Chương 629: Hồn lực tróc bong
Đường Gia Tam Thiểu
29/09/2023
Tuy tốc độ tróc bong cũng không nhanh, nhưng có tác dụng chân thực trên người. Bên trong quầng sáng, tốc độ tiêu hao Hồn Lực cũng rất nhanh.
Đường Vũ Lân vô ý thức ngưng thần khống chế, tận khả năng phong bế bản thân bằng khí huyết chi lực, để cho tiêu hao Hồn Lực giảm xuống. Nhưng vẫn có các sợi Hồn Lực không bị khống chế chậm rãi đi ra.
Tô Mộc rất kinh ngạc nhìn hắn, Hồn Lực của đối thủ tiêu hao bao nhiêu, với tư cách là người khởi xướng, hắn cảm giác được rõ ràng. Hồn Lực Đường Vũ Lân áp ngưng thực hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, tốc độ bị tróc bong phi thường chậm chạp. Đây là nội tình của hắn.
Có chút ý tứ! Khó trách Long Dược rất thưởng thức hắn.
Bát đại Thiên Vương của học viện quái vật, mỗi một vị đều có tên hiệu của mình. Tên hiệu của Tô Mộc là Hồ Vương, Hồ Vương Tô Mộc!
Võ hồn của hắn là Cửu Vĩ Hồ, một đỉnh cấp võ hồn vô cùng hiếm thấy. Hồ ly được vinh dự là một trong những loài thông minh nhất trong giới động vật, Cửu Vĩ Hồ càng là biểu tượng của trí tuệ. Cửu Vĩ Hồ vốn có năng lực phi thường cường đại, đối với thiên địa nguyên lực nhảy cảm dị thường.
Hồn sư Cửu Vĩ Hồ cực kì hiếm thấy, trên thực tế tại Đấu La Đại Lục không có truyền thừa loại Võ Hồn này. Tổ tiên Tô Mộc, chính là dân bản địa ở Tinh La Đại Lục. Mà Võ Hồn Cửu Vĩ Hồ của hắn, ở trên Tinh La Đại Lục có ảnh hưởng cực lớn.
Mỗi khi có thêm một Hồn Hoàn, hắn sẽ có thêm một cái đuôi, thực lực cũng một lần bay vọt về chất. Mỗi một cái đuôi tượng trưng cho một loại năng lực. Cũng như Đường Vũ Lân đoán lúc trước, Hồ Vương Tô Mộc là chủ khống trong bát đại Thiên Vương. Mà vị Công Chúa Điện Hạ kia là phó khống.
Với chỉnh thể thực lực của Đái Vân Nhi, trên thực tế vẫn có chênh lệch với cấp độ Thiên Vương, dù sao nàng cũng nhỏ tuổi. Nhưng với thiên phú dị bẩm, tuổi nhỏ, viễn siêu hơn các bạn cùng lứa tuổi, hơn nữa với thân phận của nàng, vị Vương thứ tám nguyên bản tình nguyện tặng vị trí của mình cho nàng. Từ đó Đái Vân Nhi trở thành phó khống trong bát đại Thiên Vương.
Lực khống chế của Tô Mộc phi thường cường đại, hắn đã từng lấy sức một người đồng thời khiêu chiến hơn mười cường giả cùng cấp bậc. Với lực khống chế của mình, hắn làm cho bọn họ không thể tới gần mình, cuối cùng tiêu hao hết Hồn Lực, không thể không nhận thua.
Đối mặt với Hồn Hoàn tróc bong, Đường Vũ Lân không thể không động, bất động nghĩa là chính mình bị cái Hồn Hoàn này đánh bại.
Thân thể ngồi xổm xuống một chút, Hồn Hoàn màu vàng thứ nhất trên người Đường Vũ Lân nhanh chóng sáng lên, cả người hắn cũng thoáng bành trướng, nhất là hai cánh tay càng tráng kiện, một đôi Kim Long Trảo chậm rãi hiện ra, làm hắn nhìn đầy khôi vĩ cùng bá đạo.
"Ô, có chút không giống với lúc trước. Lúc trước hắn không có móng vuốt tay trái." Bên trong khu vực chờ, Long Phong Tử đầy hứng thú nhìn hình ảnh trận đấu trước mặt.
Đúng lúc này, Đường Vũ Lân động. Một tiếng rồng ngâm sục sôi từ trên người hắn phát ra, lân phiến màu vàng bao trùm toàn thân, Hoàng Kim Long Thể!
