Chương 734: Nghiền ép song thú
Đường Gia Tam Thiểu
29/09/2023
Sau khi nhìn thấy biến hoá của Đường Vũ Lân, đặc biệt là khi nghe được tiếng Long ngâm kia, Xích Hỏa Hầu Vương liền quay đầu bỏ chạy. Nó hoá thành một quang ảnh màu đỏ vàng, trong nháy mắt đã bay xa hàng nghìn mét.
Bên kia tốc độ của Thúy Ma Điểu còn nhanh hơn nó. Từ khi tộc quần bị diệt, những con Thúy Ma Điểu còn lại này giỏi bảo vệ mình hơn. Thấy đối thủ đột ngột trở nên cường đại như vậy, lúc này không chạy thì còn đợi đến lúc nào?
Muốn chạy?
Đường Vũ Lân hận thấu đôi hồn thú này, ngay vừa rồi, suýt chút nữa hắn đã mất đi người mình yêu nhất!
Tay phải vung lên về hướng Thúy Ma Điểu, không khí đột nhiên ngừng lại, năng lượng kinh khủng dâng lên cuồn cuộn. Tốc độ nhanh như chớp của Thúy Ma Điểu đột ngột dừng lại, giống như là chui vào một mảng cao su, giãy giụa đi về phía trước, tốc độ chậm hơn trước không biết bao nhiêu lần.
Đường Vũ Lân vỗ đôi cánh rồng bảy màu sau lưng, ngay sau đó, hắn đã đến trước mặt Thúy Ma Điểu, Thất Thải Long trảo đánh ra, trực tiếp chụp thẳng vào thân thể Thúy Ma Điểu.
Con Thúy Ma Điểu này cũng được, ánh sáng xanh lục bắn ra trên người, tạo thành một quang hoàn màu xanh biếc. Thất Thải Long trảo đánh vào trên quang hoàn, lập tức phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc. Quang hoàn màu xanh biếc vỡ tan, và Thất Thải Long trảo của Đường Vũ Lân bị bắn lên.
Phải biết rằng, trong trạng thái Thần Long Biến, tu vi của Đường Vũ Lân ít nhất tăng lên ba cấp độ, nói cách khác, hiện tại hắn có thực lực tương đương với cường giả Hồn Đấu La. Hơn nữa huyết mạch chi lực vô cùng cường thịnh, mạnh hơn rất nhiều lần so với một mình huyết mạch Kim Long Vương.
Con Thúy Ma Điểu này quả nhiên không giống bình thường, lại có thể ngăn được một kích của hắn.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, trong lòng Thất Thải Long trảo dâng lên một vòng xoáy bảy màu.
Trong khoảnh khắc khi vòng xoáy bảy màu xuất hiện, hào quang màu xanh biếc trên người Thúy Ma Điểu lập tức mờ đi rất nhiều, nó rên lên một tiếng, trực tiếp bị hút về phía Long trảo của Đường Vũ Lân.
Nguyên tố tróc bong!
Không hề nghi ngờ đây là năng lực của Cổ Nguyệt. Thúy Ma Điểu là hồn thú thuộc tính Phong, chính là do gió hỗ trợ nên nó mới đạt được tốc độ khủng bố như vậy.
Hồn thú có tốc độ cao bình thường chỉ có hai loại thuộc tính, thuộc tính không gian hoặc thuộc tính Phong. Thuộc tính không gian có khả năng bộc phát tăng tốc, thiên biến vạn hoá. Mà hồn thú thuộc tính Phong kém hơn ở một số phương diện, nhưng tốc độ của bọn nó tuyến tính và kéo dài hơn, am hiểu biến hoá khi phi hành.
Nhưng dù là Phong hay không gian, khi đối mặt với nguyên tố tróc bong, bọn nó không chỉ bị tách khỏi không gian xung quanh mà dưới trạng thái Thần Long Biến, năng lượng trong nguyên tố cũng bị tách ra.
Không còn nguyên tố Phong gia trì, thực lực của Thúy Ma Điểu giảm xuống nhiều.
Nó sắp rơi vào tay Đường Vũ Lân rồi. Nhưng Thúy Ma Điểu đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt đã hoàn toàn biến thành màu đỏ thẫm, sau đó thân thể màu xanh biếc của nó biến thành màu lửa đỏ, phong hỏa song thuộc tính?
Màu đỏ rực duy trì trong chốc lát đã chuyển thành màu xanh lam. Tất cả đều diễn ra trong chớp mắt. Mà Đường Vũ Lân cảm giác được, nguyên tố tróc bong không còn tác dụng với nó.
Phong hỏa song thuộc tính? Sử dụng gió và xoáy lửa trong cơ thể để chống lại nguyên tố tróc bong. Tuy rằng điều này chỉ có thể kéo dài trong một thời gian ngắn, nhưng nó đã mang lại cho Thúy Ma Điểu cơ hội sống sót.
Hai cánh đập toàn lực, tốc độ của Thúy Ma Điểu đột nhiên tăng lên nhiều, cái mỏ dài của nó trở nên mảnh mai hơn, giống như trạng thái nhân kiếm hợp nhất của con người, và đột nhiên bắn về phía trước. Trong nháy mắt tăng tốc đó, nó phát ra một tiếng gầm mạnh vì muốn phá vỡ âm chướng, có thể thấy được lúc này nó cố chấp chạy trốn đến mức nào.
Đây là hồn thú có tốc độ nhanh nhất mà Đường Vũ Lân từng thấy, nhưng vào lúc này, dù thế nào hắn cũng không cho nó chạy trốn.
Có một kẻ địch mạnh ở bên, tốc độ còn vô cùng nhanh, lần này có thể thoát khỏi, vậy lần sau thì sao? Nếu Cổ Nguyệt cách hắn khá xa và bị nó tập kích, chẳng phải hắn sẽ hận chính mình sao?
Cho nên khi Thúy Ma Điểu lại tăng tốc, tay trái Đường Vũ Lân đã đánh vào không trung.
Trong chốc lát không gian sụp đổ, thực vật xung quanh dừng lại, mà trên không trung lập tức xuất hiện một lỗ đen.
Lúc này ở trong trạng thái Thần Long Biến, khả năng khống chế năng lượng của Đường Vũ Lân có thể nói là đỉnh cao. Lỗ đen kia có đường kính một mét, vừa vặn bao phủ Thúy Ma Điểu ở trong đó. Tốc độ phá vỡ âm chướng của nó đột ngột dừng lại dưới lực kéo khủng khϊếp này.
Cũng chính vào lúc dừng lại này, Ám Kim Khủng Trảo tay phải của Đường Vũ Lân đập xuống.
Ám Kim Khủng Trảo được bao phủ bảy màu, bao trùm trong phạm vi kinh khủng 50 mét. Năm đạo quang nhận dài 50 mét màu vàng sẫm và ánh sáng bảy màu từ trên trời giáng xuống, giống như muốn huỷ thiên diệt địa, trực tiếp đánh nó xuống mặt đất.
"Oanh ----" Cơ thể Thúy Ma Điểu lăn xuống đất, lông vũ xanh biếc bay tán loạn trên không trung, nhưng làm Đường Vũ Lân giật mình là, con hồn thú dựa vào tốc độ này lại có cường độ thân thể mạnh như vậy. Dưới Ám Kim Khủng Trảo trong trạng thái Thần Long Biến vậy mà lại không chết, chỉ là bị đánh hôn mê bất tỉnh, để lại một vết thương trên người. Vết thương nhìn thấy được xương nhưng không phải là chí mạng.
Không thèm quan tâm đến nó, tay phải Đường Vũ Lân vung lên, túm Thúy Ma Điểu vào trong tay. Đồng thời hắn rung thân, ngân quang lóe lên, sau đó đã xuất hiện ở cách xa hàng nghìn mét. Sau vài lần như thế, thân ảnh màu đỏ thẫm đã xuất hiện trước mặt.
"Đi xuống!" Quát lạnh một tiếng, tay trái Đường Vũ Lân vung ra như thiểm điện, một đạo kim mang trong nháy mắt vọt đi. Xích Hỏa Hầu Vương đang chạy tốc độ cao trên không trung hét lên một tiếng, dường như muốn né tránh. Nhưng vào lúc này, nó chỉ thấy xung quanh người mình có vô số năng lượng ép chặt vào, tất cả xung quanh đều biến thành bảy màu. Trong chớp mắt khi nó dừng lại, đạo kim mang kia đã chính xác đâm tới.
Năng lượng sinh mệnh dày đặc điên cuồng rót vào trong cơ thể Đường Vũ Lân, năng lượng huyết mạch cường thịnh được Hoàng Kim Long Thương tinh luyện đã bổ sung cho tiêu hao của hắn.
Sau đó, Đường Vũ Lân cũng hạ xuống, đôi cánh sau lưng mở ra, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.
Trong thời gian vài lần hô hấp, Xích Hỏa Hầu Vương đã bị Hoàng Kim Long Thương thôn phệ hoàn toàn, chỉ còn lại lớp da.
Hoàng Kim Long Thương vẫn là màu vàng như cũ, nhưng thương mang lại có bảy màu, tốc độ thôn phệ sinh mệnh lực rõ ràng nhanh hơn bình thường rất nhiều.
Giống như Đường Vũ Lân dự đoán, Xích Hỏa Hầu Vương chết đi cũng không có làm tăng tu vi hồn lực của hắn, mà ngưng tụ một hồn hoàn màu đen trên thi thể nó.
Hồn hoàn vạn năm! Đây là hồn thú thực sự!
Thở sâu, ý niệm Đường Vũ Lân khẽ động, hắn cảm thấy sức mạnh đang nhanh chóng rút khỏi cơ thể mình. Sau đó, một thân ảnh từ người hắn tách ra. Hắn vội vàng đưa tay trái ôm vòng eo nhỏ của nàng, chính là Cổ Nguyệt với khuôn mặt tái nhợt.
Giờ khắc này, ngoài khuôn mặt tái nhợt, nàng nhìn qua còn có chút kinh hãi, chớp chớp đôi mắt to như sắp khóc.
Cảm giác suy yếu truyền đến, nhưng làm Đường Vũ Lân kinh ngạc là, lần này không có cảm giác suy yếu muốn hôn mê như những lần thi triển Thần Long Biến lúc trước. Có lẽ là vì hấp thu sinh mệnh lực của Xích Hỏa Hầu Vương vạn năm nên hắn thấy mình có thể chống đỡ được, ít nhất vẫn còn 30% hồn lực.
Khá tốt!
Trong tay còn một con Thúy Ma Điểu chưa giải quyết xong, nếu cứ như vậy hôn mê, một khi Thúy Ma Điểu tỉnh lại thì phiền toái lớn lắm.
Buông tay đang ôm Cổ Nguyệt xuống, tay trái Đường Vũ Lân giơ lên và đập thẳng xuống người Thúy Ma Điểu.
"Ba ba, không được!" Cổ Nguyệt kêu lên khiến Kim Long Trảo của Đường Vũ Lân dừng lại trên đỉnh đầu Thúy Ma Điểu.
"Làm sao vậy?" Nhìn Cổ Nguyệt, vẻ hoảng sợ trong ánh mắt Đường Vũ Lân đã biến mất, thay vào đó là hết sức vui mừng.
Nếu như nói, lúc trước Cổ Nguyệt xuất hiện cứu hắn khi đối mặt với Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo ở Học Viện Sử Lai Khắc, hắn tin rằng nàng truyền tống đến thông qua miếng Ngân Long lân phiến nàng để lại, từ đó suy đoán có 70% khả năng cô gái có tướng mạo Na Nhi này là Cổ Nguyệt thì hiện tại, hắn cơ bản có thể khẳng định 100% người trước mặt chính là Cổ Nguyệt. Nếu không phải là nàng, vậy Thần Long Biến từ đâu mà đến? Còn cách nào tốt hơn để nghiệm chứng thân phận bằng võ hồn dung hợp kỹ chứ?
Cổ Nguyệt tiến lên hai bước, ôm lấy Thúy Ma Điểu từ trong tay Đường Vũ Lân, "Nó rất đáng yêu! Ngươi đừng làm nó bị thương được không?"
Nghe những lời này của Cổ Nguyệt, Đường Vũ Lân lảo đảo một cái.
Đáng yêu? Chính nó suýt chút nữa đã hút tuỷ não của nàng a! Nàng còn nói nó đáng yêu?
Nhưng đến lúc này, Đường Vũ Lân mới có cơ hội nhìn cẩn thận con Thúy Ma Điểu này.
Thúy Ma Điểu thực sự có thể được mô tả là đáng yêu. Cơ thể nó dài không quá một thước, lông vũ màu xanh biếc giống như phỉ thuý, mỏ dài có màu xanh lục pha chút vàng. Nó trông rất trong suốt, thanh mảnh và có hình giọt nước tuyệt hảo, rất đẹp mắt. Đôi mắt nhắm nghiền, mí mắt cũng có màu vàng nhạt. Sau lưng còn có một đường kim văn kéo dài từ đỉnh đầu tới đuôi.
