Đấu La Đại Lục 3

Chương 510: Phúc lợi của Đấu Hồn Đường

Đường Gia Tam Thiểu

26/10/2018

Vừa vào phòng tu luyện cho Thực Vật Hệ Hồn Sư, Đường Vũ Lân liền kinh ngạc đến ngây người.

Đây là một căn phòng sao? Không! Sau khi đẩy cánh cửa phòng kia ra, hắn liền phát hiện mình đi vào bên trong một cánh rừng vô cùng rộng lớn, một cánh rừng cực kỳ rậm rạp.

Bên trong rừng rậm không có đường, chỉ có đại thụ che trời và vô số thảm thực vật xanh tươi mơn mởn, hơi thở sự sống nồng đậm, phảng phất như thể chỉ cần hô hấp thôi cũng có thể khiến cho sức sống của người ta tăng lên. Tiếng chim hót lanh lảnh rơi vào trong tai, hết thảy đều chân thực vô cùng.

Trong lòng Đường Vũ Lân khẽ động, hắn đột nhiên cảm giác được nơi này và nơi nào khác giống nhau! Còn không phải là như Thăng Linh Đài của Truyền Linh Tháp sao! Thăng Linh Đài là mô phỏng theo Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nơi này lẽ nào cũng là như vậy?

Điểm khác biệt với Thăng Linh Đài chính là, hơi thở sự sống nơi này còn nồng đậm hơn nhiều lắm, thảm thực vật cũng càng thêm tươi tốt.

Phòng tu luyện chuyên dụng của Sử Lai Khắc học viện tuy rằng cũng tốt, nhưng luận về mức độ đậm đặc của hơi thở sự sống, nhiều nhất cũng chỉ bằng 1/3 nơi này. Nếu như có thể tiếp tục ở đây tu luyện, tuyệt đối có thể thu được hiệu quả gấp bội.

Không dám sơ suất, Đường Vũ Lân lập tức khoanh chân ngồi xuống, để cho mình tiến vào trạng thái minh tưởng. Cơ hội tốt như vậy, hắn tuyệt đối không muốn buông tha.

Nhắm mắt, ngưng thần. Hắn cảm giác được hơi thở sự sống của các sinh linh xung quanh. Rất nhanh, chính hắn đã dung nhập vào bên trong hơi thở sự sống nơi này, tiến vào trạng thái minh tưởng.

Thời gian bên trong minh tưởng đều trôi qua rất nhanh, đột nhiên, trong cõi u minh tựa hồ có một chút rung động, Đường Vũ Lân theo bản năng mở hai mắt ra. Hắn kinh ngạc phát hiện ra, chính mình lại không còn tu luyện bên trong vùng rừng rậm rộng lớn lúc trước, mà lại là địa phương để tiến vào thế giới của không gian Đấu Hồn Đường lúc trước. Mà cánh cửa ánh sáng dẫn mình đi đến đây cũng đã mở ra ở trước mặt.

Điều này mang ý nghĩa là đã hết giờ?

Đường Vũ Lân nhất thời hiểu ra. Lúc này hắn chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, hồn lực trong cơ thể có một sự tăng trưởng rõ ràng, so với khu vực tu luyện chuyên dụng của học viện chí ít nhiều hơn gấp đôi. Hơn nữa, khí tức huyết mạch của mình tựa hồ như cũng càng thêm thuần túy hơn mấy phần, huyết mạch lực trở nên càng thêm vững chãi. Đây là hiệu quả được kích phát sau khi được hơi thở sự sống gột rửa?

Thật là một địa phương tốt! Đường Vũ Lân âm thầm than thở trong lòng. Đường Môn không hổ là tông môn đã tồn tại 20 ngàn năm, gốc gác thâm hậu, tuyệt đối không kém hơn Truyền Linh Tháp.

Bước vào cánh cửa ánh sáng, cảnh vật trước mắt Đường Vũ Lân biến hóa. Sau khi lại chịu đựng cảm giác choáng váng một lần nữa, hắn quay trở về cánh cửa đồng lúc ban đầu.

Quách Tiêu Nhứ đã ở nơi đó chờ hắn, nhìn hắn đi ra, mặt lộ ra một vẻ mỉm cười.

"Cảm giác thế nào?" Quách Tiêu Nhứ hỏi.