Chân trái dùng sức tại một điểm trên mặt đất, Đường Vũ Lân bỗng đập mạnh, dưới tác dụng của Hoàng Kim Long Thể, hiệu quả của quầng sáng chậm chạp đối với hắn rất yếu, vài bước đã muốn ra ngoài phạm vi ảnh hưởng rồi.
Tô Mộc cũng không tiếp tục phóng thích quầng sáng hồn lực tróc bong, mà tiếp tục phóng thích quầng sáng chậm chạp, phảng phất không có nửa điểm lùi lại. Đường Vũ Lân tuy tốc độ rất nhanh, nhưng mỗi bước bước ra đều ở trong phạm vi quầng sáng chậm chạp.
Tô Mộc dưới chân tốc độ cũng bắt đầu biến nhanh, vòng quanh vòng ngoài sân thi đấu và bắt đầu ... chạy, tận khả năng giữ khoảng cách với Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân hừ lạnh một tiếng, khí huyết nghịch vận, lực lượng lập tức bạo tăng, chân trái giẫm mạnh trên mặt đất, người như đạn pháo phóng ra ngoài.
Hiệu quả quầng sáng chậm chạp tuy rõ ràng, nhưng nói như thế nào, nó chỉ là Hồn Kỹ thứ nhất. Hồn Kỹ thứ nhất luôn luôn là Hồn Kỹ yếu nhất của hồn sư.
Tô Mộc cũng dừng lại vào lúc này, sau đó hắn nhìn Đường Vũ Lân, nụ cười trên mặt càng đậm thêm vài phần.
Tốc độ của Đường Vũ Lân rất nhanh, thoáng cái đã đến trước mặt Tô Mộc.
Mà lúc này, Hồn Hoàn treo trên cái đuôi thứ ba sau lưng Tô Mộc sáng lên, vung ra một vòng quầng sáng. Quầng sáng này màu xanh sẫm.
Quầng sáng không bay về phía Đường Vũ Lân, mà bay về phía Tô Mộc, bảo phủ hắn trong đó. Quầng sáng có đường kính mười mét.
Ngay khi quầng sáng rơi xuống đất, Đường Vũ Lân đã đến.
Nhưng sau một khắc, một màn quỷ dị xuất hiện.
Khi Đường Vũ Lân nhảy vào quầng sáng màu xanh sẫm kia, hắn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, phảng phất xung quanh mọi vật đều đảo lộn vậy. Hắn thấy hoa mắt, Tô Mộc biến mất, mà hắn thì tiếp tục vọt tới trước.
Sau vài bước lảo đảo rồi ổn định lại thân hình, Đường Vũ Lân ý thức được điều gì xảy ra, nhanh chóng xoay người lại.
Tô Mộc vẫn đứng ở đó, không khác gì so với lúc trước, chỉ có quầng sáng xanh sẫm dưới chân sáng bóng.
Đúng vậy, sau khi bước vào quầng sáng kia mới có cảm giác quỷ dị này. Đây chẳng lẽ là ...
Quầng sáng nghịch chuyển! Hồn Kỹ hệ Khống Chế vô cùng cường đại, cũng là thần kỹ bảo vệ tính mạng của Tô Mộc.
Lúc chỉ có hai cái Hồn Hoàn, hắn chỉ là một tên hồn sư hệ Khống Chế bình thường, nhưng khi có được cái Hồn Kỹ thứ ba này, hắn mới thực sự trở thành nhân tài kiệt xuất của học viện quái vật.
Quầng sáng nghịch chuyển, có thể nghịch chuyển hết tất cả các vật tiến vào trong phạm vi ảnh hưởng. Có thể nghịch chuyển công kích, dù là viễn trình hay cận trình, đối thủ cũng có thể nghịch chuyển, ví dụ như Đường Vũ Lân vừa xông tới, trực tiếp bị nghịch chuyển chạy ra khỏi quầng sáng.
Quầng sáng này cũng có thể gọi là quầng sáng bài xích, bài xích tất cả các sinh vật tiến vào trong đó.
Hồn Kỹ như vậy Đường Vũ Lân cũng lần đầu tiên nhìn thấy, trong nội tâm giật mình, cũng có chút tò mò. Học viện quái vật đúng là không hổ thẹn với kỳ danh!
Tô Mộc mỉm cười nhìn Đường Vũ Lân, hướng hắn làm ra thủ thế mời.
Đường Vũ Lân tay phải vung lên, một đạo quang mang bắn ra, đó là Linh đoán Trầm Ngân chuỳ.
