qua, hắn rốt cuộc đã đột phá.

Thực tế thì hắn đã trở thành Đoán Tạo Sư cấp 6 được hơn bốn năm rồi, so với lần trước, tốc độ đột phá lần này cũng không nhanh.

Nhưng trong giới Đoán Tạo Sư, mỗi lần vượt qua một cấp độ lớn đều vô cùng khó khăn.



Từ Nghìn Rèn đến Linh Rèn, từ Linh Rèn đến Hồn Rèn, đều khó như rãnh trời. Mỗi khi bước qua cảnh giới lớn, trong giới rèn, thậm chí trên toàn bộ đại lục, lực ảnh hưởng đều khác nhau.

Đãi ngộ giữa Thánh Tượng và Tông Tượng chênh lệch 100 lần. Giá Hồn Rèn và Linh Rèn cũng chênh lệch như thế.

Linh Rèn là giao cho kim loại sinh mệnh, kim loại sau Linh Rèn thì giống như thực vật, mà Hồn Rèn là giao cho kim loại trí tuệ. Mặc dù chỉ là sơ đẳng nhất nhưng nó khiến kim loại có thể suy nghĩ, chênh lệch trong đó là rất lớn.

Bởi vậy, khi Mục Dã biết được hôm qua Đường Vũ Lân cuối cùng cũng đột phá, rốt cuộc đã rèn thành công khối kim loại Hồn Rèn đầu tiên của hắn thì hôm nay không ngừng truy hỏi, điều đó có phải sự thật hay không.

Mà hôm nay Chấn Hoa không xuất hiện, nhưng Mục Dã hoàn toàn có thể tưởng tượng được tên kia hưng phấn đến cỡ nào.

Thở dài một hơi, Mục Dã nói: "Tiểu tử này, ngươi thật là ..."

Đường Vũ Lân mở lớn hai mắt, "Lão sư, ngài không phải nói muốn dạy con một ít tuyệt học Bản Thể Tông hay sao? Chúng ta lúc nào thì bắt đầu?"

Mục Dã đột nhiên nở nụ cười: "Trở thành Thánh Tượng có phải rất đắc ý hay không? Hừ, rất nhanh thôi ta sẽ cho ngươi biết đắc ý trước mặt ta thì có hậu quả gì."

Linh hồn Đường Vũ Lân rùng mình một cái, lập tức nhớ lại từng cảnh bị hành hạ trên tàu ngày trước. Nhưng rất nhanh hắn đã bình tĩnh lại, bởi vì hắn đã trải qua huấn luyện quân sự Ma Quỷ Đảo. Còn có gì thống khổ hơn tra tấn do bảy vị lão ma mang lại?

Các lão ma không chỉ tra tấn thân thể bọn họ, quan trọng hơn là tra tấn linh hồn của bọn họ, đó mới là đáng sợ nhất.

"Tình huống thân thể ngươi khác với võ hồn mà Bản Thể Tông chúng ta tu luyện trước đây. Tương đối mà nói, ta sẽ coi võ hồn bản thể của ngươi là huyết mạch, mà phương pháp tu luyện huyết mạch, Bản Thể Tông không có. Cho nên, ta dạy cho ngươi cách khống chế thân thể mình. Ngươi có sức mạnh nhưng không thể khống chế nó thì dù có mạnh mẽ đến đâu thì cũng không thể kiểm soát được huyền bí trong đó. Năng lượng bản thể chính là như vậy. Cơ thể con người có vô số bí ẩn, làm thế nào để kích phát bản thể, làm thế nào để khống chế cơ thể, sử dụng năng lượng cơ thể như thế nào để phát huy được uy năng gấp nhiều lần, đây là những thứ ta sẽ dạy cho ngươi."

"Cảm ơn lão sư, vậy khi nào chúng ta bắt đầu?"

"Bây giờ."

Đường Vũ Lân ở thành Thiên Đấu một tháng rồi mới trở về.

Đã có xe tác chiến Đường Môn, hắn sẽ không bao giờ đi Hồn Đạo đoàn tàu nữa.

Khi hắn lái xe trở lại thành Sử Lai Khắc thì đã chậm hơn 5 ngày so với thời gian ước định với đồng bạn. Bất quá Nội Viện Học Viện Sử Lai Khắc không có nhiều yêu cầu với đệ tử lắm, mà cho bọn họ nhiều không gian hơn. Thân là đương đại Sử Lai Khắc Thất Quái thì càng như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu La Đại Lục 3

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook