Chương 444: Thiên Định Tinh Không Hồn Sư học viện
Đường Gia Tam Thiểu
14/07/2018
Chính vào lúc này, cửa lớn của Thiên Định Tinh
Không Hồn Sư học viện mở rộng, bên trong có mấy người đi ra, nhìn qua
đều từ 40 tuổi trở lên. Một người cầm đầu thân hình cao lớn khôi ngô,
tóc ngắn có chút hoa râm từng chiếc dựng đứng, có vẻ cực kỳ tinh anh.
Đường Vũ Lân căn bản không hề thu lại Huyết Thống Hồn Hoàn, hắn vừa ra, tự nhiên cũng nhìn thấy. Trong mắt ánh sáng kinh ngạc chợt lóe lên, tiến lên vài bước, ngừng lại.
"Sử Lai Khắc học viện? Các ngươi là đệ tử Ngoại viện hay là Nội viện?" Người trung niên kia hỏi.
Đường Vũ Lân nói: "Ngoại viện năm nhất, lớp trưởng, Đường Vũ Lân." Khiêu chiến chính thức, so với quấy rối ở Truyền Linh Tháp, hoàn toàn không giống nhau.
"Lớp trưởng?" Sự kinh ngạc của người trung niên này so với lúc trước nhìn thấy Huyết Thống Hồn Hoàn trên người hắn còn cường liệt hơn một ít.
"Thu hồi tấm băng rôn của các ngươi đi, mời đến đây." Nói xong, người trung niên nhường đường ra.
Đường Vũ Lân vung tay lên, Tạ Giải cùng Từ Lạp Trí lập tức đem băng rôn thu lại, đây là tấm bùa vào cửa, vào cửa là được rồi! Cũng không thể đánh ở ngoài cửa được, tới cửa khiêu chiến cũng phải lưu lại chút mặt mũi cho người ta.
"Đều đi học đi, đừng tiếp tục vây quanh nơi này nữa." Người trung niên kia vung tay lên, hắn ở trong học viện hiển nhiên là rất có uy vọng. Các học viên của Thiên Định Tinh Không Hồn Sư học viện nhất thời tản ra như chim bay, từng người hướng về bên trong học viện đi vào.
Đường Vũ Lân sáu người cũng theo họ đi vào trong học viện. Tòa học viện này không hổ là có lịch sử lâu đời, không chỉ chiếm diện tích rất lớn, hơn nữa cảnh vật bên trong được bài trí trang nhã, hai bên đường lớn có thật nhiều bức điêu khắc.
Trung niên nhân nói: "Ta là chủ nhiệm Giáo Đạo Xử của Thiên Định Hồn Sư học viện, Lý Chí Long. Học viện chúng ta có lịch sử lâu đời, có thể xem là Cao Cấp Hồn Sư học viện của Thiên Định Thành, lấy giáo dục Phi Hành Hồn Sư cùng Hồn Đạo Sư, Cơ Giáp Sư làm chủ. Cũng có nghiên cứu sinh học viện chuyên môn bồi dưỡng thành Đấu Khải Sư. Các ngươi hôm nay tới đây, là đại biểu cho Sử Lai Khắc học viện?"
Thời điểm nghe hắn nói ra mấy chữ “Sử Lai Khắc học viện”, Đường Vũ Lân đột nhiên trong lòng hơi động, ăn ngay nói thật trả lời: "Chúng ta cũng không phải đại biểu học viện mà đến. Nói thật, Lý chủ nhiệm, chúng ta đại biểu cho chính mình. Lần này là một lần rèn luyện của học viện; yêu cầu chúng ta ở các thành phố lớn tìm kiếm các đối thủ có thực lực vượt quá chúng ta tiến hành giao chiến. Đồng thời cũng thu toàn bộ vật dụng tùy thân, cùng các thứ có thể chứng minh thân phận của mình. Chúng ta cũng là hết cách rồi, mới đi tới nơi này, làm ra hạ sách này, rất mong ngài thứ lỗi. Nhưng lựa chọn Thiên Định Hồn Sư học viện, là bởi vì chúng ta biết, nơi này là hàng đầu Thiên Định Thành, thậm chí còn là học viện tốt nhất của toàn bộ khu vực Tây Bắc."
Ánh mắt mấy người Cổ Nguyệt, Diệp Tinh Lan nhìn Đường Vũ Lân đều hiện ra vẻ quái dị. Hắn lúc nào hắn trở nên thật thà như thế? Đổi tính?
Nhưng điều khiến bọn họ kinh ngạc hơn còn ở phía sau, nghe xong Đường Vũ Lân nói, vị Lý Chí Long chủ nhiệm kia cười ha ha, "Quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ cọp, không hổ là tiểu quái vật được Sử Lai Khắc học viện chúng ta bồi dưỡng ra. Các ngươi không trực tiếp đánh tới cửa, đã là để lại mặt mũi cho chúng ta rồi. Ta còn nhớ, có một lần nọ ở lứa của ta, có một vị học trưởng, cũng vì thực hiện nhiệm vụ của học viện, một thân một mình đánh tới nơi đóng quân của quân đội, náo động đến long trời lở đất."
Sử Lai Khắc học viện CHÚNG TA? Nghe được mấy chữ này, mọi người đều sững sờ.
Đường Vũ Lân cũng là một mặt kinh ngạc hỏi: "Ngài trước đây cũng đã từng học tại Sử Lai Khắc học viện?"
Lý Chí Long cười nói: "Đúng vậy! Ta đại khái lớn hơn các ngươi 15 khóa đi. Đáng tiếc, chỉ miễn cưỡng tốt nghiệp từ Ngoại viện." Hắn mặc dù nói là miễn cưỡng, nhưng trên mặt đâu có chút miễn cưỡng nào, nhiều hơn chính là sự kiêu ngạo. Có thể từ Sử Lai Khắc học viện tốt nghiệp, đây là sự tình đắc ý nhất cuộc đời hắn.
Đường Vũ Lân cũng nở nụ cười, "Vậy chúng ta nên gọi ngài một tiếng học trưởng. Xin chào học trưởng. Lần này đúng thật là không tiện, nếu như đã không tiện, vậy chúng ta đành đi vậy, suy nghĩ thêm biện pháp khác để hoàn thành cuộc thi cuối kỳ."
Lý Chí Long khoát tay áo một cái, nói: "Đi cái gì mà đi! Đến cũng đã đến rồi. Hơn nữa các ngươi ở cửa học viện cũng mất một khoảng thời gian, nếu là không có một chút kết quả, ta cũng không có cách nào hướng về bọn học sinh bàn giao. Đối thủ ta sẽ tìm cho các ngươi, cứ dựa theo các ngươi nói, đoàn đội mạnh nhất từ 20 tuổi trở xuống. Ta cũng hi vọng nhìn xem chênh lệch giữa học viên của ta và các ngươi lớn đến mức nào. Lại nói, thật nhiều năm không quay lại Sử Lai Khắc, thực sự là hoài niệm Linh Băng Quảng Trường! Năm đó thời điểm còn ở học viện, hy vọng to lớn nhất chính là có một ngày có thể ở bên Hải Thần Hồ học tập, tiến vào Nội viện. Đáng tiếc, cuối cùng cũng không thể làm được."
Trong mắt hắn tràn đầy vẻ buồn bả, tựa hồ là tràn ngập hồi ức, Đường Vũ Lân cũng là vẻ mặt tươi cười. Hắn sở dĩ ăn ngay nói thật, là bởi vì nghe lời đoán ý.
Thời điểm lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lý Chí Long, vị chủ nhiệm này tuy rằng có vẻ vô cùng uy nghiêm, nhưng từ trong ánh mắt của hắn lại rõ ràng mang theo vài phần thân cận. Hơn nữa sau đó lúc đối thoại, từ sự biến hóa trong ánh mắt khi nhấc lên Sử Lai Khắc của hắn, Đường Vũ Lân cũng đã đoán ra được một chút.
Vì lẽ đó hắn mới chọn ăn ngay nói thật, quả nhiên, đánh động vị chủ nhiệm này.
Chủ Giáo Học Lâu của Thiên Tinh Không Hồn Sư học viện phi thường đồ sộ, cao tới gần 100 mét, từ bên ngoài không nhìn ra được là bao nhiêu tầng, là tòa kiến trúc thật to lớn. Khí thế có vẻ rộng rãi, so với Chủ Giáo Học Lâu của Sử Lai Khắc học viện cũng không kém là bao nhiêu, chỉ là diện tích nhỏ hơn rất nhiều mà thôi.
Lý Chí Long trước tiên đem bọn họ mang tới một gian phòng nghỉ ngơi, sau đó hỏi: "Chỉ là luận bàn phương diện năng lực Hồn Sư đúng không, các ngươi sử dụng Cơ Giáp sao?"
Đường Vũ Lân vội vàng lắc đầu, nói: "Không, ngài xem chúng ta như vậy, học viện có thể để chúng ta mang Cơ Giáp ra ngoài được hay sao?"
"Được, các ngươi trước tiên nghỉ ngơi một chút, uống nước đi, ta đi sắp xếp. Sau đó lại nói."
"Ngươi lúc nào trở nên thành thực như thế?" Lý Chí Long mới vừa đi, Tạ Giải liền không nhịn được tò mò hỏi.
Cổ Nguyệt ở bên cạnh nói: "Hắn nhất định là nhìn ra một chút đầu mối việc vị Lý chủ nhiệm này có quan hệ cùng học viện chúng ta; cho nên mới nói thật. Có đúng hay không?" Nàng lúc mới đầu còn không hiểu được, nhưng sau đó nghe bọn họ trao đổi dần dần ngửi là được có mùi vị gì rồi.
Đường Vũ Lân cười không nói, chỉ là giơ tay chỉ chỉ vào đầu của mình…
Ta đẹp trai và thông minh lắm đó nha!
"Xì…." Diệp Tinh Lan xem thường xì một tiếng.
Đường Vũ Lân nói: "Mọi người trước tiên chuẩn bị đi, ta phỏng chừng một lát nữa giao lưu sẽ không ung dung. Tuy rằng Lý chủ nhiệm là học trưởng của chúng ta, chống lưng giúp chúng ta cuộc thi cuối kỳ, nhưng hắn hiện tại lại đại biểu Thiên Định Tinh Không Hồn Sư học viện, nhất định sẽ chọn ra học sinh tốt nhất để cùng chúng ta thi đấu. Hồn Sư bọn họ nơi này đều am hiểu phi hành, sẽ khá là phiền toái. Tất cả dựa theo kế hoạch chúng ta đã thương lượng kỹ càng mà tiến hành."
Mọi người dồn dập gật đầu. Đường Vũ Lân nhắm mắt dưỡng thần.
Thời gian không lâu, Lý Chí Long một lần nữa trở về.
"Các ngươi cần điều chỉnh trạng thái một chút sao?" Hắn vừa vào cửa liền hỏi.
Đường Vũ Lân đứng lên nói: "Học trưởng, không cần. Chúng ta sau đó còn phải đi tòa thành tiếp theo, phải tranh thủ nhanh chóng một chút hoàn thành cuộc thi cuối kỳ."
Lý Chí Long cười nói: "Thân là lớp trưởng, lẽ nào ngươi còn sợ bị đào thải ra khỏi cục hay sao?"
Đường Vũ Lân lắc đầu một cái, nói: "Cái kia ngược lại không sợ, nhưng ta hy vọng có thể thu được nhiều điểm hơn một chút, sau đó phân cho các bạn học. Ta hi vọng mỗi một học sinh của lớp chúng ta đều có thể cuối cùng được lưu lại."
Lý Chí Long hơi thay đổi sắc mặt, nói: "Được! Ngươi là một tên lớp trưởng hợp lệ. Đã như vậy, các ngươi đi theo ta."
Khiến mấy người Đường Vũ Lân kinh ngạc chính là, bên trong học viện to lớn như vậy cũng không có thang máy, hoàn toàn là sử dụng thang bộ hình xoắn ốc. Lý Chí Long giải thích đây là vì muốn mỗi giờ mỗi khắc rèn luyện tố chất thân thể của bọn học sinh.
Dọc theo cầu thang đi thẳng đến tầng cao nhất, ở độ cao vượt 30 mét, là một kiến trúc khung đỉnh to lớn. Xuyên qua một cái hành lang, đi vào một căn phòng khách.
Phòng khách rất lớn, càng khiến người ta kinh ngạc hơn chính là, đây là một căn phòng lộ thiên, không có khung đỉnh, trực diện bầu trời.
"Đây là Quan Tinh Đài của học viện, cũng là sân huấn luyện thực chiến trọng yếu nhất, đường kính đạt đến 300 mét. Bởi vì học viện chúng ta lấy Phi Hành Hệ Hồn Sư làm chủ, vì lẽ đó Quan Tinh Đài nơi này không có hạn chế độ cao."
Đường Vũ Lân nói: "Thực sự là khí thế rộng rãi, buổi tối có thể ở đây ngắm nhìn bầu trời, nhất định là cực kỳ đẹp."
Đường Vũ Lân căn bản không hề thu lại Huyết Thống Hồn Hoàn, hắn vừa ra, tự nhiên cũng nhìn thấy. Trong mắt ánh sáng kinh ngạc chợt lóe lên, tiến lên vài bước, ngừng lại.
"Sử Lai Khắc học viện? Các ngươi là đệ tử Ngoại viện hay là Nội viện?" Người trung niên kia hỏi.
Đường Vũ Lân nói: "Ngoại viện năm nhất, lớp trưởng, Đường Vũ Lân." Khiêu chiến chính thức, so với quấy rối ở Truyền Linh Tháp, hoàn toàn không giống nhau.
"Lớp trưởng?" Sự kinh ngạc của người trung niên này so với lúc trước nhìn thấy Huyết Thống Hồn Hoàn trên người hắn còn cường liệt hơn một ít.
"Thu hồi tấm băng rôn của các ngươi đi, mời đến đây." Nói xong, người trung niên nhường đường ra.
Đường Vũ Lân vung tay lên, Tạ Giải cùng Từ Lạp Trí lập tức đem băng rôn thu lại, đây là tấm bùa vào cửa, vào cửa là được rồi! Cũng không thể đánh ở ngoài cửa được, tới cửa khiêu chiến cũng phải lưu lại chút mặt mũi cho người ta.
"Đều đi học đi, đừng tiếp tục vây quanh nơi này nữa." Người trung niên kia vung tay lên, hắn ở trong học viện hiển nhiên là rất có uy vọng. Các học viên của Thiên Định Tinh Không Hồn Sư học viện nhất thời tản ra như chim bay, từng người hướng về bên trong học viện đi vào.
Đường Vũ Lân sáu người cũng theo họ đi vào trong học viện. Tòa học viện này không hổ là có lịch sử lâu đời, không chỉ chiếm diện tích rất lớn, hơn nữa cảnh vật bên trong được bài trí trang nhã, hai bên đường lớn có thật nhiều bức điêu khắc.
Trung niên nhân nói: "Ta là chủ nhiệm Giáo Đạo Xử của Thiên Định Hồn Sư học viện, Lý Chí Long. Học viện chúng ta có lịch sử lâu đời, có thể xem là Cao Cấp Hồn Sư học viện của Thiên Định Thành, lấy giáo dục Phi Hành Hồn Sư cùng Hồn Đạo Sư, Cơ Giáp Sư làm chủ. Cũng có nghiên cứu sinh học viện chuyên môn bồi dưỡng thành Đấu Khải Sư. Các ngươi hôm nay tới đây, là đại biểu cho Sử Lai Khắc học viện?"
Thời điểm nghe hắn nói ra mấy chữ “Sử Lai Khắc học viện”, Đường Vũ Lân đột nhiên trong lòng hơi động, ăn ngay nói thật trả lời: "Chúng ta cũng không phải đại biểu học viện mà đến. Nói thật, Lý chủ nhiệm, chúng ta đại biểu cho chính mình. Lần này là một lần rèn luyện của học viện; yêu cầu chúng ta ở các thành phố lớn tìm kiếm các đối thủ có thực lực vượt quá chúng ta tiến hành giao chiến. Đồng thời cũng thu toàn bộ vật dụng tùy thân, cùng các thứ có thể chứng minh thân phận của mình. Chúng ta cũng là hết cách rồi, mới đi tới nơi này, làm ra hạ sách này, rất mong ngài thứ lỗi. Nhưng lựa chọn Thiên Định Hồn Sư học viện, là bởi vì chúng ta biết, nơi này là hàng đầu Thiên Định Thành, thậm chí còn là học viện tốt nhất của toàn bộ khu vực Tây Bắc."
Ánh mắt mấy người Cổ Nguyệt, Diệp Tinh Lan nhìn Đường Vũ Lân đều hiện ra vẻ quái dị. Hắn lúc nào hắn trở nên thật thà như thế? Đổi tính?