Mang theo tiếng rít, Trầm Ngân chuỳ hung hăng đánh tới Tô Mộc. Nhưng là cũng như lúc trước, Trầm Ngân chuỳ vừa tiến vào quầng sáng xanh sẫm kia thì lập tức bị phản quỹ bay về, đến thẳng chỗ Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân đưa tay bắt lấy, nhịn không được cảm thán: "Hay cho một cái quầng sáng nghịch chuyển. Thêm kiến thức."
Cái đuôi thứ hai của Tô Mộc khẽ run lên, lại là quầng sáng hồn lực tróc bong bay ra, bao phủ trên người Đường Vũ Lân, tiếp tục bòn rút hồn lực của hắn.
Lần này Đường Vũ Lân không động, chỉ dùng Hoàng Kim Long Thể phong bế bản thân, tận khả năng giảm bớt tốc độ xói mòn hồn lực.
Nhìn quầng sáng xanh sẫm kia, đầu của hắn nhanh chóng suy nghĩ. Quầng sáng nghịch chuyển quả thực là một hồn kỹ khó giải, có thể nghịch chuyển bất cứ cái gì. Như vậy, muốn phá hắn mình cần phương pháp gì?
Thứ nhất, tiêu hao hết hồn lực của hắn, không có cách nào phóng thích hồn kỹ, tự nhiên chiến thắng hắn.
Thứ hai, cường hành phá tan. Hồn kỹ này của hắn chắc chắn có cực hạn.
Lựa chọn thứ nhất có chút không thực tế, Tô Mộc là ngũ hoàn Hồn Vương, với lực khống chế của hắn, muốn làm hắn hao hết hồn lực không phải là chuyện dễ dàng.
Như vậy cũng chỉ có lựa chọn thứ hai rồi. Đường Vũ Lân nhắm hai mắt lại, trong ánh mắt hào quang lập loè. Sau một khắc, hắn một lần nữa xông tới chỗ Tô Mộc.
Ngay trước khi tiến vào phạm vi quầng sáng nghịch chuyển, Đường Vũ Lân chân trái mãnh liệt đập mạnh trên mặt đất, từng đạo Kim Long hư ảo dưới chân hắn thoát ra, nhưng không trực tiếp tiến vào bên trong quầng sáng. Chúng thôi động thân thể hắn, tựa như đạn pháo, xâm nhập vào bên trong.
Đường Vũ Lân vô ý thức ngưng thần khống chế, tận khả năng phong bế bản thân bằng khí huyết chi lực, để cho tiêu hao Hồn Lực giảm xuống. Nhưng vẫn có các sợi Hồn Lực không bị khống chế chậm rãi đi ra.
Tô Mộc rất kinh ngạc nhìn hắn, Hồn Lực của đối thủ tiêu hao bao nhiêu, với tư cách là người khởi xướng, hắn cảm giác được rõ ràng. Hồn Lực Đường Vũ Lân áp ngưng thực hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, tốc độ bị tróc bong phi thường chậm chạp. Đây là nội tình của hắn.
Có chút ý tứ! Khó trách Long Dược rất thưởng thức hắn.
Bát đại Thiên Vương của học viện quái vật, mỗi một vị đều có tên hiệu của mình. Tên hiệu của Tô Mộc là Hồ Vương, Hồ Vương Tô Mộc!
Võ hồn của hắn là Cửu Vĩ Hồ, một đỉnh cấp võ hồn vô cùng hiếm thấy. Hồ ly được vinh dự là một trong những loài thông minh nhất trong giới động vật, Cửu Vĩ Hồ càng là biểu tượng của trí tuệ. Cửu Vĩ Hồ vốn có năng lực phi thường cường đại, đối với thiên địa nguyên lực nhảy cảm dị thường.
Hồn sư Cửu Vĩ Hồ cực kì hiếm thấy, trên thực tế tại Đấu La Đại Lục không có truyền thừa loại Võ Hồn này. Tổ tiên Tô Mộc, chính là dân bản địa ở Tinh La Đại Lục. Mà Võ Hồn Cửu Vĩ Hồ của hắn, ở trên Tinh La Đại Lục có ảnh hưởng cực lớn.
Mỗi khi có thêm một Hồn Hoàn, hắn sẽ có thêm một cái đuôi, thực lực cũng một lần bay vọt về chất. Mỗi một cái đuôi tượng trưng cho một loại năng lực. Cũng như Đường Vũ Lân đoán lúc trước, Hồ Vương Tô Mộc là chủ khống trong bát đại Thiên Vương. Mà vị Công Chúa Điện Hạ kia là phó khống.