Bên kia tốc độ của Thúy Ma Điểu còn nhanh hơn nó. Từ khi tộc quần bị diệt, những con Thúy Ma Điểu còn lại này giỏi bảo vệ mình hơn. Thấy đối thủ đột ngột trở nên cường đại như vậy, lúc này không chạy thì còn đợi đến lúc nào?
Muốn chạy?
Đường Vũ Lân hận thấu đôi hồn thú này, ngay vừa rồi, suýt chút nữa hắn đã mất đi người mình yêu nhất!
Tay phải vung lên về hướng Thúy Ma Điểu, không khí đột nhiên ngừng lại, năng lượng kinh khủng dâng lên cuồn cuộn. Tốc độ nhanh như chớp của Thúy Ma Điểu đột ngột dừng lại, giống như là chui vào một mảng cao su, giãy giụa đi về phía trước, tốc độ chậm hơn trước không biết bao nhiêu lần.
Đường Vũ Lân vỗ đôi cánh rồng bảy màu sau lưng, ngay sau đó, hắn đã đến trước mặt Thúy Ma Điểu, Thất Thải Long trảo đánh ra, trực tiếp chụp thẳng vào thân thể Thúy Ma Điểu.
Con Thúy Ma Điểu này cũng được, ánh sáng xanh lục bắn ra trên người, tạo thành một quang hoàn màu xanh biếc. Thất Thải Long trảo đánh vào trên quang hoàn, lập tức phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc. Quang hoàn màu xanh biếc vỡ tan, và Thất Thải Long trảo của Đường Vũ Lân bị bắn lên.
Phải biết rằng, trong trạng thái Thần Long Biến, tu vi của Đường Vũ Lân ít nhất tăng lên ba cấp độ, nói cách khác, hiện tại hắn có thực lực tương đương với cường giả Hồn Đấu La. Hơn nữa huyết mạch chi lực vô cùng cường thịnh, mạnh hơn rất nhiều lần so với một mình huyết mạch Kim Long Vương.
Con Thúy Ma Điểu này quả nhiên không giống bình thường, lại có thể ngăn được một kích của hắn.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, trong lòng Thất Thải Long trảo dâng lên một vòng xoáy bảy màu.
Trong khoảnh khắc khi vòng xoáy bảy màu xuất hiện, hào quang màu xanh biếc trên người Thúy Ma Điểu lập tức mờ đi rất nhiều, nó rên lên một tiếng, trực tiếp bị hút về phía Long trảo của Đường Vũ Lân.
Nguyên tố tróc bong!
Không hề nghi ngờ đây là năng lực của Cổ Nguyệt. Thúy Ma Điểu là hồn thú thuộc tính Phong, chính là do gió hỗ trợ nên nó mới đạt được tốc độ khủng bố như vậy.
Hồn thú có tốc độ cao bình thường chỉ có hai loại thuộc tính, thuộc tính không gian hoặc thuộc tính Phong. Thuộc tính không gian có khả năng bộc phát tăng tốc, thiên biến vạn hoá. Mà hồn thú thuộc tính Phong kém hơn ở một số phương diện, nhưng tốc độ của bọn nó tuyến tính và kéo dài hơn, am hiểu biến hoá khi phi hành.
Nhưng dù là Phong hay không gian, khi đối mặt với nguyên tố tróc bong, bọn nó không chỉ bị tách khỏi không gian xung quanh mà dưới trạng thái Thần Long Biến, năng lượng trong nguyên tố cũng bị tách ra.
Không còn nguyên tố Phong gia trì, thực lực của Thúy Ma Điểu giảm xuống nhiều.
Nó sắp rơi vào tay Đường Vũ Lân rồi. Nhưng Thúy Ma Điểu đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt đã hoàn toàn biến thành màu đỏ thẫm, sau đó thân thể màu xanh biếc của nó biến thành màu lửa đỏ, phong hỏa song thuộc tính?
Màu đỏ rực duy trì trong chốc lát đã chuyển thành màu xanh lam. Tất cả đều diễn ra trong chớp mắt. Mà Đường Vũ Lân cảm giác được, nguyên tố tróc bong không còn tác dụng với nó.
Phong hỏa song thuộc tính? Sử dụng gió và xoáy lửa trong cơ thể để chống lại nguyên tố tróc bong. Tuy rằng điều này chỉ có thể kéo dài trong một thời gian ngắn, nhưng nó đã mang lại cho Thúy Ma Điểu cơ hội sống sót.
Hai cánh đập toàn lực, tốc độ của Thúy Ma Điểu đột nhiên tăng lên nhiều, cái mỏ dài của nó trở nên mảnh mai hơn, giống như trạng thái nhân kiếm hợp nhất của con người, và đột nhiên bắn về phía trước. Trong nháy mắt tăng tốc đó, nó phát ra một tiếng gầm mạnh vì muốn phá vỡ âm chướng, có thể thấy được lúc này nó cố chấp chạy trốn đến mức nào.
Đây là hồn thú có tốc độ nhanh nhất mà Đường Vũ Lân từng thấy, nhưng vào lúc này, dù thế nào hắn cũng không cho nó chạy trốn.
Có một kẻ địch mạnh ở bên, tốc độ còn vô cùng nhanh, lần này có thể thoát khỏi, vậy lần sau thì sao? Nếu Cổ Nguyệt cách hắn khá xa và bị nó tập kích, chẳng phải hắn sẽ hận chính mình sao?
Cho nên khi Thúy Ma Điểu lại tăng tốc, tay trái Đường Vũ Lân đã đánh vào không trung.
Trong chốc lát không gian sụp đổ, thực vật xung quanh dừng lại, mà trên không trung lập tức xuất hiện một lỗ đen.
Lúc này ở trong trạng thái Thần Long Biến, khả năng khống chế năng lượng của Đường Vũ Lân có thể nói là đỉnh cao. Lỗ đen kia có đường kính một mét, vừa vặn bao phủ Thúy Ma Điểu ở trong đó. Tốc độ phá vỡ âm chướng của nó đột ngột dừng lại dưới lực kéo khủng khϊếp này.
Cũng chính vào lúc dừng lại này, Ám Kim Khủng Trảo tay phải của Đường Vũ Lân đập xuống.
Ám Kim Khủng Trảo được bao phủ bảy màu, bao trùm trong phạm vi kinh khủng 50 mét. Năm đạo quang nhận dài 50 mét màu vàng sẫm và ánh sáng bảy màu từ trên trời giáng xuống, giống như muốn huỷ thiên diệt địa, trực tiếp đánh nó xuống mặt đất.
"Oanh ----" Cơ thể Thúy Ma Điểu lăn xuống đất, lông vũ xanh biếc bay tán loạn trên không trung, nhưng làm Đường Vũ Lân giật mình là, con hồn thú dựa vào tốc độ này lại có cường độ thân thể mạnh như vậy. Dưới Ám Kim Khủng Trảo trong trạng thái Thần Long Biến vậy mà lại không chết, chỉ là bị đánh hôn mê bất tỉnh, để lại một vết thương trên người. Vết thương nhìn thấy được xương nhưng không phải là chí mạng.
Không thèm quan tâm đến nó, tay phải Đường Vũ Lân vung lên, túm Thúy Ma Điểu vào trong tay. Đồng thời hắn rung thân, ngân quang lóe lên, sau đó đã xuất hiện ở cách xa hàng nghìn mét. Sau vài lần như thế, thân ảnh màu đỏ thẫm đã xuất hiện trước mặt.
"Đi xuống!" Quát lạnh một tiếng, tay trái Đường Vũ Lân vung ra như thiểm điện, một đạo kim mang trong nháy mắt vọt đi. Xích Hỏa Hầu Vương đang chạy tốc độ cao trên không trung hét lên một tiếng, dường như muốn né tránh. Nhưng vào lúc này, nó chỉ thấy xung quanh người mình có vô số năng lượng ép chặt vào, tất cả xung quanh đều biến thành bảy màu. Trong chớp mắt khi nó dừng lại, đạo kim mang kia đã chính xác đâm tới.
Năng lượng sinh mệnh dày đặc điên cuồng rót vào trong cơ thể Đường Vũ Lân, năng lượng huyết mạch cường thịnh được Hoàng Kim Long Thương tinh luyện đã bổ sung cho tiêu hao của hắn.
Sau đó, Đường Vũ Lân cũng hạ xuống, đôi cánh sau lưng mở ra, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.