Nhưng điều khiến bọn họ kinh ngạc hơn còn ở phía sau, nghe xong Đường Vũ Lân nói, vị Lý Chí Long chủ nhiệm kia cười ha ha, "Quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ cọp, không hổ là tiểu quái vật được Sử Lai Khắc học viện chúng ta bồi dưỡng ra. Các ngươi không trực tiếp đánh tới cửa, đã là để lại mặt mũi cho chúng ta rồi. Ta còn nhớ, có một lần nọ ở lứa của ta, có một vị học trưởng, cũng vì thực hiện nhiệm vụ của học viện, một thân một mình đánh tới nơi đóng quân của quân đội, náo động đến long trời lở đất."
Sử Lai Khắc học viện CHÚNG TA? Nghe được mấy chữ này, mọi người đều sững sờ.
Đường Vũ Lân cũng là một mặt kinh ngạc hỏi: "Ngài trước đây cũng đã từng học tại Sử Lai Khắc học viện?"
Lý Chí Long cười nói: "Đúng vậy! Ta đại khái lớn hơn các ngươi 15 khóa đi. Đáng tiếc, chỉ miễn cưỡng tốt nghiệp từ Ngoại viện." Hắn mặc dù nói là miễn cưỡng, nhưng trên mặt đâu có chút miễn cưỡng nào, nhiều hơn chính là sự kiêu ngạo. Có thể từ Sử Lai Khắc học viện tốt nghiệp, đây là sự tình đắc ý nhất cuộc đời hắn.
Đường Vũ Lân cũng nở nụ cười, "Vậy chúng ta nên gọi ngài một tiếng học trưởng. Xin chào học trưởng. Lần này đúng thật là không tiện, nếu như đã không tiện, vậy chúng ta đành đi vậy, suy nghĩ thêm biện pháp khác để hoàn thành cuộc thi cuối kỳ."
Lý Chí Long khoát tay áo một cái, nói: "Đi cái gì mà đi! Đến cũng đã đến rồi. Hơn nữa các ngươi ở cửa học viện cũng mất một khoảng thời gian, nếu là không có một chút kết quả, ta cũng không có cách nào hướng về bọn học sinh bàn giao. Đối thủ ta sẽ tìm cho các ngươi, cứ dựa theo các ngươi nói, đoàn đội mạnh nhất từ 20 tuổi trở xuống. Ta cũng hi vọng nhìn xem chênh lệch giữa học viên của ta và các ngươi lớn đến mức nào. Lại nói, thật nhiều năm không quay lại Sử Lai Khắc, thực sự là hoài niệm Linh Băng Quảng Trường! Năm đó thời điểm còn ở học viện, hy vọng to lớn nhất chính là có một ngày có thể ở bên Hải Thần Hồ học tập, tiến vào Nội viện. Đáng tiếc, cuối cùng cũng không thể làm được."
Trong mắt hắn tràn đầy vẻ buồn bả, tựa hồ là tràn ngập hồi ức, Đường Vũ Lân cũng là vẻ mặt tươi cười. Hắn sở dĩ ăn ngay nói thật, là bởi vì nghe lời đoán ý.
Thời điểm lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lý Chí Long, vị chủ nhiệm này tuy rằng có vẻ vô cùng uy nghiêm, nhưng từ trong ánh mắt của hắn lại rõ ràng mang theo vài phần thân cận. Hơn nữa sau đó lúc đối thoại, từ sự biến hóa trong ánh mắt khi nhấc lên Sử Lai Khắc của hắn, Đường Vũ Lân cũng đã đoán ra được một chút.
Vì lẽ đó hắn mới chọn ăn ngay nói thật, quả nhiên, đánh động vị chủ nhiệm này.
Chủ Giáo Học Lâu của Thiên Tinh Không Hồn Sư học viện phi thường đồ sộ, cao tới gần 100 mét, từ bên ngoài không nhìn ra được là bao nhiêu tầng, là tòa kiến trúc thật to lớn. Khí thế có vẻ rộng rãi, so với Chủ Giáo Học Lâu của Sử Lai Khắc học viện cũng không kém là bao nhiêu, chỉ là diện tích nhỏ hơn rất nhiều mà thôi.
Lý Chí Long trước tiên đem bọn họ mang tới một gian phòng nghỉ ngơi, sau đó hỏi: "Chỉ là luận bàn phương diện năng lực Hồn Sư đúng không, các ngươi sử dụng Cơ Giáp sao?"