Với chỉnh thể thực lực của Đái Vân Nhi, trên thực tế vẫn có chênh lệch với cấp độ Thiên Vương, dù sao nàng cũng nhỏ tuổi. Nhưng với thiên phú dị bẩm, tuổi nhỏ, viễn siêu hơn các bạn cùng lứa tuổi, hơn nữa với thân phận của nàng, vị Vương thứ tám nguyên bản tình nguyện tặng vị trí của mình cho nàng. Từ đó Đái Vân Nhi trở thành phó khống trong bát đại Thiên Vương.
Lực khống chế của Tô Mộc phi thường cường đại, hắn đã từng lấy sức một người đồng thời khiêu chiến hơn mười cường giả cùng cấp bậc. Với lực khống chế của mình, hắn làm cho bọn họ không thể tới gần mình, cuối cùng tiêu hao hết Hồn Lực, không thể không nhận thua.
Đối mặt với Hồn Hoàn tróc bong, Đường Vũ Lân không thể không động, bất động nghĩa là chính mình bị cái Hồn Hoàn này đánh bại.
Thân thể ngồi xổm xuống một chút, Hồn Hoàn màu vàng thứ nhất trên người Đường Vũ Lân nhanh chóng sáng lên, cả người hắn cũng thoáng bành trướng, nhất là hai cánh tay càng tráng kiện, một đôi Kim Long Trảo chậm rãi hiện ra, làm hắn nhìn đầy khôi vĩ cùng bá đạo.
"Ô, có chút không giống với lúc trước. Lúc trước hắn không có móng vuốt tay trái." Bên trong khu vực chờ, Long Phong Tử đầy hứng thú nhìn hình ảnh trận đấu trước mặt.
Đúng lúc này, Đường Vũ Lân động. Một tiếng rồng ngâm sục sôi từ trên người hắn phát ra, lân phiến màu vàng bao trùm toàn thân, Hoàng Kim Long Thể!
Chân trái dùng sức tại một điểm trên mặt đất, Đường Vũ Lân bỗng đập mạnh, dưới tác dụng của Hoàng Kim Long Thể, hiệu quả của quầng sáng chậm chạp đối với hắn rất yếu, vài bước đã muốn ra ngoài phạm vi ảnh hưởng rồi.
Tô Mộc cũng không tiếp tục phóng thích quầng sáng hồn lực tróc bong, mà tiếp tục phóng thích quầng sáng chậm chạp, phảng phất không có nửa điểm lùi lại. Đường Vũ Lân tuy tốc độ rất nhanh, nhưng mỗi bước bước ra đều ở trong phạm vi quầng sáng chậm chạp.
Tô Mộc dưới chân tốc độ cũng bắt đầu biến nhanh, vòng quanh vòng ngoài sân thi đấu và bắt đầu ... chạy, tận khả năng giữ khoảng cách với Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân hừ lạnh một tiếng, khí huyết nghịch vận, lực lượng lập tức bạo tăng, chân trái giẫm mạnh trên mặt đất, người như đạn pháo phóng ra ngoài.
Hiệu quả quầng sáng chậm chạp tuy rõ ràng, nhưng nói như thế nào, nó chỉ là Hồn Kỹ thứ nhất. Hồn Kỹ thứ nhất luôn luôn là Hồn Kỹ yếu nhất của hồn sư.
Tô Mộc cũng dừng lại vào lúc này, sau đó hắn nhìn Đường Vũ Lân, nụ cười trên mặt càng đậm thêm vài phần.
Tốc độ của Đường Vũ Lân rất nhanh, thoáng cái đã đến trước mặt Tô Mộc.
Mà lúc này, Hồn Hoàn treo trên cái đuôi thứ ba sau lưng Tô Mộc sáng lên, vung ra một vòng quầng sáng. Quầng sáng này màu xanh sẫm.
Quầng sáng không bay về phía Đường Vũ Lân, mà bay về phía Tô Mộc, bảo phủ hắn trong đó. Quầng sáng có đường kính mười mét.
Ngay khi quầng sáng rơi xuống đất, Đường Vũ Lân đã đến.
Nhưng sau một khắc, một màn quỷ dị xuất hiện.
Khi Đường Vũ Lân nhảy vào quầng sáng màu xanh sẫm kia, hắn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, phảng phất xung quanh mọi vật đều đảo lộn vậy. Hắn thấy hoa mắt, Tô Mộc biến mất, mà hắn thì tiếp tục vọt tới trước.