Trong thời gian vài lần hô hấp, Xích Hỏa Hầu Vương đã bị Hoàng Kim Long Thương thôn phệ hoàn toàn, chỉ còn lại lớp da.
Hoàng Kim Long Thương vẫn là màu vàng như cũ, nhưng thương mang lại có bảy màu, tốc độ thôn phệ sinh mệnh lực rõ ràng nhanh hơn bình thường rất nhiều.
Giống như Đường Vũ Lân dự đoán, Xích Hỏa Hầu Vương chết đi cũng không có làm tăng tu vi hồn lực của hắn, mà ngưng tụ một hồn hoàn màu đen trên thi thể nó.
Hồn hoàn vạn năm! Đây là hồn thú thực sự!
Thở sâu, ý niệm Đường Vũ Lân khẽ động, hắn cảm thấy sức mạnh đang nhanh chóng rút khỏi cơ thể mình. Sau đó, một thân ảnh từ người hắn tách ra. Hắn vội vàng đưa tay trái ôm vòng eo nhỏ của nàng, chính là Cổ Nguyệt với khuôn mặt tái nhợt.
Giờ khắc này, ngoài khuôn mặt tái nhợt, nàng nhìn qua còn có chút kinh hãi, chớp chớp đôi mắt to như sắp khóc.
Cảm giác suy yếu truyền đến, nhưng làm Đường Vũ Lân kinh ngạc là, lần này không có cảm giác suy yếu muốn hôn mê như những lần thi triển Thần Long Biến lúc trước. Có lẽ là vì hấp thu sinh mệnh lực của Xích Hỏa Hầu Vương vạn năm nên hắn thấy mình có thể chống đỡ được, ít nhất vẫn còn 30% hồn lực.
Khá tốt!
Trong tay còn một con Thúy Ma Điểu chưa giải quyết xong, nếu cứ như vậy hôn mê, một khi Thúy Ma Điểu tỉnh lại thì phiền toái lớn lắm.
Buông tay đang ôm Cổ Nguyệt xuống, tay trái Đường Vũ Lân giơ lên và đập thẳng xuống người Thúy Ma Điểu.
"Ba ba, không được!" Cổ Nguyệt kêu lên khiến Kim Long Trảo của Đường Vũ Lân dừng lại trên đỉnh đầu Thúy Ma Điểu.
"Làm sao vậy?" Nhìn Cổ Nguyệt, vẻ hoảng sợ trong ánh mắt Đường Vũ Lân đã biến mất, thay vào đó là hết sức vui mừng.
Nếu như nói, lúc trước Cổ Nguyệt xuất hiện cứu hắn khi đối mặt với Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo ở Học Viện Sử Lai Khắc, hắn tin rằng nàng truyền tống đến thông qua miếng Ngân Long lân phiến nàng để lại, từ đó suy đoán có 70% khả năng cô gái có tướng mạo Na Nhi này là Cổ Nguyệt thì hiện tại, hắn cơ bản có thể khẳng định 100% người trước mặt chính là Cổ Nguyệt. Nếu không phải là nàng, vậy Thần Long Biến từ đâu mà đến? Còn cách nào tốt hơn để nghiệm chứng thân phận bằng võ hồn dung hợp kỹ chứ?
Cổ Nguyệt tiến lên hai bước, ôm lấy Thúy Ma Điểu từ trong tay Đường Vũ Lân, "Nó rất đáng yêu! Ngươi đừng làm nó bị thương được không?"
Nghe những lời này của Cổ Nguyệt, Đường Vũ Lân lảo đảo một cái.
Đáng yêu? Chính nó suýt chút nữa đã hút tuỷ não của nàng a! Nàng còn nói nó đáng yêu?
Nhưng đến lúc này, Đường Vũ Lân mới có cơ hội nhìn cẩn thận con Thúy Ma Điểu này.
Thúy Ma Điểu thực sự có thể được mô tả là đáng yêu. Cơ thể nó dài không quá một thước, lông vũ màu xanh biếc giống như phỉ thuý, mỏ dài có màu xanh lục pha chút vàng. Nó trông rất trong suốt, thanh mảnh và có hình giọt nước tuyệt hảo, rất đẹp mắt. Đôi mắt nhắm nghiền, mí mắt cũng có màu vàng nhạt. Sau lưng còn có một đường kim văn kéo dài từ đỉnh đầu tới đuôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.