Đường Vũ Lân vội vàng lắc đầu, nói: "Không, ngài xem chúng ta như vậy, học viện có thể để chúng ta mang Cơ Giáp ra ngoài được hay sao?"
"Được, các ngươi trước tiên nghỉ ngơi một chút, uống nước đi, ta đi sắp xếp. Sau đó lại nói."
"Ngươi lúc nào trở nên thành thực như thế?" Lý Chí Long mới vừa đi, Tạ Giải liền không nhịn được tò mò hỏi.
Cổ Nguyệt ở bên cạnh nói: "Hắn nhất định là nhìn ra một chút đầu mối việc vị Lý chủ nhiệm này có quan hệ cùng học viện chúng ta; cho nên mới nói thật. Có đúng hay không?" Nàng lúc mới đầu còn không hiểu được, nhưng sau đó nghe bọn họ trao đổi dần dần ngửi là được có mùi vị gì rồi.
Đường Vũ Lân cười không nói, chỉ là giơ tay chỉ chỉ vào đầu của mình…
Ta đẹp trai và thông minh lắm đó nha!
"Xì…." Diệp Tinh Lan xem thường xì một tiếng.
Đường Vũ Lân nói: "Mọi người trước tiên chuẩn bị đi, ta phỏng chừng một lát nữa giao lưu sẽ không ung dung. Tuy rằng Lý chủ nhiệm là học trưởng của chúng ta, chống lưng giúp chúng ta cuộc thi cuối kỳ, nhưng hắn hiện tại lại đại biểu Thiên Định Tinh Không Hồn Sư học viện, nhất định sẽ chọn ra học sinh tốt nhất để cùng chúng ta thi đấu. Hồn Sư bọn họ nơi này đều am hiểu phi hành, sẽ khá là phiền toái. Tất cả dựa theo kế hoạch chúng ta đã thương lượng kỹ càng mà tiến hành."
Mọi người dồn dập gật đầu. Đường Vũ Lân nhắm mắt dưỡng thần.
Thời gian không lâu, Lý Chí Long một lần nữa trở về.
"Các ngươi cần điều chỉnh trạng thái một chút sao?" Hắn vừa vào cửa liền hỏi.
Đường Vũ Lân đứng lên nói: "Học trưởng, không cần. Chúng ta sau đó còn phải đi tòa thành tiếp theo, phải tranh thủ nhanh chóng một chút hoàn thành cuộc thi cuối kỳ."
Lý Chí Long cười nói: "Thân là lớp trưởng, lẽ nào ngươi còn sợ bị đào thải ra khỏi cục hay sao?"
Đường Vũ Lân lắc đầu một cái, nói: "Cái kia ngược lại không sợ, nhưng ta hy vọng có thể thu được nhiều điểm hơn một chút, sau đó phân cho các bạn học. Ta hi vọng mỗi một học sinh của lớp chúng ta đều có thể cuối cùng được lưu lại."
Lý Chí Long hơi thay đổi sắc mặt, nói: "Được! Ngươi là một tên lớp trưởng hợp lệ. Đã như vậy, các ngươi đi theo ta."
Khiến mấy người Đường Vũ Lân kinh ngạc chính là, bên trong học viện to lớn như vậy cũng không có thang máy, hoàn toàn là sử dụng thang bộ hình xoắn ốc. Lý Chí Long giải thích đây là vì muốn mỗi giờ mỗi khắc rèn luyện tố chất thân thể của bọn học sinh.
Dọc theo cầu thang đi thẳng đến tầng cao nhất, ở độ cao vượt 30 mét, là một kiến trúc khung đỉnh to lớn. Xuyên qua một cái hành lang, đi vào một căn phòng khách.
Phòng khách rất lớn, càng khiến người ta kinh ngạc hơn chính là, đây là một căn phòng lộ thiên, không có khung đỉnh, trực diện bầu trời.
"Đây là Quan Tinh Đài của học viện, cũng là sân huấn luyện thực chiến trọng yếu nhất, đường kính đạt đến 300 mét. Bởi vì học viện chúng ta lấy Phi Hành Hệ Hồn Sư làm chủ, vì lẽ đó Quan Tinh Đài nơi này không có hạn chế độ cao."
Đường Vũ Lân nói: "Thực sự là khí thế rộng rãi, buổi tối có thể ở đây ngắm nhìn bầu trời, nhất định là cực kỳ đẹp."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.