Đường Vũ Lân thở dài nói: "Quá tuyệt! Tu luyện ở nơi này có cảm giác tốt vô cùng. Nếu như có thể tiếp tục tu luyện ở trong phòng chuyên dụng cho Thực Vật Hệ Hồn Sư này, ta gần như có thể khẳng định, trong vòng một năm có thể đạt đến hồn lực cấp 40."

Quách Tiêu Nhứ khẽ mỉm cười, nói: "Kỳ thực, để ngươi ở đây tu luyện, nếu như lựa chọn tu luyện hồn lực sẽ có chút lãng phí."

"Lãng phí? Tại sao?" Đường Vũ Lân tò mò hỏi.

"Ngươi theo ta đi ra sẽ biết thôi." Quách Tiêu Nhứ dẫn theo Đường Vũ Lân đi ra ngoài.

Khi hai người rời khỏi Đường Môn lần này, sắc trời bên ngoài còn tối.

"Trời còn chưa sáng sao? Vậy ta hẳn là tu luyện không tới 12 tiếng đi?" Đường Vũ Lân hỏi.

Quách Tiêu Nhứ mỉm cười lắc đầu, "Ở trong không gian Đấu Hồn Đường, ngươi xác thực đã tu luyện 12 tiếng. Thế nhưng, ở trong thế giới bên ngoài, chỉ mới 01 giờ trôi qua."

Đường Vũ Lân ngẩn ngơ, có chút không hiểu được ý tứ của Quách Tiêu Nhứ.

"Không gian Đấu Hồn Đường, không chỉ là không gian, mà cũng là thời gian. Ở nơi đó, tốc độ thời gian trôi qua sẽ chậm lại, khiến cho một ít biến hóa phát sinh. Thời gian khoảng chừng chênh lệch 12 lần. Nói cách khác, ngươi ở bên trong tu luyện 12 tiếng, trên thực tế thế giới bên ngoài chỉ trôi qua 01 giờ. Nếu như ngươi lợi dụng 12 tiếng này để tu luyện chiến kỹ thì sao? Luyện tập đoán tạo thì sao? Chẳng phải là có thể làm được càng nhiều chuyện hơn? Vì lẽ đó, lần sau đến đây, không nên thuần túy tu luyện hồn lực, vậy sẽ có chút làm lỡ thời gian."

Đường Vũ Lân vừa nghe ông ta nói, đã trợn to hai mắt. Chuyện này đến tột cùng là thế nào?

Tốc độ thời gian trôi qua sẽ biến hóa? Một giờ sẽ tương đương với 12 giờ?

Chuyện này quả thật là không cách nào tưởng tượng nổi!

Trong lòng Đường Vũ Lân lúc này đã tràn ngập chấn động. Giống như Quách Tiêu Nhứ nói, nếu như mình dồn thời gian tu luyện những thứ về phương diện kỹ năng, sẽ có thể làm được nhiều chuyện hơn.

Nhịp tim của hắn như đập rộn rã hơn, "Đường chủ, đây chẳng phải là nói, nếu như vẫn ở nơi đó tu luyện, tu luyện một năm chẳng khác nào ở bên ngoài tu luyện 12 năm?"

Quách Tiêu Nhứ cười ha ha, lắc đầu một cái, nói: "Không thể tính toán như vậy. Bởi vì tính đặc thù của không gian kia, nếu như thời gian tiến vào mỗi lần quá dài, sẽ bị thời gian và không gian nơi đó đồng hóa. Biến hóa của sức sống cơ thể quá mức kịch liệt, sẽ không cách nào xoay chuyển được. Một khi nhịp sinh học của ngươi ăn khớp với đặc tính của thế giới kia, như vậy, sau khi ngươi trở ra, tốc độ ngươi già đi sẽ tăng cường gấp 12 lần. Bởi vậy, trải qua sự tính toán của chúng ta. Thời gian dài nhất mỗi một người có thể tiến vào là 12 giờ. Sau đó phải đợi ít nhất một tuần sau mới có thể đi vào một lần nữa. Như vậy, nhịp sinh học của cơ thể ngươi vẫn sẽ thích ứng với thế giới này, sẽ không bị ảnh hưởng."



Đường Vũ Lân thở dài một hơi, "Hóa ra là như vậy! Thảo nào, nếu có thể ở nơi đó thời gian dài, thực sự là quá mức nghịch thiên rồi!"