Sau vài bước lảo đảo rồi ổn định lại thân hình, Đường Vũ Lân ý thức được điều gì xảy ra, nhanh chóng xoay người lại.
Tô Mộc vẫn đứng ở đó, không khác gì so với lúc trước, chỉ có quầng sáng xanh sẫm dưới chân sáng bóng.
Đúng vậy, sau khi bước vào quầng sáng kia mới có cảm giác quỷ dị này. Đây chẳng lẽ là ...
Quầng sáng nghịch chuyển! Hồn Kỹ hệ Khống Chế vô cùng cường đại, cũng là thần kỹ bảo vệ tính mạng của Tô Mộc.
Lúc chỉ có hai cái Hồn Hoàn, hắn chỉ là một tên hồn sư hệ Khống Chế bình thường, nhưng khi có được cái Hồn Kỹ thứ ba này, hắn mới thực sự trở thành nhân tài kiệt xuất của học viện quái vật.
Quầng sáng nghịch chuyển, có thể nghịch chuyển hết tất cả các vật tiến vào trong phạm vi ảnh hưởng. Có thể nghịch chuyển công kích, dù là viễn trình hay cận trình, đối thủ cũng có thể nghịch chuyển, ví dụ như Đường Vũ Lân vừa xông tới, trực tiếp bị nghịch chuyển chạy ra khỏi quầng sáng.
Quầng sáng này cũng có thể gọi là quầng sáng bài xích, bài xích tất cả các sinh vật tiến vào trong đó.
Hồn Kỹ như vậy Đường Vũ Lân cũng lần đầu tiên nhìn thấy, trong nội tâm giật mình, cũng có chút tò mò. Học viện quái vật đúng là không hổ thẹn với kỳ danh!
Tô Mộc mỉm cười nhìn Đường Vũ Lân, hướng hắn làm ra thủ thế mời.
Đường Vũ Lân tay phải vung lên, một đạo quang mang bắn ra, đó là Linh đoán Trầm Ngân chuỳ.
Mang theo tiếng rít, Trầm Ngân chuỳ hung hăng đánh tới Tô Mộc. Nhưng là cũng như lúc trước, Trầm Ngân chuỳ vừa tiến vào quầng sáng xanh sẫm kia thì lập tức bị phản quỹ bay về, đến thẳng chỗ Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân đưa tay bắt lấy, nhịn không được cảm thán: "Hay cho một cái quầng sáng nghịch chuyển. Thêm kiến thức."
Cái đuôi thứ hai của Tô Mộc khẽ run lên, lại là quầng sáng hồn lực tróc bong bay ra, bao phủ trên người Đường Vũ Lân, tiếp tục bòn rút hồn lực của hắn.
Lần này Đường Vũ Lân không động, chỉ dùng Hoàng Kim Long Thể phong bế bản thân, tận khả năng giảm bớt tốc độ xói mòn hồn lực.
Nhìn quầng sáng xanh sẫm kia, đầu của hắn nhanh chóng suy nghĩ. Quầng sáng nghịch chuyển quả thực là một hồn kỹ khó giải, có thể nghịch chuyển bất cứ cái gì. Như vậy, muốn phá hắn mình cần phương pháp gì?
Thứ nhất, tiêu hao hết hồn lực của hắn, không có cách nào phóng thích hồn kỹ, tự nhiên chiến thắng hắn.
Thứ hai, cường hành phá tan. Hồn kỹ này của hắn chắc chắn có cực hạn.
Lựa chọn thứ nhất có chút không thực tế, Tô Mộc là ngũ hoàn Hồn Vương, với lực khống chế của hắn, muốn làm hắn hao hết hồn lực không phải là chuyện dễ dàng.
Như vậy cũng chỉ có lựa chọn thứ hai rồi. Đường Vũ Lân nhắm hai mắt lại, trong ánh mắt hào quang lập loè. Sau một khắc, hắn một lần nữa xông tới chỗ Tô Mộc.
Ngay trước khi tiến vào phạm vi quầng sáng nghịch chuyển, Đường Vũ Lân chân trái mãnh liệt đập mạnh trên mặt đất, từng đạo Kim Long hư ảo dưới chân hắn thoát ra, nhưng không trực tiếp tiến vào bên trong quầng sáng. Chúng thôi động thân thể hắn, tựa như đạn pháo, xâm nhập vào bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.