Quách Tiêu Nhứ mỉm cười nói: "Ở độ tuổi của các ngươi hiện tại, những thứ cần học quá nhiều, khó tránh khỏi quỹ thời gian có chút eo hẹp. Mà phúc lợi này của Đấu Hồn Đường chúng ta, sẽ có thể giúp ngươi có thêm được 11 tiếng tu luyện mỗi tuần, hơn nữa điều kiện tu luyện của chúng ta nơi này tốt vô cùng, có thể nói là một trong những nơi tu luyện ưu tú nhất toàn bộ đại lục. Khắp mọi mặt đều là như vậy. Vì lẽ đó, một tuần một lần, ngươi hãy tự sắp xếp thời gian đến đây."

"Phúc lợi này quả thực là quá tuyệt!" Đường Vũ Lân xuýt xoa từ nội tâm, "Thật không nghĩ tới, Đường Môn chúng ta lại có thể chưởng khống đối với thời gian và không gian cường đại đến thế!"

Quách Tiêu Nhứ nói: "Nhưng những thứ này đều là ngoại lực, muốn trở nên mạnh mẽ, tốt nhất vẫn là dựa vào chính mình. Con đường tu luyện hiện tại của ngươi đi rất tốt, nhưng biến hóa phát triển huyết mạch của ngươi, ở trong lịch sử của Hồn Sư trên đại lục, đều không có ghi chép. Trong quá trình tu luyện ngươi phải cẩn thận nhiều hơn, có vấn đề gì không hiểu có thể đến hỏi ta."

"Vâng, đa tạ Đường chủ!" Đường Vũ Lân nói đầy cung kính.

"Đi thôi! Tuần sau trở lại. Chuyện liên quan tới việc ngươi trở thành đấu sĩ của Đấu Hồn Đường, phải chú ý bảo mật. Nhiệm vụ của ngươi không cần phải vội hoàn thành, chờ tới khi năm học thứ hai của ngươi kết thúc, tới thời gian nghỉ hè lại nói sau đi! "

"Vâng!"

Mỗi tuần có được thêm 11 tiếng đồng hồ tu luyện, còn có sân bãi tu luyện tốt nhất, tim của Đường Vũ Lân đã nóng rực lên.

Đúng đấy! Hắn hiện tại thật sự có cảm giác thời gian của mình không đủ dùng, đặc biệt là sau khi quyết định tham gia khóa học Điều Khiển Cơ Giáp, thì lại càng là như vậy.

Điều khiển Cơ Giáp cũng có rất nhiều kỹ xảo, cần có thời gian dài luyện tập mới được. Đường Vũ Lân trước đó còn đang xoắn xuýt, sau này mỗi tuần phải dành thời gian bao lâu để luyện tập sử dụng Cơ Giáp. Ngoại trừ học thực hành sử dụng Cơ Giáp hàng tuần, còn phải dành thời gian luyện tập ngoài giờ học nữa đấy!

Nhưng hắn còn phải luyện tập thực chiến, đoán tạo, và cả tu luyện hồn lực nữa. Mỗi một thứ đều cần thời gian! Phân chia thời gian như thế nào cho hợp lý đối với hắn thực sự là một vấn đề nan giải.

Mà hiện tại, có thêm 11 tiếng này, vấn đề này liền được giải quyết dễ dàng hơn nhiều. Luyện tập sử dụng Cơ Giáp, đoán tạo, huấn luyện thực chiến, cũng có thể làm trong không gian riêng của Đấu Hồn Đường.

Hắn hiện tại vẫn còn nhớ rõ ràng cảm giác lúc trước khi thí luyện tại Anh Hùng Điện, thực sự là một áp lực khủng bố! Hơn nữa còn có thể giao thủ với các cường giả nổi danh trong lịch sử của Đường Môn, cảm thụ sự chênh lệch giữa mình và bọn họ. Chuyện này quả thật là quá mỹ diệu!

Đường Vũ Lân cứ như vậy, sống trong một bầu không khí học tập đầy đa dạng phong phú, nhưng cũng rất khẩn trưởng. Mỗi một thành viên của lớp năm nhất cũng đều rất nỗ lực.

Vũ Trường Không là lần đầu tiên làm lão sư ở Sử Lai Khắc học viện, nhưng Thẩm Dập thì đây không phải là lớp đầu tiên mà nàng dẫn dắt. Nàng phát hiện, so với những lớp trước đó mà mình đã dạy, bọn học sinh của lớp năm nhất khóa này quả thực là quá nỗ lực. Căn bản cũng không cần đốc thúc, hầu như mỗi ngày đều có thể cảm nhận được sự tiến bộ của mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu La Đại Lục 3

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook